Chấm dứt đi trước khi quá muộn!
Với
vẻ đầy tự tin, vị TTg trẻ nhất lịch sử Hy Lạp tuyên bố các chủ nợ nên quay lại bàn đàm phán sớm
trong khi Merkel và Hollande gọi điện cho nhau rất lâu và kêu gọi 1 cuộc họp khẩn Eurozone vào 7/7.
Chiêu thức gây sức ép
giờ lại trong tay con nợ! Đã quá lâu rồi chủ nợ dọa dẫm, tống tiền: không có
tiền, không có việc làm, không có cả chỗ ngồi ở EU, tương lai tối tăm mờ mịt…
Thậm chí ngay trước trưng cầu là đe dọa rút phích điện ngân hàng (đã rút), bỏ
phiếu Oxi! là dấu chấm hết đàm phán và ra khỏi Eurozone.
Vị Chủ tịch Nghị viện EU, Martin Schul người Đức nói với một đài phát thanh cuối tuần rằng bỏ phiếu Oxi gần như chắc chắn có nghĩa là Hy
Lạp sẽ bị buộc ra khỏi đồng euro... "Nếu
sau khi trưng cầu dân ý, đa số là "không",
họ sẽ phải giới thiệu một đồng tiền khác vì euro sẽ không còn sẵn sàng làm phương tiện thanh toán…"
Chính
trị gia Đức, Bộ trưởng kinh tế
Sigmar Gabriel Sigmar cáo buộc Tsipras là “xé bỏ cây cầu nối cuối cùng mà Hy Lạp và EU có thể cùng chung để đi đến thỏa
hiệp”. Ông thêm rằng: Tsipras và chính phủ của ông ta đang
dẫn dân chúng Hy Lạp trên con đường bị bỏ rơi cay
đắng và thất vọng."
Nhưng
có thật như thế? Chắc chắn là không nếu nhìn từ phía Hy Lạp. Chỉ có điều họ
không dám mạnh dạn rời bỏ Eurozone.
Kể từ khi chấp nhận euro
năm 2001 và ngồi cùng các ông lớn. Tưởng chừng Hy Lạp có nhiều lợi thế hơn hẳn
các nhược tiểu đói rách Đông Âu. Trước 2008, dân Hy Lạp ai cũng hỉ hả và chỉ
sau đó mới nếm mùi đau khổ.
Thậm chí là trong các văn
bản Eurozone, cũng như trách nhiệm mà ECB tự công bố có ghi: duy trì sự ổn định
kinh tế cho các thành viên. Sự cuồng tín euro đã phải trả giá. Bây giờ họ đang
luyến tiếc đồng drachma.
Nhìn lại các nước không
Eurozone, dường như khủng hoảng lại là cơ hội của họ. Một loạt nước đang có
tăng trưởng nhanh nhờ lợi thế, ngay cả láng giềng: Romania, Bungary, Thổ
Nhĩ Kỳ, Ba Lan, Thụy Điển, Croatia, Iceland… Thậm chí chính dữ liệu báo cáo IMF
khẳng định điều này.
Nếu ra khỏi Eurozone, với
Hy Lạp bây giờ là điều may mắn. Chỉ có điều đáng nguyền rủa là sau 15 năm, họ
lại quay về điểm xuất phát với nhiều mất mát vĩnh viễn. Đó là 1 bài học, kẻ yếu
hơn, nghèo hơn nên biết điều và đừng ra gió, đừng làm vật lót đường cho cỗ máy
đồ sộ không biết thương xót.
Lời lẽ như thế của các chính khách Đức là thẳng thừng, nặng ký và chẳng cần phải úp mở khi con mồi đã trong bẫy. Tuy nhiên, khi dọa dẫm Hy Lạp, họ đã không nói vế bên kia: chính họ!
Bởi nếu Hy Lạp ra đi, sẽ là một cú sốc lớn đối với Eurozone và thị trường tài chính
toàn cầu. Đức tin trong Eurozone Project tan vỡ, đồng euro sẽ chìm nghỉm như 1
tảng đá, thị trường chứng khoán sụp đổ kéo theo rất nhiều hiệu ứng tiêu cực
khác.
Vì
thế mà ở đây, ý kiến của 1 người khác xem ra xác đáng hơn, ông Romano Prodi, cựu giám đốc Ủy ban EU,
cựu Ttg Ý: sự sống còn của chính EU giờ đang bị trói buộc vào việc xử lý khủng hoảng
Hy Lạp đang leo thang thành một thảm họa. "Nếu như EU không thể giải quyết
một vấn đề nhỏ có kích thước Hy Lạp, thì đỉnh điểm của EU là cái gì?"
Cho
dù không rõ có liên hệ gì hay không, nhưng cùng sự kiện Hy Lạp, chứng khoán
Trung Quốc đã mất giá đến 30% trong vòng 3 tuần qua, 1 lượng tiền 2,36 nghìn tỷ đã bay hơi, nghĩa là gấp 10
lần GDP Hy Lạp.
Vì
vậy, bất chấp võ mồm dồn dập, các bên sẽ quay lại bàn đàm phán ngay thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét