Hiển thị các bài đăng có nhãn Jesus. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Jesus. Hiển thị tất cả bài đăng

Tâm thư gửi đồng bào Công Giáo ở Lộc Hà (Hà Tĩnh) đã hạ cờ Tổ Quốc Việt Nam

Châu Đốc, ngày 4 tháng 4 năm 2017

Thân gửi đồng bào Công Giáo ở Lộc Hà (Hà Tĩnh) đã hạ cờ Tổ Quốc - Cờ đỏ sao vàng.

Cách đây 159 năm, thực dân Pháp đã nổ súng xâm lược Việt Nam. Một số đồng bào Công Giáo đã phản Tổ Quốc theo thực dân, cấu kết với giặc, chỉ điểm từng nơi đóng quân, tiết lộ từng bí mật của các cuộc khởi nghĩa. Thậm chí, có đồng bào Công Giáo còn dẫn giặc đi đến tận căn cứ của nghĩa quân, bắt sống những vị lãnh tụ kháng chiến. Trong thời gian đầu của thời kì Pháp thuộc, nhà thờ thật sự đã ăn trên ngồi trước, thâu tóm rất nhiều đất đai của dân tộc, của nhân dân, chứ không còn "Lạy Chúa từ nhân, xin cho con biết kính thương và phụng sự Chúa trong mọi người" (Kinh Hoà Bình - Thánh Francesco d'Assisi). Cho đến khi Phát-xít Nhật nổ súng xâm chiếm Đông Dương, thực dân Pháp rơi vào thế yếu, chúng đã qua cầu rút ván, vắt chanh bỏ vỏ: chúng cướp bóc vơ vét các nhà thờ, giết hại các cha cố, hãm hiếp các bà phước, hành hạ đồng bào Công Giáo cũng như đồng bào lương.

Ngày 19/5/1941, lá cờ đỏ sao vàng được treo giữa hang Pắc Bó, khai mạc Hội nghị thành lập Việt Nam Độc lập Đồng minh Hội, tức Việt Minh - tổ chức kháng chiến giành độc lập tập hợp mọi giai cấp, mọi thành phần, giáo cũng như lương. Bỏ qua những lỗi lầm phản bội, bán rẻ Dân tộc, Nhân dân của một số đồng bào Công Giáo, Việt Minh đã ra sức bảo vệ tính mạng, tài sản cho các đồng bào Công Giáo, bảo vệ các cha cố, bà phước, bảo vệ nhà thờ. Cũng có nhiều đồng bào, thanh niên Công Giáo tham gia Việt Minh, ra đi không hẹn ngày về, với tinh thần "Thượng đế và Tổ quốc", để rồi vùi thây trong lòng đất lạnh, nơi xứ lạ quê người.

Tôi càng thương cảm, kính phục bao nhiêu với gương hi sinh của các vị anh hùng dân tộc thờ phụng Chúa, thì tôi càng căm uất, phẫn nộ bấy nhiêu với sự vong ân bội nghĩa của những kẻ đã kích động đồng bào Công Giáo làm những chuyện có lỗi với dân tộc, với quê hương. Hạ cờ, hạ biểu tượng thiêng liêng của một tổ chức đã từng đổ máu để bảo vệ tôn giáo của mình; cũng là biểu tượng thiêng liêng của quê hương đất nước, nơi đã sinh mình ra, nuôi mình lớn, dạy mình khôn, cho mình không biết bao nhiêu là kỷ niệm, ân tình, nghĩa nặng... là một hành động đại bất nghĩa. Các đồng bào là người thờ phụng Chúa, mà lại làm điều đại bất nghĩa như thế, có phải các đồng bào đang phỉ báng Ơn Trên của mình hay không?

Ngày xưa, có một người Do Thái thông minh đĩnh ngộ, tuổi thiếu thời đã sang Ấn Độ học Đạo, sau đó trở về lại quê hương Do Thái của mình, trong thời kì Do Thái chịu sự cai trị của Đế chế La Mã. Người này vừa yêu thương nhân dân của mình, vừa hiểu được rằng nếu những lời lẽ mê tín (nghỉ ngày Sabbath), bất nghĩa và ác độc (Cain đã giết hại Abel), loạn luân (con trai ngủ với mẹ; con gái phục rượu ăn nằm vơi cha; Abraham lấy em gái cùng cha khác mẹ là Sarah làm vợ) và xem người vợ như món hàng (Tới Ai Cập , Abraham dâng vợ mình cho Pharaoh để được thưởng vàng, bạc, bò)... trong Cựu Ước không được uốn nắn, điều chỉnh kịp thời thì dân tộc Do Thái sẽ tiêu vong. Nên một mặt ông mạnh dạn dùng đạo lý học được tại Ấn Độ để điều chỉnh lại giáo lý Cựu Ước. Từ một giáo lý hung hãn "mắt phải đền mắt, răng phải đền răng", ông uốn nắn cho hiền hoà lại "ai tát ngươi bên má này, hãy đưa má bên kia cho người ta tát". Từ một giáo lý nhấn mạnh một đấng Chúa Trời ban phước giáng hoạ khiến tín đồ chỉ biết dập đầu cầu xin, ông cách mạng thành một giáo lý rất giống với luật nhân quả nghiệp báo "Này Simon, ai dùng gươm sẽ phải chết vì gươm"; "Các ngươi phải gặt những gì các ngươi đã gieo". Từ một giáo lý dồn hết tình cảm lên Đức Chúa Trời mà chẳng ai nhìn thấy ở nơi đâu, hình dáng ra sao, ông đã mạnh dạn kể câu chuyện "Ngụ ngôn về ngày tận thế", để kéo tình cảm đó của người Do Thái về với những người trong gia đình, họ hàng, xóm giềng, đồng hương. Sau này, Thánh Francesco d'Assisi đã thi vị hoá quan điểm này thành Bài Kinh Hoà Binh nổi tiếng lay động lòng người. Sự cải cách về tư tưởng, tín ngưỡng của ông là quá lớn, với tài hùng biện lỗi lạc cùng việc thi triển một số phép lạ, người dân ùn ùn kéo theo ông, khiến cho những giáo sĩ Pharisee áo đen căm tức, chính quyền La Mã thì lo sợ một cuộc nổi dậy. Những thế lực u ám đó cấu kết với nhau chặt chẽ, để từng bước cô lập, vu khống, bắt bớ và cuối cùng là đóng đinh ông trên cây thập giá. Dù cho rất nhiều người Do Thái đã đối xử rất bất nghĩa với ông, sau những gì ông đã dâng hiến cho dân tộc, cho giống nòi, ông vẫn im lặng không hề phiền trách họ, thậm chí còn cầu nguyện cho họ được phúc lành trước khi lìa đời về cõi huyền vi. Ông quả thật là người sống có hậu, có trước có sau, có nghĩa tình, một người yêu nước. Ông là ai, hỡi các đồng bào Công Giáo? Ông là Jesus Nazareth, là Chúa Jesus mà các bạn phụng thờ.

Các đồng bào Công Giáo đã hạ cờ Tổ Quốc thử ngẫm lại xem, việc hạ cờ Tổ Quốc là làm đẹp lòng đấng chí tôn chí kính mà các đồng bào hết lòng thờ phụng, hay đó là một hành vi bất nghĩa, phản quốc, đã phỉ báng xúc phạm đến Ơn Trên, đến Chúa Jesus?

Xin Chúa Jesus gia hộ cho các bạn tỉnh táo, lương thiện nhìn rõ đúng sai, thiện ác để mãi mãi trung thành với dân tộc, quê hương, đất nước Việt Nam.

Trong cùng một cõi quê hương, 
Tình yêu tín ngưỡng phải nhường quốc gia, 
Trong cùng thế giới bao la, 
Tình yêu tín ngưỡng không qua tình người.

Chúc các bạn an vui và hạnh phúc.

Một Phật tử. Một người Việt Nam.

Nguyễn Thị An Liên.

Bí mật của Jesus Nazareth

Truyện ngắn Con trai của Thiên Chủ Đế Thích

- Kính thưa Phụ Vương! Đã gần 600 năm sau khi Đức Thế Tôn vĩ đại nhập Niết Bàn, Chánh Pháp của Người đang dần dần chầm chậm lan ra khắp bốn phía mười phương tám hướng. Nhìn những đất nước ở Trung Á, Nam Á và Đông Nam Á ...dần dần đón nhận đạo lý của Người, thay đổi tâm hồn họ mà lòng con hạnh phúc biết là bao nhiêu! Nhưng, kính thưa Phụ Vương! Có một dân tộc tên gọi là Do Thái, vốn mấy nghìn năm trước đây là nô lệ của người Ai Cập - đất nước được cai trị bởi những vị thần Pharaoh. Dưới sự phân biệt chủng tộc hà khắc và cay nghiệt của người Ai Cập, họ nung nấu lòng hận thù để rồi mấy nghìn năm qua, khi họ tiếp tục lang thang tìm miền đất hứa, tiếp tục bị nhiều đế quốc bắt làm nô lệ, trong đó có người Babylon, lòng hận thù của họ ngày càng lớn. Đọc những dòng kinh Talmud, Torah thấm đầy hận thù, bạo lực, tính dục và khuynh hướng độc tôn dân tộc Do Thái thượng đẳng, xem phần còn lại của loài người không - phải - Do - Thái là động vật, con hết sức lo lắng cho vận mệnh của loài người nếu niềm tin cực đoan này được giữ gìn và phát triển.

- Này con trai yêu quý của Cha, Marah - ác ma của cõi trời Tha hoá tự tại đã khéo léo lợi dụng, duy trì và khuếch đại lòng hận thù của dân tộc này, để mai này, khoảng 1000 năm sau nữa, tại nước cộng hoà Weimar ở Tây Âu sau cuộc Chiến tranh thế giới lần thứ nhất đẫm máu, sẽ xuất hiện cái gọi là "ngành công nghiệp phim khiêu dâm" mà chính những người Do Thái là ông tổ. Ít lâu sau cũng chính họ đứng đằng sau chỉ huy phong trào tự do tình dục làm điêu đứng toàn nhân loại. Người Do Thái dùng lối sống truỵ lạc để khuất phục từng dân tộc một, đánh đổ từng bản sắc văn hoá truyền thống của mỗi dân tộc, giá trị đạo đức bị thay thế bởi lối sống tiêu thụ, hưởng thụ, đề cao cái tôi cá nhân (bản ngã). Mất bản sắc văn hoá dân tộc là mất nước, người Do Thái sẽ dễ dàng thống trị một đất nước, áp đặt lên đất nước bị xâm lược một ngân hàng trung ương tư nhân độc lập in tiền với nhà nước, khi và chỉ khi người dân nước đó không còn chút bản sắc văn hoá hay giá trị đạo đức gì, không còn lòng yêu nước, không còn lòng yêu kính và trung thành với lãnh tụ của mình. Còn ác ma Marah, hắn bí mật tiếp sức, tác động cho người Do Thái dùng lối sống ích kỷ hưởng thụ truy lạc để khiến loài người đắm chìm trong tội lỗi vì bản năng tính dục, bản năng hưởng thụ, lòng ích kỷ là gốc rễ của mọi tội lỗi. Từ đó, loài người bị đẩy ra xa khỏi Chánh Pháp của Thế Tôn, trở thành loài cá ngoan ngoãn muôn đời muôn kiếp nằm trong lưới ma, con ạ.

- Vậy thưa Cha, chúng ta phải làm sao, lẽ nào chúng ta lặng yên nhìn hành tinh xinh đẹp mà Thế Tôn vĩ đại đã thị hiện sẽ điêu tàn như thế? Lẽ nào chúng ta không thể làm gì để ngăn chận một mai này tín ngưỡng cực đoan đó sẽ huỷ diệt loài người và làm tổn hại Chánh Pháp vi diệu mà Thế Tôn đã phải chịu bao cay đắng, chống phá … như con voi giữa trận, Người hùng dũng tuyên thuyết nơi lục địa Ấn Độ ngày xưa?

- Mọi chuyện đều do nghiệp duyên nhân quả chi phối con ạ, không có gì có thể trường tồn mãi mãi...

- Không thưa Cha! Con không cho phép mình đứng yên nhìn Chánh Pháp của Thế Tôn bị những kẻ xấu làm tổn hại! Con không đành lòng! Con xin phép Cha cho con được thị hiện vào sắc dân Do Thái, để thay đổi những niềm tin cực đoan và sai lầm của họ về một Thượng Đế thần quyền thưởng thiện phạt ác, về bạo lực, về tính dục, về ảo vọng thống trị loài người bằng khuynh hướng sống hưởng thụ và truỵ lạc...

- Được, Cha đồng ý. Hôm nay Cha, là Thiên Chủ Đế Thích, Ta sai con đến cứu vớt trần gian!

- Dạ, thưa Cha, con xin phép Cha, con đi ạ.

Khắp các tầng trời bỗng trở nên im ắng. Tiếng nhạc trời nhỏ dần rồi tắt hẳn. Không khí ngậm ngùi phủ trùm thiên giới… Vị Thiên Tử dáng người cao to đường bệ, mái tóc dài xoã đến vai, ánh mắt xanh biêng biếc như hai hòn ngọc, quay người lại, đảnh lễ Cha mình, đảnh lễ Chư Thiên Tử đang chắp tay rưng rưng nước mắt cảm động trước một trái tim Bồ Tát... rồi cất mình bay lên và biến mất giữa tầng không.

Một vị Thánh đã đến với trần gian như thế.

Viết xong ngày 13 tháng 12 năm 2016
Thiện Khiêm Nguyệt

Trở lại thiên đường - Phần 6: Ngôi nhà mới


Tiểu thuyết Trở lại thiên đường của tác giả Việt Quang - cháu nội cụ lương y Vương Sinh Huy, chắt nội cụ đồ Hồ Sĩ Tạo.

Bằng câu chuyện tình yêu đầy minh triết, tác giả đã làm một cuộc cách mạng long trời lở đất về giáo lý đạo Ki-tô (Gia-tô), giúp chúng ta có được góc nhìn toàn diện về Ki-tô giáo, về Chúa Jesus, về khái niệm "Thượng Đế".

Sự phân chia và đặt tên các phần do Thời Thổ Tả, để tiện cho việc đăng tải và chia sẻ đến mọi người.

Phần 7 - Ngôi nhà mới.

Trở lại thiên đường - Phần 5: Lời mẹ dạy


Tiểu thuyết Trở lại thiên đường của tác giả Việt Quang - cháu nội cụ lương y Vương Sinh Huy, chắt nội cụ đồ Hồ Sĩ Tạo.

Bằng câu chuyện tình yêu đầy minh triết, tác giả đã làm một cuộc cách mạng long trời lở đất về giáo lý đạo Ki-tô (Gia-tô), giúp chúng ta có được góc nhìn toàn diện về Ki-tô giáo, về Chúa Jesus, về khái niệm "Thượng Đế".

Sự phân chia và đặt tên các phần do Thời Thổ Tả, để tiện cho việc đăng tải và chia sẻ đến mọi người.

Phần 5 - Lời mẹ dạy có lẽ là một trong những phần hay nhất của Trở lại thiên đường. Không phải tất cả Ki-tô hữu đều là những người cuồng tín, mê muội, hung hăn như sự miêu tả của một số nhà duy vật vô thần phiến diện. Bên cạnh niềm tin vào một Thượng Đế thần quyền (tạm thời ta chưa xét tính đúng sai), họ cũng còn có những giá trị văn hoá, đạo đức, tinh thần trong cuộc sống. Và, những điều đó từ nơi họ, rất đáng để lưu giữ, bảo tồn, phát triển và được ngợi ca.

Trở lại thiên đường - Phần 4: Phím đàn


Tiểu thuyết Trở lại thiên đường của tác giả Việt Quang - cháu nội cụ lương y Vương Sinh Huy, chắt nội cụ đồ Hồ Sĩ Tạo.

Bằng câu chuyện tình yêu đầy minh triết, tác giả đã làm một cuộc cách mạng long trời lở đất về giáo lý đạo Ki-tô (Gia-tô), giúp chúng ta có được góc nhìn toàn diện về Ki-tô giáo, về Chúa Jesus, về khái niệm "Thượng Đế".

Sự phân chia và đặt tên các phần do Thời Thổ Tả, để tiện cho việc đăng tải và chia sẻ đến mọi người.

Phần 4 - Phím đàn kể lại tuổi thơ của Thái Vũ với những giai điệu của âm thanh.

Chương 1. Giã biệt thiên đường (Phần 1 - Phần 5)
Chương 2. Rong ruổi (Phần 6 - Phần 11)
Chương 3. Tình yêu và hạnh phúc (Phần 12 - Phần 16)
Chương 4. Hiện thân của Chúa (Phần 17 - Phần 26)
Chương 5. Toả sáng (Phần 27 - Phần 30)
Chương 6. Trở lại thiên đường (Phần 31 - Phần 36)

- - -

Sau khi ông mất, Vũ không còn phải luyện tập võ nghệ khẩn trương như trước nữa. Chàng chỉ giữ hai thời luyện khí công ban đêm và tập các bài quyền cao cấp cùng các tuyệt chiêu đặc biệt mà thôi. Ông Thái Hoàng yêu cầu Vũ dành thì giờ vào bài vỡ nhiều hơn nữa. 

Cha Vũ để ý việc học hành của con cái rất kỹ. Vũ phải luôn luôn giữ hạng nhất lớp ở mỗi tháng. Có lần vào năm lớp sáu, Vũ bị tuột xuống hạng nhì. Cha Vũ cằn nhằn mẹ và ông Vũ gần cả tháng. Ông đổ thừa tại hai người dành hết thì giờ mà Vũ học kém đi. Mẹ Vũ không nói gì. Nhưng ông nội Vũ nghe cằn nhằn mãi phát cáu, gắt lên: 

“Thì học cũng phải có khi nhất khi nhì chứ. Con người ta còn đứng hạng chót nữa thì sao. Hồi trước có bao giờ mày cho tao xem một cái bảng danh dự hạng nhất nào đâu mà bây giờ mày bắt nó phải đứng hạng nhất mãi ? ”

Cha Vũ trả lời:

“Thì con hơn cha là nhà có phúc.” 

Vũ thấy tình hình căng thẳng quá nên cố gắng một chút và dành lại hạng nhất để làm vui lòng cha. Từ đó cho đến lớp 12, không bao giờ Vũ tuột xuống hạng nhì nữa. 

Bạn bè Vũ ngạc nhiên về trí nhớ của Vũ. Bài học ở lớp đã được Vũ thuộc lòng gần hết rồi chứ không cần phải về nhà học lại. Các giáo viên khen Vũ có trí nhớ bẩm sinh rất tốt. Nhưng Vũ tự xét và tìm nguyên nhân của nó. Chính công phu luyện tập khí công mỗi đêm đã khiến cho tâm hồn Vũ yên tĩnh. Khi nghe giảng bài, Vũ không bị các tư tưởng vẩn vơ nhiễu loạn nên tiếp thu vào não rất kỹ càng trọn vẹn. Bạn bè Vũ không tiếp thu kỹ bằng Vũ vì họ thường bị những ý nghĩ vẩn vơ làm nhiễu loạn khiến họ không ghi vào “bộ nhớ” những điều được nghe một cách trọn vẹn. 

Vũ khổ tâm khi phải cố gắng giữ vị trí hạng nhất như thế vì trong thâm tâm chàng không muốn nổi bật hơn ai. Chàng chỉ muốn đứng hạng chót để cho ai cũng hơn mình. Mỗi khi nhà trường tổ chức thi thể dục thể thao các môn chạy đua, bơi lội, lớp Vũ đề buộc Vũ phải đi dự vì họ thấy chàng vạm vỡ khỏe mạnh. Hơn nữa những lần tắm sông chung với nhau, họ thấy Vũ bơi như con tàu rẻ sóng. Nhưng Vũ đã làm họ thất vọng vì trong những cuộc đua như vậy, Vũđều về mức sau chót. Vũ nghĩ: “Ở môn này ta không bị bố mẹ hay ông buộc phải đoạt giải, thôi thì tha hồ nhường nhịn.” Và chàng chạy tụt dần về phía sau. 

 Một lần nhà trường yêu cầu Vũ dự thi học sinh giỏi toán của Tỉnh. Đến ngày thi Vũ cáo bệnh trốn ở nhà nghĩ. Việc này cha Vũ không biết gì. 

 Vũ cũng rất giỏi về môn văn vì tâm hồn chàng rất nghệ sĩ. Những bài văn của chàng thường được giáo viên giữ lại để làm bài mẫu cho các lớp khác. 

 Những lần nhà trường tổ chức hội diễn văn nghệ Vũ luôn luôn sử dụng organ. Ở lứa tuổi mười mấy của Vũ và tiếng đàn của Vũ khiến mọi người vô cùng thích thú. 

 Cả trường đều thấy trước tương lai xán lạn đang chờ đón Vũ. 

 Nhưng mẹ Vũ yêu âm nhạc hơn và mong muốn Vũ trở thành một pianist xuất sắc. Từ khi mới 6 tuổi, bà đã kèm Vũ bấm từng phím đơn giản theo Methode de Rose và Methode de Schmoll. Chàng có sức tập trung cao độ, ít bị nghĩ vẩn vơ nên đánh đàn rất chỉnh, ít bị lỗi.

 Những buổi lễ nhà thờ bà đem Vũ theo để thay thế mình dần dần. Chú bé hơn mười tuổi ngồi chễm chệ giữa giàn phím đệm những bài thánh ca réo rắt làm rung động những người có mặt trong giáo đường. 

 Họ nhìn Vũ bằng ánh mắt thán phục và khen ngợi Vũ với mẹ chàng. Điều này làm bà hãnh diện hơn cả. 

 Những đêm noel ăn Réveillon tại nhà, Vũ đệm cho cả nhà hát vang: 

 "Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời, Chúa sinh ra đời nằm trong hang đá nơi máng lừa. Nơi hang Bêlem, ánh sáng tỏa lan tưng bừng, nghe trên không trung tiếng hát thiên thần vang lừng. Đàn hát (tiếng hát réo rắt)
 Tiếng ca (dư âm vang xa)  Ôi! Chúa Thiên Tòa giáng sinh vì ta  Người hỡi (hãy tiến bước tới)  Đến xem (nơi hang Bêlem) Đây Chúa Thiên Tòa giáng sinh thấp hèn  Nữa đêm mừng Chúa giáng sinh ra chốn dương trần.  Người ban ân phúc đến cho muôn dân lầm than. Nơi hang Bêlem thiên thần xướng ca. Đây Chúa Thiên Tòa giáng sinh thấp hèn!"

 Và mẹ chàng cất tiếng hát Solo: 

 “Đêm Thánh vô cùng  Giây phút tưng bừng  Đất với trời, se chữ đồng  Đêm nay có Đấng sinh ra cứu muôn người…”


 Khi trình độ khá hơn, bà cho Vũ tập những tuyệt tác của Beethoven, Mozart, Chopin, Wagner... Những bài này đánh vất vả như tập võ vì có khi trong một phách phải lướt qua gần mười nốt. Bà thích nghe Vũ đánh đàn vào những đêm thứ bảy lúc cả nhà có mặt đầy đủ. Vũ đã trưởng thành trong hoài bão của bà. Vũ hay đánh cho mẹ nghe bài Sérénade. 

“Chiều buông nhẹ xuống...  Và phải chăng là lúc
 Ta nói cho nhau nghe đời sau...”



 Hoặc là Lac de Côme trong Methode Rose, mà âm điệu chơi vơi kỳ lạ. 



 Nhưng thỉnh thoảng chàng lại thích chơi những bài nhạc Việt Nam tiền chiến như:

“... Đường xưa lối cũ có em tôi tóc xanh bay mơ màng. Đường chiều dịu nắng dáng em đi áo nâu in đường trăng 
 ... Đường xưa còn đó vẫn nắng lên vẫn trăng treo nghiêng đồi. Mà hình bóng cũ thiếu trong tôi những khi nghe chiều rơi...”

 Hoặc bài Hương xưa: 

 “Người ơi, một chiều nắng tơ vàng hiền hòa lòng có mơ xa 
 Người ơi, đường xa lắm con đường về làng dìu mấy thuyền đò 
 Còn đó, bóng tre êm ru 
 Còn đó, con đò đợi chờ
 Còn đó, những đêm sao mờ hồn ta 
 Mênh mông nghe sáo vi vu... 

 Ôi, thời Hoàng kim quá xa chìm trong phôi pha, chờ đến bao giờ tái sinh cho người. Đời lập từ những đêm hoang sơ, thanh bình như bóng tre đơn sơ. Nay đời tan biến trong hư vô chất đầy từng mồ oán thù. Máu xương tơi bời nhiều mùa thu... 

 Người ơi, chiều nao có nắng vàng hiền hòa tỏa khắp nơi nơi 
 Người ơi, chiều nao có thu về cho tôi nhặt lá thu rơi...”


Hai đứa em gái của chàng cũng được mẹ dạy piano nhưng không đạt được sự điêu luyện như chàng. Mỗi khi tìm được bản nhạc mới nào, chúng đem về bắt Vũ đệm cho chúng hát:


“Này hỡi chú chim non nho nhỏ
 Lời hát líu lo như muốn ngỏ
 Cuộc sống quanh ta như xao động 
 Như bầu trời xanh trong ước mơ
 Này chú chim ơi cho nhắn gởi 
 Lời hát tin yêu trong trái tim mọi người 
 Cuộc sống hôm nay tuy vất vả
 Nhưng cuộc đời ơi ta mến yêu 
 Ta đã nghe trong tim mình 

 Tình yêu thương đang rộng mở
 Ta đã nghe trong tim mình 
 Tình yêu thương với bao người.” 

Trở lại thiên đường - Phần 2: Duy vật và vô thần


Tiểu thuyết Trở lại thiên đường của tác giả Việt Quang - cháu nội cụ lương y Vương Sinh Huy, chắt nội cụ đồ Hồ Sĩ Tạo.

Bằng câu chuyện tình yêu đầy minh triết, tác giả đã làm một cuộc cách mạng long trời lở đất về giáo lý đạo Ki-tô (Gia-tô), giúp chúng ta có được góc nhìn toàn diện về Ki-tô giáo, về Chúa Jesus, về khái niệm "Thượng Đế".

Sự phân chia và đặt tên các phần do Thời Thổ Tả, để tiện cho việc đăng tải và chia sẻ đến mọi người.

Phần 2 - Duy vật và vô thần thể hiện sự bất mãn và căm phẫn của một thanh niên duy vật và vô thần đối với tín điều "Thượng Đế tạo ra tất cả".

Tình yêu nước của Chúa Jesus - Phần 1: Ôn cố tri tân (2016)

Tình yêu nước của Chúa Jesus (2016) - bộ phim tài liệu ngắn được thực hiện bởi một bạn thanh niên sinh năm 1996, vì lòng căm phẫn tột độ khi nhìn những kẻ phản động thuộc các tổ chức như Việt Tân, No-U ...dụ dỗ, mua chuộc, kích động đồng bào giáo dân chống lại Tổ Quốc, mà vụ bạo loạn vừa qua ở Quảng Bình là đặc biệt nghiêm trọng. Hôm nay, mình xin giới thiệu trước Phần 1: Ôn cố tri tân.
 
Mở đầu, bộ phim giúp chúng ta "ôn cố tri tân", nghĩ về chuyện xưa để hiểu biết những điều ở hiện tại. Bộ phim đưa chúng ta trở về thời kỳ những năm giữa thế kỷ XX, khi giặc Pháp quyết tâm cướp nước ta một lần nữa. Chúng nhảy dù vào Phát Diệm, đập phá nhà thờ, hành hạ cha cố, hãm hiếp bà phước, giết hại, cướp bóc, hãm hiếp đồng bào thờ phụng Chúa... Trước sự tàn ác của giặc Pháp, hàng vạn đồng bào Công Giáo đã giương cao ngọn cờ KÍNH CHÚA YÊU NƯỚC, đã kề vai sát cánh cùng triệu triệu đồng bào, chiến đấu quên mình trong cuộc trường chinh vệ quốc oai hùng thần thánh. Đã có những thanh niên Công Giáo nằm lại nơi chiến trường, khi viên đạn xâm lăng của quân thù găm vào ngực trái. Họ đã hi sinh để trở thành anh hùng dân tộc, máu của họ đã đổ đi để dòng sông hoà bình tuôn chảy khắp mọi miền Tổ Quốc!
 
Kế đến, bộ phim điểm qua một vài nét chính của thánh kinh Tân Ước bằng trích đoạn một bài giảng trong một nhà thờ ở giáo xứ Nam Lạng (Nam Định) năm 2009. Từ đó chứng minh được rằng mọi hành vi kích động giáo dân biểu tình bạo loạn phá hoại cuộc sống yên bình của người dân, gây hỗn loạn mất an ninh trật tự, đều là những việc làm báng bổ Thiên Chúa, hoàn toàn trái với những lời dạy nhân từ hoà ái yêu thương của Chúa Jesus.
 
Mong mọi người hãy chia sẻ rộng rãi Phần 1 của bộ phim này, để đập tan những luận điệu xuyên tạc mà thế lực thù địch, những kẻ u ám, những kẻ “thiếu tử tế”, đang ngày đêm tiêm nhiễm vào tâm hồn vào suy nghĩ của những đồng bào thờ phụng Chúa!
 
“Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một. Sông có thể cạn núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi” – Vì lời căn dặn này của Hồ chủ tịch vĩ đại kính yêu, chúng ta hãy cùng nhau làm một điều gì đó để bảo vệ tinh thần KÍNH CHÚA YÊU NƯỚC cho những đồng bào thờ phụng Chúa, vì họ cũng là đồng bào, cũng là con của Cha Lạc Long Quân, cũng là con của Mẹ Âu Cơ như chúng ta, tất cả chúng ta là anh em một nhà, ngôi nhà TỔ QUỐC!




Trở lại thiên đường - Phần 1: Người chối Chúa


Tiểu thuyết Trở lại thiên đường của tác giả Việt Quang - cháu nội cụ lương y Vương Sinh Huy, chắt nội cụ đồ Hồ Sĩ Tạo.

Bằng câu chuyện tình yêu đầy minh triết, tác giả đã làm một cuộc cách mạng long trời lở đất về giáo lý đạo Ki-tô (Gia-tô), giúp chúng ta có được góc nhìn toàn diện về Ki-tô giáo, về Chúa Jesus, về khái niệm "Thượng Đế".

Sự phân chia và đặt tên các phần do Thời Thổ Tả, để tiện cho việc đăng tải và chia sẻ đến mọi người.

Phần 1 - Người chối Chúa thể hiện sự xung đột tư tưởng khủng khiếp giữa người con trai kiệt xuất, hiếu thảo nhưng duy vật vô thần với cha mẹ sinh ra và lớn lên trong gia đình truyền thống Ki-tô giáo.

Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...