Luật Nhân quả âm thầm chi phối mọi điều trong cuộc sống - Nhân quả công bằng (P1)

Hôm nay là lần thứ hai chúng tôi có duyên về chốn tổ đình Đồng Đắc để trao đổi đạo lý với quý thầy quý cô và quý Phật tử, đề tài hôm nay chúng ta nói chuyện với nhau là Nhân Quả Công Bằng. Như chúng ta được biết Luật Nhân Quả là giáo lý căn bản nhất của đạo Phật. Toàn bộ giáo lý của đạo Phật, từ thấp đến cao, từ đạo để làm người cho nên đạo làm Thánh đều đặt trên nền tảng của Luật Nhân Quả. Và Luật Nhân Quả này không phải là một sự sáng tạo của Đức Phật mà Luật Nhân Quả là một nguyên lý tự nhiên của vũ trụ mà Đức Phật là người khám phá, có cái nhìn xuyên suốt, thấy rõ nhất trong tất cả các bậc thánh của mọi thời đại.


Bài giảng: Ước mơ hoà bình - TT. Thích Chân Quang



CÁCH ĐỂ BULGARY CHẾT – MỘNG EU, BÀI NGA VÀ TỰ TỬ


Nhà cách mạng, nhiếp ảnh gia kiêm leo núi 36 tuổi có cái tên lãng mạn Plamen Goranov đã đổ xăng vào người và châm lửa tự thiêu ở quảng trường trước tòa thị chính thành phố Varna để phản đối đói nghèo, tham nhũng, bất công và sự thờ ơ của chính quyền. Anh ta đã từ lâu đau khổ và chẳng còn muốn sống khi đất nước mình chết, cả Bulgaria rên rỉ, khóc lóc và cầu nguyện cho anh ta trong nhà thờ. "Plamen đã đi rồi!" — các tờ báo viết sau khi anh ta chết.

Cái chết của anh ta không phải là cá biệt, 5 người khác cũng tự thiêu trong 1 mùa đông đau khổ. Trong số họ có Ventsislav Vasilev 53 tuổi, bố của 5 đứa trẻ bị mất việc và chẳng còn gì để trả hóa đơn nước 219 euro của căn hộ.


- Điều này chưa bao giờ xảy trong lịch sử Bulgaria! Tôi nhắc lại chưa bao giờ! - Nhà báo Bulgaria Valery Naidyonov giãi bày với giọng cay đắng - Chúng tôi là đất nước Ki-tô giáo không quen với cực đoan và bạo lực. Dân chúng tự thiêu – là cái gì đó không mong muốn và sốc. Nhìn chung, Tự tử vì chính trị là không chấp nhận được với Ki-tô giáo. Không nghi ngờ gì, những vụ tự tử này – có lý do chính trị. Nếu muốn tự vẫn, có nhiều cách ít đau đớn hơn. Khi tự thiêu, họ không chết ngay, đó là 2 tuần hấp hối và đau đớn khủng khiếp với những vết bỏng.

Cái gì đã xảy ra với Bulgaria, 1 đất nước tươi đẹp màu mỡ? Cái gì đã xảy ra với người Bulgaria, một dân tộc chịu đựng và dễ tính nhất ở châu Âu?

Ông lão thân thiện Dobri Dobrev
Liệu Chúa trời có quên Bulgaria? Không, ít nhất và với ông lão 99 tuổi Dobri Dobrev kỳ cục làm nghề khâu dép da vẫn đứng trên lối vào nhà thờ Alexander Nevsky ở Sofia. Tôi bỏ vào cái ca của lão mấy đồng xu bố thí, lão cầu phúc cho tôi, nhưng ngay khi tôi vừa chạm vào máy ảnh, lão xua tay nổi giận. Dobri Dobrev thực sự là ông thánh ở Bulgaria. Năm 2009, cả nước bị sốc với cái tin lão già có bộ râu xám nhiều tuổi như Đức thượng phụ, đã hàng chục năm tích cóp của bố thí ở lối vào ngôi đền thiêng nổi tiếng ở Sofia - là kẻ quyên tặng hào phóng.

Dobri sống ở làng Bailovo với lương hưu 80 euro, ăn rau và bánh mỳ đã tặng cho đền 18.000(!) euro khi mà cháu lão đã rút sạch cả tiền của lão trong ngân hàng. Ngôi đền Alexander Nevsky được dựng để tưởng nhớ binh lính Nga tử trận vì giải phóng Bulgaria khỏi ách cái trị Ottoman. Thử hình dung, từ 1912 đến lúc đó chẳng ai giàu có tặng cho đền 1 lần nhiều tiền như lão già những năm 90 hàng ngày vẫn đi bộ từ làng đến Sofia. Tổng cộng, ông lão đã tặng cho nhà thờ Bugaria 36000(!) euro tiền tích cóp. 

Cô bạn gái Svetla người Bulgaria của tôi cũng để ít tiền vào cái ca cho lão, còn đôi mắt thì ngấn lệ, cô nói: “Chừng nào chúng tôi còn những người như thế này, Bulgaria vẫn còn sống!" Cả 2 đi uống ly cà phê Thổ đậm đến tức ngực. Mỗi cái ly gắn 1 câu bói làm cho những người ngồi sau cái bàn nhỏ cười và bối rối khi đọc lời “ma thuật”. Nhìn chung, niềm tin vào phép màu giải cứu vẫn phổ biến ở người Bulgaria. Ngay cả khi các nhà kinh tế học nổi tiếng ở Sofia trước câu hỏi "Cái gì sẽ cứu Bulgaria?" chỉ còn biết giơ tay lên trời thảng thốt: "Chỉ còn Chúa!" 

Ông lão Dobri Dobrev nổi tiếng cả nước. Trong 100 năm chẳng có kẻ giàu nào quyên tặng nhiều tiền bằng ông lão nghèo. Còn dân Bulgaria thì chỉ còn biết trông chờ Chúa cứu.
 
Khi tủ lạnh rỗng thắng TV
Svetla thở dài – Tháng giêng chúng tôi rất chật vật. Người ta nhận hóa đơn điện cao gấp đôi lương hưu. Vì thế người nghỉ hưu thậm chí có nhịn ăn, họ cũng chẳng thể trả tiền điện. Khi họ bị cái đói và lạnh đe dọa thực sự (rất nhiều căn hộ sưởi bằng điện), hàng chục nghìn người đổ ra đường, "cuộc cách mạng điện bắt đầu”. Một chính khách địa phương dí dỏm thế này: Cái tủ lạnh trống rỗng đã thắng TV. Chẳng thể làm dân chúng no bụng bằng những phát biểu dạng: "Giá trị dân chủ EU". Nhưng mùa xuân đã đến, thế là TV 1 lần nữa lại thắng.

Nhà kinh tế Dimitr Sjbev nói: Chúng tôi có khẩu hiệu "Hãy nắm lấy màu xanh!" Để sưởi ấm, chúng tôi “nắm lấy màu xanh” và sống qua mùa hè. Mọi người có vườn rau, có kinh tế gia đình hay ít nhất có họ hàng ở quê. Nhưng đến mùa thu, "màu xanh" kết thúc và bắt đầu mùa sưởi, biểu tình lại bắt đầu 1 lần nữa.

- Xã hội chúng tôi bị cầm tù trong hoang tưởng và thần chú, đánh mất thói quen nhìn nhận có phê phán các hiện tượng. Bởi thế nên chúng tôi không lạ khi dân chúng bỗng nhiên đổ ra đường – phóng viên truyền hình Yvo Christoff nói – Hơn nữa khi tất cả thấy chính phủ từ chức trong tháng giêng, làm người phản đối chẳng còn đối tượng. Đó là động thái gian manh. Có thể tức giận và hét lên, nhưng chống ai? Kỳ bầu cử tới được ấn định nhưng không lập ra được cấu trúc năng lượng và đảng phái mới. Giới chính trị gia đã cài cái cạm bẫy nhân tạo bất thường, họ bỏ lại dân chúng mấy tháng tự suy nghĩ. Ngay khi nếm món chiến thuật chính trị này, quần chúng phản đối bị phá vỡ thành các nhóm nhỏ, 1 tập hợp những kẻ chỉ biết la hét giả tạo và cầm đầu giả tạo, chúng nổi lên để dẫn dắt người ta đi đâu đó. Dân chúng đánh mất can đảm và mệt mỏi.

Một lối thoát – bỏ chạy khỏi đất nước
- Như thế chúng ta rất nhanh chóng chán nản, tôi nhận xét.
- Chỉ cơn thịnh nộ mới thấy được vấn đề. Dân chúng đổ ra biểu tình không phải là công dân, dù họ có giá trị rõ rệt - như những khách hàng nổi giận. Họ vung tay, la hét và rồi mệt mỏi. Người Bulgaria chúng tôi nhìn chung là những người đối đầu và bắt chước nhiệt thành, nhưng không có người dẫn dắt nên bị động. Chúng tôi mê mệt bắt chước và đi theo những kẻ có quyền lực từng bước. Hồi 1989 khi CCCP vẫn còn, ở Bulgaria có 1 triệu đảng viên CS khi dân số khoảng 9 triệu. Bây giờ EU đưa ra hình ảnh thiên đường, dù không có khủng hoảng thì quan hệ với họ cũng đã bị nghiêng ngả mạnh vài lần. Bulgaria vui lòng làm thành viên EU chỉ vì 1 lý do – chúng tôi có thể vượt biên.

Dân Bul đề nghị 1 lối thoát, như câu chuyện tiếu lâm: "Bulgaria có 2 khả năng khôi phục khỏi khủng hoảng – cổng 1 và cổng 2 ở sân bay". Giới trẻ có tài và bướng bỉnh gói ghém tất cả đồ đạc ra đi, bỏ lại người già chết ở nông thôn. Đất nước này, nơi có tỷ lệ thất nghiệp đến 60% (theo số liệu chính thức) trở thành hoang mạc.

Trong 2 thập kỷ, 2 triệu dân đã ra đi, Bulgaria còn lại 7 triệu, dân số tụt giảm còn hơn cả 2 cuộc thế chiến. Nhưng chưa hết, khủng hoảng kinh tế đã làm trầm trọng vấn đề nhân khẩu học. Đến năm 2060 sẽ chỉ còn 5 triệu (trong đó có 1,5 triệu Di gan). Bulgaria, 1 dân tộc đồng nhất, với văn hóa Chính thống giáo đang chết.

- Năm ngoái có 62 nghìn trẻ được sinh ra, Yvo Christoff nói, đó là tỷ lệ sinh thấp nhất từ 1945. Bulgaria đang tan chảy nhanh hơn tất cả các nước châu Âu, hậu quả tồi tệ hơn cả Estonia. Trong 1300 năm lịch sử của mình, đất nước chúng tôi chưa bao giờ gần đến tan rã như thế.

Thôn quê chỉ còn người già, thanh niên đã bỏ đi 
sang EU tìm cuộc sống tốt hơn.

"Chúng tôi đã đợi khi nào người ta cứu”
- Thực sự bây giờ đã tồi tệ hơn dưới thời Ottoman? Tôi hỏi.
- Tồi hơn. Khủng hoảng dân số và kinh tế trùng hợp với suy đồi đạo đức. Xã hội giờ hư hỏng nặng nề hơn dưới thởi Ottoman, khi tất cả dân chúng đoàn kết bởi lý tưởng chiến đấu giành tự do.

- Anh muốn gì ở chúng tôi? Bulgaria là dân tộc cam chịu – mắt nhà chính luận nổi tiếng lóe lên sự mỉa mai – Chúng tôi có 500 năm bị Ottoman cai trị. Chúng tôi đã chịu đựng. Rồi Nga đến và giải phóng chúng tôi. Sau đó chúng tôi đánh đu với người Đức, nhưng họ là đồng minh tồi. Hồng quân lại giải phóng chúng tôi khỏi họ. Liên Xô đến và thập kỷ 90 chính chúng tôi tự giải phóng mình. Bây giờ 300 nghìn người Nga đến mua nhà ở đây. Chúng tôi rất vui, người Nga ở đây sẽ là người tử tế, là 1 trong số những người mà chúng tôi hiểu và quí mến. Tương lai nào cho chúng tôi? Anh nghĩ thế nào về điều này? Ngày chờ đợi đã đến chiều tà, điều này không tồi. Chúng tôi, người Bul quen ngồi đây và đợi, khi nào Nga đến cứu chúng tôi.

Họ đến chỗ cùng quẫn như thế nào
Đầu thập kỷ 90, khi đế chế CCCP sụp đổ và Đông Âu tan thành từng mảnh, quá trình này được giới tư bản theo dõi chăm chú và vui mừng lạnh lùng. Viễn cảnh mi mở ra trước độc quyền. Đầu tiên, khủng hoảng tài chính đã dừng lại sau cả 20 năm. Thứ hai, bức màn sắt rách toạc mở ra con đường cho tài phiệt quốc tế và toàn cầu hóa thống trị dưới món nước lèo "thị trường tự do" (như sự nhất trí của Washington năm 1989). 

Các ông chủ tập đoàn đa quốc gia xoa tay hân hoan và đợi – trước mũi họ là cả 1 lãnh thổ to lớn không được bảo vệ trước khẩu hiệu ngu ngốc khờ khạo về tự do cho dân chúng. Kế hoạch của giới đầu sỏ tối giản như bọn xâm lăng Attila – chiếm, chinh phạt, làm nhục, phá hoại, hút cạn sinh lực, biến dân chúng thành nô lệ vĩnh viễn. Phải, kế hoạch là rất đơn giản, nhưng biện pháp thì tinh vi hơn.

Khi đó chúng tôi đang bận với chiến lược của mình – Xô Viết sụp đổ, số phận của các nước Đông Âu chỉ làm chúng tôi có chút băn khoăn. Đúng, có Ba Lan nhìn nhận Liên Xô tan vỡ với sự vui mừng như được giải cứu khỏi cai trị của người Nga đáng ghét. Nhưng nhiều nước, như người anh em Bulgaria đang tồn tại nhờ vào sự trao đổi đã cả thể kỷ: khoai tây lấy dầu mỏ. Rồi bỗng nhiên mất người dẫn dắt và hỗ trợ.

- Bulgaria ăn bám vào CCCP, nhà xã hội học Andrey Raychev nói – Chúng tôi sống nhờ chi phí của các anh. Chỉ cần vỗ tay đúng lúc ở Quốc hội và hôn Brezhnev. Bất cứ hàng hóa dở tệ nào chúng tôi sản xuất các anh cũng mua. 86% sản lượng công nghiệp là dành cho Nga, còn chúng tôi thì nhận dầu mỏ miễn phí. Thậm chí có chuyện tiếu lâm: nói rằng, Bulgaria có cái thuộc địa to nhất trên thế giới là Liên Xô, vì họ hút nguồn tài nguyên miễn phí và đẩy hàng hóa của mình vào thị trường Nga mênh mông.

Đồng minh tin cậy nhất của CCCP
- Liên Xô có lý do để giúp Bulgaria – nhà xã hội học Kjncho Stoychev nói – nguyên nhân lịch sử (trong thế kỷ 19, 2000 người Nga đã chết để giải phóng đất nước này khỏi Ottoman), Bulgaria là đồng minh tin cậy duy nhất của CCCP. Tin cậy đến mức chẳng cần có căn cứ quân sự nào ở đây. Thời kỳ XHCN đã biến Bulgaria thành 1 nước công nghiệp hùng mạnh cùng với phát triển quân sự và thậm chí công nghiệp kỹ thuật cao. Chúng tôi là nước duy nhất trong khối SEV chế tạo máy tính! Khả năng công nghiệp của 1 nước nhỏ như vậy thậm chí có thể gọi là siêu công nghiệp hóa. Giờ hãy hình dung: Gorbachev đã chọn cách khác, còn Bulgaria bị bỏ lại đơn độc. Thị trường Xô Viết bị vỡ và đóng cửa hoàn toàn đối với chúng tôi. Bulgaria sụp đổ, tất cả các nhà máy ngừng hoạt động cùng 1 lúc.

- Tôi nhớ phiên họp lịch sử cuối cùng của khối SEV năm 1990 ở Sofia – nhà báo Valery Naidyonov kể - Đại diện LX do Nikolay Ryzhkov đứng đầu. Ông ta bình thản tuyên bố trao đổi hàng hóa bằng đồng rub giữa các nước khối SEV chấm dứt. Đô la là đồng tiền dự trữ, còn giá cả của mọi hàng hóa phải không được thấp hơn thế giới. Mọi người trong phòng họp chết điếng. Đại diện Czech thảng thốt hỏi: "Thế trong trường hợp chúng tôi ra khỏi SEV?”, Ryzhkov trả lời: "Nếu muốn ra, Vâng xin mời!!" Ông ta nói như thể tống khứ họ đi! Sau khi giải tán khối Đông Âu vài năm, Bulgaria nằm trong hoang tàn.

Ôi, thế giới mới tuyệt đẹp!
Đầu những năm 90, các chuyên gia, cố vấn Mỹ đến các nước CIS, Đông Âu và Nga. Đó là những kẻ được đào tạo tuyệt vời và hoàn hảo, tràn đầy nghị lực và đang độ thành thạo. Còn quan điểm tất cả chỉ như một – chủ thuyết tự do cánh hữu. Nghĩa là tự do kinh tế - một trong những thuyết vô nhân tính nhất, nó hoàn toàn chối bỏ nhà nước, xã hội, cũng như sự can thiệp của nhà nước vào kinh tế. Về bản chất đó là thứ kinh tế theo chủ nghĩa Darwin - cạnh tranh sinh tồn hoang dã, chọn lọc tự nhiên để kẻ mạnh sống sót, kẻ yếu biến mất. Nhà nước từ chối chu cấp tài chính cho y tế và giáo dục, còn lương hưu chỉ từ quỹ tư nhân. Nếu bạn không trì hoãn mình đến tuổi già, thì hãy tự trách mình. Nếu nghèo hay ốm đau, hãy đến cửa các hội từ thiện mà khóc lóc. Còn con cái của bạn là vấn đề của bạn, đừng trông chờ vào nhà nước.

Hàng loạt nước Tây Âu có chính sách xã hội tự do mạnh lúc đó và gần như không đề cập đến quản lý nhà nước (và vẫn đang xung đột với các liên đoàn lao động), còn các cựu XHCN ngu dốt chưa thuần hóa là 1 phần của họ. Họ không chỉ vỗ tay và nhìn, mà còn trả tiền cho tư vấn. Các chính khách địa phương khúm núm trước họ và mê mẩn với câu thần chú "cải tổ thị trường”. 

- Mọi sách vở viết bởi cái gọi là các nhà kinh tế tự do bắt đầu bằng tu từ "quyền tự do", và đó cũng là tu từ kết thúc cuốn sách – nhà báo Valery Naidyonov nói – Đó là câu thần chú của họ. Vấn đề quan trọng là tự do khỏi chính quyền và bất cứ sự kiểm soát nào. Họ đòi nhà nước tối giản và tốt hơn là không có nhà nước. Thậm chí không cần đọc cả nội dung dầy cộp của họ. Mọi ngữ nghĩa có thể rút thành 1 câu: 1 loại thuế cho cùng giàu nghèo và tư nhân hóa toàn bộ tài sản nhà nước. Sau khi CCCP đổ vỡ, nhà kinh tế cấp tiến cánh hữu nổi tiếng toàn thế giới Ryszard Rahn của Viện Cato Mỹ đến Bulgaria. Phương pháp tân tự do, thứ thậm chí chưa bao giờ áp dụng ở Mỹ và phương Tây được đem ra thử nghiệm. Chúng tôi, người Bulgaria trở thành chuột bạch trong phòng thí nghiệm tự do hóa không tưởng.

Cắt-bán đi bệ hạ của tôi!
Các chuyên gia tân tự do ngoại quốc là những kẻ rắc thính của IMF. Do nhu cầu, đói kém và nhầm lẫn đầu thập kỷ 90, IMF nhìn chung đã đến như trận blitzkrieg! và thực thi sứ mệnh "giải phóng" nhà nước khỏi tài sản công, nói cách khác là cắt giảm vốn.

Bulgaria lại rất muốn làm cậu học trò gương mẫu của lớp học "thị trường tự do", thứ như được kể là, "tất cả sẽ tự điều chính nếu không bị can thiệp", và Bulgaria mù quáng ủy thác cho các vị tân lãnh đạo như cố vấn Mỹ Ryszard Rahn (sự ngoan ngoãn được đổi bằng xoa đầu hứa hẹn cho vào EU). Hơn nữa, họ có đủ lý do đa cảm ngu ngốc để đặt mình lên đầu vua Simeon II (không phải vị vua nhiệt thành của Bulgaria, có tên Đức Saksen-Koburg-Gotsky), kẻ làm thủ tướng từ 2001 đến 2005. Ông ta lập tức ra luật bồi thường, trả lại cho mình cung điện Vran ở Sofia và nhiều đất đai rộng lớn. Nhưng mọi báo chí đều ca ngợi Simeon II là "nhà quản trị hiệu quả" và "nhà tài chính già dặn", tư nhân hóa qui mô lớn Bulgaria được thực hiện.

- Năm 1997, IMF thân thiện tuyên cáo: chúng tôi sẽ cứu nếu các vị thực hiện chương trình của chúng tôi – nhà kinh tế Dimitr Sjbev nói – với 1 điều kiện: bán hết! Khối tài sản nhà nước khổng lồ trị giá hàng tỷ đô la đã đi đến chỗ phá sản và được bán lấy chút ít tiền, đôi khi chỉ 1 đô la! Nhưng tôi có thể nói với ai điều này? Các anh thì ở Nga, tất cả các anh bỏ qua điều đó. Chỉ vì Nga lớn, cũng đang bán tống bán tháo! Nhưng Bulgaria nhỏ, mọi thứ ở đây kết thúc rất nhanh chóng, chúng tôi thức dậy trong thế giới phi lý. Ví dụ, Bulgaria có nước, có đường ống và khách hàng. Và người Anh có hợp đồng bán nước của chúng tôi qua đường ống của chúng tôi cho chúng tôi! Ví dụ, đó là cái gì thế, có lẽ cũng chẳng có ở Anh quốc.

Chúng tôi thậm chí không thể tìm ra ai thực sự sở hữu cái gì?! Những kẻ này là ai? Các công ty quốc tế này, đôi khi ở nước ngoài, đăng ký tại những nơi quỉ quái của thế giới. Ví dụ, bán cả mỏ vàng lớn nhất Chelopech với giá chỉ $2 triệu cho 1 công ty đăng ký ở Canada, còn Bulgaria có 2% lố bịch từ khai thác vàng. Còn 1 điều nữa là chúng tôi không thể biết bao nhiêu vàng được khai thác tại mỏ và từ cái gì mà có 2%. Hơn 23 năm kể từ khi Bulgaria tái cơ cấu, 1 nước có nền sản xuất tuyệt vời và đất đai nông nghiệp tốt nhất trong khu vực đã trở thành nước nghèo nhất ở châu Âu.

Mỏ cho Bỉ, nước cho Pháp
- Dưới thời "vua" Simeon II, mạng lưới điện bán cho Czech, Áo và Đức, Pháp tiếp quản cấp thoát nước, còn như nghe nói, mỏ đồng cho Bỉ - một thủ lĩnh đảng dân tộc là Dzhambazki cho biết – Đó là điều kiện bí mật để Bulgaria vào EU - Tất cả các phe phái cũ tranh nhau để được bán với giá cao hơn theo sự đồng ý của họ, nhờ sự phản bội ở cấp cao nhất Bulgaria mà không qua đấu giá.

- Đầu thập kỷ 90, Bulgaria sống như bà quả phụ vui vẻ sau cái chết của ông chồng giàu có – nhà báo Valery Naidyonov nói – Bà ta bán nhà, bán đất, tất cả tài sản và trong 5 năm sau sống vui sướng hơn trước. Còn sau đó bà già khờ khạo trắng tay và sống dựa vào của bố thí ở cổng nhà thờ. Giữa thập kỷ 90, Bulgaria có GDP tăng đáng kể (là nhờ mua và bán). Đó là chúng tôi bán tài sản quốc gia và nó phản ánh qua GDP như thu nhập của chúng tôi (không phải tăng trưởng kinh tế). Tất cả vui vẻ: Ặc! Đầu tư nước ngoài tuyệt thật!

Tôi nhiều lần cố gắng giải thích: mọi người, chúng ta đang không làm lụng ra đồng tiền, chúng ta chỉ đơn giản là ném tài sản của chúng ta vào gió. Nhưng bây giờ người ta thích khoe rằng Bulgaria có nợ công thấp. Điều này đúng, nhưng nợ tư đối với các nhà băng nước ngoài đã lên đến 40 tỷ euro, mà lại không tính vào nợ! Chính quyền đã hủy hoại khoa học kinh tế quốc gia và làm biến mất các tổ chức quan trọng. Còn tất cả các nghiên cứu là đặt hàng của chính phủ và phí tổn của người nộp thuế, được thực hiện bởi các tổ chức NGO thân phương tây. Các anh ở Nga, đến thời Putin các luật lệ cũng được viết bởi cố vấn Washington. Khi đó tôi làm việc ở Moskva và vẫn nhớ rõ thời kỳ này. Đến bây giờ, các anh tuyên bố NGO là tay sai nước ngoài và có lẽ đã làm điều đúng đắn.

Đến năm 2013 Bulgaria đã mất 60% chỗ làm, trở thành hoang mạc và biến thành thuộc địa dưới sự cai quản chính trị của EU. Nước cộng hòa có cà chua tốt nhất thế giới thậm chí đã ngừng sản xuất cà chua!

Tang lễ mang vị cay đắng
Món salad nổi tiếng trong cửa hiệu hiện nay gồm cà chua “nhựa” của Thổ (hay Jordan), ớt từ Hà Lan và Macedonia, hành từ TQ và pho mát cừu từ Pháp. Thị trường địa phương chẳng còn cà chua Bul nữa, mà tràn ngập hàng Hà Lan. 80% rau quả là nhập khẩu.

- Các chính trị gia của chúng tôi được trọng vọng khi họ đến cắt băng khai trương mạng lưới cửa hàng ngoại, dạng "Bill", "Subway" hay "Karfur" – lãnh đạo phong trào quốc gia Krassimir Karakachanov nhăn nhở - Họ đung đưa cái gì đó khi phát biểu chào mừng về đầu tư, và chỗ làm ở đó. Nhưng độc quyền ngoại quốc không quan hệ với các nhà sản xuất địa phương. Phó mát cừu Đan Mạch rẻ hơn của Bulgaria. Tôi chẳng có gì để chống nhập khẩu pho mát cừu hay vang Pháp, nhưng trong cửa hàng Pháp, ví dụ, ngược lại cũng phải có vang Bul và pho mát Bul. Các cửa hàng nhỏ và mạng lưới lớn đã cướp bóc đất nước này đến 2 lần. Một, họ bòn rút tiền của người Bulgaria nghèo, và tiền này chảy sang phương tây, nơi chúng đi vào nền kinh tế khác. Hai, họ giết chết nông nghiệp địa phương, mà cùng với nó là công nghiệp phân bón và chế biến.

- Một con bò Pháp được trợ cấp bao nhiêu? 1000 euro mỗi năm – nhà báo Valery Naidyonov thở dài – Còn bò Bulgaria thì không. Tương tự, dù nhân công giá thấp, nhưng thiếu trợ cấp chúng tôi không thể cạnh tranh.

- Nhưng các anh có sản phẩm chất lượng tốt. Cà chua trồng ở vùng nắng ấm của Bulgaria chất lượng hơn loại tốt nhất của Hà Lan cả trăm lần – Tôi an ủi và tự nhiên hỏi: Liệu có buộc mạng lưới các cửa hàng phải mở cửa thị phần, cho 40–50% sản phẩm của Bulgaria?

- Anh nói cái gì? Không thể về mặt luật! Chúng tôi sẽ ngay lập tức bị trừng phạt từ EU và WTO. Tôi luôn muốn khóc khi đến thành phố của Bul Samokov, đó là trung tâm khoai tây của đất nước. Anh chưa được nếm loại khoai tốt nhất đâu! Bây giờ người ta mở siêu thị "Bill" ở đó, trên các quầy là… khoai tây Pháp! Không có hàng địa phương.

Đã chôn vùi ớt với khoai của Bulgaria, EU đang mưu sát sản phẩm thiêng liêng – rượu raki (đồ uống có cồn bất hợp pháp trong khu vực tư nhân), nhưng rồi họ im lặng. Rõ ràng là lạm dụng cảm xúc thậm chí nhút nhát của người Bulgaria đã không thành. Raki là sự cứu rỗi cho các linh hồn! Được nấu khắp Bulgaria. "Làng không rượu như không có nhà thờ" – một vị trí tuệ nổi tiếng nói.

Lừa dối Kozloduy
Bulgaria không chỉ bị trói đôi tay, cô “bạn gái” Xô Viết đã bị dồn đến chân tường, đã bị tước bỏ độc lập năng lượng. Trước khi vào EU, Bulgaria từng xuất khẩu điện sang Thổ, Hy lạp, Macedonia, Albania và thậm chí Italy – đó là nhờ nhà máy điện hạt nhân Kozloduy xây dựng bởi Liên Xô. Còn EU thì đã đặt ra điều kiện khắt khe: Bulgaria phải đóng cửa 4/6 tổ máy và cuối cùng dừng hẳn nhà máy Kozloduy.

Một hướng mà EU dự kiến là thay thế 16% nhu cầu truyền thống bằng "năng lượng xanh", điện gió và mặt trời.

- Bulgaria không phải là Sahara để làm trạm điện mặt trời, cũng không phải ở đảo biển Bắc để có gió thổi liên tục – cựu bộ trưởng năng lượng Rumen Ovcharov nói – do đó cần loại năng lượng cơ bản. Giá 1 mW "năng lượng xanh" vượt quá giá 1 mW điện nhà máy Kozloduy đến 10 lần, nhưng chúng tôi bị cấm bù giá.

Nhưng “năng lượng xanh” chưa là cái gì. Toàn bộ nền kinh tế Bulgaria đã bị cài mìn bằng các hợp đồng nô dịch dài hạn.

- Năm 2001, chính phủ của ông Ttg Ivan Kostov rất mong mỏi thể hiện định hướng phương tây hóa và vinh dự được bắt tay TT Mỹ - cựu bộ trưởng năng lượng Rumen Ovcharov mỉa mai nói – Và mọi thứ đã xảy ra như chuyện cổ tích. Kostov đã đến Mỹ và được phó TT Dick Cheney tiếp. Bỗng cánh cửa mở ra và George Bush đi vào. Các HĐ chưa từng có được ký sau cuộc gặp bất ngờ: Hai nhà máy nhiệt điện đã sang tên cho những công ty Mỹ không rõ, Maritsa-Vostok 1 và Maritsa East 3.

"Chúng tôi – vật tế thần của tan rã nhà nước"
- Thỏa thuận là khó khăn và quỷ quyệt. Nhà nước đã cam kết chuộc lại tất cả các nhà máy điện từ người Mỹ (!) trong vòng 15 năm với cái giá trên trời và vô điều kiện. Thậm chí người Mỹ đã lợi thế hơn khi đối đầu với các đối thủ năng lượng – dự án điện hạt nhân NPP Belene xây dựng từ thời LX không thể hoàn thành bằng bất cứ cách nào. Thự tế, các lò phản ứng đã sẵn sàng hoạt động, còn phía Nga Atomstroyexport đã hơn 1 lần dành cho Bulgaria các khoản thanh toán linh hoạt và dễ chịu – chỉ để hoàn thành nhà máy. Nhưng bất chấp thực tế cả số tiền lớn Bulgaria và Nga đã bỏ ra, Quốc hội Bulgaria vẫn quyết đóng cửa Belene và dìm toàn bộ ngành công nghiệp công nghệ cao trong cái chết kéo dài. Sau tất cả, cùng với việc đóng cửa Kozloduy và Belene, đội ngũ kỹ thuật hạt nhân chết theo. Ngay cả khi Atomstroyexport giận dữ và đe dọa kiện 1 tỷ euro, Quốc hội Bulgaria cũng không chịu thay đổi ý định.

- Chúng tôi đã từ chối hoàn thành dự án Belene chỉ vì áp lực của người Mỹ - nhà xã hội học Andrey Raychev khẳng định – Đó là 1 quyết định thuần túy địa chính trị liên quan đến quan hệ giữa Nga và Mỹ. Tất cả sách lược của Mỹ có thể gói gọn trong mẩu tiếu lâm: đến xem bọn trẻ hàng xóm làm cái gì và yêu cầu điều đó phải dừng lại. Cùng 1 logic như thế với người Mỹ: họ xem Nga làm cái gì và yêu cầu không được làm nữa. Mỹ tuyệt đối chẳng thèm đếm xỉa gì đến Bulgaria, điều chủ yếu đối với họ - là chặn bất cứ dự án nào của Nga. Còn Bulgaria – chỉ là nạn nhân của sự tan rã nhà nước. Số phận Belene là cùng chung với dự án Nga khác – tuyến đường ống gas Bourgas – Alexandroupoli, cũng như dự án South Stream. 

Tại sao Nga thua ở Balkans? 
- Theo 1 thăm dò xã hội, 70% dân Bulgarria là Russophobia (hội chứng ghét Nga), cùng với việc Nga thua trong cuộc đấu truyền thông và chính trị ở Bulgaria. Đó là nghịch lý! – nhà báo Yvo Christoff giải thích – Tại sao Nga nhường phần thắng cho phương tây? Đó là vì tư tưởng ngự trị trên truyền thông qua cái gọi là “think tank” địa phương (những bộ não được tin cậy, nhà máy ý tưởng) được cấp tiền từ Mỹ (và hiếm khi từ EU). Tất cả các tổ chức này viện dẫn lẫn nhau và cùng chung cái tên "dân chủ" – được nuôi để nghiên cứu dân chủ hay các chiến lược tự do hóa.

Chúng không bao giờ nói xấu định hướng Mỹ. Một mặt, đó là ngây thơ (mọi thứ rõ ràng là đến từ tiền của Mỹ), còn mặt khác, đó là 1 công nghệ đã được phát triển và có hiệu quả. Còn nếu Nga tuyên bố lợi ích của mình qua tổ chức nào đấy, thì bị coi là tự tuyên bố Russophobia. Có gì khác biệt? Ngay cả khi Nga và Bulgaria cùng chung lợi ích, thì xác định lợi ích này cũng bị coi là mất uy tín. Còn Mỹ đã chiếm đoạt cánh đồng dân chủ và gặt hái trên đó (họ sẽ, họ nói, không đấu tranh cho bản thân mà vì lợi ích chung).

Ví dụ, Bulgaria tham gia vào đường ống South Stream thì họ chẳng có gì để mất ngoài các khoản tiền lời và phần bánh được chia. Nhưng toàn bộ lợi ích của dự án lại được vẽ vời trên truyền thông như thể "dự án Nga ở Balkans" cho dù nó bao gồm nhiều nước EU khác như Đức, Pháp, Ý… Như thế, triển khai rất chậm chạp và vướng mắc. Hay nhà máy điện hạt nhân Belene, dân chúng bị biến thành nạn nhân của các mưu đồ thao túng chính trị, khi thậm chí là họ được nghe trên truyền thông rằng điện của nhà máy Belene sẽ rất đắt đỏ. Họ - là những động vật không còn não trong hình hài người.



- Và vì thế đất nước phải trả giá trên trời cho năng lượng từ các nhà máy của Mỹ? Tôi kêu lên.

- Đúng thế, dân chúng bị cầm tù trong chứng cuồng Russophobia. Mọi số học đã bị xóa bỏ và viết đè lên đó hàng chữ viết hoa "ĐỘC LẬP NĂNG LƯỢNG VỚI NGA". Đó là chuyện con ma ghê rợn của EU dành cho trẻ con. Còn giới bề trên Bulgaria bị tây hóa thì ăn bám vào nỗi sợ hãi phi lý đó.

Bulgaria ngày nay ra sao? Họ là con tốt thí trên bàn cờ, với vai trò tạm thời – chặn tất cả những gì liên quan đến Nga. Chúng tôi phải phục dịch lợi ích của kẻ khác, chúng tôi đầu độc mối quan hệ với Nga và chúng tôi đánh mất tiền trung chuyển dầu khí. Còn ông bạn Mỹ của chúng tôi thì vỗ vai nói: "Cừ lắm, chú nhóc! Đã có dân chủ rồi!" 

Một nhà văn châm biếm Bulgaria đã mô tả rất chính xác về dân chủ: "Đó không phải là quyền cho dân chúng. Đó là quyền của những tên độc tài!"

Bài của «Русская Весна»

Thêm:
NGHỀ BƯNG BÔ THỜI NAY! - P1
http://3t333.blogspot.com/2014/08/nghe-bung-bo-thoi-hung-thinh-p1.html

NGHỀ BƯNG BÔ THỜI NAY! - P2
http://3t333.blogspot.com/2014/08/nghe-bung-bo-thoi-hung-thinh-p2.html

Paul Krugman – giải Nobel cho một con lợn!
http://3t333.blogspot.com/2015/03/paul-krugman-giai-nobel-cho-mot-con-lon.html

Lừa đảo là lẽ sống của “nhà kinh tế!”
http://3t333.blogspot.com/2015/02/lua-ao-la-le-song-cua-nha-kinh-te.html

Dù thành nhà kinh tế nhưng gâu! gâu!…
http://3t333.blogspot.com/2015/02/du-thanh-nha-kinh-te-nhung-chi-gau-gau.html


LÊ NIN ĐÃ PHẢN BỘI NGƯỜI ANH EM LỊCH SỬ ARMENIA!

Tháng 4-1920, chính phủ Moustapha Kemal được thành lập ở Ankara, tháng 8 năm 1920, Thổ với tư cách là nước bại trận WW-1 đã phải ký Hoà ước Sèvres với Mỹ và khối Liên hiệp Anh. Nó nằm trong chuỗi hệ thống hòa ước Versailles và theo đó chính thức chấm dứt sự tồn tại của đế chế Ottoman.



Theo hòa ước này, Ottoman mất đến 80% lãnh thổ, trong đó các phần đất chiếm của Hy Lạp được trả lại cho Hy Lạp, của Armenia được trả lại cho Armenia, đồng thời phải công nhận Armenia là 1 quốc gia độc lập. Thổ ký hòa ước Sevres treaty nhưng lại không công nhận các điều khoản đã ký. 

Chiến tranh Armenia-Thổ nổ ra từ 24-10 đến 21-11, phần thua thuộc về Armenia, chính phủ Armenia buộc phải ký hòa ước Aleksandropolsky. Theo đó, Armenia phủ nhận hòa ước Sevres, từ bỏ chủ quyền 3 vùng đất lớn Thổ đã chiếm cũng như các quyền lợi khác, 1 số vùng được coi là chuyển tiếp và sẽ trả lại cho Armenia về sau này.

Khi quân Thổ tiến vào Armenia từ phía tây, Hồng quân cũng tiến vào Armenia từ phía đông qua Azerbaijan và chiếm giữ các vùng đất tranh chấp giữa Armenia độc lập và Azerbaijan trong thành phần Xô Viết (Zangezur,  Sharuro-Darlagyaz và Nakhchivan cho đến hiện nay là tự trị của Azerbaijan).

Trước khi xảy ra đụng độ với Thổ đúng 10 ngày, ngày 14-10-1920, đại diện Xô Viết do Boris Legrand đứng đầu đã đến Erevan. Mục đích của ông này không phải là giúp đỡ Armenia chống Thổ, mà có ý đồ khác, thể hiện qua 3 điểm áp đặt với Armenia:

1. Armenia phải từ chối hòa ước Sevres, có nghĩa là từ chối chủ quyền các vùng đất của họ bị Thổ chiếm đóng và được Anh-Mỹ công nhận.
2. Cho phép binh lính Xô Viết đi qua lãnh thổ Armenia để đương đầu với Thổ và đến đóng quân trước các khu vực Thổ chiếm đóng.
3. Giải quyết tranh chấp lãnh thổ bằng hòa giải của Nga Xô Viết.

Đại diện Armenia từ chối điều (1), họ đồng ý điều 2, 3 với điều kiện XV công nhận Armenia độc lập, chính quyền lịch sử vùng Zangezur là thành phần của Armenia. Vấn đề Karabakh và Nakhchivan phải được giải quyết sau đó. Đổi lại XV làm trung gian giữa Armenia và Thổ để thiết lập biên giới Armenia-Thổ. Đại diện XV Boris Legrand chấp nhận các điều kiện này, nhưng ông ta đã không bao giờ ký cam kết.

Đáng ngạc nhiên, chính quyền Gruzia đã hợp tác với Thổ, họ thậm chí thông báo cho Thổ rằng “đã mở đường” trước giờ động binh. Gruzia cũng như Armenia đã tuyên bố độc lập từ tháng 5 năm 1918, cầm quyền là Đảng Dân chủ Xã hội Gruzia hay phái Menshevik. Cũng năm 1918, 1 cuộc chiến tranh ngắn Gruzia-Armenia đã nổ ra.

Tướng Thổ Karabekir đưa quân vào Armenia ngày 24-10-1920 và tuyên bố chiến tranh. Họ đánh chiếm Sarygamysh, Ardagan. Khu vực Kars vốn là 1 pháo đài phòng thủ cũng nhanh chóng thất bại vào ngày 30-10. Karabekir ra điều kiện cho quân Armenia rút lui khỏi Aleksandropol và Erevan chấp nhận. Quân Thổ tiến vào Aleksandropol ngày 8-11, nhưng Karabekir còn muốn nhiều hơn – Armenia hoàn toàn đầu hàng.

Tất cả điều này diễn ra ngay trước mũi binh lính Xô Viết. Nhưng họ không động binh.

Trong tình thế khó khăn - như đại diện Anh Stokes tuyên bố: Armenia không có lựa chọn nào ngoại trừ phải chọn 1 con quỷ nhỏ hơn trong 2, Thổ hoặc XV - Armenia đã chọn con quỷ nhỏ hơn: Thổ! Họ ký hòa ước Aleksandropol. 

Nhưng vị đại diện Anh đã sai. Armenia vẫn không thoát con quỷ lớn.

Ngày 29 tháng 12, với vũ khí của binh lính Hồng quân và Azerbaijan, 1 nhóm người Armenia xưng là Bolsheviks đã tiến vào thành phố Yjevan tuyên bố thành lập HĐ cách mạng Bolsheviks. Chỉ hôm sau, 30-12, đại diện Boris Legrand lúc này vẫn ở Erevan tuyên bố thiết lập chính quyền Xô Viết Armenia. 

Để chuẩn bị, ngay từ 30-11, Legrand đã thỏa thuận ngầm với 1 số thành viên chính phủ, quân đội Armenia để thiết lập nhóm đại diện tự tuyên bố là CH Xã hội chủ nghĩa độc lập Armenia và 1 HĐ quân sự-cách mạng chuyển tiếp gồm 7 đại diện: 5 thành viên Bolsheviks, 2 thành viên của cái gọi là đảng xã hội dân tộc Armenia lưu vong ở Tbilisi-Gruzia.

Chính phủ độc lập Armenia sụp đổ, HĐ quân sự-cách mạng tiếp tục đàn áp đẫm máu hàng loạt các thành phần chống đối. Họ tuyên bố không công nhận hòa ước Aleksandropol. Đường biên giới thực sự được quyết định bởi Hiệp ước “hòa bình và anh em” ở Moskva giữa XV Nga và Thổ ngày 16-3-1921 và gọi là Hòa ước Moskva. 

So với con quỷ nhỏ hơn, Armenia đã mất mát nhiều hơn trong tay con quỷ lớn hơn: để đổi lấy việc Thổ rút quân khỏi Aleksandropol, vùng Kars và Ardagan được giao cho Thổ vĩnh viễn, Nakhchivan thuộc về Azerbaijan, còn Nagorno-Karabakh không được đề cập, nó đương nhiên thuộc Azerbaijan như sau này.

Armenia mất 25.000 km2 lãnh thổ, phần còn lại 29.000 km2 thuộc về Xô Viết Armenia trong thành phần liên bang Xô Viết.

Ý đồ của Lê-Nin qua các sự kiện này là rõ ràng: ông ta không quan tâm Armenia có được toàn vẹn lãnh thổ, không đếm xỉa đến lịch sử anh em gần gũi cả ngàn năm của Armenia với Nga. Ông ta không cần lịch sử Nga-Thổ thù địch, chiến tranh liên miên hàng trăm năm với sự chống lưng của London.

Ông ta chỉ cần 1 mảnh Armenia nhỏ bé, yếu ớt nằm dưới trướng Quốc tế cộng sản của ông ta.

Nguồn tham khảo, tựa đề tự đặt: Eduard Oganesyan. Century of fight. t.1. M - Munich, 1991

Một số tài liệu thu nhặt được vào năm 2012 (trích)

Nghị định 1. Vấn đề nội bộ

1. Chúng ta phải hết sức cảnh giác sự thay đổi tư tưởng của những Zionist, nhất là những Zionist ở các cấp quản lý, lãnh đạo. Điều này tuyệt đối không thể chấp nhận. Phải cột chặt linh hồn Do Thái của họ. Phải thiêu đốt lương tri đang chớm thức tỉnh của họ dưới ngọn lửa của sự khoái trá khi phủ phê quyền lực, với khoái lạc của tính dục để xua đi sự an lạc của thiền định tĩnh toạ Ấn Độ đang cám dỗ họ.

2. Với những kẻ nhất mực xa rời lý tưởng của một Zionist, tiêu diệt chúng và gia đình chúng.

3. Đã xuất hiện những vết rạn nứt từ tư tưởng, quan điểm cho đến tổ chức, dù là rất nhỏ, nhưng nghiêm lệnh của Hội đồng Trưởng Lão là phải chấm dứt nó ngay từ trong trứng nước. Sẽ có một nghị  định thư trong tương lai về vấn đề này.

4. Zionist có thể tập khí công Trung Hoa, có thể ngồi thiền, đó là điều bình thường vì Do Thái chúng ta đã thực hành nó từ 780 năm trước, nhưng luôn luôn phải hướng mục tiêu, động cơ vĩ đại về lý tưởng Zionism. Diệt trừ chủ nghĩa cá nhân, Vô ngã, Từ bi chỉ là những mỹ từ cải lương, uỷ mị của Goyim.

Nghị định 2. Việt Nam

1. Ngày nào cái tên Việt Nam còn trên bản đồ Goyim, ngày đó nỗi bực tức vẫn không sao giải toả. Mọi ngoại lệ phải bị tiêu diệt. Tất cả phải cúi rạp dập đầu trước chúng ta!

2. Tại sao dân tộc Do Thái chúng ta trường tồn vững mạnh đến vậy? Vì cách đây 378 năm, chúng ta đã có một quyết định sáng suốt là giữ chặt "Văn hoá làng quê" và "Gia đình Do Thái bền vững". Để mỗi gia đình Do Thái hay mỗi cộng đồng Do Thái (làng) cắm vào bất cứ lãnh thổ nào thì mãi mãi không phai nhạt tiềm thức Do Thái.

Goyim Trung Hoa, Việt Nam, Triều Tiên, Nhật cũng từng có điều này, nhưng chúng đã bị đập nát bởi chúng ta. Văn hoá cao đẹp đó không dành cho Goyim.

Để xâm lược Việt Nam, cũng như khuất phục sự trỗi dậy văn hoá tuy vô hình nhưng âm ỉ nguy hiểm ở Nhật và Triều Tiên, chúng ta phải đốt rụi văn hoá gia đình và văn hoá làng quê trong ngọn lửa của sự đề cao cá tính, tự do tình dục và lối sống hưởng thụ.

3. Phải tiêu diệt Đạo Phật ở Việt Nam. Bằng mọi thủ đoạn.

Nghị định 3. Nước Nga, Trung Quốc và khối BRICS

1. Tuyệt đối tránh sự va đập trực tiếp với Nga và khối BRICS. Cứ để họ lớn mạnh. Chúng ta đã có sẵn những quân bài cho thời kỳ hậu Влади́мир Влади́мирович Пу́тин và hậu 习近平.

2. Ở Nga có một nhóm người tụ tập lại xung quanh cái gọi là "đạo tràng Phật Tích" ở Moskva. Chúng ta không cho phép sự lớn mạnh của Đạo Phật ở Moskva như thời Nikolai II. Vì sao vậy, có vị sẽ nói rằng chúng ta quá cầu toàn. Không đâu. Cơn ác mộng tồi tệ nhất của chúng ta chính là Đạo Phật. Nếu Đạo Phật bùng nổ ở Á Đông, kéo dài từ Indochina với khởi nguồn là Việt Nam, lan sang Trung Quốc, Triều Tiên, Nhật, Nga sẽ hình thành một thứ sức mạnh đủ sức chấm dứt sự hiện diện của chúng ta ở Châu Á.

Các vị có nhìn vào ánh mắt của Goyim đứng đầu các tập đoàn hùng mạnh ở Nhật và Hàn Quốc chưa? Đừng xem thường và chủ quan. Khi danh vọng và quyền lực của chúng ở đỉnh như những vị vua, cái ý thức kiêu hãnh dân tộc tiềm tàng sẽ trỗi dậy. Điều này đã được chứng minh vơi sự ngo ngoeo ngóc đầu của "vương quyền Tây Âu", hẳn các vị còn nhớ?

3. Hãy nhớ, 守仁 (王陽明) * đã trở lại. Kẻ đã phá bỉnh chúng ta trong quá khứ đã trở lại. Hắn đang là một đạo sư lỗi lạc ở Indochina, thông thạo rất nhiều ngoại ngữ và tín đồ của hắn đầy khắp ở các nước Âu Mỹ, dù hết sức kín đáo và giấu mình.

4. Chúng ta cần một con dê tế thần cho chủ nghĩa phát xít mới để ghim nát đế quốc Trung Hoa đang lớn mạnh dần. Việt Nam là sự lựa chọn tối ưu vì sự bài Tàu không còn lý trí. Hãy tiếp tục rỉ tai bằng báo chí và tình báo. Đạo Phật là vật cản lớn cho chủ nghĩa phát xít mới. Nên chúng ta nghiêm khắc nhất lại: phải tận diệt Đạo Phật ở Việt Nam.

5. Ngày xưa, nếu Minh Hoàng Thiên Trị không đập nát Phật giáo Nhật Bản lộng lẫy huy hoàng từ thời Thánh Đức Thái Tử, liệu chăng quá khứ chúng ta có thể lái họ đi vào chủ nghĩa phát xít, và ngày nay chúng ta có thể thống trị dân tộc ngoan cường đó, khiến họ ngập ngụa trong những khoái cảm khiêu dâm, từ sex thực cho đến sex ảo không?

...còn tiếp.

(*): Vương Dương Minh.

Kêu gọi cô bác anh chị ủng hộ đồng bào miền Trung với lý tưởng Chủ Nghĩa Xã Hội "mình vì mọi người"

Ai là người cuối cùng Cụ Rùa Hồ Gươm chủ động gặp mặt trước khi mất?



Nguồn: Trích từ bài giảng Tu và hộ quốc của Thượng Toạ Thích Chân Quang tại Học viện Phật Giáo Việt Nam (Sóc Sơn, Hà Nội) với thính chúng là các Thanh niên tham gia Hội trại Thanh niên Phật tử Việt Nam: https://www.youtube.com/watch?v=jpBwtjeiaZw

Chủ thuyết chính trị mới cho nhân loại ở những thế kỷ tương lai (*) - TT. Thích Chân Quang

THUYẾT TRÌNH VÀ THAM LUẬN
SỰ ĐÓNG GÓP CỦA PHẬT GIÁO VỀ CÔNG BẰNG XÃ HỘI
Ý NGHĨA CÔNG BẰNG XÃ HỘI VÀ GIÁO LÝ PHẬT GIÁO

Thượng toạ Chân Quang

Công bằng xã hội

Có rất nhiều lý thuyết khác nhau về công bằng xã hội. Thông thường, công bằng được hiểu là ai có công nhiều thì được thụ hưởng nhiều, ai có công ít thì thụ hưởng ít, người giỏi và siêng thì nhận được sự đãi ngộ của xã hội cao hơn người dở và lười biếng. 

Ý nghĩa công bằng này đã tạo nên nhiều biến đổi của xã hội. Nó buộc con người phải nỗ lực rèn luyện bản thân và siêng năng đóng góp cho sự thịnh vượng chung của xã hội nếu muốn nhận được sự đãi ngộ xứng đáng. Tuy nhiên, sự công bằng do con người tạo ra không hoàn hảo vì nhiều lý do. 

Lý do dễ thấy là những người đóng vai trò đánh giá công lao, tài năng của mọi người chưa phải là người sáng suốt, công tâm tuyệt đối. Nhiều khi có những nhân tài bị bỏ quên, người nhiệt tình bị ganh ghét. Nhiều người làm nhiệm vụ đánh giá công lao, tài năng của mọi người rất hay thiên vị vơí những người thân quen. Chính vì thế, xã hội rất khó đạt được sự công bằng và chúng ta cứ phải hoài kêu gọi sự công bằng cho xã hội. Diễn đàn Vesak 2008 tại Việt Nam lần này, ý nghĩa công bằng xã hội cũng là chủ đề được các bậc thức giả quan tâm. 

Như đã nêu, xã hội chưa công bằng vì người có nhiệm vụ đánh giá công lao, tài năng, sự cống hiến của mọi người chưa hoàn hảo, chính xác hoặc đánh giá chính xác nhưng cố tình thiên vị phe phái. Để giải quyết sự công bằng cho xã hội theo phương diện này, trước hết, cần đòi hỏi những người có nhiệm vụ cầm cân nảy mực của xã hội phải giỏi và công tâm. Việc chọn ra những người giỏi và công tâm lại kéo theo vô số sự bàn luận sôi nổi, phức tạp khác mà phạm vi bài viết không thể trình bày hết được. Nhưng dù sao cũng vẫn phải yêu cầu có phương pháp hiệu quả khi tìm chọn những người cầm cân nảy mực cho xã hội, vì họ chính là những người làm cho xã hội có công bằng hay không.


Người Cha Già của dân tộc Việt Nam - Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại!

ẨN SĨ VÀ NGƯỜI LỮ HÀNH!

Người lữ hành rời bỏ quê hương đi tìm miền đất mới. Đi mãi, đi mãi đến một thành phố lung linh mờ ảo.

Cố lê bước chân mỏi mệt thì gặp một ẩn sĩ, có vẻ là 1 người tu hành đang ngồi bên đường. Lữ khách hỏi: 

- Xin ông cho hay, thành phố kia thế nào?

Ẩn sĩ trả lời: Cho ta biết chỗ ngươi ra đi thế nào?

- Chỗ con ra đi toàn trộm cắp, loạn lạc, gươm giáo liên miên.

Ẩn sĩ thong thả: Chỗ này cũng trộm cắp, loạn lạc, gươm giáo liên miên.

- Thế chỗ con ra đi tươi đẹp, yên ổn, mọi người vui vẻ hòa thuận. 

Ẩn sĩ đáp: Chỗ này cũng tươi đẹp, yên ổn, mọi người vui vẻ hòa thuận. 

Những gì ta gặp ngày mai, là hành trang ta mang ngày hôm qua. Còn vị ẩn sĩ cũng chẳng có ẩn ý gì. Chỉ là NHÂN QUẢ!

Một góc nhìn về Chủ nghĩa duy vật (Chủ nghĩa vật chất) và vai trò của Đạo Phật ở những thế kỷ tương lai (*)

Thưa Bác theo con hiểu thì thừa nhận sự thật về luân hồi tái sinh cũng đồng nghĩa là thừa nhận luật nhân quả. Thế giới ngày nay có hai thái cực. 

Một là vô thần phủ nhận hoàn toàn thế giới tâm linh, chỉ công nhận sự tồn tại của thế giới vật chất; 

Hai là có thế giới siêu hình do thượng đế hay một đấng nào đó tạo ra tất cả, quyết định tất cả. 

Cả 2 trường phái này đều không công nhận có luân hồi tái sinh vì nếu công nhận điều này thì có nghĩa là hệ thống của họ sụp đổ. Còn với những người không biết đạo (Phật) với bản năng thích hưởng thụ họ thì họ cũng không muốn thừa nhận là có luân hồi tái sinh và luật nhân quả (vì không ai dám đối diện với quả báo mà mình đã gây tạo). Chỉ có Đạo Phật, với sự giác ngộ tuyệt đối của mình Đức Phật đã chỉ ra rằng luân hồi sinh tử là nghiệp của tất cả chúng sinh và Người cũng chỉ ra con đường tu hành để đạt tới giác ngộ giải thoát khỏi luân hồi sinh tử. 


Bây giờ thấp thoáng ở đâu đó đã có những nhà khoa học thừa nhận có luân hồi sinh tử qua việc họ nghiên cứu những bằng chứng không thể chối cãi, nhưng những ý kiến đó còn lẻ tẻ chưa được công nhận như một hệ thống khoa học nghiêm túc buộc tất cả xã hội phải nhìn nhận để rồi thay đổi nhận thức từ đó có thể kiến tạo một nền văn minh như Bác đã nói. Nếu không loài người cũng chỉ loay hoay với những tiến bộ trong nền văn minh vật chất..và cũng có thể chính nền văn minh ấy sẽ làm cho thế giới này diệt vong.

Ý kiến của con cũng chỉ là ý kiến của kẻ sơ cơ chưa hiểu được nhiều, nhưng con mạnh dạn nêu lên để mọi người cùng suy gẫm về một vấn đề rất lớn và nghiêm túc này. Con rất mong được Bác và các huynh đệ chỉ dạy thêm ạ.

Xưa kia các nhà bác học như Ga li lê, Copernic, Bruno,.. đã phải dũng cảm đối đầu với các thế lực nhà thờ để bảo vệ học thuyết của mình (thậm chí Bruno đã phải bị xử trên giàn hỏa). Thời thế đã đổi thay các nhà khoa học bây giờ có nhiều quyền và điều kiện tốt hơn để nghiên cứu. Tuy nhiên trong vấn đề tâm linh cái khó cho các nhà khoa học là vấn đề ý thức hệ. Ví dụ ở nước ta, ngay cả khi được luật pháp thừa nhận quyền tự do tín ngưỡng nhưng nhiều người (kể cả là cán bộ đảng viên) là Phật tử đấy mà khi khai lý lịch phần tôn giáo không ghi là: Đạo Phật mà lại ghi là "không"...?. Nhiều điểm phải nói là Phật Giáo có những đóng góp cho đất nước nổi trội so với các tôn giáo bạn nhưng các phương tiện thông tin đại chúng báo chí cũng ngại ngùng đưa tin dè dặt hình như còn e ngại bị cho là có sự thiên vị với Phật Giáo...



Trong cái ý thức đó phải nói là cũng có một phần chính do Phật Giáo ít chịu quảng bá về mình trên các phương tiện truyền thông, báo chí và các trang web của Phật Giáo thì chủ yếu là Phật tử đọc còn các tầng lớp khác có quan tâm tới?

Mặc dù với sự khiêm hạ vốn có, nhưng đã đến lúc Phật Giáo cũng cần khẳng định vị thế của mình. Chứng minh được vai trò của Phật Giáo trong sự đồng hành với dân tộc, một yếu tố quan trọng đảm bảo cho sự tồn tại và phát triển của đất nước. Phật Giáo cần có sự ủng hộ mạnh mẽ của nhà nước trong việc bảo vệ cho Đạo Phật phát triển lành mạnh, không cho các thế lực thù địch và các tôn giáo khác phá hoại. Điều đó cũng giúp cho mọi người dân kể cả những người không có đạo hay người ở tôn giáo bạn có cách nhìn đúng đắn hơn về Đạo Phật. Đó cũng là đường lối khôn ngoan sáng suốt của nhà nước.

Nhà nước cũng cần lập ra viện khoa học nghiên cứu về Phật Giáo, ở đây sẽ cho ra đời những công trình nghiên cứu khách quan về Phật Giáo Việt nam và thế giới trong đó có thuyết về tái sinh và luân hồi, chỉ khi đó nhận thức cả xã hội mới thay đổi và luật nhân quả mới có cơ hội đưa vào các trường học. Tiếng nói của các nhà khoa học mang tính khách quan dễ thuyết phục tất cả các tầng lớp trong XH.


Để giúp cho quá trình đó có thể diễn ra thì trước hết mỗi Phật tử phải là người vận động tuyên truyền tác động vào dư luận qua đó thuyết phục nhà nước . Đó cũng là một công đức giúp cho con đường tu hành của mỗi chúng ta thuận duyên hơn ạ.

Thành kiến cho rằng Đạo Phật là mê tín là một điều tai hại cho Đạo Phật, góp phần phá Đạo Phật (hoặc do hiểu lầm hoặc do các lối tuyên truyền hay hành đạo không chân chính tạo ra). Phật tử chúng ta cần góp phần dẹp bỏ thành kiến đó bằng cách ủng hộ mạnh mẽ cho đạo Phật chân chính, lên án mê tín. Fb cũng chính là một công cụ để cho chúng ta thực hiện điều đó....Con xin lỗi vì đã dài dòng quá, nhưng vấn đề mà Bác nêu lên đã làm cho con trăn trở không thể không viết. Viết những dòng này con hy vọng góp một giọt nước nhỏ cùng với những gọt nước khác sẽ làm đầy ly... Sẽ làm cho mọi người chú ý ạ.

Nguyễn Công Ích - Nhật Thiện Tâm, thư ký tổng đạo tràng Phật Quang.

(*) Tiêu đề do Thời Thổ Tả đặt.

Quyền được xét lại - TT. Thích Chân Quang


Thái Bình: Đạo Phật bổ sung điều gì để xây dựng thành công Chủ Nghĩa Xã Hội? (2014)



Lược ghi: ...Tình yêu nước của người đệ tử Phật là đặc tính tự nhiên như hơi thở. Nên bây giờ nếu đất nước có điều gì, ta sẽ thấy người đệ tử Phật xung phong đi trước. Vì ta Vô Ngã quen rồi.

Một điều thú vị nữa là Bác Hồ nói: "Diệt trừ chủ nghĩa cá nhân". Câu nói này hoàn toàn phù hợp với giáo lý của Đạo Phật. Chỉ là một cách nói khác của lời Phật dạy: "Diệt trừ bản ngã" mà thôi.

Nên ta thấy, một người Cộng sản và một người đệ tử Phật gặp nhau giống như anh em trong một nhà. Vì giống nhau từ bên trong lõi của tâm hồn. Bên ngoài thì anh là Đảng viên, ông này là Thầy tu. Nhưng về bản chất tâm hồn thì không khác gì nhau. Một ông thì "Vô ngã", một ông thì "Diệt trừ chủ nghĩa cá nhân"... 


Nguồn; Bài giảng Đạo Phật đẹp như thế nào - Trailer: https://www.youtube.com/watch?v=MVIb_GNEjDQ

Lối thoát của Stalin

Lối thoát của Stalin đó là đưa môn lịch sử vào giảng dạy trở lại trong các nhà trường, xây dựng tình yêu nước, tinh thần dân tộc, bảo vệ quyết liệt văn hoá Nga trước cơn sóng "nữ quyền", "cách mạng giới tính/tình dục" ... kiên trì che chở cho Chính Thống Giáo ngay từ những năm 22-23 khi Chính Thống Giáo bị trù dập bởi ai đó. Phát triển giáo dục đạo đức trong gia đình, nhà trường, xã hội - ở đây các cô bác anh chị từng tìm hiểu về văn hoá Nga, có lẽ đều nhớ những tác phẩm văn học, những băng rôn, những bài học sách giáo khoa đạo đức ấn tượng và dễ hiểu thời Soviet - Stalin. Việt Nam ta những năm đi theo con đường CNXH cũng vậy, sách đạo đức viết rất hay. Còn bây giờ, sách của cái môn gọi là "GDCD" chỉ là đống giấy lộn. Nhờ ơn cuộc cách mạng giáo dục VN năm 2001-2002 của phe u ám!

Phương Tây hay xuyên tạc Stalin thiếu tinh thần dân tộc. Điều này thật ngớ ngẩn. Thế kỷ XX, người yêu nước Nga nhất và làm được nhiều điều nhất cho nước Nga là Stalin.

- - -

Lối thoát là: Muốn xây dựng và bảo vệ tổ quốc CNXH, phải có con người CNXH. Muốn có con người CNXH, phải giáo dục con người về đạo đức CNXH (đạo đức VỊ THA, hi sinh phụng sự mọi người, cống hiến cho tổ quốc) >< với lối sống tư bản chủ nghĩa (hám lợi, ích kỷ, đố kỵ).

Muốn giáo dục đạo đức CNXH, Stalin dùng 3 mũi giáp công: gia đình - nhà trường - xã hội (báo chí, văn hoá nghệ thuật, tôn giáo...). Và ông tương đối thành công.

Sau đó Khơ rút xốp lên nắm quyền thì cái "chủ nghĩa tự do" đặc trưng của CNTB, CNĐQ ngóc đầu dậy. Lớn dần lên cho đến khi hàng loạt báo đài phản động nã thẳng vào liên bang Soviet. Liên bang Soviet sụp đổ.

Đạo đức CNXH là đạo đức Vị tha. Vị tha là tự nguyện hi sinh quyền lợi cá nhân để xây đắp cho quyền lợi chung, quyền lợi tập thể (gia đình, xóm làng, lớp học, trường, đất nước, nhân loại).

Nhưng làm thế nào con người tự nguyện hi sinh được như thế trong khi Ích kỷ là một bản năng?

Chỉ có một cách, mà Khổng Tử đã dạy từ lâu là "Kỷ sở bất dục vật thi ư nhân". Chúa Jesus cũng nói không khác: "Kẻ nào dùng gươm sẽ phải chết vì gươm". 

Hay trong tiềm thức các dân tộc đều có, người VN thì "Ở hiền gặp lành", người Anh thì "Man reaps what he sowed" (Gieo gì gặt nấy).

Khi con người tin hiểu sâu sắc luật nhân quả nghiệp báo, họ sẽ tự biết tránh tội (hại người), làm phước (giúp người). Cho vay nặng lãi sẽ không còn bóc lột những nhà tư bản bằng giá trị thặng dư. Những nhà tư bản cũng không còn bóc lột công nhân bằng giá trị thặng dư. Công nhân cũng không còn thiếu trách nhiệm đối với công việc của mình...

Tạm thay lời kết: Khi con người tin hiểu luật nhân quả nghiệp báo sâu sắc. Họ sẽ có đạo đức hy sinh vị tha phụng sự mọi người, cống hiến cho đất nước, nghĩa là họ có đạo đức XHCN. Vì họ có đạo đức XHCN nên họ là con người XHCN. Càng nhiều con người XHCN thì chủ nghĩa xã hội mới có thể được xây dựng thành công. CNXH làm sao có thể xây dựng khi đại đa số nhân dân chưa phải là con người CNXH?

Vậy, muốn xây dựng CNXH, việc cần làm đầu tiên là giáo dục đạo đức cho quần chúng, và nền tảng của hệ thống giáo dục đạo đức này là sự tin hiểu về luật nhân quả nghiệp báo.

Không có sự giáo dục đạo đức XHCN, không có sự truyền bá luật nhân quả nghiệp báo, mãi mãi CNXH hay chủ nghĩa Marx Lenin chỉ là "câu chuyện cổ tích đẹp" - trích từ bài phỏng vấn ông Vladimir Putin.



Nguồn: Những bình luận của một facebooker trên tường nhà của facebook Lê Văn Lực.

LỜI THÚ TỘI CỦA LY SỮA THƠM - KỲ 4 và hết: CÁC CƠ QUAN Y TẾ ĐÃ LÀM GÌ ... VỚI SỮA?

Nguồn: Báo Sức khỏe & Đời sống, Cơ quan ngôn luận của Bộ Y tế Việt Nam, 27/5/2016

(Link gốc trên báo điện tử
http://m.suckhoedoisong.vn/ky-cuoi-cac-co-quan-y-te-da-lam-gi-voi-sua-n117170.html, hình chụp báo in kết hợp nội dung cả Kỳ 3 và Kỳ 4 báo điện tử)



SKĐS - Trước những thông tin về mặt trái của sữa như vậy, các cơ quan y tế đã làm gì?

- Ủy ban trách nhiệm y khoa Hoa Kỳ (Physicians committee for responsible medicine) đưa ra 8 lý do lớn để nên loại bỏ sữa ra khỏi chế độ ăn của bạn. Tài liệu này đề cập đến 8 lý do chính sau: các vấn đề về loãng xương, bệnh tim mạch, ung thư, tiểu đường, không dung nạp đường lactose, ngộ độc vitamin D, nhiễm hóa chất, các lo ngại về sức khỏe đối với trẻ sơ sinh và trẻ em.

- Ở Việt Nam, ít ai biết Nghị định mới đây của Thủ tướng Chính phủ cấm các hãng sữa quảng cáo sản phẩm sữa thay thế sữa mẹ cho trẻ dưới 24 tháng tuổi, cấm tiếp cận các bác sĩ, y tá để tiếp thị sữa, cấm các hãng sữa tài trợ các nghiên cứu khoa học ... là kết quả của một quá trình vận động kiên trì của Bộ Y tế và UNICEF.

Theo đó, quy định mới nghiêm cấm quảng cáo sản phẩm sữa thay thế sữa mẹ dùng cho trẻ dưới 24 tháng tuổi dưới mọi hình thức. Việc sử dụng hình ảnh bào thai hoặc trẻ nhỏ trong quảng cáo sữa dùng cho phụ nữ mang thai cũng không được phép. Vậy tại sao lại có các lệnh cấm này? Có muôn vàn lý do mà trong khuôn khổ bài viết này tôi không đề cập hết được, tôi chỉ đưa ra 1 vài dẫn chứng điển hình: “Trẻ được nuôi bằng sữa mẹ có cơ hội sống sót cao gấp 6 lần so với những trẻ khác trong những tháng đầu đời.

Những trẻ được nuôi hoàn toàn bằng sữa mẹ trong 6 tháng đầu đời có tỉ lệ tử vong thấp hơn 14 lần so với những đứa trẻ không được nuôi bằng sữa mẹ và đặc biệt việc nuôi con sữa mẹ giúp giảm đáng kể tỉ lệ tử vong do nhiễm trùng đường hô hấp và tiêu chảy” (Theo tài liệu của UNICEF, 2015)17. Ngoài ra, trong khi sữa mẹ có đủ 14 hệ thống kháng thể tự nhiên cho con người thì sữa công thức không hề có.

Do đó, trẻ không được nuôi dưỡng theo chuẩn tối ưu sẽ làm suy giảm nghiêm trọng sức đề kháng của trẻ, làm trẻ dễ bị viêm nhiễm, dị ứng và bệnh tật sau này. Một nghiên cứu của Đại học Brown, Mỹ được công bố năm 2013 phát hiện thấy, trước 2 tuổi, những trẻ được bú sữa mẹ hoàn toàn ít nhất trong 3 tháng đầu tăng cường phát triển các vùng chủ chốt trong não hơn so với nhóm trẻ uống sữa công thức hoàn toàn hoặc phối hợp với sữa mẹ.

Sự phát triển thêm rõ rệt nhất ở những vùng của não liên quan đến ngôn ngữ, cảm xúc và nhận thức. Ngoài ra, nhóm được bú sữa mẹ hoàn toàn có tốc độ phát triển chất trắng trong não nhanh nhất. Đứng thứ hai là nhóm “bú phối hợp” vừa được bú mẹ vừa sữa ngoài, thấp nhất là nhóm ăn sữa ngoài hoàn toàn18.

Sau 1 năm Nghị định có hiệu lực tại Việt Nam, hiện vẫn còn nhiều hình thức quảng cáo, tiếp thị sữa trá hình. Vì vậy, để Nghị định 100 thực sự mang lại hiệu quả thiết thực, các cơ quan chức năng, các nhà khoa học vẫn cần phải làm nhiều việc.

- Cùng với Việt Nam, khoảng 50 Quốc gia trên thế giới đã thực hiện lệnh cấm này. Đây là thành quả quan trọng trong cuộc đấu tranh vì sức khỏe cộng đồng của các nhà khoa học, các tổ chức phi chính phủ cũng như các cơ quan y tế.

- Và thêm một số thông tin về việc sử dụng sữa công thức ở Nhật Bản:

+ Ở Nhật, sữa bột không được quảng cáo trên tivi, được bày bán rất khiêm tốn ở siêu thị và hiệu thuốc. Những chiêu quảng cáo uống sữa cho trẻ cao lớn, thông minh như ở Việt Nam sẽ không thấy ở Nhật.

+ Phổ biến ở Nhật là khi trẻ bước sang 1 tuổi, cha mẹ chú trọng xây dựng cho trẻ tập thói quen lấy dinh dưỡng từ bữa ăn, từ đa dạng các thực phẩm thiên nhiên khác thay vì phụ thuộc vào sữa bột.

+ Nhà trẻ Nhật không cho trẻ uống sữa bột sau 1 tuổi, ngay cả khi phụ huynh muốn được đem đến để nhờ cô giáo cho con mình uống cũng bị từ chối. Vì điều ấy đi ngược lại với phương châm của nhà trẻ.

+ Cha mẹ Nhật hầu như không bao giờ so sánh cân nặng hay chiều cao của con mình với con hàng xóm. Họ luôn coi trọng việc con khỏe mạnh, hoạt bát, rắn rỏi và ăn theo nhu cầu hơn là việc con nặng bao nhiêu, con có mũm mĩm hay không. Chính thói quen suy nghĩ như thế sẽ giúp các bà mẹ cởi bỏ đi rất nhiều áp lực về cân nặng, chiều cao của con, từ đó tỉnh táo hơn trong việc cho con uống sữa.

Rõ ràng loại thực phẩm này ẩn chứa nhiều nguy cơ sức khỏe. Nếu bạn muốn có “trải nghiệm” với những nguy cơ sức khỏe này, thì hãy tiếp tục uống nó hàng ngày và coi nó là “bạn tốt”. Với tôi, sữa vốn không đơn giản, có thể “làm hại” mình bất cứ lúc nào. Vậy nên, nó sớm đã không có trong khẩu phần ăn của tôi và con trai. Bạn hãy tự đưa ra quyết định của mình dựa trên những thông tin trên đây. Chúc các bạn đưa ra những quyết định sáng suốt!

Lưu Thị Kim Oanh (Ncbi.nlm.nih.gov)

LỜI THÚ TỘI CỦA LY SỮA THƠM - KỲ 3: HẦU HẾT MỌI NGƯỜI KHÔNG BIẾT VỀ MẶT TRÁI CỦA SỮA?

(tiếp theo Kỳ 1 & 2 báo giấy SK&ĐS đã đăng)

Nguồn: Báo Sức khỏe & Đời sống, Cơ quan ngôn luận của Bộ Y tế Việt Nam, ngày 20/5/2016, link gốc


SKĐS - Bài viết bàn luận thêm một số vấn đề để các bạn tham khảo, mục đích cuối cùng là để đưa ra một quyết định tự tin và sáng suốt về việc sử dụng sữa.

Tại sao chúng ta lại yêu sữa đến vậy?

Chắc hẳn nếu ai đó nói với bạn “sữa không tốt cho sức khỏe”, ngay lập tức bạn thấy điều này rất khó chấp nhận. Đơn giản vì, bạn đã là “tín đồ” của sữa một cách tự nhiên. Và như đã nói ở trên chúng ta đã được “rèn luyện” từ nhỏ để yêu sữa, để coi sữa là một thực phẩm quý giá, thiết yếu, tốt cho sức khỏe.

Có phải bạn hay nói với con bạn “ Uống sữa để cho cao…mau lớn ….thông minh…khỏe mạnh….”. Những điều này cũng không phải các mẹ tự nghĩ ra, vậy các mẹ lấy các thông tin về lợi ích của sữa này từ đâu? Chủ yếu là từ quảng cáo của các hãng sữa: thêm cao, mắt sáng, thông minh và còn cả tăng cường miễn dịch nữa??? Hàng tá lợi ích thế này không yêu sao được. Hơn nữa, hầu hết mọi người đều thích cái vị thơm ngon, béo ngậy của sữa. Nó cũng vô cùng tiện lợi và dễ sử dụng, nhất là đối với trẻ em. Bảo sao, ta cứ dành một tình yêu bất diệt cho sữa.

Tại sao chúng ta không nên lấy việc tiêu thụ sữa lớn ở một số nước Bắc Âu để đem ra so sánh và làm chuẩn?

Người Bắc Âu đã có lịch sử uống sữa bò và ăn phô mai cùng các sản phẩm từ sữa khoảng 8000 năm trước đây, cùng thời gian với người dân Đông Á học cách trồng lúa và làm rượu gạo. Khi những người châu Á đầu tiên uống rượu, họ bị say với chỉ một lượng rượu rất nhỏ thì những người Bắc Âu đầu tiên thử uống sữa cũng bị vấn đề về tiêu hóa bởi họ thiếu gen sản xuất ra lactase, một loại enzyme giúp tiêu hóa đường lactose có trong sữa.

Ở một vài nơi trên thế giới, con người cuối cùng đã biến đổi về gen để cho phép họ và con cái tiêu hóa sữa tốt hơn (Cũng như vậy, nếu sữa được ai đó uống đủ một thời gian dài thì sẽ xuất hiện sự thích ứng ở ruột trong việc tiêu hóa sữa, sẽ làm tăng men tiêu hóa lactose). Hơn 80% dân số ở quần đảo Anh và Scandinavia khi sinh ra đã có enzyme lactase và có thể tiêu hóa được sữa vào tuổi tuổi trưởng thành. Ở Bắc Ấn Độ, khoảng 63% dân số có lactase, ở phía Nam Ấn Độ, tần suất là từ 10 đến 20%. Ở Đông Phi và Trung Đông, sữa bò và lạc đà đã được uống từ hàng ngàn năm, vì thế, tỷ lệ dân số có enzyme lactase là cao.

Như vậy, việc uống sữa ở một số nơi trên thế giới không đơn thuần chỉ là sử dụng một thực phẩm bổ sung dinh dưỡng mà nó dường như trở thành một nét văn hóa có lịch sử lâu đời của họ. Họ uống sữa lâu đời đến mức biến đổi về gen để tiêu hóa sữa tốt hơn. Do vậy, đa phần họ không gặp phải các vấn đề tiêu hóa và các hệ lụy khác do không dung nạp đường lactose sinh ra như người dân ở nơi khác. Điều này cũng được chỉ ra trong một báo cáo tổng quan hệ thống được Cơ quan đặc trách nghiên cứu và chất lượng y tế, Bộ Y tế và Dịch vụ nhân sinh Hoa Kỳ công bố. Nghiên cứu chỉ ra ở những cá nhân người Bắc Âu, cường độ không dung nạp lactose rất thấp ở trẻ em và vẫn ở mức thấp khi trưởng thành. Tuy nhiên, đối với người Mỹ gốc Phi, Tây Ban Nha, Châu Á, cường độ không dung nạp lactose có thể cao hơn 1,5 lần vào cuối thời thơ ấu và tuổi trưởng thành so với người Bắc Âu.

Thừa nhận rằng chúng ta cần học tập nhiều điều từ người châu Âu, nhưng không phải tất cả, chẳng hạn như việc tiêu thụ lớn fast food và thực phẩm công nghiệp hàng ngày, sự phổ biến của hút thuốc lá ở các lứa tuổi, giới tính hay sự phát triển công nghiệp quá mức dẫn đến việc tàn phá và hủy hoại môi trường, việc chú trọng đến tăng trưởng GDP mất cân bằng với GNP. Không phải đất nước họ văn minh và phát triển thì điều gì họ làm cũng đúng và là chuẩn cho ta. Họ uống sữa nhiều không có nghĩa chắc chắn là sữa tốt (Fast food không có lợi cho sức khỏe, vậy tại sao họ vẫn sử dụng nhiều, sử dụng hàng ngày. Chúng ta cần biết rằng họ vẫn phải đối mặt với những nguy cơ sức khỏe từ thực phẩm này, chẳng hạn béo phì). Thông tin tốt nhất cho chúng ta là từ các nghiên cứu đáng tin cậy và từ các khuyến cáo của các cơ quan y tế có uy tín, các tổ chức phi lợi nhuận, các tổ chức hoạt động vì cộng đồng.

Xét về khía cạnh thiên nhiên, sữa bò dùng cho người có gì bất hợp lý không?

Theo bạn, sữa của loài bò mà dùng cho loài người liệu có phù hợp với tự nhiên không? Uống sữa của một loài khác có phải là thuận tự nhiên không? Hãy sử dụng khả năng xét đoán của bạn một chút. Sữa của mọi loại động vật có vú là riêng biệt và được tiết ra theo yêu cầu của loài đó. Sữa bò giàu protein hơn sữa người từ 3 đến 4 lần. Tuy nhiên, lại thiếu các axit béo thiết yếu để phát triển não và hệ thần kinh. Rõ ràng, sữa bò không được thiết kế cho người. Đặc tính riêng của loài người là hệ thần kinh phát triển ở mức cao và khả năng điều khiển cơ bắp tinh tế. Chúng ta không cần khung xương đồ sộ hay cơ bắp khổng lồ như con bò. Trẻ sơ sinh cần những nguyên liệu thiết yếu để phát triển não bộ, tủy sống và dây thần kinh của chúng. Theo một nghiên cứu năm 1992 đăng trên tạp chí Lancet, trẻ bú mẹ có chỉ số IQ cao hơn 10 điểm so với những trẻ uống sữa công thức.

Tại sao hầu hết mọi người không biết về mặt trái của sữa?

Mặt được cho là tốt của sữa được quảng cáo rầm rộ trên TV cũng như các phương tiện thông tin đại chúng khác. Mặt trái của sữa thì hầu như “nằm im” trong các tài liệu nghiên cứu khoa học, nếu có được công bố thì hầu như cũng chỉ giới khoa học biết với nhau và không được phổ biến rộng rãi cho cộng đồng. Đơn giản vì chẳng có ai tài trợ cho các nhà khoa học quảng cáo rộng rãi cả, nếu có phổ biến ra cộng đồng thì “ăn thua” gì so với các quảng cáo sữa, các chiêu thức marketing chuyên nghiệp. Khác nào lấy trứng chọi đá.

Vậy nên với hầu hết mọi người, mặt lợi thì thuộc như cháo chảy, mặt hại thì không nghe thấy bao giờ hoặc có chăng thì rất lờ mờ và chính vì lờ mờ nên hầu như là không tin. Cần nói rõ ở đây là mặt lợi theo quảng cáo, còn cụ thể lợi như thế nào không phải ai cũng biết. Đó có thể coi là 1 cuộc chiến không cân sức giữa các nhà sản xuất sữa và các nhà khoa học chân chính, có trình độ chuyên môn sâu và đam mê nghiên cứu về sữa (Tôi cần phải nói rõ là nhà khoa học có trình độ chuyên môn sâu và đam mê nghiên cứu hoặc tìm hiểu về sữa, chứ không hẳn là các chuyên gia dinh dưỡng. Chuyên gia dinh dưỡng, hoặc bác sỹ dinh dưỡng mà không tìm hiểu kỹ và đủ thông tin về sữa thì cũng khó đưa ra cho bạn lời khuyên tốt).

Vậy nên sữa vẫn được quảng bá rộng rãi để mọi người lầm tưởng về nhiều lợi ích của nó. Chẳng có gì lạ cả. Các bạn thử nghĩ xem đến thuốc lá được chứng minh và phổ biến ba năm rõ mười cho cộng đồng biết về tác hại của nó mà vẫn được sản xuất và sử dụng rộng rãi. Đây thì lại là 1 cuộc chiến giữa ngành y tế và ngành thương mại thuốc lá (Để có được thành quả là dòng chữ “Hút thuốc lá có thể gây ung thư phổi” được dán trên vỏ bao thuốc lá với nội dung như thế, cỡ chữ như thế, vị trí như thế, đằng sau nó là cả một sự nỗ lực của những nhà khoa học trong ngành y tế công cộng).

Mọi việc trong xã hội không đơn giản như chúng ta nghĩ, đen trắng rõ ràng, thẳng là thẳng, cong là cong, cái gì tồn tại được thì đều hợp lý. Vậy nên đừng thấy nó vẫn tồn tại ngang nhiên, nó vẫn được dùng phổ biến trong cộng đồng mà không mảy may nghi ngờ và đặt niềm tin hoàn toàn vào nó.

Lưu Thị Kim Oanh
(Ncbi.nlm.nih.gov)

Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...