Điểm xoay cay đắng:
Cuộc đảo chính xét lại năm 1976
Các cuộc đấu tranh giai
cấp phức tạp của Cách mạng Văn hóa Vô sản đã diễn ra và suy tàn 1966-1976. Lúc
cao trào của cuộc đấu tranh quần chúng, đổi mới quét qua khắp các khu
vực. Khi những người cách mạng bị buộc phải rút lui, lực lượng xét lại xô đẩy
lật đổ những thay đổi mang tính cách mạng.
Tháng 10 năm 1976, lực
lượng cách mạng chịu một thất bại quyết định. Hai tuần sau cái chết của
Mao Trạch Đông, lực lượng quân đội trung thành với xét lại bắt các nhà lãnh đạo
theo chủ nghĩa Mao quan trọng ở Bắc Kinh gồm cả Giang Thanh và Trương Xuân Kiều. Đó
là một cuộc đảo chính xét lại. Qua nhiều năm chuyển đổi, chủ nghĩa tư bản ngày
càng nhiều công khai đối với người dân Trung Quốc. Nhà xét lại tinh quái Đặng
Tiểu Bình nổi lên như một lãnh đạo quốc gia của giai cấp cầm quyền nhà nước tư
bản chủ nghĩa mới.
Sự thất bại lịch sử đã
được cảm nhận sâu sắc ở Tây Tạng. Nhiều chi tiết của cuộc phản cách mạng ở
Tây Tạng đến nay vẫn chưa được biết đến. Tuy nhiên, điều này là rất rõ
ràng: giai cấp tư sản, những kẻ vẫn còn giữ nhiều vị trí chủ chốt ở Tây Tạng,
đưa chương trình của họ vào với đầy đủ hiệu lực.
Ngày nay, quần chúng nông
dân Tây Tạng đang bị đàn áp và bóc lột bởi lớp nhà giàu mới liên minh chặt chẽ
với các công chức nhà nước. Các xét lại đang thực hiện chính sách Hán sô-vanh
tràn ngập trung tâm Tây Tạng, đặc biệt là các thành phố, với sự di dân người
Hán. Quân đội chính phủ và cảnh sát bắn hạ người biểu tình. Tài
nguyên Tây Tạng bị khai thác vô tư phục
vụ thần tài lợi nhuận tư bản chủ nghĩa. (Xem, "Revisionist
Clear-Cutting" http://www.revcom.us/a/firstvol/tibet/ecol4.htm)
Các chính sách này không
có gì để làm ở chủ nghĩa Mao. Họ có tất cả mọi thứ để làm với sự phục hồi chủ
nghĩa tư bản ở Trung Quốc với sự hỗ trợ đầy đủ từ đế quốc Mỹ.
Thanh lọc cách mạng
Mao ở Tây Tạng
Khi "bầu trời thay
đổi" trong cách mạng Trung Quốc, những kẻ cai trị xét lại mới tập trung
vào việc củng cố quyền lực của họ. Họ có hai nhu cầu trước mắt ở Tây Tạng:
Thứ nhất, lật đổ và phá vỡ các lực lượng cách mạng rộng lớn được đào tạo và tổ
chức theo đường lối Mao. Và thứ hai, cởi trói tất cả các lực lượng phản
cách mạng có sẵn dưới sự lãnh đạo của họ.
Có một cuộc thanh trừng
rộng lớn các nhà cách mạng theo chủ nghĩa Mao từ đảng đến chính phủ. Dường
như là nhiều người đã bị giết hoặc bỏ tù. Nhà sử học A. Tom Grunfeld có tài
liệu cho rằng số lượng các nhà cộng sản Tây Tạng đã tăng lên đáng kể trong thời
kỳ Cách mạng Văn hóa Vô sản vĩ đại (CMVS) và sau đó giảm mạnh sau năm 1976: Chỉ
tính riêng trong năm 1973, trong CMVS, báo chí Trung Quốc đưa tin tuyển dụng
11.000 thành viên Tây Tạng mới vào Đảng Cộng sản Trung Quốc và Đoàn Thanh niên
Cộng sản. Một năm sau cuộc đảo chính, ĐCS TQ báo cáo chỉ có 4.000 đảng viên
Tây Tạng. Một thập kỷ sau, Đảng Cộng sản đã được báo cáo có 40.000 thành
viên ở Tây Tạng mà không mô tả bao nhiêu là người Tây Tạng và bao nhiêu là người
Hán di cư. Điều này cho thấy toàn bộ thế hệ cách mạng trẻ Tây Tạng, chủ
yếu là từ tầng lớp nghèo, bị bứng ra khỏi quyền lực. Vào năm 1979 lớp lãnh
đạo đảng mới được củng cố bởi rất nhiều các nhân vật xét lại, những kẻ đã mất
uy tín trong suốt thời kỳ cách mạng.
Các xét lại giang vòng tay
của họ cho các lực lượng Tây Tạng, những ai có thể giúp họ đánh bại các nhà
cách mạng, gồm cả những tàn tích của tầng lớp phong kiến-Lạt Ma đã chết
cứng. Bắt đầu từ năm 1977, các xét lại ban hành tuyên bố chung khôi phục lại "quyền" phong tục phong kiến và lên tiếng mạnh mẽ buộc tội cách mạng và tước quyền sở hữu của
tất cả các loại áp bức và kẻ thù giai cấp là "bất công". Họ hứa
hẹn sẽ tạo ra sự thịnh vượng lớn bằng cách phân phối lại tài sản tập thể.
Tháng 4 năm 1977, ngay
sau cuộc đảo chính, Ngawang Jigme Ngabo nói rằng chính phủ xét lại mới "sẽ
chào đón sự trở lại của Đạt Lai Lạt Ma và những người theo ông ra trốn sang Ấn Độ". Ngabo là một quý tộc phong kiến Tây Tạng đã thoát khỏi Tây Tạng trong cuộc Cách mạng Văn hóa và
sau đó quat về và trở nên nổi bật. Kêu gọi công khai này là sau khi các
cuộc đàm phán bí mật, mà Đặng Tiểu Bình đã liên lạc với anh trai của Đạt Lai
Lạt Ma, Gyalo Thondup, để thảo luận về sự trở lại có thể có của các thành phần quan trọng giai cấp thống trị phong kiến cũ, trong đó có Đạt Lai Lạt Ma.
Vào 25 tháng 2 năm 1978,
Ban Thiền Lạt Ma, một trong những kẻ bóc lột vĩ đại nhất của Tây Tạng cũ và một
đức "Phật tái thế" được thả tù và được giao cho vị trí cao trong chính
phủ. 34 nhân vật người Tây Tạng nổi tiếng được CIA hậu thuẫn trong cuộc
nổi dậy năm 1959 đã được thả khỏi nhà tù. Từ năm 1977 trở đi, các quan
chức Mỹ bắt đầu thực hiện các chuyến thăm thường xuyên đến khu vực.
Phục hồi những kẻ bóc lột
cũ và mới tạo ra tạo tiền đề cho một cuộc phản cách mạng sâu rộng trong tất cả
các khía cạnh của cuộc sống của người Tây Tạng.
Bạo loạn Tây Tạng ngày
nay có nguồn gốc sâu xa từ đây.
Cái gọi là cải cách
ở nông thôn Tây Tạng
Có vô số làng mạc và các
khu định cư, du canh du cư nằm rải rác, cách xa nhau, trên cao nguyên hoang vu
rộng lớn ở Tây Tạng. Các cuộc đấu tranh và những thay đổi đã phần lớn bị
phớt lờ bởi những kẻ Lạt Ma lưu vong và media phương Tây, tuy nhiên nơi đây là
trái tim của Tây Tạng, nơi phần lớn người dân sinh sống. Sau khi xét lại
củng cố toàn bộ quyền lực nhà nước cho chính mình, họ nhanh chóng quay lại đảo
ngược cuộc cách mạng ở nông thôn của Tây Tạng.
Các lãnh đạo chủ nghĩa
xét lại mới bãi bỏ nông trại tập thể xã hội chủ nghĩa theo các giai
đoạn. Đầu tiên, vào năm 1980 họ bãi bỏ hợp tác xã nhân dân và bãi bỏ mọi
chỉ đạo tập trung hóa, các đội sản xuất địa phương (đến 20, 30 hộ gia
đình). Chẳng mấy chốc họ bãi bỏ hoàn toàn đội sản xuất.
Phản động thường xuyên
miêu tả điều này như là "trao cho người nông dân nhiều quyền hơn trong
cuộc sống của họ". Nhưng, theo cách sâu xa nhất, điều này đã phá vỡ tổ
chức nông dân thành các đơn vị gia đình bị cô lập. Nó bỏ lại quần chúng
bất lực một lần nữa trước mặt các lực lượng thị trường tư bản chủ nghĩa và bỏ
lại cuộc đấu tranh chống kẻ thù giai cấp đã được khuyến khích của họ. Tinh
thần đoàn kết đã được công bố là một vấn đề của quá khứ và các gia đình muốn có
thể một lần nữa làm giàu bằng cách khai thác hàng xóm nghèo của họ.
Lực lượng phản động làm
ra vẻ việc bãi bỏ canh tác tập thể là mong muốn phổ biến trong nông dân Tây
Tạng. Những tuyên bố này mâu thuẫn với thông tin có được.
Có khám phá rằng, ví dụ,
xét lại bãi bỏ thuế nông thôn Tây Tạng trong mười năm, cùng lúc họ tiến hành "cải
cách" phản cách mạng. Họ hy vọng rằng hối lộ "giảm thuế" sẽ
vô hiệu hóa phần ít có ý thức trong số các nông dân.
Một số nông dân có thể
hoan nghênh phân chia tài sản tập thể, nam giới trong mỗi nhóm gia đình ôm lấy
thứ quyền ngay lập tức này và hứa hẹn rằng kẻ thù giai cấp có thể lấy lại sự
giàu có cũ và đặc quyền của họ. Đồng thời, Cách mạng Văn hóa đã phát tán khắp các
vùng nông thôn với các lớp học của các nhà hoạt động nông nô giác ngộ, và chắc
chắn cuộc đấu tranh một lần nữa lại phục hồi.
Đạt
lai lạt ma là thuộc hạ của CIA!
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P1
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P2
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P3
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P4
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P5
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P6
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P7
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P8
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P9
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P10
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P11
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P12
Bộ
mặt thật của Đạt Lai Lạt Ma – P13
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét