Hiển thị các bài đăng có nhãn CNTB. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn CNTB. Hiển thị tất cả bài đăng

Chống Đế quốc của Michael Parenti

Khi nói 1 đất nước là "kém phát triển", thường chúng ta ngụ ý rằng đó là nước lạc hậu và chậm hay không có khả năng theo 1 nghĩa nào đó. Nghĩa tiêu cực rộng của khái niệm "kém phát triển" là lý do để Mỹ và phương Tây, các tổ chức của họ như WB, IMF và các phái chính trị phương tây khác ám chỉ các nước “thế giới thứ 3”.

Khái niệm “thế giới thứ 3” có gì đó ít mang tính nhục mạ hay miệt thị hơn khái niệm "kém phát triển", nhưng cùng 1 độ đánh lạc hướng.

Theo phân loại phương tây, dĩ nhiên họ tự xếp mình là nhóm số 1. Ngoài thế giới thứ 3, còn có nhóm “thế giới thứ 2” là các nước đang phát triển. Nếu so sánh thực tế, thì nhóm 2 cũng không khác gì nhiều nhóm 3, chưa nói đến 1 số nước nhóm 3 đã có sự phát triển rất đáng kể trong mấy thập kỷ gần đây.

Có đến hàng chục lý thuyết/học thuyết kinh tế của các học giả, triết gia, kinh tế gia phương tây đã áp đảo nhận thức của chúng ta trong nhiều lĩnh vực, nhất là kinh tế nửa thế kỷ qua. Dù biến động khủng hoảng kinh tế 2008 đã chứng tỏ chúng không những đã sai mà còn cố ý đánh lạc hướng nhận thức chúng ta. Mục đích sâu xa của chúng, không gì khác hơn là biện hộ cho giới cầm quyền phương tây, đổ lỗi mọi thứ ở thế giới thứ 3 như đói nghèo, lạc hậu, bần cùng hóa và bất ổn chính trị là lỗi lầm của tự họ mà không phải là bất công, áp bức, bóc lột hay khai thác trá hình tân thuộc địa-chủ nghĩa tự do. Sau nữa là để dẫn dụ, áp đặt mô hình kinh tế-chính trị “cải cách, mở cửa, hòa nhập, tự do hóa, thị trường hóa, phi chính phủ hóa” theo kiểu phương tây đến các lãnh đạo thế giới thứ 3.

Sau 2 khái niệm ban đầu, giờ đây những ngôn từ nhập khẩu, bắt chước 1 cách máy móc, ấu trĩ từ phương tây này được thốt ra từ miệng các lãnh đạo thế giới thứ 3 như thể con đường tất yếu để phát triển, như thể phương sách duy nhất thoát khỏi đói nghèo lạc hậu.

Có 1 số vấn đề đã được đóng gói kín trong đó, như kết luận của 1 số nhà nghiên cứu kinh tế-chính trị đã chỉ ra từ lâu: mọi nền kinh tế mở đều chứa đựng rủi ro. Hay trong 3 tiêu chí của 1 quốc gia trong nền kinh tế mở: chủ quyền, quyền lợi dân chúng và thị trường – chỉ có thể chọn tối đa 2.

Còn kịch bản của cải cách mở cửa, thị trường tự do thì chỉ có 1: các quốc gia nghèo đói sẽ giải phóng nhân công giá rẻ của họ cho quân đoàn kinh tế quốc tế hiện đại hơn và càng ngày càng lấn át kinh tế nội địa hơn (dù họ trả mức lương cao hơn). Quá trình tích lũy tư bản đó cũng tái đầu tư lợi nhuận của họ trở lại, mở rộng thị trường. Sẽ có nhiều việc làm hơn, nhiều hàng hóa hơn, dân chúng no đủ hơn, cảm giác sung túc hơn. Nhưng đi kèm điều đó là sự lấn sân sang các lĩnh vực khác ngoài kinh tế: văn hóa, truyền thông, chính trị (chính sách, luật lệ…). Tiền mua chính sách, mua luật, mua quyền lực là có thể chứ không dừng ở mức độ thao túng.

Chúng ta gọi tất cả những điều này là “lý thuyết phát triển!” hay “mô hình hiện đại hóa” nhưng nó có ít những gì bóng bẩy như thế. Vẫn là khai thác, bóc lột tư bản. Càng nhiều đầu tư ngoại, kinh tế nội địa càng ngày càng tồi đi và nền kinh tế thực quốc gia teo tóp lại, bất công, bất bình đẳng, khoảng cách thu nhập càng ngày càng tăng ngoại trừ 1 số ít ỏi nổi lên thành nhà giàu.

Khá nhiều kẻ tự xưng vào lúc này vẫn đang hí hửng khoe ảnh những khu định cư sang trọng, hay cái tòa nhà cao chọc trời của giới nhà giàu này như thể minh chứng đất nước phát triển, đó chỉ là hình thức và không bền vững.

Hội nhập thì dịch bệnh cũng hội nhập, tầng lớp nông dân không còn được bảo hộ hay có bảo hiểm rủi ro. Bên cạnh việc phải cạnh tranh khốc liệt với sản phẩm nông sản nhập khẩu, đất đai, sinh kế của họ cạn dần, trồng trọt, chăn nuôi truyền thống mất dần và đi đến chỗ trồng cây gì, nuôi con gì theo cách được đầu tư, hướng dẫn. Nghĩa là cũng hội nhập, mở cửa và cuối cùng trở thành kẻ làm thuê trên chính mảnh đất của mình.

Thực sự là nếu có gì đó bền vững, hòa nhập thì đó là giới đầu tư toàn cầu, vẫn là các tập đoàn quốc tế hùng mạnh, không phải là nền kinh tế bản địa các nước “thế giới thứ 3”. Sau tất cả những bóng bẩy, thế giới thứ 3 vẫn bị bỏ lại như những mảnh vỡ không liền lạc và đầy bất ổn, không hòa nhập được ngay cả bản địa với nhau chưa nói đến với dòng chảy tiền tệ-đầu tư-hàng hóa toàn cầu.

Như để kết luận, câu này của tiền nhân chưa bao giờ sai: Anh chỉ có thể bỏ vào nồi cái anh làm ra!

Tất cả những điều này được đưa ra trong cuốn “Chống đế quốc” (Against Empire) của tác giả Michael Parenti. Ông là nhà khoa học chính trị Mỹ chuyên phê phán CNTB, tốt nghiệp Yale University và hiện là Ph.D.

Sách khá tóm tắt, dễ hiểu, dày 100 trang. Bạn có thể đọc ở đây, tiếng Anh;







Chống chủ nghĩa Stalin là cái chết cho cả nhân loại

Ngày nay có điều gì đó vô cùng lớn đang diễn ra ở qui mô toàn cầu mà rất ít ai hình dung hay nhận thức được và một phần của nó đã được V. Putin đề cập đến trong Hội thảo Valdai cuối năm 2021.


Nhân loại đang trong giai đoạn thay đổi rất nhanh, nhưng không giống như tiên đoán của chủ nghĩa Marx-Lenin, khi chủ nghĩa tư bản diệt vong, xuất hiện nhu cầu xây dựng chủ nghĩa xã hội và cuối cùng nhân loại xuất hiện phương thức sản xuất cộng sản có sức mạnh phi thường, xuất hiện nhu cầu đòi hỏi phải xây dựng chủ nghĩa cộng sản.

Thế nhưng sau tất cả những mường tượng và kỳ vọng của những người theo chủ nghĩa cộng sản, cả nhân loại vẫn chưa nhận ra điều gì đang xảy ra và vẫn đang ở ngã ba đường. Tệ hại hơn nữa, theo nghĩa cực đoan bảo thủ, những người cộng sản chẳng những không nhận thức được điều gì đang xảy ra, không nhận thấy bản chất cộng sản của phương thức sản xuất mới chưa ra đời và không biết lúc nào ra đời, mà họ còn chống lại phương thức sản xuất tư bản chủ nghĩa một cách vô cùng cực đoan, họ chống luôn chính nguyện vọng cộng sản, chống nốt cả quá trình phát triển tự nhiên và khách quan cần thiết của con người.

Khi giới Bolshevik lên nắm quyền vào năm 1917, họ hoàn toàn tưởng tượng rằng đang nắm quyền trong những điều kiện ưu tiên toàn cầu của phương thức sản xuất tư bản chủ nghĩa, rằng họ có thể xóa bỏ ngay tức khắc thành phần bóc lột không thể chấp nhận được của phương thức sản xuất tư bản toàn cầu trong nền sản xuất xã hội chủ nghĩa, còn nếu không thì họ phải tuân theo khuôn khổ của phương thức sản xuất có phần hiện đại hóa này, trong khi giữ cho hệ thống Liên Xô như một nhà nước của những người lao động và chờ đợi sự xuất hiện của một phương thức sản xuất cộng sản để tiến tới xây dựng chủ nghĩa cộng sản.

Phải nói rằng ý tưởng này, ý tưởng về phương thức sản xuất cộng sản mong đợi khá mơ hồ ở Liên Xô. Thậm chí không rõ liệu phương thức sản xuất cộng sản trong tương lai này sẽ là hàng hóa-tiền tệ hay nó sẽ là sản phẩm-trao đổ phi tiền tệ, cũng như khả năng làm chủ khoa học kỹ thuật để xây dựng phương thức sản xuất mới. Và về vấn đề này, đã có vô số những cuộc tranh luận gay gắt. Nhưng có hai quan điểm chính thuộc về V. I. Lenin và J. V. Stalin. Nhưng trong sự chia rẽ bè phái, họ thể hiện ý tứ khôn ngoan đặc trưng của mình, nên đã không trình bày tường minh và nhiều khi duy trì thái độ trung lập nghiêm ngặt về vấn đề này: họ nói chính xác bao nhiêu về nhu cầu cải tiến sản xuất hàng hoá, thì họ cũng nói chính xác bấy nhiêu về cải tiến trao đổi sản phẩm...

Nhưng rõ ràng là phương thức sản xuất cộng sản không có bóc lột bằng tư liệu sản xuất và tiền vốn, và phải thể hiện rõ ràng cộng sản tính, cả trong việc thực hiện các nguyên tắc cộng sản nổi tiếng, cả khả năng phi thường trong việc gia tăng của cải xã hội, trong việc đảm bảo một luồng hàng hóa hoặc sản phẩm đầy đủ cho mọi người và toàn thể xã hội - phương thức sản xuất như thế đã không ra đời.

Nhiều thập kỷ và cả thế kỷ trôi qua, phương thức sản xuất cộng sản vẫn không xuất hiện. Ngày càng có nhiều người, kể cả những người cộng sản, đã không còn tin vào sự xuất hiện của phương thức sản xuất cộng sản này nữa, càng ngày, niềm tin vào ý tưởng chủ nghĩa cộng sản càng biến thành một câu chuyện cổ tích khó hiểu.

Trong vấn đề này, với kỳ vọng về sự xuất hiện và xác định phương thức sản xuất cộng sản, chủ nghĩa chống Stalin đã đóng một vai trò tiêu cực rõ rệt, nhu cầu của giới chống chủ nghĩa Stalin đã dẫn đến thực sự cắt bỏ ký ức của con người về thời kỳ J.V. Stalin. Đại diện của họ là Khrushchev, Gorbachev và gần như toàn bộ giới lãnh đạo Đảng Cộng sản Liên xô.

Trong cuộc đấu tranh khốc liệt chống lại những đàn áp lâu đời (mặc dù ở đây họ có mục đích che giấu tội ác của chính họ đối với nhân dân Nga), giới chống chủ nghĩa Stalin đã từ chối ngay cả thành tựu của những người cộng sản dưới thời Stalin, do đó, sự liên kết của những người cộng sản hiện tại với chủ nghĩa Bolsheviks đã bị phá vỡ, tính liên tục trong hệ tư tưởng cộng sản - sự liên tục nếu có, sự chuyển đổi thấy được gắn với sự phát triển không chỉ của chủ nghĩa Marx-Lenin-chủ nghĩa Stalin mà còn với sự phát triển của nhân loại cũng bị phá vỡ.

Văn minh nhân loại, con người trở thành người, trong tất cả sự vĩ đại của ý nghĩa này, là nhờ vào nguyên tắc phát triển trong sự liên tục có kế thừa. Nếu một người không có kế thừa, anh ta không có sự phát triển mà còn bị biến thành một con vật. Điều tương tự cũng xảy ra với nhân loại, khi bị tước đi tính kế thừa, bị tước bỏ mối liên hệ với lịch sử và văn hóa, truyền thống, tất cả sẽ thoái hóa.

Rốt cuộc, chính J. Stalin đã đặt những viên gạch đầu tiên làm nền móng đưa nhân loại đến gần hơn những mục tiêu cao cả, đã thay đổi và xác lập những nét cơ bản của phương thức sản xuất mới và bằng phương pháp luận khoa học để xác định hướng phát triển của nhân loại thông qua việc thay đổi phương thức sản xuất. Nhưng cùng với chủ nghĩa Stalin, phương pháp luận này đã bị loại bỏ, và bài học kinh nghiệm thời kỳ Stalin cũng bị loại bỏ. Những người cộng sản không còn tham gia vào việc xác định khoa học về sự thay đổi của phương thức sản xuất, không còn tham gia vào định nghĩa khoa học về sự thay đổi trong các hình thái xã hội, không còn tham gia vào việc xác định một cách khoa học các vấn đề và điều kiện của thực tiễn.

Chính họ đã và đang từ bỏ vai trò lãnh đạo đất nước này, thế giới này.





HAI LOẠI TƯ BẢN


TÀI PHIỆT (mại bản)
TƯ BẢN DÂN TỘC
Là Do Thái, dòng tộc Ashkenazi, Rotschild, Marx, Trotsky, Gorbachov, Edison, Bill Gates, Hilton...
Là các nhà tư sản, trí thức, quí tộc phong kiến: Lenin, Stalin, Putin, Nobel, Henry Ford, Silvio Gesell, Tesla…
Đại bản doanh: London, New York
Đại bản doanh: không có
Coi trọng buôn bán, cho vay nặng lãi, phát triển NGTW, bành trướng đô la
Chú trọng sản xuất, phát triển công nghiệp
Có xu hướng toàn cầu
Có xu hướng dân tộc
Bóc lột, mang lợi nhuận, thặng dư về phương Tây, sử dụng của cải tích lũy để gây chiến và tiếp tục bóc lột.
Không bóc lột, để lại giá trị thặng dư cho cộng đồng. Họ là người bản địa, họ cũng phải chăm sóc cha mẹ già, nuôi con nhỏ, lo cho cộng đồng, do đó sẽ sẽ để lại tài sản cho cộng động, phát triển phúc lợi xã hội, xây dựng hạ tầng, phát triển văn hóa, nâng cao nhận thức, phát triển khoa học kỹ thuật.
Kiểm soát tiền tệ (tư bản)
Nắm khoa học kỹ thuật
Cấp tiền cho các phe phải (tư sản-vô sản) làm cách mạng xã hội, chiến tranh, bạo loạn lật đổ để thôn tính NGTW, bóc lột tiền tệ.
Làm các mạng khoa học kỹ thuật
Chia để trị - ngu để trị
Tinh thần cộng đồng cùng phát triển
Văn hóa hủ bại, phá hủy truyền thống, tiêu diệt dân tộc
Văn hóa lành mạnh
Thúc đẩy toàn cầu hóa
Phản đối toàn cầu hóa
Bảo trợ dân chủ - nhân quyền giả tạo
Xây dựng hệ thống tôn ti trật tự đảm bảo quyền con người thực sự
Coi con người là súc vật từ kinh thánh Do Thái
Coi con người là bình đẳng, chủ thể sáng tạo, tất cả đều là con thượng đế
Biến tất cả thành vật chất (tiền hóa)
Coi trọng tinh thần
Bản chất ăn bám ký sinh trùng
Bản chất chủ thể xã hội, lao động sáng tạo
Hiện tại: đang thắng thế
Hiện tại: đang trỗi dậy

Nguồn gốc của tiền!
(Đoạn 15:59 có chút nhầm lẫn: ... không cho phép đồng GreenBack tồn tại...



Lịch sử tiền tệ:

https://youtu.be/NgL6VpA5d_M
https://youtu.be/-VjxHv8bzCc
https://youtu.be/tDkXsFTcNhM
https://youtu.be/edLXIpMWU2M
https://youtu.be/xSg2Uz9id0Q
https://youtu.be/hkI4HOjitvg
https://youtu.be/1yze6UpYuwg
https://youtu.be/Wv_rlYwRPt8


10 ảo tưởng về CNTB - Ten myths about capitalism


Chủ nghĩa tư bản phiên bản tân tự do đã kiệt quệ. Đám cá mập tài chính không muốn đánh mất lợi nhuận, và chuyển gánh nặng nợ nần chính sang những người nghỉ hưu và người nghèo. Bóng ma "mùa xuân châu Âu" ám ảnh Thế giới cũ và các đối thủ của chủ nghĩa tư bản giải thích với dân chúng cuộc sống của họ đang bị hủy diệt như thế nào. Đây là nội dung chính bài viết của một nhà kinh tế Bồ Đào Nha tên là Alves Guilherme Coelho.

Có một thành ngữ nổi tiếng rằng mỗi quốc gia có một chính phủ xứng đáng. Điều đó không hoàn toàn đúng sự thật. Dân chúng có thể bị lừa bởi sự tuyên truyền hùng hổ định hướng ý kiến người ta, và khi đó dễ dàng thao túng. Bịa đặt và thao túng là vũ khí đương thời để hủy diệt hàng loạt và áp bức các dân tộc. Nó cũng hiệu quả như các phương tiện truyền thống của chiến tranh. Trong nhiều trường hợp, chúng bổ sung cho nhau. Cả hai phương pháp được sử dụng để đạt được chiến thắng trong cuộc bầu cử và tiêu diệt các quốc gia ngang bướng.

Có nhiều cách để điều khiển quan điểm công chúng, trong đó hệ tư tưởng của CNTB đã dựa vào và đi đến mức độ hoang đường. Nó là sự kết hợp của những sự thật giả dối được lặp đi lặp lại hàng triệu lần, qua các thế hệ, và do đó trở thành không thể bàn cãi đối với nhiều người. Chúng được thiết kế để đại diện cho CNTB như là sự tín nhiệm, giành được sự ủng hộ và tin tưởng của quần chúng. Những huyền thoại này được phát tán và và quảng bá thông qua các công cụ truyền thông, các tổ chức giáo dục, truyền thống gia đình, thành viên nhà thờ...

Dưới đây là những ảo tưởng phổ biến nhất.

Myth 1. Dưới chủ nghĩa tư bản, bất cứ ai làm việc chăm chỉ có thể trở nên giàu có

Hệ thống tư bản sẽ tự động đem lại sự giàu cho các cá nhân làm việc chăm chỉ. Các lao công đã định hình niềm hy vọng giàu có hão huyền một cách vô thức, nhưng nếu như không đi được đến chỗ toại nguyện, họ sẽ tự đổ lỗi cho chính mình mà thôi. Trên thực tế, dưới chế độ TB, khả năng thành công, bất kể anh có làm việc bao nhiêu đi chăng nữa, cũng ngang bằng với sổ xố. Giàu có, với một ít ngoại lệ, không hề có được từ làm việc siêng năng, mà là do gian lận và không thương xót của những kẻ uy thế hơn, quyền lực hơn giành được. Có hoang tưởng rằng thành công là kết quả của lao động siêng năng kết hợp với may mắn hay số phận, tùy thuộc vào khả năng lanh lợi hoạt động kinh doanh hay mức độ cạnh tranh. Ảo tưởng này tạo những tín đồ của hệ thống hỗ trợ nó. Tôn giáo, đặc biệt là Tin lành, nuôi dưỡng loại ảo tưởng này.

Myth 2. CNTB tạo ra sự giàu có và thịnh vượng cho tất cả

Sự giàu có tích lũy trong tay nhóm thiểu số, sớm hay muộn sẽ được phân phối cho tất cả mọi người. Mục đích của ảo tưởng này là làm cho ông chủ tích lũy giàu sang mà không bị đòi hỏi gì. Đồng thời giữ niềm hy vọng sớm hay muộn người lao động sẽ được trả công cho công việc và cống hiến của họ. Thực sự, ngay cả Marx cũng phải kết luận rằng mục tiêu cuối cùng của CNTB không phải là phân phối của cải mà là tích lũy và tập trung của cải. Khoảng cách giàu nghèo trong những thập kỷ gần đây, đặc biệt là sau khi giới tân-tự do thiết lập ách thống trị, đã chứng tỏ điều đó. Ảo tưởng này là một trong những thứ phổ biến nhất trong thời kỳ gọi là "phúc lợi xã hội" sau chiến tranh, và nhiệm vụ chính của nó là hủy hoại những đất nước theo CNXH. 

Myth 3. Tất cả chúng ta cùng chung một con thuyền

Xã hội tư bản không có tầng lớp, vậy nên chịu trách nhiệm về thất bại và khủng hoảng cũng nằm trên tất cả và bất cứ ai cũng phải chịu. Mục đích là tạo ra một phức hợp tội lỗi cho người lao động, cho phép giới tư sản tăng cường thu lời và đẩy trách nhiệm về phía quần chúng. Thực tế, những kẻ chịu trách nhiệm là toàn bộ giới đầu sỏ bao gồm những tỷ phú, những kẻ ủng hộ chính phủ và được chống lưng từ chính phủ. luôn được hưởng đặc quyền lớn về thuế, thầu khoán, đầu cơ tài chính, gia công ngoại, gia đình trị... Ảo tưởng này được giới đầu sỏ gieo rắc để tránh phải chịu trách nhiệm về cảnh ngộ khó khăn của dân chúng và tránh cho chúng buộc phải trả giá cho những lỗi lầm của mình.

Myth 4. CNTB nghĩa là tự do

Tự do thực sự chỉ có được dưới CNTB với sự giúp đỡ của cái gọi là "thị trường tự điều chỉnh". Mục đích của ảo tưởng này là để tạo ra cái gì đó tương tự như tôn giáo của CNTB, ở đó mọi thứ bị chiếm đoạt, như là từ chối quyền của dân chúng tham gia vào việc đưa ra các quyết định kinh tế vi mô. Thay vào đó, quyền tự do trong việc ra quyết định là một quyền cơ bản, nhưng lại chỉ có một nhóm nhỏ cá nhân đầy quyền lực được hưởng, chứ không phải dân chúng, cũng không phải các cơ quan chính phủ. Trong các hội nghị hội thảo (ví như Bindenberg) của những nhóm nhỏ sau cánh cửa đóng kín, lãnh đạo những công ty lớn, nhà băng và các cartel đa quốc gia đưa ra những quyết định kinh tế tài chính mang bản chất chiến lược. Do đó mà thị trường, không hề là tự điều chỉnh, mà chúng bị thao túng. Ảo tưởng này đã được sử dụng để bào chữa cho việc can thiệp vào vấn đề nội bộ các nước không-tư bản, với giả bộ rằng họ không có thị trường tự do, mà có thị trường bị điều chỉnh bằng luật lệ. 

Myth 5. CNTB nghĩa là dân chủ

Dân chủ chỉ tồn tại dưới CNTB. Ảo tưởng này cũng ngọt ngào như ảo tưởng 4, nó được dựng lên để ngặn chặn người ta bàn luận về những mô hình xã hội khác, những trật tự xã hội khác. Nó được dùng để biện bạch rằng tất cả thế giới còn lại là độc tài. CNTB tự khoác cho mình là tự do là dân chủ, trong khi điều đó chỉ đồng nghĩa với xuyên tạc. Bởi thực tế xã hội bị phân chia thành các tầng lớp và tầng lớp giàu chỉ là một nhóm siêu nhỏ, lại thống trị toàn bộ số đông còn lại. Không gì khác hơn "dân chủ" tư bản là độc tài trá hình, còn "cải tổ dân chủ" là quá trình phản tiến bộ. Cũng như ảo tưởng 4, ảo tưởng này được dùng để bào chữa cho mục đích chỉ trích và tấn công các quốc gia không tư bản.

ND: Thật đáng thương, có những "nhân sĩ tây học" da vàng mũi tẹt, thấp cổ bé họng nhất trong đất nước tư bản, sống ở đáy xã hội tư bản, lại cứ tưởng mình là tự do là dân chủ, nên cứ theo chủ sủa về quê. Chưa bao giờ thấy họ tru tréo hay rên rỉ cùng số đông dân chúng chính quốc. Lẽ ra được ăn học hơn người, họ phải có cách nào đó tích cực, sáng sủa hơn chứ.

Myth 6. Bầu cử là đồng nghĩa với dân chủ

Bầu cử là đồng nghĩa với dân chủ. Mục đích là để bôi nhọ hay phỉ báng các hệ thống khác và ngăn chặn bàn luận về các hệ thống bầu cử và chính trị mà ở đó, các lãnh đạo được xác định qua bầu cử không tư bản. Lấy ví dụ, như bầu cử dựa vào đạo đức thế hệ, kinh nghiệm hay sự nổi tiếng của đại biểu. Trên thực tế, hệ thống tư bản bị thao túng và mua chuộc, ở đó lá phiếu là một thuật ngữ có điều kiện, và bầu cử chỉ là một việc làm hình thức. Thực tế chỉ ra bầu cử chỉ có và luôn luôn thắng bởi những đại diện của giới tư sản thiểu số không đại diện cho dân chúng. Ảo tưởng rằng bầu cử tư sản bảo đảm mang tính dân chủ là một trong những cản trở lớn nhất và thậm chí một số đảng phải cánh tả cũng buộc phải tin tưởng vào hoang đường.

Myth 7. Các đảng phái thay phiên nhau trong chính phủ giống như có sự thay thế

Các đảng phải tư sản, định kỳ thay phiên nhau nắm quyền có sự thay đổi nền tảng, là ảo tưởng. Mục đích là để duy trì hệ thống CNTB bên trong tầng lớp cai trị, nuôi dưỡng ảo tưởng rằng dân chủ bị giảm sút cho đến bầu cử. Trên thực tế, rõ ràng là hệ thống 2 đảng phải (như Mỹ) hay đa đảng phải (như các nước phương tây khác) là hệ thống một đảng. Có hai hay nhiều hơn phe phái của cùng một lực lượng chính trị, chúng thay nhau, bắt chước là đảng có chính sách thay thế. Dân chúng thì luôn luôn phải chọn tay sai của hệ thống này, khi bị thuyết phục rằng đó không phải là điều chúng làm. Ảo tưởng rằng các đảng CNTB có nền tảng khác nhau và thậm chí đối lập nhau là điều quan trọng nhất, lại thường xuyên được đen ra bàn luận để làm cho hệ thống CNTB vận hành.

Myth 8. Chính trị gia được bầu đại diện cho dân chúng và do đó có thể quyết định thay cho họ

Chính trị gia được sự ủy quyền bởi dân chúng, và có thể cai trị theo ý muốn. Mục đích của ảo tưởng này là để dân chúng nuôi nấng những lời hứa trống rỗng và để che đậy những phương sách thực sự sẽ được thi hành trong thực tế. Thực sự, những kẻ được bầu không thực hiện những hứa hẹn này, hoặc tồi tệ hơn, chúng bắt đầu triển khai những phương sách ngầm, thường mâu thuẫn hay thậm chí trái ngược với Hiến pháp nguyên bản. Thường thì các chính trị gia được bầu bởi một thiểu số hoạt động ở giữa nhiệm kỳ đạt phổ biến tối thiểu của họ. Trong những trường hợp này, sự mất mát của các đại diện không dẫn đến một sự thay đổi của chính trị thông qua phương tiện hiến pháp, nhưng ngược lại, dẫn đến sự thoái hóa của nền dân chủ tư bản chủ nghĩa trong chế độ độc tài thực sự hay trá hình. Việc thi hành có hệ thống dân chủ giả mạo dưới CNTB là một trong những nguyên nhân làm cho ngày càng tăng số lượng dân chúng không đi bầu cử.

Myth 9. Không có gì thay thế được CNTB

CNTB không phải là hoàn hảo, nhưng là hệ thống kinh tế chính trị duy nhất có thể, và vì thế là chế độ thích hợp nhất. Mục đích là để hạn chế nghiên cứu và thúc đảy các hệ thống chế độ khác và loại trừ đối thủ cạnh tranh bằng mọi biện pháp có thể, kể cả bằng bạo lực. Trong thực tế, có những hệ thống kinh tế chính trị khác, và nổi tiếng nhất là CNXH khoa học. Ngay cả trong khuôn khổ của CNTB, cũng có những phiên bản Nam Mỹ "CNXH dân chủ" hay phiên bản châu Âu "CNTB xã hội chủ nghĩa". Hoang đường này được thiết kế để dọa dẫm dân chúng, để ngăn chặn các cuộc thảo luận lựa chọn thay thế CNTB đạt đến sự nhất trí. 

Myth 10. Tiết kiệm tạo ra của cải

Khủng hoảng kinh tế là do người lao động hưởng quá nhiều lợi ích. Nếu chúng bị loại bỏ, chính phủ sẽ tiết kiệm được và đất nước sẽ trở thành giàu có. Mục đích là đẩy khoản nợ tư bản phải trả sang khu vực công, kể cả những người hưu trí. Mục đích khác là làm cho dân chúng chấp nhận nghèo đói, với lý lẽ đấy chỉ là tạm thời. Nó cũng nhằm ý định tạo thuận lợi cho quá trình tư nhân hóa khu vực công. Dân chúng bị thuyết phục để tin rằng tiết kiệm là "sự cứu rỗi" mà không hề đề cập đến nó đạt được thông qua việc tư nhân hóa những lĩnh vực lợi nhuận cao cho những ai có thu nhập trong tương lai sẽ bị mất. Chính sách này dẫn đến việc giảm thu nhập nhà nước và giảm phúc lợi, lương hưu và trợ cấp.

http://english.pravda.ru/business/companies/15-02-2012/120518-ten_myths_capitalism-0/

Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...