Hiển thị các bài đăng có nhãn Kiev. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Kiev. Hiển thị tất cả bài đăng

Cái chết của bà Valentina Semenyuk-Samsonenko!


Trong tình hình Ukraina lộn xộn, thời gian gần đây có gần chục trường hợp các nhân vật cấp cao bỗng chết bí hiểm. Bà Valentina Semenyuk-Samsonenko là 1 trường hợp đáng chú ý.

Nguồn tin Interfax-Ukraina xác nhận bà Valentina đã chết ở ngoại ô Kiyevo-Svyatoshinsky. Trích lời thư ký báo chí Bộ Nội Vụ, họ xác nhận bà đã chết (27/7) trong khi chỉ có 1 mình ở nhà – nghĩa là 1 vụ tự tử và thủ phạm là 1 khẩu súng săn bắn xuyên qua cằm gây nên cái chết này.

Valentina là cựu chủ tịch Quỹ tài sản nhà nước (2005-2008) thời kỳ Yushchenko nắm quyền, ĐB Hội đồng nhân dân nhiều khóa và thành viên đảng XHCN Ukraina.

Tuy nhiên các nguồn tin khác lưu ý, bà Valentina Semenyuk-Samsonenko đang cố để chạy trốn đến Crưm sau khi đã lấy được hồ sơ lưu trữ, các ghi chép về quá trình “tư nhân hóa” tài sản nhà nước dưới thời Yushchenko.

Việc 1 phụ nữ tự tử bằng súng là vô cũng hãn hữu, và càng vô lý với 1 khẩu súng sắn - khi động tác tự tử là khá khó khăn ngay cả với 1 đàn ông. Dường như có kẻ nào đó sợ Valentina chạy thoát sang Crưm thì sẽ đổ bể sự nghiệp. Do đó cần phải nhìn nhận lại những vụ nổi cộm liên quan đến Valentina thời kỳ làm chủ tịch Quỹ tài sản nhà nước.

Vụ bán nhà máy thép Krivorozhstal!

Khi Valentina có chân trong ban quản trị Quỹ tài sản quốc gia, còn chủ tịch là Mikhail Chechetov, và việc bán nhà máy thép này 2 lần là một tai tiếng. Lần bán đầu tiên năm 2004, Krivorozhstal rơi vào tay 2 đầu sỏ Rinat Akhmetov và Victor Pinchuk. Hai kẻ này trả cái giá bèo bọt cả thảy $800 triệu cho nhà máy thép lớn nhất Ukraina.
Khi Yushchenko nắm quyền qua cách mạng cam và bầu cử lại, tòa án tuyên vụ mua bán Krivorozhstal là bất hợp pháp. Nó bị tịch thu để bán lại. 
Một người mang tư tưởng XHCN như Valentina ít nhiều đã thấy đủ sự tai hại đến điên rồ của quá trình tư nhân hóa, trái ngược với đảng cùng tên đã hoàn toàn thối nát của bà. Bà chống lại nó, và bà chống lại việc bán Krivorozhstal.
Bà nói: Tổng tài sản quốc gia còn $28 tỷ nếu bán đi $10 tỷ, thì còn lại cái gì?
Việc chống đối đã đi đến được chỗ kiểm toán và định giá tài sản Krivorozhstal. Lần đầu tiên có kiểm toán công khai như thế ở Ukraina.
Kết quả, Krivorozhstal có giá đến $4,8 tỷ và Mittal Steel của Anh đã đồng ý mua với cái giá đó năm 2005.
Liệu tất cả đều ổn với cái giá $800 triệu mà 2 đầu sỏ đặt mua năm 2004?
Những mẩu vụn tài sản quốc gia còn lại.
Krivorozhstal vẫn bị đem bán lần 2, dù “được giá”. Thực sự đã quá muộn để đảo ngược. 4 năm giữ chức Chủ tịch quỹ công sản 2005-2008 quá ngắn ngủi, nhưng bà Valentina đã cố gắng đảo ngược tư nhân hóa. Một quá trình diễn ra từ đầu thập kỷ 90 và đất nước Ukraina không còn gì nhiều để bán - bà đau buồn nói tài sản công còn có $28 tỷ.
Việc làm của bà cản trở và gây khó chịu cho nhiều thế lực có máu mặt.
Valentina Semenyuk-Samsonenko tiếp tục quá trình kiểm toán các vụ mua bán khác. Xí nghiệp mỏ Luganskteplovoz và Komsomol hầu như đã bán hết. Nhà máy, bến cảng Odessa, Ukrtelecom cũng bán nốt sau khi bọn chúng đẩy được Valentina ra khỏi chức vụ.
Các nhà khoa học chính trị nói, bà tồn tại được là nhờ chèo chống trong cuộc đấu đá giữa 2 vị thần khổng lồ Hy Lạp: Scylla và Charybdis, giữa Yushchenko và Tymoshenko. 

Bóng hồng đơn độc giữa cả bầy lang sói dữ dằn. 
Xin chia buồn!




Mơ hoang bơm gas ngược!

Naftogaz vừa trả lại Gazprom $10,54 triệu tiền transit. Hóa ra, đây là khoản mồi câu, nghĩa là cứ cầm trước-chuyển gas quá cảnh sau.

Cước trung chuyển hiện phụ thuộc vào giá gas. Khi Ukr không đòi được giá như ý và không chịu chi trả, họ bị buộc phải trả tiền gas trước, không đồng ý thì bị cắt nguồn cung. Để thay thế họ quay sang “mua của EU” bơm ngược về mình – như tuyên bố.

Giá mà Gazprom đề nghị bây giờ là $485/1000 m3, bằng giá bán cho EU. Nhưng họ nói mua được của EU gas với giá $380.


Như Naftogaz nói trên nguồn tin UNIAN:  Như tính toán của chúng tôi, giá trả trước của Gazprom là không toàn diện. Chúng tôi cho rằng giá của Gazprom đã nhầm lẫn và đang làm việc về nó. Chúng tôi có kế hoạch trả lại tiền vận chuyển cho  Gazprom.

Ukr luôn luôn tìm cách trì hoãn trả tiền mua gas. Có vẻ như là họ thiếu tiền. Nhưng Kiev lại cho rằng không trả tiền lại là 1 lợi thế bẩn để ra điều kiện cho kẻ bán – vì rằng họ là nhà trung chuyển quan trọng. Nếu cần, họ sẵn sàng tuyên ngừng vận chuyển gas cho EU hay kiện Gazprom ra tòa án trọng tài quốc tế.



Thực sự, khoản nợ mua gas của Kiev nằm chủ yếu ở các cơ sở sản xuất, nó tích tụ ngày càng lớn. Lĩnh vực này nợ Naftogaz đến hơn $1,5 tỷ. Còn họ quyết đi mua gas ngược của EU.


Ông bộ trưởng năng lượng và than Yury Prodan luôn miệng tuyên sẽ mua gas EU với giá $380 và bắt đầu từ Slovakia. Liệu Slovakia có sẵn lòng bán cho Ukr với giá này trong khi họ đang mua gas của Nga với giá $435. Có lẽ Kiev tưởng tượng EU là nhà từ thiện.

Làm thể nào để chuyển gas ngược từ nơi tiêu thụ của Nga về Kiev? Đường ống ở đâu? Hay chỉ là nói mồm còn mình mở van lấy gas của khách hàng EU. Cái giá $380 Kiev tính là trung bình cộng của giá gas tại Nga và giá bán tại Slovakia chia đôi – hàm ý trừ luôn tiền quá cảnh. Và EU phải chịu khoản chênh lệch đến cả trăm đô la như một kẻ bị tống tiền trong khi EU vẫn phải trả đủ Gazprom giá $485?

EU rõ ràng không phải nhà từ thiện. Vậy thì chỉ còn là trò PR mị dân rẻ tiền. Bởi nếu Kiev thú nhận chính Slovakia phải mua gas của Nga với giá $438 (đã trừ chiết khấu), còn chính Nga đề nghị Ukraina mức giá $385 thì chẳng ai vui vẻ gì khi Kiev đi mua “gas EU” với cái giá $485. Họ phải khoác lác cái giá $380 thấp hơn giá mà người Nga từng đề nghị để xem ra có vẻ là hợp lý. Nhưng trong mọi trường hợp, Nga vẫn nhận đủ tiền từ khách hàng đầu cuối. Có nghĩa là khối lượng gas Slovakia mua sẽ tăng lên và nhượng phần tăng cho Kiev. Giả sử Slovakia có sẵn lòng mua thêm phần gas phụ trội để nhượng lại cho Kiev, thì bằng cách nào đó và ai đó vẫn phải bù đủ tiền cho họ. Chẳng có dân điên Slovakia nào bán ngược gas cho Kiev với cái giá $380 trong khi vẫn phải trả đủ cho Gazprom $435.

Nhưng ngay cả khi như thế, thì tuyên bố gas ngược vẫn rất ảo! Slovakia không có cách nào nhượng đủ nhu cầu của Ukraina để Kiev sĩ diện khoe khoang khoác lác không thèm mua gas Nga. Kiev sẽ phải xin xỏ các nước khác nữa và vẫn phải trả đủ tiền bằng giá thị trường để thỏa cái sĩ diện không cần Nga, để bịp bợm đó không phải gas Nga mà là “gas rẻ bơm ngược!”

To be or not to be! - Tồn tại hay không tồn tại! Một mùa đông vô vàn khó nhọc đang đến.




Đừng ngăn chúng tôi nhường cho Nga! - P3

Họ muốn hủy diệt chúng tôi

Và điều ngạc nhiên nhất – họ sang Nga thật. Cũng tiện thôi, không xa. Mất 5 phút đi bộ thong thả, tiếp đến cái cầu ọp ẹp. Thế là đã đến biên giới: không có bảo vệ hay rào chắn gì, mọi chỗ là cánh đồng. Thế là dân làng và 50 nhà hoạt động bước qua cầuvà ngồi tỏ làm dấu trên cánh đồng trống. Người Nga nhìn qua ống nhòm: kìa "đám đông dân làng vượt biên". Họ đến và không hiểu gì cả. Họ bảo, các ông bà đến đây làm gì thế?

- Họ đem bọn Banderovites đến thế này – họ muốn hủy diệt chúng tôi! – Dân làng nói không lựa lời. Nên các quân nhân hiểu tất cả đúng từng từ, đặc biệt là "hủy diệt". Họ ngay lập tức cảnh giácgọi cho ai đó cần thiết. Họ nói là họ sẵng sàng tạo điều kiện cho chỗ trú ngụ hãy đến doanh trại của họ.

- Vâng, doanh trại các cậu cho tôiGiá mà kéo được nhà sang đất các cậu – đáng bàn đây là – các cậu sẽ tấn công nhanh chứ?

Người Nga nói với vẻ thân thiện, nhưng không có lệnh. Thế điều gì xảy ra vậy đó? Từng lời từng lời một, họ hiểu ra. Họ suy nghĩ thận trọng: cần làm cái gì?

- Hãy để chúng tôi giảng hòa cho ông bà – họ đề nghị. Họ dẫn đầu đoàn nông dân quay trở lại làng. Người ngoài thấy bối rối, chuyện như thế thật không tiện. "Bọn bổ xung" quyết định chuồn.

- Thế còn câu hỏi chúng đi đâu? – quận trưởng quận Novoazovsky Oleg Sidorenko chứng tỏ, chúng đã đến làng bên? Người ta nhận được tin tức đốt lửa ở đó cũng căng thẳng như thế. Rồi họ quyết định đưa chúng vào nhà nghỉ tách biệt ra. Rồi hóa ra là… Chúng nhân tiện ở đó vẽ bậy lên hết các bức tường. Sau rồi chúng cũng đã thực sự về quê – để trồng củ cải.

Nhưng dân làng vẫn thủ thế bảo nhau cảnh giác: liệu cái đám “khổ nạn” có còn quay lại nữa không. Do vậy họ chọn ra những người "trông được" từ trong làng. Họ lần lượt cả ngày đêm đi đến lính biên phòng, ghé qua kiểm tra giấy tờ. Nếu có "bọn bổ xung" từ Donetsk – có nghĩa là theo lệnh. Sẽ cho chúng cả sửa tươi lẫn sữa chua. Và nếu Chúa không phù hộ, thì lần nữa lại là bọn Bandera…

- Đúng là ở khu vực lớn mọi thứ sẽ khác: Kirovograd hay Donetsk – Mọi người cố để hiểu logic. – Nhiệm vụ của những con người này là như nhau.

Nói về khác biệt lớn: để đàn áp Donetsk, bọn Maidan đã không di chuyển được về phía đông. Đó là một, Thứ hai, tất cả đều đồng ý: nếu người Nga đến, những người Donetsk dũng cảm sẽ không chịu khổ ải nữahọ sẽ đứng lên. Điều quan trọng là báo trước cho họ đúng thời điểm. Đấy là dân làng đã tự làm chủ mình, đ tất cả trong vòng kiểm soát.

- Và chị không sợ hay sao, chị đã gieo cái gì đó cho chủ nghĩa ly khai? – tôi quan tâm đến nông thôn.

- Chúng tôi sợ chứ! Khi ở trong đám đông anh có gào thét thì cũng không sợ - nhưng sau đó là sợ. Sau cuộc nổi loạn cả tuần tôi không ngủ được, tôi nghĩ một cái hố đen đã đến với mình. Chúng tôi cho đến nay đã yên ổn từ năm 1937 - Galina Shcheblova thú nhận – Nhưng mặt khác… Khi anh nghe từ các vị nghị sĩ của chúng ta rằng, chúng tôi là "kẻ đáng chết". Hay khi xem bọn "Right Sector" trên TV – thậm chí còn đáng sợ hơn. Tôi trước kia không thích gì ở Nga, và cũng không dự tính gì. Nhưng ấn tượng như vậy đã xuất hiện, nhưng chính quyền mới đến đấy đã xô đẩy chúng tôi…
  
http://pskov.kp.ru/daily/26219.5/3102011/


Đừng ngăn chúng tôi nhường cho Nga! - P2

Cảnh vệ say đến 

- Rất nhanh anh ta thay bằng sự bối rối. Điều đó xảy ra sau khi có cuộc gọi từ Mariupol - Donesk, nói rằng: cảnh vệ chúng ta đã đến. Người ta đã quay video họ - hãy nhìn xem. Tôi cũng đã dẫn trên YouTube Cư dân Alexey Solomin của làng Kovsky nói.

Alexey nhìn thấy – khói lửa chỗ này sau chỗ khác. Anh ta kêu gọi mọi người mở video phòng chiếu phim. Thế là, trên màn ảnh đội tổng động viên đến. Tất cả hiểu rằng đổ quân vào làng là hỗn láo và nguy hiểm, nhưng thay vào đó từ xe buýt xuống là nhưng gã say râu ria. Chúng làm người ta thấy khó ở với khuân mặt bụi bặm – và chẳng thể có cảm tình. Người ta túm lấy đội quân này ở điểm đăng ký quân sự và văn phòng tuyển quân – lăn lê trong tuyệt vọng, nhưng không có số phận – cánh cổng là quá chật hẹp. Với nỗi buồn nằm khèo, tụ tập và ẩu đả - lê la bẩn thỉu khắp quận. Các sĩ quan chịu trách nhiệm "bổ xung" quân số… họ chỉ đơn giản là, nói ngắn gọn, chính họ quyết định nhận đám say. Nhưng vấn đề là Mariupol – chỉ là điểm trung chuyển. "Đám bổ xung" được điều tới làng Kovsky để "củng cố biên giới". Dân làng phủi tay. Các sĩ quan có ý tưởng gì đó. Và thế là họ vạch kế hoạch gian để điều chuyển “nhóm chiến đấu".

- Người ta nhét đám say lên xe buýt có đề dòng chữ "trẻ em". Chở chúng tắt qua cánh đồng theo đường vòng. Nhưng chúng tôi đã chú ý! Ban đầu cũng không hiểu: trẻ em gì đây? Và sau đó ngạc nhiên – Bọn Bandera, - cư dân địa phương Galina Shcheblova đứng chống tay vào hông kể lại.

Dân chúng đến nhìn "lũ trẻ", thấy chúng giống tụi lêu lổng ở Kirovograd. Điều này chẳng thích thú gì.

- Kéo về Kirovograd của chúng mày đi! Quên chỗ này đi nhé! – cuộc tụ tập ở chỗ nhà tụi cảnh vệ bắt đầu (bọn chúng đóng ở kho muối giữa làng Kovsky). "Quân bổ xung" nhanh chóng trốn vào nhà, đóng chặt cửa. Nhưng tất cả không đơn giản thế… Dân chúng kéo lốp xe đến – châm lửa: “Bọn Bandera cút xéo đi không chúng tao thiêu sống đấy!" Mối nguy hiểm nghiêm trọng. "Đám quân bổ xung" thực sự thấy hối tiếc – sợ sệt nhìn qua cửa sổ.

- Chúng đơn giản là thấy choáng váng, dường như đi chiến đấu, là để bảo vệ tổ quốc! Chúng đã xem chán tuyên truyền Ukraina, và sự thực thì lại khác. Ý thức bị đảo lộn, ngay lập tức hiểu ra, chúng chạy đến chỉ huy: đừng để chúng cháu chết ngu ngốc, hãy cho chúng cháu về, chúng cháu vẫn còn phải trồng củ cải ở quê nhà! – Biên tập viên Sergey Shvedko có mặt ở kho muối lúc đó nhớ tiếng cười của dân làng. Vị chỉ huy rơi vào tình thế khó xử, dường ông ta muốn xin dân làng, vẫn còn quân lệnh.

- Như thế nghĩa là ông không đi? - đám đông xuất hiện, tạo áp lực lên vị chỉ huyHãy giật cầu vai đi! Ông không giật à? Được thôi, thế thì chúng tôi sẽ sang Nga – họ sẽ tìm ông để trừng trị!


Lính biên phòng đóng ở Kovsky trước đây, giờ là 30 người;
Ảnh: Konstantin BUNOVSKY

Đừng ngăn chúng tôi nhường cho Nga!

Nông dân nổi dậy chống binh lính Ukraina và muốn được làm tù binh Nga.

Cuộc chiến chống xe tăng quân nhà!



Donetsk đang sôi lên – trên các mũi tấn công. Maidanchính phủnước cộng hòa. Người ta tuyên bố - quả quyết. Và chỉ đạo.

- Chỉ có một dúm người một lần nữa lại quyết định tất cả, như đã từng ở Maidan Kiev? – Tôi quan tâm đến các nhà hoạt động – Vùng sâu vùng sa có thể chống lại?

- Vâng? Và khi nông dân vượt qua biên giới – đi đến nhường cho người Nga?

- Không thể là…

Nói là có thể. Làng  Kovsky chỉ cách biên giới có cây số. Nói là, họ đã đuổi quân đội Ukraina bằng những cái đá. Và đó là điều bình thường. Bởi vì họ đến vùng nổi loạn.

- Vâng, vấn đề đã xảy ra với chúng ta – biên tập viên tờ báo “Rodnoe Priazovye” Novazovsk Sergey Shvedko lắc đầu - Cư dân địa phương đã từ lâu chiến đấu chống quân đội Ukraina. Nói chính xác hơn… họ phong tỏa – không cho phép xe tăng tiến ra biên giới.

Trong làng có đội tuần tra. Chỉ một chút trông thấy BTR là báo động ầm ĩ cho dân làng đổ ra kêu la thất thanh: Xe tăng đến! Báo động, bọn chúng đến!

Đầu tiên, rất nhịp nhàng, theo kế hoạch chiến thuật là cánh phụ nữ kéo ra. Dắt díu theo cả trẻ con trong tay (ai mà chả có con chứ – cần phải lập gia đình chứ, làm lính ai chả nghĩ thế). Họ chạy trước mũi xe tăng. Thật rắc rối, trẻ con khóc. Binh lính Ukraina có thói quen trợn mắt: Một lần mọi lối đi bị chặn. Họ biết điều gì tiếp theo: cánh đàn ông cầm cưa chạy ra – họ sẽ đốn cây đổ ngang ra đường. Rồi ngồi hút thuốc, chờ cho chỉ huy ra lệnh rút lui. Tất cả luôn xảy ra như thế.

- Cho đến giờ đang là lúc náo động chiến dịch "chặn các cây cầu" – vứt lung tung cả đống đá (kẹo Shvedko) – Nông dân chặn các cây cầu bằng máy kéo để không phương tiện nào đi qua được đến biên giới.

- Nhưng tại sao? Hãy xem

Vị biên tập ngạc nhiên. Dường như là người ta không biết đến thực tại địa phương. Đúc kết đúng trong một câu: “Đừng ngăn chúng tôi nhường cho Nga! Đừng gây khiêu khích trên biên giới!". Và sự nóng nảy hăng hái như thế không có ở tuần đầu tiên. Dân làng nổi loạn Kovsky đã đứng ngoài cuộc suốt khi đó. Rồi bỗng có tin: “quân bổ xung” vào làng, trong số đó có bọn Ukro miền Tây. Dân làng kinh hãi.

Chặn bắt xe tăng!


Quân đội Ukraina đi về đâu?

Trong mưu toan củng cố quyền lực, chính quyền mới Kiev kêu gọi “tổ quốc đang lâm nguy” và bơm thổi dục vọng chiến tranh, có câu hỏi: Liệu chúng có chắc, các cơ cấu sức mạnh mà chúng ép buộc và hạ nhục, kể cả quân đội, bị xé rách toạc, sẽ bảo vệ chúng và đồng thuận cùng chúng bảo vệ lợi ích của nhân dân Ukraina?

Đừng bị lừa đảo bởi quân phiến loạn! Cho đến nay đám Maidan vẫn phong tỏa quân đội trong doanh trại, chúng sợ rằng Tổng tư lệnh sẽ theo TT khôi phục lại trật tự hiến pháp vẫn còn hiệu lực. Sau tất cả, chiểu theo hiến pháp, Victor Yanukovych vẫn còn là tổng thống cho đến nay. Và bỗng nhiên, họ rời doanh trại, nghe lệnh của tổng tư lệnh? Họ đã tuyên thệ với tổng thống được dân bầu, chẳng có ai tuyên thệ lại…


Một nhân vật thân cận với thanh tra quân đội Israel dựa vào nguồn tin này nói: “Chẳng có sự tin cậy nào trong việc kiểm soát của Kiev với hơn 160 ngàn binh lính quân đội Ukraina". Không ai biết ai sẽ là kẻ trung thành. Có xác suất các chỉ huy của nó có thể cho là trung thành để bảo vệ tổ quốc chống chiến tranh và ly khai khỏi chế độ tiếm quyền của bọn phiến loạn Kiev, theo quan điểm này, quân đội sẽ không có đủ khả năng để thực hiện bổn phận với đất nước. Giới quân sự chỉ đơn giản là có thể nắm lấy quyền lực trong tay để chấm dứt sự hỗn loạn ở Ukraina.

Quyết định của Hội đồng an ninh Ukraina củng cố quân đội trong bối cảnh báo động và tổng động viên 1 triệu quân. Tình báo Israel cho rằng quyết định này có ít tính thực tế, và chỉ đơn thuần là "cho Putin một nguyên cớ tiếp theo để tiếp tục tăng cường quân sự". Làm thế nào để chính quyền phá sản Kiev có thể nuôi ăn, trang bị, vũ khí và vận chuyển hàng trăm ngàn quân mới? và họ sẽ trung thành với chế độ mới như thế nào? Phương án lợi ích nhất cho phương Tây là loại bỏ các phe nhóm cực đoan ở Kiev và đạt được thỏa hiệp với Mat-xcơ-va. Sự cân bằng bên miệng hố chiến tranh sẽ không bị phá vỡ. Một sự hiểu biết chín chắn đã thực sự tồn tại ngày 21-2, khi Yanukovych và phe đối lập đạt được thỏa thuận.



Tuy nhiên, bất chấp những hùng biện hung hăng ban đầu, Kiev đã dần dần giảm âm lượng. Ở tự trị Crimea có hàng loạt binh lính Ukraina tình nguyện chuyển sang chính quyền tự trị. Cùng với sự khuyến khích đô đốc Denis Berezovsky, người tuyên thệ trung thành với nhân dân Crimea chỉ 1 ngày sau khi được bổ nhiệm làm tư lệnh hải quân theo mệnh lệnh của BT QP Kiev là một dấu hiệu đặc biệt rõ ràng. Dòng chảy tuyển mộ ở các điểm đăng ký tuyển quân và văn phòng quân tình nguyện đã chẳng có gì đáng kể, giới trẻ Ukraina nhìn chung “tình nguyện đằng mông” với biên giới lãnh thổ đất nước. Do đó, các biện pháp “phòng thủ” hiện tại là rất hạn chế, chủ yếu là cầu cứu phương Tây.


Bên cạnh việc chứng tỏ ngày càng lúng túng và phụ thuộc hoàn toàn vào các đầu sỏ Turchinov và Yatsenyuk (1 kẻ làm CT quốc hội kiêm TT kiêm BT quốc phòng, 1 kẻ làm Ttg), các lực lượng mà 2 kẻ này dựa vào để hoạt động tiếm quyền ở Kiev. Thế giới đã loan đi lời tuyên bố từ 1 trong những nhân vật hung dữ nhất Maidan, thủ lĩnh "Right Sector" và "Trizuba” của trùm SS Stepan Bandera, hắn là Dmitry Yarosh và tổ chức của hắn cũng đã thành lập lực lượng quân sự của riêng mình ở tất các các vùng miền đất nước để "cung cấp phòng vệ của mình". Điều đó có nghĩa là cỗ máy chiến Yarosh bắt đầu xông vào các trại lính và kho quân sự với vũ khí. Thực sự, người ta đoán, hành động phủ đầu của Nga sẽ là từ đâu và tiếp theo như thế nào. Và không phải tất cả là quân sự, theo khả năng của nó, có thể là sự giáng trả đích đáng đám tân phát xít Bandera mới nổi. 

Điều gây lo ngại là khối quyền lực băng đảng cầm đầu bởi những kẻ phiêu lữu tiềm tàng, chúng có thể tìm kiếm những tư tưởng cực đoan và đầy tham vọng để gây chiến.

Thư ký An ninh và Quốc phòng quốc gia (SNBO - National Security council and defense) – chỉ huy trưởng EuroMaidan Andrey Paruby sinh năm 1971 ở Chervonograde thuộc Lvov. Nhìn chung là nhà sử học, nhưng am hiểu lĩnh vực kỹ thuật ở trường Lvov Polyequipment. Năm 1988 ông ta cầm đầu tổ chức thanh niên dân tộc chủ nghĩa Spadshchyna (có nghĩa là di sản). Năm 1991 cùng Oleg Tyagnibok thành lập đảng Dân tộc Xã hội Ukraina (SNPU), đảng này có quân hệ thân cận với XH dân tộc Đức – sau đổi tên năm 2004 thành Liên minh toàn Ukraina mang tên "Freedom", nhưng tư tưởng vẫn nguyên trạng phát xít. Cả bọn tham gia tích cực vào cách mạng cam. Trong thời kỳ các sự kiện tháng 11-12 năm 2004 chúng đóng đô ở Kiev. Các thành viên của SNBO chủ yếu là diều hâu cú vọ. Chúng nỗ lực để tuyên bố tình trạng khẩn cấp quốc gia ở Ukraina và tổng động viên chiến tranh với "Bọn Nga đáng nguyền rủa" là quyết định của tổ chức này. Người ta vẫn nhớ kẻ chỉ huy Maidan đã từng ném lựu đạn khói vào phiên họp quốc hội Verkhovna Rada và đã bị khởi tố vì tội khủng bố. Phó chủ tịch của Batkivshchyna trong Verkhovna Rada Sergey Pashinsky thực sự đã kết án Andrey Paruby sử dụng tiền bẩn cấp vốn cho Maidan. Cuộc “cách mạng dân chủ” là như thế.



