NGÂN HÀNG QUỐC GIA THỤY SĨ (SWISS BANK)
Carl cướp của Clara hay cướp gặp cướp – câu chuyện ngụ ngôn trong thực tại.
Carl cướp của Clara hay cướp gặp cướp – câu chuyện ngụ ngôn trong thực tại.
Như đề cập trong phần 1, năm 1800 Napoleon cho ra đời con quỉ lùn Thụy Sĩ, đã thiết lập ra doanh nghiệp Hội tam điểm - Bank of France. Ngân hàng Thụy Sĩ độc lập ra đời muộn hơn – năm 1907, theo hiến pháp liên bang, nó là "công ty cổ phẩn với qui chế đặc biệt". Ngân hàng này có 2 trụ sở ở Bern và Zurich cùng 14 ngân hàng chi nhánh ở mỗi đại hạt – rất giống với FED và các ngân hàng con của nó sau này.
Vốn điều lệ của Swiss bank là 25 triệu sf. Nó được chia thành 100.000 cổ phần đăng ký với giá trị 250 sf mỗi cổ phần. Các cổ phần đăng ký bị hạn chế trong 100 cổ đông, không mở rộng cho các tập đoàn nhà nước hay ngân hàng con tham gia. Do vậy, 55% vốn đăng ký thuộc về chủ thể địa phương (các địa hạt, ngân hàng con, v, v.). Phần khác thuộc về các cá nhân và chính phủ liên bang không giữ cổ phần.
Đứng đầu Swiss bank là Hội đồng quản trị thực hiện chức năng giám sát và kiểm soát hoạt động của ngân hàng. Nhiệm kỳ của thành viên hội đồng dài 4 năm và không liên tục quá 3 nhiệm kỳ. Hội đồng quản trị có 11 thành viên, 6 trong đó gồm cả chủ tịch và phó chủ tịch hội đồng do chính phủ liên bang bổ nhiệm, 5 thành viên còn lại do các cổ đông bổ nhiệm. Mọi thứ còn lại của NHTW này là độc lập. Theo điều 31 của luật về NHTW các cổ đông được bảo đảm thu nhập từ 6% lợi nhuận của Swiss bank. Lợi nhuận còn lại cao hơn mức này được chia theo tỷ lệ: 1/3 cho chính phủ liên bang và 2/3 cho các địa hạt.
Mỗi nhóm 3 thành viên do liên bang bổ nhiệm đảm trách (1) trong 7 các ban: kinh tế, hợp tác tiền tệ quốc tế, luật pháp và tài sản, đoàn thư ký, kiểm toán nội bộ, thi hành điều lệ, quĩ bình ổn; (2) trong 3 ban: tài chính và rủi ro tài chính, ổn định tài chính, điều tiết tiền tệ; (3) trong 3 ban: thị trường tài chính, hoạt động ngân hàng, công nghệ thông tin.
Nhưng tổ chức quan trọng này của quỷ lùn Thụy Sĩ đã quản trị để cướp bóc và cũng bị cướp bóc. Như điều kiện để gia nhập IMF năm 1992, Swiss bank đã từ bỏ 40% vàng dự trữ cùng với việc tuyên bố vàng là "kim loại chết" và không còn cần thiết để dự trữ nữa và bán vàng ra. Swiss bank cũng chấp nhận “bồi thường” $1,25 tỷ cho 18 nghìn “nạn nhân Holocaust Do Thái” vì đã giữ các tài khoản chết của chúng.
Nhưng tổ chức quan trọng này của quỷ lùn Thụy Sĩ đã quản trị để cướp bóc và cũng bị cướp bóc. Như điều kiện để gia nhập IMF năm 1992, Swiss bank đã từ bỏ 40% vàng dự trữ cùng với việc tuyên bố vàng là "kim loại chết" và không còn cần thiết để dự trữ nữa và bán vàng ra. Swiss bank cũng chấp nhận “bồi thường” $1,25 tỷ cho 18 nghìn “nạn nhân Holocaust Do Thái” vì đã giữ các tài khoản chết của chúng.
---------------------------
Hãy hình dung một tên cướp bước vào ngân hàng, chĩa súng vào cô nhân viên giao dịch, đưa ra 1 cái túi và yêu cầu lấy tất cả các tiền từ ngăn của mình vào đó. Lúc đầu, cô phản đối, nhưng sau đó, khi bị đe dọa sẽ bắn, cô đã đổ đầy túi của tên cướp bằng tiền mặt. Và sau đó hãy hình dung rằng, khi tên cướp ra khỏi ngân hàng với cái túi cướp được, bảo vệ ngân hàng mở cửa cho hắn ta, mỉm cười, và đề nghị gọi taxi cho hắn, nói hắn ta có thể sớm trở lại. Sau đó thì không khó để hình dung hắn dường như sẽ đến trong lần kế tiếp.
Đây không phải là chuyện khôi hài. Nước Đức đã phải bồi thường hàng trăm tỷ đô la để bọn chúng xây dựng Israel, nuôi sống trọn đời "nạn nhân holocaust" giả mạo. Gần đây nhất, nước Đức phải giao nộp 4 chiếc tàu ngầm hiện đại nhất, bọn chúng không lấy đồ lạc hậu, hoàn toàn miễn phí ngoài cái giá tượng trưng.
Nhưng vẫn còn khía cạnh khác. Đó là cách hành xử với Zionists gần đây. Mấy năm trước, chúng đã chĩa súng chĩa vào đầu dân Thụy Sĩ yêu cầu hàng tỷ đô la bồi thường vì các tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ mà chúng tuyên bố là sở hữu bởi những người Do Thái bị mất tích trong WW-II. Thụy Sĩ ban đầu phản đối rằng các tài khoản ngân hàng không có người nhận từ những năm 1930 và 1940 nhiều nhất chỉ là một vài triệu đô la, không thể đến tiền tỷ, bên cạnh đó chiến tranh đã kết thúc hơn 50 năm trước đây và yêu cầu chi trả lẽ ra phải được đệ trình từ nhiều năm rồi. Zionists dọa bắn, chúng theo nghĩa bóng nói, đã mua các chính trị gia Mỹ để ngăn chặn các ngân hàng Thụy Sĩ khỏi kinh doanh tại Mỹ. Cuối cùng chúng ra về với $1,25 tỷ trong túi, kèm với lời Thụy Sĩ xin lỗi vì chúng đã không đến sớm hơn.
Sau đó, sau thành công quá dễ dàng với Thụy Sĩ, khó có thể mong đợi bọn Zionists sẽ từ bỏ ngón tống tiền đi thẳng. Đúng như vậy, chúng đã sớm trở lại với hãng Volkswagen và yêu sách tương tự vì đã sử dụng lao công Do Thái trong WW-II mà chỉ cung cấp cho họ ăn ở và không trả tiền công theo mức nghiệp đoàn.
Ai đó có thể nghĩ rằng những lao công Do Thái đó biết ơn Volkswagen đã giữ cho họ còn sống trong chiến tranh, đã cho họ ăn, đã cho họ 1 mái nhà trên đầu, trong khi rất nhiều người dân Đức đã chỉ có đống đổ nát vì bị ném bom để mà sống. Đúng, nếu ai đó nghĩ như thế, thì đã không hiểu Zionists. Bọn chúng nói với Volkswagen rằng nếu họ còn muốn bán bất cứ cái xe hơi nào ở Mỹ, thì tốt hơn là hãy ho ra sớm. Còn các chính trị gia đã bị mua, các ông trùm truyền thông tại Mỹ đã bắt đầu khua kiếm của họ loảng xoảng và nói lớn về các loại lệnh trừng phạt khác nhau đối với Volkswagen.
Và như thế, giống như ngân hàng Thụy Sĩ, Volkswagen đã ho ra tiền.
Sau đó, bắt đầu 1 cơn điên cuồng, đúng như dự đoán sau khi đã dọn sạch ngân hàng Thụy Sĩ, bọn Zionists sẽ đi tìm các nạn nhân khác trong một danh sách dài. Volkswagen không phải là công ty duy nhất đã sử dụng lao động không tự nguyện trong chiến tranh. Còn nhiều công ty khác, trong đó có cả Daimler-Benz, BMW và Siemens.
Và Thụy Sĩ cũng không phải quốc gia duy nhất nơi Zionists có thể tuyên bố ông bác Abe và bà dì Sara chúng mới nhận họ có tài sản cất giấu và gửi gắm. Giờ bọn chúng đến các ngân hàng ở Pháp và ở Anh và bắt đầu rên rỉ than vãn trên truyền thông rằng bọn ngân hàng này đã "vô cảm" với người nghèo, những "holocaust sống sót" đáng thương đột nhiên nhớ ra đã gửi ở đó hàng triệu đô la và giờ cần đến nó. Tiếp theo bọn chúng lại nhớ các hãng bảo hiểm ở Ý, Thụy Sĩ và Anh cùng những nơi khác, có thể ông chú bà bác của chúng đã có bảo hiểm nhân thọ. Sau đó, bọn chúng nhớ ra Thụy Điển đã nợ chúng vàng, tiếp đến là Đan Mạch và Na Uy. Ngay cả những người Ba Lan, kẻ đã bị bọn Zionists cai trị bằng Hội đồng Bolshevik trong gần 50 năm sau chiến tranh, cũng bị tuyên bố còn nợ chúng, bên cạnh món bất động sản trị giá 7 tỷ đô la của những người Do Thái đã hồi hương về Palestine trong và sau WW-II đang bị đe dọa bồi thường.
Bọn khốn đã tiến hành cũng 1 chiến thuật như nhau trong mọi trường hợp: trả cho chúng tao, hoặc chúng tao sẽ có các chính trị gia đã mua làm luật với chúng mày!
Nhưng vẫn còn khía cạnh khác. Đó là cách hành xử với Zionists gần đây. Mấy năm trước, chúng đã chĩa súng chĩa vào đầu dân Thụy Sĩ yêu cầu hàng tỷ đô la bồi thường vì các tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ mà chúng tuyên bố là sở hữu bởi những người Do Thái bị mất tích trong WW-II. Thụy Sĩ ban đầu phản đối rằng các tài khoản ngân hàng không có người nhận từ những năm 1930 và 1940 nhiều nhất chỉ là một vài triệu đô la, không thể đến tiền tỷ, bên cạnh đó chiến tranh đã kết thúc hơn 50 năm trước đây và yêu cầu chi trả lẽ ra phải được đệ trình từ nhiều năm rồi. Zionists dọa bắn, chúng theo nghĩa bóng nói, đã mua các chính trị gia Mỹ để ngăn chặn các ngân hàng Thụy Sĩ khỏi kinh doanh tại Mỹ. Cuối cùng chúng ra về với $1,25 tỷ trong túi, kèm với lời Thụy Sĩ xin lỗi vì chúng đã không đến sớm hơn.
Sau đó, sau thành công quá dễ dàng với Thụy Sĩ, khó có thể mong đợi bọn Zionists sẽ từ bỏ ngón tống tiền đi thẳng. Đúng như vậy, chúng đã sớm trở lại với hãng Volkswagen và yêu sách tương tự vì đã sử dụng lao công Do Thái trong WW-II mà chỉ cung cấp cho họ ăn ở và không trả tiền công theo mức nghiệp đoàn.
Ai đó có thể nghĩ rằng những lao công Do Thái đó biết ơn Volkswagen đã giữ cho họ còn sống trong chiến tranh, đã cho họ ăn, đã cho họ 1 mái nhà trên đầu, trong khi rất nhiều người dân Đức đã chỉ có đống đổ nát vì bị ném bom để mà sống. Đúng, nếu ai đó nghĩ như thế, thì đã không hiểu Zionists. Bọn chúng nói với Volkswagen rằng nếu họ còn muốn bán bất cứ cái xe hơi nào ở Mỹ, thì tốt hơn là hãy ho ra sớm. Còn các chính trị gia đã bị mua, các ông trùm truyền thông tại Mỹ đã bắt đầu khua kiếm của họ loảng xoảng và nói lớn về các loại lệnh trừng phạt khác nhau đối với Volkswagen.
Và như thế, giống như ngân hàng Thụy Sĩ, Volkswagen đã ho ra tiền.
Sau đó, bắt đầu 1 cơn điên cuồng, đúng như dự đoán sau khi đã dọn sạch ngân hàng Thụy Sĩ, bọn Zionists sẽ đi tìm các nạn nhân khác trong một danh sách dài. Volkswagen không phải là công ty duy nhất đã sử dụng lao động không tự nguyện trong chiến tranh. Còn nhiều công ty khác, trong đó có cả Daimler-Benz, BMW và Siemens.
Và Thụy Sĩ cũng không phải quốc gia duy nhất nơi Zionists có thể tuyên bố ông bác Abe và bà dì Sara chúng mới nhận họ có tài sản cất giấu và gửi gắm. Giờ bọn chúng đến các ngân hàng ở Pháp và ở Anh và bắt đầu rên rỉ than vãn trên truyền thông rằng bọn ngân hàng này đã "vô cảm" với người nghèo, những "holocaust sống sót" đáng thương đột nhiên nhớ ra đã gửi ở đó hàng triệu đô la và giờ cần đến nó. Tiếp theo bọn chúng lại nhớ các hãng bảo hiểm ở Ý, Thụy Sĩ và Anh cùng những nơi khác, có thể ông chú bà bác của chúng đã có bảo hiểm nhân thọ. Sau đó, bọn chúng nhớ ra Thụy Điển đã nợ chúng vàng, tiếp đến là Đan Mạch và Na Uy. Ngay cả những người Ba Lan, kẻ đã bị bọn Zionists cai trị bằng Hội đồng Bolshevik trong gần 50 năm sau chiến tranh, cũng bị tuyên bố còn nợ chúng, bên cạnh món bất động sản trị giá 7 tỷ đô la của những người Do Thái đã hồi hương về Palestine trong và sau WW-II đang bị đe dọa bồi thường.
Bọn khốn đã tiến hành cũng 1 chiến thuật như nhau trong mọi trường hợp: trả cho chúng tao, hoặc chúng tao sẽ có các chính trị gia đã mua làm luật với chúng mày!
Trong kỷ nguyên không biên giới, dân tộc nào không có một chỗ đứng sẽ không được đối xử đứng đắn. Chỗ đứng là quá khứ và lịch sử. Một cá nhân không có lịch sử, một dân tộc quên lãng quá khứ, sẽ biến mất như tuyết, hay bị biến thành gà để tiếp tục đẻ trứng cho đến khi bị ăn thịt.
--------------------------
--------------------------
Cùng với điều này, Swiss bank buộc phải bán vàng dự trữ và để thực hiện, thậm chí đã sửa cả hiến pháp. Từ 2000 đến 2005, mỗi ngày họ bán ra 1 tấn vàng. Gần 1 nửa vàng (~1300 tấn) của Thụy Sĩ đã bị bán ra. Cho dù bán vàng vật lý, thì vàng giấy của các nhà băng vẫn giữ giá, không những vậy, giá vàng thực đã bị đẩy lên $1895/ounce tháng 9 2011. Cho đến 2008, vàng Thụy Sĩ đã giảm còn 1040 tấn. Nhưng Swiss bank vẫn không dừng lại, nổ ra tranh cãi pháp lý và cuối cùng, luật bán vàng bị hủy bỏ.
Ngày nay, vàng và dự trữ ngoại tệ của Thụy Sĩ được giữ ở các nơi khác nhau: ở Thụy Sĩ 70%, tại hầm ngầm dưới quảng trường liên bang phía bắc nghị viện Bern, tại Bank of England (20%) và tại Bank of Canada (10%).
Ngày nay, vàng và dự trữ ngoại tệ của Thụy Sĩ được giữ ở các nơi khác nhau: ở Thụy Sĩ 70%, tại hầm ngầm dưới quảng trường liên bang phía bắc nghị viện Bern, tại Bank of England (20%) và tại Bank of Canada (10%).
Bởi khủng hoảng Mỹ, ngân hàng con UBS bị thiệt hại nặng nề, Swiss bank đã phải cứu trợ và buộc phải vay tín dụng từ FED, cho đến nay vẫn phải trả lợi tức cho khoản vay này. Dù sao, khi đồng euro mất giá mạnh năm 2015, cùng với khủng hoảng Hy Lạp, dòng vốn khổng lồ lại chảy vào Swiss bank.