Như
vậy là cử tri Hy Lạp đã nói Oxi!
(Không!) 61.3%!
Một
số tờ báo phương Tây bắt đầu thóa mạ đảng cầm quyền Syriza và cá nhân ông Ttg Alexis
Tsipras như thế ông này đã kéo Hy Lạp ra khỏi Eurozone hay xù nợ.
Tuy
nhiên, dù muốn nói thế nào, thì Tsipras không thể rũ bỏ nợ hay ra khỏi Eurozone
1 cách dễ dàng – kết quả trưng cầu “Không” chỉ là 1 sức ép nặng ký trên bàn đàm
phán, nó cũng mở đường cho chức trách Hy Lạp có thể thực hiện những biện pháp mạnh tay
như Iceland: phong tỏa tài khoản ngân hàng của các chủ nợ, quốc hữu hóa, trưng
dụng tài sản tư nhân hay thậm chí phát hành 1 loại tiền mới. Nên nhớ đảng cầm
quyền Syriza là cánh tả bình dân ít dính dáng quyền lợi với các phe cánh cũ. Tất
cả đều có thể là option!
Tờ
báo Zero Hedge, nơi có nhiều bài hay về kinh tế tài chính cho biết, thực ra Hy
Lạp đã thực hiện "thanh
khoản song song” từ 1 tuần trước – tương tự bang California trong khủng hoảng
2008. Ðó là 1 dạng thanh toán điện tử có bảo lãnh của chính phủ. Có nhiều định
nghĩa về tiền cũng như nó thực hiện nhiều chức năng. Nhưng bảo lãnh chính phủ là 1 chức năng quan trọng nhất - để nó không giống mảnh giấy hiệu cầm đồ hay chữ ký của chủ hụi.
Tờ
báo Forbes nhận định có 3 vấn đề quan trọng mà dường như CQ ông Tsipras sẽ
đàm phán với các chủ nợ:
+
Đạt được thỏa thuận giảm đáng kể nợ (tương tự như Đức sau WW-II). Điểm quan trọng
nhất là mọi khoản trả nợ và lãi trong tương lai sẽ bị ràng buộc với tình hình
phát triển kinh tế.
+
Chấm dứt “thắt lưng buộc bụng” dưới mọi hình thức. Thực hiện ngay lập tức chương
trình kích thích tài chính trị giá 12-17 tỷ euro, gồm cả tăng lương, chống đói
nghèo và đánh thuế tài sản nhà giàu.
+ Hạn chế áp đặt vấn đề “bền vững nợ” để vừa có thể giảm nợ, vừa nới lỏng tài chính cho đầu tư, kích thích kinh tế.
+ Hạn chế áp đặt vấn đề “bền vững nợ” để vừa có thể giảm nợ, vừa nới lỏng tài chính cho đầu tư, kích thích kinh tế.
Hẳn
người ta còn nhớ Tsipras tuyên bố khi nhậm chức cách đây 5 tháng: “Chấm dứt “vòng
kim cô ‘thắt lưng buộc bụng’ độc ác!” Đó cũng là khẩu hiệu giúp đảng cánh tả
bình dân Syriza thắng cử.
Có
thể thấy, đàm phán sẽ vô cùng khó khăn nếu nói là không thể. EU muốn Hy Lạp chết
trong Eurozone chứ không phải rũ bỏ Hy Lạp. Một trong các lý do quan trọng là
nhiều kẻ trong Eurozone cũng đang tình trạng thoi thóp tương tự. Nói cách khác,
ra khỏi Eurozone chỉ là 1 trong các tình huống mà các chủ nợ không mong muốn. Ở
Áo, 1 nước khá giàu có, đã có 260
nghìn người ký thỉnh cầu ra khỏi EU, trong khi chỉ cần 100 nghìn để bắt đầu
thực hiện thủ tục trưng cầu dân ý.
Có
lẽ tình cảnh Hy Lạp nghiêm trọng hơn nhiều cảm nhận của những người ngoài cuộc, sẽ là bi thảm nếu tiếp tục liều độc dược IMF.
Chúng ta nhớ những cuộc biểu tình bạo loạn, đốt phá hàng trăm nghìn người xảy
ra suốt bao năm qua ở Athens. Tình cảnh EU và Eurozone cũng tương tự như vậy. Ở
đây chúng ta bàn về EU và Eurozone.
Trước
hết, cơ chế phát hành đồng euro vẫn nằm trong bí mật, mọi thứ mà EU công bố đều
rất mù mờ và nhiều nghi vấn! Mối liên hệ của nó, của ECB với các tổ chức tài
phiệt quốc tế hay tổ chức tài chính công khai như IMF là 1 dấu hỏi to đùng ngã
ngửa!? Nằm chềnh ềnh ngửa bụng giữa nền dân chủ văn minh Tây.
Chính
vì vậy, mặc dù IMF đóng vai trò chính trong vụ Hy Lạp, nhưng nó lại chỉ giữ có
10% nợ Hy Lạp. ECB cũng vậy, dường như đã có sự bán cái cho Eurozone, hay nói chính xác là các nhà đầu tư khu vực đồng euro. Có nghĩa
là mất mát lớn nhất nếu xảy ra, thuộc về Eurozone chứ không phải IMF.
Điều
này không lạ, đạo diễn IMF là chủ của tổng tài sản cho vay khoảng 750 tỷ USD.
Không quá lớn cũng không quá nhỏ và họ thường bán cái cho tổ chức khác. Ví dụ
tình cảnh Ukraine hiện nay cũng đang tương tự Hy Lạp, và chủ nợ lớn nhất ở đây là
Quỹ Franklin Templeton chứ không phải IMF. Như vậy, có thể kết luận: IMF chỉ là
kẻ tạo ra cơ hội để kẻ khác trục lợi và tự chịu rủi ro.
Nghi
vấn IMF (tạm gọi như vậy) mới nổi lên khi cách đây không lâu, lộ diện bản báo
cáo “Phân
tích khả năng chịu đựng nợ” của Hy Lạp do chính IMF thực hiện cách đây
nhiều năm (ít nhất từ 2010) nhưng giấu kín không chịu công bố. Trong báo cáo,
đã dự báo đúng những gì đang xảy ra vào lúc này, đúng cả thời điểm và kết luận
Hy Lạp cần phải được giảm nợ, giảm nhiều và nhanh chóng để tồn tại. Nghĩa là họ hoàn
toàn biết trước Hy Lạp sẽ sụp đổ. Có thể nói, từ năm 2010, IMF đã biết gói cứu
trợ tiếp theo sẽ đẩy Hy Lạp tụt sâu vào nợ nần. Đó là chính
xác những gì họ muốn. Trong gói đó, không có thỏa thuận cơ cấu nợ, đẩy trách
nhiệm pháp lý từ các ngân hàng tư nhân Pháp, Hà Lan,
Đức sang quỹ công Hy Lạp.
Nếu như IMF có lý do để che giấu, thì chủ nợ Eurozone cũng đồng lõa che giấu. Hành động của EU thật khó hiểu nếu không muốn nói là tự sát. Hàng đoàn người dài xếp hàng trong vô vọng để rút những đồng tiền cuối cùng ra khỏi ngân hàng thì cả hệ thống ngân hàng đóng cửa. Người ta tưởng Tsipras đã ra cái lệnh vô nhân đạo này. Nhưng không, kẻ ra lệnh là giám đốc ngân hàng TW EU có tên ECB Mario Draghi. Dường như ông ta cho rằng đây là 1 biện pháp buộc dân Hy Lạp phải bỏ phiếu Yes! chấp nhận các điều kiện áp đặt khốn đốn nhất của chủ nợ. Kết quả bỏ phiếu làm ông ta biết đã mắc sai lầm nặng, bonus thêm lòng thù ghét EU của dân Hy Lạp.
Nếu như IMF có lý do để che giấu, thì chủ nợ Eurozone cũng đồng lõa che giấu. Hành động của EU thật khó hiểu nếu không muốn nói là tự sát. Hàng đoàn người dài xếp hàng trong vô vọng để rút những đồng tiền cuối cùng ra khỏi ngân hàng thì cả hệ thống ngân hàng đóng cửa. Người ta tưởng Tsipras đã ra cái lệnh vô nhân đạo này. Nhưng không, kẻ ra lệnh là giám đốc ngân hàng TW EU có tên ECB Mario Draghi. Dường như ông ta cho rằng đây là 1 biện pháp buộc dân Hy Lạp phải bỏ phiếu Yes! chấp nhận các điều kiện áp đặt khốn đốn nhất của chủ nợ. Kết quả bỏ phiếu làm ông ta biết đã mắc sai lầm nặng, bonus thêm lòng thù ghét EU của dân Hy Lạp.
Và nếu như biết về vai trò giữa IMF, ECB và Eurozone, tất
cả bọn họ biết rõ báo cáo của IMF, biết rõ sẽ phải giảm nợ. Thì việc họ cù
nhầy, kéo dài đàm phán nhiều tháng qua và kiên quyết không chịu không giảm nợ
là cố tình câu giờ, đẩy Hy Lạp vào chỗ chết. Họ quá tự tin con mồi đã sập bẫy và không còn
lối thoát!
Báo cáo “Phân tích khả năng chịu đựng nợ” của Hy Lạp mới nằm trên bàn QH Hy lạp cách đây ít nhất 3 tuần. Đó cũng chính là lý do để Tsipras đã từ chối ký kết 1 thỏa thuận mà không bao gồm cơ cấu lại nợ và viện đến chiến thuật trưng cầu toàn dân. Nó
sẽ là công cụ mạnh trên bàn đàm phán. Và chắc rằng khi đàm phán, ông ta sẽ
chẳng khách sáo nói toẹt ra rằng, tuyên bố phá sản và ra khỏi Eurozone không
hẳn là quá bi thảm đối với chúng tôi, mà là đối với các ông. Tỏ vẻ bất cần là 1 chiến thuật đàm phán cổ điển.
****
Người ta vẫn chưa hiểu, làm thế nào mà bản báo cáo IMF bị giấu kín này lại đến được QH Hy Lạp. Bàn tay KGB hay ai đó trong số các chủ nợ Eurozone lo cho khoản tiền đầu tư của mình nên đã mất hết kiên nhẫn.
****
Người ta vẫn chưa hiểu, làm thế nào mà bản báo cáo IMF bị giấu kín này lại đến được QH Hy Lạp. Bàn tay KGB hay ai đó trong số các chủ nợ Eurozone lo cho khoản tiền đầu tư của mình nên đã mất hết kiên nhẫn.
Nhanh không kém, lộ thì công bố luôn
cho đỡ mang tiếng xấu xa. IMF đã phát hành tài liệu này tại Washington chính
xác vào hôm thứ 5 ngày 2/7, bây
giờ, EU chặn nó chỉ còn là vô vọng! Giữa Brussels và IMF đã xảy ra cuộc
chiến to lớn bằng mồm! Nhưng chẳng làm gì nổi.
Liệu có phải Mỹ đã chơi EU 1 vố
nặng? Điều này làm người ta nhớ đến Dominique Strauss-Kahn, cựu giám đốc IMF là
người có tư tưởng phục vụ lợi ích EU, kể cả đông Âu, nhưng đã bị hạ bệ vì 1
vụ bê bối giả tạo tại Mỹ năm 2012. Lương của ông ta, $500 nghìn 1 năm có thể mua được
vài cô người mẫu sáng giá làm trò, chẳng cần thiết phải giở trò với 1 ả hầu
phòng. Kẻ lên thay, Christine Lagarde là người Pháp nhưng Mỹ đào tạo và phục vụ
Mỹ rõ rệt.
Ông Ttg Alexis Tsipras dĩ nhiên đã lợi dụng báo cáo này để lôi kéo sự ủng hộ của cử
tri và QH trong cuộc bỏ phiếu trưng cầu Có/Không vừa qua. Ngay trước trưng cầu,
thăm dò cho thấy đã có phần lớn dân chúng sợ hãi và nói Có! Nhưng gió đã đảo
chiều khiến nhiều kẻ ở EU chưng hửng. Tsipras nói: "IMF
đã công bố một báo cáo về kinh tế của Hy Lạp là minh chứng to lớn cho chính phủ
Hy Lạp vì nó khẳng định rõ ràng - Nợ của Hy Lạp là không chịu đựng nổi".
Các nhà đàm
phán IMF và EU sẽ xuất hiện như thế nào trong các cuộc đàm phán tới. Họ không
thể mang bộ mặt vấy bùn đến nói những lời lịch sự. Nó sẽ là phí tổn nhiều tỷ
cho những người đóng thuế EU. Đầu tầu Đức, quý bà cuối cùng cũng sẽ bị Mỹ phắc thôi
sẽ nói gì về bê bối này?
Chắc rằng búa
rìu đang chờ Angela Merkel, mới đây thôi, quí bà này kiên quyết khước từ giảm
nợ cho Hy Lạp – một thành viên EU nhưng lại hào phóng phúng cho bọn phát xít
Kiev hàng trăm triệu euro. Bà ta chắc chắn biết báo cáo IMF. Vậy tinh thần chung
EU mà các lờ đờ vẫn to mồm hô hào ở đâu? Hay lòng thù phát xít Đức
đã thắng thế khi sẵn sàng cho toàn dân Hy Lạp đi tàu lặn?
Nhà
phân tích tên tuổi Brett Arends ở MarketWatch viết rằng sai lầm lớn nhất của Hy Lạp là muốn ở lại Eurozone, khi đồng euro đã
là 1 thảm họa tài chính. Thật khó hiểu khi đã chẳng ai chỉ ra điều này trước đó.
Ở lại
trong Eurozone, sẽ không có cách nào để họ vượt
qua.
Vậy thì vấn đề
là trong khi tưởng tượng mình đang hiếp dâm Hy Lạp, EU đã bị chính Mỹ hiếp dâm. Họ sợ con gấu Nga hơn Mỹ. Họ sợ Nga sẽ mang
đến Hy Lạp cho Tsipras nhiều tỷ và xé toạc cái EU đang rệu rã ra 1 mảnh và nhiều mảnh nữa như
đã làm với Ukraina. Mất với Mỹ chỉ là mất tiền, dù là nhiều nhiều tỷ. Mất với Nga, là mất
cả EU! Đó là trả lời cho câu hỏi bên trên: Hành động của EU thật khó hiểu?
Nhưng tay chơi Putin
nói tuyệt đối đúng: Cuối cùng thì EU cũng sẽ bị hiếp dâm thôi!
Và đâu phải chỉ có 1 lần!
Và đâu phải chỉ có 1 lần!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét