Em ơi Ba Lan mùa tuyết tan!

Em ơi Ba Lan mùa tuyết tan!
Đường bạch dương sương trắng nay tàn…

Anh đi trong gió buồn hiu hắt
Một trời u ám rám bạch dương…

Xin lỗi Tố Hữu, vần thơ xưa có nhiều lý do để ngày nay chẳng ai còn nhớ.

Chúng ta đã đề cập Rumani, Hungari. Lavia, Czech… giờ là Ba Lan cũng chủ đề cũ: Sau khi ly khai khỏi khối Xô Viết, về với thế giới “tự do dân chủ”. Và thế nào mà sau hơn 20 năm, họ lại thành tân thuộc địa!

Phong trào “công nhân đoàn kết” xưa là kẻ cầm đầu nổi loạn. Nay vẫn còn phong trào này, nhưng không rõ họ có còn hứng thú nổi loạn như xưa?

Vị giáo sư Ba Lan Witold Kejun than thở: tất cả thành địa bàn để phương Tây khai thác và bóc lột. Và các nước Trung Đông Âu phải thành thuộc địa kiểu mới. Sở dĩ ông nhận thức rõ điều này là vì đã 10 năm làm lãnh đạo 1 chương trình lớn của UN về hiện đại hóa Trung Phi. Và kết quả là tiêu cực, bởi nó giống như chính sách của đại tư bản với cựu thuộc địa.

Câu chuyện của ông Kejun đưa chúng ta về châu Phi, nửa cuối thập kỷ 1980, khi bắt đầu qui mô lớn của chiến dịch tân thuộc địa. Tư bản quốc tế đến châu Phi và nói với họ: Bây giờ họ đã có độc lập, có chính phủ của mình, còn họ chỉ muốn mua các công ty khai thác khoáng sản, trồng cà phê, chè và cây ăn trái. Cùng với lời hứa hẹn thị trường tiêu thụ rộng mở và nhiều ưu đãi khác.

Những tập đoàn quốc tế đầy sức mạnh hình thành đế chế thương mại thập kỷ 70-80 đã thay đổi cả thế giới và dần dần làm chủ các mỏ khai khoáng, đồn điền châu Phi. Điển hình là Congo, Burundi, Zaia, Rwanda và Uganda. Môi trường tham nhũng đến kinh hoàng ở đây góp phần cho họ mua với cái giá rẻ mạt. Đứng sau điều đó là 2 cái tên quen thuộc IMF và WB với túi tiền chi tiêu hậu hĩnh. Đói nghèo tiếp tay cho các bạo loạn sắc tộc, nội chiến và tranh giành bè phái liên miên. 

Nhưng làm sao mà mô hình tân thuộc địa châu Phi lại đến Đông Âu? ông Kejun giải thích: Giới trùm quốc tế thấy, dân châu Phi có trình độ thấp và văn hóa cổ truyền không dựa trên lao động mà là văn hóa vui chơi, thí dụ một đám cưới có thể trở thành lễ hội dài lê thê. Dân Ba Lan ngược lại, thời Liên Xô họ là 1 quốc gia phát triển, trình độ khá cao và GDP đã có thời đứng thứ 12 thế giới. Vậy thì hãy biến Ba Lan thành xứ ăn chơi!

Trùm sò sát thủ kinh tế George Soros đến Ba Lan khoảng năm 1988 gặp gỡ các thủ lĩnh Rakovsky và Jaruzelski. Hắn ta ngay lập tức dựng quỹ bằng hàng triệu đô la của hắn nhằm mục đích, thí dụ như Quỹ Stefan Batory Foundation, mở cửa xã hội và mở cửa thị trường. Bắt đầu giai đoạn I gọi là danh mục doanh nghiệp, ngân hàng Quốc gia Ba Lan mở 9 chi nhánh thương mại dạng cổ phần, dựa trên sự bảo trợ của Washington và lý thuyết gia kinh tế nổi tiếng ở Chi-lê Milton Friedman với mục đích mở cửa toàn bộ kinh tế Ba Lan và tư nhân hóa. Cái thòng lọng khổng lồ giăng sẵn, chờ con mồi chui đầu vào. Cái tên Milton Friedman được nhắc đến 
ở đây  ở đây.

Được các thủ lĩnh cầm đầu Ba Lan dốt nát kinh tế tiếp tay, quả nhiên con mồi nhanh chóng lọt bẫy Soros. Người Ba Lan chỉ còn nước kêu trời: “Chúng ta như những con cừu”. Sự tấn công ào ạt của hàng hóa nước ngoài nhanh chóng giết chết sản xuất công nghiệp - nông nghiệp Ba Lan. Cũng giống như 
Lavia mộng vàng đã hết từng đề cập, hàng ngoại tràn ngập thị trường. Thậm chí trên TV quốc gia, hãng sữa ngoại quảng cáo dân chúng đừng uống sữa Ba Lan vì có bột giặt sủi bọt trong đó?!

Ngay cả các nhà máy làm ăn và cạnh tranh được, khi bị phương Tây mua lại cũng bị cố tình bóp chết. Thí dụ như Siemens mua công ty ZWUT, chuyên về thiết bị thông tin liên lạc tàu biển. Sau khi mua họ trả lương cao cho công nhân trong 9 tháng… và đóng cửa. Toàn bộ trang thiết bị bị chuyển về Đức và Siemens quay sang làm ăn với Nga! Hầu như mọi nhà máy có thế mạnh công nghiệp đều bị kết liễu cùng 1 kiểu như thế: Kasprzak sản xuất bo mạch tích hợp, diot, transitor, laser. Nhà máy xi măng Redeemed, các nhà máy đường, bông, nhà máy giấy Kwidzyn, hãng Telecom, hay hãng Ford sau khi mua lại cơ sở xản xuất xe hơi ở gần Warsaw thì đóng cửa và không thèm mở dây chuyền mới, họ mở ở St. Petersburg… Các nhà máy đóng tàu thời Liên Xô từng đóng những con tàu lớn, thì nay chẳng đóng nổi xuồng cao tốc! Lĩnh vực ngân hàng và năng lượng giờ hầu như nằm trong tay nước ngoài.

Thảm hại nhất có lẽ là Ngân hàng đầu tư quốc gia National Investment Funds (NFI) một thời hùng mạnh nay phá sản và đóng cửa. Thế nhưng tội đồ Balcerowicz lại được đề nghị ứng cử giải Nobel!

Một cánh khác càn quét đến chết hẳn công nghiệp-tài chính Ba Lan: biến đổi khí hậu, thuế khí thải, năng lượng xanh. Khi sản xuất không còn, dân Ba Lan chuyển sang xuất khẩu lao động và nhà thổ tràn ngập. Có vô số những câu chuyện châm biếm hài hước về anh thợ ống nước, cô gái con sen đứa ở Ba Lan làm thuê ở Đức hay ở Anh. Khoảng 1,5 triệu người Ba Lan đang làm thuê ở nước ngoài, phần nhiều là những ngành nghề có thu nhấp thấp như dịch vụ, sửa chữa, điều dưỡng viên, bảo mẫu, gia nhân... Điều này khó đảo ngược, khi mà Đức ngay cạnh, là nền kinh tế lớn thứ 4 thế giới có nhiều nhu cầu nhân công.

Trong 20 năm về với thế giới tự do, là 20 năm nợ công cứ lù lù mà tăng. Hiện đã vượt quá xa thu nhập nội địa và cán cân thương mại trong 20 năm chưa bao giờ không âm. Còn triết lý của TTg Ba Lan hiện nay chỉ là “đây và ngay”, chẳng có một kế hoạch chiến lược nào.

Có 1 nghịch lý là GDP Ba Lan vẫn cao. Nhưng phần lớn là dịch vụ tài chính ngân hàng, bất động sản và du lịch. Kể từ trước khi gia nhập EU cho đến nay, thu nhập bình quân đã tăng gấp đôi: từ 600 zloty đến 1180 zloty (khoảng 200 đô la đến 390 đô la). Nhưng giá cả hầu hết các mặt hàng thiết yếu đã tăng đến 5 lần, tương ứng là mức sống giảm đi. Một phần lớn trong giá là thuế, đến 1 nửa tiền thuế được chính phủ Ba Lan thu để trả cho điện gió từ Đan mạch. Thí dụ giá xăng năm 1997 là 1,5 zloty, còn nay là 5,19 zloty/lít, tiền điện từ 0,41 lên 0,73 zloty/kw, còn thực phẩm thì hiện tăng hàng ngày. Tất cả các dịch vụ khác đều đắt đỏ theo tiêu chuẩn châu Âu: khám chữa bệnh, giao thông, cho đến đổ rác. Trong thu nhập, dân chúng phải đóng các khoản phí cỡ như sau: phí an sinh xã hội 710, bảo hiểm y tế 261, quỹ lao động 54. Mấy khoản này cộng lại là 1025 zloty. Nó vượt quá thu nhập trung bình và đơn giảm là đa số dân Ba Lan lờ đi không có tiền để nộp.

Đây là số liệu nợ của Ba Lan, lấy từ nguồn (24-2-2014) : http://www.nationaldebtclocks.org/debtclock/poland



Một bức vẽ châm biếm rất cổ, từ thời Napoleon về Ba Lan



Một số tổ chức bình phong của CIA chuyên về cách mạng màu và bạo loạn lật đổ



1. USAID (United States Agency for International Development) 
Mặc dù trên website của tổ chức này có những lời tự giới thiệu rất thiện chí và tiến bộ: thúc đẩy phồn vinh thịnh vượng chung; tăng cường dân chủ và quản trị tốt; bảo vệ nhân quyền; cải thiện y tế toàn cầu; theo đuổi an ninh lương thực và nông nghiệp; cải thiện ổn định bền vững môi trường; giáo dục đào tạo từ xa; giúp đỡ các tầng lớp xã hội ngăn chặn và khôi phục từ các cuộc xung đột…

Nhưng thực chất là công cụ của chính quyền Mỹ để can thiệp và gây rối vào công việc nội bộ các quốc gia Mỹ không ưa.

Là "tổ chức dân sự" dạy các đảng phái, phe đối lập muốn làm CM phương pháp quảng cáo, tiếp thị quần chúng, lập báo cáo tin tức, tìm chủ đề CM, tổ chức biểu tình, tổ chức nổi loạn quần chúng. Dưới vỏ bọc “hỗ trợ dân sự”, “trợ giúp phát triển” cho nước ngoài và hoạt động khắp thế giới. Tổ chức này vừa bị đóng cửa ở Nga vì tiền sử cung cấp tiền và kích động phe đối lập. USAID do TT Kennedy lập năm 1961, mặc dù mang tiếng là tổ chức độc lập, nhưng không hề che đậy hoạt động dưới sự dẫn dắt của TT Mỹ, bộ ngoại giao và Hội đồng an ninh quốc gia Mỹ.

2. IRI (International Republican Institute)
Viện cộng hoà quốc tế, lãnh đạo là quí ông lướt sóng hồ Trúc Bạch, diều hâu John McCain. IRI do TT Reagan thành lập năm 1982 nhằm phổ biến dân chủ, được cấp vốn từ chính phủ Mỹ cho các chương trình chính trị, các dự án dân chủ hóa. IRI có bề dày thành tích gây bạo loạn và lật đổ, ví dụ như phế bỏ TT dân bầu Aristide của Haiti lập bù nhìn thân Mỹ, hay bạo loạn “mùa xuân Arabia” vừa qua, lật đổ TT Mubarak. Phần lớn tiền tài trợ IRI đến từ USAID, bộ ngoại giao và NED.

Hoạt động của IRI bao gồm cả đào tạo các “nhà dân chủ”, đặc biệt là Ai Cập và Tunisia. Trích wiki:  "Một số các nhóm và các cá nhân trực tiếp tham gia vào các cuộc nổi dậy và những cải cách sâu rộng trong khu vực, trong đó có Phong trào thanh niên Ai Cập, Trung tâm Bahrain vì nhân quyền và các nhà hoạt động cơ sở như Entsar Qadhi - một thủ lĩnh trẻ ở Yemen, được đào tạo và cấp tiền từ IRI, NDI, FH… là các NGO có trụ sở tại Washington.”

Báo cáo của Bộ tư pháp về tài trợ nước ngoài của các tổ chức NGO ở Ai Cập đã tiết lộ rằng IRI ở Ai Cập đã nhận được tài trợ của khoảng 7 triệu đô la của USAID cho bầu cử Ai Cập 2011-2012. Các nhà lãnh đạo quân sự của Ai Cập coi tài trợ của IRI là can thiệp vào công việc nội của nước này.

3. NDI (National Democratic Insitute for International affairs)
Viện dân chủ quốc gia về quan hệ quốc tế có lãnh đạo là quí bà ngoại trưởng Medeleine Albright. Rõ ràng nhất là NDI cùng NED tài trợ phe đối lập Chavez cũng như bạo loạn hiện nay ở Venezuela. NDI từng đóng vai trò quan trọng trong việc Liên bang Nam Tư tan rã và bạo loạn Kosovo.NDI hoạt động ở cả Nga và Trung Quốc.

NGO này có trụ sở ở Washington và được thành lập bởi chính quyền Mỹ năm 1983 theo cùng 1 cách thức như NED để phổ biến dân chủ toàn cầu.

Theo sứ mệnh được tuyên, "NDI cung cấp hỗ trợ thực hành cho các lãnh đạo chính trị và dân sự để phát triển giá trị dân chủ, thực hành và tổ chức dân chủ.” Nếu như IRI thuộc phe Cộng hòa thì NDI thuộc phe Dân chủ, mặc dù ranh giới nhiều khi không thật rõ ràng. Triển khai sứ mệnh, NDI bảo trợ hoạt động cho cả các tổ chức chính trị và dân sự ở 125 quốc gia và vùng lãnh thổ, bao gồm giám sát các cuộc bầu cử, cổ súy dân chúng các nước lập đảng phái đối lập, các NGO thúc đẩy chính sách mở cửa, và chính phủ đa đảng phái. Sáu nhiệm vụ chính của NDI: can dự của công dân vào chính quyền, tiến bộ bầu cử, đảng phái chính trị, phụ nữ trong chính sách, dân chủ và công nghệ dân chủ, quản trị dân chủ.

Các nhà tài trợ rót tiền cho viện này là USAID và NED, các đại gia dầu mỏ: Chevron, Exxon, Texaco và Enron. Dân chủ là công cụ để gây hỗn loạn và làm suy yếu các quốc gia độc lập để trục lợi - theo cách hiểu từ hoạt động của Viện dân chủ, không phải theo tuyên bố.

4. NED (National Endowment for Democracy)
Quĩ bảo trợ dân chủ quốc gia được Quốc hội Mỹ thành lập năm 1983 với sứ mệnh “phổ biến dân chủ”. Một trong những lãnh đạo NED là Vin Weber, cựu nghị sĩ tân diều hâu, người sáng lập "Empower America" với quan điểm chính trị đơn giản: Mỹ phải chiếm ưu thế tuyệt đối về sức mạnh quân sự để giải quyết các tranh chấp. NED cầm đầu các tổ chức khác như IRI, NDI, CIPE (Chamber of Commerce's Center for International Private Enterprise), ACLS (American Council of Learned Societies) hay AFL-CIO (American Center for International Labor Solidarity).

Tất cả số đó đều có quan hệ mật thiết với các tổ chức Phi chính phủ - NGO khác. Chúng hoạt động trải rộng ở các nước thuộc thế giới thứ 3: Việt Nam, Myanmar, Cambodia, China, Nga… Năm 1980, NED can thiệp vào bầu cử Pháp, tài trợ nhóm cực hữu NIU và dùng chúng tấn công phe tả. Nhưng hoạt động của NED được biết rõ nhất là dưới sự điều khiển của CIA, người ta ví NED là con ngựa gỗ (Trojan Horse) của CIA. Allen Weinstein, một lãnh đạo NED phát biểu năm 1991: "Vô số những gì NED làm ngày hôm nay đã được CIA làm vụng trộm 25 năm qua." Bush tăng ngân sách gấp đôi cho NED năm 2004.

Phạm vi hoạt động của NED và các chi nhánh của nó rất rộng, gây ảnh hưởng đến các tiến trình chính trị các quốc gia, từ gây tác động xã hội dân sự, truyền thông, nuôi dưỡng các nhóm doanh nhân, nuôi ăn các nhóm nhân quyền, cấp tiền và thuê mướn các lực lượng ủng hộ các đảng phái chính trị, các chính khách, theo dõi và tung tin đồn bầu cử gian lận nếu không vừa lòng. Đặc biệt NED thường o bế bảo kê giới đầu sỏ, doanh nhân, những kẻ theo đường hướng tân tự do, mở cửa.

Tuy nhiên, NED hầu hết cấp tiền qua các tổ chức trung gian như kể trên. Từ xung đột Kosovo – Nam Tư, cho đến các cuộc cách mạng màu: Hoa hồng ở Gruzia, cách mạng Cam ở Ukraine, Hoa Tuy-lip ở Kyrgyzstan, bạo loạn Tân Cương – Trung Quốc... đều được NED cấp tiền hết sức dồi dào.

Thành viên Ban quản trị NED hầu hết là các nhân vật đứng đầu chính quyền Mỹ: Henry Kissinger, Madeleine Albright, Frank Carlucci, Zbigniew Brzezinski, Wesley Clark, cựu giám đốc WB Paul Wolfowitz, thượng nghị, đại diện thương mại Bill Brock…

5. Freedom House 
Hội đoàn quyền tự do, lãnh đạo là cựu CIA James Woolsey, một tân diều hâu.

Freedom House tự tuyên truyền mình là “tiếng nói trong sạch vì tự do dân chủ khắp thế giới”. Là tổ chức già đời được thành lập cách đây hơn 60 năm bởi Wendell Willkie và Eleanor Roosevelt (vợ) , 2 thủ lĩnh liberals Mỹ. Hội đoàn tự do cổ vũ mạnh giá trị dân chủ và kiên quyết chống cả cực tả lẫn cực hữu. Nó bênh vực kế hoạch Marshall tái thiết châu Âu sau WW-II, các phong trào dân sự ở Mỹ thập kỷ 50 và thuyền nhân Việt Nam cuối thập kỷ 70, phong trào Đoàn kết ở Ba Lan và phe đối lập dân chủ ở Phillippines thập kỷ 80 cùng rất nhiều phong trào dân chủ khác. Đặc biệt Freedom House chống lại độc tài Pinoche, tay sai bù nhìn Mỹ ở Chile, chủ nghĩa apartheid ở Nam Phi, đàn áp Mùa xuân Praha, LX đưa quân vào Afghan, vi phạm nhân quyền ở Cuba, Burma, China, và Iraq.

Freedom House bênh vực mạnh cho các hoạt động dân chủ, tự do tôn giáo, tự do báo chí, các liên minh thương mại và tự do thị trường.

6. Open Society Institute
Viện xã hội Mở của tài phiệt George Soros. Soros còn lập một số tổ chức khác để tài trợ các viện tự do, các nhà báo, sinh viên, các đoàn thể chuyên nghề biểu tình, các hội thảo "khoa học" xã hội... Viện xã hội mở của Soros đã chi tiêu và hoạt động mạnh ở Đông Âu thập kỷ 80-90. Ngoài ra, Soros còn cấp tiền và thao túng Human Right Watch (HRW), bản thân ông ta là giám đốc điều hành HRW.

7. CMD (Center for Media and Democracy)
Trung tâm Truyền Thông và Dân Chủ thì lộ rõ là "Can thiệp dân chủ" như nghị sĩ Mỹ - Ron Paul buộc tội, chúng tác động đến các kết quả và các tiến trình chính trị ở các quốc gia bằng con đường vừa công khai vừa vụng trộm. Trung tâm này và nhiều tổ chức kể trên lại không được phép hoạt động trên đất Mỹ.

Hầu hết các nhà thuyết giáo Dân Chủ, là cỗ máy tuyên truyền, cỗ máy ăn tiền được CIA cấp vốn, thường là trực tiếp từ quyền lực tối cao Washington. Chỉ có Viện xã hội Mở của George Soros là độc lập với Washington nhưng chức năng thì tương tự: tuyên truyền quảng cáo những cái dơ dáy bẩn thỉu đểu giả DÂN CHỦ MỸ được tô trát son phấn đẹp đẽ và xức nước hoa thơm lừng.

Một nguồn tham khảo: http://www.sourcewatch.org/index.php



Tâm sự cùng lão Râu!

Cảm kích với những lời rứt ra từ cỗ lòng của lão râu. Nay thím tôi có đôi lời nỉ non sướt mướt.

Kể ra người như lão đáng được tôn trọng, bởi còn có tư duy, lại từng trải đây đó, nghiền ngẫm sâu xa sự đời đắng cay trắc trở. Nhiều lúc đọc những tự sự của lão mà buồn cùng cái khăn mùi xoa ướt đẫm. Những tưởng lão ẩn dật, nghiền ngẫm sách vở, vậy mà vẫn lên blog ưu tư chuyện chính phụ sự như thế này quả là đáng kính nể với bậc lão làng.

Đúng là đa phần những cán bộ công chức trong các cơ quan công quyền, đều là những người giàu có, từ giàu vừa vừa đến rất giàu, thậm chí đại giàu. Xung quanh họ là những người không trong hệ thống nhưng làm giàu từ cái hệ thống đó – một dạng chân rết. Điều này không những không tránh được, mà càng ngày càng trầm trọng. Ở những xã hội quản trị tốt, nó sẽ hạn chế được. Nhưng xã hội nào quản trị tốt? Hay nước nào không có điều này? Có lẽ có ở CNCS lý tưởng hoặc trên hành tinh khác. Nhưng 1 đời người trên cái thế giới này thật ngắn ngủi, chúng ta đành “sống chung với lũ”, sống chung với tiêu cực vậy.

Mỗi hệ thống, đều được xây dựng trên 1 nền tảng nào đó. Họ có “dư luận viên” là chuyện đương nhiên. Ví dụ LỀ TRÁI, DÂM CHỦ… rõ ràng là dư luận viên của Mẽo. Đó là cách nói nhẹ nhàng, thực sự, rất nhiều kẻ ăn tiền Mẽo, hoạt động vì lợi ích Mẽo, kể cả đi biểu tình. Nhưng đó chỉ là số ít. Đa số vẫn bảo vệ hệ thống trong đó có sự tồn tại của mình như lẽ tất nhiên. Họ có thể nói năng không gãy gọn, hay “ní nuận nạc cả giọng” nhưng đó là những lời đáng trân trọng vì nó xuất phát từ thực tâm của họ, chứ không phải những phát biểu soạn sẵn trên giấy. Thời bình là vậy, thời chiến cũng dư luận viên nghe lời hiệu triệu cầm súng lên đường. Vậy nên nhìn nhận kiểu dư luận viên là đáng thương, nhận bồi dưỡng bạc lẻ  là ấu trĩ, bôi bác.

Bên Nga, dư luận viên được tổ chức thành Young Guard, Nashi, rượt đám dâm chủ chạy có cờ trên đường. Vậy ai đáng thương? Kẻ không biết bảo vệ lợi ích dân tộc trong đó có mình mới là đáng thương. Kẻ làm tổn hại nó còn đáng thương hại hơn nữa!




Không nên phân chia lề phải lề trái. Khi lẽ tự nhiên trên đời chỉ có LẼ PHẢI được ủng hộ. Trong lẽ phải có cả sự công bằng. Ông Putin đã từng lập 1 trang web dành cho thiếu nhi, dạy các em về điều này lấy tên “EM tập làm tổng thống”. Trong đó có 1 bài học như thế này: Có 1 cái bánh, và em được quyền chia bánh. Em sẽ (1) chia bánh đồng đều cho tất cả các bạn; (2) chia cho bạn thân nhiều hơn; Dĩ nhiên câu trả lời (1) đúng!

Một hệ thống cũng có thể mắc sai lầm! Dĩ nhiên thế. Khi đó nó không còn đứng ở lẽ phải. Số đông dân chúng luôn luôn đứng ở lẽ phải có thể quay ra chống hệ thống. Đó là cuộc đấu khó khăn, nhưng trong lịch sử cũng đã có nhiều ví dụ thành công. Thế giới ngày nay đã khác, luôn luôn có kẻ trục lợi trong việc chống hệ thống. Đó lẽ Mẽo. Còn hơn là lợi dụng, bất mãn và chống đối hệ thống đã trở thành công cụ của Mẽo, được Mẽo cấp tiền, đào tạo, huấn luyện. Những ví dụ đã có quá nhiều ở khắp nơi trong 1 vài thập kỷ gần đây: Đông Âu, Nam Tư, Libya, Ai-cập, Thái Lan, Cuba, Venezuela, kể cả Tây Âu đồng minh của Mẽo… Cho dù cách mạng màu mỗi nơi mỗi khác, những kết cục cuối cùng đều là bạo loạn và bất ổn. Lực lượng của các cuộc cách mạng màu này có tên hẳn hoi: “Đội quân thứ 5!”

Tại sao lại như thế? Mẽo tìm kiếm lợi nhuận từ bất ổn hỗn loạn, bao gồm cả chiến tranh, các tập đoàn ăn bám ngân sách Mỹ và giàu ú từ những chuyến tàu ma chỉ tồn tại trên giấy trong chiến tranh Việt Nam, mà cả đời bù nhìn Thiệu ký giấy cũng không kiếm nổi $1 triệu tiền hoa hồng trong số $300 tỷ, đến những căn cứ quân sự chỉ là bãi cát trắng ở Iraq trong thời đại vệ tinh. Nay nó trị giá hơn $600 tỷ mỗi năm. "Chúng phá hủy một quốc gia và cho vay tiền để xây dựng lại nó, một lần nữa phá hủy nó và lại xây dựng lại nó - thậm chí là trên giấy – tất cả chỉ để đạt được lợi nhuận sau lợi nhuận, vớ bẫm nhiều chiều."


Như vậy chúng ta đã qua DLV và nhà tài trợ Mẽo, còn bây giờ là dâm chủ.

Chúng ta cũng hãy thử nghĩ xem trong số những người trong nhóm “dân chủ” kia có ai đang ở trong “hệ thống” hay làm giàu từ “hệ thống” hay không? Nếu có, đó là những người “phản tỉnh” rất nổi tiếng mà ai cũng ít nhất một lần nghe tiếng.

Thực ra không cần phải xem, phe đối lập, dâm chủ tất phải tìm chỗ dựa bên trong hệ thống, từ những kẻ bất mãn có chức quyền, những kẻ ăn lộc nước nhưng cõng rắn cắn gà nhà, rắp tâm bán nước. Chúng cũng dựa dẫm vào Mẽo để được nuôi nấng, được bảo trợ. Đó là mối liên kết tay 3 Mỹ-đầu sỏ trùm sò-phe đối lập trong ví dụ Ukraina.

http://3t333.blogspot.com/2014/02/ba-con-ran-p5.html

“Vậy thì thái độ chính trị của mình như thế nào trước việc này?

Với “hệ thống”, chẳng cần các “dư luận viên” ủng hộ, nó cũng sẽ đổ. Nó đổ vì sao? Vì nền tảng lý luận của chế độ là các lý thuyết của Chủ nghĩa Xã hội khoa học và Chủ nghĩa Cộng sản; các lý luận về đấu tranh giai cấp và cách mạng xã hội… Bằng cách từng con người một tham gia vào “hệ thống”, các cán bộ của chế độ tham gia vào vòng quay làm giàu cho bản thân, tự tách mình khỏi giai cấp vô sản và biến mình thành tư sản. Họ trở nên đối lập với nhân dân, nay vẫn đang là “vô sản”. Họ tự gọi mình là những người “cộng sản”, nhưng trên thực tế, họ đã là tư sản rồi, và họ gọi những người chống lại cái quyền lợi của họ là “phản động”. Đơn giản vậy thôi.”

Suy cho cùng, hệ thống nào cũng sẽ không còn tồn tại, trái đất có thể bị hủy diệt khi va chạm với thiên thạch, hay khi mặt trời cạn nhiên liệu. CNTB cũng sẽ bị tiêu diệt, bởi nó xây dựng trên nghịch lý paradox. Nhưng liệu CNXH, CHCS, mô hình có thật từng tồn tại trước CNTB có tồn tại và phát triển được hay không vẫn là 1 tùy chọn. Bản thân tôi không có ý kiến.

Nhưng cho rằng hệ thống này đang sắp đổ với những con rận “báo bão” như tiến sĩ Quang A, đầu bò Diện nôm, luật sư tay sai NED Lê Quốc Quân... những kẻ phản thùng như trưởng ban Trần Công Trục, nghị Dương Trung Quốc, ráo sư Tương Lai, rận chủ Huệ Chi, hủ hóa Bọ Lập… ổ dịch Thanh Niên, đám lá cải ôm chân Mẽo… là mơ hão! Không có cơn cuồng nộ nào ở xứ sở này đâu, dân ta hiền lành chất phác, tiếp thu nhanh mọi thứ, trừ món cám dân chủ nhập khẩu từ Mỹ về - hiểu nó dưới góc độ tiêu cực cũng được. Nhưng tìm hiểu sự cấu kết của đàn rận và những kẻ nằm trong hệ thống như bài viết về Ukraina-dưới góc độ học thuật, là 1 điều thú vị.

Chúng ta yếu ớt, đúng rồi. Chúng ta đang rất yếu ớt, sức phản kháng trước sức cám dỗ của đồng đô la đang không còn.


BA CON RẬN! - P.5

Trong số các nhà rân chủ, Klitschko có gương mặt sạch sẽ nhất. Anh ta có sự nghiệp thể thao quyền Anh lẫy lừng, với nhiều danh hiệu cao quí. Cùng với đó là thu nhập cao trong nhiều năm. Và nếu khéo đầu tư làm ăn, thì tài sản cũng có thể lên đến vài trăm triệu đô la (Mike Tyson có khoảng $400 triệu lúc đỉnh cao). Chưa là tỷ phú đô la nhưng sạch sẽ. Đảm bảo cho Klitschko có được một lượng khá lớn cử tri bỏ phiếu. Điều này cho thấy cách tiếp cận của EU là thực tế hơn Mỹ.

Arseniy Yatsenyuk làm chính khách nên cũng không quá giầu, ngoại trừ gia đình dòng họ là giàu có. Còn tay tân phát xít Tyahnibok không phải là nhà giàu ở Ukraina.

Ngoài Rinat Akhmetov ($15 tỷ, thứ 47) đã đề cập, còn có Victor Pinchuk ($3,8 tỷ, thứ 56), Pyotr Poroshenko ($1,6 tỷ, thứ 931), Ihor Kolomoisky, Dmitro Firtash, Shehiy Kurchenko, và hơn một tá tỷ phú, trăm triệu phú đô la nữa.





Khi giới đầu sỏ đã chiếm lĩnh chính trường, chúng cũng tìm đến các nhà bảo trợ Mỹ và EU để dọn đường tồn tại lâu dài, cũng là nguồn tiền vay nợ để chúng đeo đuổi, nuôi sống hệ thống ăn bám của chúng.

Không có sự bảo trợ của các lực lượng bên ngoài, cơ đồ sự nghiệp của giới đầu sỏ có nguy cơ đổ xuống sông xuống biển (như khi Putin lên nắm quyền). Bài học Putin không thể bỏ qua, giới đầu sỏ Ukraina đã sớm cấu kết với Mỹ và EU để duy trì và bảo đảm tồn tại. Để đổi lại là thỏa mãn chính sách chống Nga, mở toang biên giới quốc gia để giới tư bản tài phiệt tự do trục lợi.

Một sự cộng sinh điển hình đế quốc-thuộc địa kiểu mới trá hình, hình thành trong quốc gia độc lập tự chủ. Không có chiếm đóng, không có chính quyền bù nhìn nhưng lại bị chiếm đóng vô hình và chính quyền bù nhìn trá hình, trở thành công cụ bóc lột tài nguyên và lao động phục vụ đầu sỏ và ngoại bang.

Thực sự, chính sách gia nhập EU để loại bỏ vĩnh viễn nguy cơ Yanukovych lên nắm quyền đã có từ 2004, nghĩa là từ cuộc cách mạng Cam lần 1 năm 2004, còn gọi là Maidan-2004, thiết lập nền dân chủ tư sản thuần túy phương Tây ở Ukraina.

Tuy nhiên, lúc đó phương Tây lại không coi trọng ý đồ của Ukraina cho lắm và cũng đang còn nhiều vấn đề nội bộ cần phải giải quyết, ví dụ sự đồng thuận trong chính sách đối ngoại, hay Nga lúc đó cũng chưa hẳn là nguy cơ tranh giành ảnh hưởng. Cho đến khi Yanukovych quay trở lại 2010, cách mạng Cam bị đánh tan vỡ, giới đầu sỏ có nguy cơ mất hết tài sản, vấn đề gia nhập EU mới lại đặt ra cấp thiết. Yanukovych cũng không mạnh như Putin, ông cũng đã có nhiều nhượng bộ và thỏa hiệp khi mới lên nắm quyền để củng cố lực lượng.

Đó là yếu tố nội bộ.

Lúc này còn có 3 yếu tố ngoại tác động đến quyết định của giới đầu sỏ.

1. Nga lúc này đã quay trở lại chính trường quốc tế, hình thành một cực mới và bắt đầu thu hút Ukraina xa rời phương Tây.

2. Chính sách chống Nga của phương Tây dẫn đến cần liên minh và nuôi dưỡng giới đầu sỏ Ukraina. Giới đầu sỏ cũng cần đến liên minh này để bảo vệ tài sản của mình và làm giàu, đó là sự cộng sinh đã đề cập ở trên. Trước sự cộng sinh đó, mọi vấn đề tham nhũng hay minh bạch, độc tài hay dân chủ không có bất cứ nghĩa lý gì. Chỉ có lợi ích.

3. Mặc dù cùng chống Nga, nhưng Mỹ và EU lại thiếu 1 chiến lược nhất quán đối với địa bàn tiên phong Ukraina. Dẫn đến sự do dự và muộn màng trước cầu xin của giới đầu xỏ từ năm 2004. Sự cập rập vội vàng kết nạp Ukraina thể hiện rõ trong thời gian vừa qua, khi phương Tây nhận thấy Nga đã ngày càng có ảnh hưởng đến chính sách của Yanukovych.




Tình hình Ukraina sẽ ra sao?

Vẫn còn quá sớm để khẳng định, nhưng có thể dự đoán như sau:

- Không có chuyện chế độ Yanukovych sụp đổ, không có gì đột biến xảy ra như 3 nhà rân chủ Oleh Tyahnybok, Vitali Klitschko, Arseniy Yatsenyuk mộng tưởng. Cuộc cách mạng Cam lần 2 thất bại.

- Đám đông biểu tình và bạo loạn sẽ chóng tan như bong bóng xà phòng khi hầu bao Washington đến hồi cạn.

- Nhưng cả 3 nhà rận sẽ không hề hấn gì, thậm chí Klitschko và Yatsenyuk vẫn được mời vào chính quyền giữ vai trò nào đấy. Cả 3 nhà rận vẫn tiếp tục ngâm cứu phương pháp cách mạng màu, nhưng từ giờ là trong phòng đóng kín cửa.

- Giới đầu sỏ sẽ quay ra nhăn nhở với Yanukovych và tạm thời yên ổn, chờ đợi thời cơ, ví như cuộc bầu cử 2015 khi Yanukovych hết nhiệm kỳ. Yanukovych sẽ phải tạm thời hòa hoãn với giới này.

- Yanukovych sẽ phải vãn hồi trật tự, trừng trị những kẻ cầm đầu gây bạo loạn để làm gương, nhưng sẽ không quá nặng tay. Sẽ phải thanh lọc bộ máy và loại bỏ sâu mọt tham nhũng. Phải vực dậy kinh tế đổ nát và tạo công ăn việc làm cho dân chúng. Bạo loạn là lỗi lầm lớn của Yanukovych khi đã chùn tay trước vấn nạn tham nhũng và khủng hoảng. Yanukovych có được dân chúng bầu 2015 hay không là tùy thuộc vào kết quả những việc ông làm.

- Ba ông lớn Nga-Mỹ-EU sẽ phải tìm cách đối thoại và thỏa hiệp.

Hơn 1 thập kỷ lại đây, liên tục các cuộc cách mạng màu nổ ra ở đâu đó, cho dù mỗi nơi mang 1 tên khác nhau: cách mạng Cam (màu cam chứ không quả cam), cách mạng hoa hồng, hoa lài, mùa xuân Arabia… dù là tự phát hay bị Washington điều khiển, thì đều có thể khẳng định (mượn lời tỷ phú Akhmetov):

Không nhân quyền không dân chủ, không người chiến thắng - chỉ có nạn nhân và thất bại.




Mỹ đã bơm tiền để gây bạo loạn ở Ukraina như thế nào?

Một số nguồn phương Tây có thể tham khảo:
Behind Scenes, Ukraine’s Rich and Powerful Battle Over the Future
http://www.nytimes.com/2013/12/07/world/europe/oligarchs-ukraine.html?pagewanted=2&_r=0

In Ukraine, fascists, oligarchs and western expansion are at the heart of the crisis
http://www.theguardian.com/commentisfree/2014/jan/29/ukraine-fascists-oligarchs-eu-nato-expansion



BA CON RẬN! - P.4

Ba nhà rân chủ có thực sự là chủ? Không hẳn thế, kể cả khi không có sự can thiệp của Mỹ và phương Tây.

Thế họ là ai? Họ là những bình phong. Những con rối này bị giật giây bởi các phe phái lợi ích nhóm đứng sau hậu trường.

Lợi ích nhóm là gì? Là nhóm các giới chung lĩnh vực, ví dụ nhóm ngân hàng tài chính, nhóm bất động sản, nhóm công nghiệp… và cơ bản là họ bảo vệ lợi ích của nhóm mình 1 cách cực đoan, bất chấp lợi ích các nhóm khác hay lợi ích cộng đồng.

Khi đã phát triển, nhóm lợi ích thành đầu sỏ.

Đầu sỏ là những kẻ giàu nhanh bất chính bằng cơ hội và thủ đoạn, can dự thao túng chính trường nhằm mục đích duy trì tài sản bất chính có được và tiếp tục làm giàu bất chính. Sự cấu kết của giới đầu sỏ-các quan chức tham nhũng-các tổ chức bảo trợ nước ngoài là rất chặt chẽ, thường chúng là một.

Ba nhà rân chủ là con rối của bọn đầu sỏ, mang ảo tưởng về quyền lực. Tình hình Ukraina hiện nay là giống hệt thời loạn lạc Nga cuối thập kỷ 1990 đầu những năm 2000.

Và thực sự không chỉ là 3 mà là hàng đàn, đằng sau là giới đầu sỏ nắm báo chí, lèo lái chính sách nhà nước, tổ chức xuống đường biểu tình và tố cáo-cầu cứu các tổ chức quốc tế. Tất cả cùng là 1 và đều được khoác cái áo hoa mỹ dân chủ nhân quyền.

Chớ nhầm tưởng, không có nhân quyền dân chủ gì ở đây cả, chỉ thuần túy là cuộc đấu tranh lợi ích.

Putin lên nắm quyền năm 2000, việc đầu tiên là tiêu diệt đầu sỏ. Sau đó mới phục dựng nước Nga. Yanukovych lên nắm quyền vào 2010, lúc đó Ukraina đã ốm yếu lắm rồi, đó cũng là 1 nguyên nhân để dân chúng bầu ông, cũng như đã bầu ông Putin. Yanukovych chẳng có cách nào khác là cũng sẽ phải làm như Putin, phải đánh bọn đầu sỏ để mở đường phát triển lành mạnh. Đó là cuộc đấu sống còn. Kháng cự lại, giới đầu sỏ và quan chức tham nhũng chúng lèo lái Ukraina vào EU để được bảo kê tiếp tục tồn tại. Khi không toại nguyện thì huy động các nhà rân chủ và quần chúng biểu tình, phá hoại và lật đổ. Cuộc biểu tình hiện nay, cùng nguyên cớ những cuộc biểu tình chống Putin những năm 2001-2002.

Chúng ta tạm thời chưa có số liệu bao nhiêu trong số $140 tỷ đi vay đã bị tham nhũng, nhưng chắc chắn là rất lớn, lớn đến mức quốc gia sụp đổ, không có cả $3 tỷ để trả nợ.

Khó tin? EU bảo kê tham nhũng! Một dẫn chứng nhỏ là đây! Nói chính xác hơn: “Tham nhũng là do sự tác động của đạo đức, lối sống tư sản, hưởng thụ của phương Tây. Các thế lực thù địch đã chủ động khuyến khích lối sống ích kỷ, hưởng thụ, thực dụng trong cán bộ đảng viên, cán bộ lãnh đạo và gia đình họ, coi đó là biện pháp để thực hiện diễn biến hòa bình”


Ngay khi Liên Xô sụp đổ, tình trạng hỗn loạn vô chính phủ đục nước béo cò, bị lợi dụng để một bộ phận cựu quan chức cũ giàu lên nhanh chóng, hình thành giới đầu sỏ. Tình trạng chung ở các nước hậu Xô Viết đều như vậy, tất cả đều rất giàu có trên cái nền toàn bộ dân chúng ngày càng nghèo túng. Giới đầu sỏ tiếp tục mở rộng quyền lực thành những ông vua không ngai, chỉ 1 nhóm nhỏ thao túng toàn bộ chính trường.

Một đầu sỏ điển hình là thủ lĩnh cách mạng Cam Tymoshenko, ngay khi Yanukovych lên nắm quyền thì nữ hoàng cách mạng phải vào tù với tội danh biển thủ hàng trăm triệu USD tiền dầu khí, gây thiệt hại cho Ukraina hàng tỷ đô la, cùng nhiều tội danh khác. Phương Tây đã gây áp lực rất lớn với Yanukovych để đòi tha bổng Tymoshenko.

Năm 2013, Nga đưa vào vận hành đường ống Nord Stream trên biển Baltic, có nghĩa là về mặt lý thuyết có thể cắt đứt toàn bộ khối lượng vận chuyển khí qua Ukraina. Nhưng thực tế vẫn để lại cho họ 48% hay 73,1/161,5 tỷ m3 khí. Điều đó có nghĩa là đã giúp cho Ukraina có được nguồn thu $340 triệu mỗi năm bên cạnh giảm giá khí đốt trị giá hàng tỷ USD. Đó là tình nghĩa láng giềng, hay trả công cho Tymoshenko một thời nhịp nhàng đóng van tâng giá dầu.

Người được cho là giàu có nhất Ukraina hiện nay, là Rinat Akhmetov, người giàu thứ 47 thế giới với tài sản ước tính hơn $15 tỷ. Có 1 điều là vào lúc cao trào bạo loạn, chiếm đóng trụ sở các bộ, kể cả Bộ nội vụ. Bất ngờ Akhmetov cứu nguy Yanukovych bằng tuyên bố: "Chỉ có bằng hành động hòa bình thì cuộc khủng hoảng chính trị mới có thể được giải quyết. Mọi sử dụng vũ khí và bạo lực là không thể chấp nhận được. Với tình cảnh này không có người chiến thắng ở Ukraina, chỉ có nạn nhân và thất bại. Nhưng vấn đề quan trọng nhất, sử dụng bạo lực sẽ không giúp tìm ra lối thoát.” (theo the guardian)

Đường phố tạm lắng sau tuyên bố của tỷ phú Akhmetov.

Một số tờ báo phương Tây khẳng định: số phận TT Yanukovych tùy thuộc vào giới đầu sỏ, tương lai Ukraina nằm trong tay giới đầu sỏ. Họ không nói sai.

Nhưng cũng chính tờ the guardian cho rằng, cho dù Yanukovych có thắng cử hay phe đối lập chiếm quyền, thì Akhmetov cũng sẽ bị trừng phạt. Ông ta đã thấy sợ hãi với những gì đang xảy ra và đã quay đầu ủng hộ Yanukovych –cũng là để tự cứu mình.

Akhmetov có một lý lịch vấy nhiều vết đen đủ các loại tội phạm, làm giàu bằng các hoạt động ngầm, nhưng giàu nhanh chủ yếu bằng mua lại tài sản quốc gia qua những vụ tư hữu hóa, cổ phần hóa không công khai. Akhmetov hiện sở hữu những cơ sở mỏ lớn nhất ở vùng Donetsk, cổ đông kiểm soát của Tập đoàn tài chính công nghiệp SCM, đội bóng và từng mua nhà ở London với giá đến 136 triệu bảng.






BA CON RẬN! - P.3

Thực sự, nếu không thể chiếm đa số, thì Yanukovych sẽ mời Klitschko vào liên minh cầm quyền. Đám đông biểu tình trên đường phố chỉ là thiểu số, còn đa số vẫn ủng hộ Yanukovych.

Mỹ cay cú trắng tay vì đứa con cưng Yatsenyuk thất bại. Bởi sự thật dân chúng Ukraina đã chán ngán cách mạng Cam và cũng chẳng ưa gì cuộc cách mạng màu mang cái tên khác EuroMaidan, kể từ 2004, cách mạng màu lần 1 đến nay họ đã chẳng thấy gì khấm khá. Ngược lại, toàn là tồi tệ. Mặc dù Ukraina đã vay nợ nước ngoài đến $140 tỷ, nhưng đầu tư không hiệu quả, tham nhũng biển thủ tràn lan, kinh tế đổ vỡ và thất nghiệp đầy rẫy. Cái đảng Fatherland của Yatsenyuk chính là đảng đã làm cách mạng Cam năm 2004.

Còn gã rân chủ tân-phát xít Tyahnybok cũng chung số phận như Yatsenyuk. Ngay cả phong trào EuroMaidan cũng chẳng ưa gì hắn ta và cái đảng Svoboda của hắn. Họ cũng đang chống lại chính hắn và đồng bọn, mặc dù cùng chung chí hướng gia nhập EU.

Quan trọng hơn, “Mặt trận dân tộc” của Yanukovych thu hút đông đảo quần chúng chống bọn tân-phát xít, chống phân biết chủng tộc và bài ngoại. Đã là quá sai lầm khi quốc hội Ukraina hợp pháp hóa cái đảng tân-phát xít của Tyahnybok trong sự đồng lõa của Mỹ và EU, phương Tây coi đó là 1 biểu hiện của dân chủ!

Mỹ sẽ không bỏ cuộc và do vậy, sẽ có phương án “C”, có thể là cách mạng màu tập 3, 4... Về cụ thể, có lẽ chỉ chính Mỹ biết, nhưng nó sẽ phải bao gồm lôi kéo “Mặt trận dân tộc” của Yanukovych. Còn đương kim TT cũng phải củng cố mặt trận để thu hút phiếu bầu của số đông không có chính kiến rõ rệt và phe đối lập. Ông cũng sẽ phải chống lại phong trào tân-phát xít ngay từ đầu, bởi nó là nguy cư lớn nhất gây bạo loạn và tan rã Ukraina.

Gã Tyahnybok cũng biết nếu bầu cử công bằng, hắn và cái đảng tân-phát xít Svoboda của hắn sẽ chẳng có cơ hội nào. Vì vậy hắn phản đối bầu cử kịch liệt. Đội quân của hắn cũng là hăng hái nhất trong việc gây bạo loạn để tiến thân bằng cách lật đổ chính quyền.

Chúng ta đã hiểu nguyên do câu chửi tục từ cái miệng xinh đẹp của nàng Nuland. Còn phương án EU, có thể là mềm mại hơn, nhưng nếu nhớ Chancellor Đức- Gerhard Schröder đã từng nói: “Nếu chúng ta đối thoại và kết hợp với Ukraina và Nga, thì hoàn cảnh đã rất khác biệt”. So với đó, chính EU đã đi quá xa trên con đường can thiệp của chủ nghĩa đế quốc.

Ngay cả giáo chủ áo xám, kẻ cầm đầu chủ thuyết chống Nga-Russophobia của phương Tây, Zbigniew Brzezinski cũng tin rằng: “EU cần phải đối thoại với Nga…EU và Nga cần phải tìm ra công thức chung theo đó Ukraina (thuộc EU) sẽ không đe dọa lợi ích kinh tế của Nga”.

Những ai tỉnh táo đều thấy, bầu cử chẳng phải là phương án để giải quyết cuộc khủng hoảng trầm trọng này, khi có quá nhiều lợi ích đan xen chồng chéo. Chỉ có điều nếu Yanukovych thắng cử, thì Ukraina sẽ không chìm quá sâu xuống cái vũng lầy này mà thôi. Cuối cùng, mọi hậu quả và mất mát, đều do dân chúng Ukraina gánh chịu.




BA CON RẬN! - P.2

Với format như vậy, cả 3 rận chủ đều rộng đất xây dựng cơ đồ sự nghiệp trên đường phố. Klitschko sắm vai anh hùng quả cảm, chống đám quan lại tham nhũng, bảo vệ dân oan. Tay cực hữu Tyahnybok thu hút đám du côn đầu trọc bài ngoại, còn Yatsenyuk đeo kính hợp với đám chấy sĩ biết đọc.

Nhưng nhân dân ở đâu?

Hẳn nhiên mẹ Mỹ Nuland muốn con cưng Yatsenyuk của mình vào chính phủ trước, với bề dày kinh nghiệm sẵn có phá Yanucovich từ trong ra. 2 còn lại tấn từ ngoài vào. Nội công ngoại kích kết hợp.

EU ngược lại, coi cách mạng đến giờ phút này đã thắng lợi, muốn cả 3 xông vào chính phủ do tay đấm Klitschko cầm đầu.

Quyền lợi 2 ông lớn va chạm và Nga sớm nhận ra mối bất hòa này, nhưng dù sao chỉ là bất hòa chiến thuật. Cả 2 đều muốn ảnh hưởng quyền lực nên Ukraina, nhưng quan trọng hơn là cả 2 cùng chống Nga.

Trong thế yếu, đồng chí TT Yanucovich đã phải dựa vào Nga và nhượng bộ đối thủ:

- Cầu cứu viện trợ;
- Thỏa mãn yêu sách phe đối lập: ân xá biểu tình, mời vào các ghế chính phủ…
- Bầu cử sớm;
- Chờ đợi tình hình dịu đi;

Lẽ ra Yatsenyuk đã làm thủ tướng, thay người tiền nhiệm vừa từ chức, nếu không bị EU cản đường. Rõ ràng Washington không bằng lòng với những gì Yanucovich nhượng bộ. Họ muốn nhiều hơn thế.

Như mọi khi, bây giờ là phương án “C”.


Chính quyền Ukraine chỉ là con rối của tiền bạc và tiền bạc đang hủy hoại đất nước này, chỉ còn mỗi khát vọng bán mình cho EU, một hành vi phi lý, thực sự là phản bội. Bức tranh kinh tế Ukraina sau khủng hoảng 2008 cực kỳ ảm đạm. Đổ vỡ sẽ xảy ra trong năm 2014 nếu không trả được các khoản nợ vay của IMF và EU. Khoản nợ EU $3 tỷ hết hạn vào cuối 2013 và $15 tỷ nữa phải trả vào năm nay. EU biết Ukraina mắc kẹt đã ép họ gia nhập EU với hứa hẹn sẽ cho vay $15 tỷ, sau đó nâng lên $18 tỷ. Nhưng khoảng nợ $3 tỷ EU lại không cho hoãn trả, mà đảo nợ sang IMF.

Yanukovych trong thế bí đã chạy sang Trung Quốc và Nga dằn túi khoản vay nóng $3 tỷ để trả EU, đồng thời được hứa cho vay tiếp $15 tỷ để trả nợ trong năm 2014. Đổi lại, Ukraina hoãn gia nhập EU.

BIểu tình bắt đầu nổ ra khi phe đối lập đòi gia nhập EU ngay, gọi là EuroMaidan. Mỹ lộ mặt thọc gậy bánh xe.

Mặc dù huyên thuyên sẽ “vượt Nga” khi gia nhập WTO năm 2008. Nhưng sự thực hoàn toàn ngược lại. Chính sách hướng Tây, áp dụng mô hình dân chủ, mở cửa và tự do thả nổi thị trường đã thất bại thảm hại.

Nó thất bại thậm chí từ khi chưa mở cửa. Không có cách nào để nền kinh tế èo uột Ukraina cạnh tranh nổi với phương Tây.

Trong khi Nga giữ kinh tế khá ổn định và bước đầu tái công nghiệp hóa, cùng cả khối BRICS vẫn đang phát triển. Thậm chí là Thổ Nhĩ Kỳ, Kazakhstan và Belarus cũng đang phát triển. Thì Ukraina càng tụt dốc, mặc dù được thừa hưởng nền công nghiệp rất mạnh từ Liên Xô và hỗ trợ rất lớn từ Nga về năng lượng và dầu khí.

Đây là theo số liệu của Cục thống kê Ukraina:

GDP giảm liên tục từ 2008 đến nay, trong nửa đầu 2013 giảm 1,3%, công nghiệp giảm 5%. Năm 2012, xuất khẩu thép giảm 17%, tiêu dùng nội địa giảm 15%. Xuất khẩu thép, thế mạnh Ukraina trong nửa đầu 2013 tiếp tục giảm 12,5%. Nhà máy thép Stakhanov vào tháng 7, 8 2013 đã cắt giảm đến 45,2% sản lượng so với cùng kỳ năm trước. Xuất khẩu thép ống cũng giảm đến 24% lúc đó.

Sản xuất xe hơi giảm 54.2% so với năm trước, riêng xe khách và xe buýt của hãng ZAZ giảm 72%. Trong giai đoạn 5 năm 2008-2013, sản xuất xe hơi đã giảm đến 6 lần. 36 nghìn lao động trong lĩnh vực này bị cắt giảm chỉ còn 1 nửa. Lĩnh vực dầu khí cũng giảm sản lược đến 2 lần trong cùng thời kỳ.

Một số liệu khác từ báo cáo trước Quốc hội có tên: "Ukraina-WTO: thuận lợi và thách thức đối với nền kinh tế quốc gia năm ngoái, có những số liệu sau:

GDP giảm so với 2012 1.8%, công nghiệp mỏ giảm 3.7%, chế tạo máy và thiết bị giảm 10%, thiết bị điện và quang học giảm 11.6%, động cơ điện và máy phát giảm 60.9%, biến áp giảm 11,5%, sản phẩm kim loại giảm 5.2%, luyện hóa dầu và dầu giảm 26.4%.

Cũng theo báo cáo này, trái lại, nhập khẩu tăng vù vù: 2011 so với trước tăng 33,8%, 2012 tăng 14,7%. Cái chết của hàng hóa tiêu dùng nội địa rất nhanh chóng. Nhìn chung, năm 2012 xuất khẩu giảm 28,4% trong khi nhập khẩu tăng 45,9%, mất cân đối xuất nhập đã tăng đến 7,6 lần trong giai đoạn 2008-2013.

Tất cả những điều này diễn ra theo đúng lộ trình cải tổ hướng Tây của các chuyên gia nổi tiếng Đại học Harvard! Viện Ukraina của Ủy ban EU, Cơ quan phát triển quốc tế Mỹ (USAID) và World Bank. Một tài liệu có tên “Quan niệm phát triển kinh tế Ukraina 2008-2015”.

Cùng ban cố vấn tận tình phá hoại của Ủy ban EU, Trung tâm Vấn đề châu Âu của Hội đồng an ninh quốc gia Mỹ, các cố vấn WB, IMF, đại diện Morgan Stanley, ngân hàng phát triển EU…

Và bây giờ, hàng nghìn lao động thất nghiệp, không công ăn việc làm đổ ra đường biểu tình lĩnh lương bằng đô la để đòi gia nhập EU, đòi lật đổ chính phủ.

Ai có lỗi đây? Hiện Ukraina đang mắc nợ EU và IMF $140 tỷ, bằng 80% GDP.

Yanukovych phát hoảng với khoản nợ không thể trả chạy khẩn cấp sang Trung Quốc và Nga vay dằn túi tổng cộng $18 tỷ để trả nợ với điều kiện không vào EU. Đám cách mạng Cam tràn xuống đường biểu tình đòi vào EU gấp. Chúng phong tỏa đường phố, chiếm trụ sở các bộ đòi Yanukovych từ chức và đòi bầu cử sớm.

Yanukovych xuống thang chấp nhận bầu cử sớm, kể cả bầu quốc hội và tổng thống. Giờ có bầu cử sớm nhưng các con rận lại chả hào hứng và vẫn tiếp tục biểu tình, cả Mỹ cũng chẳng mặn mà gì với đề nghị này.

Tại sao vậy?

Tại vì có bầu cử sớm thì Yanukovych vẫn tái đắc cử. Các cuộc biểu tình dữ dội như vậy, những cũng chỉ là thiểu số, không hề đại diện cho đông đảo dân chúng Ukraina.
Cuộc thăm dò của hãng tin Sotsis khá độc lập về chính trị và tin cậy được, gần đây nhất cho thấy kết quả đúng như vậy. Yanukovych sẽ được 19,8% phiếu bầu, Klitschko được 19,1%.

Klitschko là người của EU, do đó họ cho rằng cách mạng màu đã đến hồi thắng lợi và đồng ý với nhượng bộ của Yanukovych. Còn Mỹ thì trắng tay, thế nên nàng Nuland mới chửi ĐM thằng EU. Ý nàng là EU quá dễ dãi, không cương quyết cách mạng cho đến ngày thắng lợi cuối cùng!




BA CON RẬN! - P.1

Fuck the EU!

Sau vụ nghe trộm NSA động trời do Snowden một nhân viên Mỹ chạy trốn tiết lộ, chính quyền Obama lại đau đầu về vụ trợ lý Ngoại trưởng, người đẹp tóc vàng Victoria Nuland, vừa lộ khi bôi bác vai trò của EU trong vụ khủng hoảng biểu tình ở Ukraine.

Nàng Nuland văng tục Fuck the EU! (có thể dịch là Đ. thằng EU!), trong sự đồng tình của ông đại sứ Mỹ ở Ukraine Geoffrey Pyatt.

Kể ra, chửi tục như thế là thường thấy ở dân Mỹ. Nhưng từ miệng một chính khách Mỹ khi nói về đồng nghiệp EU như vậy quả là hiếm gặp.

Video vụ này bị tung lên Youtube đã có kỷ lục, 40 nghìn lượt xem trong vòng chưa đầy 1 ngày. Washington đã không tranh cãi về tính xác thực của video, nhưng cả khi nàng tóc vàng Nuland đã xin lỗi các đồng nghiệp châu Âu, thì mợ Merkel vẫn tỏ ý rất giận.

Cuộc trò chuyện diễn điện thoại giữa Nuland và đại sứ Mỹ ở Ukraine Geoffrey Pyatt diễn ra sau khi TT Viktor Yanukovych đề nghị một số nhân vật phe đối lập tham gia tham gia chính phủ. Đoạn băng nghe rõ mồn một từ cái miệng xinh đẹp Fuck the EU!

Theo Nuland, EU không nên can thiệp kiểu ấy vào cuộc khủng hoảng Ukraine. "OK. Ông ta bây giờ được cả hai Serry và Ban Ki-moon đồng ý rằng Serry có thể đến vào thứ hai hoặc thứ ba. Vì vậy, sẽ là tuyệt, tôi nghĩ, để giúp gắn kết điều này và để có gắn kết giúp đỡ của UN và ông bạn biết đấy, Fuck the EU."

Hẳn nhiên, Washington cho rằng việc ghi âm đã bị cố ý rò rỉ bởi tình báo Nga, họ nói điều này cho thấy chuẩn nghề nghiệp của Nga đạt đến độ thấp mới (ý nói chơi đòn thấp dưới thắt lưng). Tuy nhiên, Nga tỉnh bơ nói không liên quan đến việc nghe lén cuộc hội thoại. Họ bảo trong mọi trường hợp, các quan chức Mỹ nên cẩn thận hơn trong việc lựa chọn từ ngữ, đặc biệt là sau vụ bê bối nghe lén của NSA.

Như biết, đoạn video này đầu tiên xuất hiện trên twitted bởi Dmitry Loskutov, trợ lý của phó Thủ tướng Nga Dmitry Rogozin. Loskutov: Sếp tôi đi vắng họp với Trung Quốc và tôi lên mạng chát chít, tình cờ thấy đoạn ghi âm và đã đưa lên!
Làm thế nào và ai có được đoạn ghi âm này thì thật bí hiểm, người ta cứ qui kết chung chung là tình báo Nga hoặc Snowden!

Dù vậy, phần lớn các quan chức EU giả vờ rằng không có gì nhiều xảy ra và F-bomb không phải là một vấn đề lớn khi nó là một cuộc nói chuyện riêng tư… Vụ bê bối nổ ra và sẽ có hậu quả, thực sự, nó cho thấy người Mỹ chẳng coi EU ra gì, đặc biệt là trong việc can thiệp vào Ukraine. Đặc biệt, nó thể hiện cái “quyền năng chúa chọn” đối với Ukraine.




Ba con rận cách mạng Maidan (từ trái sang phải): Oleh Tyahnybok, Vitali Klitschko, Arseniy Yatsenyuk; Còn nàng Nuland có cái miệng xinh đẹp chúng ta biết rồi.
Rất tình cờ, cả 3 đều có gốc Do Thái, hầu hết thủ lĩnh phe đối lập đều là Do Thái.

1. Tyahnybok từ Lviv, là thủ lĩnh đảng dân tộc cực hữu Svoboda (Tự do, hay phát xít), có thành trì phía tây Ukraine. Cuộc bầu cử đảng phái vào quốc hội gần đây được 10% số phiếu. Lực lượng đối lập Svoboda hay được nhìn thấy ở các cuộc biểu tình, và thể hiện quan điểm hữu khuynh kiểu phát xít, kỳ thị chủng tộc, bài ngoại của riêng mình hơn là quan điểm quần chúng. Trước kia, Tyahnybok bị gọi là "mafia Do Thái-Nga”.

2. Klitschko, tay đấm bốc có nhiều danh hiệu, uy tín và nổi tiếng nhất trong phe đối lập. Đảng UDAR nghĩa là "cú đấm", của anh ta là đảng Liên minh cải cách Dân chủ Ukraina, bầu cử vào quốc hội nó được 14% phiếu, khẩu hiệu của đảng này là chống tham nhũng. Klitschko đã dành nhiều năm ở Đức cho sự nghiệp đấm bốc của mình và nói tiếng Anh Đức hoàn hảo. Klitschko muốn Ukraine thưởng thức đời sống châu Âu và đã nổi lên như một người ủng hộ hàng đầu mối quan hệ chặt chẽ hơn với EU. Được coi là có tiềm năng làm TT Ukraina, mặc dù nhiều người lo ngại tay đấm bốc này có kinh nghiệm chính trị bằng 0, thiếu khả năng ăn nói, và chỉ có 1 thế mạnh duy nhất là nắm đấm.

3. Yatsenyuk, (đeo kính) có nhiều thứ nhưng dường như bị xem nhẹ, mặc dù có kinh nghiệm chính trường nhất trong số 3 thủ lĩnh, từng là bộ trưởng ngoại giao, bộ trưởng tài chính và chủ tịch quốc hội Ukraine. Yatsenyuk dẫn dắt đảng Liên minh Tổ quốc - Fatherland của Tymoshenko trong lúc vắng mặt, cuộc bầu cử năm 2012, đảng này đứng thứ 2, sau Đảng Các khu vực của Yanukovych, với 26% số phiếu. Fatherland giành được sự hỗ trợ lớn từ phía tây và trung của Ukraine, khu vực có truyền thống Cách mạng Cam và thù địch nhất với Yanukovych. Nhưng Yatsenyuk thiếu uy tín và đã thất bại trong việc thu hút sự chú ý khi thiếu vắng bà cô tóc vàng Tymoshenko vì phải ngồi tù. Được cho là có thực tế kinh nghiệm, nhưng lại thiếu lửa như tay cực hữu Tyahnybok.

Rắc rối là ở chỗ theo sắp đặt, lẽ ra cuộc cách mạng cam lần 2 đã thành công, còn TT Yanucovich, lẽ ra đã phải tỵ nạn đâu đó bên Nga. Nhưng ông ta vẫn lù lù trước mặt.

Chưa hết, EU lại ủng hộ Klitschko, còn nàng Nuland muốn chỉ có 1 vào chính phủ theo nhượng bộ của Yanucovich, 2 còn lại đứng ngoài để tiếp tục chiến tranh đường phố cho đến ngày cách mạng hoàn toàn thắng lợi. Vậy mà cả 3 đã vội vâng lời EU nghe theo Yanucovich dụ dỗ.

Thế nên nàng mới ghét EU đến văng cả ra. 







Bổn cũ soạn lại!

Cái trò bịp bợm xuyên tạc bóp méo thông tin cứ lặp đi lặp lại suốt. Lúc người ta quên là đám rân chủ lại “bổn cũ soạn lại” lừa thiên hạ.

Có một bức ảnh giả mạo, ám chỉ TBT Nông Đức Mạnh luồn cúi CT Trung Quốc Hồ Cẩm Đào. Nó rất phổ biến trên các website ngụy quân ngụy quyền VNCH. ví dụ như ở đây:

Ảnh này đã bị nhiều bạn vạch mặt là ảnh ghép nhằm mục đích xuyên tạc quan hệ 2 nước.
Chính trang bô xít đã phải đính chính ở đây, hay trang vietinfo.eu cũng đăng tin nói rõ đây là ảnh giả.


Ấy thế nhưng, lại chính trang bô xít lại đăng lại cùng bức ảnh đó trong 1 bài mới đây, của 1 tác giả lấy tên là Hoàng Mai, với nội dung xuyên tạc bịa đặt như cũ.

Không lẽ các ông Huệ Chi, ông Lập Bọ và đồng bọn “Lề Trái” chống Cộng lại cẩu thả hay lú lẫn đến mức như vậy? Tôi không cho là thế, vì cho dù không biết đến cái ảnh giả này (điều rất không thể với chính ông Huệ Chi vì chính bô xít đã đăng đính chính), thì chỉ với kinh ít kinh nghiệm trẻ con, nhìn vào bức ảnh cũng biết đó là ảnh giả. Những người lính bồng súng trong hàng danh dự là người Trung Quốc, súng Trung Quốc, vì vậy không thể nào có TBT Mạnh đứng cùng hàng như vậy được.

Các ông chống chế độ, tôi không quan tâm. Nhưng bằng những thủ đoạn rất bẩn thỉu. Người ta khinh!









Mỹ-Trung: lọc lõi không cần pháo hạm

Trung Quốc đã chống lưng Pôn pốt và xâm lược Việt Nam ngày 17-2-1979 để chứng tỏ mình với người "bạn mới" Mỹ. Đó là lời cuối cùng khẳng định từ bỏ nguyên tắc “chống Mỹ” và theo đó ủng hộ VN của Trung Quốc, và giờ đây TQ đứng vào vị trí ủng hộ Mỹ chống VN và Liên Xô. 

Ông bà có câu: trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết. Trong quan hệ quốc tế, các nước nhỏ thường bị đem ra mặc cả vì quyền lợi nước lớn. Chiến tranh Việt Nam bắt đầu bằng tuyên bố của Mỹ: ngăn chặn thảm họa CS tràn xuống Đông nam á.

Và bây giờ, một học thuyết quân sự mới, trò chơi chiến tranh mới.

Quan điểm trong bài viết này là của tác giả.

Vị đại tá không quân TQ Dai Xu sau khi xem xét Báo cáo quốc phòng Mỹ năm 2010 đã đi đến 1 kết luận: "Từ góc độ lịch sử, Mỹ đã liên tục tìm thấy kẻ thù và tiến hành chiến tranh. Nếu không có kẻ thù, Mỹ không thể giữ ý chí của cả quốc gia".  Ông chỉ ra nỗ lực Mỹ để biến Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) thành 1 NATO phương đông. Singapore, Malaysia và Thái Lan đã có quân đội tại Afghan, và các trò chơi quân sự đang diễn ra trong vùng biển Nam Trung Quốc với Việt Nam, trong vùng biển Hoàng Hải với Hàn Quốc và trên biển Hoa Đông với Nhật bản – có đủ hỏa lực đủ cho một cuộc chiến tranh toàn diện.

Mỹ-Hàn-Nhật liên tục tập trận ngăn chặn Triều Tiên, họ đổ lỗi – mà không cần bất kỳ bằng chứng nào chắc chắn - cho vụ phóng ngư lôi tàu Cheonan. Mỹ có cớ đóng quân lâu dài ở Nhật và Hàn để bảo vệ các đồng minh. Việt Nam ít thành thật tán tụng đến sửng sốt Mỹ sau "trò chơi" riêng của mình tỏ lòng sẵn sàng đối đầu với Trung Quốc trên quần đảo TS-HS ở Biển Đông. Việt Nam đã, từ năm 1995, là một thành viên nhiệt tình của ASEAN, hiệp hội này do Mỹ tạo ra năm 1967 trong bối cảnh cao độ của cuộc chiến tranh Việt Nam.

Ngoài việc được một số nước ASEAN gửi quân tới Afghan, và tán đồng sự hiện diện của người Mỹ trong khu vực, các lái súng Mỹ có thêm nhiều tỷ đô la làm ăn với Đài Loan, Hàn, Nhật, trong khi Guam đang được chuyển thành trung tâm chiến lược mới để tuần tra khu vực châu Á Thái Bình Dương. Củng cố các căn cứ của mình ở Nhật Bản, Hàn Quốc và Philippines, mở rộng quan hệ quân sự với Ấn Độ, và tạo bộ mặt dân chủ mới cho những kẻ hạ đẳng như Myanmar. Barack Obama đã tuyên bố tại Tokyo rằng mình là TT Mỹ đầu tiên "định hướng Châu Á - Thái Bình Dương".  Xem ra khi Washington "định hướng và xoay trục", ngoại trưởng Hillary Clinton nói tại Hawaii mới đây rằng tương lai của Mỹ gắn liền với châu Á TBD. Điều đó có nghĩa là Mỹ đang đưa ra một ràng buộc mới.

Tại sao Trung Quốc, thậm chí lại chưa bao giờ đe dọa Mỹ? Trung Quốc là cường quốc mới nổi và cần phải đặt vào vị trí của nó, có nghĩa là Mỹ phải phòng ngừa, phải bao vây quân sự. Điều đó đã bị TQ phản ứng dữ dội, những tràng từ ngữ gay gắt, tướng Luo Yuan, phó tổng thư ký của Hiệp hội Khoa học Quân sự Trung Quốc nói, TQ phải tấn công Mỹ để khẳng định "vận mệnh hiển nhiên" và quyền bá chủ thế giới.

Ông Yuan chỉ ra "Khái niệm hoạt động hải quân 2010: Chiến lược hợp tác cho quyền lực biển thế kỷ 21 Seapower", mà Obama đã phê duyệt, trong đó phác thảo 6 năng lực cốt lõi: tăng cường hiện diện, ngăn chặn, an ninh hàng hải, kiểm soát biển, thể hiện sức mạnh và hỗ trợ nhân đạo. Thực sự có rất ít sự hợp tác trong chiến lược này – nó là thể hiện quyền lực Mỹ. Hiểu theo nghĩa giản dị, các “năng lực Mỹ” có nghĩa là: khiêu khích, bắt nạt, sen đầm quốc tế, chính sách nước lớn, chiến tranh, và ngoan ngoãn theo Mỹ. Ông Yuan dịch nó sang tiếng Trung Quốc như "ngoại giao pháo hạm: Nếu ông bạn không nghe theo tôi, tôi sẽ khoe cơ bắp đầu tiên Sau đó, nếu bạn không cư xử nhã nhặn hơn, tôi sẽ dạy cho bạn một bài học bằng nắm đấm của mình".

Những lý do đằng sau điều này rất giống như kiểu “hợp tác" của ông Bush: ai không theo Mỹ là khủng bố (híc!), đe dọa huyên náo trừng phạt kinh tế cũng như địa chính trị. Đầu tiên là thâm thủng thương mại lớn và quá lâu của vú em Mỹ với người khổng lồ phương Đông và $2 nghìn tỷ dự trữ, mặc dù điều này hầu như không có lỗi của TQ. Câu trả lời của Mỹ là yêu cầu Trung Quốc định giá lại đồng nhân dân tệ, chuyển giao có hiệu quả hàng tỷ đô la vào tài khoản thương mại của Mỹ và buộc Trung Quốc cắt giảm bớt phát triển kinh tế, như đã xảy ra với Nhật Bản vào thập kỷ 1980 – khi nền kinh tế Nhật có dấu hiệu vượt Mỹ. Câu trả lời của người Trung Quốc lại không mấy dễ chịu với Mỹ, họ chống lại áp lực của Mỹ, không những vậy còn đòi hỏi một chỗ ngồi tại bàn tiền tệ thế giới và thiết lập một đồng tiền dự trữ quốc tế mới càng sớm càng tốt.

Nhận được lời đe dọa, Trung Quốc gần như ngay lập tức phản đòn, cuộc bán tháo trái phiếu Mỹ năm 2008 khởi đầu đồng đô la mất giá thảm hại. Họ di chuyển ra khỏi trái phiếu kho bạc Mỹ như là một phương cách để tích lũy thặng dư thương mại, đầu tư nước ngoài, cho vay đối với các nước khác, và sử dụng nhân dân tệ trong thương mại xuyên biên giới. Điều này sẽ thúc đẩy nhu cầu đối với tài sản nhân dân tệ bằng tiền nước ngoài và tăng tốc độ mở cửa tài khoản vốn của Trung Quốc, như dự đoán của Li Ruogu, Chủ tịch Ngân hàng Xuất nhập khẩu TQ. Đã có nhiều lo lắng về Mỹ khi TQ có kế hoạch loại trừ đồng đô la trong giao dịch dầu mỏ với Iran, giống như Saddam Hussein đã làm trong năm 2000. Iran cũng đã cố gắng để làm điều này với thị trường chứng khoán dầu kể từ năm 2008, nhưng cho đến nay mới chỉ có thể giao dịch chỉ trong các phát sinh về dầu.

Đế quốc Mỹ là con số 0 khi không còn đồng đô la Mỹ. Mỹ như mọi khi sẽ phản ứng như thế này với TQ: Đe dọa, phá hoại, bao vây, tẩy chay, và khi thất bại, xâm lược - tất nhiên nếu có thể.

Như đồng tiền dự trữ của thế giới, sẽ chẳng là gì nếu không có dầu mỏ làm chỗ dựa. Xoắn xuýt và quay cuồng trong chính sách Mỹ phản ánh chính xác logic này, dường như không có ai chống được TQ tốt hơn kẻ thù xưa. Mỹ ngay lập tức ôm ấp kẻ thù huyền thoại của mình - Việt Nam.

Mọi chuyện bắt đầu lộn nhào từ đây!


Bà Bill lần tìm đến đồng chí Việt Nam sau chuyến thăm Gruzia. Rõ khôn luồn lách giữa cả 2 lãnh đạo Nga và Trung Quốc, bà khẳng định đầu tiên ở Gruzia và sau đó ở Việt Nam rằng Mỹ ghi nhận không có "phạm vi ảnh hưởng" của bất kỳ quốc gia nào khác ở bất cứ đâu trên thế giới, và rằng Washington có độc quyền can thiệp vào các cuộc xung đột khu vực trên thế giới và "quốc tế hóa" chúng khi nào và như thế nào khi thấy là phù hợp. Khối “NATO Asian” phải đứng lên một cách đáng tin cậy, nỗ lực đoàn kết chống lại mối đe dọa Trung Quốc và hành động bá quyền TQ cũng như NATO định hình xương sống quốc phòng Mỹ để chống lại Liên Xô."
Các lờ đờ nhược tiểu vỗ tay hoan hỉ. Cuộc phản bội đồng minh bắt đầu.

bình luận NeoCon malapropped Robert Maginnis tán trong " Chiến thắng chiến tranh lạnh mới " sau chuyến đi của bà Clinton.

Rõ là Mỹ đã khôn khéo tận dụng những mâu thuẫn cũ giữa các nước Đông Á để hình thành một mặt trận mới chống Trung Quốc. Khả năng của đế quốc Mỹ để thay hình đổi dạng, khoác bộ mặt mới nhân đức quả đáng nể. Đồng đô la rót ra từ hầu bao làm tất cả lu mờ tội ác kẻ thù xưa. Mặc 3 triệu người Việt Nam đã chết trong chiến tranh và không bao giờ trả một xu bồi thường, Mỹ thành bạn bè, đối tác thương mại và nhà đầu tư lớn nhất nhì của Việt Nam. Các chuyến thăm hải quân, các cuộc họp ASEAN, các giao lưu văn hóa, học bổng và đào tạo, thỏa thuận hạt nhân và công nghệ  dân sự cho phép Việt Nam làm giàu uranium trên lãnh thổ của mình. Gần như ngay lúc đó, vịt còi ra rả nói xấu các đồng chí chung lưng đấu cật chống Mỹ xưa: Triều Tiên, Cuba, TQ. Báo chí vịt tuyên đám phỉ khủng bố Libya, Syria là chiến sĩ giải phóng, là nhà dân chủ.

Các chiến lược gia Mỹ không ngơi nghỉ các hoạt động nhộn nhạo, họ hy vọng và kỳ vọng, rót những lời có cánh vào tai những kẻ khờ khạo. Những rồng hổ, những phép màu, những kỳ diệu. Chả ai biết bóng ma khủng hoảng Mỹ đã lù lù góc trời, trừ 1 kẻ tên là HP. Bắc Kinh vốn quá già đời và lọc lõi để hiểu cái nghệ thuật bang giao quốc tế, họ làm gì khi một số đôi khi là bạn, lúc lúc là thù?

Có lẽ Bắc Kinh cũng sẽ ngồi suy nghĩ để tìm cách sửa chữa những lỗi lầm xưa như xâm lăng láng giềng! Sau thời gian dài 1/4 thế kỷ hỗ trợ Việt Nam trong chống Pháp và sau đó chống Mỹ. Sau tất cả, Trung Quốc đã chống lưng cho Pôn pốt và xâm lược Việt Nam ngày 17-2-1979 để chứng tỏ mình với người "bạn mới" Mỹ. Đó là lời cuối cùng khẳng định từ bỏ nguyên tắc “chống Mỹ” và theo đó ủng hộ VN của Trung Quốc, và giờ đây TQ đứng vào vị trí ủng hộ Mỹ chống VN và Liên Xô. Nước cờ địa chính trị cao thâm của giáo chủ áo xám Kisshinger hình thành. Có gì ngạc nhiên khi lại có hoán đổi chống Mỹ chống cả VN? Chỉ có ngạc nhiên là VN đã một lần chống Mỹ ủng hộ Trung Quốc, và bây giờ thân Mỹ chống Trung Quốc!

Trung quốc có 2 lựa chọn: hoặc biến mình thành con quái vật quân sự, một hình ảnh phản chiếu tương tự như Mỹ, đe dọa và làm sợ hãi, mất thiện cảm với tất cả các láng giềng. Hoặc khởi động cuộc tấn công quyến rũ riêng của mình, thực hiện một số cử chỉ hoà giải các tranh chấp biển đảo. Thay vì sử dụng các nguồn lực to lớn để xây dựng quân đội và sẵn sàng chiến tranh, bằng sử dụng một phần nhỏ nguồn lực trong số đó o bế các láng giềng với tấm lòng bao dung quảng đại, làm chệch hướng những xỏ xiên và thủ đoạn gian trá Mỹ.

Mỹ đã không thể sống còn nếu thiếu chiến tranh, nhưng TQ vẫn có thể, vẫn là đá Mỹ ra khỏi vùng ảnh hưởng, nhưng làm điều đó một cách lịch sự với sự giúp đỡ của láng giềng thân thiện, không theo nguyên tắc xưa của TQ, "kẻ thù của kẻ thù là bạn" – đó cũng là 1 cách. Thời gian vẫn còn cho cả 2 lựa chọn.

Eric Walberg là nhà báo có tiếng người Canada, ông chuyên về Trung Đông, Trung Á và Nga. Sau khi tốt nghiệp Đại học Toronto và Cambridge về kinh tế, ông đã viết về quan hệ Đông-Tây từ những năm 1980. Ông đã sống ở cả Liên Xô và Nga, và sau đó Uzbekistan, như một cố vấn của Liên Hợp Quốc, nhà văn, dịch giả và giảng viên…

http://ericwalberg.com/index.php?option=com_content&view=article&id=273:china-us-wisdom-not-gunboats&catid=39:europe-canada-and-us-&Itemid=92

Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...