Hoạt động cam ở Ukraine
Ukraina là
hình ảnh thu nhỏ quen thuộc Mỹ của "công cụ hóa các chính sách dựa trên
giá trị", do đó "gói ghém mục tiêu an ninh trong ngôn ngữ thúc đẩy
dân chủ và sau đó làm nhầm lẫn thúc đẩy dân chủ với việc tìm kiếm các hậu quả
chính trị cụ thể đề cao các mục tiêu an ninh."
Được xác định
bởi chính quyền Clinton là một quốc gia ưu tiên cho dân chủ và một gói các
chính sách đối ngoại hậu Xô Viết, tầm quan trọng của Ukraine trong việc NATO mở
rộng về phía đông không quốc gia nào sánh được. Cố vấn đặc biệt của bà
Clinton về Liên Xô cũ, Richard Morningstar, khẳng định năm 1997 liên quan đến
hiệp ước Ukraine-NATO rằng "an ninh của Ukraine là một yếu tố quan trọng
trong chính sách an ninh của Mỹ." Đối với Zbigniew Brzezinski, một diều
hâu liberal ảnh hưởng đến chính sách đối ngoại của đảng Dân chủ:
"Ukraine,
một không gian mới và quan trọng trên bàn cờ Á-Âu, là một trụ cột địa chính trị
bởi vì sự tồn tại của nó như là một quốc gia độc lập giúp thay đổi Nga. Nếu
không có Ukraine, Nga không còn là một đế chế Á-Âu... nếu Moscow lấy lại quyền
kiểm soát Ukraina, với 52 triệu dân và nguồn lực lớn, cũng như tiến đến Biển
Đen, Nga sẽ tự động một lần nữa lấy lại đủ
nguồn lực để trở thành đế quốc mạnh mẽ. "
Với sự gia
nhập của Séc, Hungary và Ba Lan vào NATO năm 1999, Ukraine còn lại là biên giới
cuối cùng, bộ đệm lớn nhất trên "biên giới" Nga-NATO. Cuộc cách mạng màu cam phải
được xem xét trong bối cảnh một nước Nga phòng thủ đang cố gắng để giữ cho tầm ảnh
hưởng của nó trong Cộng đồng các quốc gia độc lập (CIS) và xâm lăng Euro-Atlantic
ở phía đông đang được thúc đẩy bởi EU và NATO.
Việc sắp đặt
sự đỡ đầu của nước ngoài cho hai ứng cử viên tổng thống vào đêm trước của cuộc
cách mạng này làm sáng tỏ những mơ hồ của cuộc chiến lôi kéo ngầm. Viktor Yanukovych, ứng cử
viên tổng thống kế nhiệm Leonid Kuchma, nhận được hỗ trợ bằng lời nói và tài
chính mạnh mẽ từ điện Kremlin trước, trong và sau cuộc bầu cử gây tranh cãi năm
2004. Trong một cuộc họp riêng với TT Nga, Vladimir Putin, ngay trước cuộc
bầu cử, ông Yanukovych hứa rằng ông “sẽ chấm dứt chính sách Ukraine tìm kiếm
thành viên trong NATO." Viktor Yushchenko, đối thủ ủng hộ thị trường tự do được hưởng lợi từ
chính sách ngoại giao Mỹ, tình báo và sự hỗ trợ của NGO cho cuộc cách mạng cam,
đặt trứng của mình hoàn toàn trong giỏ EU và NATO.
Chính sách
năng lượng cũng định hình toan tính thay đổi chế độ của Washington đối với
Ukraine. Tháng 7 năm 2004, chính quyền Bush và Brussels đã rất sửng sốt khi chính
phủ Kuchma đảo ngược một quyết định trước đó, mở rộng đường ống Odessa-Brody đến
Gdansk Ba Lan. Việc mở rộng đã xảy ra, nó đã có thể vận chuyển một lượng dầu rất lớn
từ biển Caspian vào thị trường EU, độc lập với Nga, và làm suy yếu sự phụ thuộc
quá lớn của Ukraine vào Nga về nhu cầu năng lượng.
Vứt bỏ một
dự án mà nó có thể củng cố quỹ đạo hướng tây của Kiev, Kuchma đã quyết định mở
một tuyến đường ống không sử dụng để vận chuyển dầu từ Urals của Nga đến
Odessa. Việc này àm rơi rụng lợi ích Mỹ không phải là không đáng kể,
như W. Engdahl cho biết: "chính sách của Washington là nhằm mục đích kiểm soát
trực tiếp dầu và khí chảy từ biển Caspian, bao gồm Turkmenistan, và để chống lại
ảnh hưởng của Nga trong khu vực từ Georgia đến Ukraina đến Azerbaijan và Iran.
Vấn đề mấu chốt mà Washington ngầm công nhận là sự cạn kiệt của các nguồn nhiên
liệu lớn giá rẻ chất lượng cao trên thế giới đang lờ mờ hiện ra, vấn đề cạn kiệt
dầu mỏ toàn cầu."
Đại sứ Mỹ tại
Ukraina, Carlos Pascual, liên tục cầu khẩn Kuchma bãi bỏ quyết định đảo ngược, thuyết
phục rằng kế hoạch của Ba Lan sẽ hấp dẫn hơn với các nhà đầu tư và có lợi nhuận
nhiều hơn cho Ukraine trong thời gian dài, đặc biệt là làm suy giảm độc quyền kiểm
soát của Nga và đa dạng hóa nguồn năng lượng của Ukraine. Không phải ngẫu nhiên
mà chính phủ Yushchenko, sau cuộc cách mạng cam, đã khôi phục hiện trạng đánh
cược vào đường ống Odessa-Brody, thông báo "cuộc đàm phán tích cực với
Chevron, công ty cũ của Ngoại trưởng Mỹ Condoleezza Rice, cho dự án này."
Các hoạt động
cài cắm Yushchenko ở Ukraine có một số cấu thành. Quan trọng như mua chuộc giới
quyền lực quân đội Ukraina, Bộ Nội vụ, các cơ quan an ninh và các quan chức
tình báo cao cấp đã làm việc để chống lại mệnh lệnh đàn áp của Kuchma và chuyển các
thông tin quan trọng về trại của Yushchenko.
Mặc dù các
bảo vệ này tuyên bố đã không tuân lệnh các chỉ huy là bởi lòng khoan dung, có một
thái độ nghiêng về thân Mỹ trong nhiều cơ quan nhà nước quan trọng. Qua kênh thông
tin liên lạc của họ với phụ tá của Yushchenko, là Yevyen Marchuk, một kẻ hâm mộ
NATO và là cựu bộ trưởng quốc phòng đã thảo luận về cuộc bầu cử sắp tới với Bộ
trưởng Quốc phòng Mỹ, Donald Rumsfeld, tháng 8 năm 2004, cho thấy một kế hoạch đảo chính. Vợ của Yushchenko, Kateryna
Chumachenko, là một cựu quan chức trong chính quyền Reagan và George Bush, là kẻ
di cư Ukraina có thế lực, bị cho là đã đóng một vai quan trọng làm cửa hậu.
Không có gì
trong số các mưu đồ kể trên là quan trọng mà không có kết quả bầu cử bị tranh cãi,
tích lũy quyền lực quần chúng trên đường phố và các kỹ thuật dân chủ qua sự chống
đối dân sự. Ở đây là NED và họ hàng NGO đóng vai trò cần thiết nhất.
Đã thâm nhập
vào Ukraina từ năm 1990 theo lệnh của chính quyền George Bush với sự đồng ý của
kẻ thân Mỹ Leonid Kravchuk, 1 lãnh đạo sáng giá của nền cộng hòa, các NGO này có
sức mạnh tài chính và lập ra các NGO địa phương từ con số 0, chúng kiểm soát và
chỉ đạo chương trình nghị sự của họ.
Tổ chức thanh niên tân tự
do Pora, ví dụ, là một nhánh của "Liên minh Tự do lựa chọn" đã
được lập ra năm 1999 và bảo trợ bởi Đại sứ quán Mỹ, WB, NED và Soros
Foundation. Vào đêm trước của cuộc cách mạng cam, NED và NGO thuê cơ quan thăm
dò dư luận Mỹ và các chuyên gia tư vấn chuyên nghiệp để khai thác dữ liệu phân
tích bầu cử và đoàn kết phe đối lập dưới liên minh bầu cử TT Yushchenko, tháng
trước cuộc bỏ phiếu; đã huấn luyên hàng ngàn nhân viên giám sát bầu cử địa
phương và quốc tế cho đảng phái Yushchenko, tổ chức thăm dò kết quả bầu cử phối
hợp với các đại sứ quán phương Tây để tiên đoán rằng chiến thắng thuộc về Yushchenko,
cũng như nhập khẩu các "tư vấn" đã có kinh nghiệm trong việc lật đổ
Milosevic của Serbia và cách mạng hoa hồng Gruzia.
Các quần
chúng vận động bầu cử tại Kiev đã được lựa chọn cẩn thận từ thành lũy phía tây
của Yushchenko và không phản ánh được tình cảm trên toàn quốc. "Một vài chục nghìn ở
trung tâm Kiev đã được tuyên bố là 'quần chúng', bất chấp thực tế là nhiều kẻ
biểu tình ấp ủ quan điểm bạo lực và phản dân chủ", John Laughland viết. Các viên giám sát bầu cử
NGO hợp sức với phương tiện truyền thông phương Tây, cố tình phóng đại gian lận
bầu cử liên quan đến phía đảng Yanukovych, bỏ qua vi phạm nghiêm trọng của phe Yushchenko.
Chi tiêu của
chính phủ Mỹ vào cuộc cách mạng màu cam đã được đưa ra khoảng $14 triệu, trong
khi ngân sách xúc tiến xã hội dân sự nói chung do Washington cung cấp cho
Ukraine (2003-2004) là $57,8-$65 triệu. Các quỹ Soros và Freedom
House bơm vào một dòng vốn ổn định qua các NGO và các tổ chức địa phương cho các
"dự án liên quan đến bầu cử."
Đám đông
quần chúng của Yushchenko ở quảng trường Độc lập Kiev là một hoạt động tỉ mỉ được
lập "kế hoạch cẩn thận, bí mật bởi giới thân cận của Yuschenko trong một
khoảng thời gian vài năm" các viên giám sát được phân phối hàng ngàn máy ảnh,
các đội được hỗ trợ bác sĩ và tâm lý học, giao thông vận chuyển, máy sưởi, túi ngủ,
bình gas nhỏ, nhà vệ sinh, nhà bếp, lều trại, TV và radio, tất cả đều cần
"một khoản lớn tiền mặt, trong trường hợp này, phần lớn là của người Mỹ."
(Daniel Wolf)
Các đầu sỏ
chính trị địa phương và các doanh nhân Ukraina lưu vong ở Mỹ cũng đóng góp khá
lớn cho neo-liberal Yuschchenko. Các mối quan hệ trong bóng
tối và ràng buộc nhau giữa chính phủ Mỹ và NGO dân chủ ít bị nghi ngờ rằng sau
này lại là nhà cung cấp một số tiền lớn ở Ukraine và sẽ không xuất hiện trong các
cuộc kiểm toán, các báo cáo hàng năm. Nhận biết của công
chúng về chi tiêu bị giảm bớt na ná con số thương vong chính thức được đưa ra bởi
các chính phủ trong cuộc chiến chống khủng bố.
Theo nghị
sĩ Ron Paul, Mỹ đã phân bổ $60 triệu để tài trợ cho cuộc cách mạng cam "qua
một loạt các NGO được chuẩn bị trước cả Mỹ và Ukraina – để bảo trợ cho Yushchenko". Con số này ngẫu nhiên chỉ
là "đỉnh của tảng băng". Có tuyên bố rằng
"Nga đã giúp Yanukovych nhiều tiền hơn so với Mỹ (đã cung cấp cho
Yushchenko)" phần còn của câu chuyện huyền thoại mà chính phủ Mỹ đã tài trợ
thông qua các họ hàng NED "là công khai và minh bạch."
Vai trò của
họ hàng NED lần đầu tiên theo sau chính quyền Bush, dẫn đầu và xức nước thánh
vào phe Yushchenko như là biểu hiện vững chắc của "xã hội dân sự" (với
chi phí không tân tự do, chống độc tài) và sau đó liên tục được củng cố bằng quỹ
và chuyên môn lật đổ chế độ hoàn toàn làm lu mờ ranh giới giữa thúc đẩy dân chủ
công bằng xã hội và can thiệp váo tiến trình chính trị của Ukraine.
Nó vụng về
với kích thước cơ bản của Robert Dahl về dân chủ - tranh luận, tức là sân chơi
cạnh tranh chính trị và sức mạnh tương đối của các đối thủ. Nhiều thứ được thực hiện bởi
NGO nhân danh dân chủ ở Ukraine là hoàn toàn thiên vị, bao gồm cả dạy bảo cử
tri, trong khi phải thông tin trung lập để công dân thực hiện lựa chọn tự do chứ
không phải là chiến dịch cho một ứng cử viên đặc biệt: "Yushchenko đã nhận
được cái gật đầu của phương Tây, và lũ tiền đổ ngập vào các nhóm ủng hộ ông ta,
từ tổ chức thanh niên Pora, cho đến các trang web đối lập khác nhau." (Jonathan Steele)
Các tuyến
đường quanh co được tiền phương Tây chiếm lấy có thể được minh họa bằng một ví
dụ. Sáng kiến hợp tác Ba Lan-Mỹ-Ukraine (Pauci), là 1 bảo trợ đáng chú ý của USAID
và Freedom House, các NGO được cấp tiền hoạt động trong các cuộc cách mạng cam
như Trung tâm nghiên cứu chính sách Quốc tế (International Centre for Policy
Studies), trong đó có Yushchenko trong ban giám sát. Về bản chất, các NGO Mỹ đã
làm thui chột không gian chính trị Ukraina bởi hàng đàn hăm hở sống chết vì lợi
ích của ứng cử viên tân tự do mới trước cuộc bầu cử 2004, và can dự vào hoạt động
thay đổi chế độ thay đổi dưới sự điều phối của Washington.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét