Và những điều bạn cần biết và luôn luôn ghi nhớ...
Do
Asya Nikolaeva gửi cho tôi. Đây là
nỗi đau khổ của cô ấy và công việc của cô ấy về việc bổ sung một bức tranh lịch
sử từ các hồi ký, các sự kiện và ấn phẩm khác nhau của các nhà sử học khác.
Lễ kỷ
niệm 100 năm CMT10 không còn được tổ chức ở Nga, vẫn thấy nó được tổ chức ở các
nước khác: ở Trung Quốc, thậm chí ở Anh! Trung Quốc toàn là áp phích có hình
Lenin, Stalin, Mao... Ở Anh cũng vậy, trong một số cơ sở giáo dục áp phích được
treo với các nhà lãnh đạo CNCS. Trên TV có những bộ phim về cuộc cách mạng và
nói về nó.
Và bây giờ, sau 100 năm, đột nhiên hóa ra rằng "cuộc cách mạng vĩ đại của Nga" đã trở thành hiện thực chỉ nhờ một Do Thái duy nhất tên là Pavrus và tên thật là Israel Lazarevich Gelfand
Trong Chiến tranh thế giới thứ nhất 1914-1918, ông ta đã đề xuất với Đức tiêu diệt Nga (là kẻ thù quân sự của Đức) với sự giúp đỡ của một cuộc cách mạng. Để thực hiện kế hoạch này, ông ta đã xin tiền. Người Đức đã tìm ra tất cả những ưu và khuyết điểm, và họ đã đưa tiền cho Parvus. (Nhân tiện, trong số tiền này, ông ta đã giữ rất nhiều cho riêng mình). Lenin vào thời điểm đó, mặc dù mơ về một cuộc cách mạng ở Nga, thậm chí cũng không thể hình dung nó có thể được tổ chức như thế nào trong tương lai gần. Parvus liên lạc với Lenin và thuyết phục rằng một cuộc cách mạng có thể xảy ra. Ở phần cuối, hãy đọc bản ghi nhớ của ông ta - những việc cần làm để khắc phục sự kiện này. Sau đó, Lenin đã làm những gì mà George Soros cũng đang làm thời nay với các cuộc cách mạng màu da cam. Soros chỉ đơn giản là sao chép kinh nghiệm của Parvus: phương tiện truyền thông thối, hối lộ phe đối lập, cho tiền người biểu tình, v, v.
Cuối
cùng, Parvus trở nên giàu có một cách kỳ lạ, nhưng ông ta lặp lại số phận như Boris
Berezovsky – thèm muốn trở về quê hương mà chẳng thể làm gì. Ông ta tin chắc
chắn Lenin sẽ mời ông ta vào chính phủ, hoặc ít nhất cũng cho ông ta cái ngân
hàng Nga, nhưng Lenin đã trả ơn ông ta bằng cách cấm Parvus vào Nga khi trả lời
rằng "Cuộc cách mạng được thực hiện
bằng bàn tay trong sạch!".
Đế chế Nga bị tiêu diệt như thế nào
Israel
Lazarevich Gelfand – cũng có cái tên khác là Alexander Parvus - sinh ngày 8
tháng 9 năm 1867 tại thị trấn Berezino, tỉnh Minsk. Tại trường trung học ở
Odessa, Parvus đọc sách báo cách mạng và xác định cho mình mục tiêu sống: giải
phóng nước Nga khỏi chủ nghĩa Tsarism hoặc trở nên giàu có. Năm 19 tuổi, chàng
trai trẻ lên đường tới Zurich, nơi gặp gỡ các thành viên của nhóm “Lao động giải
phóng”. Dưới ảnh hưởng của họ, Parvus đã trở thành một nhà Marxist. Những người
bị Parvus thao túng ý thức cộng đồng đầu tiên là những người di cư chính trị
đầu tiên trở về Nga vào năm 1905, ở đỉnh cao của các cuộc đình công và bãi
công.
Natalia Narochnitskaya, tác giả cuốn sách “Nước Nga và người Nga trong lịch sử thế giới thứ nhất - Россия и русские в первой мировой истории”: “Chính ông ta (Parvus), chứ không phải Lenin, là người đóng vai trò cây vĩ cầm đầu tiên. Lenin thường xuất hiện để chỉ làm mỗi việc bỏ cái mũ ra khỏi đầu”.
Trong cuộc cách mạng 1905-1907, Parvus đã trở thành một trong những lãnh đạo của Hội đồng Đại biểu-công nhân được thành lập ở St. Petersburg, trên thực tế, ông ta là cha đẻ của nó. Parvus và Trotsky là những nhà báo khôn ranh. Bằng cách nào đó, họ có được hai tờ báo – là tờ Nachalo và Russkaya Gazeta. Chẳng bao lâu, lượng phát hành của 2 tờ báo ấn phẩm này với giá tượng trưng là 1 cent đã tăng lên 1 triệu bản!
Natalia Narochnitskaya: "Parvus là kẻ đầu tiên nhận ra rằng việc thao túng ý thức công chúng là công cụ quan trọng nhất của chính trị". Đúng vậy, các nhà Marxist với những gốc rễ tôn giáo Do Thái đặc biệt, đặc cược vào "SỰ U MÊ TẬP THỂ" của các dân tộc sống theo xã hội khác với họ.
Nhà cách mạng này cũng như đa số sắc tộc của ông ta có một đức tính khác người, bị ám ảnh bởi giấc mơ làm giàu và thậm chí không hề giấu giếm điều đó. Sau đó, nhiều người nhận thấy niềm đam mê tiền bạc và không từ thủ đoạn nào để có được chúng. Vì tổ chức các cuộc nổi loạn cách mạng ở Nga, Parvus đã bị tòa án Đế chế Nga buộc tội và kết án lưu đày, nhưng ông ta đã bỏ trốn đến St. Petersburg, sau đó sang Đức và Thổ Nhĩ Kỳ, nơi ông trở thành cố vấn tài chính cho Tổ chức Thanh niên Thổ của chính phủ và trở nên giàu có, tạo được tầm ảnh hưởng lớn trong giới tài chính, và trở thành nhân vật nổi bật trong giới hậu trường.
Sau khi Chiến tranh thế giới thứ nhất bùng nổ, chính ông ta là người thuyết phục ban lãnh đạo Thổ Nhĩ Kỳ đứng về phía Đức tham chiến. Để phục vụ cho cơ quan mật vụ Đức, vào ngày 8 tháng 1 năm 1915, Parvus xuất hiện trước đại sứ Đức tại Constantinople với tuyên bố như sau: “Nền dân chủ Nga chỉ có thể đạt được mục tiêu thông qua việc lật đổ tận cùng chủ nghĩa Tsarism và chia cắt nước Nga thành các quốc gia nhỏ. Vì vậy, lợi ích của chính phủ Đức và lợi ích của các nhà cách mạng Nga là giống hệt nhau”.
Parvus đề xuất phá hủy nước Nga lịch sử, thay vào đó tạo ra một tập các quốc gia nhỏ liên kết. Chính phủ Đức quan tâm đến kế hoạch của Parvus và mời ông ta đến Berlin. Từ đây, "hôn ước" của Parvus với các cơ quan tình báo Đức bắt đầu. Tại đây, ông ta đã trình bày bản ghi nhớ của mình, được in trên 20 trang, về việc chuẩn bị một cuộc cách mạng ở Nga bằng tiền của Đức để buộc Nga rút ra khỏi cuộc chiến và đưa phe cấp tiến lên nắm quyền ở đất nước và điều này sẽ kết thúc bằng thỏa hiệp hòa bình riêng rẽ với Berlin. Thực chất kế hoạch này như sau: tổ chức cuộc bãi công của toàn Nga tại các nhà máy sản xuất vũ khí và đường sắt dưới các khẩu hiệu phản đối chiến tranh; đặt mìn phá các cây cầu đường sắt; tổ chức các cuộc nổi dậy và bãi công ở các vùng với các khẩu hiệu chính trị; đốt phá các mỏ dầu; kích động công nhân trong các ngành công nghiệp hàng đầu và các thành phố cảng; kích động tình cảm chống Nga ở Ukraine, Phần Lan và Kavkaz; kích động chống lại chủ nghĩa Tsarism. Tất cả điều này là dẫn đến sự hỗn loạn và sự thoái vị của Sa hoàng. Còn sau đó, nước Nga, không thể thích nghi để sống trong một nền dân chủ, nó chắc chắn sẽ sụp đổ.
Ngoài ra theo Parvus, có một người có thể thực hiện được điều này - V.I. Ulyanov – aka Lenin, ông ta bị ám ảnh bởi ý tưởng cách mạng và sẵn sàng thực hiện bất kỳ bước đi nào để đạt được mục tiêu.
Theo Parvus, cuộc cách mạng ở Nga trước hết là hoạt động kinh doanh, và điều này đòi hỏi vốn ban đầu.
Natalia Narochnitskaya: “Điểm đặc biệt trong kế hoạch xảo quyệt của hắn là phá hủy ý thức phòng vệ của người Nga. Hàng ngàn phóng viên được ông ta trả tiền, thậm chí cả đại biểu Duma Quốc gia, đã hả hê trước sự thất bại của quân đội của họ, còn trong những lần tấn công thành công thì hét lên rằng cuộc chiến tranh là "đáng xấu hổ và vô nghĩa!".
Parvus
là người đầu tiên đề xuất ý tưởng biến cuộc chiến tranh thế giới (1914-1918)
thành cuộc nội chiến trên lãnh thổ Nga. Sự sụp đổ của Đế chế Nga từ bên trong
cũng là một điểm trung tâm trong kế hoạch của Parvus. Chưa bao giờ Đức có một
chuyên gia về Nga, biết rõ mọi điểm yếu của Nga đến như vậy.
Elisabeth
Heresh (Áo), người viết tiểu sử Alexander Parvus: "Đối với giới lãnh đạo Kaiser Đức, kế hoạch tiêu diệt Nga từ bên
trong này chỉ là một món quà của số phận". Còn hoạt động của
Parvus (theo quan điểm của chính ông ta) tiêu tốn chỉ 20 triệu rúp.
Chính Parvus là người đã phát hiện Lenin và cho ông ta một cơ hội
Các
quan chức Đức trong Thế chiến I đã ca ngợi kinh nghiệm lật đổ của Parvus. Ông
trở thành cố vấn chính của chính phủ Đức về vấn đề Nga. Sau đó, ông ta được cấp
tiền đợt đầu tiên – 1 triệu đồng mark vàng. Sau đó, hàng triệu kẻ được tuỷen để
theo "cuộc cách mạng" ở Nga.
Mối
quan hệ giữa Parvus và Lenin, họ đã có vấn đề ngay từ đầu. Năm 1900, chính
Parvus là người thuyết phục Lenin in tờ báo Iskra trong căn hộ của mình, nơi đặt
một máy in bất hợp pháp. Và bây giờ, sau 15 năm, Parvus gặp lại Lenin ở Zurich,
Thụy Sĩ.
Từ hồi ký của Parvus: “Lenin ngồi ở Thụy Sĩ và viết những bài báo hầu như không vượt ra khỏi môi trường di cư. Ông ta đã hoàn toàn bị đứt đoạn với Nga và bị đóng kín như thể sống trong một cái chai”.
N. Narochnitskaya: “Câu hỏi đặt ra: tại sao Parvus lại chọn Lenin? Sau tất cả, chính Parvus là kẻ đã phát hiện ra ông ta và cho ông ta cơ hội này. Câu trả lời là thế này: ngay cả trong giới cách mạng, không phải ai cũng sẵn sàng nhận tiền từ kẻ thù vào thời điểm Chiến tranh Vệ quốc. Lenin là một kẻ hay hoài nghi. Parvus dường như hiểu rõ tham vọng của ông ta, sự vô lương tâm của ông ta. Ông ta nói rõ với Lenin rằng sẽ có những cơ hội mới, và những cơ hội này chính là tiền bạc”.
Sau khi liên minh với Lenin, Parvus đến Copenhagen, nơi ông ta tạo ra một " offshore" để rửa tiền Đức - một công ty xuất nhập khẩu thương mại, bổ nhiệm người quản lý của ông ta Yakov Ganetsky làm liên lạc viên với Lenin và có thể cử người của mình dưới vỏ bọc "đối tác kinh doanh" đến Nga để tạo ra một mạng lưới ngầm. Zbinek Zeman (Cộng hòa Séc), người viết tiểu sử về Alexander Parvus: “Đây là mối liên hệ rất chặt chẽ giữa chính trị, kinh tế và các cơ quan mật vụ. Vào thời điểm đó, công nghệ này vẫn đang trong giai đoạn thí nghiệm, thử thách. Nó vẫn chưa được phát triển”.
Cuộc cách mạng đã huy động hàng trăm nghìn Do Thái để tiêu diệt Đế chế Nga, bao gồm cả những người ở các khu định cư Tiểu Nga và Ba Lan trước khi bị bãi bỏ (1915). Parvus đã tạo ra một mạng lưới tình báo gồm những Do Thái ở châu Âu và Nga. Một đại diện của chính phủ Đức đã đánh giá cao hoạt động này: "Công việc được hoàn thành tốt đến mức thường những người làm việc trong tổ chức cũng không biết rằng chính phủ Đức đứng sau tất cả những việc này”.
Cuộc
cách mạng tích cực đan quện mạng lưới trong các hội Masonic, chuẩn bị cho sự ra
đời của Chính phủ lâm thời nước Nga trong tương lai. Theo kế hoạch của Parvus, ngày 22 tháng 1 năm 1916 là ngày các sự kiện cách mạng
ở Nga bắt đầu. Vào ngày này, 45 nghìn công nhân đình công ở
Petrograd để tưởng nhớ ngày Chủ nhật đẫm máu. 10 nghìn người khác bắt đầu tấn
công ở Nikolaev. Cả hai nơi đều do Parvus trả tiền - mỗi ngày đình công tiêu tốn
1,5 đồng mark cho mỗi người một ngày...
Có vẻ như vị doanh nhân của cuộc cách mạng đã làm tất cả những gì có thể, nhưng ngọn lửa đã không lan sang các nhà máy và xí nghiệp khác của Nga như ông mong đợi. Tình hình đất nước chưa chín muồi để bùng nổ. Tuy nhiên, chiến tranh và tình hình ngày càng trở nên trầm trọng hơn ở Nga và có lợi cho ông ta với Lenin.
Và tháng 2 năm 1917 đã đến. Sau Cách mạng Tháng Hai năm 1917, Bộ Ngoại giao Đức một lần nữa quan tâm đến Parvus và tài trợ cho ông ta một lần nữa. Cần phải nhanh chóng khi Chính phủ lâm thời Nga vẫn đang tiếp tục cuộc chiến với Đức, cũng như tái khẳng định nghĩa vụ đồng minh của mình với Pháp và Anh. Để thực hiện một cuộc đảo chính mới, có lợi cho nước Đức, một nhóm các nhà cách mạng cực đoan do Lenin lãnh đạo đã được đưa đến Nga từ Thụy Sĩ qua ngả nước Đức.
E. Heresh: "Lenin nói rằng trong mọi trường hợp không nên mua vé bằng tiền Đức". Do đó, Parvus đã mua hẳn một toa riêng. Tổng cộng, 33 kẻ được cho vào toa xe bịt kín, “niêm phong”. Toa tàu niêm phong có Lenin và đám làm cách mạng này được đăng ký với đường sắt như là hàng hóa của công dân Thụy Sĩ F. Platten, còn Platten cũng đi Nga trong một toa chở khách. Ngày lên đường, tờ báo Thụy Điển Politiken đăng bức ảnh Lenin trên báo với dòng chú thích: "Lãnh tụ của Cách mạng Nga".
E.
Heresh: “Vào thời điểm này, Lenin đã ở ngoài
nước 10 năm – ông ta sống lưu vong, và hầu như không ai nhớ đến ông ta ở quê
nhà, vì vậy dòng chữ này hoàn toàn vô lý. Nhưng... đây là cách Parvus "làm
việc".
Nhân tiện, rất thích hợp để nhớ lại châm ngôn lịch sử của Churchill nói về việc người Đức thả xích, câu châm ngôn mà ngày nay ở Nga họ không muốn nhớ: "Lenin được đưa vào Nga như thả ra dịch hạch".
Ít ai biết, nhưng vào tháng 7 năm 1917, với việc chấp thuận của Kerensky, các tài liệu đã được công khai, từ đó thấy rõ Lenin và đảng của ông ta thường xuyên nhận tiền từ chính phủ Đức. Từ lời khai của các nhân chứng: “Những người Bolshevik trả tiền cho một ngày đình công nhiều hơn một ngày làm việc. Tham gia biểu tình và hô khẩu hiệu - từ 10 đến 70 rúp. Nếu bị bắn trên đường phố - 120-140 rúp. Trong khi đó, Chính phủ lâm thời dự kiến ký một thỏa thuận hòa bình riêng biệt với Áo-Hungary, Thổ Nhĩ Kỳ và Bulgaria, nhưng không ký với Đức. Ngày được ấn định là 8-9 tháng 11. Sự phát triển các sự kiện như vậy đã tước đi con át chủ bài chính của Lenin trong cuộc đấu tranh giành quyền lực. “Chậm trễ cũng giống như cái chết! Mọi thứ lúc này đang bị treo trên một sợi tóc!” Lenin kêu lên một cách cuồng loạn.
Ngày
25 tháng 10 (7 tháng 11 lịch mới), một cuộc cướp chính quyền bất hợp pháp của giới
Bolshevik đã diễn ra.
E. Heresh: “Trong câu chuyện này, Parvus giống một nghệ sĩ múa rối, đã giật dây những con rối chơi trò biểu diễn mà ông ta sáng tạo ra, mà chúng ta vẫn gọi là “cuộc cách mạng””.
Lenin
và Trotsky trở thành những nhà lãnh đạo buộc phải ký một hiệp ước đáng xấu hổ
với nhà tài trợ "cuộc cách mạng Nga" là Đức, Hòa ước Brest-Litovsk. Các điều khoản của thỏa thuận trù định trao cho Đức khoảng
một triệu km vuông đất. Đây là giá của quyền lực. Kế hoạch hoành tráng và khủng
khiếp của Parvus đã thành hiện thực, nhưng bản thân ông ta lại bị kẻ kẻ cùng
chí hướng với mình ruồng bỏ. Parvus mong đợi rằng Lenin sẽ tặng ông ta các ngân
hàng Nga để tỏ lòng biết ơn. Nhưng Lenin đã truyền đạt cho Parvus rằng: “Sự nghiệp của cuộc cách mạng không
được phép bị làm vấy bởi những bàn tay bẩn thỉu”.
Alexander
Parvus chết ngày 12 tháng 12 năm 1924. Lenin chết đầu năm ngày 21 tháng 1 năm
1924.
Nói về việc Đức tài trợ cho những kẻ làm cách mạng tàn phá nước Nga, không thể quên cái tên rằng Leon Trotsky (Leiba Bronstein) với những mối quan hệ với ngân hàng Anh-Mỹ. Đây là chủ đề cho một cuộc thảo luận khác. Như nhà văn, nhà báo Nga Nikolai Starikov đã viết: “Những ý tưởng của Trotsky và Parvus là hợp thời và có nhu cầu hiện nay. Bởi vì “phe đối lập” hiện tại, cũng như “phe đối lập” của mô hình những năm 1905, đều được tài trợ từ cùng một nguồn nước ngoài. Mục tiêu của họ cũng không thay đổi: gây ra những biến động và bất ổn ở Nga bằng bất cứ giá nào”.
Trong bài viết có sử dụng tư liệu của O. Slepnin, L. Shifner, E. Muravyova, M. Zagorskaya, V. Bogdanov, G. Lobodenko, S. Tkhonov, A. Mishchenko, M.A. Pankova, I.Yu. Romanenko, phim của E. Chavchavadze “Ai đã trả tiền cho Lenin? Bí mật thế kỷ hé lộ!” Được biên soạn bởi Yuri Istomin, báo Mir.
Tóm lại, cần lưu ý rằng sau cái chết của Lenin vào năm 1924, quyền kiểm soát tiến trình cách mạng nằm trong tay Joseph Stalin. Tuy nhiên, ông phải mất thêm 5 năm tranh giành quyền lực, cho đến khi đuổi được Leon Trotsky ra khỏi nước Nga. Cho đến năm 1940, chiếc rìu chặt băng kết liễu cuộc đời phản trắc của Trotsky tại Mexico.
Bản ghi nhớ Parvus
Có chọn
lọc:
• Vào
mùa xuân, cần phải chuẩn bị ở Nga một cuộc tấn công chính trị hàng loạt dưới
khẩu hiệu: "tự do và hòa bình." Trung tâm của phong trào sẽ là St. Petersburg,
và trong đó - các nhà máy Obukhov, Putilov và Baltic. Cuộc tấn công sẽ bao trùm
các tuyến giao thông đường sắt nối St. Petersburg-Warsaw, Mátxcơva-Warsaw và
Đường sắt Tây Nam...
• Công
việc này chỉ có thể được thực hiện được dưới sự lãnh đạo của Đảng Dân chủ Xã
hội Nga. Cánh cấp tiến của nó đã bắt đầu hành động. Nhưng phe Menshevik ôn hòa
cũng phải tham gia cùng họ. Cho đến nay, sự thống nhất như vậy hầu hết đều bị cản
trở bởi những người cấp tiến. Tuy nhiên, hai tuần trước, chính lãnh tụ Lenin
của họ đã công khai đặt vấn đề đoàn kết với thiểu số...
• Cần bắt
tay vào tuyên truyền trực tiếp từ ngay bây giờ. Thông qua Bulgaria và Romania,
các kết nối có thể được thiết lập với Odessa, Nikolaev, Sevastopol,
Rostov-on-Don, Batum và Baku.
•
Triển vọng của cuộc nổi dậy Hạm đội Biển Đen chỉ có thể được đánh giá sau khi
thiết lập mối liên hệ chặt chẽ với Sevastopol.
• Ở
Baku và các mỏ dầu, có thể tổ chức đình công tương đối dễ dàng. Nếu nói đến đình
công, thì chúng ta phải cố gắng, như năm 1905, đốt các giếng dầu và các bồn chứa.
Các cuộc đình công cũng có thể xảy ra ở khu vực khai thác than trên Donets. Các
điều kiện ở Ural đặc biệt thuận lợi là. Đảng Xã hội Bolshevik có nhiều người
ủng hộ ở đó. Các cuộc đình công chính trị của những người thợ mỏ có thể dễ dàng
được tổ chức với một số tiền, vì dân ở đó rất nghèo.
• Cần
đặc biệt chú ý đến Siberia. Ở châu Âu, nó chỉ được biết đến như một nơi lưu
đày. Nhưng dọc theo các xa lộ lớn ở Siberia, dọc theo đường sắt và sông, có một
tầng lớp nông dân mạnh mẽ, hãnh diện và độc lập, những người này không muốn bị
chính quyền trung ương quấy rầy.
• Đồng
thời, đường lối chung về vấn đề này cần được củng cố trong các đảng xã hội Nga
thông qua các cuộc thảo luận trên báo chí, trong các tập tài liệu quảng cáo, v.v
... Các tài liệu quảng cáo bằng tiếng Nga có thể được in ở Thụy Sĩ...
• Nếu…
quân đội Nga bị bất kỳ thất bại nghiêm trọng nào, thì phong trào chống lại chế
độ có thể nhanh chóng đạt được tỷ lệ chưa từng có. Trong mọi trường hợp, nếu
tất cả các lực lượng được triển khai theo đúng kế hoạch đã vạch ra ở trên,
chúng ta có thể tin tưởng rằng vào mùa xuân, sẽ xảy ra cuộc bãi công chính trị
hàng loạt.
• Một hiện tượng quan trọng đồng thời với những quá trình này, như năm 1905, có thể là phong trào nông dân. Điều kiện sống của nông dân Nga kể từ đó không hề được cải thiện mà ngược lại, họ còn trở nên tồi tệ hơn. Dưới con mắt của người nông dân Nga, toàn bộ câu hỏi nằm ở đất. Vì vậy, họ sẽ lại bắt đầu chiếm đất của địa chủ và đe dọa các chủ đất.
• Sự hình
thành của một nước Ukraine độc lập sẽ đồng thời giống như giải phóng khỏi chế
độ Nga hoàng và là sự cứu rỗi khỏi hỗn loạn của tình trạng bất ổn nông dân.
•
Người Phần Lan ... trên hết có thể đảm bảo thông tin liên lạc cho các nhà cách
mạng Nga với St. Petersburg.
• Nếu
phong trào cách mạng đạt được quy mô lớn, thì ngay cả khi chính phủ Nga hoàng vẫn
giữ được quyền lực ở St. Petersburg, một chính phủ lâm thời được thành lập sẽ
đưa ra chương trình nghị sự về vấn đề chấm dứt thù địch và ký kết hòa bình.
Sau đó, Parvus đã đánh máy phần thứ hai của bản ghi nhớ, bao gồm các sửa chữa và bổ sung, trên một máy đánh chữ khác.
• Các
biện pháp chúng tôi đã thực hiện sẽ sớm mang lại kết quả tốt hơn nữa. Bây giờ
điều quan trọng là phải bắt đầu công việc sau:
• Hỗ
trợ tài chính cho phe Bolshevik của Đảng Dân chủ Xã hội Nga, phe đang chống lại
chính phủ Nga hoàng bằng mọi cách. Các nhà lãnh đạo của nó có thể được tìm thấy
ở Thụy Sĩ.
• Ủng
hộ cho những nhà văn cách mạng Nga, những ai ủng hộ việc tiếp tục đấu tranh chống
lại Sa hoàng cũng như chiến tranh.
•
Trang bị cho đoàn thám hiểm Siberia với nhiệm vụ đặc biệt là làm nổ tung những
cây cầu đường sắt quan trọng nhất để ngăn chặn việc cung cấp vũ khí từ Mỹ cho
Nga. Cuộc thám hiểm này cũng phải được cung cấp đủ kinh phí để nhiều người lưu
vong chính trị có thể trốn vào trung tâm đất nước.
Chuẩn bị kỹ thuật cho cuộc khởi nghĩa tại Nga:
•
Chuẩn bị bản đồ chính xác về đường sắt của Nga với ký hiệu những cây cầu quan
trọng nhất cần phá hủy để làm tê liệt giao thông.
• Chỉ
dẫn chính xác về lượng thuốc nổ cần thiết để đạt được mục đích trong từng
trường hợp.
•
Hướng dẫn rõ ràng để xử lý chất nổ khi làm nổ cầu, tòa nhà lớn, v.v.
• Công
thức chế tạo thuốc nổ đơn giản.
• Xây
dựng kế hoạch kháng cự của cư dân khởi nghĩa ở St. Petersburg chống lại lực
lượng vũ trang, đặc biệt là với các khu công nhân, bảo vệ nhà cửa và đường phố,
xây dựng các chướng ngại vật, bảo vệ khỏi sự xâm nhập của kỵ binh và bộ binh.
Tài
liệu này ("Bản ghi nhớ Parvus") được lưu giữ trong kho lưu trữ của Bộ
Ngoại giao Đức: Auswartiges Amt, Weltkrieg, 11 c secr. Dãy số 5, A 8629. Bản
ghi nhớ không ghi ngày tháng, nhưng được đăng trên tạp chí của Bộ Ngoại giao ngày
9 tháng 3 năm 1915. Văn bản được dịch in nhờ Z.G. Antipenko và M.V. Nazarov từ
bản gốc tiếng Đức theo ấn bản đầu tiên của ông ta trong cuốn sách: Scharlau WB,
Zeman ZA Freibeuter der Revolution. Parvus-Helfand. Eine politische Biographie.
Kln. Năm 1964. S. 361–374.
Với tư
cách là tác giả của bản công bố Internet này, tôi,
Anton Blagin, thêm một dòng dưới mọi thứ được viết ở trên bởi những
người khác nhau.
Tài
liệu này chứng minh rằng trong lịch sử nước Nga có một thời kỳ lịch sử theo chủ
nghĩa Lenin-Trotskyist, sau đó chuyển thành thời kỳ Stalin.
Tất cả những điều khủng khiếp và bất công nhất đã xảy ra trên lãnh thổ của Đế chế bị tiêu diệt Nga bởi những kẻ làm cách mạng dưới sự cai quản của Lenin và Trotsky. Sau đó là một cuộc diệt chủng công khai đối với người dân Nga, bởi vì tất cả quyền lực đều nằm trong tay "sắc dân trong Kinh thánh".
Sau đó
Stalin đã làm hết sức mình để khôi phục công lý và khắc phục sự tàn phá trong
nước. Thêm vào đó, cuộc Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại 1941-1945 cũng nằm trong tay
ông với tư cách là nguyên thủ quốc gia...
Và một
lần nữa chạm vào lịch sử của 100 năm trước:
Trích nguồn : https://youtu.be/ZwnbixjJRww
Ngày 9
tháng 11 năm 2017 Murmansk. Anton Blagin
Các bình luận:
Sergey
Elizarov:
Tôi đã sống 64 năm và tôi luôn tin chắc rằng cả chúng tôi và thế hệ trẻ đều không biết lịch sử, hay đúng hơn là biết nó qua những gì được dạy. Và tôi phải thừa nhận rằng trong phần lớn cuộc đời mình, tôi đã tin vào những huyền thoại do những kẻ theo chủ nghĩa Bolshevik-Leninist tạo ra. Tôi đã coi Lenin gần như là một vị thánh cho đến khi 50 tuổi, điều đó đã khắc sâu vào tâm trí đến nỗi chúng tôi coi ông ta là người bảo vệ cho toàn thể nhân dân lao động...
Và ai đó có quan điểm khác về tác phẩm kinh điển này sẽ tự động được coi là loại gần như kẻ thù của chính quyền Xô Viết. Vào những năm 90, khi Liên Xô bắt đầu sụp đổ, một lợi thế xuất hiện cho tất cả mọi người: bạn có thể tìm và đọc những gì bạn quan tâm. Và hình ảnh sáng ngời về người bảo vệ của toàn thể nhân dân lao động bắt đầu phai nhạt, và hình ảnh “bạo chúa và kẻ hút máu mọi dân tộc” của đồng chí Stalin bắt đầu sáng lên và tiệm cận với lý tưởng của nguyên thủ quốc gia. Nhưng đối với điều này, bạn cần phải thích đọc và phân tích những gì bạn đọc.
Có một số sách tài liệu về chủ đề này: "Sẽ không có phục hồi! - Реабилитации не будет!" của A.P. Stoleshnikov; "Do Thái ở Nga và Liên Xô - Евреи в России и в СССР" của A. Diky, “Tranh cãi về Zion - Спор о Сионе” của Douglas Reed; “Do Thái thế giới - The International Jew - Всемирное еврейство” của Henry Ford và những người khác. Để có sự thay đổi, bạn có thể đọc cuốn sách “Do Thái, Cơ đốc giáo, Nước Nga - Евреи, христианство, Россия” của Katz, cuốn sách cũng có quan điểm được cho là khách quan. Có những bài đọc rất thú vị - "Tốc ký giao thức điều trần Thượng nghị viện USA" (1919) kể về các sự kiện của cuộc cách mạng Nga. Sau khi đọc những cuốn sách này, bạn bắt đầu hiểu tại sao giới chủ nghĩa tự do lại căm thù Stalin đến vậy. Và rồi cuộc đảo chính tháng 10 năm 1917 xuất hiện trong một thứ ánh sáng hoàn toàn khác...
Zero:
Đổ cuộc cách mạng cho một Do Thái? Parvus-Gelfand là một thiên tài trong lĩnh vực của mình, nhưng để đánh đổ đế chế thì khá yếu ngay cả với tất cả đồng tộc của ông ta cộng lại. Có nhiều lý do, và Do Thái chỉ là một trong những yếu tố. Bài báo là một bài PR cho thiên tài Do Thái và độc một việc đó.
Anton Blagin:
Nếu những gì đã xảy ra 100 năm trước ở Nga được so sánh với một quá trình hóa học không có chất xúc tác, thì có thể dễ dàng nhận ra Parvus với chính chất xúc tác này. Chính sự xuất hiện của ông ta trên sân khấu chính trị, những ý tưởng của ông ta và số tiền khổng lồ mà ông ta có được từ chính phủ Đức, được phân bổ đặc biệt cho "cuộc cách mạng lông ngỗng", với mục đích tiêu diệt đất nước chúng tôi từ bên trong, đã là động lực mạnh mẽ cho toàn bộ giới hoạt động ngầm cách mạng Do Thái khi mà họ đã thất bại trong không gian mở của Nga trong 2 thập kỷ. Ngoài ra, sự thật vẫn là: chính tên Do Thái Parvus đã đặt cược vào Lenin (mà không phải ngược lại), đã đưa ông ta (dưới bàn tay của Fritz Platten) từ Thụy Sĩ đến Nga với tư cách là một nhà cách mạng và đã cho ông ta một phần đáng kể tiền của Đức để làm việc này.
Lịch sử sau đó đã chứng minh rõ ràng cho mọi người thấy rằng bất kỳ cuộc cách mạng Do Thái nào cũng là một cuộc kinh doanh, và để thực hiện công việc kinh doanh này, cần phải có vốn ban đầu. Theo kế hoạch kinh doanh của Alexander Parvus (Israel Lazarevich Gelfand), cuộc cách mạng ở Nga chỉ tốn 20 triệu mark, và sau đó 10 triệu người Nga đã phải trả giá bằng mạng sống của họ.
Michael:
Thưa
tác giả, giải thích cho tôi biết ai là người đứng ra khởi nguồn tháng 2 năm
1917? Hay có tháng 2 và tháng 10 là anh em sinh đôi dưới cùng một lá cờ? Đúng,
tôi hiểu rằng đây là cùng một “xu hướng”, cùng tên “Cách mạng Nga vĩ đại”, nhưng
ông là một nhà nghiên cứu chuyên nghiệp và cần hiểu rằng đây là những hiện
tượng hoàn toàn khác nhau.
Anton Blagin:
Trả lời cho câu hỏi của bạn có trong bài viết: "Nhân kỷ niệm 100 năm cách mạng:" Nước Nga-1917: con đường dẫn đến thảm họa (Россия-1917: путь к катастрофе". Xin Chúa cấm bạn lại bước lên cái cào đó! Đề nghị! Tôi cũng khuyên bạn nên đọc bài báo "Hai trong một: "Asya Nikolaeva: tại sao chỉ có Do Thái chống Stalin?” và “Thuyết âm mưu Masonic Do Thái và bằng chứng của nó".
Mikhail Demidenko:
Nếu
đây là một bãi nước bọt vào các tư tưởng XHCN (cộng sản), thì đó đã là một thành
công. Người Trung Quốc thông minh hơn trong trường hợp này.
Anton Blagin:
Tôi đề
nghị phải thông minh hơn trong việc đánh giá lịch sử!
Lenin không phải là một thiên thần. Đó là một sự thật! Ông ta đúng hơn (và trên thực tế) là một tên đao phủ thiên tài. Lenin đã đích thân viết trong các thông tư của SOVHARCOM: "Những kẻ này phải bị treo cổ!", "Loại này phải bị bắn!", "Đồ này phải bị dìm chết!" Chính tay ông ta viết!
Lenin
có giúp gì đem lại tự do cho nhân dân Nga không?
Vâng, giúp!
Giúp một cách triệt để, với cái giá phải trả là giết hàng triệu người!
NHƯNG,
TRƯỚC HẾT, LENIN TRAO TỰ DO CHO DÂN DO THÁI,
HỌ ĐÃ SỐNG TRONG GIỚI HẠN ĐỊNH CƯ TRƯỚC ĐÂY, VÀ BIẾN HỌ THÀNH DÂN TỘC LÃNH ĐẠO Ở SOVIET NGA!!!
Tại sao ông không muốn hiểu điều này?
Do Thái Parvus đã giúp Lenin thực hiện một cuộc cách mạng? Vâng, đã giúp! Thực tế! Ông ta đã đưa cho Lenin số tiền được Đức phân bổ trong Chiến tranh thế giới thứ nhất cho vụ phá hoại này. Và Lenin sau đó đã trả ơn Parvus điều gì khi ông ta muốn đứng đầu các ngân hàng Nga? Ông ta cho rằng "Cách mạng phải được thực hiện bằng bàn tay trong sạch!"
Và
chính tay Lenin đã đã nhuốm máu nhân dân Nga!
Có lẽ
chúng ta đang sống ngày nay, sau khi mọi thứ được biết đến vào năm 2017, thì nên
trả cho Lenin bằng chính số tiền mà ông ta đã trả cho Parvus?!
Ты, Ленин, помог россиянам обрести свободу от царского режима? Возьми с полки пирожок и до свиданья! Ты столько нагрешил, что тебе вечно гореть в Аду! А за то, что ты сделал в Советской России евреев-безбожников, не имеющих совести, руководящим народом, тебе отдельное проклятие от миллионов безвинно убиенных в ходе революции русских людей!
Ông,
Lenin, ông đã giúp người Nga giành được tự do khỏi chế độ Nga hoàng? Lấy một
chiếc bánh từ kệ và tạm biệt! Ông đã phạm tội nhiều đến nỗi sẽ vĩnh viễn bị
thiêu đốt trong Địa ngục! Và thực tế là ông đã tạo ra cho dân Do Thái vô thần ở
nước Nga Xô Viết, những kẻ vô lương tâm, làm lãnh đạo nhân dân, ông có một lời
nguyền đặc biệt với hàng triệu người dân Nga đã bị giết một cách vô tội trong
cuộc cách mạng!
Phụ lục: "Danh sách của Victor Marsden":
Victor Marsden là phóng
viên thường trú ở Nga trong nhiều năm của tờ báo tiếng Anh The Morning Post, và
vào năm 1918, ông này đã công bố danh sách các nhà lãnh đạo của nhà nước Xô
Viết do Lenin thành lập.
Đây là danh sách:
BCHTƯ VKP Bolshevik (tất cả là Do Thái):
Đứng đầu,
và điều này quan trọng, Leon Trotsky (Bronstein).
Vị trí
số 2 là Lenin (Ulyanov. Ít nhất có bà mẹ Blank Do Thái).
Vị trí
số 3 là Zinoviev (Apfelbaum, viết tác phẩm cho Lenin và chỉnh sửa chúng).
Sau đó lần lượt:
Lurie
(Larin),
Krylenko
(biệt danh "Abram", sau này là Ủy viên Tư pháp Nhân dân và Chủ tịch
đầu tiên của Liên đoàn Cờ vua Liên Xô),
Lunacharsky
(Bailikh-Mandelstam),
Uritsky
(Moses Solomonovich),
Volodarsky
(Moses Markovich Goldstein),
Kamenev
(Lev Borisovich Rosenfeld). Là chồng của em gái Trotsky và cũng là người biên
tập các tác phẩm của Lenin).
Smidovich
(Smidovich Petr Germogenovich).
Sverdlov
(Yakov Mikhailovich Sverdlov).
Yu. M.
Steklov (Ovshy Moiseevich Nahamkis).
Văn
phòng của Hội đồng đại biểu công nhân và binh lính đầu tiên của thành phố
Mátxcơva (tất cả Do Thái):
Chủ
tịch Xô viết Mátxcơva đầu tiên sau cách mạng là Leiba Khinchuk.
Chủ
tịch Hội đồng Công nhân và Hồng quân - Smidovich (Smidovich Petr
Germogenovich).
Chủ
tịch Hội đồng đại biểu công nhân và chiến sĩ – Moder.
Zarkh,
Klamer, Gronberg, Sheinkman, Rothstein, F. Ya. Levenzon, Krasnopolsky, Yu.O.
Martov (Zederbaum), Rivkin, Simson, Tyapkin, Shik, Falk, Anderson (Do Thái
Lithuania), Vimba (Do Thái Lithuania), Solo (Do Thái Lithuania), Mikhelson,
Ter-Michyan (Do Thái Armenia).
Lãnh đạo
văn phòng: Rotsengolts.
BCHTƯ của Đại hội đại biểu công nhân và binh lính toàn Nga
lần thứ IV: (Theo hiến pháp năm 1918, về mặt chính thức là cơ quan quyền lực
cao nhất).
Trong
số 34 thành viên của BCHTƯ, không có ai không phải là Do Thái.
Chủ
tịch - Yakov Sverdlov.
Thành
viên: Abelman. Veltman (Pavlovich), Axelrod, Yu.O. Martov (Zederbaum),
Krasikov, Lundberg, Volodarsky (Moses Markovich Goldstein), Zederbaum
(Levitsky), Lenin, Zinoviev-Apfelbaum, Trotsky (Bronstein), Sirota, Sukhanov
(Gimmer), Rivkin, Zeibut, Ratner (Leiba Grigorievich) (Solntsev), A.
Goldenrudin, Haskin, Lander, Aronovich, Kamkov (Boris Davidovich Katz), Fishman,
Abramovich (Rein Rafail Abramovich), Friche, Ilyin (Goldstein), Likhach MA,
Leiba Khinchuk, Berlinrut, Distler, Chernyavsky, Ben (Veniamin) Smidovich.
BCHTƯ Đại hội Xô viết toàn Nga lần thứ V.
Trong
số 62 thành viên, không có ai không phải là Do Thái:
Bruno
(Do Thái Litva), Breslau (Do Thái Litva), Babchinsky, Bukharin (Do Thái bạn của
Trotsky, cùng ông ta ở New York và có quốc tịch Mỹ, luôn giả vờ là người Nga),
Weinberg, Gailis, Heinzberg, Danishevsky (Do Thái Đức), Stark, Zaks, Sheinman
(Aron Lvovich), Erdling, Ladauer, Linger, Litvinov (Meer-Genokh Moiseevich
Wallach, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao tương lai được ghi là người Séc, Do Thái Tiệp
Khắc), Semyon Dimanstein, Levin, Erman, Ioffe, Karklin, Knikissen, Kamenev (Lev
Borisovich Rosenfeld), Zinoviev-Apfelbaum, Krylenko (biệt danh -
"Abram"), Krasikov, Kapnik, Kaul, Lenin, Latsis (Jan Friedrichovich
Sudrabs), Lander, Lunacharsky, Peterson ), Yakov Khristoforovich Peters,
Rudzutak (Jan Ernestovich, Do Thái Lithuania), Rozin, Smidovich, Stuchka (Do
Thái Latvia), Sverdlov (Yakov Mikhailovich Sverdlov), Smiga (Do Thái Latvia),
Yu. M. Steklov (Ovshy Moiseevich Nahamkis), Sosnovitsky, Skrypnik, Trotsky
(Bronstein), Teodorovich, Teryan (Do Thái Armenia), Uritsky (Moses
Solomonovich), Tegulechkin, Feldman, Frumkin, Tsuryupa, Chavchavadze (Do Thái Georgia),
Sheink Ashkenazi, Karakhan (Lev Mikhailovich, Do Thái Karaite), Rose (Voldemar
Rudolfovich), Radek (Karl Bernhardovich Sobelson), Schlichter, Chicolini,
Shiyansky.
Hội đồng nhân dân:
Chủ
tịch - Ulyanov-Lenin (một nửa Do Thái, có ông là người Nga).
Ủy viên
Ngoại giao: đầu tiên là Trotsky (Do Thái), sau là Chicherin (lai Do Thái).
Ủy
viên Vấn đề dân tộc - Dzhugashvili (Stalin người Nga Gruzia).
Chủ
tịch Hội đồng Kinh tế quốc dân - Lurie (Larin) - Do Thái.
Ủy
viên khôi phục - Schlichter (Do Thái).
Ủy
viên ruộng đất - Kaufman (Do Thái).
Ủy
viên Kiểm soát Nhà nước - Lander (Do Thái).
Ủy
viên Công chính - W. Schmidt (Do Thái).
Ủy
viên Nông nghiệp - Proshyan (Do Thái Armenia).
Chính
ủy Lục quân và Hải quân - Trotsky (Do Thái).
Ủy
viên Hỗ trợ xã hội - E. Lilina (Knigissen) - Do Thái.
Ủy
viên Giáo dục - Lunacharsky (Bailikh) - Do Thái.
Ủy
viên Tôn giáo - Spitzberg (Do Thái).
Ủy
viên Bộ Nội vụ - Zinoviev (Apfelbaum) - Do Thái.
Ủy
viên Tài chính - Isidor Gukovsky (Do Thái).
Ủy
viên phụ trách bầu cử - Uritsky (Moses Solomonovich, Do Thái).
Ủy
viên Tư pháp - I. Steinberg (Do Thái).
Ủy
viên vận chuyển Fenigshtein (Do Thái), các cấp phó, Ravich và Zaslavsky đều là Do
Thái.
Tổng cộng, trong số 20 chính ủy Liên Xô, một Stalin, 2 thân
Do Thái và 17 Do Thái thuần túy.
Hội đồng
quân đội (tất cả Do Thái):
Chính
ủy Lục quân và Hải quân - Trotsky.
Các phó
của Trotsky là Sklyansky và Hirshfeld.
Chủ
tịch Hội đồng quân nhân cũng chính là Trotsky.
Các
thành viên của Hội đồng này gồm: Shorodak và Petch (Do Thái Lithuania).
Phó Ủy
ban quân sự Mátxcơva - Steingardt (Do Thái Litva) và Dumpis (Do Thái Đức).
Chỉ
huy trường biên phòng - Glazer (Do Thái Lithuania).
Các
chính ủy sư đoàn 5 Liên Xô - Dzennis và Vladimir Ivanovich Polonsky (Ruven
Gershevich, Do Thái Litva).
Tư
lệnh Lục quân ở Caucasus - Lekhtiner.
Chính
ủy đặc biệt Mặt trận phía Đông - Shulman và Bruno.
Các
thành viên của hội đồng quân sự Kazan - Rozengolts, Maigar và Nazengolts.
Chính
ủy Quân khu Petrograd - Gutpis.
Chỉ
huy quân khu Petrograd - Zeiger.
Chỉ
huy của Hồng quân trong cuộc nổi dậy Yaroslavl - Gekker.
Chỉ
huy của Phương diện quân phía Đông chống Czechoslovaks là Vatsetis (Do Thái gốc
Latvia).
Chỉ huy trưởng Quân khu Matxcova - Butkus (Do Thái Lithuania).
Ủy
viên Hội đồng Quân nhân - P.P. Lacimer.
Trưởng
phòng (SR). Chỉ huy quân sự - Elkan Solomonovich Kolman (cựu sĩ quan Áo).
Chính
ủy Quân khu Mátxcơva - Medkas.
Chỉ
huy lực lượng bảo vệ Crimea - A. Zak.
Chỉ
huy Kursk Font là Sluzin, phụ tá của ông ta là Zilberman.
Chính
ủy Phương diện quân Romania - Spiro. Cơ quan đầu não tiền khởi nghĩa của Bộ chỉ
huy quân đội phương Bắc - A. Fishman (Do Thái).
Chủ
tịch Hội đồng quân đội Phương diện quân Tây - Pozern.
Chính
ủy Quân đoàn 12 - Romm.
Chính
ủy Tập đoàn quân 12 - Meichik.
Ủy
viên của Vitebsk - Daibe.
Chính
ủy Tập đoàn quân 4 - Livenzon.
Chính
ủy Quân khu Matxcova - Gubelman.
Ủy
viên trưng dụng quân sự thành phố Slutsk - Kalmanovich (Do Thái Litva).
Chính
ủy sư đoàn Samara - Gluzman.
Chính
ủy của sư đoàn Samara là Beckman.
Ủy
viên trưng dụng quân khu Mátxcơva - Zusmanovich.
Đại
diện tại cuộc đàm phán với người Đức - Davidovich.
Ban Nội chính: (tất cả Do Thái):
Ủy
viên nhân dân - Zinoviev (Apfelbaum).
Trưởng
ban tuyên truyền là Goldenrudin.
Trợ lý
Ủy viên Nhân dân - Uritsky.
Chủ
tịch Ủy ban Kinh tế Công xã Petrograd - Ender.
Phó
chủ tịch vệ sinh - Rudnik.
Ủy viên về việc sơ tán người tị nạn là Fenigshtein, các trợ
lý của ông là Krokhmal (Zagorsky) và Abram.
Chính
ủy Petrograd Press - Volodarsky.
Lãnh đạo
dân sự Petrograd là Schneider.
Lãnh đạo
dân sự Mátxcơva là Minor.
Ủy
viên báo chí Mátxcơva - Krasikov.
Chính
ủy cảnh sát Petrograd - Fayerman.
Trưởng
phòng báo chí - Martinson.
Ủy
viên An ninh Mátxcơva - K. Rosenthal.
Thành viên Cheka Petrograd: (tất cả Do Thái):
Sheinkman. Giller. Kozlovsky. Model, I. Rozmirovich. Disperov (Do Thái Armenia). Iosilevich. Krasikov. Bukhyan (Do Thái Armenia). Mernis (Do Thái Litva). Pikers (Do Thái Lithuania). Anvelt (Do Thái Đức)
Thành viên Cheka Petrograd:
Sorge (Do Thái), Radomyslsky (Do Thái Lithuania).
Thành viên Cheka Mátxcơva:
Chủ tịch - Dzerzhinsky (Do Thái Ba Lan), Phó - Peters (Do Thái Latvia).
Thành viên Ban cán sự Cheka (tất cả Do Thái):
Shklovsky, Kneifis - (sau này là Chủ tịch Cheka Kiev - sự hung ác của hắn được mô tả trong cuốn sách "Khủng bố Đỏ" của Melgunov). Razmirovich. Kronberg (sau này là chủ tịch Cheka Orsha và Smolensk). Zeistin. Khaykina (nữ Do Thái). Carlson (Do Thái Litva). Shauman (Do Thái Lithuania). Leontovich. Rivkin. Antonov. Delafarb. Tsitkin. E. Rozmirovich. G. Sverdlov. Bisensky. Blumkin (kẻ giết đại sứ Mirbach). Alexandrovich (đồng phạm của Blumkin). I. Model (Chủ tịch Hội đồng pháo đài Trubetskoy). Roitenberg. Phineas. Yakov Goldin. Galperstein. Bookssen. Zaks. Latsis (Do Thái Latvia). Daibol (Do Thái Latvia). Seizan (Do Thái Armenia). Depkin (Do Thái Lithuania). Libert (lãnh đạo nhà tù Taganskaya). Vogel (Do Thái Đức). Zakis (Do Thái Litva) Schillenkus. Janson (Do Thái Litva).
Ủy ban Đối ngoại (tất cả Do Thái):
Ủy
viên Nhân dân - Chicherin (Do Thái).
Các phó:
Karakhan (Do Thái Crimea, Karaite) và Fritche.
Trưởng
phòng hộ chiếu là Margolin.
Đại sứ
tại Đức - Joffe (bạn thân nhất của Trotsky và là kẻ tổ chức Do Thái nổi loạn ở
Đức).
Tùy
viên quân sự của Đại sứ quán Liên Xô tại Đức, Chính ủy Cộng hòa Xô viết Do Thái
Bavaria - Levin (bị bắn tại Đức, do tổ chức Do Thái nổi loạn ở Bavaria).
Cục
trưởng Cục Báo chí và Tình báo của Đại sứ quán Liên Xô tại Đức - T. Axelrod.
Đại
diện Liên Xô ở Vienna và London là Kamenev (Rosenfeld).
Đại
diện Liên Xô tại London và Paris - Beck.
Đại sứ
Christian (Na Uy) - Boytler (bị Anh bắt).
Lãnh
sự Glasgow - Malkin (bị kết án 5 năm tù tại Anh vì tội tuyên truyền và phá hoại).
Đại diện
hòa đàm ở Kiev - Christian (Chaim) Rakovsky. Phó là Manuilsky.
Luật
sư cấp Bộ - Astshub.
Lãnh
sự tại Kiev - Grünbaum (Kzhevinsky).
Lãnh
sự tại Odessa - A. Beck.
Đại sứ
tại Mỹ - Ludwig Martens (Do Thái Đức).
Ủy ban tài chính (Tất cả Do Thái):
Ủy
viên đầu tiên là Merzhvinsky (Do Thái Ba Lan), (trước đó đã bị trục xuất khỏi
Ngân hàng Liên minh ở Paris vì các hoạt động bất hợp pháp, nơi ông ta là người
môi giới).
Phó
của Merzhvinsky - Don Nightingale (trước đây là trợ lý dược sĩ).
Sau đó
là Isidor Gukovsky, trước đây làm việc cho Nobel ở St. Petersburg. Các phó: I.
Axelrod, S. Zaks (Gladnev).
Trưởng
phòng Khoản vay - Bogolepov.
Bí thư
Khashkan.
Trợ lý
thư ký Berta Khinevich.
Chủ tịch Hội đồng tài chính Xô Viết - M. Latsis (Do Thái).
Trợ lý là Weizmann.
Ủy
viên giải quyết các tài khoản Nga-Đức - Furstenberg-Ganetsky.
Lãnh đạo
Hội đồng là Kogan.
Quản lý
Ngân hàng Nhân dân (tất cả Do Thái):
Michelman.
Zaks. Abelin. Axelrod. Sadnikov.
Đại
diện tài chính: ở Berlin - Landau, ở Copenhagen - Vorovsky, ở Stockholm - Abram
Shenkman.
Kiểm
toán viên Ngân hàng Nhân dân - Kan. Cấp phó - Gorenstein.
Trưởng
ban thanh lý các ngân hàng tư nhân là Anrik, trợ lý là Moses Kovsh.
Thành
viên của Ủy ban thanh lý các ngân hàng tư nhân: Eliashevich. G. Gifelich, A.
Rogov (Do Thái), G. Lemerich, A. Plate (Do Thái Litva).
Ủy ban Tư pháp (tất
cả Do Thái):
Ủy
viên - I. Steinberg.
Ủy
viên Tòa phúc thẩm Mátxcơva - A. Schreider.
Chủ
tịch Tòa án Cách mạng Mátxcơva - I. Berman.
Ủy
viên Tối cao Petrograd - Ber.
Chủ
tịch Ủy ban Cách mạng Tối cao các Cộng hòa - Leon Trotsky.
Chủ
tịch ủy ban điều tra Tòa án Cách mạng - Gluzman.
Điều
tra viên của Tòa án: Legendorf và Slutsky.
Tổng
chưởng lý - Friedkin.
Quan
chức điều lệ - Goynbark.
Thư ký
Ủy ban nhân dân - Shirvin.
Trợ lý
Ủy ban Nhân dân - Lutsky.
Bảo vệ
nhân dân: G. Antokolsky, I. Beyer, V. Aronovich, R. Bisk, A. Gundar, G. Davydov,
R. Kastaryan (Do Thái Armenia).
Ủy ban Y tế và Vệ sinh (tất cả Do Thái):
Ủy
viên - P. I. Dauge (Do Thái Đức).
Trưởng
phòng Dịch vụ Dược phẩm - Rappoport. Phó - Fuchs.
Chủ
tịch Ủy ban về các bệnh hoa liễu - P.S. Weber.
Chủ
tịch Ủy ban về các bệnh truyền nhiễm - Wolfson.
Ủy ban Giáo dục Công cộng (tất cả Do Thái):
Lãnh đạo
Ủy ban - Lunacharsky (Do Thái).
Thư ký
Ủy ban - M. Eikhengolts.
Ủy viên
Khu phía Bắc - Z.I. Grunberg.
Chủ
tịch Ủy ban của cơ sở Giáo dục - T. Zolotnitsky.
Lãnh đạo
khu vực thành phố - A. Lurie.
Trưởng
khoa Nghệ thuật Tạo hình - Sternberg.
Trưởng
bộ phận nhà hát - O. Rosenfeld (vợ của Kamenev và chị gái của Trotsky), trợ lý là
Zatz.
Giám đốc vụ thứ hai - Gronim.
Các
thành viên và viện sĩ của Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Chủ nghĩa (tất cả Do
Thái):
Reisner, Fritsche (Do Thái Litva), Goykhborg, M. Pokrovsky (nhà sử học), Veltman, Sobelson (Radek), Krupskaya (nhấn mạnh rằng bà ta là Do Thái), Nahamkes (Steklov), P. VÀ. Sutchka, Nemirovsky, I. Rakovsky, K.P. Levin, M.S. Olshansky, Z.R. Telenberg, Gurvich, Ludberg, Erberg, Keltulan (Do Thái Hungary), Grossman (Roshchin), Krachkovsky, Ursinen (Do Thái Phần Lan), Tonno Sprola (Do Thái Phần Lan), Rozin, Danchevsky, Glazer, Godenrudin, Budin, Rothstein, Charles Rappoport, Lurie.
Thành viên danh dự của Học viện: Rosa Luxembourg (Do Thái Đức), Clara Zetkin (Do Thái Đức). Mehring (Do Thái Đức). Hugo Haase (Do Thái Đức).
Ủy ban
văn học giai cấp vô sản (tất cả Do Thái):
Eikhengolts, Polyansky (Lebedev), Khersonskaya, V. Zaitsev (nhấn mạnh rằng ông là Do Thái), Brender, Khodasevich, Schwartz.
Giám đốc Vụ thứ nhất của Ủy ban Giáo dục Công cộng, thuộc
toàn bộ Học viện Khoa học Xã hội Chủ nghĩa - Pozner.
Chánh Văn phòng Ban Tuyên giáo TƯ - Alter.
Ủy ban
hỗ trợ xã hội (tất cả Do Thái):
Ủy
viên - E. Lilina (Knigissen).
Giám
đốc - Paulner.
Thư ký
- E. Gelfman.
Trợ lý
Bộ trưởng - Rosa Gaufman.
Người
đứng đầu bộ phận lương hưu là Levin.
Lãnh đạo
sắp chữ - K. F. Rosenthal.
Ủy ban
Công chính (tất cả Do Thái):
Ủy
viên - V. Schmidt (nhấn mạnh là Do Thái).
Trợ lý
- Radus (Zenkovich).
Lãnh đạo ủy ban kiến thiết công cộng - Goldbark.
Ủy
viên Công chính - M. Veltman.
Trợ lý
- Kaufmann (người Đức gốc Do Thái).
Thư ký
Ủy ban - Raskin.
Thành
viên Ủy ban - Kuchner.
Trưởng
bộ phận nổ mìn - Zarkh.
Ủy ban phục hồi thành phố Yaroslavl (bị tàn phá nặng nề do
cuộc nổi dậy của phe Cánh tả SR, tất cả Do Thái):
Chủ
tịch - I. D. Tartakovsky.
Tổng
thầu - Isidor Zabludovsky.
Đại diện nhà nước Xô Viết trong Hội Chữ thập đỏ quốc tế (tất cả Do Thái và gián điệp riêng của Trotsky ở các nước khác):
Tại Berlin: Sobelson (Radek - cũng là lãnh đạo phong trào cộng sản Do Thái ở Đức vào năm 1918, cái gọi là "phong trào Spartacus").
Tại Vienna: J. Beerman, bị bắt ở Áo và bị trục xuất khỏi đất nước vì chuẩn bị cho một cuộc nổi loạn cộng sản Do Thái, cùng với 13 Do Thái khác, thành viên của Đảng Cộng sản Áo. Vào thời điểm bị bắt, Berman có 2,5 triệu kron Áo trong người.
Tại Warsaw: A. Klotsman, Alter, Veselovsky (Veselovsky bị trục xuất khỏi Ba Lan cùng với 5 Do Thái khác vì chuẩn bị cho một cuộc nổi loạn cộng sản Do Thái. 3 triệu rúp đã được tìm thấy cùng với ông ta).
Ở
Bucharest: Nissenbaum. Đi du lịch bằng hộ chiếu với tư cách là công dân Bỉ
"Gilbert".
Ở Copenhagen: A. Baum.
Chủ tịch Ủy ban Trung ương Hội Chữ thập đỏ ở Mátxcơva
(Tổ chức Khủng bố Quốc tế, tuyên truyền cách mạng Do Thái Thế giới ở Châu Âu): Benjamin (Veniamin) Moiseevich Sverdlov (anh trai của Yakov Sverdlov).
Hội đồng tối cao kinh tế nhân dân (VSNKh) (Tất cả Do Thái):
Chủ
tịch - Rykov.
Phó của
Rykova - Krasikov.
Chủ
tịch Hội đồng Kinh tế Tối cao Petrograd - Eismont.
Phó
của Eismont – Landeman.
Lãnh đạo
ở Petrograd - Kreinis.
Trưởng
phòng Tổng hợp ở Mátxcơva - A. Shotman.
Trợ lý
của Shotman là O. Khaikin.
Trưởng
bộ phận trùng tu - Kichwalter.
Chịu
trách nhiệm về trùng tu - N. A. Rozenberg.
Trợ lý
là Zandich.
Trưởng
ban Dầu mỏ - Tavrid.
Trưởng
bộ phận cá - Klammer.
Trưởng
bộ phận than - Rotenberg.
Trưởng
bộ phận Giao thông - Kirsyan (Do Thái Armenia).
Trợ lý
là Shlemov.
Trưởng
bộ phận luyện kim - A. Alperovich.
Văn phòng Hội đồng Kinh tế Tối cao (tất cả Do Thái):
Kreitman. Weinberg. Krasin. Lurie (Larin). Chubar (có ghi chép là Do Thái). Goldblatt. Lomov. Alperovich. Rabinovich.
Ủy ban Donetsk của Hội đồng Kinh tế Tối cao (tất cả Do Thái):
Kogan (Bernstein), A.I. Ochkiss, Polonsky, Bisk (Do Thái Lithuania). Klassen (Do Thái Litva). Livshits. Kirsch (Do Thái Đức). Kruse (Do Thái Đức). Wichter. Rosenthal. Simanovich.
Thành
viên của bộ phận hợp tác (tất cả Do Thái):
Lyubomirsky.
Hinchuk. Zedelheim. Tager. Khaikin. Krichevsky.
Thành
viên của bộ phận khai thác (tất cả Do Thái):
Kosior. Người vàng. Lengnix. Holtzman. Schmidt. Smith Volkner. Rudzutak. Sắp xếp. Rainsweet. Hoa. Katzel. Sul. Chetkov.
Các nhà lãnh đạo Do Thái vùng xa (tất cả Do Thái):
Ủy viên
Siberia - Haytis.
Chủ
tịch Hội đồng đại biểu công nhân Syzran - Belinsky.
Chủ
tịch Hội đồng đại biểu công nhân Kazan - Shenkman.
Chủ
tịch Hội đồng thợ mỏ vùng Donetsk - Livenzon.
Chủ
tịch Hội đồng đại biểu công nhân Narva - Dauman.
Chủ
tịch Hội đồng đại biểu Công nhân Yaroslavl - Zakheim.
Chủ
tịch Hội đồng đại biểu công nhân Tsaritsyn - Erman (bị giết).
Chủ
tịch hội đồng đại biểu công nhân của Orenburg - Wheeling.
Chủ
tịch Hội đồng đại biểu công nhân Penza - Liberzon.
Chủ
tịch Hội đồng đại biểu Công nhân Tauride - A. Slutsky.
Ủy
viên tài chính các khu vực phía Tây - Samover.
Chủ
tịch Hội đồng Kiev - Drelling.
Trợ lý
của Drelling là Ginsberger.
Chủ
tịch Duma của Nhà thờ Trắng - Ruthausen.
Trợ lý
của Ruthausen là Lemberg.
Lãnh đạo
Dân ủy Cộng hòa Donetsk - Reichenstein (bị giết bởi các sĩ quan của đại tá
Drozdovsky).
Ủy
viên Dân ủy Donetsk - Isaac Lauk. Shmukler.
Cục Liên đoàn Trung ương (sau này là AUCCTU, tất cả Do Thái):
Rafes,
Davidson, Gintsberg, Brilliant, Giáo sư Smirnov.
Ủy ban
Điều tra Hoàn cảnh Cái chết của Sa hoàng Nicholas II (tất cả Do Thái, có lẽ,
trừ Maksimov và Mitrofanov):
Sverdlov, Sosnovsky, Teodorovich, Rozin, Vladimirsky (Girshfeld), Avanesov, Maksimov, Mitrofanov.
Ủy ban Truy vấn Cựu quân nhân Chế độ Cũ:
Chủ
tịch - Muravyov.
Các
thành viên: Sokolov và các Do Thái khác: Idelson, Gruzenberg, Solomon Gurevich,
Goldstein, Tager.
Các nhà báo của các tờ báo chính thống cộng sản:
Các
báo Pravda, Izvestia, Finance and National Economy (tất cả Do Thái):
Dinn, Bergman, Kuhn, Diamant, A. Bramson, A. Torbert, I. B. Golin, Bitner, E. Alperovich, Kloisner, Steklov (Nakhamkes), Ilyin (Zieger), Grossman (Rozin), Lurie (Rumyantsev).
Báo Volya
Truda (tất cả Do Thái): Zaks, Polyansky, E. Katz.
Báo
Znamya Truda (tất cả Do Thái trừ chủ bút Maxim Gorky): Steinberg, Lander,
Yaroslavsky, Efron, B. Schumacher, Levin, Billin, Davidson.
Các tờ báo công nghiệp và thương mại (tất cả Do Thái): Bernstein, Kogan, Goldberg, V. Rosenberg, Rafailovich, Groman, Kulisher, Slavenson, I. Geller, Gauchman, Schuchman, P. Bastel, A. Press, A. Moh, L. VỚI. Eliason.
Lãnh đạo các Đảng khác:
BCHTƯ của Đảng Cộng sản toàn Liên minh những người Menshevik (tất cả Do Thái): Martov (Zederbaum), Dimand, N. Gimmer, Strauss, Ratner, Lieber, Sonn, Dan, Gotz, Rappoport - anh trai của Martov.
BCHTƯ Đảng Cách mạng Xã hội (cánh hữu, toàn Do Thái): A. Kerensky (Kirbis), Aronovich, Gissler, Davydovich, Gurevich, Abramovich, Goldstein, Likhach, Khinchuk, Berlinrut, Distler, Chernyavsky, Rosenberg, Tchaikovsky, Ratner.
BCHTƯ Đảng Xã hội-Cách mạng (cánh tả, tất cả Do Thái): Sternberg, Levin, Fishman, Lendburg, Zitz, Lander, Kagan (Gresser-Kamkov), Katz (Bernstein), Feiga Ostrovskaya, Nachman, Karelin, Maria Spiridonova (Do Thái, cũng như Do Thái Boris Savinkov), Ropshin và nhiều cái tên khác.
Văn phòng TƯ Đảng Dân túy (tất cả Do Thái): Rappoport, Grebner, Vilken, Diamant, Kausner, Shatrov (nhấn mạnh rằng là Do Thái).
BCHTƯ Đảng Cộng đồng Di cư Ba Lan (tất cả Do Thái): Radek (Sobelson), Zinger, Berson, Finkes, Gausner, Mandelbaum, Pansky, Heidman, Tutelman, Wolf, Krokhmal (Zagorsky), Schwartz (Goltz).
Ủy ban
Đảng những người vô chính phủ Mátxcơva (tất cả Do Thái): Yakov Gordin, Leiba Cherny,
Bleikhman, Yampolsky, Krupenin.
Victor Marsden - 1918
Xem thêm:
Trotsky - con quỉ cách mạng phụng sự chủ Tây