Kính thưa Bác Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Con là một đoàn viên Đoàn Thanh niên
Cộng sản Hồ Chí Minh. Hôm nay, con xin mạn phép, kính gửi đến Bác một
chút suy nghĩ tâm tư của con về những vấn đề xung quanh các địa điểm đã
từ lâu là nơi hành nghề truyền thống của bà con như: Chợ Vải Ninh Hiệp
(Hà Nội), bãi biển Sầm Sơn (Thanh Hóa), Chợ Đồng Đăng (Lạng Sơn) …
Qua một số bài báo, cũng như con có mua
được một quyển sách tổng hợp khá nhiều bài viết, bài nói của Tổng bí
thư, con hiểu được trái tim Tổng bí thư luôn cháy bỏng ngọn lửa lý tưởng
vì nước, vì dân. Con vô cùng xúc động và hạnh phúc khi đọc đến đoạn
viết về tuổi thơ của Tổng bí thư: Bác đã đến trường trong giá rét, trong
cái lạnh như cắt vào da thịt, với manh áo mỏng manh vá víu, với đôi
chân trần gầy guộc… và cho đến khi đã là một Tổng bí thư, lãnh đạo Đảng,
thế mà cuộc sống riêng của Tổng bí thư vẫn vô cùng giản dị. Có niềm vui
nào hơn khi một trong những vị lãnh đạo của đất nước lại liêm khiết,
đầy nhiệt huyết nhưng vô cùng khiêm nhường, kín đáo như thế! Có thể vì
là một người Cộng sản chân chính mà Tổng bí thư không thích nghe những
lời khen, nhưng con xin được bằng tất cả lòng yêu kính, dâng lên Tổng bí
thư niềm biết ơn to lớn. Ai chê cười con là người cổ hủ thì đành chịu,
nhưng dù sống trong thời dân chủ, con vẫn yêu thích việc người dân biết
ơn, kính trọng những người lãnh đạo đất nước, vì nhờ thế mà xã hội đẹp
và nề nếp hơn.
“Vì sao con lại trở thành một đoàn viên của Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh? …”
“Vì sao Tổng bí thư lại lựa chọn đứng vào hàng ngũ của Đảng Cộng sản Việt Nam? …”
Hai câu hỏi tuy khác nhau, nhưng con tin rằng, câu trả lời chỉ có một: Vì Tổng bí thư và con, chúng ta yêu tha thiết LÝ TƯỞNG CỘNG SẢN.
Con là người suy nghĩ chậm chạp, không
thông minh, nên con không tài nào hiểu được những bài học chính trị
trong sách vở. Con chỉ nhớ một câu chuyện cảm động về Bác Hồ. Trong một
dịp năm hết Tết đến, đêm giao thừa se se lạnh, Bác đã mặc chiếc áo kaki
mỏng manh, giản dị đến thăm một gia đình nghèo nhất thủ đô cùng một anh
cận vệ. Khi nhận ra Bác, người nhà đã bật khóc, bảo: “Sao Bác lại đến
thăm chúng cháu vào lúc này, chúng cháu chẳng có chi để đãi Bác”. Bác
cười hiền từ, đáp: “Không thăm gia đình cháu thì thăm ai nữa”.
Con còn nhớ, lúc đọc đến đấy, con đã khóc ngon lành. Có lẽ do cuộc đời
con quá tầm thường nên con dễ xúc động trước trái tim của những bậc
Thánh. Từ câu chuyện đó, con hiểu được, Lý tưởng cộng sản
là lý tưởng bảo vệ sức khoẻ, quyền lợi, đạo đức, phẩm giá, danh dự,
…cho những người kém ưu thế trong xã hội: những người nghèo, những người
khuyết tật, …
Việt Nam ta chọn con đường Kinh tế thị trường, định hướng xã hội chủ nghĩa
là một mô hình táo bạo, và đúng đắn. Chủ nghĩa cá nhân (Ích kỷ) là bản
năng của con người, ngày nào con người hết ích kỷ, con người mới vui vẻ
chịu sự công hữu tất cả tư liệu sản xuất, tất cả tài sản. Vì lẽ đó, mà
năm 1986, Đảng ta đã đổi mới tư duy về kinh tế, chúng ta chấp nhận một
kinh tế vận hành theo những nguyên tắc của thị trường.
Chúng ta chấp nhận một nền kinh tế thị trường, không có nghĩa là chúng ta chấp nhận đi theo tư bản chủ nghĩa. Vì kinh tế thị trường, không phải là tư bản chủ nghĩa.
Tư bản chủ nghĩa là một trạng thái tiêu cực của kinh tế thị trường, khi
mà cái gọi là “kinh tế thị trường” dần dần mất đi tính “thị trường” của
nó, vì những tập đoàn lớn lũng đoạn, chi phối hết. Thật kì lạ, khi
chúng ta thả cho kinh tế thị trường phát triển tự do, ta cứ nghĩ như thế
thì kinh tế thị trường sẽ càng … “thị trường” hơn nữa, nhưng không,
kinh tế thị trường là một con ngựa điên (vì nó thuộc về bản năng), khi
chúng ta cắt mất sợi dây cương “định hướng xã hội chủ nghĩa”,
con ngựa ấy sẽ ngay lập tức lao xuống vực thẳm. Vực thẳm đó là gì? Là
chiến tranh và sa đoạ. Chủ nghĩa tư bản đã phạm sai lầm này, Adam Smith
đã phạm sai lầm này. Có lẽ không cần nhắc lại ai cũng biết khi sự tích
luỹ tư bản mất kiểm soát, đã phát sinh chủ nghĩa thực dân, chủ nghĩa đế
quốc, … và những thứ ác quỷ đó đã gieo rắc đau thương, khốn cùng cho
nhân loại mà đất nước ta là nơi kinh khủng nhất!
Hai triệu đồng bào chết đói. Vâng! Chết vì đói!
Một triệu đồng bào ta ngã xuống trong những đồn điền cao su!
Thanh niên ta làm bia đỡ đạn, chết thay cho quân xâm lăng!
Phụ nữ ta bị làm nhục, cưỡng hiếp không thương tiếc!
Kính thưa Tổng bí thư!
Có phải vì không chấp nhận được những
điều ác độc, bẩn thỉu đó, mà Người và con, hai Bác cháu mình đã đi theo
Chủ nghĩa Cộng sản, đã chọn Lý tưởng Cộng sản là lẽ sống là khát khao, có phải như thế không Bác?
Con người khác con vật ở chỗ dùng trí
năng để chế ngự bản năng. Con vật khi muốn ăn, sẽ săn mồi. Khi muốn làm
tình, sẽ giao cấu. Cũng vậy, ích kỷ, tư hữu là một khuynh hướng có tính
bản năng. Chúng ta chấp nhận kinh tế thị trường vì chúng ta là Con
Người, chúng ta chưa vượt thoát khỏi chữ “Con” của bản năng! Nhưng,
chúng ta còn có chữ “Người” để hiểu phải chế ngự cái bản năng này lại,
đó là lý tưởng của người Cộng sản nhưng đồng thời cũng là khát vọng cháy
bỏng của loài NGƯỜI văn minh, tiến bộ!
Một xã hội mà kinh tế thị trường được
phát triển mất kiểm soát, để rồi chính nó dần dần mất đi tính thị trường
vì rơi vào sự độc quyền, lũng đoạn của các thế lực tài chính, tư bản,
thì xã hội đó dần dần mất đi sự khác biệt với xã hội thời hồng hoang!
Chúng ta dễ dàng nhận thấy điều này khi ở những nơi đó có những tổ chức
như tổ chức ấu dâm Dreamboard: cưỡng hiếp và quay phim hơn 600 trẻ em,
cho đến khi bị bắt! Rồi những công ty phim khiêu dâm công khai làm băng
hoại tâm hồn con người, một cách hợp pháp! Họ gào thét bảo vệ loài chó,
trong khi phẩm giá những con người ở dưới đáy xã hội rất ít khi được
đoái hoài! Đó là chưa kể đến những cuộc chiến tranh phi nghĩa …
Kính thưa Tổng bí thư!
Những vụ việc ở Chợ Vải Ninh Hiệp (Hà
Nội), Sầm Sơn (Thanh Hóa), và tương lai có thể ở cả chợ Đồng Đăng (Lạng
Sơn) … là những hồi chuông nguyện hồn đáng sợ! Ngày xưa, nhân dân ta đi
theo Đảng, cùng với cán bộ và đảng viên sống chết dưới bóng cờ Tổ quốc,
dưới bóng cờ Đảng, vậy mà ngày nay ở Thanh Hoá, người dân đến vây kín uỷ
ban nhân dân Tỉnh để phản đối một quyết sách có hại cho dân! Mới cách
đây 5 năm thôi, lần đầu tiên quân đội ta …tham gia một vụ cưỡng chế đất
đầy tai tiếng! Chưa bao giờ, chưa bao giờ những chuyện không thể tin
được như thế lại xảy ra ở nơi mảnh đất mà chưa đầy nửa thế kỉ trước,
Đảng và dân như một khối keo sơn bền chắc kiên cường gan góc, đến độ một
đế quốc mấy trăm năm bất khả chiến bại cũng phải cúi đầu trong nhục
nhã!
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang từng nói: “Chúng
ta không sợ bất cứ một thế lực nào, dù là hung bạo nhất. Chúng ta chỉ
sợ nhân dân mất niềm tin vào Đảng, Nhà nước, chế độ ta. Khối đoàn kết,
thống nhất, đồng tâm hiệp lực của hơn 90 triệu đồng bào ta ở trong nước
cũng như ở nước ngoài sẽ là sức mạnh vô địch để giữ gìn, bảo vệ non sông
đất nước Việt Nam mãi mãi trường tồn”, càng nghĩ con càng thấy đúng, khi ý Đảng không còn quyện vào lòng Dân, thì nguy cơ ngoại thuộc đã chờn vờn trước mắt.
Con có tìm hiểu vụ việc ở Sầm Sơn, con
nghe Bác bí thư tỉnh uỷ nói về việc khai thác du lịch hơn nữa đối với
bãi biển Sầm Sơn của các doanh nghiệp. Dường như số vốn mới được rót vào
đến 10.000 tỉ. Sau đó con xem qua một video về một khu nghỉ dưỡng ở Sầm
Sơn và con choáng váng. Trước cửa khu nghỉ dưỡng là một cô gái ăn mặc
hở hang, một mảnh vải quấn ngang ngực và bộ phận nhạy cảm, đứng uốn éo
lả lơi khiêu gợi theo điệu nhạc… Con chợt nghĩ, ồ, có phải chúng ta vì
lý do nào đó đã mờ mắt lao vào phát triển du lịch Sầm Sơn, mà quên mất
việc xác định tiềm năng du lịch Sầm Sơn là đến đâu, và quên luôn cả mặt
trái của du lịch: tệ nạn xã hội, nói thẳng là mại dâm. Thậm chí chúng ta
đặt lợi ích của nhân dân lao động, ngư dân phía sau những điều đó! Nhìn
sang Thái Lan, đất nước lao vào du lịch với tất cả hăng say, đã tạo nên
một biểu tượng mang tính quốc tế về một đất nước mại dâm với những sex
tour nổi tiếng!
Kính thưa Tổng bí thư! Đảng và Nhà nước
ta là của dân, do dân, vì dân. Quyết định có hay không khai thác du lịch
hơn nữa đối với bãi biển Sầm Sơn phải đặt trên lợi ích của nhân dân Sầm
Sơn mà trước hết phải là lợi ích của người dân lao động, các ngư dân.
Không phải chỉ vì có thể khai thác hơn nữa giá trị du lịch của bãi biển,
mà chúng ta nhắm mắt làm tới, và càng không phải vì mang đến lợi ích
cho một nhóm người nào đó! Mọi lợi ích phải hướng về số đông người dân lao động! Nhân dân lao động có được lợi ích, có hạnh phúc hay không?
Vì Đảng ta là Đảng Cộng sản! Vì đó là bản chất của nhà nước ta, của chế độ ta!
Trong câu chuyện Bác Hồ thăm Tết gia đình nghèo nhất Hà Nội, Bác nói “Không thăm gia đình cháu thì thăm ai nữa”.
Cũng vậy, nếu Đảng ta, nhà nước ta không bảo vệ quyền lợi cho ngư dân,
cho nhân dân lao động thì ai sẽ bảo vệ đồng bào nhân dân lao động? Trong
sự cạnh tranh của kinh tế thị trường, đồng bào lao động sẽ bị đạp xuống dưới đáy xã hội!
Kính thưa Tổng bí thư!
Đại hội Đảng 12 vẫn nói rằng Phát triển
kinh tế là trọng tâm, nhưng con nghĩ rằng Kinh tế, không phải là tất cả!
Những người có lương tâm luôn sẵn sàng chấp nhận một nền kinh tế chậm
để Tổ Quốc được độc lập tự chủ, để Nhân Dân được sống yên vui hạnh phúc
trong một xã hội đậm đà bản sắc văn hoá dân tộc, để văn hoá thật sự soi đường cho quốc dân đi như lời dạy của Bác Hồ kính yêu!
Kinh tế phát triển nhanh để làm gì khi
mà công nhân vẫn nhập viện đều đều vì ngộ độc thực phẩm, vì làm việc quá
giờ, trong khi tư lệnh công đoàn bận bịu vinh danh lính nguỵ là "nghĩa
sĩ" ?
GDP chúng ta tăng nhanh để làm gì nếu
như nông dân và ngư dân mãi nghèo và khổ sở? Thậm chí so với khoản nợ
công ngày càng tăng thì sự tăng trưởng GDP đó là vô cùng nguy hiểm!
Kính thưa Tổng bí thư, con không phải
người dân Sầm Sơn. Nhưng có lẽ do lớn lên ở miền tây sông nước, con cảm
nhận được phần nào nỗi khổ của những người dân sống trên dòng nước. Họ
nghèo quá! Có những đứa trẻ không thể đến trường! Nhiều em trai lớn lên
chỉ có con đường đi buôn lậu hoặc làm công nhân với đồng lương cực thấp.
Còn các em gái thì …đã có em bị bán sang nước ngoài để làm vợ cho cả
dòng họ nhà chồng, nói một cách tránh né là thế, còn nói thẳng, là làm
nô lệ tình dục. Con không biết nếu ngư dân ở Sầm Sơn, vì những quyết
sách duy ý chí của địa phương, mà suy giảm khả năng bám biển, liệu có cô
gái nào sẽ phải đứng trước cửa các khu nghỉ dưỡng như cô gái mà con đã
trông thấy không? Phải chăng đó là bần cùng hoá?
Kính thưa Tổng bí thư, cá nhân con nghĩ không cần “nâng cao sức cạnh tranh của thể chế”, không cần “đổi mới thể chế” như những kẻ "hồi chánh", "chiêu hồi" đã và đang kêu gọi. Vì sao? Vì thể chế ta là rất tuyệt vời, lý tưởng Cộng sản
– lý tưởng bảo vệ, nâng đỡ, và gìn giữ giá trị sống cho những người kém
ưu thế, mãi mãi là ngọn lửa thiêng của lương tâm nhân loại. Ngọn lửa
này tắt thì cả thế giới chỉ còn lại bóng đêm của thứ chủ nghĩa quái đản
mờ mắt vì tiền, vì lợi ích! Cái chúng ta cần làm là quét sạch chủ nghĩa
cá nhân, quét sạch tham nhũng và nhóm lợi ích! Lắm kẻ mượn gió hái măng,
mượn đổi mới để chính chúng đổi màu!
Bằng tất cả lòng yêu kính của con dành
cho cá nhân Tổng bí thư, bằng tất cả niềm tin của con dành cho Đảng Cộng
sản quang vinh anh hùng do Chủ Tịch Hồ Chí Minh vĩ đại sáng lập, con
kính xin Tổng bí thư quan tâm, xem xét những vụ việc kể trên để Trung
ương và Địa phương cùng tìm ra lựa chọn đúng đắn nhất, thấu lý đạt tình.
Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa
là sự đánh đu mạo hiểm giữa một bên là phát triển kinh tế theo bản năng
vốn có của con người, một bên là dùng trí năng giữ chặt sợi dây cương
gồm “lập pháp, hành pháp, tư pháp, truyền thông, giáo dục, văn hoá, Đạo Phật”
để kiểm soát con ngựa điên kinh tế thị trường. Và con nghĩ rằng, nếu
chúng ta phải nghiêng một bên, thì thà là nghiêng về phía xã hội chủ
nghĩa, chứ không nghiêng về phía kinh tế thị trường.
Tại vì sao ạ? Tại vì, bên phía xã hội
chủ nghĩa đó, có hào khí của Độc Lập – Tự Chủ; có tình yêu nước cháy
bỏng; có cội nguồn Rồng Tiên thiêng liêng; có văn hoá bản sắc dân tộc;
có lễ giáo truyền thống Á Đông; có bữa cơm gia đình vì cha mẹ không quá
tất bật mưu sinh; có câu chuyện cổ tích của ông bà kể cháu nghe mỗi tối;
có người nữ ăn mặc kín đáo đoan trang; có người phụ nữ hiền lành đảm
đang tiết hạnh; có đứa trẻ biết khoanh tay cúi đầu chào người lớn; có
chữ “dạ” có tiếng "thưa"; có cây roi của Cha Mẹ, có đứa trẻ chịu đòn oan
nhưng vẫn kính mẹ thương cha; có cái tát của thầy cô khi trò hư, có
người học trò bị trách phạt, đánh đòn nhưng vẫn kính cô yêu thầy, tôn sư
trọng đạo …
Nếu những dòng thiển cận này của con làm
mất thì giờ quý báu của Tổng bí thư, con xin Tổng bí thư hãy bỏ qua cho
con ạ. Vì dù sao, con nghĩ, việc một tư lệnh của Đảng Cộng sản hiểu
được tâm tình của một đoàn viên thanh niên, dù rằng đoàn viên này vô
cùng kém cỏi, cũng là một điều ý vị ạ.
Lòng con mãi mãi kính yêu, biết ơn Tổng
bí thư, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và những người lành mạnh đã vì
nước vì dân mà đấu tranh đến cùng với lợi ích nhóm, với những kẻ không
tử tế. Con kính chúc Tổng bí thư thật nhiều sức khoẻ và thành công ở
nhiệm kỳ mới ạ!
Vì Tổ Quốc Xã Hội Chủ Nghĩa!
Vì Lý Tưởng Của Bác Hồ Vĩ Đại!
Sẵn sàng! Sẵn sàng! Sẵn sàng!
Châu Đốc, ngày 14 tháng 3, năm 2015.
Duy,
Phan Hưng Duy.
Tái bút.
Con xin gửi kèm bức kính thư này một bài viết về TPP ạ:
Tái bút.
Con xin gửi kèm bức kính thư này một bài viết về TPP ạ:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét