Hiển thị các bài đăng có nhãn Fed. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Fed. Hiển thị tất cả bài đăng

London Gold Fix đóng cửa - dấu hiệu thay đổi lớn trong hệ thống tài chính thế giới

Sự kiện đáng chú ý nhất trên thị trường tài chính quốc tế tuần qua là London Gold Fix – LGF đã đóng cửa ngày 20 tháng 3 năm 2015. Nó thậm chí còn không được đưa tin trên các hãng truyền thông lớn.

London Gold Fix – LGF là hệ thống ấn định giá vàng trao đổi mua bán trên thế giới, như 1 công ty tư nhân được thành lập năm 1919. Nguyên tắc hoạt động của LGF khá đơn giản: giá của kim loại quí được xác định trong các cuộc họp của 1 vài thành viên có ảnh hưởng trên thị trường vàng London, bằng cách công bố các đơn hàng mua và bán vàng của họ. Giá khi đó được xác định theo cái gọi là “giá cân bằng - equilibrium price” dựa vào tổng lượng mua và bán vàng phù hợp. LGF có 5 thành viên, các công ty và nhà băng là một bộ phận của “Hiệp hội thị trường vàng thỏi London - London Bullion Market Association – LBMA”. Hoạt động của LGF được bảo đảm bởi các thành viên quản trị.

Trong nhiều thập kỷ, người ta cho rằng LGF – là công cụ lý tưởng để định giá thị trường vàng quốc tế. Các định giá của LGF được sử dụng rộng rãi, trên hết để xác định giá kim loại quí trong các HĐ cung cấp kim loại thực và còn được sử dụng trong các công cụ tài chính phái sinh dựa trên vàng (còn gọi là chứng chỉ vàng hay giấy vàng). Chúng cũng được sử dụng để tính toán lượng dự trữ vàng tiền tệ và đánh giá các cam kết và nhu cầu liên quan đến kim loại quí (ví dụ như thâm hụt vàng của nhà băng, trên danh nghĩa vàng).


Người ta thường chẳng nói gì về khuyết tật của cơ chế định giá này, mặc cho càng về sau, càng có nhiều nghi vấn về vai trò và chức năng của LGF. Đặc biệt là trong khoảng 10-20 năm gần đây.

Đầu 1970, hệ thống Bretton-Woods chính thức vứt bỏ cái neo vàng của đồng đô la. Giá trị đồng đô la không còn được bảo đảm bằng vàng, cũng như vàng không còn là yếu tố đóng vai trò kim loại tiền tệ, nó cũng trở thành 1 loại hàng hóa thông thường được giao dịch. Sẽ là hợp lý khi chuyển đổi vàng được buôn bán (và giá trị của nó) sang hoạt động truyền thống trên sàn giao dịch (Mercantile Exchange). LGF lúc này tự nhiên lỗi thời, giống như 1 kiến trúc thượng tầng cũ kỹ, phụ trợ gì đó, thay thế gì đó cho sân trao đổi thương mại thông thường, hoạt động với kim loại quí và kim loại màu. 


Hầu hết các chuyên gia có đầu óc đều lưu ý rằng, LGF là công cụ tuyệt vời để Rothschilds kiểm soát thị trường vàng. Người ta biết, chuẩn vàng được tạo ra trong thế kỷ XIX do nỗ lực của nhà Rothschilds. Sau chiến tranh Napoleon, dòng họ này đã tích tụ trong tay hầu hết vàng của châu Âu và chuẩn vàng của sự giàu có đến khó tin của họ tạo ra nhu cầu ổn định thứ kim loại quí này. Hơn nữa, Rothschilds đã không bán vàng cho các NHTW và ngân khố các quốc gia khác trên thế giới, mà chỉ cho vay vàng vật chất ở dạng tín dụng vàng. WW-I tạm thời chấm dứt chức năng của cơ chế chuẩn vàng. Tuy nhiên, nhà Rothschilds không lo lắng, họ tại ra LGF năm 1919 để tiếp tục kiểm soát thị trường vàng thế giới qua cơ chế của cái gọi là Ấn định giá vàng London: London gold fixing - LGF. 

Đứng đầu trong 5 thành viên ảnh hưởng nhất của “Hiệp hội thị trường vàng thỏi London – LBMA” là nhà băng Rothschild: NM Rothschild&Sons, nó thành lập đầu thế kỷ XIX bởi Nathan Rothschild. Các thành viên khác của "Ngũ đại gia vàng - Golden Five" có mối liên hệ theo các đường dây vô hình với nhà Rothschild. Có thể nói, LGF là kinh doanh của nhà Rothschild. Tuy nhiên, năm 2003 nhà băng NM Rothschild rút khỏi việc ấn định giá vàng, họ bán cái cho nhà Barclays, nhưng không có nghĩa là rời bỏ vàng. Họ tiếp tục theo dõi 1 cách vô hình LGF. Chỉ đến khi đã tích lũy quá nhiều các kiểu lạm dụng khác nhau trên thị trường vàng, đến mức mà nó có thể rơi vào vòng xoáy ngoài tầm kiểm soát với rủi ro bê bối toàn cầu bất cứ lúc nào, thì nhà “thông thái tài chính" Rothschilds này mới vội vàng lẩn vào bóng tối để không bị vấy bẩn. Cũng năm 2003, có nhiều sự kiện đáng quan tâm trong thị trường vàng, tuy nhiên tin tức về nó trên thuyền thông bị Rothschilds kiểm soát (đâyđâyđây) đã bị phong tỏa. Ví dụ, đây là năm đầu tiên phát hiện vàng giả độn vonphram (tungsten gold), nhưng media phương tây chỉ đưa tin này vào nhiều năm sau đó.





Việc giải tán LGF có liên quan đến trò chơi lớn, của 2 "ông chủ tiền" to bự - là bộ tộc Rothschild và bộ tộc Rockefeller (cả 2 đều là cổ đông lớn của FED Mỹ - Federal Reserve System). Trong trò chơi này, Rothschilds đặt cửa vào vàng, còn Rockefeller đặt cửa vào đô la như đồng tiền quốc tế được tung ra từ cái máy in tiền FED. Vừa là đối tác, vừa là đối thủ cạnh tranh, cân bằng lực lượng của 2 đại gia tiền khổng lồ này, không khó đoán được xác định bởi cặp "đô la-vàng". Người ta biết đôi khi vàng lên giá quá mạnh, ví như đầu năm 1980 là $850/ounce, hay năm 2011 đã đạt đỉnh sốc $1923/ounce khiến thị trường không còn có thể tiếp cận, nhưng nó tụt xuống ngay chứ không giữ được lâu như đỉnh năm 1980. Lưu ý là đang nói về giá so sánh, chứ không phải giá thông thường, vượt qua 1000 đô la mất giá. Từ đây có vẻ như phần thắng thuộc về Rockefellers và phần thua thuộc về Rothschilds. Tuy nhiên, đó chỉ là 1 thủ đoạn chiến thuật của nhà Rothschild, kẻ đã chủ động biến hóa thoái lui tạm thời trong chiến lược đánh bại Rockefellers. 


Có nhiều dấu hiệu gián tiếp cho thấy Rothschilds tham gia vào trò chơi làm tụt giá vàng, nó sẽ tự nhiên làm mạnh đồng đô la, nhưng đó không phải là khổ dâm tài chính. Hai thập kỷ gần đây, Rothschilds sử dụng các lược đồ mờ ám và tội phạm để hạ giá vàng, đó là điều dĩ nhiên họ cần thấp nhất đến mức có thể. Để làm điều này, trong số nhiều thứ khác, là hoạt động của LGF. Vàng biến động từ các nguồn khác nhau, nhưng quan trọng nhất là vàng dự trữ trong ngân khố và NHTW. Nơi có nhiều vàng nhất là kho của Bộ tài chính Mỹ ở Fort Knox (theo con số chính thức là 8,100 tấn). Kiểm toán Fort Knox là chủ đề trong hơn 6 thập kỷ, có vẻ như ai đó sẽ thấy dường như 8,000 tấn vàng, là đúng khớp giấy tờ của FED và Bộ tài chính, với sai khác chỉ 1%. Nhưng 1 trong những người phản đối giới chức tiền tệ Mỹ mạnh nhất là ông thượng nghị sĩ Ron Paul cho rằng nó ít hơn rất nhiều. 

Có nhiều bằng chứng của việc vàng đã bị thao túng, mà kẻ can dự là FED, Bộ tài chính Mỹ, Ngân hàng Anh, vô số nhà băng Wall Street và nhà băng London, "Ngũ đại gia vàng” LGF và những kẻ khác. Vào đầu thập kỷ này, nhu cầu giao dịch vàng đã tăng lên quá nhiều, đến mức mà các tổ chức giám sát và kiểm soát tài chính của Mỹ, Anh và EU đã phải đáp lại như thế nào đó. Ngay lập tức sau làn sóng khủng hoảng tài chính toàn cầu chống lại các nhà băng "không thể đụng đến" của Wall Street, London, và EU, bắt đầu có điều tra về nghi ngờ lạm dụng. Bê bối to lớn nhất – các nhà băng thao túng lãi suất LIBOR và định giá hối đoái. Để tránh bị tòa phán quyết, các nhà băng đã trả hàng tỷ tiền phạt và bồi thường. Điều tra về gian lận vàng có thể đã bị trì hoãn kéo dài, nhưng cuối cùng cũng đã dẫn đến LGF (thị trường vàng là thánh địa của hệ thống tài chính quốc tế).  

JPMorgan nộp phạt 2,6 tỷ USD vì siêu lừa Madoff
JPMorgan đứng sau lừa đảo Madoff Ponzi 

Chỉ trong hơn 1 năm, có danh sách rất dài hơn 3 chục viên quản trị, CEO nhà băng lớn lao đầu qua cửa sổ hay tìm đến với dây thừng! Năm ngoái, khi mùi khét của đám cháy bốc lên, 1 trong các thành viên của “Ngũ đại gia vàng" đã không chịu nổi căng thẳng thần kinh. Đó là Deutsche Bank, vị này cố bán ghế LGF để thoát thân, nhưng không tìm được ai mua. Đến tháng 8-2014, Deutsche Bank hèn nhát rời LGF. Lần đầu tiên trong lịch sử tồn tại của LGF, "Ngũ đại gia vàng" chỉ còn 4. Đó là: Scotia Mocatta, HSBC, Societe Generale và Barclays Capital. Thậm chí là trước điều này, Cơ quan quản lý tài chính Anh (Financial Conduct Authority – FCA) đã tiến hành điều tra Barclays Capital. Chính quyền Anh Quốc khi đó đã cố để dập vụ bê bối đang bùng lên mới 1 khoản tiền phạt nhỏ bé đến tức cười 30 triệu euro dành cho Barclays của Rothschild kiểm soát.

Các cuộc điều tra thao túng thị trường vàng cũng bắt đầu được tiến hành ở Đức và Thụy Sĩ. Quan điểm của CQ Đức và Thụy Sĩ là không chỉ các nhà băng tham gia vào LGF, mà cả các tay chơi lớn trên thị trường kim loại quí (vàng, bạc, platinum). Hóa ra là các tay chơi này có quan hệ thân cận với nhau, một mặt là với các nhà băng thuộc về LGF, mặt khác là với NHTW của một số quốc gia, cũng như với Ngân hàng thanh toán quốc tế (Bank for International Settlements - BIS). Tin tức đang lộ ra – và điều đó làm tăng tốc quyết định đóng cửa LGF.

Đã có rất nhiều lời lẽ về sự lạm dụng của "Ngũ đại gia vàng", vì 1 số lý do, người ta gọi họ là "những kẻ thao túng giá vàng". Đúng là khả năng điều khiển giá của họ là có thật. Ví dụ, bằng cách kiểm soát lượng đặt hàng mua và bán kim loại quí. Cuộc điều tra can thiệp vào tỷ giá hối đoái diễn ra các năm 2012-2014, cho thấy đã có những can thiệp “điều khiển”, vậy có lý do gì để những điều khiển như thế không xảy ra với vàng? Nhưng lạm dụng chủ yếu không phải là thao túng giá vàng, mà các thành viên LGF là những ông chủ độc quyền thông tin nội bộ về cái gì để đưa ra giá “công khai”. Thủ tục định giá kéo dài từ vài phút đến vài giờ. Ngay cả khi 1 kẻ tham gia vào thị trường vàng nhận được định hướng giá trước 1 vài giây (trước công bố chính thức), anh ta cũng kiếm được bộn tiền, đặc biệt là đối với nhiều kẻ đầu cơ thích làm ăn với "giấy vàng" (là chứng chỉ xác nhận vàng mà tổng lượng của nó đã nhiều lần vượt quá vàng thật). Hơn tất cả, nội bộ Rothschilds đã kiếm chác, khi chuyển thông tin cho các tổ chức họ kiểm soát.

Rất khó để nói các sự kiện này sẽ làm biến đổi thị trường vàng thế giới như thế nào. Hệ thống định giá mới, theo những tin tức có được, nhắc đến đấu giá minh bạch tối đa, cho phép nhiều người tham gia. Người ta nói rằng, người tham dự lớn của "Ban định giá vàng rộng" này sẽ là các tổ chức và ngân hàng Trung Quốc. Nếu thế, giá vàng sẽ vụt lên nhanh chóng. Tuy nhiên, bằng cách hiệu chỉnh qui định của "Ban định giá vàng rộng", quá trình này có thể được kiểm soát để tranh bị quá tải quá mức.

Nhiều giai đoạn hậu trường trong câu chuyện đóng cửa LGF vẫn chưa được biết đến, nên chỉ có thể xây dựng các phiên bản, và 1 trong các phiên bản là bơm vàng vào két Rothschilds đã xong. Cơ chế định giá vàng thấp đã kéo dài đủ lâu. Họ chính là kẻ khởi sướng đóng cửa LGF. Logic của nó là: càng nhanh chóng đóng cửa cái cửa hiệu gọi là LGF, càng ít ai đào xới ra mưu đồ bẩn thỉu của các nhà "thông thái tài chính".

Có phiên bản khác. Bơm vàng vào kho vẫn chưa kết thúc, nhưng rủi ro dò gỉ thông tin về âm mưu bẩn thỉu đang lộ ra nhanh chóng. Việc đóng cửa LGF là hành động vội vàng, cấp bách, theo nguyên tắc “dìm tất cả vào nước” và không còn dấu vết.

Phiên bản thứ 3, đóng cửa LGF là hậu quả của cuộc tranh giành nghiêm trọng giữa 2 nhà Rothschilds và Rockefellers. Rockefellers quyết định tấn công vào gót chân Achilles của Rothschilds – đó là định giá vàng LGF. Phiên bản này cho rằng, họ biết đầu 2015 LGF sẽ kết thúc. Lẽ ra tất cả đã tụt dốc êm ả, bỗng vào tháng 2, Tư pháp Mỹ bắt đầu cuộc điều tra lớn nhằm vào gian lận có thể trên thị trường vàng. Trong tầm ngắm của họ có ít nhất 10 nhà băng: Barclays, JPMorgan Chase, Deutsche Bank, HSBC, Credit Suisse, UBS, Goldman Sachs, Societe Generale, Nova Scotia của Canada và Standard Bank của Nam Phi. Trong danh sách này, có 2 đại gia JPMorgan Chase và Goldman Sachs thuộc về Rothschilds.

Nhưng theo bất cứ phiên bản nào, thì đóng cửa Định giá vàng London LGF, cũng là dấu hiệu hệ thống tài chính thế giới đã có bước thay đổi nghiêm trọng.


Đó là vàng, còn tiền!




Bài của Valentin Katasonov – Tạp chí Văn hóa chiến lược;


-----------------------------------

JPMorgan nộp phạt 2,6 tỷ USD vì siêu lừa Madoff

Đây là khoản tiền mà nhà băng lớn nhất nước Mỹ phải nộp vì đã "nhắm mắt cho qua" vụ lừa đảo chiếm đoạt 50 tỷ USD của Bernard Madoff.

Theo New York Times và Wall Street Journal, thỏa thuận trên có thể đạt được trong tuần này. JPMorgan bị kết tội bỏ qua các cảnh báo về hoạt động phạm tội của Madoff và "nhắm mắt cho qua" vụ lừa Ponzi lớn nhất lịch sử. Một phần số tiền phạt sẽ được dùng để đền bù cho các nạn nhân của Madoff.

JPMorgan được dự đoán sẽ đạt thỏa thuận hoãn khởi tố. Điều này có nghĩa nhà băng có thể tránh cáo buộc hình sự nếu thực hiện đầy đủ nghĩa vụ pháp lý trong thời gian cho phép. Ngược lại, nhà băng sẽ đứng trước cáo buộc không công bố các lo ngại về hoạt động của Madoff với giới chức Mỹ, trong khi nộp báo cáo tương tự sang Anh năm 2008.

JPMorgan đã phải nộp phạt liên tiếp trong hơn một năm qua.

JPMorgan đã phải nhận rất nhiều án phạt gần đây. Tháng 11 năm ngoái, hãng tài chính này đã chấp nhận nộp 13 tỷ USD vì vụ bán trái phiếu kém chất lượng trước cuộc khủng hoảng 2008. Cùng tháng đó, họ công bố bồi thường 4,5 tỷ USD cho các nhà đầu tư tổ chức chịu thua lỗ vì trái phiếu của mình trong bong bóng nhà đất. Đầu năm, JPMorgan cũng phải trả 1 tỷ USD tiền phạt vì scandal giao dịch "Cá voi London" và hơn 400 triệu USD do thao túng giá điện tại California và Midwest.

Được xem là một trong những vụ lừa đảo lớn nhất trong lịch sử tài chính thế giới, vụ Ponzi bắt đầu được Bernard Madoff thực hiện sau Ngày thứ Hai đen tối năm 1987 của chứng khoán thế giới. Thủ đoạn tuy không mới (lấy tiền của nhà đầu tư mới trả cho nhà đầu tư cũ), nhưng đến thời điểm bị bắt năm 2008, quy mô của vụ lừa đã lên tới 65 tỷ USD. Madoff hiện chịu án 150 năm tù.

http://kinhdoanh.vnexpress.net/tin-t...f-2936775.html
 

Làm thiệt hại $65 tỷ, nộp phát $2 tỷ tránh điều tra và xét xử là xong! Xứ tự do dân chủ này hay ra phết. Có một rừng luật nhưng xử như luật rừng.

Chỉ có Madoff là bị xử, không có các nhà băng 1 mình hắn ta chẳng làm gì được, dĩ nhiên có ít chuyện hay ở con dê tế thần này, chúng ta xem những trò bẩn ở chính JP Morgan và các nhà băng Mỹ.

JP Morgan đứng sau lừa đảo Madoff Ponzi

nguồn Washington's Blog
http://www.globalresearch.ca/jp-morg...cution/5364053
.
Bernie Madoff đã khai ngay từ đầu rằng JP Morgan biết về - và cố ý kiếm lời từ lược đồ của hắn ta.

Vì thế, JP Morgan đã đồng ý nộp phạt 2 tỷ USD để tránh bị điều tra và truy tố.

Nhưng không chỉ là lược đồ gian lận Madoff.

Các nhà băng lớn ở Mỹ, bao gồm cả JP Morgan - đang thao túng hầu như mọi thị trường - cả trong lĩnh vực tài chính và nền kinh tế thực - và phá vỡ hầu như mọi luật pháp.

Đây là một số sự “không đứng đắn” của các ông lớn nhà băng, có rất nhiều link cho mỗi vấn đề nêu ra ở link gốc:

• Rửa tiền cho bọn khủng bố (nhân viên HSBC, người thổi còi về rửa tiền của các nhà băng cho những kẻ khủng bố và băng đảng ma túy nói rằng nhà băng khổng lồ vẫn đang rửa tiền: "Công chúng cần biết rằng tiền vẫn đang được đổ trực tiếp qua HSBC để mua súng đạn tiêu diệt các chiến sĩ của chúng ta… Các nhà băng cấp tiền… bọn khủng bố đụng chạm đến mọi người dân Mỹ". Ông này cũng cho biết: "Là kinh tởm khi các nhà băng của chúng ta vẫn đang tài trợ bọn khủng bố 11/9 năm 2013."

• Cấp tiền buôn bán vũ khí bất hợp pháp, và tài trợ cho việc sản xuất bom chùm và các vũ khí khác bị cấm ở hầu hết trên thế giới.

• Trao tiền cho các hoạt động quân sự xỏ lá.

• Rửa tiền cho các băng đảng ma túy. (thực sự, giới buôn bán ma túy đã giữ cho hệ thống nhà băng sống sót trong cuộc khủng hoảng tài chính sâu rộng năm 2008). Một tố giác cho biết: "Nước Mỹ đang thua cuộc chiến tranh ma túy bởi các nhà băng của chúng ta vẫn tài trợ cho các băng đảng ma túy", và "các nhà băng cấp tiền cho các băng đảng ma túy… ảnh hưởng đến mọi người Mỹ".

• Tham gia vào các vụ gian lận cỡ lớn kiểu mafia chống chính quyền địa phương.

• Bòn rút tiền của hầu như tất cả các giao dịch lương hưu mà họ xử lý qua hàng thập kỷ, trộm cắp của công hàng tỷ đô la từ tiền lương hưu trên toàn thế giới.

• Tháo túng giá nhôm và đồng.

• Thao túng giá vàng... trên cơ sở hàng ngày.

• Đòi "lệ phí lưu trữ " để lưu trữ vàng thỏi… mà không cần mua hoặc lưu trữ bất kỳ vàng nào.

• Có hành vi gian lận lớn và phổ biến cả khi họ bắt đầu cho vay thế chấp và khi tịch thu trên chúng.

• Bảo lãnh cùng 1 thế chấp nhiều cho những người mua khác nhau. Điều này giống như bán xe của bạn, và thu tiền từ 10 người mua khác nhau cho cùng một chiếc xe.

• Lừa lọc các chủ nhà bằng biện pháp luật lá cờ bạc để bảo vệ người dân từ nhà bị tịch thu không công bằng.

• Có hành vi gian lận lớn trong thị trường $800 nghìn tỷ, ảnh hưởng tất cả mọi thứ từ các khoản thế chấp, các khoản vay sinh viên, vay của doanh nghiệp nhỏ và tài chính thành phố.

• Thao túng thị trường phái sinh 100 nghìn tỷ đô la.

• Tham gia vào giao dịch nội gián hầu hết các thông tin tài chính quan trọng.

• Đẩy các đầu tư mà họ biết là tồi tệ, và sau đó đánh cược cùng các khoản đầu tư này để kiếm tiền cho mình.

• Tham gia vào môi giới bất hợp pháp để thao túng thị trường.

• Tham gia vào “giao dịch tẩy rửa” để thao túng giá tài sản.

• Thao túng trái phiếu doanh nghiệp thông qua các chương trình phái sinh.

• Thao túng thị trường cách khác.

• Tính phí thế chấp trái pháp luật các cựu chiến binh.

• Giúp những kẻ giàu nhất che dấu tài sản bất hợp pháp.

• Xào nấu nhào nặn sách vở.

• Hối lộ và chèn ép các cơ quan xếp hạng để tăng xếp hạng về đầu tư mạo hiểm.

• Đàn áp bạo lực những người biểu tình hòa bình (Wall Street cấp tiền cho cảnh sát New York đàn áp Chiếm phố Uôn)

Các giám đốc điều hành các nhà băng lớn luôn giả vờ rằng gian lận chỉ có ở một vài nhân viên xỏ lá cấp thấp. Nhưng nghiên cứu cho thấy hầu hết các gian lận là của quản lý.

Thật vậy, một trong những chuyên gia lừa đảo hàng đầu thế giới - giáo sư luật và kinh tế, và cựu nhân viên cao cấp của S&L Bill Black - nói rằng hầu hết gian lận tài chính là "gian lận có kiểm soát", trong đó những kẻ sở hữu các nhà băng là kẻ tiến hành gian lận có hệ thống. Thất bại chống gian lận của những kẻ điều hành phố Wall là nguyên nhân cốt lõi của nền kinh tế ốm yếu của người Mỹ.

Và các chuyên gia nói rằng tất cả những lời bào chữa của chính phủ đối với việc không truy tố các cá nhân tại các nhà băng phố Wall, những kẻ gian lận là hoàn toàn không có thật.

Bức tranh lớn rất đơn giản:

• Các nhà băng lớn thao túng mọi thị trường chúng đụng đến.

• Quá nhiều ràng buộc lẫn nhau dẫn đến sự bất ổn định tài chính.

• Chính phủ đã trao cho các nhà băng trợ cấp rất lớn... và họ sử dụng để đầu cơ những thứ khác mà không giúp gì cho nền kinh tế. Nói cách khác, vực dậy các nhà băng lớn bằng cách ném tiền vào họ không giúp cho nền kinh tế.

• Các nhà kinh tế, các chuyên gia tài chính và nhà băng hàng đầu nói rằng các nhà băng lớn là quá lớn... và qui mô khác thường của họ đang đe dọa nền kinh tế. Họ nói rằng chúng ta cần phải phá vỡ các nhà băng lớn để ổn định nền kinh tế.

• Các nhà băng lớn sở hữu các chính trị gia… nên Quốc hội và Nhà Trắng sẽ không làm bất cứ điều gì trừ khi dân chúng buộc họ phải thay đổi.


PUTIN CHỐNG TÀI PHIỆT QUỐC TẾ - P2



Hệ thống tài chính Nga không độc lập!


Năm 1992 Nga chấp nhận thỏa thuận “Bretton-Woods”. Có nghĩa là biến mình thành thuộc địa, cho phép đô la Mỹ chiếm đoạt và kiểm soát mọi khả năng kinh tế và hệ thống chính trị của đất nước.

Theo đó, NHTW “độc lập” hình thành ở Nga, độc lập là với nhà nước. Không độc lập với hệ thống phương Tây và FED.

Bản chất NHTW Nga là tổ chức tư nhân tương tự như FED nhưng quyền lực hạn chế hơn, nói cách khác là chi nhánh của FED và nằm trong hệ thống tài chính toàn cầu của tài phiệt quốc tế. NHTW không chỉ là 1 mà là 1 hệ thống gồm NHTW và các ngân hàng thương mại của nó, ví như Sberbank – ngân hàng lớn nhất Nga có 51% sở hữu thuộc về NHTW.

Dự trữ của NHTW (vàng, đô la có được nhờ bán dầu khí) là tài sản Liên Bang Nga, nhưng lại không thuộc về tài sản quốc gia, nó là tài sản mang đi cầm cố và NHTW – kẻ không thuộc về nhà nước Nga là kẻ quản lý số “tài sản bị cầm cố” này. Quản lý bao gồm cả kinh doanh – nghĩa là mang tài sản Nga đi lập các NH thương mại, đi cho vay, kể cả ở nước ngoài.

Nga sẽ phải mang tài sản (vàng, ngoại tệ, tài sản thế chấp…) đến NHTW cầm cố để đổi lấy việc được NHTW phát hành 1 số lượng tương ứng đồng rub. Đó chính là bản chất của “Cửa hiệu cầm đồ” mang tên NHTW.

Tổng thống Nga – cũng giống nhiều nước phương Tây – được quyền bổ nhiệm/bãi miễn chủ tịch NHTW. Nhưng điều đó không có nghĩa là phá vỡ qui định của hệ thống “hội đồng tiền tệ” – thể chế vận hành trên toàn bộ các nước phương Tây.

Để có thể phát hành đồng tiền quốc gia, Nga buộc phải có ngoại tệ để đưa vào NHTW dự trữ - đồng rúp của quốc gia đã biến quốc gia thành thuộc địa. Nói cách khác, rúp lưu thông hoàn toàn phụ thuộc vào xuất khẩu dầu khí và đầu tư nước ngoài. Về lý thuyết, khi 2 yếu tố đó có vấn đề (như khủng hoảng hiện nay) nghĩa là không có hoặc thiếu hụt đồng rúp để phát hành, gây mất niềm tin vào rúp, làm tăng vọt giá ngoại tệ và hệ quả kéo theo làm rúp mất giá trị thực sẽ xảy ra – quá trình như thế khác hoàn toàn với lạm phát – phát hành quá nhiều tiền vào lưu thông. Điều đó cũng có nghĩa là về lý thuyết Nga sẽ không chống được cuộc khủng hoảng đồng rúp như hiện nay.

Đặc điểm chức năng của NHTW Nga (Российский центральный банк)


1 . NHTW trên thực tế không hoạt động tín dụng (cấp/phát vốn) cho hệ thống NH Ngachức năng chính của nó là cầm đ. Tuy nhiên có ngoại lệ là khi đồng rúp biến động quá mạnh, nó có cũng cấp phát vốn cho vay ngắn hạn mới mục đích làm ổn định rúp.

2 . Phát hành tiền rúp chỉ khi mua ngoại tệ (có ngoại tệ gửi vào cầm cố).

3 . Ràng buộc tỷ giá rúp vào "giỏ 2 tiền tệ".

4 . Ràng buộc lượng rúp phát hành vào dự trữ ngoại tệ tích lũy.
Nghĩa là: a) Chính phủ Nga sẽ không có được bất cứ quyết định nào về rúp mà không có sự cho phép của FED; b) Rúp được lưu thông và điều tiết không theo nhu cầu hàng hóa hay kinh tế Nga.

Chẳng hạn, giai đoạn 1990-x, khi mà Gorbachov đã vét cạn vàng đem bán, giá dầu mỏ rẻ mạt, Nga không có cái gì đ đem đến NHTW cầm đ, không có tiền rúp phát hành như không có máu lưu thông, hành loạt nhà máy, bệnh viện, trường học đóng cửa vì không có tiền trả lương, quân đội, cảnh sát tê liệt vì thiếu xăng xetrong khi lạm phát tăng vù vù do nạn đầu cơ đại qui mô làm thiếu hụt trầm trọng hàng hóa. Đó là vực thẳm kép kinh tế-chính trị-xã hội mà nước Nga vùng vẫy không thể thoát ra được.

Khi tất cả tê liệt, đã có nhiều nạn nhân chết đói, thì thậm chí quí ông Anatoli Chubais còn ngắt cầu dao điện với đ lý do. Ông ta muốn người ta nhanh chết cứng trong băng giá hơn là chết chầm chậm vì đói. Nhưng sau đó Chubais tiếp tục giữ các chức vụ cao trong CQ và trong kinh doanh. Tại sao không có ai dám đụng đến ông ta? Đơn giản, Chubais là phó JP Morgan, thuộc về Rokerfeller và nằm trong cấu trúc của FED.

Lúc đó Putin xuất hiện!

Putin xuất hiện và chính thức nhận trách nhiệm của người đứng đầu Nga năm 2000. Không có nhiều thay đổi ngay sau đó, các tổ chức nước ngoài vẫn tiếp tục tác oai tác quái, IMF, USAID ráo riết vận động cải tổ, cải cách, đổi mới.

Cũng lúc đó, Putin đã nghĩ phải vận hành 1 hệ thống khác ngoài NHTW bị kiểm soát, và lúc đó bí mật hoạt động KGB bắt đầu phát huy. Cho đến nay, 2 hệ thống như vậy song song hoạt động tại Nga. Nhờ những nguồn vốn bí hiểm, nước Nga được cứu, các hoạt động dần dần trở lại quĩ đạo bình thường. Các phong trào chính trị-xã hội bắt đầu nỗ lực ngăn chặn phá hoại của những kẻ liberal-democracy pro-USA. Mất 12 năm, 2 nhiệm kỳ tổng thống đ loại bỏ hệ thống liberal phương Tây cài cắm Nga, nhưng tất cả vẫn chưa được khôi phục hoàn toàn.

Loại bỏ NHTW?


Bạn có tin tưởng, Putin là người quyền lực nhất thế giới? Tất cả, nếu không phải là 99,99% những gì viết trên báo Tây phải hiểu ngược lại. Thực sự, Putin mạnh mẽ, đã làm được vô số việc cho nước Nga, nhưng quyền lực Putin rất hạn chế.

Liệu Putin có loại bỏ NHTW? Không có câu trả lời dứt khoát cho vấn đề này vào lúc này. Nhưng tất cả những gì Putin đã làm từ khi cầm quyền 2000 đến nay đều có mục đích phục dựng nước Nga và từng bước hạn chế/cô lập NHTW. Phong trào chống NHTW ở Nga đã mạnh, ảnh hưởng của nó đối với kinh tế đã bị khống chế. Kinh tế Nga vẫn là 1 bộ phận của kinh tế thế giới, nhưng thương mại đầu tư không bằng đồng đô la, đồng rúp được đẩy mạnh làm đồng tiền độc lập.

Sau đây là 1 số những gì đề cập trên báo chí về điều này.

TT Nga ủng hộ ý tưởng chống toàn cầu hóa, muốn không phải là lần đầu “dìm xuống đáy” IMF cũng như các tổ chức tài chính khác. Theo quan điểm của ông, IMF đã được tạo ra trong những hiện thực kinh tế chính trị khác, và hoàn cảnh thế giới đã thay đổi, và do đó mà cần kiến trúc mới của trung tâm tài chính toàn cầu. Natalia Chistyakova (2007)

Nga cần đi đến thanh toán bằng rúp khi xuất khẩu http://www.rbc.ru
(2007). Nga muốn đi đến thanh toán bằng đồng rúp khi xuất khẩu hàng hóa từ Nga… Tuyên bố như thế được đưa ra bởi TT Vladimir Putin, tại phiên họp toàn thể ở Hội thảo kinh tế quốc tế XI St. Petersburg. "Đã đến lúc chuyển sang thanh toán bằng rúp khi xuất khẩu từ Nga. Điếu đó cho phép củng cố vị thế của đồng rúp trong thị trường tài chính quốc tế.”

Putin đề nghị cách mạng kinh tế http://www.dni.ru (2007). Lãnh đạo Nga vạch rõ, hệ thống tài chính hiện tại, bị trói buộc vào 1-2 đồng tiền, không phản ánh các nhu cầu chiến lược và dòng chảy của nền kinh tế toàn cầu. TT giải thích điều đó là bởi chiều hướng dao động của các đồng tiền tác động tiêu cực đến dự trữ tài chính của các đất nước và các ngành kinh tế riêng biệt. "Một thứ đáp lại thách thức như thế, là sự nổi lên của một số đồng tiền dự trữ quốc tế, một số trung tâm tài chính". Ông nói về điều này, đồng rúp sau khi được loại bỏ  hạn chế tiền tệ để thực sự trở thành đồng tiền chuyển đổi, sẽ có thể được sử dụng 1 cách tích cực trong thanh toán quốc tế.

"Sẽ đến lúc nổi lên vấn đề chuyển sang thanh toán bằng đồng rúp – khi xuất khẩu hàng hóa từ Nga. Lẽ tự nhiên, trong trường hợp này, lúc đó cả nhà xuất khẩu và nhập khẩu đều có lợi”.

Ngoài ra, theo Putin, cần thiết phải thay đổi các tổ chức tài chính khi “chúng được thiết kế dưới hiện thực hoàn toàn khác và không thể nào tìm thấy chỗ của mình trong điều kiện tăng trưởng kinh tế ổn định ở phần lớn các nước đang phát triển và mở rộng thị trường”.

T"Kommersant", Ttg tuyên bố đã thảo luận với các đối tác về khả năng hình thành “vốn chung” của 2 quốc gia (Nga-Belarus). Ông giải thích rằng đã đề nghị Belarus thanh toán dầu và khí đốt bằng rúp Nga. Thực tế là tính toán chúng bằng đô la Mỹ gây “bối rối” vì các vấn đề mà kinh tế Mỹ đang đối mặt ngày nay.

Hoàn cảnh Putin chuyển giao quyền lực cho Medvedev


Tiến trình tiền tệ mà Putin theo đuổi đã phần nào chững lại khi hết nhiệm kỳ 2 năm 2008. Cùng lúc 2008-2009 là cú đánh đầu tiên vào rúp sau sự kiện Nam Ossetia, tỷ giá rúp/đô la tăng vọt, rúp rơi mạnh có phần nhiều tương tự như lúc này.

Cần phải nói là thập kỷ 80-x, ở các nước đã phát triển hàng đầu (G7) diễn ra quá trình phi công nghiệp hóa để bước vào “hậu công nghiệp” mang “giá trị toàn cầu: tự do ngôn luận, tự do tôn giáo và tự do xu hướng tình dục…” nhưng thực ra là bị kiểm soát toàn cầu về đời sống và hành vi. Đó là ý tưởng phôi thai từ “Câu lạc bộ Rome” thập kỷ 60-x. Ở LX, quá trình phá hủy của Gorbachev cũng tình cờ diễn ra đúng thời gian này.

Một quốc gia Nga công nghiệp mạnh, không phù hợp với lợi ích phương Tây. Putin không phù hợp với kế hoạch của họ, với học thuyết “Hỗn loạn có kiểm soát” và nghị sự “Xung đột giữa các nền văn minh”.

Thậm chí là quá trình các nước tư bản tự đẩy mình vào hủy hoại trong khủng hoảng thế giới đã được báo cáo sớm hơn nhiều, năm 1930, đây là 1 phần trong báo cáo Đại hội CPSU XVI:

"… Hãy nhớ tình hình các nước TB 2 năm rưỡi trước. Tăng trưởng công nghiệp và thương mại ở hầu hết các nước TB. Tăng khai thác nguyên liệu thô và sản xuất lương thực ở hầu hết các nước nông nghiệp. Mỹ, như nước tư bản khát máu nhất. Ca bài thắng lợi "hưng thịnh". Khúm núm trước đồng đô la. Tán dương trang bị mới, ca tụng sự hợp lý hóa của CNTB. Tuyên bố kỷ nguyên "nâng cao" CNTB và sự bền vững không gì lay chuyển được của sự ổn định TBCN…

Giờ – khủng hoảng kinh tế hầu như khắp tất cả các nước TBCN... Thay vì là “hưng thịnh” – đói nghèo đại bộ phận và tăng trưởng to lớn của thất nghiệp… Sụp đổ ảo giác quyền lực vô biên của CNTB nói chung, quyền lực vô biên của tư bản Bắc Mỹ nói riêng. Tất cả thành yếu ớt hơn ca bài thắng lợi yếu ớt hơn về đồng đô la và hợp lý hóa TBCN. Tất cả trở thành mạnh hơn tru tréo bài ca chán đời về những “lỗi lầm” của CNTB…”

Tuy nhiên, tài phiệt luôn luôn điều khiển mọi cuộc khủng hoảng, và chúng tạo ra nó. Tạo ra “hỗn loạn có điều khiển”  - đó là cơ hội duy nhất để chặn đứng phát triển của những đất nước như là Nga, và để duy trì quyền lực. Hỗn loạn có điều khiển và Đạo quân thứ 5 một lần nữa không chỉ ngồi ở Điện Kremlin, không, chúng đã công khai tuyên bố về mình và yêu sách của mình, ở đây là cần phải hủy hoại và phân chia nước Nga, tiêu diệt nhân dân Nga và văn hóa Nga, tẩy sạch ký ức nhân dân và nô dịch họ.

Có nghĩa là khi loại bỏ Putin khỏi điện Kremlin, phương Tây nhận được niềm tin thắng lợi của mình. Do đó mà cả cấu trúc tài phiệt phương Tây la lối rằng Putin không được phép quay lại Kremlin. Chúng tác động quần chúng Nga và thế giới, tiếp tục phục dựng đạo quân thứ 5. Những dạng khác nhau như Svanidze, Lilia Shevtsova, "Cậu trẻ trung thực" Navalnye, "nhà yêu nước" Sergey Kolesnikov - kẻ lẩn trốn đâu đó ở London… hoạt động tích cực. Chúng tuyên trên mạng xã hội rằng "Chúng ta thà nằm phơi xương để không cho phép Putin bước vào Kremlin".

Thời kỳ Mevedev nắm quyền 2008-2012, phe đối lập quả thực đã gượng dậy, tất cả chuẩn bị cho kịch bản phá hoại Putin quay lại nhiệm kỳ 3 năm 2012. Ông “bạn tốt” Biden: Tôi nghĩ “bạn bè khả dĩ” của chúng ta, hay phe đối lập rất cụ thể sẽ rất vui mừng nếu  trong đất nước bắt đầu bất ổn, và trên làn sóng đó liberal sẽ tiến đến chính quyền.

Trong cuộc gặp với “bạn bè Nga” của Mỹ, Biden thẳng thắn loan báo rằng ông ta đã “nói chuyện trong cuộc gặp với Putin rằng sẽ không hợp lý khi đề xuất một nhiệm kỳ mới. Nga, theo phó tổng thống Mỹ, đã quá mệt mỏi với Putin, và sự mệt mỏi đó sẽ tăng lên và dẫn đến điều tương tự xảy ra ở thế giới A-rập.” Nghĩa là, “quyền lực thẳng đứng” của Putin sẽ dẫn tài phiệt đến mẫu số chung gây bạo loạn như với Libya, Syria, Iran và các nước khác!

Và có những "tin tức” kiểu thế này:


Thứ 7, 30/4/2011; Thủ tướng đã không kịp thời báo cáo với DUMA dự báo lãi suất của mình – dưới 5-6% - khi nhận được phản hồi xứng đáng từ NHTW, chi nhánh FED Mỹ: "NHTW lần thứ 2 trong tài khóa tăng lãi suất tín dụng. Kể từ tháng 3, lãi suất tín dụng đã tăng 0,25% – lên đến 8,25%." Quả thật Putin đã dự báo sai! Có vẻ như cuộc đối thoại về lãi suất không đơn giản là bước đi trước bầu cử.

Putin đã ám chỉ NHTW sẽ là tốt đẹp cho nền kinh tế khi hạ lãi suất tín dụng và NHTW đáp trả bằng cách tăng lãi suất! Dù là chỉ tăng 1 ít, những là ẩn ý rõ ràng – kẻ thực sự chèo lái kinh tế Nga không phải là Putin, hay Medvedev, mà là FED Mỹ.

Có thể rút ra kết luận gì ở đây? Chính là cái thực tế nhà băng nổi tiếng đăng ký dưới luật lệ Nga này lại không có kiểm soát. Điều đó không mới. Đáng chủ ý chỉ là sự đối đầu rõ ràng của NHTW với Putin. Cũng có nghĩa là Putin không phù hợp với phương Tây.

Ralf Peters, người quan sát của tờ New York Post:

Vladimir Putin không chỉ là mối nguy hiểm khó tưởng đối với Mỹ ở Trung và Đông Âu và trên biên giới với Afghanistan, mà còn thực sự ở chính vấn đề ông ta can thiệp vào lĩnh vực hoạt động của chúng ta. Ông ta hàm ý hợp đồng bán vũ khí cho Hugo Chavez ở Venezuela trị giá 9 tỷ đô la - một con số khó hình dung ở Nam Mỹ.

Điều làm phiền tôi ở Putin… Tôi nói một cách nghiêm túc, anh biết đấy, tôi hoàn toàn không ưa ông ta, nhưng tôi chắc chắn ông ta đảm đương công việc tuyệt vời. Vấn đề cụ thể của ông ta cho thấy, ông ta có ý rất rõ ràng. Ông ta tạo ra rất-rất lắm phương án đáng ngại cho "đế chế quỉ dữ" của ông Ronald Reagan. Công sức của Ronald Reagan là ở một mặt trận chủ đạo: bị ám ảnh với chiến thắng trước “đế chế quỉ dữ”. Putin có phương án ảm đạm hơn, có một mục đích không lay chuyển: khôi phục Đế chế Nga. Không phải đế chế Xô Viết, mà Nga: đưa Ukraina trở về kết cấu của mình, một lần nữa thu phục quyền kiểm soát Trung Á.

Putin đã thực sự tuyên bố bắt đầu xây dựng Đế chế Eurasia, ông nâng đỡ dân chúng Đế chế Nga, và bạn bè Nga trong cuộc tấn công của tài phiệt quốc tế.

Còn liberals – là phe trotskist cần phải nhớ 1 điều: 2 lần Nga mất nước những năm cách mạng 1917 và 1991, thì tương ứng 1938 và 2012, nghĩa là đúng chính xác 21 năm sau,  trotskist bị đánh đòn chí tử.

Quân bài đã ra, sau thắng lợi bước đầu của Putin giờ là lượt chơi của tài phiệt quốc tế. Cái gì tiếp theo? Chiến tranh với Syria và Iran, hay Ukraina sẽ lôi kéo Nga vào cuộc chiến tranh lớn? Hay lại hoạt động khủng bố như 911, nhưng ở Israel, và sử dụng cả vũ khí hạt nhân để làm to chuyện? Tất cả đều rất có thể. Đơn giản là, Holocaust lớn hơn, Holocaust nhỏ hơn, không có gì khác biệt. Thế nhưng, hiệu quả thế nào?

Hãy chờ, chắc là không lâu.




Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...