Cùng việc mở cửa và du học, hiện Mỹ đã cài cắm 1 số trường ĐH ở Nga. Các giáo sư Mỹ, Nga kiều đổ vào Nga nhồi sọ các sinh viên về “văn minh và chuẩn mực tây”. Nhưng đáng tiếc họ phải buồn vì sinh viên Nga vẫn yêu nước Nga. Đó là nhận nhận định của nhà Russophobia.
Có 20 năm kinh nghiệm giảng dạy ở các trường ĐH Nga và Mỹ hàng đầu, có ít công bố của phương tây như thế về sinh viên Nga và giới trẻ gây ra cho tôi niềm vui lớn hơn cuốn sách của Ellen Mickiewicz "Đừng ảo tưởng: tiếng nói lãnh đạo tương lai Nga" (Без иллюзий: голоса будущих лидеров России) và các bình luận sau đó của Sarah Mendelson "Thế hệ Putin” (Поколение Путина) trên tạp chí “Foreign Affairs”.
Có 20 năm kinh nghiệm giảng dạy ở các trường ĐH Nga và Mỹ hàng đầu, có ít công bố của phương tây như thế về sinh viên Nga và giới trẻ gây ra cho tôi niềm vui lớn hơn cuốn sách của Ellen Mickiewicz "Đừng ảo tưởng: tiếng nói lãnh đạo tương lai Nga" (Без иллюзий: голоса будущих лидеров России) và các bình luận sau đó của Sarah Mendelson "Thế hệ Putin” (Поколение Путина) trên tạp chí “Foreign Affairs”.
Mickiewicz là giáo sư khoa học chính trị, giám đốc Trung tâm nghiên cứu thông tin và nhà báo uy tín của Duke University tại North Carolina. Chuyên khảo gần đây của Mickiewicz dành nói về quan điểm và tâm trạng của thế hệ trẻ Nga. Mickiewicz là 1 nhà phân tích trung thực. Nếu kết quả nghiên cứu không đáp ứng những gì bà mong đợi, bà không cố để thao túng nó hay vứt nó đi.
Những năm gần đây, Ellen Mickiewicz đã tiến hành 12 khảo sát trong số các sinh viên tốt nghiệp ở 3 trường Nga: MGU, MGIMO và HSE. Kết quả đã làm Washington thất vọng.
Bất chấp bị ngợp trùm từ thời perestroyka, những nỗ lực hùng hổ để tẩy não giới trẻ Nga (kể cả những quyển sách giáo khoa được in bằng tiền của Soros), hầu hết phản hồi đều gợi lên hoài nghi về giới liberal (tự do dân chủ) quê nhà và các vị tôn sư hải ngoại của họ trước thực tế "mô hình chủ nghĩa tự do phương tây liệu có trở thành hệ thống chính trị tốt nhất đối với nước Nga".
Một trong những câu hỏi, liệu những thứ "lợi ích dân sự” như điện thoại di động, truy cập Internet dễ dàng, cơ hội du lịch các nước khác của giới trẻ Nga liệu có gây cảm hứng để dễ chấp nhận giá trị “tự do dân chủ” hơn hay là chia rẽ những người thân của họ, giới trẻ Nga đã trả lời: “không!”
Giới trẻ Nga độ tuổi 20 muốn thấy nước Nga có sức mạnh độc lập, chống lại khối phương tây và chối bỏ luật quốc tế đứng trên luật pháp quốc gia. Hơn nữa, hầu hết sinh viên tham gia vào khảo sát cho là Putin điều hành đất nước theo con đường đúng đắn.
Kết luận sau cùng của tác giả: Giới trẻ Nga càng có giáo dục, họ càng có quan điểm chống Mỹ.
Mendelson - một kẻ không xa lạ gì ở Nga từ những năm bà này cùng cựu đại sứ Mike McFaul làm việc tại văn phòng “Viện bảo trợ dân chủ - NDI” ở Moskva với tiền của Cơ quan phát triển quốc tế Mỹ USAID.
Cần chú ý đến bà ta khi đóng vai trò xấu xa ở sứ quán Mỹ trong thời kỳ bầu cử tổng thống Nga 1996. Theo Mendelson, sứ quán Mỹ đã mong chờ 1 kết quả bầu cử giả mạo có lợi cho Yeltsin và đại diện USAID tại Moskva đã bị cảnh báo phải "cách ly khỏi việc giám sát bầu cử mà có thể phơi bày những trường đoạn giả mạo thực sự". Sứ quán Mỹ có mọi lý do để trông mong cuộc bầu cử giả mạo này vì chính họ dự phần vào tổ chức của họ.
Đây là cách của người Mỹ! Họ đã thử làm điều này với Yanukovych ở Ukraine, cố giả mạo kết quả bầu cử, họ đã thả mọi con chó NGO sống nhờ thức ăn Mỹ nhằm vào ông ta.
Nhưng kết luận của Mickiewicz như thế này, hẳn làm Sarah Mendelson đau lòng: “Hai mươi năm trước – Sarah đắm chìm trong mộng tưởng – tôi làm việc cho NDI, tôi quan sát chiến dịch bầu cử ở Khimki, gần Moskva…”
"Tôi quan sát" – sự gượng gạo rõ ràng! Người Mỹ “làm ăn” chứ không quan sát, và họ tham gia vào nhiều thành phần hoạt động tổ chức, cấp tiền ở Nga cho “ông bạn già” như cách Clinton gọi Yeltsin.
"Tôi quan sát" – sự gượng gạo rõ ràng! Người Mỹ “làm ăn” chứ không quan sát, và họ tham gia vào nhiều thành phần hoạt động tổ chức, cấp tiền ở Nga cho “ông bạn già” như cách Clinton gọi Yeltsin.
“Chúng tôi có "niềm hy vọng dày vò chúng tôi", rằng Nga "cuối cùng sẽ chuyển đổi đến dân chủ" - Mendelson nói.
Chờ 1 giây! Làm thế nào để trong đầu bà ta, "chuyển đổi đến dân chủ" với bầu cử tổng thống 1996 giả mạo do sứ quán Mỹ phê chuẩn? Mendelson sẽ ở đâu nếu công nghệ chính trị Nga can dự vào quá trình bầu cử mọi nghị sĩ, tổng thống Mỹ?
Khi Mendelson đọc bình luận, bà ta tự bắt gặp mình qua đến 2 câu thần chú Russophobia tương tự.
Một là, con chó hoang Sharik từ “Trái tim chó” (tiểu thuyết của Mikhail Bulgakov): "Chúng tôi bóp cổ mèo, bóp cổ". Còn những con mèo, dù không vừa lòng vẫn sống sót.
Hai là, một trường đoạn ban nhạc rock Moskva huyền thoại thập kỷ 1980 về Trostky: "Chúng tôi bám chặt vào những cái xác Nga; Bộ não thông minh của chúng tôi!"
Không được gì từ thời Trotsky, những McFaul và Mendelson mới đã đến Nga vào thập kỷ 90 khi đất nước này đang lúc nhiễu loạn. Và ở đó họ thất bại!
Cuối 2015, quí bà Russophobia Sarah Mendelson được phê chuẩn làm đại diện Mỹ tại 1 trong những tổ chức nguyên tắc của LHQ: Ủy ban kinh tế - xã hội. Cũng như từng được đề bạt làm đại sứ từ cái ổ giòi có tên Viện bảo trợ dân chủ - NDI của ả Judar Madeleine Albright.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét