Washington và tập đoàn truyền thông tuyên truyền tràn ngập về Ukraina

Những dối trá, tuyên truyền và loại đạo đức giả bắt nguồn từ Washington, và lặp lại bởi tập đoàn truyền thông Mỹ liên quan đến các sự kiện ở Ukraina là choáng váng và buồn cười, nhưng thực tế là chúng xuất hiện để nhằm tạo điều kiện cho chính sách Mỹ trong cuộc đối đầu ngày càng tăng với Nga - đối đầu có thể dễ dàng lật cạnh thành cuộc xung đột quân sự trực tiếp, với những hậu quả quá khủng khiếp để định liệu.

Sẽ quá là mỉa mai nếu, 1/4 thế kỷ sau sự sụp đổ của Liên Xô và kết thúc gần nửa thế kỷ chiến tranh lạnh và hủy diệt lẫn nhau trong suốt thời kỳ đó, những người lính Mỹ và Nga không bao giờ chiến đấu chống lại nhau, còn bây giờ đã kết thúc với binh lính hai nước thực sự vào chiến trận với nhau, thay vì chỉ chiến đấu trong cuộc chiến ủy nhiệm.

Nhưng có lẽ sẽ không nói về khả năng khủng khiếp, hãy nói về khía cạnh hài hước của cuộc xung đột này.

Khi nói đến Mỹ, rất dễ thấy sự hài hước đáng cười.

Bắt đầu với Phó Joe Biden, một gã luôn luôn gặp khó khăn để nghiêm túc. Ý là, chúng ta đang nói về một chính trị gia mà năm 1988 đã phải từ bỏ tranh cử tổng thống khi ông ta bị bắt ăn cắp phát biểu cuộc đời của mình từ lãnh đạo Đảng Lao động Anh Neil Kinnock.

Tuy nhiên, Biden đã vượt qua ngay cả bản thân mình trong chuyến thăm đến Ukraina, khi ông ta kêu gọi Nga quay trở lại hỗ trợ phe ly thân Nga ở Đông Ukraina, nói rằng, “Không một quốc gia nào được đe dọa các láng giềng của mình bằng cách đổ quân dọc biên giới”.

Điều này từ kẻ có nhịp đập nhiệm kỳ tổng thống một quốc gia không chỉ có quân đội, hải quân và không quân dọc theo bờ phía nam đe dọa láng giềng Cuba, mà còn thực sự đóng quân trên lãnh thổ Cuba và không chịu rời đi, mặc dù đã hết hạn thuê từ lâu. Và Mỹ không chỉ đe dọa mà còn hành động, gần đây nhất là bằng cách cố gắng tài trợ cho hoạt dộng "Twitter" Cuba giả mạo gọi là ZunZuneo (Hummingbird Tweet), được thiết kế để cho phép và khuyến khích những kẻ hoạt động chống chính phủ Cuba cho các tổ chức nặc danh và tạo ra sự hỗn loạn.

Bộ ngoại giao Mỹ và NY Times đã cố gắng để khẳng định hình ảnh bên trái, 
một người đàn ông để râu là cùng một người với bên phải, được cho là 
chụp ở Nga nơi anh là được cho là trong lực lượng đặc nhiệm Nga. 
Thực sự - đó là chất lượng của các "bằng chứng" cho rằng Nga đứng 
đằng sau cuộc nổi dậy ở miền đông Ukraina.
  
Nhưng không chỉ có Biden.

Có Ngoại trưởng John Kerry, kẻ từng lên án Nga rất ủng hộ tự quyết của dân chúng Crimea tách ra khỏi Ukraina, khuyến khích trưng cầu dân ý, mà theo đó phần lớn dân chúng đã bỏ phiếu để Crimea tách khỏi Ukraina và sát nhập vào Nga. Kerry gọi hành động của Nga tại Crimea, có chút bạo lực không đáng kể, là "hành động xâm lược đáng kinh ngạc” và sau đó ông ta tiếp tục nói, “Nga đừng có, trong thế kỷ 21, hành xử kiểu thế kỷ 19 xâm lăng quốc gia khác với lý do hoàn toàn vu cáo”.

Whoa! Này nói với đầu gối bằng khuân mặt khắc khổ thẳng của ngoại giao hàng đầu một quốc gia trong những năm đầu của thế kỷ này đã xâm lăng không chỉ một mà hai nước - Iraq và Afghan - và ném bom bậy bạ vào họ, phá hủy cả hai và giết chết hơn một triệu người dân vô tội. Kerry chắc chắn biết, Mỹ thường xuyên phóng máy bay ném bom, UAV và tên lửa, ném bom và giết người (thường dân) ở các nước như Pakistan, Yemen và Somalia - tất cả các nước này thậm chí không có chiến tranh với Mỹ!

Còn TT Barack Obama, kẻ đã cáo buộc Nga “can thiệp vào Ukraina”. Tất nhiên, dưới sự lãnh đạo của ông Obama, Mỹ đã qua CIA và USAID, can thiệp vào Ukraina trong nhiều năm với số tiền $ 5 tỷ USD được sử dụng để hỗ trợ những kẻ vừa mới lật đổ chính phủ được bầu ở nước đó, và đang tích cực “can thiệp “theo cách tương tự ở Venezuela, tìm cách gây cuộc đảo chính chống lại Tổng thống được bầu ở đó, trong thực tế, Mỹ coi đó là “quyền Chúa cho” để can thiệp vào bất kỳ nước nào trên thế giới mà Mỹ không thích chính phủ cầm quyền, hoặc trong trường hợp một chính phủ tỏ ra có chút ít phản kháng nhất đường lối Mỹ.

Chính sách và hành động Mỹ, và các tuyên bố chính thức bảo vệ họ là rất lố bịch và không biết là nên cười hay nên khóc khi nghe những cái đống cứt nhão thích gây chiến nói.

Đáng buồn thay, họ thách thức lịch sử, tấn công tuyên truyền ngu dại và đáng khinh vào hành vi của Nga ở Ukraina lại được cho là nghiêm túc và không hề nghi vấn bởi tập đoàn truyền thông tay sai của đất nước này.

Thật vậy, tập đoàn truyền thông thậm chí còn đi xa hơn nữa. Lấy ví dụ New York Times. Tờ báo hàng đầu này đăng trên trang nhất 1 mẩu tin tức của một kẻ báng bổ trơ trẽn nhất, Michael R. Gordon, đồng tác giả với Andrew Kramer. Bài báo này tuyên hổn hển rằng phân tích hình ảnh thu được từ báo "chứng minh" rằng binh lính lực lượng đặc nhiệm Nga, người đã bị chụp ảnh hành động ở Chechnya và Gruzia các năm trước đây giờ có thể thấy ở miền đông Ukraina đóng giả là người Ukraina thân Nga. Không bao giờ để tâm rằng bức ảnh mờ của người đàn ông có râu trong bộ trang phục chứng tỏ là "bằng chứng" có thể gần như là bất cứ ai, hoặc có thể là người Nga sống ở Ukraina hoặc những người cựu chiến binh quân đội Nga đã đến đó như tình nguyện viên. Gordon, kẻ trước đó đóng một vai trò đặc biệt ghê tởm trên tờ báo trong việc thúc đẩy, cùng với kẻ đáng ghét Judith Miller, trong việc dối trá của Bush/Cheney về cáo buộc vũ khí hủy diệt hàng loạt tại Iraq năm 2002-2003. Hai kẻ này cũng lờ đi rằng, có lính đánh thuê Mỹ (chủ yếu là cựu binh sĩ lực lượng biệt kích Mỹ) hiện đang làm việc cho “chính phủ” Ukraina - gần như chắc chắn thuộc biên chế của một cơ quan Mỹ này khác.

Các biên tập viên tờ Times, năm 2004, đã buộc phải công khai khiển trách Miller và Gordon vì các bài báo tuyên truyền kém chất lượng của họ về WMD Iraq, mặc dù họ không nêu tên 2 phóng viên. Miller cuối cùng đã bị buộc phải rời khỏi tờ báo, nhưng Gordon đã được phép ở lại, và dường như tiếp tục vai trò của mình như là nhân viên tuyên truyền.

Các biên tập viên tờ Times cũng đã buộc phải công khai - dù ngượng ngùng giấu nó tận trang 9 - một bài viết ngược bài trang một “độc quyền” trước đó - thừa nhận rằng các bằng chứng hình ảnh của lực lượng đặc nhiệm Nga hoạt động tại Ukraina thực sự là không có gì là như vậy. Trong thực tế, một trong những hình ảnh quan trọng, được cho là chụp ở Nga, binh lính mặc trang phục, thực ra được chụp ở miền đông Ukraina, thực sự là chụp ở Ukraina, do đó không chứng minh gì cả. Người chụp ảnh tự do đã chụp được những hình ảnh được cho là người Nga đứng ra thông báo về địa điểm thực sự đã chụp nó, và than phiền rằng lao động của mình đã bị chiếm đoạt mà không có sự cho phép của ông (do Bộ Ngoại giao Mỹ, để thúc đẩy chiến dịch bóp méo thông tin đặc biệt này).

Dĩ nhiên chẳng có lời xin lỗi nào  hay lời rút lại nào từ Gordon và Kramer (trên thực tế, họ lập lờ trong sự xác nhận bởi đổ lỗi không thể thẩm tra của Jen Psaki Bộ Ngoại giao rằng, “đã có sự đáng kể trong phân loại và không phân loại thông tin dẫn đến Mỹ và các đồng minh phương Tây buộc tội Nga đã can thiệp vào miền đông Ukraina”.) Cũng không có ngoại trưởng Kerry, kẻ đã người đã tích cực lấy bức ảnh chụp làm “bằng chứng” cho các lực lượng Nga ở miền đông Ukraina – nói lời xin lỗi.

Không có Kerry hay Obama xin lỗi về tuyên bố, dựa vào một số tờ rơi giả mạo kém cỏi ở miền đông Ukraina kêu gọi người Do Thái đi đăng ký với chính quyền địa phương, giống như  một đăng ký của phát xít dành cho người Do Thái, giờ câu chuyện xấu xa này cũng đã được chứng minh là việc khiêu khích của cánh hữu Ukraina (có thể chúng làm việc này với sự trả tiền của Mỹ).

Như đã nói, tất cả sự lừa dối và bóp méo thông tin vụng về này là đáng cười, ngoại trừ những gì các tên côn đồ nằm ở Washington và hãng tin tức của Mỹ đang cố gắng để sửa soạn cho người Mỹ một hành động quân sự tại Ukraina, đất nước nằm ngay cạnh Nga. Đó là đang nói về hành động quân sự chống lại Nga - một đất nước có lực lượng hạt nhân ghê gớm, mang sức mạnh chết người.

Nghĩ về điều này một cách khách quan. Giả sử có một cuộc nổi loạn ở Cuba, được hỗ trợ bởi hàng tỷ đô la bí mật do Nga cung cấp, và rằng chính phủ của Raul Castro, đã cố gắng để xích lại gần với Mỹ, bị lật đổ bởi một cuộc đảo chính thân Nga. Giả sử nữa rằng Mỹ định khuyến khích một số người Cuba sống trong vùng lân cận căn cứ hải quân Mỹ ở Vịnh Guantanamo ly khai khỏi Cuba, và bỏ phiếu của họ để sát nhập vào Mỹ. Làm thế nào để người Mỹ tin rằng Mỹ sẽ phản ứng nếu Nga sau đó kêu ca ở Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc và Tổ chức các nước châu Mỹ rằng Mỹ đưa lực lượng vũ trang đặc nhiệm vào Cuba để cố chiếm lấy 2/3 khác của hòn đảo ly khai khỏi Havana? Làm thế nào nếu Nga cũng cung cấp "viện trợ không sát thương” cho chính phủ mới đảo chính và cũng gửi một số tàu chiến đến tuần tra trong eo biển giữa Cuba và Florida trong một nỗ lực “chứng tỏ quyết tâm”?

Đúng! lập trường Mỹ ở Ukraina là buồn cười, nhưng nó cũng là đáng sợ ở sự vô lý của nó, bởi vì nếu chiến thuật Nói láo lớn này được tiến hành và người ta thấy nó là nghiêm trọng, điều đó có thể dẫn đến thảm họa cuối cùng: một cuộc chiến tranh hạt nhân!



Dave Lindorff http://thiscantbehappening.net/node/2279 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...