Hiển thị các bài đăng có nhãn chủ nghĩa cộng sản. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn chủ nghĩa cộng sản. Hiển thị tất cả bài đăng

TẬP CẬN BÌNH TIÊU DIỆT “ĐOÀN THANH NIÊN CỘNG SẢN”!

 

Hồ Cẩm Đào bị đuổi ra ngoài trong Đại hội CPC

Mang CS ra chế diễu là Putin đã đốt cháy cây cầu phía sau lưng. Cũng như Putin, ông Tập Cận Bình chủ trương nhà nước Tập quyền, củng cố quyền lực trung ương. Điều này không dung hòa với Tán quyền cộng sản. Loại bỏ giới “Đoàn Thanh niên Cộng sản” tân tự do cấp tiến cũng là Tập Cận Bình đã đốt cháy cây cầu phía sau lưng.

Cả hai đã đốt cháy cây cầu CNCS kết nối với phương Tây, CNCS là học thuyết của phương Tây, ra đời ở London. Không phải bây giờ CNCS mới bộc lộ sự thối tha băng hoại của nó, hay lộ ra bản năng cá nhân tham lam độc đoán của nó. Ngay từ khi ra đời nó đã như vậy, nó ra đời và bén rễ trong sắc dân nông thôn-bán thành thị bị đào thải trong xã hội công nghiệp hóa. Họ cùng đường, nổi loạn và mong muốn lật đổ nhà nước. Đã đủ lâu để CNCS mang gen di truyền phá hoại. Do đó, cứ mỗi lần tiêu diệt CNCS, đất nước lại phát triển. Điều này đã xảy ra dưới thời Stalin, Putin, Tập Cận Bình.

Các cuộc biểu tình ở Trung Quốc nổ ra, lan rộng ở các thành phố lớn, Bắc Kinh, Thượng Hải, Vũ Hán, Nam Kinh, Urumqi (thủ phủ của Tân Cương). Đó là sự quẫy đạp của phe phái cũ, phe “Đoàn Thanh niên Cộng sản” TQ thân Mỹ trong ĐCSTQ. Từ sự kiện bất ngờ trong Đại hội XX, Hồ Cẩm Đào (nắm quyền 2002-2012) bị dẫn giải ra ngoài trong phiên họp là đánh bại nhóm thân phương Tây trong các cơ cấu quyền lực của CHND Trung Hoa, nhưng các "Đoàn Thanh niên Cộng sản" còn có một con át chủ bài - khủng bố xã hội.

Phát triển nhanh chóng để lại tình trạng bất ổn ở Trung Quốc kể từ năm 1989. Lần cuối cùng có các cuộc biểu tình chống Nhật Bản là vào năm 2012 về một vấn đề khá nhỏ liên quan đến tranh chấp các hòn đảo giữa Trung Quốc và Nhật Bản. Sau đó, nó được chuyển sang một mối đe dọa từ bên ngoài, và vào năm 2022 - hoàn toàn là chính sách đối nội của nhà nước.

Có một lý do và nó khá hợp lý, chính sách Co-vi của ông Tập là “khủng bố nhân dân”, không có sự tương tự trên thế giới về thời lượng và quy mô. Chưa từng có ai bị đối xử khắc nghiệt như ở Trung Quốc. Chính sách không khoan nhượng đối với Co-vi đang tiến triển và bây giờ vấp phải phản ứng.

Nhóm quyền lực "Đoàn Thanh niên Cộng sản" mang tư tưởng tự do cấp tiến thân Mỹ

Komsomol là một từ bị lãng quên ở Nga nhưng ở TQ vẫn có ý nghĩa rất lớn. Các nhân vật đi lên từ bệ phóng Đoàn viên không chỉ chiếm các vị trí lãnh đạo nhà nước cao nhất, mà còn tạo thành một mạng lưới quyền lực bao trùm gần như toàn bộ TQ. Nhóm này gồm những ai, hệ tư tưởng của họ là gì - và ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc đối đầu giữa "Đoàn Thanh niên Cộng sản" và "hoàng thân"?

Phó Chủ tịch nước CHND Trung Hoa Lý Nguyên Triều, Lãnh đạo Chính phủ Lý Khắc Cường, Trưởng ban Tuyên giáo Lưu Vân Sơn, Chánh án Tòa án Tối cao Chu Khương, các lãnh đạo các Ủy ban khu vực, bao gồm các khu vực phát triển nhanh nhất của đất nước như: Thượng Hải, Trùng Khánh, Quảng Đông - tất cả giới lãnh đạo hàng đầu này, cũng như hàng chục lãnh đạo cấp tỉnh, thành phố - đã bắt đầu sự nghiệp của họ từ Đoàn thanh niên Cộng sản. Họ thăng tiến sự nghiệp của mình phần lớn là do cựu TBT-cựu CTN Hồ Cẩm Đào, người nắm quyền cao nhất ở TQ các năm 2002 đến 2012. Tất cả đều có chung quá khứ bệ phóng Đoàn Thanh niên, hình thành phe nhóm thượng tầng độc nhất trong ĐCSTQ. Kể từ khi ông Tập Cận Bình củng cố quyền lãnh đạo và phát động "đả hổ diệt ruồi”, ở mức ý thức hệ, đã có cuộc đối đầu tư tưởng đường lối dù ít được công khai. Đó cũng là cuộc đối đầu giữa phe "hoàng thân" của ông Tập – với những Đoàn viên đã thăng tiến, tự coi mình là tự do cấp tiến, thân Mỹ và được quyền thừa kế làm nhà lãnh đạo hàng đầu của TQ.

Con đường qua Thiên An Môn

Đến đầu những năm 80, giới Cộng sản TQ đã phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng quyền lực rộng lớn: cải cách diễn ra ở một quốc gia có nền kinh tế kế hoạch hóa, đội ngũ Cận vệ Mao đã bộc lộ đen tối hoàn toàn bởi hành động của những kẻ ông ta đỡ đầu - băng đảng bốn người, bè lũ 4 tên do cô vợ lẽ Giang Thanh cầm đầu và hàng chục triệu HVB cuồng tín. Nhưng Đặng đã khá khéo phẫu thuật cắt bỏ khối u ác tính quá lớn này. Ông ta hiểu đốn hạ một cái cây cổ thụ, sẽ để lại khoảng trống cho cỏ dại, cây độc, giun sán khác sinh trưởng. TQ vẫn cần một cái tượng và những người cộng sản làm chỗ dựa niềm tin cho dân chúng, nhưng không liên quan đến "cực tả" của vợ lẽ Mao. Đó là chỗ để nhóm "Đoàn Thanh niên Cộng sản" kiểu Đặng chui ra và sau này trèo tít lên ngọn cây như đã thấy.

Tuy nhiên! Đấu trường Thiên An Môn sớm nổ ra, giới thanh niên trong các trường đại học của đất nước đã cố gắng chứng tỏ là lực lượng đáng gờm. Chúng tụ tập trên Quảng trường và trung tâm các thành phố đòi tự do, dân chủ.

Qui mô và tổ chức chứng tỏ có kẻ giật dây và không ai khác phải ở cấp rất cao, cao nhất là TBT Hồ Diệu Bang, cha đẻ của tổ chức “Đoàn Thanh niên Cộng sản”. Cuộc đấu Thiên An Môn và cuộc đấu trong đảng vượt ra khỏi tầm kiểm soát, Đặng đã phải dùng đến quân đội để hành động - các cuộc biểu tình biến thành bạo loạn và đã bị đàn áp, giải tán.

Kể từ đó, có một sự cân bằng nhất định giữa "hoàng thân đỏ" và "Đoàn Thanh niên Cộng sản" ở Trung Quốc. Nhưng Thiên An Môn đã để lại sự chia rẽ sâu sắc trong đảng, nó sâu đến mức là điều cấm kỵ để được nói tới ở Trung Quốc. Một minh chứng cho điều này, kể từ 1989, mọi vấn đề liên quan tới Hồ Diệu Bang đều bị kiểm duyệt. Ông ta như thể đã tàng hình biến mất, nhưng kể từ năm ngoái, nhân vật này đã xuất hiện trở lại, ai đó đã cho phép.

Sau Thiên An Môn, Hồ Diệu Bang mất hết các chức vụ, nhân sự trong Đoàn Thanh niên cũng bị thay thế hầu hết. Năm 1992, quyền lực ở TQ thuộc về "người Thượng Hải" Giang Trạch Dân, được cho là, với một số điều kiện ràng buộc nhất định từ Đặng Tiểu Bình, còn sau đó, 10 năm sau là Hồ Cẩm Đào.

Hệ tư tưởng định hướng trong tương lai thuộc về Quân đội hay Đoàn viên?

Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) là tổ chức nền tảng của nhà nước Trung Quốc hiện đại. Hồng quân TQ xuất hiện sớm hơn nhiều so với nhà nước. Đặng và cả Mao đều ít nhiều là những chỉ huy chiến trường, giới chức trưởng thành trong PLA đã cố gắng thiết lập một nhà nước TQ khả thi theo tầm nhìn xa về chính trị của họ. Trước cải cách thị trường, gần như toàn bộ nền kinh tế Trung Quốc đã trong tình trạng quân sự hóa và phụ thuộc nhịp điệu duy nhất từ quân đội. Quân đội sau này vẫn là nguồn sức mạnh thực sự của chế độ, thậm chí gần như là khi nói về "đảng" cũng là nói về "quân đội".

Tuy nhiên, có một khái niệm khác nữa gọi là nhóm "hoàng thân" – mô tả không chỉ các nhân vật chính trị có di truyền, có ảnh hưởng, mà còn có mối quan hệ chặt chẽ với các tập đoàn hùng mạnh mới nổi của Trung Quốc, nhưng đồng thời, nền tảng chính của họ, của các tập đoàn cũng là từ nguồn gốc chính quân đội của họ, như mọi khi hay vào vào thời điểm quan trọng, quân đội sẽ đóng vai trò là người bảo đảm cho việc duy trì trật tự quyền lực. Do đó, các bước tiến tư tưởng của các “hoàng thân” để khôi phục truyền thống đế chế Trung Quốc hoặc nỗ lực tạo ra một hệ tư tưởng của chủ nghĩa dân tộc bành trướng đều có dấu vết quân đội. Khẩu hiệu mới "một đội quân có khả năng chiến thắng trong mọi cuộc xung đột" cũng là sự hồi sinh của truyền thống cách mạng quân sự thời Mao và Bành Đức Hoài, việc tổ chức các cựu chiến binh PLA, việc hình thành một "think tank" để ra quyết định từ họ là những đường hướng để bảo đảm quyền lực của "các hoàng thân-hồng quần”. Câu hỏi liệu Trung Quốc có tham gia vào một "cuộc chiến nhỏ nhưng chiến thắng" vì lợi ích của giới tinh hoa quân sự hay không vẫn nằm trong chương trình nghị sự.

"Đoàn Thanh niên Cộng sản" thu hút quyền lực và sự ủng hộ đông đảo từ dân chúng. Điều này làm cho Trung Quốc ngày càng giống với thời cổ đại, ví dụ, thời La Mã, nơi yêu nước và quân đoàn bảo vệ nhà nước bị cấm đoán bởi các tòa án phổ hiến. Thiên An Môn là nơi diễn tập sức mạnh của đám đông, sức mạnh của sắc nông dân-bán thành thị bất mãn với lòng mong muốn đổi mới và một bậc thang xã hội nhanh chóng.

Đô thị hóa - di cư và định cư hàng chục triệu nông dân trong ranh giới thành thị - là một trong những điều kiện chính để giới Đoàn Thanh niên mở rộng ảnh hưởng. Công cụ khác để mở rộng ảnh hưởng của giới Đoàn Thanh niên Cộng sản là dân nghèo. Đầu thế kỷ, có đến 300 triệu người nghèo đói ở TQ. Chính "Đoàn Thanh niên Cộng sản" đã tỏ ra quan tâm chăm sóc và là cơ hội tuyên truyền CNCS và mị dân của họ.

Hệ tư tưởng của giới "Đoàn Thanh niên Cộng sản", gọi một cách tương đối là cấp tiến, dân chủ cải cách, mang lại quyền tự do bình đẳng cho tất cả mọi người.

Nếu giới “hoàng thân” là một đẳng cấp khép kín của những ai được chọn – từ tướng lĩnh quân đội TQ, tuy nhiên gần đây, đã có sự thu nạp ngày càng nhiều giới trí thức, tinh hoa học thức, sinh viên có trình độ cao, thì "Đoàn Thanh niên Cộng sản" là ở tầng lớp thấp, số lượng đông từ dân bán thành thị với khoảng 200 triệu người di cư và nông dân, cũng có giới trí thức trong các thành viên. Nhưng họ là phe phái khác biệt, ảnh hưởng của "Đoàn Thanh niên Cộng sản" trong quân đội là rất hạn chế - Thủ lĩnh Hồ Cẩm Đào cũng từng nỗ lực nắm quân đội, ông ta đã thay thế hàng ngũ lãnh đạo PLA ít lâu sau khi nắm quyền.

Cho dù nghe có vẻ kỳ lạ trong thời đại công nghệ chính trị, nhưng quyết định - con đường nào của Trung Quốc sẽ đi trong tương lai là tùy thuộc phe phái nào thắng thế. Nếu Trung Quốc chọn chiến lược pháo đài, áp dụng học thuyết đối đầu với Mỹ, với Nhật thì đó là xuất phát từ các “hoàng thân” và giới tinh hoa chính trị quân sự, còn nếu Trung Quốc đòi hỏi cơ hội bình đẳng, giá trị phương Tây phổ quát thì đó là phe phái "Đoàn Thanh niên Cộng sản" đang trên ngựa. Vẫn chưa có câu trả lời dứt khoát cho câu hỏi này, thường là có sự hòa trộn của cả hai.

Cái nôi An Huy

"Xương sống" của phe nhóm "Đoàn Thanh niên Cộng sản", còn được gọi là "Tuanpai - 團派" đến từ tỉnh An Huy - nằm trong vành đai của khúc giữa dòng sông Dương Tử. Không có gì tình cờ khi An Huy lại là căn cứ địa của "Đoàn Thanh niên Cộng sản", và cốt lõi khu vực này là An Huy – quê của Hồ Cẩm Đào, Lý Khắc Cường và Uông Dương – một lãnh đạo chính trị, nhà cải cách tự do cấp tiến nhất trong ĐCSTQ.

Chắc chắn rất ít người biết, tình trạng bất ổn đầu tiên của sinh viên đã diễn ra ở đây, ở An Huy, sau đó phát triển thành các sự kiện Thiên An Môn.

Thủ lĩnh của “Đoàn Thanh niên Cộng sản” Hồ Diệu Bang, đến từ tỉnh Hồ Nam lân cận, và giới lãnh đạo từ bệ phóng Đoàn khác, ủy viên BCT tương lai như Hồ Xuân Hoa và Tôn Chính Thành, đến từ tỉnh Hồ Bắc. Do đó, có thể nói nòng cốt của "Đoàn Thanh niên Cộng sản" là những người đến từ một cụm khu vực, mà Lý Khắc Cường đặt tên là "Vành đai sông Dương Tử". Nhân tiện, "Vành đai kinh tế" là một khái niệm khác được chỉ định bởi lãnh đạo của "các hoàng thân" Tập Cận Bình.

Các "Đoàn Thanh niên Cộng sản" cũng phát triển một "sườn phía bắc" – là các tỉnh Thiểm Tây và Nội Mông - một thành viên của BCT xuất thân ở đây là Lưu Vân Sơn; ông này từng nhân vật số 5/7 trong giới lãnh đạo TQ. Thời nắm quyền Ban tuyên giáo, ông ta thả nổi báo chí truyền thông, cực tả thái quá theo hướng phương Tây hóa. Con trai Lưu Vân Sơn là Lưu Lạc Phi, một đại gia chứng khoán, từng được tạp chí Fortune xếp hạng 25 trong số các nhà giàu châu Á. Có tin tức Lưu Vân Sơn hiện lúc này đã bị bắt giữ.

Một cựu lãnh đạo Mặt trận Thống nhất (liên minh các đảng ở TQ) là Lệnh Kế Hoạch cũng đến từ khu vực này, còn Hồ Xuân Hoa từng làm việc ở đây trong một thời gian dài trước khi làm Bí thư tỉnh Quảng Đông.

Thành phần “trí thức” của giới "Đoàn Thanh niên Cộng sản" đến từ Đại học Bắc Kinh - chính ở đó, là nơi đào tạo khối kinh tế của Lý Khắc Cường. Nhưng còn một nhóm Đoàn viên khác nữa từ Đại học Thanh Hoa do Hồ Khải Lập (Hu Qili) – cựu thủ lĩnh Đoàn, thành viên BCT. Trong sự kiện Thiên An Môn, Hồ Khải Lập công khai ủng hộ giới đoàn viên thanh niên biểu tình và bị trừng phạt, mất chức uv BCT nhưng vẫn làm Bộ trưởng Bộ trưởng Bộ Công nghiệp Máy và Điện tử đến năm 1998.

Lý Tòng Quân, một thành viên thuộc giới "Đoàn Thanh niên Cộng sản" xuất thân An Huy - nắm quyền kiểm soát Tân Hoa Xã cho đến năm 2014. Người kế nhiệm là Thái Danh Chiếu đến từ tỉnh Sơn Đông.

Trò chơi rượu mới bình cũ

Không phải đến tận Đại hội XX mà sau hỗn loạn Hồng Kông 2017, ông Tập Cận Bình đã muốn thay máu chính trị và chuyển đổi hơn nữa cơ cấu nhà nước cho phù hợp tình hình mới. 2017 là năm bản lề, có cuộc bầu cử ở Hồng Kông mà giới thân Mỹ đặt nhiều hy vọng sẽ trở thành hình mẫu dân chủ cho TQ. Nhưng điều này đã không xảy ra, cũng năm 2017 có Đại hội XIX CPC, tại đó một thế hệ lãnh đạo mới được chỉ định và có kỳ vọng thăng tiến ở các nhà tư tưởng tự do cấp tiến, xuất thân "Đoàn Thanh niên Cộng sản" Hồ Xuân Hoa - người là Bí thư Quảng Đông, tỉnh cận kề Hồng Kông, cái ổ bất ổn nhất của TQ. Phương Tây đã rất kỳ vọng Hồ Xuân Hoa kế nhiệm ông Tập Cận Bình. Có lẽ, ai đó đã mộng tưởng bất thành Hồ Xuân Hoa làm Tổng thống được bầu đầu tiên của đất nước này, một phiên bản Gorbachev của TQ.

Bất cứ nơi nào và ở mọi nơi

Sau Đại hội XIX, giới "Đoàn Thanh niên Cộng sản" đứng đầu các tỉnh và khu vực Hồ Nam, Giang Tô, Quảng Đông, Trùng Khánh, Quý Châu, An Huy, Thiểm Tây, Hà Bắc và Cát Lâm – không tình cờ, khi hầu hết các tỉnh này nằm trong "Vành đai Dương Tử", những tỉnh nằm ngoài biên giới của nó có lãnh đạo người bản địa đến từ cùng khu vực, ngoại trừ tỉnh Cát Lâm ở phía bắc là một người Mông Cổ. Đó là một sự giảm sút so với trước đó, năm 2013, giới "Đoàn Thanh niên Cộng sản" nắm chức vụ Bí thư/Chủ tịch của 25/31 tỉnh thành Trung Quốc. Có thể nói, những năm này, "Đoàn Thanh niên Cộng sản" gần như kiểm soát hoàn toàn Trung Quốc. Trong số đó, các nhân vật nổi bật là Hồ Xuân Hoa – Bí thư Quảng Đông; Tôn Chính Tài – Bí thư Trùng Khánh và Chu Cường lãnh đạo Tòa án Tối cao Trung Quốc. Cả 3 đều vào Ủy ban thường vụ BCT sau Đại hội XIX.

Nội các Thủ tướng Lý Khắc Cường

Dưới thời thủ lĩnh "Đoàn Thanh niên Cộng sản" Lý Khắc Cường làm thủ tướng, có 7 người đến từ Đoàn Thanh niên. Họ nắm Bộ Kiểm soát, Bộ Hành chính Dân sự, Bộ Tư pháp, Bộ Giao thông Vận tải, Bộ Tài nguyên Đất đai, Bộ Nông nghiệp và Bộ Văn hóa. Riêng Ttg Lý Khắc Cường trực tiếp nắm 3 bộ. Trong Bộ Chính trị, giới "Đoàn Thanh niên Cộng sản" có Lý Khắc Cường, Lưu Vân Sơn, Lý Nguyên Chương (phó Chủ tịch nước), Lưu Diên Đông (phó Ttg), Lưu Kỳ Bảo (trưởng Ban tuyên giáo) và Hồ Xuân Hoa (chủ tịch Quảng Đông).

Rắc rối của Tập Cận Bình

Với việc ông Tập Cận Bình củng cố quyền lực ở Trung Quốc, một cuộc chiến chống tham nhũng chưa từng có đã được phát động, nó thường được nhắc đến với cái tên “đả hổ, diệt ruồi”. Tham vọng thăng tiến của các "Đoàn Thanh niên Cộng sản" đối với danh pháp đảng dường như đã được sử dụng để chống lại họ. Ngay từ đầu chiến dịch “đả hổ, diệt ruồi”, nhân vật Chu Vĩnh Khang – uv BCT, đã trở thành trung tâm của các mũi nhọn. Tuy nhiên, đó cũng chỉ là bề nổi. Trước đó, đã có sự giận dữ của các "hoàng thân" phải loại bỏ quyền lực của "Đoàn Thanh niên Cộng sản" Lưu Vân Sơn, uv BCT, lãnh đạo Ban tuyên giáo. Sau vụ bắt giữ Chu Vĩnh Khang, người ta nói rằng, không có lá bài miễn tử nào cho bất cứ ai ở Trung Quốc.

Đằng sau công cuộc chống tham nhũng của ông Tập Cận Bình là cuộc chiến tư tưởng. Như đã đề cập ở trên, quyền lực của giới "Đoàn Thanh niên Cộng sản" đến từ sự mộng mị xã hội công bằng, tốt đẹp của sắc dân bần cùng bán thành thị và nông thôn, đáng tiếc, lại là đông đảo rộng lớn – cũng không ngạc nhiên, Lưu Vân Sơn, một đồng sự thân cận của Hồ Cẩm Đào và cỗ máy tuyên truyền trở thành công cụ chính của nhóm này. Bây giờ, khi Lưu Vân Sơn bị bắt, ngày càng có ít ai nghi ngờ các cuộc "thanh trừng" là nhằm vào giới "Đoàn Thanh niên Cộng sản" trong khi họ đã cố gắng nắm giữ quyền trong suốt các thập kỷ qua. Vụ bê bối gần đây liên quan đến "Đoàn Thanh niên Cộng sản" là việc xuất bản một video cá nhân của người dẫn chương trình truyền hình nổi tiếng Bi Phúc Kiến bôi đen Mao Trạch Đông trong một khung cảnh riêng tư. Bi Phúc Kiến gắn liền với Đài truyền hình trung ương TQ và cũng đến từ Đoàn viên Thanh niên. Có rất nhiều cái tên Đoàn Thanh niên Cộng sản mang họ "Hu" – phát âm gần như là “Hổ” và có lẽ không tình cờ khi “Đả hổ, diệt ruồi” là chiến dịch của ông Tập nhằm vào họ. Đó là Hổ Cẩm Đào, Hổ Diệu Bang, Hổ Khái Lập, Hổ Xuân Hoa; còn TQ được Mỹ ca ngợi là con Hổ mới nổi ở châu Á.


Tiếp theo là gì?

Phía sau các “hoàng thân” của ông Tập Cận Bình là quân đội, còn đằng sau "Đoàn Thanh niên Cộng sản" – là tuyên truyền và ảnh hưởng trong giới quần chúng. Các “hoàng thân” đang cản lại xu hướng tự do hóa thân Mỹ ở TQ, họ cản trở vấn đề Hàn Quốc, coi Hồng Kông, Đài Loan là mảnh đất của TQ và coi Nhật Bản, Mỹ là đối thủ. Khi TQ mạnh lên, sự ủng hộ từ “hoàng thân” của ông Tập Cận Bình sẽ chỉ tăng lên, trong khi "Đoàn Thanh niên Cộng sản" đang giảm tốc tăng trưởng, còn lượng các nhân vật liên quan đến các vụ bê bối tham nhũng ngày càng lớn. Sự cân bằng đã mất đi khi các thành phần “hoàng thân” mới đi vào trong cơ cấu BCT. Điều này được khẳng định qua Đại hội XX gần đây, quyền lực của ông Tập Cận Bình và phe "hoàng thân" được củng cố, gần như tất cả các nhân vật cao cấp của "Đoàn Thanh niên Cộng sản" đã bị loại bỏ.

Không có đường lùi, các "Đoàn Thanh niên Cộng sản" sẽ phải tiếp tục tấn công để duy trì quyền lực. Biểu tình chống phong tỏa Co-vi gần đây là cuộc tấn công phản đối của họ nhằm vào chính sách “Zero co-vi” của ông Tập Cận Bình, họ vẫn còn con bài: vận động dân chúng bất mãn biểu tình bạo loạn lật đổ nhà nước, khủng bố xã hội.

Cha đẻ các Đoàn Thanh niên Cộng sản Trung Quốc là ai!?

Có một ông già trầm lặng thường ngồi một mình trên chiếc ghế dài trong công viên Regent ở London. Xung quanh ông ta, các diễn biến xảy ra: đấu tranh nữ quyền, quyền của giới chuyển giới, chống áp bức bất công, biểu tình đủ các kiểu, các màu sắc. Người đó chính là Trần Đại Tôn (陈岱孙), ông ta đã chọn London, cái nôi của CNCS để sinh sống những năm cuối đời.

Năm 1900, Trần Đại Tôn sinh ra ở Trung Hoa. Cậu trẻ sớm theo học tại trường Cao đẳng Anh-Trung, ngôi trường Helin Yinghua có các giáo viên người Anh và người Mỹ này được thành lập vào năm 1881 bởi một ngân hàng và đặt dưới sự giám hộ của người Mỹ.

Trần Đại Tôn sau đó tiếp tục được đào tạo tại vườn ươm tự do dân chủ Harvard. Năm 1926, Trần Đại Tôn trở về Trung Quốc và giảng dạy tại ĐH Thanh Hoa. Sau đó, Trần Đại Tôn làm Viện trưởng Viện Kinh tế và Tài chính Trung ương Bắc Kinh và là giáo sư tại ĐH Bắc Kinh trong rất nhiều năm.

Sự trống rỗng trong thuyết giáo Marx khiến CNCS không có gì để vận hành trong thực tế, đặc biệt là lĩnh vực kinh tế. Không có gì để vận hành, không có gì để phát triển. Sự trống rống đó là chỗ để các học trò thân Mỹ của Trần Đại Tôn nổi lên.

Tại Đại hội CPSU cuối cùng của cuộc đời, năm 1952, Stalin nói rằng: “Tôi thấy cần loại bỏ một số yếu tố Chủ nghĩa Marx, gắn một cách giả tạo vào xã hội của chúng ta…”. Còn Putin nói, giáo lý CNCS là cóp nhặt, có thể đọc thấy ở bất cứ nhà thờ nào. Đúng, CNCS chỉ tốt đẹp trên giấy, thì có thể đọc trên giấy thứ tương tự trong Kinh thánh, nguyên bản, cổ truyền hơn. Còn trong thực tế, không thể ứng dụng, không thể vận hành ở bất cứ đâu. Làm thế nào để 3 thằng học việc nhân danh Chuyên chính vô sản đòi lãnh đạo ông thợ cả trong nhà máy?

Trần Đại Tôn để lại nhiều thế hệ học trò, trong đó có Lê Yên Ninh (Li Yining), người sinh cùng năm với George Soros và được coi là cha đẻ của thị trường chứng khoán Trung Quốc vào năm 1990 cũng như khởi động công cuộc tư nhân hóa các công ty nhà nước TQ. Ba anh em nhà Lê Yên Ninh đều nắm giữ các vị trí quan trọng trong các trường Đại học về tài chính và kinh tế ở TQ.

Trong cuộc Đại Cách mạng Văn hóa, Lê Yên Ninh đã gặp may khi chỉ bị đày về nông thôn, dọn cỏ vườn trong 6 năm. Nhưng dưới thời Đặng Tiểu Bình, ông ta đã thăng tiến trở lại và là một trong những nhà lý luận chính về "tự do hóa và mở cửa hòa nhập". Vào những năm 1980, Lê Yên Ninh được coi là “hạt giống đỏ” như Gaidar và Chubais ở Liên Xô. Cũng giống như thế, đề xuất tư nhân hóa quy mô lớn các doanh nghiệp nhà nước của Lê Yên Ninh chỉ dành cho các tay chơi lớn. Giới đầu tư tài chính quốc tế đã đến Trung Quốc nhờ sự tự do hóa và mở cửa của Đặng.

Các học sinh học các trường đạo Tin lành Anh-Mỹ ở Trung Quốc năm xưa, đã quay trở lại để mua và họ đã kiếm được hàng nghìn tỷ đô la nhờ đúng cậu học trò cũ học trường này.

Cũng không ngạc nhiên, con nhang đệ tử Cộng sản của Lê Yên Ninh khá nhiều, ba nhân vật dưới này là tiêu biểu:

- Lý Khắc Cường, thủ tướng Trung Quốc (2013-2023), ông này nói năm 2020 rằng, “Trung Quốc có 600 triệu người ăn xin”, dường như ông ta ám chỉ chính sách phát triển TQ của Tập Cận Bình là thất bại, trong khi ông Tập hứa hẹn sẽ xây dựng TQ thành một “Tiểu Khang”, một xã hội thịnh vượng vừa phải. Lý Khắc Cường đi lên từ Đoàn Thanh niên, là Bí thư Thứ nhất Đoàn các năm 1993-98.

- Lý Nguyên Triều, bí thư thứ nhất Đoàn Thanh niên Thượng hải. Sau đó giữ chức Phó Chủ tịch nước CHND Trung Hoa từ năm 2013 đến tháng 3 năm 2018. Thời kỳ đó, một phiên họp của Quốc vụ viện đã phê chuẩn việc mở rộng quyền hạn của Tập Cận Bình còn Lý Nguyên Triều xin nghỉ hưu. Giấc mộng kế vị Hồ Cẩm Đào của Lý Nguyên Triều sớm tan vỡ. Ông ta đau sót chứng kiến cảnh phe nhóm suy tàn, phe hoàng thân Tập Cận Bình lên ngôi.

- Lục Hạo năm 28 tuổi, anh ta đã là lãnh đạo của một nhà máy với 5.000 công nhân – chứng tỏ cũng là người có tài năng. Sau này, Lục Hạo làm Bí thứ thứ nhất Đoàn Thanh niên các năm 2008-13, rồi làm Chủ tịch tỉnh Hắc Long Giang ở tuổi trẻ nhất TQ cho chức vụ này. Khi đó, ông ta báo cáo: "Lương của những người thợ mỏ được trả liên tục". Biết được điều láo toét này, họ đi biểu tình phản đối và đòi lương. Lẽ ra, Lục Hạo đã bị sa thải, nhưng lại được phe nhóm che chắn và lên cao hơn, trở thành Bộ trưởng Bộ Tài nguyên vào năm 2018 và phó Thị trưởng Bắc Kinh. Một thời, Lục Hạo được đánh giá là có tiềm năng làm "lãnh đạo thế hệ thứ 6" (aka TBT vào năm 2020). Nhưng sau đó, sự nghiệp chính trị của Lục Hạo đã đi xuống. Đến tháng 6 năm 2022, ông này chỉ còn giữ chức vụ vô thưởng vô phạt, trưởng một Trung tâm tư vấn nào đó.

Các tác phẩm mà Trần Đại Tôn để lại không nhiều, chủ yếu đề cập lĩnh vực kinh tế: "Lịch sử lý thuyết kinh tế", "Từ kinh tế học cổ điển đến Marx: Giới thiệu tóm tắt về sự phát triển của một số lý thuyết chính" (Nhà xuất bản Nhân dân Thượng Hải, 1981).

Nhưng tất cả bây giờ chỉ là cát bụi. Trần Đại Tôn chết năm 1997, ông ta sống thọ, nhưng không đủ lâu để chứng kiến các học trò bị Tập Cận Bình hạ bệ, đặc biệt là không thấy được cảnh Hồ Cẩm Đào bị đuổi ra khỏi phòng họp ngay tại Đại hội đảng, không thấy được CNCS thân Mỹ của ông ta chết như thế nào.

Trần Đại Tôn, nhà kinh tế Marxist


 

Những người cộng sản trong màu áo lam hiền (*)

Lạ lùng những người “vá đường” không công ở Hà Nội

GiadinhNet - Đây là những câu chuyện đầy xúc động về những việc làm hướng thiện tốt đẹp của các thành viên trong CLB “Chúng thanh niên Phật tử Phật Quang” tại Hà Nội trong suốt nhiều năm qua.

Hướng thiện

Ngôi chùa cổ kính nằm nép mình ven đường Quốc lộ 1A cũ mang tên Tứ Kỳ, thuộc địa phận quận Hoàng Mai, TP Hà Nội nhiều năm qua đã trở thành mái nhà thứ 2 thân thuộc của các thành viên trong CLB “Chúng thanh niên Phật tử Phật Quang”.

CLB là nơi quy tụ của hàng trăm thành viên không phân biệt tầng lớp, lứa tuổi, vùng miền nhưng đều có chung một mục đích cao cả: “hướng thiện. Câu lạc bộ hoạt động dưới sự dẫn dắt của thượng tọa Thích Chân Quang, trụ trì chùa Phật Quang - Núi Dinh - Bà Rịa Vũng Tàu.


CLB "Chúng thanh niên Phật tử Phật Quang" tại Hà Nội

Chúng tôi may mắn được tham dự một buổi ngồi thiền cùng các thành viên trong CLB. Đây được xem là một hoạt động thường niên diễn ra vào tối thứ 5 hàng tuần để mọi người rèn luyện sức khỏe, cùng nhau chia sẻ những đạo lý tình người.

Trao đổi PV, bạn Nguyễn Liên (SN 1991 quê ở Hải Dương) một thành viên tích cực của CLB chia sẻ: “Em thấy mình thực sự may mắn khi được biết và tham gia sinh hoạt cùng câu lạc bộ. Trước đây mỗi khi rảnh rỗi, em thường dành cả ngày xem phim, lướt facebook tán gẫu, chơi game. Dẫu biết rằng những thói quen đó không tốt, nhưng không dễ gì bỏ được. Từ sau khi tham gia CLB này, thay bằng những thói quen vô bổ trước kia, em cùng mọi người đã tham gia nhiều vào các hoạt động phúc thiện. Bản thân thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn rất nhiều”.

Được biết, rất nhiều thành viên trong CLB trước kia có lối sống lệch lạc, ích kỉ. Nhưng khi tới đây, được tiếp thu những lời hay lẽ phải, được quen biết nhiều tấm gương sáng trong cuộc sống đời thường, họ đã có những thay đổi tích cực (sống hướng thiện, mở rộng lòng mình với cuộc sống xung quanh…).

Những nghĩa cử cao đẹp

Mang những lời hay lẽ phải vào thực tế, CLB “Chúng thanh niên Phật tử Phật Quang” đã có nhiều việc làm tốt đẹp. Trước thực trạng, nhiều tuyến phố trong nội thành Hà Nội bị hư hỏng, xuống cấp, CLB đã phát động phong trào tu sửa đường về đêm.

Đây được xem là một hoạt động hết sức thiết thực với mong muốn giảm thiểu đi những vụ tai nạn giao thông đáng tiếc có thể xảy ra.


Một thành viên của CLB tham gia hoạt động vá đường hằng đêm tại Hà Nội.

Từ kinh phí của các nhà hảo tâm quyên góp, các bạn đã mua được đá, nhựa rải đường và một số dụng cụ thuận tiện cho việc vá đường. Sau khi khảo sát địa hình và dự toán được nguyên vật liệu thì công việc được tiến hành từ sau 21h.

Nguyên vật liệu được các thành viên di chuyển bằng xe máy tới các điểm cần tu sửa. Mỗi tối, các thành viên trong nhóm vá được khá nhiều ổ gà, giúp những con đường nội đô trở nên bằng phẳng, an toàn.


Hiến máu cứu người, một trong những hoạt động thường niên của CLB.

Bên cạnh việc làm trên, CLB còn tham gia rất nhiều hoạt động công tác xã hội như: Tổ chức nhặt rác và làm vệ sinh ở những nơi công cộng như đường phố, công viên, hồ nước…

Trồng cây xanh ở những quả đồi trọc hay cánh rừng đã bị tàn phá nhiều, tặng quà cho những chị lao công, người vô gia cư sau 23h trên đường phố, tổ chức các buổi sinh hoạt cho các em tại làng trẻ em SOS, tham gia hiến máu tại các trung tâm y tế và viện huyết học truyền máu TW, tổ chức các chuyến đi từ thiện ở vùng miền núi tặng, quà cho các em nhỏ, đồng bào dân tộc, phát cháo từ thiện cho bệnh nhân nghèo tại các bệnh viện…vv.

Phật tử Trần Hưng (Pháp Danh Trí Bảo) phụ trách CLB chia sẻ: “Tất cả những việc làm mà các thành viên của CLB thực hiện hàng ngày đều có chung một mục đích, giúp cuộc sống xung quanh chúng ta ngày một tốt đẹp hơn. Để làm được những điều lớn lao, trước tiên chúng ta hãy bắt tay vào thực hiện những việc nhỏ bé đã”.

Hồng Gấm/Báo Gia đình và Xã hội

(*) Tiêu đề được đặt bởi ban biên tập Thời Thổ Tả. Hôm nay Thời Thổ Tả xin được phép chia sẻ lại toàn văn bài viết trên báo Gia đình và Xã hội. Lý tưởng Cộng sản là gì? Nếu muốn nói dong dài thì nói mấy ngày cũng không hết. Nhưng trước hết, lý tưởng Cộng sản là lý tưởng sống vị tha, với tinh thần "mình vì mọi người", luôn biết hi sinh quyền lợi cá nhân, thời gian riêng tư để đóng góp cho cái chung, phục vụ cho cộng đồng. Đẹp thay người Cộng sản trong màu áo lam hiền!

Cùng là tôn giáo tín ngưỡng, sao một bên thì đi đắp đường, còn một bên thì cứ nhận tiền từ nước ngoài rồi xuống đường chửi bới như Chí Phèo nhỉ?

Bốn điều gửi Việt Tân

Tôi là một Đoàn viên "Đoàn thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh". Tôi, là một Việt Cộng – một người Việt Nam, yêu Lý tưởng Cộng sản: Lý tưởng bảo vệ, nâng đỡ, giữ gìn phẩm giá, cuộc sống cho những người nghèo, những người kém ưu thế trong xã hội.

Tôi xin có vài lời gửi đến các người.

Thứ nhất, các người hãy thôi nói về tự do ngôn luận.

Thật là kì quặc khi các người - những kẻ cầm súng bắn gục những nhà báo Việt Nam chân chính ở Mỹ, lại mở mồm rao giảng về tự do ngôn luận. Phải chăng da mặt các người dày hơn da trâu?

Tự do ngôn luận là khái niệm có tính tương đối. Xã hội loài người luôn có nhiều người xấu hơn là người tốt, nếu để tự do ngôn luận tuyệt đối, ai muốn nói gì thì nói, chắc chắn những dư luận xấu sẽ tràn ngập khắp mọi nơi và làm băng hoại đạo đức loài người. Đó là lý do nước nào cũng có những cơ quan kiểm duyệt thông tin.

Thứ hai, các người hãy thôi dạy người Việt Nam về tình yêu nước.

Thật là kì quặc khi các người – những kẻ đã từng khom lưng cúi đầu làm tôi mọi, làm tay sai cho Pháp, cho Mỹ để bức hại đồng bào, phản bội lại khát vọng độc lập, tự do, thống nhất của nhân dân, giờ đây lại rao giảng về tình yêu nước.

Thế thì khác gì Lê Chiêu Thống dạy Quang Trung về lòng trung thành, khác gì Trần Ích Tắc dạy Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn về tình thần dân tộc?

Các người không có tư cách dạy nhân dân Việt Nam về tình yêu nước. Các người càng không có tư cách dạy Việt Cộng về tình yêu nước.

Hãy tìm Bảy Nhu – người cai ngục ở nhà tù Phú Quốc để biết Việt Cộng yêu nước như thế nào. Có rất nhiều người yêu nước không phải là Việt Cộng: có thể kể đến như Nguyễn An Ninh, Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh, sinh viên Nguyễn Thái Bình... Nhưng Việt Cộng là những người gan góc nhất, kiên cường nhất, bất khuất nhất trước sự dã man, tàn bạo của kẻ thù. Lịch sử nhà tù Phú Quốc và Côn Đảo đã chứng minh.

Chỉ có những kẻ mù lương tri, điếc lẽ phải và ung thư dối trá, mới phủ nhận điều đó.


Thứ ba, các người hãy thôi dạy người Việt Nam về cách chiến đấu bảo vệ chủ quyền ở Biển Đông.

Thật là nực cười khi những kẻ tụt quần đu càng, bán Hoàng Sa cho Tàu lại lên tiếng hướng dẫn những người đã từng đánh bại thực dân Pháp, quét sạch phát-xít Nhật và tống cổ đế quốc Mỹ về nước, đập tan tập đoàn bành trướng Bắc Kinh ở biên giới phía Bắc, thần tốc tiêu diệt bè lũ Polpot (tay sai của Mỹ - Trung), rằng phải làm thế nào để bảo vệ chủ quyền lãnh hải.

Xin lỗi, kinh nghiệm đu càng hay nghệ thuật đu càng sao cho đu không rớt, càng không gãy, khi đu tè không ướt quần, các người cứ dạy lại cho con cháu các người học tập và làm theo. Còn chúng tôi thì không cần đâu nhé.

Thứ tư, các người hãy thôi nói về nhân quyền.

Những người đã từng đập vỡ cổ chai thuỷ tinh, đâm xoáy cổ chai thuỷ tinh vào cửa mình của thiếu nữ Nguyễn Thị Mai, sẽ là người mang đến nhân quyền cho phụ nữ Việt Nam? (Mời đọc Bài ca hi vọng, NXB Tổng hợp Tp.HCM).

Những người đã từng cưa sống 6 lần đôi chân của thanh niên Nguyễn Văn Thương, sẽ là người mang đến nhân quyền cho thanh niên Việt Nam? (Mời đọc Người bị CIA cưa chân 6 lần, NXB Tổng hợp Tp.HCM).

Việt Tân à.

Tôi khuyên các bạn nên dừng lại những trò lố bịch, kệch cỡm và vô sỉ.

Chúng tôi – những người Việt Nam yêu nước, những người Việt Cộng yêu nước tự biết phải làm gì để thay đổi những cái chưa tốt, phát huy những cái tốt ở quê hương chúng tôi. Chúng tôi không có cái khoái cảm đặc biệt khi làm tay sai cho ngoại bang như các bạn, nên các bạn đừng phiền công cuộc xây dựng, đổi mới của đất nước chúng tôi nữa nhé.

Nếu các bạn dừng lại, sám hối với Tổ Quốc, với nhân dân, chúng tôi vẫn xem các bạn là đồng bào. Nếu các bạn tiếp tục ngoan cố, thì chúng tôi đành xem các bạn là giặc vậy.

Thân chào,

Châu Đốc, ngày 30 tháng 4 năm 2015

Nhân dịp kỷ niệm 40 năm ngày các bạn tụt quần đu càng.

Phan Hưng Duy.

Nguồn: http://sachhiem.net/DOITHOAI/PHD.php

Thời Thổ Tả sưu tầm đăng lại từ Facebook của Phan Hưng Duy.

Một suy nghĩ về cuộc biểu tình Chiếm lấy phố Wall (2012) và thử lý giải vì sao Bác Hồ vẽ tượng Phật lên núi Marx, cạnh suối Lenin?

LTS: Nhân có một người anh trao đổi với Tân Sinh về Chủ nghĩa Marx, anh cho rằng mọi dự đoán của Marx đều đã đúng và sẽ đúng, Tân Sinh đã tạm trả lời vài ý như thế này, dĩ nhiên, để dẫn ra những điểm Tân Sinh chưa đồng quan điểm với Chủ nghĩa Marx thì có thể viết thành một cuốn sách, tuy nhiên, cứ tạm lấy cuộc biểu tình Chiếm lấy phố Wall (2012) tại Mỹ để đánh giá về một dự đoán nổi tiếng có tính kinh điển của Marx.

Cuộc biểu tình chiếm lấy phố Wall đâu phải chỉ có giai cấp vô sản nổi dậy đòi lật đổ lũ tài phiệt đâu anh. Còn có cả những người trí thức tiến bộ kia mà, họ có việc làm, thậm chí họ là chủ doanh nghiệp giàu sang, họ vẫn biểu tình và lên án lũ tài phiệt.

Marx tiên đoán giai cấp vô sản nổi dậy lật đổ tư bản, trật lất rồi ạ. Đúng ra là Cả loài người tiến bộ nổi dậy lật đổ lũ tài phiệt! Không phân giai cấp, gái trai, tôn giáo, chủng tộc, ngôn ngữ.

Chỉ dựa vào giai cấp vô sản, mọi sự vùng vẫy đều đi vào ngõ cụt, và loài người tiếp tục bị lũ tài phiệt đè đầu cưỡi cỗ như ngựa trâu, bằng việc cho vay - siết nợ (anh biết Việt Nam mình nợ công bao nhiêu % GDP rồi đó). Đó là trò "chia để trị" anh ạ, anh vẫn nhớ chuyện bó đũa chứ?

Ca khúc Về làng sen thăm Bác, phổ thơ Nguyễn Hường, sáng tác và trình bày: Việt Quang (Thượng Toạ Thích Chân Quang).


Chẳng phải Bác Hồ đã ra rả lặp đi lặp lại hoài rằng cuộc kháng chiến của nhân dân ta thắng lợi một phần là nhờ sự giúp đỡ của các nước anh em xã hội chủ nghĩa VÀ NHÂN DÂN TIẾN BỘ THẾ GIỚI, sao anh?

Phước của Marx và Lenin đủ lớn để cuốn phăng một nửa thế giới theo học thuyết của mình, phước của Marx ví như núi, phước của Lenin ví như suối, núi Marx - suối Lenin, đó là những gì đã có sẵn và Bác Hồ không đủ phước để thay đổi, để đưa cả dân tộc Việt Nam đi ngược dòng, Bác đành chấp nhận sự thoả hiệp, đó là nương theo sức hút của CN Marx Lenin để nắm lấy tầng lớp lao động, rồi từ từ gạt bỏ ra khỏi họ những gì cực đoan như đập phá đền chùa, đánh tư sản mù quáng, ... Bác đã tự tay vẽ hình Phật lên núi Marx với hàm ý như vậy đấy anh ạ. Núi và suối là những gì có sẵn. Còn cái mà Bác tự tay vẽ, là ý của Bác, là cái tâm thức của Bác, là lời dạy của Cụ Phó Bảng Nguyễn Sinh Sắc mà Bác luôn nằm lòng: "Con muốn cứu nước, con phải theo Đạo Phật".

Bác dạy: "Thắng lợi của CNXH không tách rời khỏi thắng lợi trong việc trừ bỏ chủ nghĩa cá nhân". CNCN là gì? Là ích kỷ. Tại sao có ích kỷ? Vì có chấp ngã, chấp có một cái ta khác với mọi người nên mới ích kỷ, chỉ nghĩ lợi phần mình mà quên đi tất cả. Muốn hết ích kỷ phải diệt chấp ngã, hỡi ơi, diệt chấp ngã thì cả nhân loại chỉ có duy nhất một Đạo Phật - Buddhism là đề cập đến.

Vậy có thể diễn giải ý của Bác Hồ là "Để xây dựng thắng lợi CNXH, toàn dân ta phải ...theo Đạo Phật"! Không còn bất cứ một cách hiểu nào khác, không còn bất cứ một con đường nào khác. 

Chủ nghĩa xã hội sẽ bay trên đôi cánh của những vị Thánh Tu-đà-hoàn - quả Thánh đầu tiên trong 4 quả Thánh của Đạo Phật. Ở quả Thánh này, người ta không còn ích kỷ, lòng vị tha là tuyệt đối mênh mông không còn sống một mảy may cho chính mình.

Chủ thuyết chính trị mới cho nhân loại ở những thế kỷ tương lai (*) - TT. Thích Chân Quang

THUYẾT TRÌNH VÀ THAM LUẬN
SỰ ĐÓNG GÓP CỦA PHẬT GIÁO VỀ CÔNG BẰNG XÃ HỘI
Ý NGHĨA CÔNG BẰNG XÃ HỘI VÀ GIÁO LÝ PHẬT GIÁO

Thượng toạ Chân Quang

Công bằng xã hội

Có rất nhiều lý thuyết khác nhau về công bằng xã hội. Thông thường, công bằng được hiểu là ai có công nhiều thì được thụ hưởng nhiều, ai có công ít thì thụ hưởng ít, người giỏi và siêng thì nhận được sự đãi ngộ của xã hội cao hơn người dở và lười biếng. 

Ý nghĩa công bằng này đã tạo nên nhiều biến đổi của xã hội. Nó buộc con người phải nỗ lực rèn luyện bản thân và siêng năng đóng góp cho sự thịnh vượng chung của xã hội nếu muốn nhận được sự đãi ngộ xứng đáng. Tuy nhiên, sự công bằng do con người tạo ra không hoàn hảo vì nhiều lý do. 

Lý do dễ thấy là những người đóng vai trò đánh giá công lao, tài năng của mọi người chưa phải là người sáng suốt, công tâm tuyệt đối. Nhiều khi có những nhân tài bị bỏ quên, người nhiệt tình bị ganh ghét. Nhiều người làm nhiệm vụ đánh giá công lao, tài năng của mọi người rất hay thiên vị vơí những người thân quen. Chính vì thế, xã hội rất khó đạt được sự công bằng và chúng ta cứ phải hoài kêu gọi sự công bằng cho xã hội. Diễn đàn Vesak 2008 tại Việt Nam lần này, ý nghĩa công bằng xã hội cũng là chủ đề được các bậc thức giả quan tâm. 

Như đã nêu, xã hội chưa công bằng vì người có nhiệm vụ đánh giá công lao, tài năng, sự cống hiến của mọi người chưa hoàn hảo, chính xác hoặc đánh giá chính xác nhưng cố tình thiên vị phe phái. Để giải quyết sự công bằng cho xã hội theo phương diện này, trước hết, cần đòi hỏi những người có nhiệm vụ cầm cân nảy mực của xã hội phải giỏi và công tâm. Việc chọn ra những người giỏi và công tâm lại kéo theo vô số sự bàn luận sôi nổi, phức tạp khác mà phạm vi bài viết không thể trình bày hết được. Nhưng dù sao cũng vẫn phải yêu cầu có phương pháp hiệu quả khi tìm chọn những người cầm cân nảy mực cho xã hội, vì họ chính là những người làm cho xã hội có công bằng hay không.


Người Cha Già của dân tộc Việt Nam - Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại!

Thái Bình: Đạo Phật bổ sung điều gì để xây dựng thành công Chủ Nghĩa Xã Hội? (2014)



Lược ghi: ...Tình yêu nước của người đệ tử Phật là đặc tính tự nhiên như hơi thở. Nên bây giờ nếu đất nước có điều gì, ta sẽ thấy người đệ tử Phật xung phong đi trước. Vì ta Vô Ngã quen rồi.

Một điều thú vị nữa là Bác Hồ nói: "Diệt trừ chủ nghĩa cá nhân". Câu nói này hoàn toàn phù hợp với giáo lý của Đạo Phật. Chỉ là một cách nói khác của lời Phật dạy: "Diệt trừ bản ngã" mà thôi.

Nên ta thấy, một người Cộng sản và một người đệ tử Phật gặp nhau giống như anh em trong một nhà. Vì giống nhau từ bên trong lõi của tâm hồn. Bên ngoài thì anh là Đảng viên, ông này là Thầy tu. Nhưng về bản chất tâm hồn thì không khác gì nhau. Một ông thì "Vô ngã", một ông thì "Diệt trừ chủ nghĩa cá nhân"... 


Nguồn; Bài giảng Đạo Phật đẹp như thế nào - Trailer: https://www.youtube.com/watch?v=MVIb_GNEjDQ

Kính thư kính gửi Bác Nguyễn Phú Trọng – TBT Đảng Cộng sản Việt Nam

Kính thưa Bác Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Con là một đoàn viên Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh. Hôm nay, con xin mạn phép, kính gửi đến Bác một chút suy nghĩ tâm tư của con về những vấn đề xung quanh các địa điểm đã từ lâu là nơi hành nghề truyền thống của bà con như: Chợ Vải Ninh Hiệp (Hà Nội), bãi biển Sầm Sơn (Thanh Hóa), Chợ Đồng Đăng (Lạng Sơn) …

Qua một số bài báo, cũng như con có mua được một quyển sách tổng hợp khá nhiều bài viết, bài nói của Tổng bí thư, con hiểu được trái tim Tổng bí thư luôn cháy bỏng ngọn lửa lý tưởng vì nước, vì dân. Con vô cùng xúc động và hạnh phúc khi đọc đến đoạn viết về tuổi thơ của Tổng bí thư: Bác đã đến trường trong giá rét, trong cái lạnh như cắt vào da thịt, với manh áo mỏng manh vá víu, với đôi chân trần gầy guộc… và cho đến khi đã là một Tổng bí thư, lãnh đạo Đảng, thế mà cuộc sống riêng của Tổng bí thư vẫn vô cùng giản dị. Có niềm vui nào hơn khi một trong những vị lãnh đạo của đất nước lại liêm khiết, đầy nhiệt huyết nhưng vô cùng khiêm nhường, kín đáo như thế! Có thể vì là một người Cộng sản chân chính mà Tổng bí thư không thích nghe những lời khen, nhưng con xin được bằng tất cả lòng yêu kính, dâng lên Tổng bí thư niềm biết ơn to lớn. Ai chê cười con là người cổ hủ thì đành chịu, nhưng dù sống trong thời dân chủ, con vẫn yêu thích việc người dân biết ơn, kính trọng những người lãnh đạo đất nước, vì nhờ thế mà xã hội đẹp và nề nếp hơn.

“Vì sao con lại trở thành một đoàn viên của Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh? …”

“Vì sao Tổng bí thư lại lựa chọn đứng vào hàng ngũ của Đảng Cộng sản Việt Nam? …”

Hai câu hỏi tuy khác nhau, nhưng con tin rằng, câu trả lời chỉ có một: Vì Tổng bí thư và con, chúng ta yêu tha thiết LÝ TƯỞNG CỘNG SẢN.

Con là người suy nghĩ chậm chạp, không thông minh, nên con không tài nào hiểu được những bài học chính trị trong sách vở. Con chỉ nhớ một câu chuyện cảm động về Bác Hồ. Trong một dịp năm hết Tết đến, đêm giao thừa se se lạnh, Bác đã mặc chiếc áo kaki mỏng manh, giản dị đến thăm một gia đình nghèo nhất thủ đô cùng một anh cận vệ. Khi nhận ra Bác, người nhà đã bật khóc, bảo: “Sao Bác lại đến thăm chúng cháu vào lúc này, chúng cháu chẳng có chi để đãi Bác”. Bác cười hiền từ, đáp: “Không thăm gia đình cháu thì thăm ai nữa”. Con còn nhớ, lúc đọc đến đấy, con đã khóc ngon lành. Có lẽ do cuộc đời con quá tầm thường nên con dễ xúc động trước trái tim của những bậc Thánh. Từ câu chuyện đó, con hiểu được, Lý tưởng cộng sản là lý tưởng bảo vệ sức khoẻ, quyền lợi, đạo đức, phẩm giá, danh dự, …cho những người kém ưu thế trong xã hội: những người nghèo, những người khuyết tật, …

Việt Nam ta chọn con đường Kinh tế thị trường, định hướng xã hội chủ nghĩa là một mô hình táo bạo, và đúng đắn. Chủ nghĩa cá nhân (Ích kỷ) là bản năng của con người, ngày nào con người hết ích kỷ, con người mới vui vẻ chịu sự công hữu tất cả tư liệu sản xuất, tất cả tài sản. Vì lẽ đó, mà năm 1986, Đảng ta đã đổi mới tư duy về kinh tế, chúng ta chấp nhận một kinh tế vận hành theo những nguyên tắc của thị trường. 

Chúng ta chấp nhận một nền kinh tế thị trường, không có nghĩa là chúng ta chấp nhận đi theo tư bản chủ nghĩa. Vì kinh tế thị trường, không phải là tư bản chủ nghĩa. Tư bản chủ nghĩa là một trạng thái tiêu cực của kinh tế thị trường, khi mà cái gọi là “kinh tế thị trường” dần dần mất đi tính “thị trường” của nó, vì những tập đoàn lớn lũng đoạn, chi phối hết. Thật kì lạ, khi chúng ta thả cho kinh tế thị trường phát triển tự do, ta cứ nghĩ như thế thì kinh tế thị trường sẽ càng … “thị  trường” hơn nữa, nhưng không, kinh tế thị trường là một con ngựa điên (vì nó thuộc về bản năng), khi chúng ta cắt mất sợi dây cương “định hướng xã hội chủ nghĩa”, con ngựa ấy sẽ ngay lập tức lao xuống vực thẳm. Vực thẳm đó là gì? Là chiến tranh và sa đoạ. Chủ nghĩa tư bản đã phạm sai lầm này, Adam Smith đã phạm sai lầm này. Có lẽ không cần nhắc lại ai cũng biết khi sự tích luỹ tư bản mất kiểm soát, đã phát sinh chủ nghĩa thực dân, chủ nghĩa đế quốc, … và những thứ ác quỷ đó đã gieo rắc đau thương, khốn cùng cho nhân loại mà đất nước ta là nơi kinh khủng nhất!

Hai triệu đồng bào chết đói. Vâng! Chết vì đói!

Một triệu đồng bào ta ngã xuống trong những đồn điền cao su!

Thanh niên ta làm bia đỡ đạn, chết thay cho quân xâm lăng!

Phụ nữ ta bị làm nhục, cưỡng hiếp không thương tiếc!

Kính thưa Tổng bí thư!

Có phải vì không chấp nhận được những điều ác độc, bẩn thỉu đó, mà Người và con, hai Bác cháu mình đã đi theo Chủ nghĩa Cộng sản, đã chọn Lý tưởng Cộng sản là lẽ sống là khát khao, có phải như thế không Bác?

Con người khác con vật ở chỗ dùng trí năng để chế ngự bản năng. Con vật khi muốn ăn, sẽ săn mồi. Khi muốn làm tình, sẽ giao cấu. Cũng vậy, ích kỷ, tư hữu là một khuynh hướng có tính bản năng. Chúng ta chấp nhận kinh tế thị trường vì chúng ta là Con Người, chúng ta chưa vượt thoát khỏi chữ “Con” của bản năng! Nhưng, chúng ta còn có chữ “Người” để hiểu phải chế ngự cái bản năng này lại, đó là lý tưởng của người Cộng sản nhưng đồng thời cũng là khát vọng cháy bỏng của loài NGƯỜI văn minh, tiến bộ!

Một xã hội mà kinh tế thị trường được phát triển mất kiểm soát, để rồi chính nó dần dần mất đi tính thị trường vì rơi vào sự độc quyền, lũng đoạn của các thế lực tài chính, tư bản, thì xã hội đó dần dần mất đi sự khác biệt với xã hội thời hồng hoang! Chúng ta dễ dàng nhận thấy điều này khi ở những nơi đó có những tổ chức như tổ chức ấu dâm Dreamboard: cưỡng hiếp và quay phim hơn 600 trẻ em, cho đến khi bị bắt! Rồi những công ty phim khiêu dâm công khai làm băng hoại tâm hồn con người, một cách hợp pháp! Họ gào thét bảo vệ loài chó, trong khi phẩm giá những con người ở dưới đáy xã hội rất ít khi được đoái hoài! Đó là chưa kể đến những cuộc chiến tranh phi nghĩa …

Kính thưa Tổng bí thư!

Những vụ việc ở Chợ Vải Ninh Hiệp (Hà Nội), Sầm Sơn (Thanh Hóa), và tương lai có thể ở cả chợ Đồng Đăng (Lạng Sơn) … là những hồi chuông nguyện hồn đáng sợ! Ngày xưa, nhân dân ta đi theo Đảng, cùng với cán bộ và đảng viên sống chết dưới bóng cờ Tổ quốc, dưới bóng cờ Đảng, vậy mà ngày nay ở Thanh Hoá, người dân đến vây kín uỷ ban nhân dân Tỉnh để phản đối một quyết sách có hại cho dân! Mới cách đây 5 năm thôi, lần đầu tiên quân đội ta …tham gia một vụ cưỡng chế đất đầy tai tiếng! Chưa bao giờ, chưa bao giờ những chuyện không thể tin được như thế lại xảy ra ở nơi mảnh đất mà chưa đầy nửa thế kỉ trước, Đảng và dân như một khối keo sơn bền chắc kiên cường gan góc, đến độ một đế quốc mấy trăm năm bất khả chiến bại cũng phải cúi đầu trong nhục nhã!

Chủ tịch nước Trương Tấn Sang từng nói: “Chúng ta không sợ bất cứ một thế lực nào, dù là hung bạo nhất. Chúng ta chỉ sợ nhân dân mất niềm tin vào Đảng, Nhà nước, chế độ ta. Khối đoàn kết, thống nhất, đồng tâm hiệp lực của hơn 90 triệu đồng bào ta ở trong nước cũng như ở nước ngoài sẽ là sức mạnh vô địch để giữ gìn, bảo vệ non sông đất nước Việt Nam mãi mãi trường tồn”, càng nghĩ con càng thấy đúng, khi ý Đảng không còn quyện vào lòng Dân, thì nguy cơ ngoại thuộc đã chờn vờn trước mắt.

Con có tìm hiểu vụ việc ở Sầm Sơn, con nghe Bác bí thư tỉnh uỷ nói về việc khai thác du lịch hơn nữa đối với bãi biển Sầm Sơn của các doanh nghiệp. Dường như số vốn mới được rót vào đến 10.000 tỉ. Sau đó con xem qua một video về một khu nghỉ dưỡng ở Sầm Sơn và con choáng váng. Trước cửa khu nghỉ dưỡng là một cô gái ăn mặc hở hang, một mảnh vải quấn ngang ngực và bộ phận nhạy cảm, đứng uốn éo lả lơi khiêu gợi theo điệu nhạc… Con chợt nghĩ, ồ, có phải chúng ta vì lý do nào đó đã mờ mắt lao vào phát triển du lịch Sầm Sơn, mà quên mất việc xác định tiềm năng du lịch Sầm Sơn là đến đâu, và quên luôn cả mặt trái của du lịch: tệ nạn xã hội, nói thẳng là mại dâm. Thậm chí chúng ta đặt lợi ích của nhân dân lao động, ngư dân phía sau những điều đó! Nhìn sang Thái Lan, đất nước lao vào du lịch với tất cả hăng say, đã tạo nên một biểu tượng mang tính quốc tế về một đất nước mại dâm với những sex tour nổi tiếng!

Kính thưa Tổng bí thư! Đảng và Nhà nước ta là của dân, do dân, vì dân. Quyết định có hay không khai thác du lịch hơn nữa đối với bãi biển Sầm Sơn phải đặt trên lợi ích của nhân dân Sầm Sơn mà trước hết phải là lợi ích của người dân lao động, các ngư dân. Không phải chỉ vì có thể khai thác hơn nữa giá trị du lịch của bãi biển, mà chúng ta nhắm mắt làm tới, và càng không phải vì mang đến lợi ích cho một nhóm người nào đó! Mọi lợi ích phải hướng về số đông người dân lao động! Nhân dân lao động có được lợi ích, có hạnh phúc hay không?

Vì Đảng ta là Đảng Cộng sản! Vì đó là bản chất của nhà nước ta, của chế độ ta!



Trong câu chuyện Bác Hồ thăm Tết gia đình nghèo nhất Hà Nội, Bác nói “Không thăm gia đình cháu thì thăm ai nữa”. Cũng vậy, nếu Đảng ta, nhà nước ta không bảo vệ quyền lợi cho ngư dân, cho nhân dân lao động thì ai sẽ bảo vệ đồng bào nhân dân lao động? Trong sự cạnh tranh của kinh tế thị trường, đồng bào lao động sẽ bị đạp xuống dưới đáy xã hội

Kính thưa Tổng bí thư!

Đại hội Đảng 12 vẫn nói rằng Phát triển kinh tế là trọng tâm, nhưng con nghĩ rằng Kinh tế, không phải là tất cả! Những người có lương tâm luôn sẵn sàng chấp nhận một nền kinh tế chậm để Tổ Quốc được độc lập tự chủ, để Nhân Dân được sống yên vui hạnh phúc trong một xã hội đậm đà bản sắc văn hoá dân tộc, để văn hoá thật sự soi đường cho quốc dân đi như lời dạy của Bác Hồ kính yêu!

Kinh tế phát triển nhanh để làm gì khi mà công nhân vẫn nhập viện đều đều vì ngộ độc thực phẩm, vì làm việc quá giờ, trong khi tư lệnh công đoàn bận bịu vinh danh lính nguỵ là "nghĩa sĩ" ?

GDP chúng ta tăng nhanh để làm gì nếu như nông dân và ngư dân mãi nghèo và khổ sở? Thậm chí so với khoản nợ công ngày càng tăng thì sự tăng trưởng GDP đó là vô cùng nguy hiểm!

Kính thưa Tổng bí thư, con không phải người dân Sầm Sơn. Nhưng có lẽ do lớn lên ở miền tây sông nước, con cảm nhận được phần nào nỗi khổ của những người dân sống trên dòng nước. Họ nghèo quá! Có những đứa trẻ không thể đến trường! Nhiều em trai lớn lên chỉ có con đường đi buôn lậu hoặc làm công nhân với đồng lương cực thấp. Còn các em gái thì …đã có em bị bán sang nước ngoài để làm vợ cho cả dòng họ nhà chồng, nói một cách tránh né là thế, còn nói thẳng, là làm nô lệ tình dục. Con không biết nếu ngư dân ở Sầm Sơn, vì những quyết sách duy ý chí của địa phương, mà suy giảm khả năng bám biển, liệu có cô gái nào sẽ phải đứng trước cửa các khu nghỉ dưỡng như cô gái mà con đã trông thấy không? Phải chăng đó là bần cùng hoá?

Kính thưa Tổng bí thư, cá nhân con nghĩ không cần “nâng cao sức cạnh tranh của thể chế”, không cần “đổi mới thể chế” như những kẻ "hồi chánh", "chiêu hồi" đã và đang kêu gọi. Vì sao? Vì thể chế ta là rất tuyệt vời, lý tưởng Cộng sản – lý tưởng bảo vệ, nâng đỡ, và gìn giữ giá trị sống cho những người kém ưu thế, mãi mãi là ngọn lửa thiêng của lương tâm nhân loại. Ngọn lửa này tắt thì cả thế giới chỉ còn lại bóng đêm của thứ chủ nghĩa quái đản mờ mắt vì tiền, vì lợi ích! Cái chúng ta cần làm là quét sạch chủ nghĩa cá nhân, quét sạch tham nhũng và nhóm lợi ích! Lắm kẻ mượn gió hái măng, mượn đổi mới để chính chúng đổi màu!

Bằng tất cả lòng yêu kính của con dành cho cá nhân Tổng bí thư, bằng tất cả niềm tin của con dành cho Đảng Cộng sản quang vinh anh hùng do Chủ Tịch Hồ Chí Minh vĩ đại sáng lập, con kính xin Tổng bí thư quan tâm, xem xét những vụ việc kể trên để Trung ương và Địa phương cùng tìm ra lựa chọn đúng đắn nhất, thấu lý đạt tình.

Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa là sự đánh đu mạo hiểm giữa một bên là phát triển kinh tế theo bản năng vốn có của con người, một bên là dùng trí năng giữ chặt sợi dây cương gồm “lập pháp, hành pháp, tư pháp, truyền thông, giáo dục, văn hoá, Đạo Phật” để kiểm soát con ngựa điên kinh tế thị trường. Và con nghĩ rằng, nếu chúng ta phải nghiêng một bên, thì thà là nghiêng về phía xã hội chủ nghĩa, chứ không nghiêng về phía kinh tế thị trường. 

Tại vì sao ạ? Tại vì, bên phía xã hội chủ nghĩa đó, có hào khí của Độc Lập – Tự Chủ; có tình yêu nước cháy bỏng; có cội nguồn Rồng Tiên thiêng liêng; có văn hoá bản sắc dân tộc; có lễ giáo truyền thống Á Đông; có bữa cơm gia đình vì cha mẹ không quá tất bật mưu sinh; có câu chuyện cổ tích của ông bà kể cháu nghe mỗi tối; có người nữ ăn mặc kín đáo đoan trang; có người phụ nữ hiền lành đảm đang tiết hạnh; có đứa trẻ biết khoanh tay cúi đầu chào người lớn; có chữ “dạ” có tiếng "thưa"; có cây roi của Cha Mẹ, có đứa trẻ chịu đòn oan nhưng vẫn kính mẹ thương cha; có cái tát của thầy cô khi trò hư, có người học trò bị trách phạt, đánh đòn nhưng vẫn kính cô yêu thầy, tôn sư trọng đạo … 

Nếu những dòng thiển cận này của con làm mất thì giờ quý báu của Tổng bí thư, con xin Tổng bí thư hãy bỏ qua cho con ạ. Vì dù sao, con nghĩ, việc một tư lệnh của Đảng Cộng sản hiểu được tâm tình của một đoàn viên thanh niên, dù rằng đoàn viên này vô cùng kém cỏi, cũng là một điều ý vị ạ.

Lòng con mãi mãi kính yêu, biết ơn Tổng bí thư, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và những người lành mạnh đã vì nước vì dân mà đấu tranh đến cùng với lợi ích nhóm, với những kẻ không tử tế. Con kính chúc Tổng bí thư thật nhiều sức khoẻ và thành công ở nhiệm kỳ mới ạ!

Vì Tổ Quốc Xã Hội Chủ Nghĩa!
Vì Lý Tưởng Của Bác Hồ Vĩ Đại!
Sẵn sàng! Sẵn sàng! Sẵn sàng!

Châu Đốc, ngày 14 tháng 3, năm 2015.

Duy,

Phan Hưng Duy.

Tái bút. 

Con xin gửi kèm bức kính thư này một bài viết về TPP ạ: 
 

Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...