Người ta biết rõ, tờ báo Economic có quan hệ dày đặc với thầy XỊA.
Nhưng các lĩnh vực khác… cũng vậy.
Người ta biết chú XỊA “giúp đỡ” nhà văn Do Thái Nga Boris Pasternak đoạt
giải Nobel với tác phẩm chống Liên Xô “Bác sĩ Pasternak”. Điều này nhiều người biết
rồi. Nếu ai đó chưa đọc về điều này thì có thể xem ở đây, nguồn tiếng Việt
và tiếng Anh trên
trang của Washington Post;
Năm 2012, chú XỊA lại thú nhận
Ernest Hemingway là điệp viên của mình. Hemingway
là nhà văn nổi tiếng với tác phẩm “Ông già và biển cả”, từng đoạt giải báo
chí Pulitzer năm 1953 và giải Nobel văn học năm 1954.
Điều này trái ngược với những gì các văn nô bồi bút nức nở: bên tây ấy
à! văn chương cực kỳ tự do!
Trên trang web mà chú XỊA thú nhận có đoạn: Trong WW-II, Ernest
Hemingway đã vui vẻ dành rất nhiều thì giờ và sức lực cho lĩnh vực tình báo hơn
là bác ta theo đuổi văn chương 1 cách thông thường. Bác ta đã quan hệ với bộ phận
tình báo đại sứ quán Mỹ ở Havana cũng như với ít nhất 3 cơ quan tình báo: Cơ
quan Tình báo hải quân (ONI), Cơ quan tình báo chiến lược (OSS) và Cục điều tra
Liên bang (FBI). Hơn nữa, đã đương đầu với tình báo Xô Viết lúc đó là NKVD.
Ảnh Bettmann/CORBIS: Hemingway (bên phải) và Martha Gellhorn
(thứ 2 từ trái sang) trên đường sang China năm 1941.
Nhà văn Miles Mathis cho ta biết toàn cảnh việc CIA thao túng vào lĩnh vực văn học.
Ông Mathis nói rằng nền
văn hóa hiện đại về cơ bản là “lập trình tinh thần” bởi thầy XỊA, một chi nhánh của Cartel nhà băng Illuminati. Việc tiêu hủy nghệ thuật truyền thống 1 cách hệ thống là có
dụng ý để thúc đẩy "sự tha hóa", quan điểm của Satan rằng cuộc sống con
người là vô nghĩa, tạp nham, tầm thường và xấu xí.
Mathis là một nhà văn xuất sắc
và đa tài, ông đề cập đến nhiều điều lạ lùng ở
thế giới phương Tây và khẳng
định của ông về giả dối văn hóa hiện đại là đáng tin cậy. Cũng như nhiều nhà
tri thức phương Tây khác, ông cảm thấy bị phản bội bởi hệ thống giáo dục và xã
hội, bởi giáo phái Satan có tổ chức
cao đã định hình xã hội Thần trí phương Tây.
Không chỉ có ông Mathis,
một người khác là giáo sư Anh tại Providence
College, Eric Bennett cũng
vừa công bố tại Chronicle of Higher
Education. Đó là đề cập đến Xưởng viết văn Iowa, mà khi đó mình là sinh viên 1998-2000.
Ảnh Iowa: 75 năm lò văn Iowa, nơi gieo trồng
bồi bút chống cộng của chú XỊA!
Trong bài viết của mình, ông Eric Bennett thừa nhận rằng các chương trình văn học tại ĐH Iowa đã từ lâu được bảo lãnh bởi XỊA qua Farfield Foundation, Quỹ Rockefellers và ACCF (Quỹ hợp tác nghệ sĩ và cộng đồng - The Artists and Community Collaboration Fund). Với
sự giúp đỡ của XỊA, các văn bút Mỹ đã chĩa ngòi phụ họa công cuộc chống cộng.
Một trong những điều đáng chú ý của bài viết Bennett là nhận định này: Giới sư phạm văn chương sáng tác sau
WW-II, không có ngoại lệ, đã đọc các tạp chí phê bình Partisan Review, Kenyon Review, Hudson
Review và Sewanee Review.
Họ hít thở không khí trí óc
của New Critics, ở một mặt, và mặt khác là giới trí thức New York. Những xưởng này, trước
đây là các xưởng viết văn thù địch, phản động Southern và Northern cùng những
cái lò văn khác trong thập kỷ 1930 đã sát nhập trong thập kỷ 1950 thành “liên
hiệp tự do” và tự bố cáo mình là “tầm cao trí tuệ”, thế nhưng ở vào thời điểm đó chỉ
mới có các bài tiểu luận “học thuật” đăng trên 4 tạp chí, tất cả 4 tạp chí đó, cũng
như Iowa, được tài trợ bởi Quỹ Rockefeller.
Như người ta biết, tất cả họ
được tài trợ tiền bạc bởi nhiều tổ chức bình phong khác nhau của chú XỊA. Chính
phủ Mỹ sử dụng cái thòng lọng tiền bạc để cố gắng kiểm soát những chương trình kiểu
này, CQ Mỹ giữ giới viết lách trong cái chuồng nhỏ mà ông Bennett nói để cho họ
thỏa lòng "được tôn kính và o bế đặc biệt, cá nhân, hoàn cảnh, bao bọc, tối
giản."
Hay, nói cách khác, để giữ
cho các nhà văn bị tước đoạt quyền sáng tác và trở thành nhỏ mọn. Thường xuyên
bị nhồi nhét tuyên truyền từ trên xuống, bị thuyết phục tự tôn duy ngã,
thường nhật, khiêm tốn sáng tạo là đức tính của nghệ thuật. Cũng như hội họa,
khoa học, chính trị, và mỗi 1 thể loại khác, sự đảo lộn của cái bị đánh lừa như
bản thân sự vật.
Bài viết của Joel Whitney đăng trên Salon A 2012 cũng cho biết các tạp chí Partisan
Review và Paris Review bị ràng buộc bởi thầy XỊA.
Peter Matthiessen, cây tiểu
thuyết và là nhà sáng lập tạp chí Paris Review, cũng đã thừa nhận điều này trong 1 cuộc phỏng vấn, rằng bác ta được thầy XỊA tuyển mộ ngay khi tốt nghiệp ĐH Yale năm 1953,
và rằng tạp chí Paris là “vỏ bọc” của ông ta. Thông tin này đã được đăng thêm
vào trang Paris Review tại
Wikipedia, nhưng đó là một sự thừa nhận trơ trụi không có lời bình
luận nào về việc XỊA đã như thế nào ảnh hưởng đến tất cả mọi thứ mà tờ tạp chí
này làm.
Peter Matthiessen cũng
như George Plimpton – một sáng lập viên khác của Paris Review và cũng là điệp viên
XỊA đã cố gắng bào chữa rằng
những gì người ta biết được từ thầy XỊA là không thể tin được. Trong khi các cây văn khác cũng tự bào chữa
cho mình về sự vô tội trong những năm ăn tiền của XỊA thập kỷ 60-70, khi nhà
báo Tom Braden – chủ show diễn nóng Crossfire trên CNN, một cây viết ra lò từ xưởng
văn Iowa và cũng được XỊA tuyển mộ tung hê hàng loạt văn sĩ ăn tiền và làm
việc cho XỊA.
Ông Braden nói rằng tất cả giới
viết văn và nghệ sĩ biết chính xác những gì đang xảy ra. Cuốn sách mang tên “Chiến tranh lạnh văn hóa - The
Cultural Cold War” của ông Mathis
xác nhận điều này nhiều lần.
"Khi các nghệ sĩ bị biến thành tay sai và công cụ của quốc gia, khi các nghệ sĩ trở thành thủ lĩnh tuyên truyền lý lẽ, tiến bộ bị bắt giữ, tài năng và sáng tạo bị hủy hoại."
"When artists are made the slaves and the tools of the state, when artists become chief propagandists of a cause, progress is arrested and creation and genius are destroyed."
TT Mỹ Eisenhower, 1954
"When artists are made the slaves and the tools of the state, when artists become chief propagandists of a cause, progress is arrested and creation and genius are destroyed."
President Eisenhower, 1954
Tham khảo:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét