Hiển thị các bài đăng có nhãn Federal Reserve System. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Federal Reserve System. Hiển thị tất cả bài đăng

Chiến tranh là thủ đoạn làm tiền Mỹ!

Tại sao người Mỹ không duyệt binh, hay diễu binh?

Đơn giản là họ không có chiến tranh Vệ quốc, chẳng ai xâm lược họ cả. Còn chiến tranh của họ là cướp bóc, phục vụ lợi ích các trùm tư bản thống trị.

Nhưng họ cũng có Ngày tưởng niệm - Memorial Day để nhớ những người thiệt mạng trong chiến tranh. Dân Mỹ được nói cho rằng người chết chiến tranh đã chết cho họ và vì tự do của họ.

Nhưng 1 vị tướng Marine Mỹ thách thức quan điểm này, ông là Smedley Butler (1881- 1940). Ông nói các binh sĩ của mình chết vì lợi nhuận các nhà băng, cho Wall Street, Standard OilUnited Fruit. Ông có nhiều phát biểu chỉ trích thẳng thắn như vậy. Dưới đây là đoạn trích từ bài phát biểu của Smedley Butler năm 1933:

Chiến tranh chỉ là thủ đoạn kiếm tiền. Một thủ đoạn mà mô tả tốt nhất, tôi tin, như một thứ mà không thông thường với đa số dân chúng. Chỉ có một nhóm nhỏ nội bộ biết nó là cái gì. Nó được tiến hành vì lợi ích của 1 số rất ít với cái giá của số đông” - Smedley Butler, 1933;


Các đoạn khác:

“Tôi tin vào phòng thủ đầy đủ tại bờ biển và không có gì khác. Nếu một quốc gia đến đây để gây chiến, thì chúng tôi sẽ chiến đấu. Rắc rối với Mỹ là trong khi đồng đô la chỉ kiếm được 6% ở đây, khi đó nó không ngừng nghỉ và đi ra nước ngoài để có được 100%. Khi đó lá cờ theo sau đồng đô la và những người lính theo sau lá cờ.”

Tôi sẽ không đi đến chiến tranh một lần nữa như tôi đã làm để bảo vệ một số khoản đầu tư tệ hại của các nhà băng. Chỉ có hai điều chúng ta cần chiến đấu vì nó. Một là bảo vệ ngôi nhà của chúng ta và điều khác là Tuyên ngôn nhân quyền. Chiến tranh vì bất cứ lý do nào khác chỉ đơn giản là thủ đoạn làm tiền.”

Băng đảng quân sự mù quáng, chúng có "kẻ chỉ tay" để chỉ ra kẻ thù, "kẻ cơ bắp" để tiêu diệt kẻ thù, "kẻ có não" để lên kế hoạch chiến tranh, và một "Ông Chủ Lớn" Chủ nghĩa tư bản-Siêu quốc gia.

Có thể là kỳ lạ đối với tôi, một quân nhân để chấp nhận cách so sánh như vậy. Trung thực buộc tôi phải thế. Tôi đã trải qua 33 năm và 4 tháng phục vụ hoạt động quân sự như một thành viên của lực lượng quân đội nhanh chóng nhất của đất nước này, Thủy quân lục chiến. Tôi phục vụ trong tất cả các cấp bậc từ hạ sĩ đến thiếu tướng. Và trong thời gian đó, tôi đã dành hầu hết thời gian của mình làm 1 kẻ cơ bắp cao cấp cho Làm ăn lớn, cho Wall Street và cho các nhà băng. Tóm lại, tôi là một tên kẻ cướp, một tên gangster cho giới tư bản.

Tôi ngờ mình chỉ là 1 bộ phận của thủ đoạn làm tiền lúc đó. Bây giờ tôi chắc chắn điều đó. Giống như tất cả các thành viên của nghề quân sự, tôi không bao giờ có ý nghĩ riêng cho đến khi tôi rời khỏi nghĩa vụ. Năng lực tinh thần tôi vẫn còn để kìm chế sự hăng hái khi nghe lệnh của cấp cao hơn. Đây là đặc điểm với bất cứ ai trong quân đội.

Tôi đã giúp làm cho Mexico, đặc biệt là Tampico, an toàn cho lợi ích dầu mỏ Mỹ năm 1914. Tôi đã giúp biến Haiti và Cuba thành nơi tươm tất cho các gã của National City Bank nhặt nhạnh các khoản thu hái. Tôi đã giúp để cưỡng đoạt nửa tá các nước CH Trung Mỹ vì lợi ích của Wall Street. Hồ sơ cướp đoạt còn dài. Tôi đã giúp thanh lọc Nicaragua cho các nhà băng quốc tế của Brown Brothers trong 1909-1912. Tôi đã mang ánh sáng đến CH Dominica vì quyền lợi ngành mía đường Mỹ năm 1916. Ở Trung Quốc tôi đã giúp để thấy Standard Oil làm theo cách của mình mà không bị cản trở.

Trong những năm qua, tôi đã, như những gã đứng sau hay nói, thủ đoạn làm tiền rất tốt. Nhìn lại nó, tôi thấy rằng có thể cho trùm Al Capone một vài lời khuyên. Điều tốt nhất hắn có thể là hoạt động làm tiền ở 3 quận. Còn tôi hoạt động trên ba châu lục.

Hầu hết binh lính Mỹ thiệt mạng khi chiến đấu chống kẻ thù, mà họ không gây ra mối đe dọa đối với nước Mỹ. Binh lính chúng ta chết cho chương trình nghị sự bí mật mà họ không biết gì. Giới tư bản che giấu lợi ích riêng của chúng đằng sau lá cờ, và các chàng trai của chúng ta đã chết vì tận cùng 1%. 

Jade Helm là một thực tập để quân đội Mỹ chống lại dân chúng Mỹ, dự kiến ​​triển khai ngày 15 tháng 7 đến 15 tháng 9. Nghị sự bí mật nào đằng sau Jade Helm?

Liên Xô là một bộ phận cản trở cướp bóc tư bản chủ nghĩa trong những năm 1950, 1960, 1970, và 1980. Tuy nhiên, với sự sụp đổ của Liên Xô, cướp bóc tư bản đã gia tăng trong chế độ Clinton, Bush và Obama.

Toàn cầu hóa tân tự do đang cướp bóc cả hành tinh. Mỹ, Hy Lạp, Ireland, Anh, Ý, Ukraina, Iraq, Libya, Argentina, Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha đang bị cướp bóc tiền tiết kiệm, lương hưu, dịch vụ xã hội, và cơ hội việc làm của họ, và cả hành tinh đang bị biến thành đất chết bởi bọn tư bản bòn rút đến đồng xu cuối cùng ra khỏi môi trường.

Như Claudia von Werlhof viết, chủ nghĩa tư bản ăn thịt đang chi phối toàn cầu.

Chúng ta cần Ngày tưởng niệm để tưởng nhớ các nạn nhân toàn cầu hóa tân tự do. Tất cả chúng ta đều là nạn nhân của chúng, và đến cuối cùng cả bọn tư bản cũng vậy. 


Chiến tranh là thủ đoạn làm tiền Mỹ, Ngày tưởng niệm là lừa dối và binh lính Mỹ chết vì lợi ích nhà băng.
 


By Dr. Paul Craig Roberts

Tài phiệt Mỹ đứng đầu mọi cuộc chiến tranh!

Nước Mỹ non trẻ hơn 200 năm tuổi nhưng tham gia hơn 300 cuộc chiến tranh lớn nhỏ. Nhiều chuyên gia cho rằng, chiến tranh là để làm giàu cho lái súng Mỹ. Họ nhầm lẫn nặng, chiến tranh là để làm giàu cho tài phiệt nhà băng Mỹ nhiều nhất.

Giới tài phiệt ngân hàng, khẳng định ảnh hưởng của họ trong các ngành công nghiệp bằng cách cung cấp dòng tín dụng cần thiết để sản xuất trong/ngoài nước, dân sự/quân sự. Trong trường hợp bán hàng quân sự, các chính phủ khác nhau mua thì phải trả trước/đặt cọc tại các ngân hàng bảo lãnh cho thương vụ. Các hãng định giá thì trông chờ vào sự hợp tác với các công ty sản xuất để cung cấp một dòng cam kết bảo lãnh quan trọng về tín dụng, và cân nhắc nó khi lượng giá vấn đề rủi ro của công ty. Lãi suất tín dụng lớn làm cho các công ty sản xuất thu được lợi nhuận thấp (nôm na là phải trả lãi quá nhiều) khi phải vay mượn tiền từ các tổ chức tài chính. 

Ngoài ra các tổ chức tài chính còn cung cấp dịch vụ tư vấn/cố vấn cho bộ phận tài chính các công ty công nghiệp để làm sao họ có thể tạo cán cân thu chi cho có hiệu quả nhất, làm sao để đầu tư tiền, tài sản của họ cho sinh lợi và cung cấp cho họ hiểu biết về việc mua bán, sát nhập, loại bỏ, liên doanh với các công ty khác, về rủi ro đầu tư mạo hiểm, về ngoại hối, và tạo điều kiện tiếp cận với thị trường vốn khi công ty muốn phát hành cổ phiếu và trái phiếu. Các nhà băng cũng quản lý phần tài sản trả lương của các công ty và rốt cục là tất cả các nguồn tài chính cần thiết để hoàn thành dự án/công trình của các công ty. Điều hiển nhiên là các dịch vụ này không phải là miễn phí. 

Kẻ lớn nhất trong thị trường vũ khí là Boeing, không chỉ chế tạo máy bay dân sự, máy bay quân sự, hệ thống phòng thủ tên lửa, thông tin liên lạc vũ trụ, mà còn có các nhà băng đỡ đầu mà nhờ đó có thể cung cấp cho các khách hàng các giao dịch thương mại/tài chính của nó. Hơn 30 ngân hàng ở Bắc Mỹ, châu Âu và châu Á-Thái Bình Dương đã nhận và gửi dịch vụ của họ cho Boeing. 

Northrop Grumman, làm ăn hoàn toàn trong lĩnh vực công nghệ quốc phòng, nó được các ngân hàng sau cung cấp tài chính: Bank of America, JP Morgan Chase, Deutsche Bank (đứng thứ 27), Credit Suisse First Boston (đứng thứ 31), Lehman Brothers Holding (đứng thứ 83) và những nhà băng khác. 

Lockheed Martin, nhờ nhiều mối quan hệ có ảnh hưởng với chính phủ, nên là nhà thầu số 1 của các hợp đồng quốc phòng, Lockheed chế tạo F-16 và các loại máy bay chiến đấu, tên lửa Patriot, vệ tinh và một mảng các hệ thống khác. Một trong những kẻ bảo lãnh và là đại diện thân thuộc của Lockheed Martin: JP Morgan Chase. Morgan cung cấp bảo lãnh, bảo hiểm tài sản của nó ra khắp thế giới. 

Công ty Raytheon, một nhà sản xuất quân sự lớn khác được giúp đỡ bởi Citigroup, Bank of America, Credit Suisse First Boston, và JP Morgan Chase. 

General Dynamics, sản xuất xe bọc thép Stryker, xe tăng M1 Abrams và gần đây là MRAP (Mine Resistant Ambush Protected), nhận dịch vụ chủ yếu từ Bank of America và JP Morgan Chase. 

Giá trung bình của 1 máy bay chiến đấu trên thị trường là khoảng $80 triệu, ví dụ giá sản xuất F-35 (JSF) do Lockheed Martin chế tạo khoảng $50 triệu. Giá của Stryker khoảng $2 triệu. Giá xe tăng Abrams khoảng $4,3 triệu. Giá MRAP khoảng $2 triệu và cuối cùng giá 1 quả tên lửa Patriot khoảng $2 triệu. 

Đó là lý do tại sao chẳng hạn, Lockheed Martin, báo cáo dự kiến sẽ tăng 34% lợi nhuận quý II 2007, bởi Lockheed có thu nhập cao hơn từ máy bay chiến đấu và hệ thống điện tử, trong khi chỉ trả lương thấp hơn (International Business Times 2007). Thu nhập cả năm của Lockheed sẽ là $41,1 tỷ, nhờ chiến tranh Afghan, Iraq và những cuộc xung đột khắp thế giới. Và như Washington Post cho biết, còn bao nhiêu những công ty vũ khí khác khác thu lời từ những xác chết trên chiến trường. “General Dynamics tìm thấy lợi nhuận trên chiến trường” (2006).

Tướng Smedley Butler (1881 - 1940), marine nhiều công danh nhất trong lịch sử nước Mỹ, đã một lần đã viết rằng, chiến tranh là cái máy phản lực: "Lợi nhuận làm ăn thông thường ở Mỹ là 6, 8, 10 và đôi khi 20%. Nhưng trong chiến tranh lợi nhuận-ah! Đó là vấn đề khác, 20, 60, 100 và thậm chí cả 1800%. Khi một công ty sản xuất dân sự chuyển sang sản xuất quân sự, lợi nhuận của nó lên như pháo thăng thiên."


Không hẳn là chiến tranh, ví dụ chống khủng bố cũng đem đến lợi nhuận lớn cho những công ty này. Để lấy làm ví dụ, người ta đọc được qua tin tức, Lockheed Martin - nhà tài trợ chính của cuộc đảo chính Chile năm 1973 - được Trung tâm kiểm soát và ngăn ngừa tệ nạn (CDC-Disease Control and Prevention) chọn tiếp tục cung cấp hàng hỗ trợ cho Chi nhánh văn phòng phối hợp sẵn sàng chống khủng bố và phản ứng nhanh. Chỉ riêng phần thưởng này, 5 năm hợp đồng ước lượng giá đã là $135 triệu.


Gắn bó khăng khít với chiến tranh Iraq, là công ty Halliburton của ông phó diều hâu Cheney (xếp hạng 291) hay còn gọi là quí ngài điều hành “Biệt đội thần chết”, có tài sản $16,82 tỷ, được quyền tham gia vào việc thăm dò/sản xuất dầu khí và tái thiết Iraq sau khi chiếm đóng. Halliburton có quan hệ chặt chẽ với Hoàng gia Saudi và được bảo trợ bởi JP Morgan Chase, HSBC Mỹ, Bank USA, Royal Bank of Scotland và Citigroup như là đại diện quản trị. Citigroup điều hành ngân hàng Saudi-American (SAMBA) cho đến năm 2003, và ngầm điều khiển nó sau khi xâm lược Iraq. Thủ tướng Pakistan, Shaukat Aziz - được Tổng thống Musharraf bổ nhiệm - là giám đốc quản lý của SAMBA trong những năm 90. Đứng đầu cả Saudi Arabia và Pakistan trong việc thu lời từ cuộc chiến Iraq. 

Shaw Group là nhà cung cấp các hệ thống ống dẫn, kỹ thuật và dịch vụ xây dựng ở Iraq. Kết hợp với công ty quốc tế được bảo trợ này là Bank of America, JP Morgan Chase, Ngân hàng Hoàng gia Canada (thứ 77) và Ngân hàng Nova Scotia, Canada (hạng 127). 

Bechtel là một công ty kỹ thuật và xây dựng khổng lồ hoạt động tại Iraq, và được đỡ đầu chủ yếu là từ Bank of America và Export-Import Bank. Công ty này đã có và có quan hệ chặt chẽ với các chính quyền Mỹ khác nhau - cả cộng hòa và dân chủ - và cũng với gia đình hoàng gia Saudi. Riley Bechtel, chủ sở hữu chính của nó đã bổ nhiệm G. W. Bush làm cố vấn. 

Để chuẩn bị các cấp độ khác nhau cho chính phủ và công chúng trước các cuộc chiến tranh - tại Afghanistan và Iraq - những hãng quốc tế khổng lồ này sử dụng các Thùng ý tưởng (think-tanks) như Hội đồng Quan hệ đối ngoại, và trả rất nhiều tiền. Cũng như vậy, thường xảy ra là các quan chức nhận hối lộ và công chúng bị ném bom những bịa đặt dối trá hay giả mạo về nguy cơ gì đó qua các phương tiện truyền thông. 

Để tăng cường mối liên hệ giữa chính phủ, vốn đầu tư tài chính và cánh công nghiệp, trao đổi những kinh nghiệm và thủ đoạn giữa chúng với nhau, các quan chức cấp cao, các viên quản trị và điều hành được luân chuyển lên xuống liên tục từ các ngân hàng đến các ghế trong chính phủ đến các công ty và ngược lại. Ví dụ, 2 viên quản trị chính điều hành Bechtel sang làm ngoại trưởng và bộ trưởng quốc phòng trong chính quyền Reagan. George Schultz, cựu chủ tịch Bechtel, cựu ngoại trưởng Mỹ là một kẻ ủng hộ mạnh mẽ cuộc chiến chống Iraq và cũng như thế, Dick Cheney “rời” Halliburton để làm phó tổng thống trong chính quyền G. W. Bush. Ví dụ khác, tháng 2-2001, Northrop thông báo rằng Lewis W. Coleman, cựu Chủ tịch chứng khoán LLC - Bank of America, trở thành thành viên của ban giám đốc Northrop. 

Và để nhấn mạnh giới tài phiệt đã làm thế nào để điều khiển chính phủ, ở đây chúng ta đã đề cập đến những gã tài chính khổng lồ như Citigroup – kẻ có số lớn tài sản đến từ vụ cướp bóc Ngân hàng TW Haiti - JP Morgan Chase và HSBC Holdings, kiểm soát Federal Reserve Cartel qua cổ phần của ngân hàng. 

Trong khi cuộc sống bình thường của dân chúng căng thẳng bởi tất cả các loại thuế, thì đặc biệt là những công ty khổng lồ này lại được giảm thuế lớn. Tham nhũng đã trở thành không thể kiềm chế được trong tất cả các lĩnh vực và ở mọi cấp độ của xã hội. Ví dụ trong việc buôn bán vũ khí quốc tế, khoảng $2,5 tỷ được chi trả như hối lộ. Vốn tài chính để mở mang đầu tư ra các thị trường mới bằng cách hối lộ lớn, nếu không phải bằng vũ lực tàn bạo. 

Trước đây, chính phủ Mỹ thông báo rằng họ sẽ cho phép bán khoảng $60 tỷ vũ khí cho Israel, Ai Cập, Ả Rập Saudi và vùng Vịnh với cái cớ mối đe dọa Iran, (ABC News). Trong cùng ngày đại sứ Hoa Kỳ ở Liên Hợp Quốc đã cáo buộc Saudi Arabia và đồng minh Mỹ trong khu vực, phá hoại nỗ lực kiềm chế bạo lực ở Iraq. Nói cách khác, điều quan trọng là kiếm tiền lớn và lớn hơn nữa từ lợi nhuận buôn bán vũ khí ngọt ngào, không có vấn đề gì với cuộc sống đắng cay của hàng triệu người Iraq và hàng ngàn người Mỹ đang sa lầy trong cuộc chiến Iraq. 

Có câu hỏi: những đồng tiền này đến từ đâu? Câu trả lời là - ngoại trừ trong trường hợp của Israel - những đồng tiền này đến từ việc bán rẻ tài nguyên thiên nhiên của các nước lạc hậu và vay mượn với lãi suất cao từ cùng các ngân hàng quốc tế, mà không bao giờ có thể trả được, vì tiền lãi ngày càng chồng chất lên tiền lãi. Và trong chủ đề ngân sách chính phủ Mỹ, đó là tiền của người nộp thuế mà thay vì được sử dụng cho các phúc lợi xã hội lại bị đem ra phục vụ cái mồm ngày càng tham lam của con quái vật chiến tranh. Khoảng 41% hay hơn ngân sách chính phủ Mỹ hàng năm, $650 tỷ đến với các cuộc chiến tranh. 

Mối liên hệ giữa vốn đầu tư tài chính, chính phủ, và cánh công nghiệp tác động to lớn về mọi mặt đến xã hội và thiên nhiên. Chúng kéo xã hội đến bản năng động vật của chúng. Chúng phá hủy một quốc gia và cho vay tiền để xây dựng lại nó, một lần nữa phá hủy nó và lại xây dựng lại nó - thậm chí là trên giấy – tất cả chỉ để đạt được lợi nhuận sau lợi nhuận, vớ bẫm nhiều chiều, và quan trọng nhất là qua việc tăng cổ phần nắm giữ của chúng bằng cách thao túng cung-cầu của những hàng hóa đặc biệt như dầu mỏ. 

Một lần nữa trong trường hợp của Iraq, "Bộ trưởng Iraq sẽ có thể vay hàng tỷ đô la để mua nhiều trang thiết bị cần thiết từ các nhà cung cấp nước ngoài, nhưng chỉ được bằng cách thế chấp doanh thu dầu mỏ quốc gia qua ngân hàng được quản lý bởi 1 ngân hàng New York của nhà băng đa quốc gia JP Morgan Chase. (CorpWatch) 

Để đi đến kết luận, mối liên hệ giữa vốn đầu tư tài chính, chính phủ và giới công nghiệp có thể mô tả dưới tên TỔ HỢP TÀI CHÍNH-CÔNG NGHIỆP. Nhưng thuật ngữ này không phản ánh toàn bộ các khía cạnh của liên minh làm ăn này, bởi vì giới công nghiệp và chính phủ Mỹ, chính họ bị kiểm soát bởi các nguồn vốn tài chính hay giới tài phiệt. 

nguồn tham khảo từ Báo Anh: timesonline.co.uk

Federal Reserve Cartel

Tại sao người Mỹ hoàn toàn không biết gì đến Federal Reserve Bank “của họ”?


Có những vấn đề rất lớn về Mỹ mà hầu hết người Mỹ lại không hề hay biết gì. Ví dụ, người Mỹ tưởng Federal Reserve Bank Cartel là "của họ"!

Federal Reserve Bank Cartel – Cục dự trữ Liên bang không hề là Ngân hàng dự trữ TW của Mỹ. Cartel này là ngân hàng tư nhân của Do Thái, cụ thể, qua các khâu khớp và đầu mối trung gian, kẻ sở hữu cuối cùng và lớn nhất vẫn là nhà Do Thái Rothschild.

Chỉ có 1 lý do, nước Mỹ bị Do Thái kiểm soát toàn bộ! Trong khi Do Thái chỉ chiếm 2,2% dân số Mỹ.

Việc tổng thống Mỹ bổ nhiệm chủ tịch Federal Reserve Bank chỉ là hình thức. TT Obama bổ nhiệm Janet Yellen làm chủ tịch mới của Cartel này, thay thế Ben Bernanke. Không đáng ngạc nhiên khi Yellen là Do Thái, tiếp tục một truyền thống lâu đời kể từ ngày lập Ban quản trị Cartel.

Vậy thì, cái gì làm cho người Do Thái lại đặc biệt để có thể vận hành định chế tài chính lớn nhất và quan trọng nhất Mỹ và thế giới này? Có phải vì họ thông minh? Hay họ tài giỏi để làm cái công việc tuyệt vời là kiểm soát nền kinh tế, nắm mọi tài khoản và giao dịch tiền tệ? Hay chỉ đơn giản là Do Thái có xu hướng thuê hay đề xướng Do Thái khác vào các vị trí quan trọng đối với mục đích kiểm soát kinh tế từ Cartel này?

Câu trả lời đơn giản là KHÔNG!

Chính phủ Mỹ đã vay nợ khổng lồ, chủ yếu từ các nhà băng Do Thái. Điều này được truyền thông Mỹ giải thích là may mắn, người Mỹ vay nợ của chính người Mỹ! Tất nhiên, chỉ cần Cartel này không cho vay, là chính phủ Mỹ đóng cửa, nước Mỹ sụp đổ. Vì vậy, chính phủ Mỹ ngoan ngoãn vâng lời các ông chủ Do Thái là điều quá dễ để hiểu.

Điều rõ ràng là các Cartel này, kể từ khủng hoảng năm 2008 đã tung ra $2,9 nghìn tỷ bởi một hệ thống gọi là "nới lỏng tiền tệ" (Quantitative Easing) hay mỗi năm in thêm $1000 tỷ, đó đơn giản chỉ là in tiền! Ngay cả các gói cứu trợ các nhà băng Do Thái đang sắp sụp đổ lúc đó cũng lại là tiền của người đóng thuế Mỹ. 

Lẽ ra $2,9 nghìn tỷ đó có thể được dùng để giải quyết vô số những vấn đề nội bộ nước Mỹ, chẳng hạn như vấn đề đói nghèo, hay chăm sóc sức khỏe, tạo thêm công ăn việc làm… Nhưng không! Chúng được đưa vào các nhà băng Do Thái kiểm soát trong hệ thống Federal Reserve Cartel. Chính Cartel này cũng không thể trình bày hầu hết số tiền đó ở đâu? Thế nào là Kinh tế thị trường! mà Mỹ vẫn rao giảng? Không thân những cô thợ may khắp thế giới còng lưng đạp máy khâu 12 tiếng mỗi ngày để nhận đồng công rẻ mạt 5 đô la! Gần 50 triệu người Mỹ nhận tem phiếu mua thực phẩm, họ thuộc diện nghèo đói, không có khả năng mua thức ăn đủ cho chính mình và gia đình. Nhưng trớ trêu thay, mỗi một cái tem phiếu, mỗi một thẻ tín dụng vay nợ phát hành, các nhà băng Do Thái đều ăn lãi ở đó.

Vì vậy, câu hỏi là bao lâu nữa người Mỹ sẽ đưa vụ biển thủ khổng lồ này ra ánh sáng? Họ có thể đổ tội cho ai? Khi cuối cùng họ là kẻ phải trả những món nợ khổng lồ. 

Có lẽ là không bao giờ!

Chủ tịch đầu tiên của Federal Reserve Cartel: Charles Sumner Hamlin, dân Do Thái.

Thứ hai, William Proctor Gould Harding Do Thái.
Thứ ba, Daniel Richard Crissinger gốc Do Thái. Cũng là một Tam điểm nổi tiếng nhất.
Thứ tư, Roy Archibald Young Do Thái.
Thứ năm, Eugene Isaac Meyer Do Thái, cũng là chủ tịch đầu tiên của World Bank.
Thứ sáu, Eugene Robert Black Do Thái.
Thứ 7, 8, 9, 11 là ngoại lệ không Do Thái.
Thứ mười, Arthur Frank Burns Do Thái.
Thứ mười hai, Paul Adolph Volcker gốc Do Thái.
Thứ mười ba, Alan Greenspan Do Thái.
Thứ mười bốn, Ben Bernanke Do Thái.
Thứ 15, đương kim Janet Yellen Do Thái.


Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...