Người lữ hành rời bỏ quê hương đi tìm miền đất mới. Đi mãi, đi mãi đến một thành phố lung linh mờ ảo.
Cố lê bước chân mỏi mệt thì gặp một ẩn sĩ, có vẻ là 1 người tu hành đang ngồi bên đường. Lữ khách hỏi:
- Xin ông cho hay, thành phố kia thế nào?
Ẩn sĩ trả lời: Cho ta biết chỗ ngươi ra đi thế nào?
- Chỗ con ra đi toàn trộm cắp, loạn lạc, gươm giáo liên miên.
Ẩn sĩ thong thả: Chỗ này cũng trộm cắp, loạn lạc, gươm giáo liên miên.
- Thế chỗ con ra đi tươi đẹp, yên ổn, mọi người vui vẻ hòa thuận.
Ẩn sĩ đáp: Chỗ này cũng tươi đẹp, yên ổn, mọi người vui vẻ hòa thuận.
Những gì ta gặp ngày mai, là hành trang ta mang ngày hôm qua. Còn vị ẩn sĩ cũng chẳng có ẩn ý gì. Chỉ là NHÂN QUẢ!
Cố lê bước chân mỏi mệt thì gặp một ẩn sĩ, có vẻ là 1 người tu hành đang ngồi bên đường. Lữ khách hỏi:
- Xin ông cho hay, thành phố kia thế nào?
Ẩn sĩ trả lời: Cho ta biết chỗ ngươi ra đi thế nào?
- Chỗ con ra đi toàn trộm cắp, loạn lạc, gươm giáo liên miên.
Ẩn sĩ thong thả: Chỗ này cũng trộm cắp, loạn lạc, gươm giáo liên miên.
- Thế chỗ con ra đi tươi đẹp, yên ổn, mọi người vui vẻ hòa thuận.
Ẩn sĩ đáp: Chỗ này cũng tươi đẹp, yên ổn, mọi người vui vẻ hòa thuận.
Những gì ta gặp ngày mai, là hành trang ta mang ngày hôm qua. Còn vị ẩn sĩ cũng chẳng có ẩn ý gì. Chỉ là NHÂN QUẢ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét