Vào dịp 100 năm CMT10, như rất nhiều báo chí Nga khác, tờ Komsomolskaya Pravda cũng dành riêng một loạt bài viết về bước ngoặt sụp đổ của đất nước vào năm 1917. Đáng chú ý là cuộc nói chuyện của ông Gennady Sokolov.
Sau Cách mạng tháng 2 năm 1917, giới làm cách mạng sống lưu vong trở về, trước hết là Lenin và Trotsky, mà báo chí coi là gián điệp của Đức. Một thế kỷ sau, các nhà lãnh đạo Bolshevik này lại bị buộc tội phản bội. Đúng vậy, Trotsky là kẻ được thuê các chủ ngân hàng Mỹ.
Nhưng trong câu chuyện đen tối "bánh nướng phương Tây cho người
hầu gái Nga - Maidan" này còn có bên thứ ba, và được ngụy trang khéo léo – nhà sử học của các dịch vụ
đặc biệt, nhà văn Gennady Sokolov khẳng
định.
Lenin trở về sau 10 năm lưu vong ở nước ngoài, và được Parvus tổ chức cuộc mít tinh ra mắt ngay tại sân ga. |
ĐIỆP VIÊN ANH KỲ LẠ
- Gennady Evgenievich, ông đã có cuộc điều tra của riêng mình. Hãy chia sẻ kết quả đi.
- Đến đầu năm 1917 bão táp, Đế quốc Anh chiếm địa vị
thống trị trên hành tinh. Lãnh thổ của nó (rộng gấp 3 lần
đế quốc thực dân Pháp và gấp 10 lần đế quốc Đức!) Chiếm khoảng 1/4 diện tích đất trên thế giới. Và các thần dân hoàng gia -
khoảng 440 triệu - chiếm khoảng 1/4 dân số thế giới.
- Không ngạc nhiên khi
có một biểu hiện - "Mặt trời không bao giờ lặn trên Đế quốc Anh!"
- Đế quốc to lớn có một mạng lưới tình báo phát triển
ở tất cả các quốc gia, không có ngoại lệ. Vào tháng 2 năm 1917, Giám đốc MI6 Mansfield Cumming nhận được từ điệp viên mới tuyển dụng của ông ta ở Mỹ, William Baronet bức mật mã: "Một ‘ngôi sao’ mới trong các
cuộc họp của những kẻ di cư chính trị ở New York đã trở thành nhà cách mạng xã hội chủ nghĩa Nga Leon Trotsky, ông ta vừa mới đi Nga, mà được cho là mang
quốc tịch Đức.
Ông kêu gọi lật đổ chính phủ mới của Nga và thúc đẩy các cuộc cách mạng trong nước
Anh và Nước Đức".
- Một điệp viên kỳ lạ, tuy nhiên. Nhà cách mạng nổi tiếng từ vùng Kherson, Leiba Davidovich Bronstein, lại được gọi là người Đức.
- Vì vậy, giám đốc tình báo Anh đã để lại trên lề của tài liệu di trú, gần chữ "German" một ghi chú bằng mực xanh có nhãn hiệu "no" (không). Với mã hóa này, công việc tích cực của MI6 với Leon Trotsky đã bắt đầu. Bắt đầu ở Châu Mỹ.
Điệp
viên MI6 ở
New York, trung tá Sir William Wiseman, là một
sĩ quan tình báo phi thường, một nhà quý tộc cha truyền con nối gốc Do
Thái, một nhà tài chính và ngân hàng nổi tiếng, đứng đầu các công ty đầu tư lớn
ở Anh và Mỹ. Trong số những người bạn của ông này,
chẳng hạn, có giám đốc tình báo Đức Max Warburg và anh em nhà Paul, người đứng đầu Cục Dự trữ Liên bang Mỹ, là cơ cấu tài chính chủ chốt của đất
nước này (!)
- Bây giờ FED là bà chủ của đồng đô la toàn
năng!
- Sir William đã ủy quyền London duy
trì liên lạc thường xuyên với TT Mỹ
Woodrow Wilson và trợ
lý đặc biệt của ông, đại tá Edward House, người được coi
là người giám sát các ngân hàng trên thế giới cho ông chủ Nhà Trắng. Họ thậm chí còn đi nghỉ cùng nhau.
Sir William Wiseman |
Những sự kiện này, thậm chí một thế kỷ trước, đã tạo ra lý do để tin rằng công việc của Sir William trong tình báo Anh là trái với các tiêu chuẩn an ninh mà các dịch vụ đặc biệt áp dụng. Nhưng Mansfield Cumming đã làm ngơ trước điều này. Rốt cuộc, kết quả công việc của người ông ta bảo trợ đã vượt quá bất kỳ sự mong đợi nào của các quan chức London. Sự bảo trợ của các nhà chức trách cho phép William Wiseman chơi một ván nước đôi thành công, sử dụng vị trí chính thức của mình vì lợi ích cá nhân. Những lợi ích này không chỉ liên quan đến các vấn đề tài chính của gia đình mà còn liên quan đến các nhiệm vụ chính trị của giới lãnh đạo theo chủ nghĩa Phục quốc - Zionism. Người này đã được tình báo Anh chỉ thị vào tháng 2 năm 1917 để đưa Leon Trotsky "người Đức" vào khai thác.
ÂN XÁ CHO CÁCH MẠNG
- Ngay trong tháng đầu tiên trị vì ở Nga, ngày 18 tháng 3 năm 1917, Chính phủ lâm thời của Hoàng thân Lvov, người tiền nhiệm Kerensky, đã thông qua sắc lệnh ân xá cho những người di cư chính trị, đoạn đầu tiên của sắc lệnh: "Ân xá toàn bộ và ngay lập tức cho tất cả các tội phạm chính trị và tôn giáo, bao gồm các vụ tấn công khủng bố, các cuộc nổi loạn vũ trang và tội phạm ruộng đất, v, v".
- Hóa ra là những kẻ “lâm thời”
đã tự tay mở chiếc hộp Pandora, mời các nhà
cách mạng thuộc mọi thành phần về để “giải phóng nước
Nga”: Bolshevik, Menshevik, giới cách
mạng XHCN và những kẻ khác vì...
cuộc lật đổ sắp xảy ra của họ. Nếu họ không tuyên bố ân xá thế này cho
những kẻ khủng bố, thì ai mà biết được lịch sử của năm thứ 17 và của cả thế kỷ
20 sẽ diễn ra như thế nào...
- Berlin tranh thủ lợi dụng ân xá. Đến năm 1917, vị thế của quân Đức trên các mặt trận là không có triển vọng. Tại đây, tổng trưởng
tình báo Đức M. Warburg đã quyết định tổ chức đưa kẻ theo "chủ nghĩa hòa
bình" Lenin
trở về
quê hương để hòng phân rã nước Nga để buộc nước này rút ra khỏi chiến tranh. Để Đức có thể tập trung toàn bộ lực
lượng cho Mặt trận phía Tây và đánh bại Anh và Pháp. Một bức mật mã đáng chú ý từ một người Thụy Sĩ ở Berna, điệp viên SW5 gửi đến đại bản doanh MI6: “40 nhà cách mạng Nga,
những kẻ cuồng tín, trung
thành với
Lenin, và bản thân ông ta đã khởi hành trên một toa tàu kín xuyên qua Đức để vào Nga. Giấy phép đi lại được chính phủ Đức cấp để bảo đảm an toàn cho cá nhân Lenin và tất cả 40 đồng sự của ông ta để đổi lấy sự ủng hộ hòa ước ngay lập tức với nước Đức”.
Max Warburg - giám đốc tình báo Đức |
Bộ trưởng Ngoại giao Đức Richard von Kuhlman đã nêu trong một lá thư gửi cho Kaiser: “Chỉ khi những người Bolshevik bắt đầu nhận được dòng tiền liên tục từ chúng tôi thông qua các kênh khác nhau và dưới các nhãn hiệu khác nhau, họ mới có thể đặt tổ chức chính của mình là ‘Pravda’ tiến hành tuyên truyền mạnh mẽ và mở rộng đáng kể cơ sở chật hẹp ban đầu của đảng họ”.Theo một số báo cáo, trong Chiến tranh thế giới thứ nhất, Đức đã chi hơn 382 triệu mark cho "tuyên truyền hòa bình", bao gồm cả việc giúp đỡ các nhà cách mạng Nga. Trong những ngày đó, rất nhiều tiền. Nhà sử học người Anh D. Smil viết, chỉ vì tổ chức tình hình bất ổn ở Nga vào năm 1917, Berlin đã phát hành xấp xỉ 30 triệu mark.
Nhân vật chủ chốt trong kế hoạch tài trợ cho giới Bolshevik là Israel Gelfand (aka Parvus). Các khoản tiền từ Berlin đã được chuyển vào tài khoản các công ty của ông ta ở Nia Banken (Stockholm) và Revisionsbank (Copenhagen).
Thỏa thuận chính "tiền cho sự kết thúc chiến
tranh", tình báo Đức đã ủy quyền
cho một điệp viên khác của họ - Alexander Keskula thuộc Đảng Dân chủ Xã hội
người Estonia. Đại sứ tại Bern, Baron von Romberg đã thông báo cho Thủ
tướng Đế chế về kết quả của nó: “Kesküla đã đặt ra câu hỏi về các điều kiện mà giới Bolshevik đồng ý thực hiện hòa ước nếu họ lên nắm quyền, và nhận được một bản liệt kê chi
tiết về những điều kiện này. Lenin đồng ý một hòa ước riêng rẽ và quyền tự quyết của các
vùng ngoại vi”.
Nhân vật chủ chốt trong kế hoạch tài trợ Bolshevik là Israel Gelfand (Parvus) |
Kênh tài trợ khác cũng được ghi nhận để cung cấp tiền cho giới Bolshevik là Đảng Dân chủ Xã hội Thụy Sĩ, người gốc Đức và điệp viên Đức-Áo, Karl Moor. Vào mùa hè ngày 17, ông này đã cho họ 32.837 đô la Mỹ từ ngân sách Bộ ngoại giao Đức trá hình dưới dạng cho vay.
Việc cung cấp tiền cho Lenin còn tiếp tục sau cuộc đảo chính tháng 10: vào ngày 8 tháng 11 năm 1917, Đại sứ Đức tại Stockholm, Lucius, đã gửi điện báo cho Bộ Ngoại giao: “Tôi đề nghị ngài gửi 2 triệu số tiền cho vay chiến tranh cho một mục đích đã biết”. Và vào ngày 9 tháng 11, Bộ trưởng Ngoại giao Kühlmann đã viết thư cho Bộ trưởng Bộ Tài chính Đức: "Tôi có vinh dự đề nghị Ngài phát hành 15 triệu mark theo quyền sử dụng của Bộ Ngoại giao để tuyên truyền chính trị ở Nga."
Việc cung cấp tiền cho Lenin vẫn tiếp tục sau cuộc đảo chính tháng 10. |
- Nhưng trong số các nhà sử học, có không ít người phản đối phiên bản Đức tài trợ cho giới Bolshevik. Họ viện dẫn việc thiếu tài liệu chứng cớ ở nước ta.
- Ngay sau cuộc đảo chính tháng 10, giới lãnh đạo Bolshevik đã thực hiện mọi biện pháp có thể để làm sạch cơ sở bằng chứng cho việc họ nhận tài trợ từ các nguồn nước ngoài. Nhưng một số tài liệu vẫn còn được lưu giữ ở nước ta. Ví dụ, tài liệu này, được tìm thấy trong Kho lưu trữ Trung ương Đảng của Viện Chủ nghĩa Marx-Lenin, CKKPS:
Bí mật tuyệt đối
Dân ủy Ngoại
giao Nhân dân
Petrograd, ngày 16 tháng 11 năm 1917
Chủ tịch Hội đồng nhân dân.
Theo nghị quyết được thông qua tại cuộc
họp của Hội đồng nhân dân, vols. Lenin,
Trotsky, Podvoisky, Dybenko và Volodarsky, chúng tôi đã đưa ra những điều sau
đây:
1. Trong kho lưu trữ của Bộ Tư pháp từ hồ sơ "phản
quốc" vols. Lenin, Zinoviev, Kozlovsky, Kollontai
và những người khác, thu hồi lệnh
của Ngân hàng Đế quốc Đức số 7433 ngày 2 tháng 3 ‑năm 1917 về việc phát hành
tiền cho vols. Lenin, Zinoviev, Kamenev, Trotsky,
Sumenson, Kozlovsky và những người khác để thúc
đẩy hòa ước ở Nga.
2. Kiểm tra tất cả các sổ sách
của Ngân hàng Nia ở Stockholm, bao gồm các tài
khoản vols. Lenin, Trotsky, Zinoviev và những người khác, mở theo yêu cầu của
Ngân hàng Đế quốc Đức số 2754. Những sổ sách
này đã được giao cho Đồng chí. Müller, đi công cán từ Berlin.
Đại diện Dân ủy Ngoại
giao Nhân dân
E. Polivanov, F. Zalkind.
Rõ ràng là cả Lenin và Trotsky đều không muốn sự thật về
nguồn tài chính cho các hoạt động cách mạng của họ bị công
khai.
Danh sách hành khách trong toa xe niêm phong |
MÁNH KHÓE MI6
- Nhà kinh tế học nổi tiếng người Mỹ
Anthony Sutton, trong cuốn sách "Phố Wall và cuộc cách mạng
Bolshevik", ngược lại, cho rằng "cuộc đảo chính tháng 10 ở Nga được
thực hiện bằng tiền và gần như nằm dưới sự kiểm soát của các ông chủ ngân hàng
Mỹ".
- Cũng đúng, tài liệu lưu trữ đã được giải mật của Pháp, Đức và Anh, bên cạnh Trotsky thường thường xuất hiện cái tên ông chủ ngân hàng người Mỹ Jacob Schiff. Năm 1917, ông ta đứng đầu một trong những ngân hàng đầu tư lớn nhất Mỹ là Kuhn-Loeb & Co, lớn thứ hai sau Ngân hàng J. P. Morgan & Co. Các nhà sử học phương Tây cho rằng chính Schiff là người đã chi cho Trotsky hàng triệu đô la cho cuộc cách mạng Bolshevik.
Schiff
được biết đến như một người phản đối gay gắt chế độ chuyên quyền. Ông ta căm thù Nicholas II và chế độ Nga hoàng, chủ yếu vì chính sách của họ đối với người Do Thái. Bộ tộc đồng hương Trotsky trở thành dự án chính trị lớn của ông ta.
Điệp viên MI6 Wiseman biết về điều này, nên đã giới thiệu các đặc vụ của mình ở New York vào đoàn tùy
tùng của Trotsky. Dựa trên thông tin của mình, giám đốc MI6 quyết định giao cho đồng nghiệp Đức sử dụng Trotsky.
- Là như thế nào?
- Trotsky, không giống như Lenin, chủ trương tiếp tục cuộc chiến với Đức để đi đến thắng lợi. Nên có quyết định khẩn cấp cử hắn ta đến Petrograd để phản đối "điệp viên Đức" Lenin và không cho phép Nga rút khỏi cuộc chiến khi đang ở phía người Anh.
Người
Anh xảo quyệt quyết rằng hoạt động này nên trở thành "của người Mỹ". Không chỉ tiền của Schiff và các chủ ngân hàng
khác, mà còn trên các tài liệu... Sáng kiến nước ngoài, không phải là của Anh, theo Wiseman, đã giữ được "một mức độ tin
tưởng lớn trong quần chúng cách mạng Nga". Ở Nga, đã có đủ tình thần chống Anh-Anglophobia. Câu hỏi
được đặt ra: "Chúng ta đang chiến đấu vì cái gì?!" Người dân trong
nước không muốn đổ máu vì quyền lợi của người khác nữa. Khi đó Mỹ vẫn trung lập
và được coi là một quốc gia thân thiện.
Sự phối hợp kế hoạch MI6 với giới lãnh đạo cao nhất của Anh và Mỹ không mất nhiều thời gian. Ngoại trưởng Anh Arthur Balfour và cố vấn TT Mỹ, đại tá Edward House cùng đồng tình. Vào ngày 27 tháng 3, một con tàu của Na Uy đã khởi hành từ New York hướng tới Bergen. Trên tàu là một nhóm lớn các nhà cách mạng, những kẻ ủng hộ Trotsky, những kẻ tích cực nói chuyện với Lev Davidovich về việc tiếp tục chiến tranh với Đức. "Các cuộc chiến tranh vì chiến thắng của tự do dân chủ trái ngược với ý tưởng của những người theo chủ nghĩa hòa bình". Dưới chủ nghĩa hòa bình có nghĩa là những kẻ ủng hộ Lenin.
Tuy nhiên, trong chặng dừng của con tàu với những người Nga di cư chính trị ở cảng Halifax, Canada thì Trotsky bị bắt. Vì nghi ngờ chuyển một lượng lớn tiền từ Mỹ.
- Lỗi hệ thống?
- Đó
là ý tưởng của điệp
viên
Wiseman. Trotsky bị cáo buộc tìm thấy "tiền của Đức" để thực hiện các
hoạt động tuyên truyền hòa ước ở Nga. Thông tin này đã được rò rỉ ra báo chí thế giới. Trotsky được coi là một điệp viên Đức.
Động thái như vậy đã ngụy
trang một cách hoàn hảo ý định thực sự và việc Lev Davidovich tiếp tục làm theo
chỉ thị của người Anh - nhằm ngăn cản hòa bình giữa Nga và Đức.
Vài
ngày sau ông ta được thả và tiếp tục
hành trình một cách yên ổn đến Nga. Nơi, cùng với Lenin, ông ta trở thành lãnh tụ của Cách mạng tháng 10.
Như đã
biết, Trotsky phản đối mạnh mẽ thỏa hiệp hòa bình riêng rẽ với Đức. Với tư cách là trưởng phái đoàn Liên Xô, ông ta
cố tình kéo
dài các cuộc
đàm phán. Nhưng ông ta đã thua trong cuộc chiến với Lenin. Vào ngày 3 tháng 3 năm 1918, giới Bolshevik
ký Hiệp ước nô dịch Brest-Litovsk với người Đức.
Lev Davidovich Bronstein - Leon Trotsky |
VỤ LOCKHART MỚI
- Lenin đã làm tiền của Đức! Khác biệt với "Trotsky
Do Thái"...
- Người Anh không thể tha thứ cho việc Liên Xô rời bỏ
cuộc chiến. Vào ngày 18 tháng 3, mật vụ chính phủ Anh, Bruce Lockhart, trở
thành người đứng đầu phái bộ đặc biệt của Anh với chính phủ Liên Xô. Ngay sau đó, ông ta quay sang London với đề nghị xin tiền để tài trợ cho một âm mưu chống Bolshevik ở Matxcova.
Đây là đoạn trích từ một bức thư được đánh dấu là “khẩn cấp” từ Bộ Ngoại giao Anh gửi cho Bộ Tài chính: “Đã đến lúc cần phải có hành động thích hợp. Tôi yêu cầu quí vị nêu câu hỏi trong Hạ viện về việc phân bổ các khoản tiền cần thiết sẽ do ông Lockhart quản lý để thực hiện những mục đích này”.
Và đây
là đoạn trích từ bức điện mật mã của Lockhart gửi tới London: “Savinkov đề xuất
tổ chức một cuộc phản cách mạng. Theo kế hoạch, với sự can thiệp của Entente,
các thủ lĩnh Bolshevik sẽ bị giết và một chế độ độc tài quân sự thân phương Tây
sẽ được thành lập”.
Nhà văn-khủng bố Boris Savinkov và "King of
Spies" Sydney Reilly được sử dụng trong kế hoạch loại bỏ các thủ lĩnh của nhà nước Xô Viết của MI6. Nhưng cả hai đều rơi vào bẫy của Cheka. Một người
khác tham gia vào các kế hoạch thanh lý đã được biết đến gần đây. Hóa ra là thư
ký của Trotsky và Stalin Evgenya Shelepina. Bruce Lockhart tin tưởng vào sự giúp đỡ của cô này.
Bên dưới văn bản của bức điện gửi đến Luân Đôn được trích dẫn ở trên là một đoạn tái bút với các chữ cái đầu của Lord Curzon, một thành viên trong nội các quân đội Anh: “Phương pháp của Savinkov là triệt để, đương nhiên nếu thành công, chúng là hữu hiệu. Nhưng chúng tôi không thể nói hoặc làm bất cứ điều gì cho đến khi vấn đề can thiệp được quyết định chắc chắn”.
Và ngay sau đó nó đã được giải quyết. Vào ngày 18 tháng 5, theo đuổi kế hoạch Lockhart, Vương quốc Anh đã cử lực lượng quân sự của mình tới Arkhangelsk. Theo các tài liệu mới được phát hiện, 5.000 binh lính Anh đã tham gia lực lượng cùng với đội quân người Latvia bảo vệ Điện Kremlin. Người Anh lên kế hoạch mua chuộc các tay súng Latvia và thuyết phục họ lật đổ Bolshevik. Người Anh thậm chí còn giao cho chỉ huy các tay súng Berzin 1,2 triệu rúp để lật đổ chính quyền ở Matxcova bởi các trung đoàn Latvia, để loại bỏ Hiệp ước Brest- Litovsk và khôi phục Mặt trận phía Đông chống Đức. Họ hứa sẽ công nhận nền độc lập Latvia sau chiến tranh. Nhưng Dzerzhinsky biết mọi chuyện.
- Những tay súng Latvia là chỗ dựa của Lenin. Chúng bảo vệ thủ lĩnh, tham gia tích cực vào Nội chiến và đứng về phía phe Đỏ với một lực lượng đáng kể - khoảng 80 nghìn binh lính!
- Cuối mùa hè năm 1918, một nỗ lực được thực hiện để kết liễu Lenin ở Mát-xcơ-va.
Fanny Kaplan bắn ông ta 2 phát ở cự ly gần. Chekists đã bắt được Bruce Lockhart vài giờ sau vụ ám sát và đưa anh ta đến
Điện Kremlin để thẩm vấn. Anh ta đã thú nhận về âm mưu. Tuy nhiên, Lockhart sớm
được trao
đổi
lấy một
đại
diện của Nga ở London. Sau này, cho đến khi qua đời, Lockhart
tuyên bố ông ta không tham gia bất kỳ một phần nào trong việc lập kế hoạch ám
sát Lenin, cũng
như chuẩn
bị cho âm mưu lật đổ chính quyền Bolshevik.
Tuy nhiên, không lâu sau đó, một bức thư từ Robin là con trai của Lockhart được tìm thấy trong một kho lưu trữ tư nhân ở Mỹ, nó được công bố gần đây. "Ngay sau khi vấn đề can thiệp vào Nga được quyết định vào năm 1918, cha tôi đã đứng về phía đảo chính phản cách mạng".
Nhưng, Trotsky sau này vẫn
làm việc dựa vào
tiền
của người Mỹ và người Anh nhận được vào năm 1917. Nhưng đó là câu chuyện lớn
khác.
- Vậy có phải Lenin và Trotsky là gián
điệp của phương Tây không, ông
Gennady Evgenievich?
- Tôi
chắc chắn, theo nghĩa thông thường
của từ gián
điệp nước ngoài này, không
phải là
kẻ này hay kẻ kia, dĩ nhiên. Nhưng, theo nghĩa mưu đồ, họ tích cực tham gia vào
các mưu đồ gián điệp. Đồng thời luôn ghi nhớ nhiệm vụ, công việc
cấp bách của cách mạng, cũng như của lợi ích cá nhân.
TỪ HỒ SƠ CỦA "KP - Komsomolskaya Pravda"
Ông Gennady
Evgenievich Sokolov, 66 tuổi.
Đã tốt
nghiệp MGIMO Đối ngoại Liên Xô. Nhà văn, tác giả của những cuốn sách về lịch sử đối đầu giữa lực
lượng đặc nhiệm Nga và Anh, xuất bản ở Nga và nước ngoài: Điệp viên khỏa thân; Quả bom cho thủ tướng; Thất bại trong chiến dịch Claret; Nước chiếu nhà Windsor; Điệp viên số một; "Điệp viên cung điện của Chiến tranh bí mật; Hồ sơ Worthington, v, v Ông cũng là đồng tác giả của các bộ
phim tài liệu Nga và nước ngoài về lịch sử tình báo.
Ông Gennady Evgenievich Sokolov |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét