Nếu ai đó chưa quen với ma giáo và
tình dục quái đản thì hãy xem bộ phim gần đây do toàn ngôi sao Hollywood nổi
tiếng thủ vai: Tom Cruise, Nicole Kidman… bộ phim tên là Mắt nhắm vờ - Eyes
Wide Shut;
Quay trở lại chuyện các mợ các thím
than vãn đếch hiểu gì đàn con trông nửa người nửa ngợm đeo khuyên xỏ mũi lung
tung, uốn éo ẻo lả híp hốp xăng pha nhớt và nghe thứ nhạc kinh dị. Thì chính
các mợ cũng đếch hiểu gì và xưa cũng đung đưa lắc lư theo tiếng nhạc quái dị
rốc Sa tăng! Thậm chí còn khoe mẽ với đám bạn ta đây thời thượng. Mk! thứ văn
hóa lai căng quái dị kiểu này vẫn là mốt cho đến tận nay, có chăng đàn hợm con
cái cũng chỉ đang đi lối mòn xưa các mợ đã đi.
Vậy các mợ các thím than vãn cái
đệch gì? Khi chính các vị được gọi là “thế hệ rock and roll”! Thử bật TV lên
ngó vào cái đám sao Hàn nhan nhản khắp hang cùng ngõ hẻm, hay MTV của Warner
Communications phát sóng 24 giờ mỗi ngày trên cáp. Liên minh quốc gia về Bạo
lực truyền hình (NCTV - National Coalition on Television Violence) báo cáo rằng
MTV chiếu 18 hành động bạo lực hoặc thù địch mỗi giờ, hơn một nửa các đoạn
video nhấn mạnh hoặc gợi ý bạo lực và 35% chương trình có tính bạo lực tình
dục."
Còn những kênh như “Gia đình Simson”
hoàn toàn bệnh hoạn. Hay là các mợ cầm dây thừng đến đài truyền hình?
Chỉ cần nô lệ 1 thế hệ là cả 1 quốc
gia sụp đổ, và thứ vũ khí lợi hại để thực hiện điều đó là: suy đồi đạo đức+văn
hóa bện hoạn+ma túy. Thế lực chủ nô đen tối đứng sau điều này, các dấu vết dẫn
đến Viện quan hệ con người Tavistock (Tavistock Institute of Human
Relations) tại Sussex University dưới sự cầm đầu của “giáo sư” Willis
Harmon và Nghiên cứu của Stanford University về cái gọi là “thuyết Bảo
bình - Aquarian Conspiracy”.
Thậm chí việc bùng nổ các siêu
nhiên, tâm linh, ngoại cảm, lễ hội Halloween sau này và ngày nay cũng là 1 hệ
quả của việc phát tán giáo lý huyền bí, phim ảnh ma giáo và rốc! Như dẫn chứng
ở trên, nhạc rock gắn liền với ma giáo, ma túy và cách mạng tự do tình dục.
Giới trẻ đang bị lôi cuốn vào ma mị, không còn sức đề kháng trước ma túy, bạo
lực và tình dục bệnh hoạn. Nếu không vực dậy văn hóa, vĩnh viễn không bao giờ
có nổi 1 đất nước lành mạnh, phát triển.
Nhạc hội
rốc lớn cuối cùng của thập kỷ 60 được tổ chức ở trường đua Altamont, ngoại ô San
Francisco. Biểu diễn là Rolling Stones, giờ ở thế siêu sao rốc thế giới sau khi
Beatles đã tan vỡ. Khuyến nghị biểu diễn đến từ vị gián điệp dự án MK-Ultra quen
thuộc Ken Kesey.
Lần này, khán giả được quất vào cơn điên đảo, với
lời ca ngợi nức nở công khai với ma quỉ. Kết quả là một cuộc
truy hoan Sa tăngđúng nghĩa đen. Theo kết luận, 4 kẻ tham dự đã chết và hàng
chục kẻ khác bị đánh đập thành thương. Mick Jagger, ca sĩ chính của Rolling
Stones, đã chơi một phần Lucifer. Cách diễn này đánh dấu sự khởi đầu của thể
loại "kim loại nặng" thịnh hành ngày nay.
Hơn 400.000 người đã tham dự buổi nhạc Altamont với sự chuẩn
bị ít hơn cả Woodstock. Thực phẩm, và thậm chí cả nước uống, gần như không có.
Nhưng rất nhiều ma túy lại có thể thấy. Giống như Woodstock, các buổi hòa nhạc
sẽ trở là phương tiện để thử nghiệm hàng loạt các loại ma túy, đặc biệt là LSD.
Tác giả Tony Sanchez mô tả cảnh tụ tập tại Altamont:
"Đến giữa sáng đã có hơn một phần tư triệu
người xoay
vần xung quanh, và các thứ đã trở nên hỗn loạn. Có rất nhiều axit xấu (LSD-DP) xung quanh, và đám
đông phê lòi ra khắp chốn. Mọi kẻ đã bị phê lòi sọ để vượt qua hàng giờ dài
trước khi nhạc hội bắt đầu - cỏ Mexico (cần sa), rượu vang California giá rẻ,
amphetamines (ma túy tổng hợp)…" (Tony Sanchez, Up and Down With the Rolling Stones,
p.195)
"Đến trưa mọi kẻ hầu như đã trút
quần áo… Một ông đã gần như bị giết chết khi cố để bay ra
khỏi cầu đua – triệu chứng phê axit. Ở
cánh khác của sân khấu, 1 cậu trẻ gào lên để được giúp đỡ khi rơi vào vũng nước
sâu của một con mương thoát nước. Các con nghiện phê thuốc nhìn vào kinh ngạc
khi anh ta chìm dưới nước. Không ai có vẻ chắn chắn đó là thực hay ảo giác. Dù
sao, chẳng có gì quan trọng, anh ta đã chết. Ở nơi khác các bác sĩ đang bận rộn
để đỡ đẻ 1 cô gái sinh non cuồng loạn."
Quang cảnh xuống địa ngục sẽ tiếp tục. Rolling Stones đã
thuê, 1 báo cáo giá 500 đô bia miễn phí, băng đảng xe máy Thiên thần địa ngục (Angels
Hell) hoạt động như bảo vệ an ninh cho các buổi nhạc. Thanh toán thực tế của họ,
tuy nhiên, doanh số bán ma túy. Angels Hell là 1 băng đảng ngoài vòng pháp luật,
chuyên lấy cướp, giết, hiếp làm điệp
khúc rốc quen thuộc và có tiếng là kiểm soát và buôn bán ma túy toàn bộ dải bờ
biển miền Tây.
Khi lễ hội khai mạc, đám đông gần nửa triệu người đã chờ
đợi hơn một tiếng rưỡi để Stones xuất hiện. Chỉ đến khi đêm xuống, cho phép sử
dụng các hiệu ứng ánh sáng đặc biệt, lúc đó nhóm cuối cùng mới bước ra sân
khấu. Mick Jagger, ca sĩ chính, mặc một chiếc áo choàng satin, sáng đỏ rực dưới
ánh đèn. Jagger đã bắt chước Lucifer.
Tác giả Sanchez tiếp theo mô tả những gì mà ông gọi là sắp đặt “nghi lễ quỉ Sa tăng”. Khi nhóm
bắt đầu chơi nhạc, "kỳ lạ là một số trẻ em đã lột bỏ hết quần áo của mình
và bò lên sân khấu như thể nó là một án thờ cao, đó là chúng làm mình như thể
nạn nhân của Angels. Càng bị đánh đập
và đầy máu, càng bị thôi thúc, như thể do lực lượng siêu nhiên nào đó, để dâng
mình làm lễ vật hiến tế cho thuộc hạ của Sa tăng. "( Tony Sanchez, Up and Down WIth the Rolling Stones,
p.199)
Đứng trong đám đông ngay trước sân
khấu, cùng
với bạn gái, là một người da đen tên là Meredith Hunter.
Hunter sẽ sớm được chọn ra để hiến tế.
Stones vừa hát ca khúc mới mang tựa đề, "Thương cảm
với quỉ dữ - Sympathy for the Devil". Nó nhanh chóng trở thành kỷ lục số 1
phát hành trong cả nước Mỹ. Bài hát bắt đầu với việc Mick Jagger giới thiệu
mình là Lucifer. Ngay khi anh ta bắt đầu hát nó ở Altamont, toàn bộ khán giả
đứng dậy và bắt đầu nhảy múa trong một cách điên cuồng hoang dã.
Sanchez mô tả những gì xảy ra tiếp theo, "một con
gấu to khỏe 6 ft của Hell's Angel đã oai vệ vượt qua chỗ Hunter giật mạnh tóc
của anh da đen này trong một nỗ lực kích động cuộc ẩu đả… Cuộc đánh lộn diễn
ra, 5 gã Angels khác đến tiếp sức cho bạn bè, trong khi Hunter cố gắng chạy thoát
qua đám đông chật cứng. Gã Angel tóm được cánh tay anh và bổ mạnh xuống 1 nhát
dao vào phía sau lưng người da đen. con dao không ngập sâu, nhưng Meredith biết
mình sẽ phải chiến đấu để giành giật cuộc sống của mình. Hunter rút súng trong
túi ra và chĩa thẳng vào ngực tên Angel… và sau đó đám Angel đè nghiến lên Hunter
như một bầy sói, một kẻ tước súng khỏi tay, kẻ khác đâm vào mặt, những kẻ khác đâm
anh ta liên tục, điên cuồng, vào lưng cho đến khi đầu gối oằn ra."
"Khi đám Angel kết liễu Hunter, một số người đã cố đến
để giúp đỡ nhưng một gã Angel đứng gác trên cơ thể bất động. 'Đừng chạm vào hắn",
gã nói vẻ đe dọa. 'Hắn dù sao cũng chết, vì vậy cho hắn chết.' "
Không bao giờ chứng minh được Meredith đã thực sự có một
khẩu súng. Sau đó, đã có bắt giữ. Nhưng không ai bị kết tội vì không có ai dám
đứng ra làm nhân chứng bởi sợ bị Angel trả thù.
Trong suốt cuộc giết chóc đẫm máu, Rolling Stones vẫn
tiếp tục chơi bản "Thương cảm với quỉ dữ". Cả nhóm đứng theo dõi khi Meredith
Hunter bị giết chết ngay trước mặt. Ngoài ra, không tin nổi, toàn bộ vụ giết
người đã được quay bởi một đoàn làm phim chuyên nghiệp được thuê để quay
concert. Ngay sau đó bộ phim đã được chiếu trên toàn quốc với tiêu đề bài hát của
Rolling Stone, "Gimme Shelter".
Đó có phải là 1 vụ giết người kiểu lấy máu tươi hiến tế Sa tăng? Trong cuốn
sách, The Ultimate Evil, tác giả Maury Terry cho
biết cách giáo phái Sa tăng lưu hành trong các phim nội bộ của họ sự hiến tế
người của họ. Những bộ phim này được gọi là "phim chết – snuff films". Terry thuật lại rằng một trong bảy vụ giết người “Con của Sam” (tên
lóng của gã giết người hàng loạt David Richard Berkowitz – một gã Du đa) ở thành phố New York đã thực sự được quay từ một chiếc xe tải đậu gần đó.
Bộ phim sau đó được mua bởi một gã Sa tăng nhà giàu. "Gimme Shelter"
là 1 bản hit, vẫn có thể được mua hoặc thuê ngày nay chỉ với vài đô la, tại cửa
hàng video địa phương.
Đằng sau rốc "kim
loại nặng"
Cùng năm Altamont,
1969, đánh dấu sự khởi đầu của sự nghiệp quỉ của Ozzy Osbourne. Osbourne thành lập ban nhạc Black Sabbath (tên ngày nghỉ
lễ DT). Nhóm này tự đúc mình theo kiểu Rolling Stones. Mười lăm năm tới sẽ
chứng kiến cuộc diễu hành đám diễn trẻ nghiện ngập, giống như Osbourne, mỗi cuộc
cạnh tranh 1 món "tiền lớn" và hợp đồng ghi âm đi kèm với nó. Tiêu
chí quan trọng của kẻ sẽ "làm nó" là khả năng miêu tả sự suy đồi và
độc ác của mình. Đây là những nhóm "kim loại nặng".
Năm 1985, tờ báo New Solidarity, bị buộc đóng cửa bởi
chính phủ liên bang, đã tiến hành một cuộc phỏng vấn với Hezekiah Ben Aaron, thành
viên cao cấp thứ ba của Hội thánh Sa tăng. Ben Aaron giờ là một Kitô hữu sùng
đạo. Trong cuộc phỏng vấn, Aaron tiết lộ rằng đó là Giáo hội của ông ta đã khởi
đầu giống các nhóm rốc "kim loại nặng" như Black Sabbath, The Blue
Oyster Cult, The Who, Ozzy Osbourne, và nhiều kẻ khác. Hội thánh Sa tăng khi đó
đứng đầu bởi vị linh mục cấp cao, Anton LaVey. Nhiều báo cáo, tuy nhiên, cho
rằng LaVey, một cựu dạy thú làm xiếc sư tử, chỉ là kẻ mặt tiền chi 1 kẻ là linh
mục thật cao, Kenneth Anger, cũng là kẻ đã tuyển mộ Rolling Stones đến với giáo
phái huyền bí.
Sau đây là một đoạn trích từ cuộc phỏng vấn: "Tôi đã
làm việc cho Giáo Hội…
Giáo Hội đã có người khác làm trung gian cho các công ty khác. Có người trung gian cho Apple (lập bởi Beatles), Warner Brothers, và hãng ghi âm khác. Ai đó sẽ đến
chỗ tôi và nói, 'tôi có ăng ghi âm, và tôi muốn ông kiểm tra nó. tôi sẽ thích
khi thấy nếu ông quan tâm đến việc bảo trợ một bắng nhạc rock.’ Tôi nói 'Được
rồi, tôi sẽ kiểm tra xem.’ Một vài ngày sau Ben Aaron sẽ gọi lại và hẹp cuộc
gặp khác. Ông tiếp tục, 'Tôi muốn trao tay ông bạn $100,000, và ông bạn sẽ
không ký bất cứ điều gì. Cái mà ông bạn không biết là 1 tấm gương phía sau bức
tường là một chiều và chúng tôi đang ghi âm và chụp ảnh, hoặc video thu hình
tất cả mọi thứ diễn ra. Việc thu hồi vốn, nếu ông bạn thất bại trong việc bắt
ban nhạc làm việc, thực sự là xấu. Đôi khi nó lên đến 60% trên đồng đô la."
Phỏng vấn Aaron tiếp tục: "chúng tôi cử ông bạn đến cửa
hàng, chúng tôi cung cấp cho ông bạn đồng phục và chúng tôi cung cấp cho ông bạn
bộ khuếch đại. Tất cả trả tiền qua số tiền chúng tôi cho ông bạn. Chúng tôi dựng
ông bạn lên trên con đường du lịch. Chúng tôi thiết lập ông bạn với các sắp
đặt... chúng tôi đặt cửa cho bạn."
Aaron sau đó giải thích rằng nếu ban nhạc không làm việc cho
nó, ông ta nhận được lệnh thu hồi tiền hoặc làm các "sắp đặt" khác.
Những "sắp đặt” khác, có lẽ, là chìa khóa cho hàng chục vụ các ngôi sao rốc
"tự sát". Giới mafia ma tuý ngầm có các phương tiện phong phú để loại
bỏ kẻ không nộp tiền. Một số đọc giả có thể nhớ tuyên bố sau đây của John
Lennon Beatle với báo chí quốc tế trở lại vào năm 1966:
"Thiên Chúa giáo sẽ đi, nó sẽ biến mất và thu nhỏ.
Tôi không cần phải tranh luận về điều đó. Tôi đúng và sẽ được chứng minh là
đúng... Chúng tôi nổi danh hơn Chúa Giêsu lúc này." John Lennon (San Francisco Chronicle, April
13, 1966, p.26)
Hy vọng rằng, anh ta hoặc ai đó đã chứng minh anh ta
đã sai.
John Lennon bị ám sát bởi 1 kẻ tên là Mark David Chapman, một trong những fan hâm
mộ của mình, vào ngày 08 tháng 12 năm 1980.
Nhạc hội lớn nhất sau Monterey Pop là
"Woodstock Music and Art Fair", là thứ mà tạp chí Time tán
tụng là "Lễ hội Bảo bình - Aquarian Festival" và "biến cố lớn
nhất lịch sử". Thuật ngữ "Aquarian" đã được chọn cẩn thận. Thời
Bảo bình biểu thị rằng "Thời của Song Ngư," là thời đại của Đức Kitô,
đã đi đến chỗ kết thúc.
Tại Woodstock, một thị trấn nhỏ ở ngoại
ô New York, gần nửa triệu thanh niên tụ tập để phê thuốc và tẩy não như trong 1
trang trại. Các nạn nhân bị cách ly, đằm mình trong rác rưởi, kim tiêm và ma
túy ảo giác, và họ phê liên tục trong ba ngày liên tiếp, và tất cả với sự đồng
lõa hoàn toàn của FBI và các quan chức chính phủ. An ninh cho buổi hòa nhạc
được cung cấp bởi một công xã hippie, được huấn luyện để phân phát một lượng
lớn LSD.
Một lần nữa, lại là mạng lưới tình báo
quân sự Anh là kẻ khởi xướng. Woodstock là đứa con tinh thần của Artie
Kornfeld, giám đốc của Capitol Record của EMI,
và Contemporary Projects Division. Kinh phí ban đầu được cung cấp bởi người
thừa kế của một công ty dược Pennsylvania cỡ lớn, John Roberts, và hai đối tác
khác. Đó là một công ty dược phẩm khác, Laboratories Sandoz tại Thụy Sĩ, nơi
đầu tiên tổng hợp ra LSD. Roberts sau này sẽ bị buộc tội sử dụng công ty của
mình để gây nghiện đám đông những người tham dự.
Chuẩn bị ít tương xứng với gần nửa
triệu người đến dự. Joel Rosenman, một trong ba đối tác, viết, khi các buổi hòa
nhạc đến gần, "Thức ăn và nước uống rõ ràng sẽ là thiếu hụt nguồn cung,
thiết bị vệ sinh bị đòi hỏi quá nhiều, cơn thịnh nộ bất chợt, ma túy thì thừa
mứa. Tồi tệ nhất trong tất cả, không có cách nào để cho bất cứ ai muốn, có thể
rời đi khỏi đám đông. "Ngồi trên đống phân của các bạn thực sự là 1 phần
của kế hoạch, đúng như John Roberts đã viết giễu cợt,” và "chúng tôi sẽ
phải rải chuối ở cổng để dụ khách hàng quen của chúng tôi."
Công xã hippie được gọi là trại lợn, nó
có vai trò đặc biệt tại Woodstock. Cái trại lợn này được dẫn dắt bởi một kẻ có
biệt danh là Dao trổ quăn - Wavy Graver, kẻ là
thành viên cũ trong hoạt động của MK-Ultra Ken Kesey, cái hội du mục Pranksters
Merry. Những công xã như trại lợn thế này thường thấy ở các vùng sâu vùng xa
California và phục dịch như bãi chăn nuôi cho các giáo phái Sa tăng, cũng như
các nhóm khủng bố. Thành viên công xã liên tục thay đổi với các công xã khác và
là căn cứ tuyển mộ của giáo hội Process và Manson.
