Âm thầm là những việc làm ta không thấy, nó là những việc làm lặng lẽ nhưng rất quyết liệt và nó là bàn đạp để thực hiện một điều gì đó hay thành tựu một điều gì đó.
Để một người lên được người thầy, thì họ phải có nhiều năm sư phạm. Để là một người học sinh giỏi, thì họ phải âm thầm chăm học trong biết bao ngày đêm vất vả. Để là một người được nhiều người tôn trọng, họ cũng phải sống tốt, sống tử tế với mọi người. Những thành công này, đều phải trải qua giai đoạn âm thầm, điều đó ta sẽ không thấy, không biết nếu ta không tìm hiểu, không suy ngẫm.
Và những “hành động âm thầm” như thế này lại có sức ảnh hưởng rất mạnh. Một lời mắng to không đủ thuyết phục bằng những lời rỉ tai nói xấu. Để lên được chủ tịch, thì họ phải thể hiện một cái phẩm chất và trí tuệ chính trị, chính yếu tố mới thuyết phục người dân, chứ không tự nhiên hô hào mà được mọi người yêu mến. Cũng vậy, để tuyên truyền một điều gì, không phải đăng lên những trang báo dài là thành công, mà phải có những người âm thầm, “đi từng ngõ, gõ từng nhà, rà từng người”, thì mới có khi kết quả lại cao hơn mong đợi. Một lời dạy răn con cái, chưa chắc đủ thuyết phục bằng những năm tháng mà cha mẹ sống gương mẫu. Nên, những việc làm “âm thầm, lặng lẽ” có thể mang lại một ảnh hưởng cực kỳ kết quả, sâu sắc và bởi vì thế, những thế lực xấu, cũng lợi dụng chữ “âm thầm-lặng lẽ” này để thực hiện yêu sách của mình.
Việc làm âm thầm rất nhiều ưu điểm. thứ nhất, là có thể che mắt được nhiều người. Thứ hai, là có sức thuyết phục, sức ảnh hưởng sâu dày và nhanh chóng hơn. Thứ ba, là có thể che đậy những âm mưu xấu xa của họ. Và bởi vì âm thầm, không ai biết để ngăn cạn, họ tha hồ phát huy cái “lợi hại” của sự âm thầm, trớ trêu thay, là vào những việc không đúng…
Để xảy ra một cuộc chiến tranh, thì tình báo đã phải gài trước từ rất lâu. Yếu tố đầu độc tư tưởng, âm thầm kích động quần chúng là không thể thiếu. Không ngờ, chính những điều “lặng lẽ” này lại là bàn đạp cho chiến tranh. Với Việt Nam cũng vậy, trước khi Pháp sang xâm lược, họ đã bí mật đem Thiên Chúa Giáo truyền đạo vào Việt Nam. Để thay đổi con người Việt Nam. Để đầu độc người dân Việt Nam thì họ đã làm dân ta quên đi một truyền thống cốt lõi đó là “thờ cúng tổ tiên”, bởi vì bỏ đi cái tục “thờ cúng tổ tiên” nên đánh luôn vào lòng yêu nước, tự hào vì lịch sử và trách nhiệm với cha ông đi trước. Từ đó, dân Việt Nam sẵn sang bán nước và thiếu trách nhiệm dân tộc. Khi cái âm thầm này chín mùi, Pháp nổ ra chiến tranh.
Không ngờ, bây giờ lịch sử đang lập lại. Không phải bằng tôn giáo mà chính là một yêu sách, mà ta tạm hiểu là “ngu dân”.
Thời chiến tranh, giặc không cho dân ta học chữ, kiến thức để làm ngu muội người dân hòng làm người dốt để chẳng làm gì bảo vệ Tổ Quốc. Nước Anh đã đem ma túy vào Trung Quốc để làm người dân say mê với ma túy mà quên đi việc bảo vệ đất nước, đó gọi là “chiến tranh thuốc phiện”. bây giờ, nhiều thứ cáng tinh vi hơn, càng âm thầm hơn. Nó âm thầm đến nỗi mà không ai biết, nó âm thầm đến nỗi mà ai cũng xem đó là chuyện thường. Đó là KÍCH THÍCH SỰ HƯỞNG THỤ Ở CON NGƯỜI.
Khi con người hưởng thụ nhiều vật chất, khoái lạc, ích kỷ tăng lên, họ bị trói buộc trong cái niềm vui đó. Khi ích kỷ như thế, họ sẽ quên đi tất cả trách nhiệm đối với gia đình, quê hương, đất nước. Ví như người nghiệm ma túy, ma túy cho họ cái khoái lạc cực độ, khi cái cơn thèm, họ sẵn sang giết chết cha mẹ mình chỉ để có tiền qua cơn thèm. Đó là cái ích kỷ tột độ. Mà gần gũi hơn là bài bạc, họ nghiện bài đến ích kỷ, sẵn sàng bán nhà cửa chỉ đế có tiền thỏa nãm cái thèm chơi của họ. Rồi vũ trường, thuốc lắc đầy dẫy, khi họ đắm vào rồi, họ bỗng trở thành con người khác, sống vô trách nhiệm và chỉ biết hưởng thụ mình. Rồi vấn đề tính dục cũng thế, ai say mê vào nó thì dần dần chỉ làm những điều xấu xa rồi cũng chìm mê trong dục lạc. Rõ ràng, khi con người hưởng thụ, thì ích kỷ nổi lên. Khi ích kỷ nổi lên thì họ chỉ chú tâm vào 1 việc là thỏa mãn mình. Khi chỉ chú ý thoản mãn cho mình thì chắc chắn, họ sẽ không thiết làm những việc để phục vụ quê hương, đất nước nữa- từ đó, đất nước sẽ suy thoái bởi vì người dân đều THÍCH HƯỞNG THỤ.
Nắm được điều đó, gần đây, quá nhiều trò vui “bơm” vào Việt Nam. Vũ trường mọc lên bừa bãi, game online ngày càng hấp dẫn, casino thì mọc lên quá nhiều, lối sống thác loạn tự do tính dục thì được quảng bá đây trên web, ngay cả trên bộ phim trình chiếu cho công chúng cũng có “cảnh nóng”. Rồi biết bao đứa trẻ xem nó, rồi nó hình thành quan điểm tình dục bừa bãi là chuyện cho phép, chấp nhận với phẩm giá con người. Rồi áp phích người mẫu “thiếu vải” đầy đường, lối sống bất chấp phẩm giá để thoản mãn dục tính, đó đều gọi là “âm thầm phát động” mọi người dân. Khi cái lối sống hưởng thụ được khuyến khích, đồng thời, lại quá nhiều trò vui. Mấy ai biết tỉnh thức để hoàn thành nghĩa vụ của mình với đất nước đây? Đây là điều suy nghĩ, có chăng đây là âm mưu của những thế lực xấu chăng, đây là vô tình hay cố tình sắp xếp. người Việt Nam vô tình hay cố tình “dính” vào bẫy của giặc?
Đó là điều lý giải tại sao lớp trẻ ngày nay thường ham chơi, đấu óc nhiễm độc từ bởi những phim sex, những game online nhưng trớ trêu thay, đó lại là những chủ nhân của đất nước sau này, nhưng đầu óc nó bị nhiễm bẩn, nó xem thường cái lý tưởng hy sinh vì cuộc đời thì đất nước Việt Nam sẽ ra sao?
Điều đó cũng lý giải, tại sao nhiều vũ trường, nhiều casino, nhiều trò game online hay web sex, phim sex xuất hiện. Đây là những việc làm âm thầm của thế lực xấu, nhằm đầu độc tư tưởng và triệt hạ nhân cách của con người Việt Nam. Khi tham đắm và thú vui rồi thì họ sẽ quên bổn phận với Tổ Quốc. và điều âm thầm này có lẽ đang gặp nhiều thành công vì nó đá đụng đúng vào cái bản năng hưởng thụ của con người. Thời xưa, khi chưa có điều kiện để hưởng thụ, thì bản năng ích kỷ được kềm lại. Khi điều kiện hưởng thụ có, bản năng ích kỷ bị kích thích, Khi điều kiện hưởng thụ quá nhiều nó lại càng khuyến khích cho cái bản năng này được mở rộng. Ích kỷ mà rộng thì chẳng còn điều gì tốt lành nữa! Nên, thế lực xấu đã thành công nhiều, và “việc làm âm thầm” này thành công thì một ngày kia, nó sẽ tiến đến cái đích chính, lật đổ Việt Nam.
Nhưng họ đã làm bằng cách nào? Xin thưa, Nguồn gốc của casino, của vũ trường, của những phim “cảnh nóng”, đều là những thế lực đen tồi. Nguồn gốc của những lời chỉ trích chống phá người tốt, đó là thế lực xấu. Thậm chí những tờ giấy phép cho ra những phim “cảnh nóng”, những vũ trường, đều có phía sau là thế lực xấu. Những bảng quảng cáo hở hang mà không ai đến “tháo” xuống, có chăng cũng có những bàn tay mờ ám nhúng vào. Ta có quyền hồ nghi.
Hiểu điều đó, cho ta 2 bài học
Thứ nhất, ta hiểu, đằng sau những trò vui không còn là chuyện thường mà nhiều người mệnh danh là tiến bộ văn minh nữa. Đằng sau trò hưởng thụ mà ta cho là tiến bộ, thật ra đó lại là ý đồ của thế lực xấu, muốn hãm hại đất nước. Không lẽ, một người dân lại làm theo ý giặc sao?
Thứ hai, ta hiểu rằng, chuyện một người tốt bị chống đối là điều hiển nhiên. Vì những người tốt, họ khuyến khích con người làm tốt, đi ngược lại với cái bản năng ích kỷ, không chấp nhận cái bản năng hưởng thụ. Bởi họ đi ngược ý đồ của thế lực xấu, nên, việc chống phá thậm chí “triệt tiêu” họ là chuyện thường! Không có gì là ngỡ ngàng khi nghe một thế lực chống phá người tốt, người tài.
Hiểu 2 bài học đó, ta phải:
Hạn chế bản năng ích kỷ nơi mình. Bằng cách huân tập lý tưởng của lòng yêu nước, lý tưởng của lòng vị tha. Bằng cách tập kiềm chế trước thú vui và hy sinh mình khi làm việc tốt. và một cách nữa, là tẩy chay những trò vui hưởng thụ. Tảy chay những điều đầu độc tâm hồn con người như: sex, ma túy, vũ trường, casino, game online, quảng cáo hở hang. Ta phải lên tiếng nói, khi đã hiểu biết, ta phải lên tiếng nói, tiếng nói đó là của một lý trý sáng suốt, một cái nhìn xa, của một chân lý vĩnh cửu đó là: Cuộc sống chỉ hạnh phúc khi mình biết sống có ích mà thôi! Ta hãy nói lên tuyên ngôn đó, ta hãy nói lên trách nhiệm của người Việt Nam là xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc. muốn xây dựng Tổ quốc, ta phải biết cống hiến nhiều hơn hưởng thụ. Muốn bảo vệ Tổ Quốc, ta phải mạnh dạng lên tiếng nói để đẩy lùi những kế hoạch xấu. Bảo vệ non nước và con người của mình!
Ta phải biết lên tiếng bảo vệ người tốt. Ta phải biết nhận định, đâu là người tốt, và quyết ủng hộ, bảo vệ những người như thế. Cuộc đời cần những con người như thế, cần những con người cho cuộc đời đạo lý của tình thương yêu, của lòng vị tha trách nhiệm. Đất nước ta cần những con người như thế. Và không có cớ gì, ta lại không bảo vệ họ. Nếu thấy có thể lực chống phá người tốt, ta được quyền hồ nghi đó là thế lực xấu, thậm chí là chính trị và ta buộc phải lên tiếng bảo vệ.
Hiểu được cái “âm thầm-lặng lẽ” có tác động và ảnh hưởng đáng kể lên quần chúng, nên, ta phải làm những việc âm thầm để góp phần đưa đạo đức, trách nhiệm, lòng yêu nước cho mọi người. Bằng một bài văn, bài thơ, bài nhạc, bài blog… Ta phải sống gương mẫu, sống trách nhiệm nhưng phải kiên quyết để bào vệ mình, bảo vệ con cháu và bảo vệ Tổ Quốc. Hãy cảnh giác
Phan Hoàng Nguyên, 7/12/2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét