Như nói trong bài trước, Liberal – CNTD bị gán cho đủ thứ xấu
xa: phản bội! trộm cắp, phá hoại, nổi loạn, bệnh hoạn!, căn bệnh tâm thần thời
đại!
Chủ
nghĩa tự do, tự do cá nhân hay chủ nghĩa cá nhân mang muôn hình vạn trạng. Một
trong những trọng tâm của nó là quyền sở hữu cá nhân – cốt lõi của hệ thống tư
bản. Sẽ là giáo điều, phi thực tế khi cho rằng, trong các nước tư bản như Mỹ,
Anh, Pháp… ai ai cũng được quyền sở hữu tài sản, tư liệu sản xuất. Hay nói theo
lối chơi chữ: giữa quyền và thực tế là bầu trời và vực thẳm! Thực tế, chỉ một
số ít cá nhân “được Chúa chọn” mới là kẻ sở hữu. 80% dân số Mỹ chỉ sở hữu 7%
tài sản, hay ngược lại, 20% giới bề trên chiếm đoạt 93% tài sản nước Mỹ, nước
Mỹ giàu có không giành cho số đông dân Mỹ!
CNTD
có kẻ thù là CNCS,
vì vậy một trong những nghị sự của
CNTD là tuyên truyền cổ vũ tư nhân hóa các nước theo XHCN hay CSCN
và tất cả các nước khác.
Thậm
chí điều này viết bằng chữ trên giấy trắng mực đen ở các văn bản thỏa thuận của các tổ chức tài chính trùm sò như WB
và IMF và vô số bài học đau thương ở các
quốc gia.
Còn
bây giờ hãy nhường lời cho ông Paul Craig Roberts, nhà
bình luận xuất sắc, vị khách quen
thuộc của báo Nga viết về vấn đề này. Bài
viết của ông đăng trên: www.paulcraigroberts.org
Tư
tưởng CNTD cổ vũ tư nhân hóa. Tuy nhiên, trong thực tế tư nhân hóa thường là
rất khác nhau ở kết quả hơn định đề tư tưởng của CNTD. Hầu như luôn luôn, tư
nhân hóa trở thành một cách thức cho lợi ích của các cá nhân có mối quan hệ
tốt, cướp bóc cả quỹ công và phúc lợi cộng đồng.
Hầu
hết các tư nhân hóa, kể cả như những gì đã xảy ra ở Pháp và Anh trong thời kỳ
tân tự do, ở Hy Lạp ngày hôm nay và ở Ukraina ngày mai, là cướp tài sản công
bởi các nhóm lợi ích cá nhân có mối liên kết chính trị.
Một
hình thức tư nhân hóa khác là biến các chức năng truyền thống của chính phủ,
chẳng hạn như điều hành hoạt động nhà tù và nhiều chức năng chu cấp cho các lực
lượng vũ trang, quân đội - chẳng hạn như nuôi ăn cho quân đội, được chuyển cho
các công ty tư nhân làm tăng lên nhiều chi phí công. Về cơ bản, tư tưởng
CNTD được vận dụng để kiếm các hợp đồng công sinh lời hấp dẫn cho
một vài cá nhân được hưởng lợi, những kẻ thường là các chính trị gia hay các
trùm sò có máu mặt - nhưng lại được gọi là “doanh nghiệp tự do”.
Tư nhân hóa các nhà tù
ở Mỹ là một ví dụ về chi phí bất thường và bất công. Tư nhân hóa nhà tù đòi hỏi
tỷ lệ giam giữ tù nhân ngày càng cao để xây dựng lợi nhuận. Mỹ, được cho là
" vùng đất của tự do" nhưng đến nay lại có tỷ lệ tù nhân cao nhất thế
giới. "Tự do" Mỹ không chỉ là tỷ lệ phần trăm cao nhất của dân số nhà
tù, mà còn là số lượng tuyệt đối cao nhất. Trung Quốc “độc tài” có dân số gấp 4
lần Mỹ lại có số tù nhân ít hơn.
Bài viết này cho thấy
tư nhân hóa nhà tù hoạt động vì lợi ích tư nhân có quan hệ tốt. Hay ở
đây cũng vậy!
Nó cũng cho thấy nỗi
hổ thẹn khác thường, tham nhũng và sự mất uy tín mà nhà tù tư nhân đã mang lại
cho nước Mỹ.
Một vài năm trước, tôi
đã viết về kết án của hai thẩm phán, kẻ đã được trả tiền bởi các cơ sở giam giữ
vị thành niên tư nhân để tuyên phạt những đứa trẻ vào nhà tù của họ.
Khi ‘Alain of Lille’
và sau đó Karl Marx nói, "tiền là tất cả!" Ở Mỹ tiền là tất cả những
gì quan trọng đối với hệ thống chính trị và với đám đông dân chúng. Về cơ bản, nước
Mỹ không có giá trị nào khác.
Một kỳ quái khác của
CNTD là Wall Street. Trong thần thoại tự do chủ nghĩa Wall Street là mẹ của các
doanh nhân và các công ty mới thành lập bùng nổ trong công nghiệp, sản xuất, và
các hãng thương mại khổng lồ. Trên thực tế, Wall Street là mẹ của tham nhũng khổng
lồ. Như Nomi Prins cho thấy trong “All The President's Bankers”, nó luôn luôn
là như vậy.
Gần đây, đã có một
loạt các tố cáo Wall Street. Rất nhiều trong đó là báo cáo của Prins and
Martens trên trang web: Wall Street On Parade. Không giống các CNTD, Prins and Martens là cựu Wall Street và
biết họ đang nói về cái gì:
Tất cả thị trường tài
chính Mỹ đang bị gian lận vì lợi ích của một số kẻ. Chúng tôi đã có sự tiếp xúc
tần số cao với giao dịch đặt lệnh mua bán gian lận. Chúng tôi đã vạch trần sự gian
lận lãi suất LIBOR của các nhà băng lớn và London thao túng giá vàng. Chúng tôi
đã phơi bày gian lận của Cục Dự trữ Liên bang về giá vàng trên thị trường tương
lai qua ngân hàng vàng phụ thuộc của họ. Chúng tôi đã cung cấp cho các buổi
điều trần của Quốc hội về những gian lận giá kim loại và hàng hóa. Giá trị trao
đổi đồng USD là lừa đảo. Và vân vân, chưa thấy có gì biến chuyển. Gần đây, luật
sư của SEC, James Kidney đã nghỉ hưu. Sau khi nghỉ hưu, ông tuyên bố rằng các
vụ kiện của ông đối với các ngân hàng lớn phạm tội đã bị ngăn chặn bởi cấp cao hơn
của SEC, kẻ để mắt đến làm ăn lớn với các ngân hàng mà họ bảo vệ trong khi phục
vụ chính phủ.
Vì vậy, ở đây bạn có điều
này. Chính phủ Mỹ quá nhiều tham nhũng thậm chí ngay cả những cơ quan quản lý
tài chính cũng đã tham nhũng bằng tiền của tư bản tư nhân, đối tượng mà họ có
nghĩa vụ phải quản lý.
Nước Mỹ thối nát. Đó
là những gì chúng tôi đã trở thành.
Thậm chí Vladimir
Putin cũng không hiểu làm thế nào mà Washington đã hoàn toàn hư hỏng và không còn
cảm giác tính người.
Phản ứng của Putin với
khủng hoảng Ukraina tạo ra bởi đảo chính của Washington ở Kiev là dựa vào
"đối tác phương Tây của Nga", Liên hợp quốc, chế độ Obama, John
Kerry, v, v, để tìm ra một giải pháp hợp lý cho cuộc khủng hoảng.
Hy vọng của Putin vào một
giải pháp ngoại giao là không thực tế. Chính phủ các nước NATO đã bị mua và được
trả tiền bởi Washington. Ví dụ, Đức không phải là một quốc gia. Đức là một mảnh
nhỏ của đế chế Washington. Chính phủ Đức sẽ làm như Washington chỉ bảo, họ là đại
diện của chương trình nghị sự Washington. Các chính phủ châu Âu mà Putin nói chuyện
không lắng nghe.
Paul Wolfowitz, tân
bảo thủ làm thứ trưởng Quốc phòng chủ trì sắp đặt các bằng chứng giả được sử
dụng bởi chế độ Bush để khởi động các cuộc chiến tranh của Washington ở Trung
Đông, ông ta tuyên bố giảm thiểu quyền lực của Nga là "mục tiêu đầu
tiên" của chính sách đối ngoại và quân sự Mỹ:
"Mục tiêu đầu tiên của chúng tôi là ngăn chặn sự tái xuất
hiện của một đối thủ mới, hoặc trên lãnh thổ Liên Xô trước đây hay ở nơi khác, đặt
ra mối đe dọa trật tự như trước đây đã đặt ra bởi Liên Xô. Đây là mối
quan tâm ưu tiên của chiến lược phòng thủ khu vực mới và đòi hỏi chúng ta nỗ
lực để ngăn chặn bất kỳ quyền lực thù địch nào thống trị khu vực có tài nguyên này,
dưới sự kiểm soát hợp nhất, đủ để hình thành sức mạnh toàn cầu."
Cái mà Wolfowitz ám
chỉ "quyền lực thù địch" là bất kỳ quyền lực nào độc lập với quyền bá
chủ của Washington.
Washington lật đổ
chính phủ được bầu cử Ukraina để sắp đặt một cuộc khủng hoảng mà nó sẽ làm Nga sao
nhãng cuộc phiêu lưu của Washington ở Syria và Iran và để biến Nga thành quỷ sứ
như một kẻ xâm lược để xây dựng lại đế chế làm nguy hiểm cho châu Âu.
Washington sẽ sử dụng mối bất hòa này để chia rẽ mối quan hệ kinh tế ngày càng
tăng giữa Nga và EU. Mục đích của cấm vận không phải là để trừng phạt Nga, mà
là để phá vỡ các mối quan hệ kinh tế.
Chiến lược của
Washington là phiêu lưu và mang nguy cơ chiến tranh. Nếu phương Tây có truyền
thông độc lập, kế hoạch của Washington sẽ thất bại. Nhưng thay vì là truyền thông,
phương Tây có một Bộ Tuyên truyền. New York Times người ta thậm chí thấy Judith
Miller được thay vào. Như bạn có thể đã quên hoặc không được biết, Judith Miller là phóng
viên tờ New York Times, kẻ đổ đầy tờ báo những dối trá của chế độ tân bảo thủ Bush
về vũ khí hủy diệt hàng loạt của Iraq. Thay vì kiểm tra và vạch trần tuyên bố giả
tạo của chế độ Bush, tờ New York Times ủng hộ tình thế chiến tranh của chế độ
Bush bằng cách sử dụng uy tín của tờ báo thúc đẩy chương trình nghị sự chiến
tranh tân bảo thủ.
Một kẻ Judith Miller
mới là David M. Herszenhorn, với đồng bọn Andrew Roth, Noah Sneider, và Andrew
Higgins. Herszenhorn bác bỏ hoàn toàn các tường thuật sự kiện của truyền thông
Nga về Ukraine như là "một chiến dịch tuyên truyền đặc biệt" được
thiết kế để che giấu sự thật khỏi người dân Nga rằng toàn bộ cuộc khủng hoảng
Ukraina là lỗi của chính phủ Nga: "Và như vậy bắt đầu một ngày khác ầm ỹ
và cường điệu, đánh lạc hướng, thổi phồng, giả thuyết âm mưu, hùng biện nảy lửa,
và đôi khi, bịa đặt hoàn toàn về cuộc
khủng hoảng chính trị tại Ukraina là bắt nguồn từ các cấp cao nhất điện Kremlin và phản chiếu trên
truyền hình nhà nước kiểm soát Nga, giờ này qua giờ khác, ngày này qua ngày, tuần này qua tuần
khác.
Tôi chưa bao giờ đọc
một đoạn tuyên truyền nào trắng trơn hơn của Herszenhorn. Ông ta căn cứ bài báo
của mình trên hai "tác giả", Lilia Shevtsova của Trung tâm Mỹ tài trợ
Carnegie ở Mat-xcơ-va và Mark Galeotti, một giáo sư đại học New York.
Theo Herszenhorn, các
cuộc biểu tình lan rộng ở miền đông Ukraine hoàn toàn do lỗi của người biểu
tình, họ được đặt trong một chương trình có mục đích tuyên truyền. Các cuộc
biểu tình không phải là phản ứng với lời nói và hành động của chính phủ
Washington cài cắm ở Kiev. Herszenhorn bác bỏ báo cáo Russophobia (bài Nga) của
chủ nghĩa dân tộc cực đoan như là "tuyên bố độc địa" và coi chính phủ được Washington dàn dựng, không được bầu ở Kiev là hợp pháp. Tuy nhiên, Herszenhorn coi
các chính phủ thành lập từ kết quả trưng cầu dân ý là bất hợp pháp trừ khi được
chấp thuận bởi Washington. Nếu bạn đặt niềm tin của mình vào Herszenhorn, bạn
sẽ bác bỏ tất cả các bài báo như dưới đây là những lời nói dối và tuyên truyền:
Phương Tây là thế giới
ma trận được bảo vệ bởi Bộ Tuyên truyền. Dân chúng phương Tây đang xa rời thực
tế. Họ sống trong thế giới tuyên truyền và thông tin đánh lạc hướng. Tình hình
thực sự còn tồi tệ hơn so với hiện thực "Big Brother" được mô tả bởi
George Orwell trong cuốn sách của ông, năm 1984.
Hệ tư tưởng được gọi
là tân-bảo thủ đã kiểm soát chính phủ Mỹ kể từ nhiệm kỳ 2 của Clinton, đẩy thế
giới vào con đường dẫn đến chiến tranh và tàn phá. Thay vì đưa ra câu hỏi về
con đường, truyền thông phương Tây thúc giục thế giới vào con đường này. Đọc
những gì các lang băm y tế viết sẽ dẫn đến niềm tin của chế độ tân bảo thủ Obama
rằng chiến tranh hạt nhân là có thể thắng.
Chính phủ Trung Quốc
đã kêu gọi vì "một thế giới phi Mỹ hóa". Cơ quan lập pháp Nga hiểu, một phần của hệ thống thanh toán đồng đô nghĩa là Nga trợ cấp cho chủ nghĩa đế
quốc Mỹ. Nhà lập pháp Nga, Mikhail Degtyaryov nói với Izvestia rằng "Đồng đô la là quỉ dữ. Đó là giấy xanh
bẩn thỉu có dính máu của hàng trăm ngàn công dân dân sự Nhật Bản, Serbia,
Afghanistan, Iraq, Syria, Libya, Hàn Quốc và Việt Nam."
Tuy nhiên, phát ngôn
viên ngành công nghiệp Nga nói, có thể ở trong quân đoàn Washington nhưng rất
có thể chỉ là những người không ngu ngốc, nói rằng Nga bị ràng buộc bởi giao
kèo với hệ thống đô la và có lẽ trong 10 hoặc 15 năm Nga sẽ có một cách tiếp
cận khôn ngoan hơn. Đó là giả định rằng Nga sẽ vẫn có khả năng hoạt động vì lợi
ích riêng của mình sau khi chịu đựng chủ nghĩa đế quốc tài chính của Mỹ 10 hoặc
15 năm nữa.
Mỗi quốc gia mong muốn
tồn tại độc lập không phải sống dưới ngón tay cái Washington ngay lập tức rời
bỏ hệ thống thanh toán đô la, đó là một hình thức kiểm soát của Mỹ đối với các
nước khác. Đó là mục đích duy nhất mà hệ thống đồng đô la phụng sự.
Nhiều quốc gia đang bị
ảnh hưởng bởi các nhà kinh tế được đào tạo tại Mỹ theo truyền thống tân tự do
hay tân CNTD.
Giáo dục Mỹ của họ là một hình thức tẩy não để đảm bảo
rằng chỉ bảo của họ làm cho
chính phủ của họ bất
lực khi chống lại chủ nghĩa đế quốc của Washington.
Cho dù các mối đe dọa
rõ ràng mà Washington đặt ra, nhiều người không nhận ra mối đe dọa này bởi Washington
đóng vai là "nền dân chủ lớn nhất". Tuy nhiên, các học giả tìm kiếm
dân chủ này lại không thể tìm thấy nó ở Mỹ. Bằng chứng là Mỹ
là một đầu sỏ chính trị, không phải là một nền dân chủ.
Đầu sỏ là một đất nước
được điều hành vì lợi ích cá nhân. Những lợi ích cá nhân này là Wall Street, một
phức hợp quân sự/an ninh, dầu khí, và tìm kiếm sự thống trị kinh doanh nông
nghiệp, mục tiêu được phụng sự rõ ràng bởi hệ tư tưởng tân bảo thủ của quyền bá
chủ Mỹ.
Các đầu sỏ chính trị
Mỹ giành thắng lợi ngay cả khi Mỹ thất bại. Cuối cùng, nhà tù tra tấn khét
tiếng của Washington, Abu Ghraib, đã bị đóng cửa. Nhưng không phải do
Washington. Thành phố Iraq trong tuần cuối cùng rơi vào tay quân al-Qaeda "bị
đánh bại". Hãy nhớ rằng, qua cuộc chiến Iraq, $3 ngàn tỷ đã bị phung phí,
nhưng đó không phải là cách tổ hợp quân sự/an ninh Mỹ nhìn nhận nó. Chiến
tranh là một chiến thắng tuyệt vời cho lợi nhuận.
Bao lâu nữa những
dân Mỹ ngu đần sẽ sụp đổ vì sự lừa dối đầy phấn khích này?
Đảng Cộng hòa đã sử
dụng chiến tranh để tạo ra thâm hụt ngân sách khổng lồ và nợ quốc gia mà hiện
nay đang được sử dụng để phá hoại các mạng lưới an toàn xã hội, bao gồm An sinh
xã hội và Y tế. Có các cuộc nói chuyện về tư nhân hóa An sinh xã hội và Y tế. Đề
nghị lợi nhuận nhiều hơn cho các đầu sỏ chính trị. Dân chúng Mỹ cả tin thực sự không
có so sánh. Những kẻ cả tin sẽ đày đọa cả thế giới đến tuyệt chủng.
Paul Craig Roberts
Như nói trong bài trước, Liberal – CNTD bị gán cho đủ thứ xấu
xa: phản bội! trộm cắp, phá hoại, nổi loạn, bệnh hoạn!, căn bệnh tâm thần thời
đại!
Chủ
nghĩa tự do, tự do cá nhân hay chủ nghĩa cá nhân mang muôn hình vạn trạng. Một
trong những trọng tâm của nó là quyền sở hữu cá nhân – cốt lõi của hệ thống tư
bản. Sẽ là giáo điều, phi thực tế khi cho rằng, trong các nước tư bản như Mỹ,
Anh, Pháp… ai ai cũng được quyền sở hữu tài sản, tư liệu sản xuất. Hay nói theo
lối chơi chữ: giữa quyền và thực tế là bầu trời và vực thẳm! Thực tế, chỉ một
số ít cá nhân “được Chúa chọn” mới là kẻ sở hữu. 80% dân số Mỹ chỉ sở hữu 7%
tài sản, hay ngược lại, 20% giới bề trên chiếm đoạt 93% tài sản nước Mỹ, nước
Mỹ giàu có không giành cho số đông dân Mỹ!
CNTD
có kẻ thù là CNCS,
vì vậy một trong những nghị sự của
CNTD là tuyên truyền cổ vũ tư nhân hóa các nước theo XHCN hay CSCN
và tất cả các nước khác.
Thậm
chí điều này viết bằng chữ trên giấy trắng mực đen ở các văn bản thỏa thuận của các tổ chức tài chính trùm sò như WB
và IMF và vô số bài học đau thương ở các
quốc gia.
Còn
bây giờ hãy nhường lời cho ông Paul Craig Roberts, nhà
bình luận xuất sắc, vị khách quen
thuộc của báo Nga viết về vấn đề này. Bài
viết của ông đăng trên: www.paulcraigroberts.org
Tư
tưởng CNTD cổ vũ tư nhân hóa. Tuy nhiên, trong thực tế tư nhân hóa thường là
rất khác nhau ở kết quả hơn định đề tư tưởng của CNTD. Hầu như luôn luôn, tư
nhân hóa trở thành một cách thức cho lợi ích của các cá nhân có mối quan hệ
tốt, cướp bóc cả quỹ công và phúc lợi cộng đồng.
Hầu
hết các tư nhân hóa, kể cả như những gì đã xảy ra ở Pháp và Anh trong thời kỳ
tân tự do, ở Hy Lạp ngày hôm nay và ở Ukraina ngày mai, là cướp tài sản công
bởi các nhóm lợi ích cá nhân có mối liên kết chính trị.
Một
hình thức tư nhân hóa khác là biến các chức năng truyền thống của chính phủ,
chẳng hạn như điều hành hoạt động nhà tù và nhiều chức năng chu cấp cho các lực
lượng vũ trang, quân đội - chẳng hạn như nuôi ăn cho quân đội, được chuyển cho
các công ty tư nhân làm tăng lên nhiều chi phí công. Về cơ bản, tư tưởng
CNTD được vận dụng để kiếm các hợp đồng công sinh lời hấp dẫn cho
một vài cá nhân được hưởng lợi, những kẻ thường là các chính trị gia hay các
trùm sò có máu mặt - nhưng lại được gọi là “doanh nghiệp tự do”.
Tư nhân hóa các nhà tù
ở Mỹ là một ví dụ về chi phí bất thường và bất công. Tư nhân hóa nhà tù đòi hỏi
tỷ lệ giam giữ tù nhân ngày càng cao để xây dựng lợi nhuận. Mỹ, được cho là
" vùng đất của tự do" nhưng đến nay lại có tỷ lệ tù nhân cao nhất thế
giới. "Tự do" Mỹ không chỉ là tỷ lệ phần trăm cao nhất của dân số nhà
tù, mà còn là số lượng tuyệt đối cao nhất. Trung Quốc “độc tài” có dân số gấp 4
lần Mỹ lại có số tù nhân ít hơn.
Bài viết này cho thấy
tư nhân hóa nhà tù hoạt động vì lợi ích tư nhân có quan hệ tốt. Hay ở
đây cũng vậy!
Nó cũng cho thấy nỗi
hổ thẹn khác thường, tham nhũng và sự mất uy tín mà nhà tù tư nhân đã mang lại
cho nước Mỹ.
Một vài năm trước, tôi
đã viết về kết án của hai thẩm phán, kẻ đã được trả tiền bởi các cơ sở giam giữ
vị thành niên tư nhân để tuyên phạt những đứa trẻ vào nhà tù của họ.
Khi ‘Alain of Lille’
và sau đó Karl Marx nói, "tiền là tất cả!" Ở Mỹ tiền là tất cả những
gì quan trọng đối với hệ thống chính trị và với đám đông dân chúng. Về cơ bản, nước
Mỹ không có giá trị nào khác.
Một kỳ quái khác của
CNTD là Wall Street. Trong thần thoại tự do chủ nghĩa Wall Street là mẹ của các
doanh nhân và các công ty mới thành lập bùng nổ trong công nghiệp, sản xuất, và
các hãng thương mại khổng lồ. Trên thực tế, Wall Street là mẹ của tham nhũng khổng
lồ. Như Nomi Prins cho thấy trong “All The President's Bankers”, nó luôn luôn
là như vậy.
Gần đây, đã có một
loạt các tố cáo Wall Street. Rất nhiều trong đó là báo cáo của Prins and
Martens trên trang web: Wall Street On Parade. Không giống các CNTD, Prins and Martens là cựu Wall Street và
biết họ đang nói về cái gì:
Tất cả thị trường tài
chính Mỹ đang bị gian lận vì lợi ích của một số kẻ. Chúng tôi đã có sự tiếp xúc
tần số cao với giao dịch đặt lệnh mua bán gian lận. Chúng tôi đã vạch trần sự gian
lận lãi suất LIBOR của các nhà băng lớn và London thao túng giá vàng. Chúng tôi
đã phơi bày gian lận của Cục Dự trữ Liên bang về giá vàng trên thị trường tương
lai qua ngân hàng vàng phụ thuộc của họ. Chúng tôi đã cung cấp cho các buổi
điều trần của Quốc hội về những gian lận giá kim loại và hàng hóa. Giá trị trao
đổi đồng USD là lừa đảo. Và vân vân, chưa thấy có gì biến chuyển. Gần đây, luật
sư của SEC, James Kidney đã nghỉ hưu. Sau khi nghỉ hưu, ông tuyên bố rằng các
vụ kiện của ông đối với các ngân hàng lớn phạm tội đã bị ngăn chặn bởi cấp cao hơn
của SEC, kẻ để mắt đến làm ăn lớn với các ngân hàng mà họ bảo vệ trong khi phục
vụ chính phủ.
Vì vậy, ở đây bạn có điều
này. Chính phủ Mỹ quá nhiều tham nhũng thậm chí ngay cả những cơ quan quản lý
tài chính cũng đã tham nhũng bằng tiền của tư bản tư nhân, đối tượng mà họ có
nghĩa vụ phải quản lý.
Nước Mỹ thối nát. Đó
là những gì chúng tôi đã trở thành.
Thậm chí Vladimir
Putin cũng không hiểu làm thế nào mà Washington đã hoàn toàn hư hỏng và không còn
cảm giác tính người.
Phản ứng của Putin với
khủng hoảng Ukraina tạo ra bởi đảo chính của Washington ở Kiev là dựa vào
"đối tác phương Tây của Nga", Liên hợp quốc, chế độ Obama, John
Kerry, v, v, để tìm ra một giải pháp hợp lý cho cuộc khủng hoảng.
Hy vọng của Putin vào một
giải pháp ngoại giao là không thực tế. Chính phủ các nước NATO đã bị mua và được
trả tiền bởi Washington. Ví dụ, Đức không phải là một quốc gia. Đức là một mảnh
nhỏ của đế chế Washington. Chính phủ Đức sẽ làm như Washington chỉ bảo, họ là đại
diện của chương trình nghị sự Washington. Các chính phủ châu Âu mà Putin nói chuyện
không lắng nghe.
Paul Wolfowitz, tân
bảo thủ làm thứ trưởng Quốc phòng chủ trì sắp đặt các bằng chứng giả được sử
dụng bởi chế độ Bush để khởi động các cuộc chiến tranh của Washington ở Trung
Đông, ông ta tuyên bố giảm thiểu quyền lực của Nga là "mục tiêu đầu
tiên" của chính sách đối ngoại và quân sự Mỹ:
"Mục tiêu đầu tiên của chúng tôi là ngăn chặn sự tái xuất
hiện của một đối thủ mới, hoặc trên lãnh thổ Liên Xô trước đây hay ở nơi khác, đặt
ra mối đe dọa trật tự như trước đây đã đặt ra bởi Liên Xô. Đây là mối
quan tâm ưu tiên của chiến lược phòng thủ khu vực mới và đòi hỏi chúng ta nỗ
lực để ngăn chặn bất kỳ quyền lực thù địch nào thống trị khu vực có tài nguyên này,
dưới sự kiểm soát hợp nhất, đủ để hình thành sức mạnh toàn cầu."
Cái mà Wolfowitz ám
chỉ "quyền lực thù địch" là bất kỳ quyền lực nào độc lập với quyền bá
chủ của Washington.
Washington lật đổ
chính phủ được bầu cử Ukraina để sắp đặt một cuộc khủng hoảng mà nó sẽ làm Nga sao
nhãng cuộc phiêu lưu của Washington ở Syria và Iran và để biến Nga thành quỷ sứ
như một kẻ xâm lược để xây dựng lại đế chế làm nguy hiểm cho châu Âu.
Washington sẽ sử dụng mối bất hòa này để chia rẽ mối quan hệ kinh tế ngày càng
tăng giữa Nga và EU. Mục đích của cấm vận không phải là để trừng phạt Nga, mà
là để phá vỡ các mối quan hệ kinh tế.
Chiến lược của
Washington là phiêu lưu và mang nguy cơ chiến tranh. Nếu phương Tây có truyền
thông độc lập, kế hoạch của Washington sẽ thất bại. Nhưng thay vì là truyền thông,
phương Tây có một Bộ Tuyên truyền. New York Times người ta thậm chí thấy Judith
Miller được thay vào. Như bạn có thể đã quên hoặc không được biết, Judith Miller là phóng
viên tờ New York Times, kẻ đổ đầy tờ báo những dối trá của chế độ tân bảo thủ Bush
về vũ khí hủy diệt hàng loạt của Iraq. Thay vì kiểm tra và vạch trần tuyên bố giả
tạo của chế độ Bush, tờ New York Times ủng hộ tình thế chiến tranh của chế độ
Bush bằng cách sử dụng uy tín của tờ báo thúc đẩy chương trình nghị sự chiến
tranh tân bảo thủ.
Một kẻ Judith Miller
mới là David M. Herszenhorn, với đồng bọn Andrew Roth, Noah Sneider, và Andrew
Higgins. Herszenhorn bác bỏ hoàn toàn các tường thuật sự kiện của truyền thông
Nga về Ukraine như là "một chiến dịch tuyên truyền đặc biệt" được
thiết kế để che giấu sự thật khỏi người dân Nga rằng toàn bộ cuộc khủng hoảng
Ukraina là lỗi của chính phủ Nga: "Và như vậy bắt đầu một ngày khác ầm ỹ
và cường điệu, đánh lạc hướng, thổi phồng, giả thuyết âm mưu, hùng biện nảy lửa,
và đôi khi, bịa đặt hoàn toàn về cuộc
khủng hoảng chính trị tại Ukraina là bắt nguồn từ các cấp cao nhất điện Kremlin và phản chiếu trên
truyền hình nhà nước kiểm soát Nga, giờ này qua giờ khác, ngày này qua ngày, tuần này qua tuần
khác.
Tôi chưa bao giờ đọc
một đoạn tuyên truyền nào trắng trơn hơn của Herszenhorn. Ông ta căn cứ bài báo
của mình trên hai "tác giả", Lilia Shevtsova của Trung tâm Mỹ tài trợ
Carnegie ở Mat-xcơ-va và Mark Galeotti, một giáo sư đại học New York.
Theo Herszenhorn, các
cuộc biểu tình lan rộng ở miền đông Ukraine hoàn toàn do lỗi của người biểu
tình, họ được đặt trong một chương trình có mục đích tuyên truyền. Các cuộc
biểu tình không phải là phản ứng với lời nói và hành động của chính phủ
Washington cài cắm ở Kiev. Herszenhorn bác bỏ báo cáo Russophobia (bài Nga) của
chủ nghĩa dân tộc cực đoan như là "tuyên bố độc địa" và coi chính phủ được Washington dàn dựng, không được bầu ở Kiev là hợp pháp. Tuy nhiên, Herszenhorn coi
các chính phủ thành lập từ kết quả trưng cầu dân ý là bất hợp pháp trừ khi được
chấp thuận bởi Washington. Nếu bạn đặt niềm tin của mình vào Herszenhorn, bạn
sẽ bác bỏ tất cả các bài báo như dưới đây là những lời nói dối và tuyên truyền:
Phương Tây là thế giới
ma trận được bảo vệ bởi Bộ Tuyên truyền. Dân chúng phương Tây đang xa rời thực
tế. Họ sống trong thế giới tuyên truyền và thông tin đánh lạc hướng. Tình hình
thực sự còn tồi tệ hơn so với hiện thực "Big Brother" được mô tả bởi
George Orwell trong cuốn sách của ông, năm 1984.
Hệ tư tưởng được gọi
là tân-bảo thủ đã kiểm soát chính phủ Mỹ kể từ nhiệm kỳ 2 của Clinton, đẩy thế
giới vào con đường dẫn đến chiến tranh và tàn phá. Thay vì đưa ra câu hỏi về
con đường, truyền thông phương Tây thúc giục thế giới vào con đường này. Đọc
những gì các lang băm y tế viết sẽ dẫn đến niềm tin của chế độ tân bảo thủ Obama
rằng chiến tranh hạt nhân là có thể thắng.
Chính phủ Trung Quốc
đã kêu gọi vì "một thế giới phi Mỹ hóa". Cơ quan lập pháp Nga hiểu, một phần của hệ thống thanh toán đồng đô nghĩa là Nga trợ cấp cho chủ nghĩa đế
quốc Mỹ. Nhà lập pháp Nga, Mikhail Degtyaryov nói với Izvestia rằng "Đồng đô la là quỉ dữ. Đó là giấy xanh
bẩn thỉu có dính máu của hàng trăm ngàn công dân dân sự Nhật Bản, Serbia,
Afghanistan, Iraq, Syria, Libya, Hàn Quốc và Việt Nam."
Tuy nhiên, phát ngôn
viên ngành công nghiệp Nga nói, có thể ở trong quân đoàn Washington nhưng rất
có thể chỉ là những người không ngu ngốc, nói rằng Nga bị ràng buộc bởi giao
kèo với hệ thống đô la và có lẽ trong 10 hoặc 15 năm Nga sẽ có một cách tiếp
cận khôn ngoan hơn. Đó là giả định rằng Nga sẽ vẫn có khả năng hoạt động vì lợi
ích riêng của mình sau khi chịu đựng chủ nghĩa đế quốc tài chính của Mỹ 10 hoặc
15 năm nữa.
Mỗi quốc gia mong muốn
tồn tại độc lập không phải sống dưới ngón tay cái Washington ngay lập tức rời
bỏ hệ thống thanh toán đô la, đó là một hình thức kiểm soát của Mỹ đối với các
nước khác. Đó là mục đích duy nhất mà hệ thống đồng đô la phụng sự.
Nhiều quốc gia đang bị
ảnh hưởng bởi các nhà kinh tế được đào tạo tại Mỹ theo truyền thống tân tự do
hay tân CNTD.
Giáo dục Mỹ của họ là một hình thức tẩy não để đảm bảo
rằng chỉ bảo của họ làm cho
chính phủ của họ bất
lực khi chống lại chủ nghĩa đế quốc của Washington.
Cho dù các mối đe dọa
rõ ràng mà Washington đặt ra, nhiều người không nhận ra mối đe dọa này bởi Washington
đóng vai là "nền dân chủ lớn nhất". Tuy nhiên, các học giả tìm kiếm
dân chủ này lại không thể tìm thấy nó ở Mỹ. Bằng chứng là Mỹ
là một đầu sỏ chính trị, không phải là một nền dân chủ.
Đầu sỏ là một đất nước
được điều hành vì lợi ích cá nhân. Những lợi ích cá nhân này là Wall Street, một
phức hợp quân sự/an ninh, dầu khí, và tìm kiếm sự thống trị kinh doanh nông
nghiệp, mục tiêu được phụng sự rõ ràng bởi hệ tư tưởng tân bảo thủ của quyền bá
chủ Mỹ.
Các đầu sỏ chính trị
Mỹ giành thắng lợi ngay cả khi Mỹ thất bại. Cuối cùng, nhà tù tra tấn khét
tiếng của Washington, Abu Ghraib, đã bị đóng cửa. Nhưng không phải do
Washington. Thành phố Iraq trong tuần cuối cùng rơi vào tay quân al-Qaeda "bị
đánh bại". Hãy nhớ rằng, qua cuộc chiến Iraq, $3 ngàn tỷ đã bị phung phí,
nhưng đó không phải là cách tổ hợp quân sự/an ninh Mỹ nhìn nhận nó. Chiến
tranh là một chiến thắng tuyệt vời cho lợi nhuận.
Bao lâu nữa những
dân Mỹ ngu đần sẽ sụp đổ vì sự lừa dối đầy phấn khích này?
Đảng Cộng hòa đã sử
dụng chiến tranh để tạo ra thâm hụt ngân sách khổng lồ và nợ quốc gia mà hiện
nay đang được sử dụng để phá hoại các mạng lưới an toàn xã hội, bao gồm An sinh
xã hội và Y tế. Có các cuộc nói chuyện về tư nhân hóa An sinh xã hội và Y tế. Đề
nghị lợi nhuận nhiều hơn cho các đầu sỏ chính trị. Dân chúng Mỹ cả tin thực sự không
có so sánh. Những kẻ cả tin sẽ đày đọa cả thế giới đến tuyệt chủng.
Paul Craig Roberts
Chuẩn: "tư nhân hóa, là cướp tài sản công bởi các nhóm lợi ích cá nhân có mối liên kết chính trị".
Trả lờiXóaỞ Nga, thời En Xin, đã từng.
Ở UK đã và đang chịu hậu quả:
Các tài phiệt UK thay nhau bỏ tiền mua phiếu bầu để nắm chính quyền và làm giàu trên lưng nhân dân.Hết thời thì đến lượt đứa khác.
Sẵn tiền, mỗi thằng lại sắm quân đội riêng, và vì thế, UK không ai đủ uy tín để có thể tập trung một đội quân đủ mạnh và trung thành với chính quyền.
Đó chính là bài học cho VN, chỉ nên chấp nhận cổ phần hóa và nhà nước vẫn phải nắm vai trò chủ đạo trong nền kinh tế và quân đội .
- Không thể chấp nhận tư nhân hóa sạch sành sanh theo các điều kiện kèm mồi nhử của WB hay TTP.
- Mặt khác, không thể phi chính trị hóa quân đội được.
VN có gì nguy cấp chắc chắn TQ sẽ không trơ mắt đứng nhìn đâu.
XóaChuẩn!
Trả lờiXóa