Hiển thị các bài đăng có nhãn nhân quyền. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn nhân quyền. Hiển thị tất cả bài đăng

Dân chủ hóa, NGO và các cuộc cách mạng màu - P.1

"... Quyền lực làm công việc của nó một cách lén lút, và quyền lực hùng mạnh sau đó có thể phủ nhận đã sử dụng sức mạnh của nó với tất cả." Salman Rushdie, Shalimar the Clown (2005)

Samuel Huntington tóm tắt sự pha trộn những nguyên nhân chính gây ra "làn sóng thứ ba" dân chủ hóa bắt đầu vào năm 1974, kể ra một yếu tố mới nhưng không có nghĩa là chưa từng có trong 2 làn sóng trước: "Những thay đổi trong chính sách của các diễn viên ngoại... một thay đổi lớn trong chính sách của Mỹ đối với việc thúc đẩy nhân quyền và dân chủ ở các nước khác..." Các tổ chức phi chính phủ quốc tế của Mỹ (American international non-governmental organization, sau đây gọi tắt là NGO) là cơ chế nổi bật mà qua đó mối liên hệ nhân quả giữa lợi ích của chính sách đối ngoại siêu cường và thay đổi chế độ đã làm thay đổi rất nhiều các chế độ độc tài trong "làn sóng thứ ba" kéo dài hơn 2 chục năm qua.

Bài viết này cố gắng mở rộng phân tích vào NGO, một công cụ hữu hiệu và dân chủ hóa đối với cơn bão địa chính trị lan truyền là các cuộc cách mạng "màu" hay "hoa", quét khắp thế giới hậu cộng sản từ năm 1999. Đặt ra nó để đánh giá sức mạnh tác động của các diễn viên xuyên quốc gia trong các sự kiện chính trị quốc tế có hậu quả rất lớn gần đây, và khám phá mối quan hệ giữa ký sinh giữa NGO và một nhà nước bá quyền.

Mục đích của NGO là để đưa nhà nước bá quyền này trở lại vị thế thống trị bởi có những biểu hiện khiếm khuyết của các hoạt động xuyên quốc gia. Lập luận chính là ở chỗ: nguyên nhân chính và trực tiếp của các cuộc cách mạng màu là lợi ích chính sách đối ngoại Mỹ (chiến lược bành trướng, an ninh năng lượng và cuộc chiến chống khủng bố) cũng được phụng sự bởi các NGO. Nếu không có sự can thiệp của các NGO Mỹ bảo trợ, cảnh quan chính trị ở các nước như Georgia, Ukraine và Kyrgyzstan đã không bị tô vẽ trong sắc màu mới.

Ba cuộc cách mạng màu - "cách mạng hoa hồng" ở Georgia (11-2003 đến 1-2004), "cách mạng cam" ở Ukraina (1-2005) và "cách mạng hoa tulip" ở Kyrgyzstan (4-2005) - mỗi cuộc đều theo một quỹ đạo gần như giống hệt nhau, tất cả đều được dẫn đầu bởi các NGO dân chủ hóa Mỹ, làm việc theo chỉ đạo của cơ quan chính sách đối ngoại Mỹ.

Nhưng sẽ có lập luận rằng các cơn co giật chính trị có thể thấy được ở Uzbekistan (5-2005) và Azerbaijan (11-2005) đã không phải là trải nghiệm "cách mạng màu" do sự thay đổi của các biến số độc lập, ưu tiên chính sách đối ngoại của Mỹ.


Bối cảnh dân chủ

Hầu hết các nghiên cứu về dân chủ hóa đều nhận ra bối cảnh quốc tế mà trong đó thay đổi chế độ xảy ra, nhưng các nghiên cứu như vậy không bao giờ đi đến chỗ đánh giá nguyên nhân bên ngoài đóng vai trò quan trọng nhất. Có sự đồng thuận là các yếu tố ngoại sinh "rất khó để áp dụng một cách bền vững trong dài hạn." Trong trường hợp của khối cựu cộng sản, một số học giả coi các tổ chức quốc tế, viện trợ kinh tế phương Tây và Giáo hội Công giáo là "chất xúc tác của dân chủ hóa", những người khác cho rằng tiêu chuẩn nhân quyền quốc tế gây ra những thay đổi chính trị cơ bản dẫn đến sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản. 

Các diễn viên xuyên quốc gia, bao gồm các NGO trong trung tâm của mạng lưới vận động, được xem như là lợi dụng cấu trúc cơ hội - được đề xướng bởi "chủ nghĩa toàn cầu", đóng vai trò làm "vật trung gian hình thành quan điểm ảnh hưởng", và duy trì chỉ trích thường xuyên các "quốc gia mục tiêu" dễ bị tổn thương mà bị cho là có bản chất đàn áp. Chân dung của mạng lưới vận động là các tổ chức tự quản-không có chủ thể chịu trách nhiệm, khôn khéo lèo lái các quốc gia và tổ chức quốc tế để đạt được mục đích mang tính nguyên tắc của chúng, cho rằng dân chủ hóa "vừa là nguyên nhân góp phần vừa là hiệu ứng mở rộng vai trò cho xã hội dân sự xuyên quốc gia."

Về câu hỏi làm thế nào để các diễn viên xuyên quốc gia "thâm nhập" vào quốc gia mục tiêu, thứ lợi ích phôi thai để tìm kiếm các cuộc cách mạng màu, lý thuyết kiến tạo đàn hạc ở cách thức chui vào bên trong. Tuy nhiên, NGO thâm nhập vào Ukraine và Kyrgyzstan có lẽ không hẳn theo cách này.

Một cách để thâm nhập được trình bày bởi "mô hình boomerang", trong đó quan hệ quốc tế "khuếch đại nhu cầu của các nhóm trong nước, tạo ra không gian mở cho các vấn đề mới và sau đó dội lại những yêu cầu này vào đấu trường trong nước." Mặc dù chiến lược và chiến thuật gây áp lực của NGO thực hiện gần đúng với những gì đã xảy trước khi có các cuộc cách mạng màu ở Ukraine và Kyrgyzstan, nguồn gốc NGO can dự vào các nước này không đơn giản như lời mời từ xã hội dân sự bản địa đối với xã hội dân sự toàn cầu.

Các nước cựu cộng sản đặc trưng bởi xã hội dân sự bản địa yếu và các tổ chức trung gian bản địa còn phôi thai. Cũng không phải là sự năng động của NGO can thiệp vào các nước này đơn giản như mối bất bình trong nước được giải quyết bằng cách liên minh với các mạng lưới bên ngoài theo nguyên tắc "thúc đẩy bởi các giá trị chứ không phải bởi vật chất hoặc xã hội chuyên nghiệp." Đối với khuôn khổ lý thuyết phù hợp nhất cho câu chuyện của NGO cách mạng màu, chúng ta phải rời khỏi lý thuyết kiến tạo và chuyển sang ứng dụng xoay vòng của chủ nghĩa hiện thực trong nền chính trị thế giới.


Một số tổ chức bình phong của CIA chuyên về cách mạng màu và bạo loạn lật đổ



1. USAID (United States Agency for International Development) 
Mặc dù trên website của tổ chức này có những lời tự giới thiệu rất thiện chí và tiến bộ: thúc đẩy phồn vinh thịnh vượng chung; tăng cường dân chủ và quản trị tốt; bảo vệ nhân quyền; cải thiện y tế toàn cầu; theo đuổi an ninh lương thực và nông nghiệp; cải thiện ổn định bền vững môi trường; giáo dục đào tạo từ xa; giúp đỡ các tầng lớp xã hội ngăn chặn và khôi phục từ các cuộc xung đột…

Nhưng thực chất là công cụ của chính quyền Mỹ để can thiệp và gây rối vào công việc nội bộ các quốc gia Mỹ không ưa.

Là "tổ chức dân sự" dạy các đảng phái, phe đối lập muốn làm CM phương pháp quảng cáo, tiếp thị quần chúng, lập báo cáo tin tức, tìm chủ đề CM, tổ chức biểu tình, tổ chức nổi loạn quần chúng. Dưới vỏ bọc “hỗ trợ dân sự”, “trợ giúp phát triển” cho nước ngoài và hoạt động khắp thế giới. Tổ chức này vừa bị đóng cửa ở Nga vì tiền sử cung cấp tiền và kích động phe đối lập. USAID do TT Kennedy lập năm 1961, mặc dù mang tiếng là tổ chức độc lập, nhưng không hề che đậy hoạt động dưới sự dẫn dắt của TT Mỹ, bộ ngoại giao và Hội đồng an ninh quốc gia Mỹ.

2. IRI (International Republican Institute)
Viện cộng hoà quốc tế, lãnh đạo là quí ông lướt sóng hồ Trúc Bạch, diều hâu John McCain. IRI do TT Reagan thành lập năm 1982 nhằm phổ biến dân chủ, được cấp vốn từ chính phủ Mỹ cho các chương trình chính trị, các dự án dân chủ hóa. IRI có bề dày thành tích gây bạo loạn và lật đổ, ví dụ như phế bỏ TT dân bầu Aristide của Haiti lập bù nhìn thân Mỹ, hay bạo loạn “mùa xuân Arabia” vừa qua, lật đổ TT Mubarak. Phần lớn tiền tài trợ IRI đến từ USAID, bộ ngoại giao và NED.

Hoạt động của IRI bao gồm cả đào tạo các “nhà dân chủ”, đặc biệt là Ai Cập và Tunisia. Trích wiki:  "Một số các nhóm và các cá nhân trực tiếp tham gia vào các cuộc nổi dậy và những cải cách sâu rộng trong khu vực, trong đó có Phong trào thanh niên Ai Cập, Trung tâm Bahrain vì nhân quyền và các nhà hoạt động cơ sở như Entsar Qadhi - một thủ lĩnh trẻ ở Yemen, được đào tạo và cấp tiền từ IRI, NDI, FH… là các NGO có trụ sở tại Washington.”

Báo cáo của Bộ tư pháp về tài trợ nước ngoài của các tổ chức NGO ở Ai Cập đã tiết lộ rằng IRI ở Ai Cập đã nhận được tài trợ của khoảng 7 triệu đô la của USAID cho bầu cử Ai Cập 2011-2012. Các nhà lãnh đạo quân sự của Ai Cập coi tài trợ của IRI là can thiệp vào công việc nội của nước này.

3. NDI (National Democratic Insitute for International affairs)
Viện dân chủ quốc gia về quan hệ quốc tế có lãnh đạo là quí bà ngoại trưởng Medeleine Albright. Rõ ràng nhất là NDI cùng NED tài trợ phe đối lập Chavez cũng như bạo loạn hiện nay ở Venezuela. NDI từng đóng vai trò quan trọng trong việc Liên bang Nam Tư tan rã và bạo loạn Kosovo.NDI hoạt động ở cả Nga và Trung Quốc.

NGO này có trụ sở ở Washington và được thành lập bởi chính quyền Mỹ năm 1983 theo cùng 1 cách thức như NED để phổ biến dân chủ toàn cầu.

Theo sứ mệnh được tuyên, "NDI cung cấp hỗ trợ thực hành cho các lãnh đạo chính trị và dân sự để phát triển giá trị dân chủ, thực hành và tổ chức dân chủ.” Nếu như IRI thuộc phe Cộng hòa thì NDI thuộc phe Dân chủ, mặc dù ranh giới nhiều khi không thật rõ ràng. Triển khai sứ mệnh, NDI bảo trợ hoạt động cho cả các tổ chức chính trị và dân sự ở 125 quốc gia và vùng lãnh thổ, bao gồm giám sát các cuộc bầu cử, cổ súy dân chúng các nước lập đảng phái đối lập, các NGO thúc đẩy chính sách mở cửa, và chính phủ đa đảng phái. Sáu nhiệm vụ chính của NDI: can dự của công dân vào chính quyền, tiến bộ bầu cử, đảng phái chính trị, phụ nữ trong chính sách, dân chủ và công nghệ dân chủ, quản trị dân chủ.

Các nhà tài trợ rót tiền cho viện này là USAID và NED, các đại gia dầu mỏ: Chevron, Exxon, Texaco và Enron. Dân chủ là công cụ để gây hỗn loạn và làm suy yếu các quốc gia độc lập để trục lợi - theo cách hiểu từ hoạt động của Viện dân chủ, không phải theo tuyên bố.

4. NED (National Endowment for Democracy)
Quĩ bảo trợ dân chủ quốc gia được Quốc hội Mỹ thành lập năm 1983 với sứ mệnh “phổ biến dân chủ”. Một trong những lãnh đạo NED là Vin Weber, cựu nghị sĩ tân diều hâu, người sáng lập "Empower America" với quan điểm chính trị đơn giản: Mỹ phải chiếm ưu thế tuyệt đối về sức mạnh quân sự để giải quyết các tranh chấp. NED cầm đầu các tổ chức khác như IRI, NDI, CIPE (Chamber of Commerce's Center for International Private Enterprise), ACLS (American Council of Learned Societies) hay AFL-CIO (American Center for International Labor Solidarity).

Tất cả số đó đều có quan hệ mật thiết với các tổ chức Phi chính phủ - NGO khác. Chúng hoạt động trải rộng ở các nước thuộc thế giới thứ 3: Việt Nam, Myanmar, Cambodia, China, Nga… Năm 1980, NED can thiệp vào bầu cử Pháp, tài trợ nhóm cực hữu NIU và dùng chúng tấn công phe tả. Nhưng hoạt động của NED được biết rõ nhất là dưới sự điều khiển của CIA, người ta ví NED là con ngựa gỗ (Trojan Horse) của CIA. Allen Weinstein, một lãnh đạo NED phát biểu năm 1991: "Vô số những gì NED làm ngày hôm nay đã được CIA làm vụng trộm 25 năm qua." Bush tăng ngân sách gấp đôi cho NED năm 2004.

Phạm vi hoạt động của NED và các chi nhánh của nó rất rộng, gây ảnh hưởng đến các tiến trình chính trị các quốc gia, từ gây tác động xã hội dân sự, truyền thông, nuôi dưỡng các nhóm doanh nhân, nuôi ăn các nhóm nhân quyền, cấp tiền và thuê mướn các lực lượng ủng hộ các đảng phái chính trị, các chính khách, theo dõi và tung tin đồn bầu cử gian lận nếu không vừa lòng. Đặc biệt NED thường o bế bảo kê giới đầu sỏ, doanh nhân, những kẻ theo đường hướng tân tự do, mở cửa.

Tuy nhiên, NED hầu hết cấp tiền qua các tổ chức trung gian như kể trên. Từ xung đột Kosovo – Nam Tư, cho đến các cuộc cách mạng màu: Hoa hồng ở Gruzia, cách mạng Cam ở Ukraine, Hoa Tuy-lip ở Kyrgyzstan, bạo loạn Tân Cương – Trung Quốc... đều được NED cấp tiền hết sức dồi dào.

Thành viên Ban quản trị NED hầu hết là các nhân vật đứng đầu chính quyền Mỹ: Henry Kissinger, Madeleine Albright, Frank Carlucci, Zbigniew Brzezinski, Wesley Clark, cựu giám đốc WB Paul Wolfowitz, thượng nghị, đại diện thương mại Bill Brock…

5. Freedom House 
Hội đoàn quyền tự do, lãnh đạo là cựu CIA James Woolsey, một tân diều hâu.

Freedom House tự tuyên truyền mình là “tiếng nói trong sạch vì tự do dân chủ khắp thế giới”. Là tổ chức già đời được thành lập cách đây hơn 60 năm bởi Wendell Willkie và Eleanor Roosevelt (vợ) , 2 thủ lĩnh liberals Mỹ. Hội đoàn tự do cổ vũ mạnh giá trị dân chủ và kiên quyết chống cả cực tả lẫn cực hữu. Nó bênh vực kế hoạch Marshall tái thiết châu Âu sau WW-II, các phong trào dân sự ở Mỹ thập kỷ 50 và thuyền nhân Việt Nam cuối thập kỷ 70, phong trào Đoàn kết ở Ba Lan và phe đối lập dân chủ ở Phillippines thập kỷ 80 cùng rất nhiều phong trào dân chủ khác. Đặc biệt Freedom House chống lại độc tài Pinoche, tay sai bù nhìn Mỹ ở Chile, chủ nghĩa apartheid ở Nam Phi, đàn áp Mùa xuân Praha, LX đưa quân vào Afghan, vi phạm nhân quyền ở Cuba, Burma, China, và Iraq.

Freedom House bênh vực mạnh cho các hoạt động dân chủ, tự do tôn giáo, tự do báo chí, các liên minh thương mại và tự do thị trường.

6. Open Society Institute
Viện xã hội Mở của tài phiệt George Soros. Soros còn lập một số tổ chức khác để tài trợ các viện tự do, các nhà báo, sinh viên, các đoàn thể chuyên nghề biểu tình, các hội thảo "khoa học" xã hội... Viện xã hội mở của Soros đã chi tiêu và hoạt động mạnh ở Đông Âu thập kỷ 80-90. Ngoài ra, Soros còn cấp tiền và thao túng Human Right Watch (HRW), bản thân ông ta là giám đốc điều hành HRW.

7. CMD (Center for Media and Democracy)
Trung tâm Truyền Thông và Dân Chủ thì lộ rõ là "Can thiệp dân chủ" như nghị sĩ Mỹ - Ron Paul buộc tội, chúng tác động đến các kết quả và các tiến trình chính trị ở các quốc gia bằng con đường vừa công khai vừa vụng trộm. Trung tâm này và nhiều tổ chức kể trên lại không được phép hoạt động trên đất Mỹ.

Hầu hết các nhà thuyết giáo Dân Chủ, là cỗ máy tuyên truyền, cỗ máy ăn tiền được CIA cấp vốn, thường là trực tiếp từ quyền lực tối cao Washington. Chỉ có Viện xã hội Mở của George Soros là độc lập với Washington nhưng chức năng thì tương tự: tuyên truyền quảng cáo những cái dơ dáy bẩn thỉu đểu giả DÂN CHỦ MỸ được tô trát son phấn đẹp đẽ và xức nước hoa thơm lừng.

Một nguồn tham khảo: http://www.sourcewatch.org/index.php



Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...