Nói rằng Lenin thất
vọng về CNCS, do đó ông ta thiết lập “Chính sách kinh tế mới” và đã không bao
giờ xóa bỏ nó. "NEP – không chỉ 1 hay 2 năm, mà vài năm". Thực hiện NEP, rất
nhiều nghĩ chỉ nửa năm, như 1 chiến dịch thu mua lúa mỳ.
Thực sự, NEP phải
mất 8-9 năm để hoàn thành. Một thời gian trôi qua và NEP – thứ hứa hẹn đã
Stalin bị loại bỏ. Sau đó là kinh tế có kế hoạch.
Vấn đề chính: NEP
dẫn đất nước vào chỗ không có lối thoát. Đầu tiên, nó không cho phép trao đổi
hàng hóa bình thường giữa thành thị và nông thôn – hậu quả là nạn đói khủng khiếp.
Thứ hai, NEP là 1 kết cấu chính trị-hành chính quái đản, gồm 3 thành phần: lãnh
đạo CS – quản trị doanh nghiệp – tư sản NEP (hay Nepman, tầng lớp tư sản mới).
Lãnh đạo NEP thực
hiện chức năng đầu cơ – trục lợi trong quá trình tư nhân hóa toàn bộ Xô Viết.
Đó là hệ thống tham nhũng – đến cuối thập kỷ 1920, nạn tham nhũng Xô Viết đã đạt
đến mức khủng khiếp. Để dễ hình dung, có thể ví 1 thứ NEP tương tự lại xảy ra
thập kỷ 1990, với lãnh đạo NEP là giới tư sản. Không có Stalin, mức độ tàn phá
thực sự kinh hoàng.
Về bản chất, NEP
là tư bản hóa. Nhìn chung, nếu Stalin không chặn đứng NEP, Liên Xô vĩ đại đã chẳng
thể nào ra đời. Đó là những gì có thể kết luận từ nghiên cứu về thời kỳ lịch sử
này của nhà nghiên cứu lịch sử-khoa học chính trị Andrew
Fursov.
Hiện tại, NEP lại
đang được áp dụng đó đây, ngay lúc này, có thể dưới cái tên hay vỏ bọc khác, mà
người ta thậm chí không hề hay biết. Một mặt bởi họ không xem xét đến nó, mặt
khác, bởi gần 1 thế kỷ bưng bít, LX đã giấu giếm hậu quả bi thảm của nó cho đến
tận khi sụp đổ bằng những mỹ từ, xảo ngôn có cánh, và 1 phần cũng bởi Stalin đã
xóa bỏ NEP và hạn chế 1 phần kết cục bi thảm kia, không như Yeltsin và chính
sách NEP- tư nhân hóa Gaidar-Chubais thập kỷ 1990.
Tại sao nhà CS Mác
xít, lãnh tụ vĩ đại của giai cấp vô sản lại tư bản hóa Xô Viết bằng NEP? Một
câu hỏi rất thú vị mà câu trả lời lại gây ra 1 loạt câu hỏi khác còn khó trả lời
hơn.
Dân Nga, đã trở
thành vật tế thần của thí nghiệm Lenin! Và có vô số tương đồng ở 2 khúc quanh của
lịch sử 1917 và 1991. Nếu gọi 1917 là cuộc “cách mạng vô sản” vĩ đại, thì gọi
1991 là cái gì?
NEP – mô hình kinh
tế mới: độc quyền chính trị CS-đặc quyền quản trị doanh nghiệp-tư bản đỏ hình
thành từ đầu cơ trục lợi tư nhân hóa.
---------------------------------
Hiện tại, Media
phương tây hay kết tội Putin tham vọng đế chế, phục dựng CCCP 2.0; Đâu là sự thật?
Andrew
Fursov: Khôi
phục LX là
không
thể,
nhưng
là
nỗi sợ hãi
của Mỹ và
phe tự do.
Trên
thực tế, họ
sợ Nga sẽ
khôi
phục độc lập,
có tầm ảnh hưởng
trên
các
nước
cựu Xô Viết.
Xô
Viết là cái
gì? - Hệ thống
chống chủ nghĩa
tư
bản.
Nhưng
không
ai,
cả Putin và
cộng sự của
ông ấy, như
chỗ tôi
biết, đang tập
trung khôi
phục CNXH ở
Nga.
Họ
đang làm
điều khác
– củng cố nhà
nước
và
củng cố vị
thế kinh tế
quốc tế. Tất
cả là thế,
tất cả điều
đó được các
“ông bạn” phương
tây
của chúng
ta gọi là
nỗ lực phục
dựng CCCP-2;
Nói
Xô Viết chống
tư bản 1 cách
hệ thống,
nhưng khi
ký kết hiệp
định thành
lập LX,
thực hiện
chính sách
NEP trên
đất nước,
tiến hành
tự do
hóa kinh
tế. Theo nghĩa
nhất định,
là định hình
kinh tế
thị trường.
Nếu đây
là công
cụ hiệu
quả, tại
sao NEP
lại bị
đình chỉ
và chuyển sang
nền kinh
tế có
kế hoạch.
Andrew
Fursov: Chính sách kinh tế mới - NEP
đưa
đất nước
đến chỗ hoàn
toàn
không
có
lối thoát.
Đầu tiên,
nó
không
thiết lập được
sự trao đổi
hàng
hóa
bình
thường
giữ thành
thị và nông
thôn.
Thứ hai, NEP
là
cấu trúc
chính
trị-hành
chính
quái
đản,
gồm
3 thành
phần: lãnh
đạo CS – quản
trị doanh nghiệp
– Nepmen (tầng lớp
tư
sản mới).
Nepmen đóng vai
trò
đầu cơ trục
lợi.
Đây là
hệ thống tham
nhũng
– đến cuối thập
kỷ
1920, mức
độ tham nhũng
ở Xô Viết
đã đạt
đến mức rất,
rất cao. NEP
tương
tự bắt đầu
thập kỷ 1990, ở
đây
Nepmen là
các
nhà
tư
bản
được chỉ định.
Cuốn
sách
của nhà “Lurie”
(1 dòng
họ Do Thái
đông
đúc,
bố vợ Bukharin – tác
giả chính
của NEP) xuất
bản năm
1927, có
tên
là
"Tư
bản tư nhân
ở USSR". Ở
đó đã kể rất hay
rằng, trong thời
kỳ NEP, người
ta chỉ định
đúng từng câu
chữ
các nhóm
lớn Nepmen, cũng
như
đã chỉ
định các
đầu sỏ thập
kỷ
90. Nói
cách
khác,
NEP không
giải quyết bất
cứ vấn đề
kinh tế nào.
Nó, nói
trắng ra, không
có
ý định giải quyết
các
vấn
đề kinh tế.
Lenin khi giới
thiệu NEP, nói
rất rõ ràng:
"Chúng
ta
1 lần nữa quay
lại khủng bố,
bao gồm cả
khủng bố kinh
tế".
Điều
đó đã xảy ra. Hơn
nữa,
Lenin nói
rằng, "NEP – không
phải 1 hay 2 năm,
mà
vài
năm". Khi NEP
được
đưa ra, nhiều
người
nghĩ
tất cả điều
này
chỉ nửa năm
- 1 chiến dịch tịch
thu lúa
mỳ.
Thực sự, NEP
được tính
toán
cho
8 hoặc 9 năm
để nó hoạt
động.
Qua thời gian
này,
NEP như hứa
hẹn
, bị loại bỏ.
Hỏi:
Nghĩa
là
tối thiểu, NEP
đã được lập trình?
Andrew
Fursov: Nó đã được
lập trình,
nhưng
nếu người
ta không
loại bỏ chính
sách
này,
thì
đã chẳng có Liên
Xô
nào
như
1 đất nước
vĩ
đại tồn tại.
Nó
sẽ là vật
lệ thuộc nguyên
liệu thô của
phương
tây,
thứ mà cuối
cùng,
sẽ
đánh mất chủ quyền của mình. Đó là con
đường cụt, con
đường bế tắc.
Ở khía
cạnh này,
chủ ý các mệnh lệnh của Stalin, tất nhiên, phù hợp với lợi ích quốc gia Nga. Và
do đó người ta đã đập NEP, và cùng với nó, nhân thể nói thêm, đập cả “đội cận vệ
Lênin” – điều này có thể coi là công đức của Stalin.
HỎI:
Từ
điều không
tránh
khỏi này
dấy lên
câu
hỏi về cuộc
đấu với phe
tự do chủ
nghĩa,
với cuộc đàn
áp thập kỷ
30 và
các
quá
trình
kèm
theo. Suốt cả
năm
gần
đây,
phe
đối lập lặp
đi lặp lại
về năm
1937, một số chuyên
gia
đưa ra sự
song hành
với cuộc đấu
diễn ra hiện
nay với "đạo
quân
thứ
5", "bàn
tay của phương
tây"
và
các
dạng tự do
chủ nghĩa
khác.
Ở
đây nên
phân
tích
như
thế nào?
Andrew
Fursov: Nhìn
chung không
thể so sánh
hoàn
cảnh hiện nay
với năm
1937 và
thập kỷ 1930. So
sánh
chúng
chỉ có những
kẻ
đầu
óc hẹp hòi
hay các
chính
trị gia. Cái
gọi là "đàn
áp của chủ
nghĩa
Stalin” thập kỷ
30, thì
CN Stalin trong
đó rất,
rất
ít.
Nếu chúng ta lấy cụ thể năm 37, chúng
tôi
đã có
rất nhiều nghiên
cứu về nó
để mà vạch
trần cơ chế
đàn
áp này.
Cơ
chế của nó
là
như
sau,
vấn
đề là ở
chỗ Stalin cùng
các
cộng sự đã cố
để thảo ra
hiến pháp
thực sự dân
chủ năm
1936. Ví
dụ,
khi bầu cử
các
chức vụ khác
nhau nhất thiết
phải có 2 hay
3 ứng cử viên.
Tuy nhiên, cận vệ cũ, các thành phần còn lại từ nội chiến chống đối điều gay gắt.
Họ nới thẳng với ông rằng “quần chúng sẽ chọn bất đồng” – chủ đất, thầy tu và cựu
bạch vệ.
Và
chính
các
lãnh
chúa
vùng
bắt
đầu
đòi
được khủng bố,
yêu
cầu
được tiến hành
các
biện pháp
đàn
áp khắc nghiệt.
Các nhân vật chính ở đây là Khrushchev và
Eiche – đó là các
Stakhanov khủng bố
chủ chốt, cánh
tay họ không
có
gì
ngoài
máu,
đặc biệt là Khrushchev. Trong hoàn
cảnh này,
Stalin không
thể
đánh tất cả
các
đồng nghiệp trong
BCT.
Điều duy nhất
ông có thể
làm
– đáp trả những
tên
khủng bố chóp
bu.
Còn nói "khủng bố Stalin",
đó không
phải là khủng
bố quần chúng,
thứ tiến hành
năm
1937, là
những kẻ như
Khrushchev và Eiche,
đó là
đáp trả khủng
bố,
nhằm chống những trên cao nhất.
Do
vậy,
cái
chúng
ta gọi Khủng
bố lớn 1937-38 – là
hiện tượng
phức tạp hơn
nhiều điều mà
các
nhà
Xô
viết học phương
tây,
những kẻ tự
do chủ nghĩa
và
loại nhỏ nhặt khác nói về nó.
HỎI: Như thế, đàn áp này – biểu thị xung đột của giới bề trên bên trong – bộ máy đảng khi đó.
Andrew Fursov: Đó là xung đột bên trong giới bề trên, mà theo logic lan truyền và liên quan đến phần lớn tầng lớp mình, như nó luôn luôn như thế. Ở đây có thể nói: các thầy đang đánh nhau, các thuộc hạ bị bẻ gãy.
HỎI: Hãy quay lại NEP. Sau khi nó kết thúc chuyển sang kinh tế có kế hoạch,
Franklin Roosevelt khi phải đương đầu với Đại suy thoái đã đưa
ra các yếu tố của kinh tế có kế hoạch, trong cả 2 trường hợp đều có hiện tượng
tăng trưởng. Qui
luật như thế là ví dụ về điều khiển kinh tế đã tạo ra các điều kiện tốt nhất để phát triển?
Andrew Fursov:
Chúng ta thường nói về kế hoạch chiến lược của nhà nước. Đây là tinh thần hoàn
toàn đúng đắn. Khi chúng ta nói về các nước phát triển như Pháp, Đức, Nhật, họ
có kế hoạch. Phát triển không thể thiếu kế hoạch. Năm 1991, kế hoạch của chúng
ta bị bãi bỏ vì 1 lý do đơn giản – để dễ dàng đánh cắp tài sản nhà nước. Mặt
khác, kế hoạch cần phải mềm dẻo, cơ chế cũng cần mềm dẻo, các phương pháp của kế
hoạch cần thống nhất và là phương pháp thị trường. Vấn đề là mối tương quan của
chúng. Nhưng kinh tế kế hoạch phải là chủ đạo, tôi, không nghi ngờ gì.
HỎI: Một số chuyên
gia nói, thời kỳ Xô viết để đảm bảo kế hoạch hóa hiệu quả không thể thiếu khả
năng kỹ thuật, nhưng tại thời điểm họ đã sẵn sàng cho phép thực hiện kinh tế có
kế hoạch, gần đến lý tưởng. Do đó, họ nghĩ là chuyển đến CNXH không còn xa. Ông
có đồng ý với ý kiến này không?
Andrew Fursov: Dĩ
nhiên. Nhưng vấn đề là, bắt đầu thập kỷ 60 các nhà hàn lâm-kỹ thuật của chúng
ta đã đưa ra hệ thống nhìn chung là quản trị điều khiển học kinh tế. Điều thú vị
nhất là phản ứng của phương tây, họ đã tiến hành cả 1 chiến dịch, đưa ra các
bài báo và tạp chí, trong đó nói rằng "các nhà hàn lâm đã quyết định chèn
ép BCT". Phương tây sợ tình trạng này, nói chung, họ sợ lãnh đạo chúng ta,
và cải cách đã không diễn ra. Thay vì đó, là cải cách của Kosygin và Lieberman,
cải cách của họ đã chẳng dẫn đến kết quả nào và chấm dứt.
HỎI: Còn chuyện
thú nhận điều khiển học là ngụy khoa học thì sao?
Andrew Fursov: Vấn
đề là điều khiển học bị công nhận là giả khoa học cuối 40, nhưng chỉ trong môi
trường dân sự. Môi trường quân sự thì chưa bao giờ. Với quan niệm 1950 đầu 60 về
điều khiển học được đưa ra sách báo đại chúng, trên tờ tạp chí phổ biến "Kỹ
thuật – trẻ” có các bài viết về điều khiển học, các bài của nhà xuất bản
Wiener. Đó là 1 thời đại khác.
HỎI: Hôm nay có cuộc
hội thảo Câu lạc bộ Izborsky mà ông tham gia (Изборский клуб - ИДК), và như được biết, sẽ
bàn về dự án thành lập bảo tàng CCCP. Ông với dự án này, tại sao cần nó, có những
chức năng nào trong đó?
Andrew Fursov: Tôi
tin bảo tàng CCCP là điều rất quan trọng. Chức năng của nó ít thôi. Cần để giới
trẻ làm quen, đặc biệt là các thành tựu của LX. Bảo tàng này cần trở thành thuốc
giải độc bởi những tuyên truyền bịa đặt của phương tây và “đạo quân thứ 5” bị
phương tây hóa của chúng ta – chúng đã quăng bùn vào Xô viết. Bảo tàng sẽ nói sự
thật về Liên Xô, những điều đã bị bóp méo 25 năm qua. Vào thời của mình, người
ta hỏi nhà triết lý Zinoviev: "Ông có bảo vệ CNCS?". Ông ta trả lời:
"Không, tôi bảo vệ sự thật về CNCS."
Đặc điểm chính của bảo tàng CCCP phải là sự thật để bảo vệ CCCP như 1 đất
nước vĩ đại. Tôi ví dụ, mình tự hào đã được sinh ra ở LX, trên đất nước tuyệt vời.
Hỏi: Ông
nói gần đây, sau 20 năm chiến tích cực bôi nhọ thời kỳ Xô viết và xóa bỏ
Stalin, nhưng thăm dò cho thấy càng nhiều dân chúng
có thái độ tích cực về Stalin. Tại sao, điều gì là lý do?
Andrew Fursov: Quá trình này rất logic, bởi dân chúng so sánh những gì họ
biết, họ nghe với những gì nhìn thấy ngày nay. Sự phân cực xã hội to lớn, khuyết tật
của quan hệ quốc tế và dân chúng biết những gì khác biệt dưới thời Stalin. Hơn
nữa, sự bôi nhọ Stalin và tất cả những kẻ trát bùn vào Xô viết đã làm điều này
quá ngu xuẩn, quá thô thiển đến mức mà những người kém hiểu biết cũng rõ là có
cái gì đó không đúng ở đây. Ngoài ra, số đông quần chúng hiểu rõ, quá khứ Xô viết
bị ném bùn cũng là để thấy những gì đang xảy ra lúc này – nó quá tồi tệ, lại
càng diễn ra tồi tệ hơn. Chẳng thể nào che đậy được sự thật, và tuyên truyền tốt nhất cho LX và thời kỳ Stalin – chính là hiện thực của
chúng ta ngày nay. Đã quá đủ để nhìn vào nó, còn Xô viết trong quá khứ sẽ có rất
nhiều người
ủng hộ.
Hỏi: Bất chấp phương tây sợ hãi "CCCP tái lập”, quá trình hợp nhất không gian hậu Xô viết
diễn ra không tích cực lắm. Theo quan điểm của ông, liệu Vladimir
Putin có đủ
quyền lực để
khởi động quá
trình
"Chủ nghĩa
Stalin mới” cùng
với hợp nhất
Eurasia, tái
công
nghiệp hóa,
tăng
cường
uy tín
quốc tế, etc?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét