Hiển thị các bài đăng có nhãn Paris. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Paris. Hiển thị tất cả bài đăng

Hồng Vệ Binh Mao ở Paris!

 Xứ Buốc bông này cực lạ, dung nạo đủ thứ tạp nham cặn bã khắp thế giới, Trotskyism và Maoism là một ví dụ. Trong vấn đề phát triển Mao giáo ở Pháp không tránh khỏi có bàn tay lãnh tụ Khrushchev. Chống Stalin làm uy tín và hình ảnh Stalin xấu đi rõ rệt, tạo ra bối cảnh bỏ lại khoảng chân không và nó được lấp đầy bằng Mao giáo. Dĩ nhiên, không loại trừ điều này thành Cây Gạo, lãnh địa lâu đời của giới người Hoa, nhưng đó là chủ đề riêng.

Khi xem xét vấn đề tư tưởng và thực tiễn của Maoism du nhập vào Pháp những năm 1960, thấy là khái niệm của Mao phát triển trong bối cảnh Đại cách mạng văn hóa TQ đã được điều chỉnh cho phù hợp với tình hình Buốc bông. Maoism ở Pháp tỏ ra có ảnh hưởng đặc biệt đối với tầng lớp sinh viên – Hồng vệ binh tại École normale supérieure ở rue d'Ulm, một địa hạt thuộc Paris. Có điều này là bởi vai trò đặc biệt của nhà lý luận, ông thầy giáo Mác-xít, Louis Althusser. Triết học Maoism đã tạo điều kiện thuận lợi cho vấn đề chỉ trích chính sách thân Moscow-Stalin của ĐCS Pháp và hội sinh viên của họ. Thậm chí, triết gia Althusser còn đặt lại vấn đề với chủ nghĩa Marx nguyên bản, và tư tưởng của ông ta cuối cùng đã khiến các học trò đi đến chỗ đoạn tuyệt với “chủ nghĩa lý thuyết” của ông. Sự đóng góp phong phú của Mao giáo vào văn hóa tri thức Pháp trong những năm 1960, giúp đặt nền móng cho các sự kiện tháng 5 năm 1968, bắt nguồn chủ yếu từ bản chất lý luận và thực tiễn kép của nó. Dưới này nêu 2 đối tượng cụ thể của Maoism: Bản chất bạo lực không thể tránh khỏi của cuộc cách mạng và phương pháp “điều nghiên thực tiễn” theo chủ nghĩa kinh nghiệm thay thế tri thức. Cuối cùng, sau năm 1968, Maoism ở Pháp đã từ bỏ chính Maoism vì nền chính trị dân chủ tỏ ra hữu ích trước những đổ nát kinh hoàng ở Pháp cũng như ở TQ vì Hồng Vệ Binh.

TQ trong giai đoạn 1920-1970 trải qua nhiều biến động và thay đổi, từ nội chiến và cuộc đấu tranh đồng thời với chế độ phong kiến, ​​ruộng đất và giới CNTB dân tộc, sau đó là cuộc chiến chống Quân phiệt Nhật những năm 1930-40, đến tuyên bố thành lập nước CHND Trung Hoa năm 1949. Mao nổi lên như một nhà lãnh đạo các nước Thế giới thứ ba trong quá trình phi thực dân hóa sau chiến tranh. Biến loạn loại bỏ Stalin mở ra cuộc đối đầu với Liên Xô, đặc biệt là sau năm 1956, đến cuộc Đại Cách mạng Văn hóa bắt đầu những năm 1960.

Vào nửa cuối thập kỷ 1960, nhà báo Pierre Hervé đã đặt một câu hỏi tự nhiên: “Một ngày nào đó, chúng ta sẽ có một phe bất đồng chính kiến ​​Trung Quốc trong ĐCS Pháp?"

Ngày nào đó đã đến 2 năm sau khi ĐCS Pháp liên kết với Liên Xô trong các cuộc xung đột với Trung Quốc, Albania và sự e ngại sự kiện Hungary mở ra khả năng du nhập phong trào Maoism vào Pháp. Đó là thời kỳ Pháp gặp khủng hoảng, còn ĐCS Pháp chìm trong bế tắc.

Khó hình dung, giới thanh niên Pháp lại si mê cuồng tín Mao đến vậy nếu không kể đến sự du nhập tư tưởng. Kể từ 1962, một lượng lớn các ấn phẩm của Mao và về Mao, trong đó có Mao tuyển đã được giới lãnh đạo ĐCS Pháp dịch ra tiếng Pháp. Đồng thời, giới du học người Hoa cũng đóng góp đáng kể vào việc phát tán các tài liệu này.

Ông thầy triết gia Marxist Althusser ở rue d'Ulm là nhân vật có công lao chính trong việc trang bị cho giới sinh viên lý luận để khám phá các lựa chọn khác ngoài chủ nghĩa Stalin chính thống. Mặc dù, trên thực tế, Althusser cũng đôi lần chỉ trích Mao. Từ nền tảng ấy, cùng một số yếu tố khác, Mao giáo và Hồng Vệ Binh Pháp ra đời, tuy nhiên, sau Đại văn cách Pháp 1968, ông ta cho rằng, đám sinh viên của ông ta chỉ “bằng cách nào đó tìm thấy chủ nghĩa Mao”.

UJC(ml) - Union des jeunesses communistes marxistes-léninistes được thành lập năm 1966 từ các thành viên ly khai khỏi Hội đoàn thanh niên Cộng sản. Mặc dù cái tên vẫn là Mác-Lê, nhưng thực chất là tổ chức Hồng vệ binh Maoist đúng nghĩa. Thực tế, UJC cũng không phải là duy nhất, nhưng mạnh nhất.

Mang đặc trưng "Cánh tả vô sản cấp tiến", UJC đặc biệt chống trí thức, chối bỏ sách vở và văn hóa truyền thống. Họ thích những khẩu hiệu ngắn gọn trong Mao tuyển. Họ cho rằng, đã là giai cấp công nhân thì nhất nhất phải trải qua giai đoạn “tự căm thù, tự gột rửa chất tiểu tư sản trong mình”. Họ không thích những lý luận khó hiểu trong sách Marx, mà thích “Sách Đỏ” của Mao. Chính Mao mới khai sáng chủ nghĩa Marx cho họ qua những khẩu hiệu đơn giản, dễ hiểu và họ có được quyền “tự do tư tưởng theo cách mà nó không phải là quyền tự do của một nhóm tinh hoa".

Phát triển nhanh chóng, đầu 1968 đám HVB Pháp bắt đầu nổi loạn.

 

Một cảnh bạo loạn tại Paris tháng 5 1968

Đến tháng 5 1968, Đại Văn cách trộn lẫn Thiên An Môn chính thức nổ ra ở Pháp, nhờ mạng lưới rộng lớn, các cuộc biểu tình bạo động xảy ra gần như đồng thời tại các thành phố lớn khắp cả nước.

Cũng như ở TQ, đám HVB Pháp xông vào trường học, nhà máy chiếm giữ, bắt bớ giáo viên và các viên quản đốc. Cũng không kém phần long trọng là các cuộc ẩu đả, bạo loạn đường phố. Đỉnh điểm “Tháng Năm Đỏ, Tháng Năm Tự do”, phong trào HVB lan đến công đoàn và giới công nhân, gần như toàn bộ nền kinh tế và xã hội Pháp tê liệt. Lượng người biểu tình lên đến con số 11 triệu – hơn 20% dân số Pháp khi đó. Chính phủ và TT Charles de Gaulle sợ hãi bỏ chạy sang Đức lánh nạn. Báo giới nói đến một cuộc nội chiến đang diễn ra. Trên các khu phố La tinh ổ chuột nghèo đói ở thủ đô Paris là những cuộc chiến thực sự.

Cảnh sát đàn áp nặng nề không dập tắt được cuộc tổng đình công “Mèo hoang” lớn nhất lịch sử nước Pháp. Tuy nhiên, đến cuối tháng 5, một số sự kiện đã thay đổi. Chính phủ de Gaulle ký được Thỏa thuận Grenelle vào ngày 27 tháng 5 với giới công đoàn và giới chủ với các điều khoản nhượng bộ. Cuộc phản công của đảng Gaullist tổ chức vào ngày 29 tháng 5 tại trung tâm Paris đã giúp cho de Gaulle tự tin giải tán Quốc hội và bầu cử sớm. Bạo lực và hỗn loạn nhanh chóng chấm dứt sau 7 tuần, công nhân quay trở lại nơi làm việc. Phe chính phủ Gaulle giành thắng lợi lớn hơn nhờ bầu cử.

Không có tin tức các thủ lĩnh Hồng Vệ Binh Pháp bị trừng phạt, còn tổ chức Maoism Union des jeunesses communistes tự giải tán cùng năm 1968.

***

 

Giới thanh niên, sinh viên Maoist biểu tình

Louis Althusser sinh tháng 10 năm 1918. Đến cuối đời, năm 1980, vị triết gia Marxist này gây ra cái chết bi thảm của cô vợ, là nhà xã hội học Rytmann khi ông ta lên cơn hoang tưởng và đã bópcổ bà vợ đến chết. Tuy nhiên, tòa không xét xử vì cho rằng Althusser mất trí nhớ, không nhận thức được hành vi và chỉ phải vào viện tâm thần điều trị trong 3 năm.

PARIS – MỘT GHI CHÚ CHO KHÁCH DU LỊCH! P3

Cư xử kỳ cục!
      
Bạn sẽ rất ngạc nhiên khi biết bản chất thật sự của Pháp không hề hào hoa lịch sự như trong phim! Đơn giản, điều đó chẳng qua chỉ là 1 thứ khuân mẫu tuyên truyền.

Sự thật hoàn toàn khác! Vâng, những gì xảy ra trên các đường phố của Pháp sẽ như thế với bạn, có thể bạn vẫn nghe thấy lời lẽ lịch sự: “Pardon!". Nhưng không phải bất cứ lúc nào. Nhưng một khi bạn đã quen với những cái nhìn gần với người Pháp, bạn sẽ biết bản chất thật của họ!

Pháp về cơ bản là 1 xã hội phù phiếm! Bạn đang có thói quen coi họ là hào hoa lịch sự. Còn sự thực, ở Pháp sự phù phiếm và thô lỗ thể hiện ở mỗi bước chân! Vâng, người Pháp thô lỗ! Chẳng hạn như khi bạn gọi 1 ly bia vào lúc quầy bar sắp đóng cửa còn các khách hàng đang ngồi đầy trong bar, bạn sẽ thấy ngay nét mặt nhăn nhúm, giận dữ của anh chàng waiter, dĩ nhiên, bạn vẫn được uống bia, nhưng sẽ phải trả 1 số tiền tương xứng với mức độ bực tức.

Nhìn chung, dân Pháp quan niệm rất khác về sự đúng giờ, nguyên tắc hay tính chính xác! Khi có 1 cuộc hẹn với người Pháp, bạn không chắc họ có đến hay không, hay sẽ đến trễ! Họ cũng chẳng bận tâm thông báo cho bạn về điều này hay xin lỗi bạn như thể họ được Chúa cho phép điều đó!

Giao dịch thư từ cũng vậy, nhiều khi thay vì nhận được câu trả lời lịch sự, họ lờ bạn đi, thậm chí chặn bạn. Điều này đặc biệt hay xảy ra nếu họ biết bạn đến từ các nước thế giới thứ 3. Có 1 sự kỳ thị hay phân biệt đối sử rõ rệt như vậy vẫn đang tồn tại.
      
Tiền lương và đời sống ở Pháp
      
Nơi ở, căn hộ ở Paris đắt đỏ kinh khủng! Cảnh bạn hay thấy trong các bộ phim Pháp là một kỹ sư bình thường hay một nhạc sĩ, một cô gái tóc vàng với các đôi giày khác nhau "sống trong một căn hộ sang trọng và rộng lớn với khung cảnh đẹp”. Tuy nhiên, điều này không có gì giống với thực tế hơn chỉ là 1 cảnh trong phim! Các căn hộ thông thường ở Paris rất nhỏ hẹp! Chật trội và rất, rất đắt tiền!

Do đó, điều thường thấy là không mấy ai sống ở Paris có căn hộ của mình trước 40 tuổi. Cũng có thể vay nợ để mua căn hộ nếu có công việc ổn định và mức lương kha khá, thường phải trả món nợ mua căn hộ trong 30 năm với lãi suất 3%/năm và điều này chẳng dễ chịu gì nên hầu hết chọn phương án đi thuê. Đi thuê cũng linh động hơn trong trường hợp thay đổi công việc, chỗ làm, hay thất nghiệp. Tiền thuê căn hộ 1, 2 phòng ngủ loại bình thường cho 1 gia đình tốn khoảng 1800 euro/tháng tùy chỗ. Chú ý là bạn sẽ phải đóng thuế thuê nhà, cỡ 500-600 euro một năm.

Lương và thu nhập ở Pháp kém hơn hẳn các nước EU, nhưng thuế thu nhập thỉ cao nổi tiếng. Mức lương 2000 euro/tháng ở Pháp đã là loại tươm tất, nhưng thuế thu nhập chiếm đến 20-40% lương (có chiết giảm tùy hoàn cảnh). Vì thế, mức lương này chỉ còn khoảng 1600 euro. Còn nếu có mức lương hiếm hoi 10000/tháng, thì thuế 65%, nghĩa là chỉ thực lĩnh 3500 euro.

Nếu đi làm xa (vì thuê căn hộ ngoại ô giá rẻ) thì tốn thêm chi phí đi lại – xăng xe, bảo hiểm và tiền thuê chỗ đỗ xe, vé tháng đỗ xe 50-100 euro. TV, như đã nói, phải trả tiền thuê bao, điện thoại cũng vậy. Hai khoản này hết khoảng 30 euro/tháng, tiền điện khoảng 50 euro/người 1 tháng.

Với 2000 euro và tất cả các khoản phải trả bên trên, mức lương này chẳng dư dả gì, thường là hết tiền trước khi hết tháng. Cảnh hay thấy là dân Pháp tìm mọi cách để tiết kiệm và bớt chi tiêu, trên TV Pháp nhản nhản quảng cáo các phương pháp, các đồ dùng tiết kiệm điện và nước! Điều này khác xa với nước Pháp cách đó 15-20 năm! Hỏi những người lớn tuổi, họ cho biết rõ đời sống Pháp ngày càng đi xuống.

Tình trạng thất nghiệp là khá phổ biến, tuy nhiên, dân thất nghiệp được hưởng 1 số phúc lợi! Chẳng hạn được miễn phí ý tế hay chủ nhà không thể tống cổ 1 anh thất nghiệp ra đường dù không được trả tiền nhà. Họ sẽ phải chờ đợi để làm điều này vào tháng 5, nghĩa là đã qua mùa đông.

Trợ cấp thất nghiệp khoảng 60% lương trong 1,5-2 năm tùy thuộc vào mức lương và đóng góp bảo hiểm.

Chính trị và Tương lai
      
Nền chính trị nước Pháp được mô tả chỉ bằng 1 từ: bitch- nghĩa là chó cái hay đàng điếm theo nghĩa của người Mỹ. Bạn có thể ghét người Mỹ, nước Mỹ nhưng vẫn gọi họ là gã cao bồi hay Yankee, còn Pháp: Bitch và Bitch!

Còn tương lai của Pháp: mờ mịt, sa lầy trong đống phân chuồng lợn, và đầy rẫy hỗn loạn, bất ổn được đem đến từ dân nhập cư châu Phi. Còn nếu như có tương lai ở nước Pháp, thì đó là Nigeria.

Tất cả những điều này là nói xấu Pháp!? Đúng, đầm đĩ này xấu xa như mụ ta có và xưa đến nay đã đẹp bao giđâu!



PARIS – MỘT GHI CHÚ CHO KHÁCH DU LỊCH! P2

Versailles

Bạn chắc đã nghe nói về Versailles - di tích lịch sử và thắng cảnh du lịch nổi tiếng. Nhưng đến Versailles, bạn sẽ rất thất vọng! Trước hết, hãy sẵn sàng với 1 thực tế là để vào cung điện Versailles và vườn Versailles, bạn phải trả 1 khoản tiền riêng! Vườn Versailles thì trống rỗng, giản tiện và hoang vu không có sự sống! Còn cái đài phun nước Versailles thì không bao giờ hoạt động! Đến Versailles là bạn đã trả tiền chẳng để vì cái gì! Không chỉ là bạn – đám đông du khách vẫn phải trả 7 euro để vào 1 khu vườn hoang mà có đến 20 lối vào như thế - lối nào cũng phải móc ví! Mà lại chẳng có gì – đó là kiểu Pháp: lấy tiền, không phục vụ!

TV quái dị
      
Xem TV ở Pháp phải trả tiền. Chắc chắn có 1 vài kênh miễn phí, nhưng rất ít ỏi, chỉ khoảng 5 hoặc 6 kênh. Còn nội dung các kênh này thì chính xác là tạp nham, vớ vẩn. Hai kênh trong số này sẽ làm bạn tốn thì giờ để thấm nhuần mỗi điều rằng Sarkozy nhỏ bé hèn mọn là poodle của ông Bush, hay hiện thân của Napoleon! Một kênh khác sẽ nhét vào tai, đập vào mắt bạn thứ video âm nhạc kinh khủng đâu như xuất xứ ở Nigeria! Không ngạc nhiên, dân Nigeria đầy ắp ở Pháp, còn thứ hổ lốn này sẽ làm bạn phát ốm chỉ sau ít ngày!

Chẳng có gì để xem trên truyền hình Pháp – nó hoàn toàn vô bổ!
      
Điện thoại kinh khủng
      
Dịch vụ điện thoại ở Pháp kinh khủng! Trước hết, nó đắt 1 cách quá đáng so với các nước EU khác, mà lại không đạt tiêu chuẩn hay chất lượng! Chưa hết, nếu không có thẻ căn cước, bạn không thể nào mua một chiếc điện thoại di động! Còn khi mang điện thoại Pháp sang nước khác, nó bị từ chối chuyển vùng và vô dụng. Mạng di động ở Pháp thực sự là mỏ vàng! Không ở nơi nào, bạn phải trả nhiều tiền cho nó như ở Pháp! Cũng chỉ ở Pháp, nếu muốn nói gì qua điện thoại, thì nói nhanh lên, từng phút một sẽ đốt cháy túi tiền của bạn!

Quán cà phê Internet-wifi ở Pháp
      
Phí dịch vụ cà phê Internet ở Pháp là ngoài sức tưởng tượng! 10 phút lướt nét ở quán cà phê có giá 1,6 euro! Hơn nữa, các vị chủ quán có 1 logic rất xấu bụng, như thể họ cho rằng khách vào quán để lướt nét là chính, thưởng thức là phụ.
      
Thoát y ở Paris

Có rất nhiều câu lạc bộ thoát y ở Paris, nhưng chỉ 1 số ít là công khai, phần lớn chúng là đáng ngờ núp dưới những cái tên khác như quán rượu "Moulin Rouge". Vé vào cửa tối thiểu 10 euro, nhưng đó mới chỉ là khởi đầu của các ngón nghề móc túi bạn.


Sau khi trả 10 euro, bạn đừng mong sẽ thấy ngay gái cởi truồng! Chẳng có ai cởi với €10 cả. Đó chỉ là tiền chỗ ngồi. Nhưng sẽ nhanh thôi, thậm chí là cả khi bạn chưa kịp ngồi, bạn sẽ nghe thấy 1 giọng lơ lớ:

"Bro! đồng nghiệp! chào buổi tối! Đây là những lời mời chào khuân mẫu có sẵn của câu lạc bộ. Nhưng chưa có gì hết! Còn sau đó, mỗi tiết mục sẽ được đề nghị với giá ít nhất 15-20 euro!
      
Đồ uống bắt đầu được đem ra, bạn hãy cảnh giác với cái giá kinh khủng của nó. Điều này không giống ở Mỹ hay đâu đó khác, nơi bạn có thể gọi 1 ly bia giá phải chăng và ngồi nhâm nhi cả buổi tối, xem các cô nhà nghèo nhảy múa - còn đây là Paris!

Tại Paris, nó rất khác! Bạn thậm chí chẳng nhìn thấy menu, chỉ thấy hóa đơn thanh toán, thậm chí là 1 ly champagne gần 300 euro.
      
Gian lận trong các câu lạc bộ thoát y Paris rất phổ biến và chuyên nghiệp. Bạn sẽ chẳng bao giờ biết giá của nó sau khi đã uống. Bạn trả tiền vé, trả tiền mỗi tiết mục múa và trả tiền đồ uống… nếu quá đà, vài ngàn euro sẽ ra đi khỏi ví bạn! Và như mọi khi, chẳng có gì! Cũng đừng hy vọng có dịch vụ vui vẻ gì khác nơi này mà không bị móc túi.
      
Gái mại dâm, con nghiện và lưu manh
      
Pháp đầy ắp gái mại dâm, con nghiện và những kẻ lừa đảo tất cả thể loại và màu sắc! Thật khó tìm thấy một đất nước nào nhiều gái mại dâm, đồng tính, bệnh hoạn, con nghiện và lưu manh như ở đây! Gái mại dâm Paris thường tập trung trong các quán rượu hay câu lạc bộ, nhưng họ cũng tràn ra cả trên đường phố. Đủ mọi loại lứa tuổi mại dâm, có cả những con phố tập trung gái mại dâm dày đặc như 1 bầy động vật.

Nếu đi bộ trên Saint Denis, bạn sẽ nhìn thấy không chỉ 1 đám dơ dáy! C dân Paris gốc! Nhưng đám này thậm chí chẳng kiêng kỵ gì những chốn linh thiêng như nhà thờ! Gần các ga tàu điện ngầm Strasbourg-Saint Denis, bạn sẽ gặp các nhà thổ, các cửa hàng sex khắp nơi vây kín cả nhà thờ, còn gái mại dâm và dân đồng tính thì phơi ra dọc các tuyến phố mời  mọc khách hàng. Chỉ cần đi bộ 20 ph từ bảo tàng Louvre ra vào buổi chiều tối, bạn sẽ được mời chào không ít hơn cả chục lần, chẳng còn gì là kinh đô ánh sáng hoa lệ, văn minh!

Nếu bạn là khách du lịch, đám cô hồn có thể bám theo bạn và hỏi rằng: Can you speak English? Đó là câu ngoại ngữ duy nhất họ nói được trôi chảy. Đừng nói Yes! Vì bạn sẽ phải đối phó với các thể loại mời chào lừa lọc dài dằng dặc tiếp theo. Chỉ cần Yes! Bạn bỏ qua được trò lừa này, thì sẽ dính bẫy trò khác hay kẻ khác nhan nhản nơi đây. Đừng bao giờ mua những đồ lưu niệm, trang sức bằng vàng hay đá quý như vòng, nhẫn, kim cương do bọn cò mồi dẫn dắt – chúng giả tuyệt đối! Tốt hơn cả, đừng nói yes, đừng bao giờ dây dưa với bọn này.
  
Ở Paris, rất nhiều con nghiện, rất nhiều! Chủ yếu là ở sắc dân da đen châu Phi, Nigeria. Bọn này là cặn bã nước Pháp thực sự, chúng tập trung rất đông ở phía bắc Paris. Thực sự là 1 loại động vật trơ tráo, dơ dáy mang quốc tịch Pháp.


PARIS – MỘT GHI CHÚ CHO KHÁCH DU LỊCH! P1

Thị thực và thái độ thuộc về loài heo của Lãnh sự quán Pháp

Đáng chú ý là thái độ các nhân viên thuộc giống heo ở Lãnh sự quán Pháp. Họ hoàn toàn giống loài heo, Hồ sơ của bạn có thể dễ dàng bị ngâm ở lãnh sự quán của họ đến 2 tháng hoặc hơn, và sẽ chẳng có ai chịu nhấc một ngón tay! Đơn giản là nhân viên lãnh sự Pháp thô lỗ, như loài được nuôi dưỡng trong một cái chuồng lợn!

Paris
      
Không khí ở Paris là đặc biệt... Tôi thậm chí muốn nói rằng không khí ở Paris là khó chịu vì nó mang mùi hôi của bỏng ngô và những đồ bỏ giá rẻ nhắc nhở đến các nước châu Á.

Cứ mỗi bước bạn sẽ lại gặp 1 nhà hàng tại Paris. Nhà hàng, cửa hàng, cửa hiệu - một lượng vô tận các hàng! Vì vậy, có thể bạn cần đặt câu hỏi: thế nào là đủ?!

Giá cả tại các cửa hàng rất khác nhau và khác mức giá của các nước Tây Âu khác, và chúng khác nhau một cách tiêu cực. Giá cả tại các nhà hàng ở Paris cao hơn nhiều so với bất cứ nơi nào khác!

Bạn muốn uống bia? Đó là cả một vấn đề! Thực tế là các loại bia Pháp – như shit! Không nên uống bia Pháp! Hãy uống bia Đức hoặc Ireland!

Còn phục vụ cũng chẳng khá hơn gì. Nếu bạn nghe người phục vụ nói giọng Đông Âu, dịch vụ thậm chí còn tồi tệ hơn!

Ngoài ra tất cả các phép tính số học trên hóa đơn tính tiền cho bạn có thể sẽ nhảy múa kỳ lạ và không thể hiểu! Ví dụ, nếu họ viết rằng bia Guinness giá 4,5 euro, thì bạn sẽ phải trả €8! 8 euro cho một ly bia, mặc dù, một ly ngon lại là bia Irish?! Để so sánh, một ly bia tại Ireland là 3,5-4,5 euro! Và thậm chí đây là mức giá ở sân bay Dublin! Và bạn biết rằng các sân bay thường có giá bán không thương xót! Bia Đức ở sân bay Đức cũng chỉ khoảng $4-5!

Nói chung, giá cả và dịch vụ ở Paris quả là khó chịu. Còn Paris chỉ có thể được mô tả bằng một từ - désenchantement! Có nghĩa là – hết mộng!
      
Cửa hàng và hàng hóa thô lậu
      
Mỗi khi ngây thơ nghĩ rằng ở Pháp, đặc biệt là Paris, có các cửa hàng tốt nhất, những bộ quần áo tốt nhất, và nhìn chung tất cả đều như nhau. Bạn đã nhầm, và không hẳn tất cđều như thế.

Đứng đầu các cửa hàng quần áo là ở trung tâm Paris, nhưng không phải chỉ đến 1 nơi là bạn có thể mua được mọi cái mình thích, từ vớ đến áo sơ mi, quần và áo khoác đơn giản là không cùng tồn tại! Một cửa hàng bán áo sơ mi, nơi kia - những bộ áo khoác. Vì vậy, để mua quần áo, bạn có thể phải đi khắp xung quanh toàn bộ Paris.

Tất cả điều này là tẻ nhạt và tốn thì giờ. Về giá cả, chúng mênh mông như vũ trụ! Một cái áo sơ mi, mà có thể chất của nó như shit! tốn mất trên 30 euro! Còn dây lưng da, loại thông thường cũng phải 100 euro trở lên. Một cái áo “đề mô” chất lượng tồi tệ cũng tốn đến 100-200 euro! Chỉ có thể kiếm được cái chất lượng trung bình bắt đầu bằng 500 euro ở Paris hoa lệ, kinh đô thời trang và ánh sáng! Vâng, có thể mua 1 cái áo sơ mi bình thường cũng như thế như thế ở Versailles với giá phải chăng 270 euro!

Dĩ nhiên, có những cửa hàng bán tất cả các loại quần áo từ vớ đến jacket, tương tự như Wal-Mart ở Hoa Kỳ. Nhưng các cửa hàng như thế thường ở vùng ngoại ô thành phố và sự tồn tại của nó có thể ít ai biết đến... Còn chất lượng sản phẩm tại các cửa hàng như vậy thì nghèo nàn, và được phân loại như phế phẩm!

Sự lắt léo của các cửa hàng ở Paris khiến sản phẩm là đường đi! Còn sản phẩm trong các cửa hàng tạp hóa thì có thể gây nguy hại cho sức khỏe của bạn! Giống như những gì được làm ở các quốc gia khác với sản phẩm không bán được hoặc hết đát - đơn giản là họ bỏ đi. Còn ở Pháp thì không!

Ở Pháp, nếu như hoa quả bị thối, đơn giản là họ phân loại, bỏ đi những chỗ thối và lại bán như hoa quả mới cho đến khi lại thối hết 1 lần nữa!

Bạn muốn đến một nhà hàng ở Paris và thưởng thức món sushi? Chỉ cần đừng quên tiên đề: "Người Pháp – gian manh", vì vậy đừng ngạc nhiên khi đặt món "Sushi", bạn nhận được cái gì đó giông giống 1 khúc cá xông khói bọc trong gạo và có cái tên kỳ lạ sushi!

Du lịch ở Paris
      
Du lịch ở Paris như bức tranh mô tả tâm lý và bản chất người Pháp. Pháp có lẽ là nước duy nhất trên thế giới trong đó, sau khi khảo sát các điểm thu hút khách du lịch - cho 1 ấn tượng về sự lừa gạt, móc túi vô độ, và ngay cả khi đã bị móc nhẵn túi, bạn vẫn phải nỗ lực đáng thương để nhận ra bất cứ điều gì khác.

Không giống như ở Mỹ, nơi mà thực tế tất cả các viện bảo tàng là miễn phí hoặc nếu có, trả tiền với mức tượng trưng, thì ở Pháp hoàn toàn khác, giá vé tham quan chỉ đơn giản là đáng kinh ngạc! Hầu hết chúng có giá vé 7, 9, 12 euro.

Tất nhiên, 7 euro không phải là quá nhiều, nhưng nếu bạn mua vé 7 euro cho mỗi bước đi, thì sẽ thấy nó không hề nhỏ.

Đáng thương hại là cái tháp danh tiếng Eiffel. Một công trình bằng sắt thô lậu và hoen gỉ, vì một số lý do nào đó vẫn còn thu hút khách du lịch. Và giá vé leo lên tháp Eiffel minh chứng cho lòng tham lam của người Pháp. Người ta cho leo tháp với 3 độ cao khác nhau và cho rằng phần hay ho hơn nằm ở chỗ cao hơn, do đó để leo lên phía trên, cần trả tiền nhiều hơn và nhiều hơn nữa...

Ở bắc Paris có nhà thờ Saint Denis, trong đó vẫn giữ thi hài các vị vua Pháp. Basilica - là tổ chức tôn giáo cho phép vào nhà thờ miễn phí, nhưng đừng quên người Pháp là ai! Và người Pháp có rào chắn bên trong Vương Cung Thánh Đường, vì vậy, với những ai muốn cầu nguyện chỉ có một hành lang nhỏ, và cũng như để xem các phần khác của nhà thờ, kể cả nơi đặt thi hài các vị vua của họ, bạn phải trả phí vào cửa! Thí dụ, trả 6,5 euro để nhìn các xác chết!

Bạn có thể tưởng tượng: đó là 1 mục nộp vào nhà thờ! Điều này rõ ràng cho thấy tâm lý của người Pháp.
      
Người không tôn giáo khó có thể hiểu được tất cả sự sa sút tinh thần của người Pháp. Nhưng sa sút là rất rõ! Nó thể hiện trong tính cách người Pháp hiện nay: bằng mọi cách để có được tiền, để sung túc hơn trước khi ung thư, liếm láp nhiều hơn, đĩ thõa hơn nữa và chà đạp lên mọi nền tảng đạo đức. Tất cả bây giờ chỉ còn đạo đức giả, tham lam và ích kỷ.

Người theo tôn giáo biết nhà thờ, đền đài là công trình kiến trúc đặc biệt: trên đỉnh cao nhất là thánh giá, mỗi nhánh của thánh giá đều có tên và nhà thờ đơn giản là mở cửa tự do cho mọi giáo dân. Nhưng ở Pháp điều này lại hoàn toàn khác.


Lịch sử Pháp

      
Người Pháp hiểu biết lịch sử Pháp rất tồi tệ. Tất nhiên đó là nói về những người Pháp da trắng, người Pháp thực sự, không phải da đen hay gốc Ấn, Á. Lịch sử nước Pháp và các triều đại, các vị vua Pháp có nhiều khái niệm mơ hồ. Carpet, Carolingian, Merovingian – là những từ hầu như không thông thuộc với người Pháp bình thường!

Về triều đại các vị vua! Chỉ cần hỏi một câu hỏi đơn giản: "Cung điện Tuileries ở đâu?" - Bạn đã đặt người Pháp trong một tình thế bế tắc hoàn toàn! Người Pháp sẽ không thể trả lời cho bạn cung điện Tuileries ở đâu, thậm chí là ngay cả khi họ đứng cách đó có 50m, hay vừa đi từ cung điện ra!

Thứ nhất, người Pháp sẽ bắt đầu chỉ cho bạn thấy cái đó là “vườn Tuileries” - họ nói là cái vườn tên như thế ở đây. Thứ hai, nếu bạn có nhận xét rằng, không phải là cái vườn, khu vườn, mà là cung điện của 1 triều đại! Ông người Pháp sẽ bắt đầu quay nhìn xung quanh và chỉ ngẫu nhiên tất cả các hướng, la lớn "cái đó có lẽ ở đâu hay đó".

Họ thậm chí không biết Cung điện Tuileries (Palais des Tuileries) là cái gì! Vì vậy, có thể bạn thấy cần thêm vào: "Đây là nơi mà Napoleon đã sống". Nhưng điều này cũng chẳng gợi ý cho người Pháp hay dân Paris 1 manh mối nào...

Dân Paris da trắng, cấp tiến thậm chí không biết Cung điện Tuileries là cầu nối tới Louvre từ thời Napoleon III... Địa ngục với cái cầu nối này, người Pháp thông thường thậm chí còn không biết Cung điện Tuileries ở đâu!
 


Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...