Ảnh Andrey Paruby

Bộ trưởng QP Igor Tenyukh, thực sự đã bị khiển trách từ Turchinov vì đã "không thấy” Denis Berezovsky, một tướng cũng xuất thân từ Lvov. Nhưng đã bỏ sang tự trị Crimea. Một chỉ huy được huấn luyện theo kiểu mới, tốt nghiệp trường hải quân cấp cao ở Leningrad mang tên M. V. Frunza, năm 1994 là Viện ngôn ngữ của BQP Mỹ. Năm 2002 là chỉ huy cuộc tập trận hải quân biển Đen, một nhân vật tham gia vào cách mạng cam, thành viên của đảng Freedom của Tyagnibok. Một trong những ngòi nổ tư tưởng của cuộc chiến tranh thông tin ở hạm đội biển Đen. Bị Yanukovych cách chức chỉ huy hải quân Ukraina, được Tenyukh bổ nhiệm lại làm tư lệnh hải quân đã chạy sang phía Nga.


Mikhail Kutsin, kẻ được Turchinov bổ nhiệm thay cho đô đốc Yu. Ilyin làm tổng tư lệnh – tham mưu trưởng quân đội Ukraina, sinh ra ở Zakarpatye. Phục vụ ở tây Ukraina, đã kịp thanh lý cho mình 2 căn hộ 3 buồng ở Robno và Rave-Russkoy, đồng thời có "nhà để tiếp khách" ở Lvov. Đó là thứ dây cương mà phe cánh dân tộc chủ nghĩa tây Ukraina cầm giữ.


Như vậy phe cánh tân phát xít O. Tyagnibok vẫn đứng trong bóng tối vào lúc định hình chính phủ mới và thực sự kiểm soát toàn bộ khối quân sự. Còn Yarosh thì đang lập một lực lượng đặc nhiệm mới theo kiểu SS thay thế đặc nhiệm Đại bàng vàng Berkut. Bức tranh toàn cảnh bây giờ đã trở nên rõ ràng, mối đe dọa chủ nghĩa phát xít phát tán ra khắp nơi càng hiện thực.


Liệu giới tướng lĩnh Ukraina có đứng cùng những kẻ như vậy? Liệu họ có tượng trưng hóa những trang sử hào hùng của đất nước này và phải xác định đâu là tương lai đất nước? Liệu các cựu chiến binh Liên Xô và con cháu những người đã đổ máu trên mảnh đất này để chống lại bè lũ phát xít Bandera có cúi đầu trước kẻ kế tục hiện nay của họ? Từ chối trung thành với những người như vậy có thể đưa đất nước đến thảm họa dân tộc, có nghĩa là phản bội lời tuyên thệ trung thành với Ukraina!

------------
Sau khi được Verkhovna Rada bổ nhiệm chức Ttg, Yatseniuk đã ký lệnh giải tán lực lượng cảnh sát đặc nhiệm Berkut – những người giữ trật tự trong vụ biểu tình trên quảng trường Kiev và sa thải các tướng lĩnh của BQP Ukraina vì từ chối công nhận sự hợp pháp của lực lượng cực hữu tân phát xít “Right Sector”. Đó là 3 thứ trưởng quốc phòng, những người không công nhận lực lượng “bán vũ trang” của Right Sector, những kẻ nổi loạn đã cướp vũ khí và tự vũ trang cho mình.

Theo Itar-Tass dẫn nguồn tin nội bộ Ukraina, đó là thứ trưởng thứ nhất Alexander Oleinik, thứ trưởng Vladimir Mozharovsky và Arturo Francisco Babenko. Họ cực lực phản đối trao cho lực lượng bán vũ trang của Right Sector qui chế hợp pháp bởi điều đó là bất hợp pháp, dẫn tới chia rẽ sâu sắc xã hội và đất nước và đẩy cả quốc gia đến hỗn loạn.

Trong cuộc họp với Arseny Yatsenyuk, 1 trong 3 tướng lĩnh này đã công bố 1 văn bản, theo đó nói rằng hành động hiện nay của chính quyền Kiev ve vãn các tổ chức dân tộc cực đoan đã từ chối cơ hội đoàn kết dân tộc và lôi kéo một cách trực tiếp tai hại lực lượng quân sự của nhà nước vào trong trò chơi nguy hiểm này.

Nguồn tin dẫn lời 1 trong 3 vị tướng nói thêm: “Trong hoàn cảnh này, chính quyền đứng trước nhu cầu phải có những hành động cá nhân đơn phương. Và họ đã thực hiện”, ám chỉ đến việc bổ nhiệm thứ trưởng BQP mới là Peter Mehedi.

Video phỏng vấn 1 trong những chỉ huy lực lượng Berkut, giờ rất đông trong số họ đã gia nhập lực lượng chính quyền Crimea.


http://warfiles.ru/show-49751-yacenyuk-uvolil-generalov-vystupivshih-protiv-legalnogo-voennogo-statusa-pravogo-sektora.html
http://topwar.ru/40741-kuda-povernet-ukrainskaya-armiya.html

12 hư cấu về Maidan




Xã hội phương Tây đẻ ra cả chùm hư cấu hài hước về tình hình Ukraina. Một nhà báo Anh và blogger Graham Phillips đã xác định và phản bác 1 số.

Myth 1. Tất cả dân chúng ở Tây Ukraine – đều lý tưởng gan dạ và ủng hộ gia nhập EU 
Trong số những kẻ tổ chức biểu tình Maidan, có những kẻ có thể gọi là neo-Nazis, – thường là đại diện của đảng cực hữu "Freedom". Rất khó để quả quyết họ đồng nghĩa với thiện cảm các giá trị dân chủ.

Myth 2. Mỗi người tham gia hành động ủng hộ Yanukovych – đều là những kẻ "khiêu khích được trả tiền" 
Điều này rất có điều kiện. Ví dụ đơn giản bầu cử 2012 phe Yanukovych có 6 triệu phiếu bầu. Thật ngây thơ khi cho rằng chả có ai ủng hộ ông ta ngoài những người vì tiền.

Myth 3. Mọi dân Ukraina không có ngoại lệ đều ghét Yanukovych 
Mặc dù tỷ lệ ủng hộ Yanukovych là thấp, khoảng 20%, nhưng thời Victor Yushchenko, cầm quyền, tỷ lệ ủng hộ còn thấp hơn, chỉ có dưới 4%.

Myth 4. Tỷ lệ ủng hộ Yanukovych vào lúc biểu tình là thấp hơn bao giờ hết 
Theo số liệu Kiev, nó là 11%, cao hơn Yushchenko.

Myth 5. Tất cả dân Ukraina đều muốn gia nhập EU 
Theo số liệu Tổ chức nghiên cứu xã hội ở Kiev, vào tháng 11, ý tưởng này được 39% dân Ukraina ủng hộ, còn hiện tại đã giảm chỉ còn 14%.

Myth 6. Các sĩ quan cảnh sát đánh đập tàn nhẫn người biểu tình hòa bình 
Rõ ràng, trong lúc hỗn loạn luôn luôn có các nạn của cả 2 phía. Nhưng thường là cảnh sát chỉ tự vệ. Lấy hình ảnh gây hấn 1 thành viên đảng "Freedom" phun hơi cay vào mặt cảnh sát còn sau đó thì tuyên bố mình là nạn nhân bị đàn áp.

Myth 7. Dân Ukraina đòi hỏi thả Yulia Timoshenko ngay lập tức 
Bằng chứng trái ngược, chính quyền gọi thời gian tại vị cuối của bà cựu Ttg chẳng tốt đẹp gì cho Ukraina. Bên cạnh đó, bà này liên quan đến ít nhất 2 vụ giết người.

Myth 8. Nga thô bạo còn EU  tế nhị 
Việc thả Timoshenko từ những lời kêu gọi bên ngoài như EU đặt các cơ quan công quyền và tòa án Ukraina vào tình trạng mơ hồ, đó không phải là cách tiếp cận ngoại giao tế nhị.

Myth 9. Gia nhập EU – không nghi ngờ gì, mang lại lợi ích cho Ukraina 
Nợ nần sẽ kéo dài vì EU đang khung hoảng và không có tiền, còn Nga có nhiều ưu đãi hơn EU.

Myth 10. Phe đối lập Ukraina được ủng bộ bởi hàng trăm ngàn người 
Con số hình dung trên media phương Tây là lớn hơn vài lần.

Myth 11. EU đang chờ Ukraina 
Mọi thứ có thể sẽ khác khi quyền chủ tịch EU chuyển sang Hy Lạp trong vài tháng tới.

Myth 12. Số đông tụ tập ở Maidan – biểu tình 
Trong số Maidan rất nhiều chỉ đơn giản là đến xem và chụp ảnh, như đến 1 lễ hội carnival hơn là hoạt động biểu tình.

Ý kiến Graham Phillips, người Anh sống và làm việc nhiều năm ở Ukraina.

Yanukovych là độc tài? Ông ta được dân bầu trong cuộc bầu cử công bằng được giám sát bởi các tổ chức EU và được họ thừa nhận không có bất cứ vi phạm nào đáng kể. Ông ta không có bất cứ biểu hiện nào là độc tài, cũng không ra lệnh bắn vào người biểu tình. Ông ta bị lật đổ bất hợp pháp bằng cuộc đảo chính có vũ trang.


Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...