Chó Cảnh Bị Đá


Zô Bai đần (Joe Biden), phó TT Mỹ vừa đến Israel.

Trên thực tế, Zô đã tự mình bắt đầu. Ngay từ lúc hắn ta đặt chân đến đất Israel, ông phó TT thể hiện hoàn toàn mình làm phận chó.

Đầu tiên, Zô đến đài tưởng niệm Yad Vashem, nơi ông ta đội mũ Do Thái yarmulke và tuyên bố Israel là "Trung tâm then chốt cho sự tồn tại của chúng ta."

"Đối với thế giới Do thái", Zô tiếp tục nịnh bợ, có lẽ bao gồm cả 5 triệu người Mỹ, "…Israel là trái tim... Israel là ánh sáng. ... Israel là niềm hy vọng."

Gặp Shimon Peres vào hôm sau, Zô thú nhận rằng khi ông ta đến đây lần đầu tiên vào năm 29 tuổi, "Israel đã chế ngự trái tim tôi."

Lưu bút trong sổ khách của Peres, ông ta viết, "Sự liên kết giữa hai quốc gia chúng ta đã và đang không gì lay chuyển được."

Zô sau đó nói với Peres và thế giới, "Tuyệt đối không có khoảng cách giữa Mỹ và Israel khi nói đến an ninh của Israel."

Khi Peres nói, Biden rút sổ ghi chép, Khi Peres gọi Zô là "ông bạn" Zô phun ra, “Thật tuyệt khi ở nhà."

Thậm chí là ngay ở AIPAC trước đây, nếu nói thế Zô đã bị vả vỡ mõm.

Đi bộ đến văn phòng thủ tướng Netanyahu, Zô gọi ông ta bằng biệt danh thân mật "Bibi", tuyên bố Bibi là bạn bè "thực sự", và nói rằng mối quan hệ Mỹ -Israel "đã và sẽ tiếp tục là trọng tâm trong chính sách của chúng ta."

Sau đó là bị Zô bị nện.

Bộ trưởng nội vụ Eli Yishai tuyên bố xây dựng 1600 căn hộ mới tại đất Ả-rập đông Jerusalem. Choáng váng và nhục nhã, Zô ra tuyên bố ông ta "lên án" quyết định này.

Zô sau đó làm mình làm mẩy và trả đũa Israel bằng cách… đi ăn tối tại nhà Bibi… muộn.

Netanyahu đã xin lỗi vì thì giờ, nhưng ông ta đã quyết làm tới chuyện xây căn hộ. Mỹ sẽ làm gì với điều đó? Vẫn thế thôi, không có gì hơn ngoài việc chẩu mõm ra sủa.

Thật vậy, một ngày sau đó, tại đại học Tel Aviv, Zô đã trở lại và nịnh chủ như cũ: "Mỹ không có người bạn nào tốt hơn ... là Israel."

Khi Zô khởi hành đến Jordan, báo Haaretz viết rằng Israel có kế hoạch xây dựng 50000 căn nhà mới ở Đông Jerusalem trong vài năm tới.

Zô có thể cảm thấy hắn ta vừa thật ngu ngốc, và người Mỹ có thể cảm thấy nhục nhã, phụ bạc, nhưng đó là những gì kẻ quì gối đáng được nhận. Và nếu muốn hiểu lý do tại sao người Ả Rập vốn đang tôn trọng Mỹ thì giờ đây khinh thường, hãy xem kẻ phụ tình bị bạc đãi đã phản ứng công khai ra mặt.

Cũng nên xem những tuyên bố đáng chú ý nhất của Zô trong 24 giờ đầu tiên.

"Tiến trình diễn ra ở Trung Đông như mọi người đều biết đó chỉ đơn giản là không có khoảng cách giữa Mỹ và Israel."

Zô nói chúng ta là một lực lượng hiệu quả hơn cho hòa bình trong khu vực Trung Đông, nơi người Ả Rập đông hơn 50 lần người DT, và người ta biết Mỹ ca cùng một giọng giống Israel và không có chính sách độc lập với Israel.

Làm thế nào để Mỹ có thể được coi như là một nhà trung gian trung thực giữa người Ả Rập và Israel nếu không có "khoảng cách" giữa Mỹ và Israel?

Ngay cả với đồng minh thân cận nhất trong lịch sử của người Mỹ, nước Anh trong Thế Chiến II, cũng có khoảng cách giữa Winston Churchill và Roosevelt về việc phải xâm lược nơi đâu - Bắc Phi, Ý, Pháp, Balkan? – Khi nào thì đánh Stalin? khi đến Béc-lin, P-ra-ha, và Viên, ai cần là chỉ huy tối cao của đồng minh, thậm chí là Đế quốc Anh có sống sót hay không.

Israel giữ lợi ích của riêng mình trước tiên trong tâm trí, và khi cần bức chế ác ý với lợi ích của Mỹ, Israel hành động đơn phương. David Ben-Gurion đã không cần Dwight Eisenhower cho phép để tấn công Ai Cập khi thông đồng với Pháp và Anh vào năm 1956, và đã làm Ike nổi giận.

Israel đã không tham vấn JFK khi ăn cắp uranium làm giàu từ nhà máy NUMEC ở Pennsylvania để phục vụ chương trình bom nguyên tử Israel.

Israel đã không tham khảo ý kiến người Mỹ khi thẳng tay tấn công tàu USS Liberty trong chiến tranh Sáu ngày, hay mua chuộc Pollard  Jonathan để cướp bí mật an ninh của người Mỹ, hay chuyển giao công nghệ vũ khí của người Mỹ sang Trung Quốc. Chúng đã làm tới và biết người Mỹ sẽ phải nuốt quả đắng và cam phận chấp nhận.

Ehud Olmert đã không thèm hỏi TT được bầu Obama việc để phát động chiến tranh trên dải Gaza giết chết 1400 người Palestine. Hay Netanyahu cũng không thèm tham khảo ý kiến người Mỹ khi Mossad ra tay hạ sát bộ trưởng Hamas ở Dubai.

Những gì mà Netanyahu và Yishai nói với Obama về quyết định của Israel tiếp tục xây nhà trên mảnh đất chiếm đóng là, "Khi nói đến đông Jerusalem và Bờ Tây, chúng tôi quyết định, không phải ông bạn."

Và nếu Netanyahu đã làm Zô và những kẻ khác choáng váng về ảo tưởng lãng mạn Israel, tốt thôi. Ít nhất là bây giờ người ta không còn nhìn qua lăng kính mờ ảo nữa.

Lợi ích Israel và Mỹ thường song hành, nhưng không phải là một. Israel lo lắng bởi láng giềng. Người Mỹ lo lắng đến thế giới 300 triệu người Ả Rập và một tỷ người Hồi giáo. Chính sách của 2 quốc gia không thể giống nhau.

Và nếu là một, người Mỹ sẽ chấm hết bởi tất cả kẻ thù của Israel, ai là số đông, và những ai là bạn bè của Israel, có rất ít.

Và nếu chính sách của người Mỹ và Israel là như nhau và là một, nhận thức của thế giới Ả-rập sẽ là những gì của ngày hôm nay - rằng Mỹ không thể đứng lên chống Israel, ngay cả khi lợi ích quốc gia của người Mỹ đòi hỏi.

Ẳng… ẳng… ẳng. Ặc… ặc… ặc. Zô vừa liếm ướt mặt chủ thì bị đá. Siêu cường tự chuốc lấy nỗi nhục nhã. Ai dám làm nhục siêu cường vĩ đại chứ.

Tất nhiên là ông chủ Israel!

Sau sự kiện chấn động này, tờ Haaretz, báo lớn nhất Israel hào hứng với câu nói cũ: Zô sau khi bị nhổ vào mặt, đưa tay vuốt sạch và nói đó chỉ là ... trời mưa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...