Hiển thị các bài đăng có nhãn khủng bố. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn khủng bố. Hiển thị tất cả bài đăng

AI ĐÃ SÁT HẠI DARIA DUGINA?

 


Daria Dugina (1992-2022) bị sát hại khiến hàng triệu người không chỉ ở Nga mà trên toàn thế giới bị sốc. Các nhân vật của công chúng, chính trị gia, nhà ngoại giao, giáo sĩ gửi lời chia buồn đến Alexander Dugin, cha của Dasha, một triết gia, nhà tư tưởng nổi tiếng của Thế giới Nga. Thực tế là những gì đã xảy ra là một cuộc tấn công khủng bố, một đòn giáng vào thế giới Nga, được tiến hành một các ác độc, ranh mãnh.

Tối thứ Bảy, ngày 20 tháng 8, đã trở thành một ngày đen tối đối với hàng triệu người yêu nước Nga. Vào buổi tối, con gái của triết gia, nhà tư tưởng học nổi tiếng của thế giới Nga Alexander Dugin, nhà báo và nhà khoa học chính trị Daria Dugin qua đời khi chiếc SUV nổ tung trên đường cao tốc ở ngoại ô Moskva.

Đa số ý kiến cho rằng, quả bom xe là nhằm vào người cha. Vì lý do nào đó Dugina đã đi chiếc xe của cha. Nhưng dù thế nào, thực sự nhằm vào ai thì vẫn còn câu hỏi: Tại sao chúng lại sợ đến mức phải lên kế hoạch đánh bom khủng bố. Việc sát hại Daria là biểu hiện của sự hèn nhát và bất lực của kẻ thù.

Báo chí Nga gọi Dasha là Chiến binh Nga thực thụ, một người yêu nước Nga và luôn đi đầu trong cuộc đối đầu với phương Tây. Cho đến nay, ngoài hoạt động truyền thông, những gì công khai về người cha, ông A. Dugin và con gái Dugina vẫn ít được biết đến.

Konstantin Malofeev, nhà sáng lập kênh Tsargrad Nga nói rằng: cô gái đã làm việc cho kênh truyền hình của chúng tôi trong một thời gian dài. Cô dẫn chương trình "Quan điểm của chúng tôi" và dự định sẽ trở lại phát sóng trên "First Russia".

Alexey Mukhin, tổng giám đốc Trung tâm Thông tin Chính trị, lưu ý rằng một nhà chính trị-tư tưởng không thể ảnh hưởng đến các quá trình của nhà nước. Những gì họ đang cố gắng trình bày về cái chết của Daria ở phương Tây và ở Ukraine là một lời nói dối, được chào bán dưới dạng một gói thông tin. Phản ứng hèn nhát của Podolyak, cố vấn của Zelensky, là đáng chú ý. Anh ta ngay lập tức nói rằng họ không liên quan đến việc này. Nhưng vẫn có những điểm tương đồng trực tiếp. Ông Mukhin cho rằng cái chết của Daria Dugina có thể sẽ kích hoạt những hoạt động cứng rắn khác.

Chỉ huy quân sự Alexander Gereskulov nói binh sĩ Nga sẽ trả thù cho cái chết của Daria trong một chiến dịch đặc biệt ở Ukraine: "Các chàng trai của chúng tôi đã không bắt chúng tôi phải chờ đợi câu trả lời!"

Phóng viên hãng truyền thông Nga, Trưởng văn phòng đại diện tại Brussels, Anastasia Popova, không kìm được xúc động khi kể về cái chết của Dasha: “Trái tim tôi như bị xé nát ... Tôi không thể tin được ... Tôi không thể tìm thấy lời nói ... Cha cô ấy có đủ sức mạnh để vượt qua tất cả những điều này ... Còn những người đã làm điều đó, hãy để chúng bị đun sôi trong cái vạc dầu ngột ngạt dưới địa ngục.”

Nhà khoa học chính trị Sergei Karnaukhov nói chắc chắn Ukraine cần cái chết của Dasha để khởi động một dự án PR, nhưng nếu những kẻ khởi xướng muốn làm người Nga sợ hãi, thì họ đã thất bại.

 

BOLSHEVIKS YÊU QUÍ NƯỚC NGA!

Cuộc nổi loạn Tambov, còn gọi theo tên lãnh đạo nổi loạn Antonov năm 1920-1921 đã bị Bolsheviks đàn áp đẫm máu.

Nguyên nhân chính là chính sách NEP (tân kinh tế) của Lê Nin bãi bỏ thuế cũ, đánh thuế mới rất cao vào nông sản khiến hầu hết nông dân khắp Nga cất giấu nông sản không chịu nộp thuế cho chính quyền. Đáp trả, Bolsheviks dùng vũ lực khám xét và tịch thu nông sản cất giấu, lúc đó rất cần thiết cho binh lính và dân thành thị.

Cùng với sắc lệnh huy động (xung công) lúa mỳ, các điểm trưng thu lúa mỳ chuyển về Petrograd và Mát cơ va mọc lên như nấm khắp nơi. Ở tỉnh Tambov, từ 50 điểm năm 1918 lên 5000 điểm năm 1920.

Nhưng thực sự chúng đã không đến nơi nhiều như thế. Càng trưng thu nhiều, càng mất mát nhiều dọc đường vận chuyển, thậm chí biến mất ngay tại chỗ ở nhà ga xe lửa, hay biến thành rượu. Càng mất mát nhiều, đám Bolsheviks càng ngang nhiên lạm dụng bạo lực, áp đặt mức thu cao hơn nữa để bù đắp thiếu hụt.

Năm 1920, bị thêm hạn hán, nhưng bất chấp, mức trưng thu bị áp đặt vô cùng cao. Nông dân không còn sức chịu đựng, một là họ chấp nhận đói và nộp lúa mỳ cho Bolsheviks, hai là vùng lên chống trả. Trong tỉnh Tambov, nông dân đã phải ăn "không chỉ cám, rau muối, mà cả vỏ cây và lá tầm ma". Trong bế tắc họ đã nổi loạn dưới sự lãnh đạo của Aleksandr Antonov – 1 thầy giáo làng kiêm thư ký giáo sứ. Ban đầu là từ chối giao nộp lúa mỳ và súng, nhưng chỉ sau 1 tháng đã lan ra các tỉnh khác với con số 4 nghìn chiến binh vũ trang và 10 nghìn trang bị cào cỏ với lưỡi hái.

Dưới sự chỉ huy của Antonov, lực lượng nổi loạn vẫn tiếp tục tăng nhanh chóng. Khẩu hiệu họ ưa dùng là “Cái chết của bọn cộng sản và tự do cho nông dân”.

Cho đến đầu 1921, quân số của Antonov đã lên đến 40 nghìn tay súng. Lê nin phái quân đội và cảnh sát đến đàn áp, nhưng địa hình rừng núi và sự ủng hộ của đại đa số dân chúng, bọn Bolsheviks nhanh chóng thất bại.

Lo lắng phong trào nông dân lan đến Mát cơ va, không chờ quyết định ĐH 10, Bộ chính trị ra lệnh cho Bukharin, Preobrazhensko và Kamenev dẹp loạn. Tháng 4 1921, theo Lê nin đề nghị, BCT ra nghị quyết "Kết liễu ‘băng’ Antonov ở tỉnh Tambov", theo đó, giao Tukhachevsky làm chỉ huy cùng các tướng Kakurin, Uborevich, Kotovsky đưa quân đội chính quy, kết hợp với cảnh sát, mật vụ do Yagoda, Ulrih, Levin đến Tambov dẹp loạn. Quân số lên đến 100 nghìn binh lính.

Tukhachevsky tiến hành các biện pháp dẹp loạn ở Tambov đầy thú tính, đốt sạch phá sạch và giết sạch, dùng pháo và chất cháy, kể cả chất độc hóa học san phẳng mọi ngôi nhà đến mặt đất. Tất cả những ai bị nghi ngờ, kể cả phụ nữ và trẻ em bị bắt nhốt vào 7 trại tập trung. Quân nổi loạn Antonov nhanh chóng thất bại.

Nhưng không ai kết tội Tukhachevsky vì hắn có bảo bối Ban chấp hành TW, theo đó ra lệnh:

1. Từ chối khai tên: bắn tại chỗ không xét xử.
2. Từ chối giao nộp vũ khí cất giấu: bắn tại chỗ không xét xử.
3. Phát hiện vũ khí trong nhà: bắn tất cả người lớn không cần xét xử.
4. Nhà nào cho “băng đảng” trốn trong nhà: bắt và trục xuất, tịch thu tài sản, người lớn bắn tại chỗ không cần xét xử.
5. Nhà nào che giấu thành viên gia đình “băng đảng” hoặc bị coi là “băng đảng”: bắn tại chỗ người lớn không cần xét xử.
6. Trong trường hợp “băng đảng” đào thoát, tài sản bị tịch thu, phần còn lại của nhà cửa bị đốt cháy hoặc san phẳng.
7. Thi hành mệnh lệnh này nghiêm khắc và thẳng tay. Chủ tịch ban chấp hành toàn quyền tỉnh Antonov-Ovseenko, chỉ huy quân sự Tukhachevsky, chủ tịch tỉnh Lavrov, thư ký Vasiliev đọc trước cuộc họp dân làng.

Tukhachevsky ký lệnh số 0116 sử dụng vũ khí hóa học chống nổi loạn:

Tàn dư băng đảng và tội phạm bị đánh bại, trốn trong làng nơi cq Xô Viết được khôi phục đã chạy vào rừng và đột kích vào dân cư. Để ngay lập tức quét sạch rừng, lệnh:

1. Rừng, nơi băng đảng lẩn trốn, quét sạch bằng khí độc, tính toán để đám mây hơi ngạt phủ toàn bộ rừng, phá hủy mọi thứ lẩn trốn.
2. Ngay lập tức cử giám sát pháo binh đến các nơi cần đạn khí độc và các chuyên gia cần thiết.
3. Chỉ huy các đơn vị phải thường xuyên và tích cực thực hiện mệnh lệnh.
4. Thực hiện các biện pháp cần thiết.

Tư liệu lưu trữ: Российский государственный военный архив Ф.34228. Оп.1. Д.292. Л.5

Tukhachevsky tuyên bố: Không có gì hết nếu không hành quyết. Khi hành quyết từ làng này đến làng khác không có tác dụng thì tiến hành tất cả như thế.

Cần nói thêm về Tukhachevsky, kẻ nhuốm máu người Nga và chịu trách nhiệm chính trong việc thất bại trước Balan năm 1918-1920. Hắn được tây mà cụ thể là Ju đa tung hô ngất trời là tài giỏi thao lược. Ông nội Tukhachevsky là tướng trong đoàn quân Kutuzov. Đến Paris năm 1814, ông tướng này sa ngay vào nhà thổ với những ả điếm Do Thái vốn nhan nhản lúc đó. Bị những ngón ăn chơi đĩ điếm mê muội, ông cố say tình 1 ả điếm Do Thái nên đưa về cố hương, giấu ả trong 1 trang trại mà vợ con họ hàng không hay biết. Cô ả có với nhà quí tộc 3 đứa con và mang họ Nga. Cái chất Nga bị lấn át bởi chất Do Thái dã man tàn bạo và phản phúc đã làm hại chính Tukhachevsky sau này.

Theo 1 ước lượng, trong 3 năm đàn áp ở Tambov, 240 nghìn nạn nhân thiệt mạng, kể cả nhiều ngàn người bị bỏ đói đến chết trong các trại tập trung.





Lệnh sử dụng chất độc hóa học của Tukhachevsky

Bức tượng tưởng niệm nông dân Tambov.


SỰ THẬT LÀ KẺ THÙ CỦA WASHINGTON

Nhà phân tích Paul Craig Roberts và trang tin Zero Hedge của Tyler Durden là những nơi có nhiều thứ rất đáng đọc. Mới đây, họ bị ông nghị Mỹ Ed Royce xếp vào loại “khủng bố” theo quan niệm mở rộng của ông ta.


Đại diện Mỹ Ed Royce (R, CA) đang bận rộn với công việc phá hủy mọi khả năng sự thật được nói ra ở Mỹ. Ngày 15 tháng 4 tại phiên điều trần trước Ủy ban Đối ngoại mà Royce làm chủ tịch, Royce đã sử dụng 2 điếm miệng nhỏ để giúp ông ta tái định nghĩa tất cả những kẻ, ngoại trừ Washington dối trá như "mối đe dọa" thuộc về giáo phái tuyên truyền loạn trí thân Nga.

Vấn đề của Washington là trong khi họ điều khiển báo in và truyền thông truyền hình ở Mỹ cũng như các nước chư hầu của họ ở châu Âu, Canada, Úc, Ukraina, và Nhật Bản, thì Washington đã không kiểm soát các trang web Internet, những trang, hoặc truyền thông như RT, của các quốc gia không phải là chư hầu Mỹ. Do đó, những dối trá của Washington có thể bị thách thức, và khi dân chúng mất lòng tin vào báo chí và truyền hình phương Tây bởi nội dung tuyên truyền, chương trình nghị sự của Washington, vốn phụ thuộc vào bịa đặt, đang gặp phải khó khăn ghê gớm.

Sự thật đang nổi lên qua mặt cả tuyên truyền của Washington. Họ đối mặt với khả năng mất quyền kiểm soát, qua mọi lời giải thích, Hillary Clinton, Ed Royce, và phần còn lại là bỗng kêu ca rằng Washington đang "thua cuộc chiến tranh thông tin". Khoản tiền lớn của người nộp thuế khó kiếm giờ sẽ được sử dụng để chống lại sự thật bằng những dối trá.


Phải làm gì? Làm thế nào để ngăn chặn sự thật với những dối trá hòng duy trì mọi thứ trong tầm kiểm soát? Câu trả lời từ Ed Royce, Andrew Lack, và những kẻ khác là tái định nghĩa người nói thật thành kẻ khủng bố. Do đó, họ so sánh RT và những blogger "bất đồng chính kiến" với Nhà nước Hồi giáo và các nhóm khủng bố được đặt tên, như Boko Haram.

Royce mở rộng định nghĩa về khủng bố để bao gồm các blogger bất đồng chính kiến, như Chris Hedges, John Pilger, Glenn Greenwald và phần còn lại của chúng tôi, những người phản đối thực tế sai lầm mà Washington tạo ra để phục vụ chương trình nghị sự giấu diếm. Chẳng hạn, nếu Washington muốn lợi nhuận đổ vào tổ hợp quân sự/an ninh để đổi lấy các khoản đóng góp cho chiến dịch chính trị, mà các chính trị gia không thể nói ra điều đó. Thay vì thế, họ tuyên bố bảo vệ nước Mỹ khỏi kẻ thù nguy hiểm hoặc từ các loại vũ khí hủy diệt hàng loạt bằng cách gây chiến. Nếu các chính trị gia muốn thúc đẩy tài chính Mỹ hay đế quốc năng lượng Mỹ, họ cũng phải làm như vậy dưới cái tên "mang lại tự do và dân chủ". Nếu các chính trị gia muốn ngăn chặn sự nổi lên của các quốc gia khác, như là Nga, TT Obama miêu tả Nga như một mối đe dọa có thể so sánh với virus Ebola và Nhà nước Hồi giáo.



Tấn công của Washington vào sự thật như một mối đe dọa đã làm cho việc phơi bày hệ thống do thám khổng lồ của Cơ quan An ninh Quốc gia (NSA) của William Binney và Edward Snowden trở thành có ý nghĩa. Một trong những mục đích của mạng lưới gián điệp là để xác định tất cả "bất đồng chính kiến", những người thách thức sự thật của ông Lớn (Big Brother).

Có, hoặc sẽ có các hồ sơ của mọi "bất đồng chính kiến" với tất cả những email, tìm kiếm Internet, các trang web truy cập, các cuộc gọi điện thoại, mua hàng, đi du lịch của những người bất đồng chính kiến. Lượng thông tin khổng lồ về mỗi người bất đồng ​​có thể bị soi kỹ tìm bất cứ điều gì có thể đưa ra khỏi ngữ cảnh tạo thành án chống lại anh ta, nếu bỏ tù thậm chí là cần thiết. Washington đã thực sự thành công trong việc khẳng định quyền lực của họ vượt qua Hiến pháp để bắt giữ vô thời hạn, không cần kết án và tra tấn và sát hại các công dân Mỹ (chỉ cần vu cho là khủng bố).

Đó là một vài năm trước đây, Janet Napolitano, lãnh đạo Cơ quan An ninh Nội địa cho biết trọng tâm của họ đã chuyển từ khủng bố sang cực đoan trong nước. Họ phân loại cực đoan trong nước là các nhà hoạt động môi trường, hoạt động bảo vệ động vật, các nhà hoạt động chống chiến tranh trong đó bao gồm cựu chiến binh vỡ mộng, những người tin vào quyền lợi của các bang, chính phủ hạn chế và có trách nhiệm. Hậu quả, nhiều người bất đồng chính kiến, các công dân tốt nhất của Mỹ, sẽ đủ điều kiện để làm cực đoan nội địa vì một số lý do. Chris Hedges, ví dụ, là một người bảo vệ động vật cũng như quan tâm đến môi trường và cuộc chiến không có hồi kết của Washington.

Do thám và đàn áp "bất đồng chính kiến" đang đến có thể cắt nghĩa cho hợp đồng $385 triệu mà liên bang trao cho công ty con của Dick Cheney, Halliburton, để xây dựng các trại tạm giam tại Mỹ. Dường như là có rất ít lo lắng ai sẽ kẻ bị trại giam giữ. Không có truyền thông đưa tin, hay điều tra của Quốc hội. Không chắc rằng các trại này là cho người sơ tán bão hoặc cháy rừng. Trại tập trung này thường dành cho những người bị coi là không đáng tin cậy. Và như Royce, Lack và những kẻ tương tự đã làm cho nó thành rõ ràng: kẻ không đáng tin cậy là những kẻ không ủng hộ dối trá Washington.

Nhu cầu trông thấy của Washington, và cấu trúc quyền lực tư nhân mà Washington phục vụ, phải bảo vệ mình khỏi sự thật cũng có thể là lý do cho các bài tập quân sự khác nhau rất kỳ lạ ở các bang để xâm nhập, chiếm giữ, và bao vây "mối đe dọa" trong dân chúng. Ngay cả điếm miệng như CNN cũng viết rằng quân đội vệ binh quốc gia phái đến Ferguson, Missouri, đã được lên chương trình để coi những người biểu tình dân sự là "thế lực thù địch" và "kẻ thù", và chúng tôi biết rằng cảnh sát vũ trang các bang và địa phương được đào tạo để xem công dân Mỹ là mối đe dọa.

Theo như tôi có thể phân biệt, không nhiều người Mỹ, dù là đảng Dân chủ hay đảng Cộng hòa, tự do, bảo thủ, hay siêu yêu nước, có giáo dục hay không, hiểu rằng Washington với các tập đoàn truyền thông điếm miệng của họ đã xác định sự thật là một mối đe dọa. Theo quan điểm của Washington, sự thật là mối đe dọa lớn hơn Ebola, Nga, Trung Quốc, khủng bố, và Nhà nước Hồi giáo kết hợp lại.

Một chính phủ không thể tồn tại với sự thật và phải dùng đến phương sách bịt miệng sự thật không phải là chính phủ mà bất cứ quốc gia nào muốn. Tuy nhiên, một chính phủ không mong muốn như thế là chính phủ Clinton-Bush-Cheney-Obama-Hillary-Lack-Royce đã đem cho chúng ta.

Liệu nó làm bạn hài lòng? Bạn có sẵn sàng là tên bạn cùng tiền thuế làm ra 1 cách khó khăn và ngày càng khó khăn để làm ra, Washington trong thế kỷ 21 đã giết chết, làm bị thương, và di cư hàng triệu dân ở 8 quốc gia, đã đặt Mỹ vào con đường chiến tranh với Nga và Trung Quốc, và đã tuyên bố sự thật là kẻ thù của nhà nước?



MALALA VÀ NOBEL Ô NHỤC!


Sự giả dối của giải Nobel

Càng ngày, càng nhiều nhân vật được trao giải Nobel, nhất là giải Hòa Bình, càng làm cho người ta bối rối. Năm 2014, giải được trao cho Malala Yousafzai, một cô gái trẻ người Pakistan và Kailash Satyarthi một người Ấn Độ. Cả 2 đều hoạt động XHDS trong lĩnh vực trẻ em.

Những tranh cãi, thậm chí kiện tụng giải Nobel đã có từ lâu. Nhưng những năm qua, quả thật giải Nobel Hòa Bình ngày càng bộc lộ nhiều vấn đề giả dối, tức cười và lố bịch. Nhà bình luận  nổi tiếng người Mỹ sống ở Chicago, Stephen Lendman nói mỉa mai: 101 thói đạo đức giả Nobel!

Ông Stephen Lendman châm biếm: Truyền thống Nobel là kinh khủng, ô danh đã từ lâu và nhục nhã. Tội phạm chiến tranh thắng giải Nobel (Kissinger và Obama). Những kẻ được vinh danh Nobel đã qua gồm cả một bộ sưu tập gì đó của những thứ tồi tệ nhất thế giới.

Malala Yousafzai mới 17 tuổi, người trẻ nhất của giải Nobel. Được vô số các nhân vật phương Tây vinh danh, tờ Time magazine gọi Malala là 1 trong “100 nhân vật ảnh hưởng nhất thế giới”!

Media phương Tây đã biến Malala thành ngôi sao sáng, vô số bài báo, phát ngôn của các nhân vật công chúng biến cô bé thành thần tượng.

Họ nhấn mạnh khía cạnh đấu tranh đòi quyền bình đẳng cho nữ giới Pakistan, quyền học tập của trẻ em, đặc biệt là trẻ em gái. Nhưng họ bỏ quên chính Malala cũng là người phản đối chiến tranh mà Mỹ và NATO gây ra ở đây. Họ lờ đi Malala chống bắn giết dân thường bằng UAV, tố cáo họ phải chịu trách nhiệm vì những hành động bắn giết đó đã “kích động khủng bố”, “những nạn nhân vô tội bị sát hại bởi hành động này, dẫn đến sự oán hận ở dân chúng Pakistan”.

Nhưng Malala Yousafzai đã thực sự làm gì để xứng đáng giải Nobel?

Như mô tả, gia đình Malala điều hành 1 nhóm trường học ở tỉnh Khyber Pakhtunkhwa  gần thung lũng Swat nổi tiếng phía bắc Pakistan. Học sinh nữ bị bọn Taliban ngăn cấm không cho đến trường. Từ nhỏ, Malala đã là blogger quen thuộc của BBC, cô bé viết bài về tình hình Pakistan, lên tiếng phản đối Taliban tàn bạo, đòi quyền học tập cho trẻ em gái.

Một lần Taliban chặn xe buýt đến trường, gọi Malala ra và bắn 3 phát đạn vào đầu và người. Malala được đưa đi cấp cứu, phẫu thuật bên Anh và thoát hiểm.
http://en.wikipedia.org/wiki/Malala_Yousafzai

Tất cả chỉ có vậy!

Sự thực về vụ tấn công Malala

Thế nhưng, đa số các nguồn tin phía Pakistan lại phủ nhận chuyện Malala bị Taliban ám sát. Quả thực, nếu bị bắn vào đầu ở khoảng cách gần, Malala không thể sống sót. Các bức ảnh chụp khi vào bệnh viện cũng không có vết máu.

Các bác sĩ bệnh viện Queen Elizabeth ở Birmingham – Anh quốc, nơi Malala được chuyển đến phẫu thuật và điều trị nói viên đạn của Taliban sượt qua não! và xuyên qua đầu xuống cổ trước khi nằm lại ở vai trái. Nhưng chính bức ảnh chụp tại bệnh viện này, đầu choàng trong khăn trông hầu như khỏe mạnh.

Fazlur Rehman, một thủ lĩnh đảng Jamiat Ulema-e-Islam thân Taliban nói vụ tấn công cô bé là vở kịch. Nhà lãnh đạo đảng Islamist lớn nhất Pakistan tuyên bố phản đối phiên bản Taliban cố sát hại Malala Yousafzai, ông cho rằng Malala không bị thương bởi Talinban tấn công.

"Bức ảnh đăng trên truyền thông hoàn toàn đáng ngờ bởi không có dấu hiệu bị thương sau khi cởi khăn trùm. Nó cho thấy không có vết đạn trúng vào đầu.”

Ảnh chụp Malala trong bệnh viện Queen Elizabeth – không
có dấu hiệu đạn bắn vào đầu và đang tỉnh táo;

Đó là 1 vụ hành hung, không phải chủ đích giết người của Taliban mà là của 1 trường tư hoặc kẻ nào đó theo nghĩa khác và có thể liên quan đến ngôi với trường của cha Malala.

Một trang web có bình luận đầy châm biếm: Malala Yousafzai là điệp viên CIA. Cô cũng có thể làm việc cho cơ quan tình báo Pakistan và MI6. Cũng hoàn toàn có thể trong tuyển mộ của Zionists và dành thời gian rảnh rỗi của mình bón tin cho gián điệp Ấn Độ.

Rất nhiều việc cho một cô 16 tuổi…Vâng, không sao. Có lẽ cô không làm việc cho CIA. Tuy nhiên, khi Nayirah al-Sabah đưa ra câu chuyện đầy nước mắt của mình trước Quốc hội Mỹ và bịa đặt tréo ngoe cô đã chứng kiến làm thế nào những lính Iraq túm lấy các em bé ra khỏi lồng ấp kính tại một bệnh viện ở Kuwait, quăng những đứa trẻ này xuống sàn nhà và ăn cắp cái lồng ấp! cô bé Nayirah al-Sabah còn trẻ hơn Malala 1 tuổi và không hề biết đã làm việc cho CIA vào thời điểm đó: công ty quan hệ công chúng Hill and Knowlton. Sau này người ta rõ cô bé đã không hề có mặt ở Kuwait lúc binh lính Iraq xâm chiếm.


Giáo dục Pakistan

Nếu tin theo media phương Tây, thì ở Pakistan trẻ em gái không được đi học. Sự thực, có đến chục triệu (một số nguồn là 14 triệu) trẻ em gái đang theo học trong các trường ở Pakistan và cũng không chịu luật lệ hà khắc nào cả. Nhưng ở đây đang có nhiều hệ thống giáo dục và sự tranh giành kiểm soát giữa Pakistan và phe phái Hồi giáo cực đoan tạm gọi là “Taliban”.

- Hệ thống giáo dục chính phủ là lớn nhất, nhưng đang gặp rất nhiều khó khăn về đầu tư và ngân sách, thậm chí một số vùng, giáo viên phải nghỉ dạy vì không có lương.

- Hệ thống giáo dục cải cách của Anh-Mỹ. Nhiều năm qua, Anh, Mỹ đã đổ hàng tỷ đô la vào Pakistan và Afghan nhằm khai hóa văn minh cho khu vực này – thuộc địa Anh quốc cho đến 1947.

- Hệ thống trường tư mà gia đình Malala là 1 ví dụ.

- Hệ thống giáo dục Hồi giáo cực đoan trong vùng Taliban kiểm soát.

 Các bé gái Bushra trong 1 lớp học - nguồn baophapluat.vn;

Ví dụ, theo nguồn Ntime, bài báo có tựa: Malala… bị tấn công bởi nhóm trường học ở Pakistan:

Mạng lưới trường tư tung ra chiến dịch tấn công dư luận gay gắt vào Malala, cô bé Nobel, vào danh tiếng ở quê nhà. Liên đoàn trường tư, đại diện cho 150.000 trường học khắp cả nước tuyên bố Ngày “Tôi không Malala” để thúc giục chính phủ cấm cuốn truyện ký “I Am Malala” bởi nó xúc phạm Hồi giáo và “tư tưởng Pakistan”. Ông Mirza Kashif Ali chủ tịch liên đoàn này tuyên bố: “Tất cả chúng tôi vì giáo dục và phát triển phụ nữ. Nhưng phương Tây đã tạo ra cá nhân này là kẻ chống lại Hiến pháp và tư tưởng Hồi giáo Pakistan.”  Cuốn “I Am Malala” thực ra được pv Christina Lamb viết để biện hộ cho Malala và những gì phương Tây muốn ở Pakistan.

Gia đình Malala, sau vụ hành hung đã sợ hãi bỏ chạy sang Anh quốc lưu vong. Lý do rõ ràng: trường của gia đình này dạy chương trình giáo dục Anh-Mỹ, đi ngược lại truyền thống, đạo đức Pakistan dưới cái vỏ phổ biến giáo dục, giữ gìn Hồi giáo và bảo vệ trẻ em gái… Nhìn chung, dư luận Pakistan tố giác Malala được tuyên truyền khắp thế giới như “cô bé dũng cảm”, họ phản đối phương Tây và coi Malala là kẻ phản bội, làm tay sai phương Tây và phỉ báng cả đất nước lẫn đạo Hồi. Nhưng ngược lại, cũng có một số kẻ thân phương Tây tôn cô bé là “sư tử dũng mãnh!”.


Taliban con chó chiến của Anh-Mỹ

Taliban tấn công khắp nơi, ảnh dưới đây là trong 1 vụ tấn công trường học đẫm máu làm hơn 134 học sinh thiệt mạng, hàng trăm người khác bị thương. Nhưng không một nạn nhân nào được Anh Mỹ rủ lòng thương cứu chữa, cũng như các trường học chính phủ Pakistan không có lương trả giáo viên, nhưng trường tư của cha con Malala có cả xe đưa đón học sinh!


Người ta biết rõ Taliban do Mỹ dựng lên và nuôi dưỡng từ thời chống Liên Xô, ngày nay Taliban tiếp tục được dùng như con chó chiến để lật đổ ở Iraq, Libya, Ai Cập, Syria và bạo loạn khắp Trung Đông, châu Phi và kể cả châu Âu. Điều này phù hợp với nghị sự XUNG ĐỘT GIỮA CÁC NỀN VĂN MINH của chủ nô Zionist.

Dù Malala có lên tiếng tố cáo tội ác Taliban, người ta càng thấy thêm lý do để sử dụng Drone tấn công vào Pakistan với cái cớ chống khủng bố. Càng tấn công, thường dân càng chết nhiều, căm hận càng chồng chất – Taliban càng tuyển được nhiều quân. Càng giết chóc nhiều, Anh-Mỹ càng có cớ chi tiêu hàng tỷ đô la vào an ninh-quốc phòng. Theo vòng quay, càng nhiều an ninh quốc phòng, Taliban càng được hưởng lợi.

Chẳng cần tìm Taliban ở tận Pakistan, những tên khủng bố liều chết Taliban đang được đào tạo trên đất Anh-Mỹ. Ngay lúc này, 300 trường học Taliban đang đóng đô trên đất Anh, điều này được viết ra trên chính tờ báo Anh – The Sun.co.uk. Đó là những trường đào tạo Hồi cực đoan, trẻ em bị tẩy não để trở thành những tên khủng bố.

Trong các trường học này, bọn trẻ được giới thiệu thứ “Hồi giáo cấp tiến” bởi các nhóm vũ trang, bán vũ trang khắp đất nước – 1 người Hồi qt Anh là Dr. Zaki Badawi nói: thủ lĩnh nhà thờ Hồi giáo Abdul Haqq Baker, từng dạy tên đánh bom giày vào máy bay người Anh Richard Reid, là đối tượng tình nghi đã tuyển mộ những tên Hồi cực đoan để đánh bom tự sát.

Badawi cho biết, hiệu trưởng trường Hồi giáo ở Ealing, Tây London, nói trẻ em được dạy kiểu trường học Taliban ở lớp sau giờ học thông thường. Và chính phủ Anh đã LÀM NGƠ để các trường học này phát tán rộng – Liệu có cần đến tận Pakistan để tìm Taliban?

Một người khác thuộc đảng Lao động Hồi giáo Anh, là Khalid Mahmood nói chính phủ Anh cần nhằm vào mọi cực đoan, những kẻ tuyển mộ khủng bố bằng tẩy não, còn những phe cánh quân sự như thế phải bị bắt theo luật chống khủng bố mới.

Một giáo sĩ Hồi giáo ở Anh tên là Mr Baker thì cảnh báo ớn lạnh: có 100 tên cuồng tín sẵn sàng đánh bom máy bay kiểu Richard Reid ở Anh, ông này xác nhận bọn cực đoan đang nhắm vào những người trẻ nhạy cảm. Và có ít nhất 1000 tên Hồi cực đoan ở Anh bênh vực và ủng hộ đánh bom tự sát nhằm vào thường dân. Một kẻ khủng bố tên là Abdel Rahim, đã dự giảng 2 năm tại giáo đường Brixton ở nam London.

Người Hồi giáo đòi chấm dứt tấn công Drone
vào Pakistan, nhưng tấn công khủng bố là “hợp lý”.

Ô! Drones giết người để Malala có thể sống.

 Những bức quảng cáo rất đẹp cho tuyên truyền
và anh Ô thân mật đón tiếp! 2 giải Nobel để giết người 
bằng UAV! Còn nạn nhân UAV thì sao?

Con dog Ban ki-moon lại bị tròng xích vào cổ lôi ra
chụp ảnh quảng bá cho câu chuyện Malala;

Thành viên Hội đồng dân tộc Pakistan Jamshed Dasti nói: ồn ào đồn thổi Malala không gì hơn là "vở kịch” diễn bởi Mỹ để làm rối nỗ lực của chính phủ khởi động đàm phán hòa bình với Taliban.

Dasti nói Mỹ không bao giờ muốn Pakistan đàm phán với Taliban, và đã dùng Malala nói xấu Taliban và Hồi Giáo. Cần chấm dứt “vở kịch” này và tự mình lo ngại đến những vấn đề thực sự ở Pakistan.

Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...