Thành viên trại lợn Diane Lake cũng là 1 thành viên gia đình Charles Manson,
tại thời điểm xảy ra vụ thảm sát Sharon Tate và các vị khách.
Vào ngày 14 tháng 8 năm 1969, một ngày
trước ngày khai mạc dự kiến, toàn bộ lực lượng an ninh lễ hội, bao gồm 350
người nghỉ nhiệm vụ cảnh sát thành phố New York, thoái thác. Vị phát ngôn của
cảnh sát New York cho rằng không có sự sắp xếp chính thức được thực hiện với
thành phố, tuyên bố bị những người khởi xướng bác bỏ kịch liệt. Ngày 15 tháng 8
New York Times viết, người đứng đầu an ninh của Woodstock nói, "Bây
giờ tôi không có bất kỳ bảo đảm an ninh nào. Tôi đã bị tấn công. Chúng tôi đang
có bộ tuyển tập đám trẻ lớn nhất từng có trong đất nước này mà không có bất kỳ
sự bảo vệ nào của cảnh sát. " Không ngạc nhiên, các trại viên của trại lợn
đã được đặt vào phụ trách an ninh.
Nhà tài trợ Woodstock và giám đốc John
Roberts, công khai thừa nhận rằng ông ta nhận thức rõ về mối liên quan đến trại
lợn trong vấn đề phân phát ma túy. Ông viết, "lệ phí của họ chỉ đơn giản
là vận chuyển đến và đi từ festival… một lực lượng gìn giữ hòa bình mà nhìn,
nói, và bốc mùi như đám đông sẽ là cả hai rất đáng tin cậy và rất hiệu quả...
và quan trọng nhất, họ khôn ngoan trong cách dùng thuốc, biết phân biệt thuốc
tốt với xấu, cuộc du ngoạn của những kẻ vô công dồi nghề, y tế tốt trong những
chất độc, vv".
Trại lợn lúc đó đang sống ở vùng núi
New Mexico. Roberts thuê một chiếc Boeing 727, với chi phí $17,000, và chở 100
lợn viên trong số họ đến New York.
Để dọn sạch khúc đường cuối cùng cho
việc dùng ma túy như đã lên kế hoạch cho nửa triệu thanh niên, biện lý quận phụ
trách lĩnh vực tư nhân đã đồng ý rằng sẽ không có vụ bắt giữ hay truy tố nào
đối với hành vi vi phạm pháp luật ma túy. John Roberts viết: "Biện lý… sớm
ghi nhận rằng nhiều khách hàng của chúng tôi sẽ sử dụng các loại ma túy bất hợp
pháp, nhưng cũng thừa nhận rằng việc sử dụng như vậy ít nhất sẽ là các vấn đề
của chúng tôi trong suốt những ngày cuối tuần. Ông ta đã tỏ ra, do đó, với lòng
từ bi và ân sủng tốt từ đầu đến cuối." Roberts cũng viết rằng ông ta đã
gặp gỡ liên tục với FBI cho đến tận ngày trước khai mạc, và đã có sợ hợp tác
đầy đủ của họ.
Các thí nghiệm bắt đầu
Hai ngày trước khi bắt đầu triển khai
các buổi hòa nhạc, 50.000 trẻ đã kéo đến Woodstock. Thuốc ngay lập tức bắt đầu
phát tán. Nhiều kẻ đã mang theo cả con cái, và như Roberts nói, thậm chí là họ
bị phê thuốc. Roberts viết rằng tại cái hồ nước gần đó, "lũ trẻ bơi trần
truồng, đốt cỏ hun khói, và đã vào với âm nhạc."
Một cuộc thăm dò được tiến hành tại
nhạc hội bởi New York Times cho thấy 99% những người tham dự đã sử dụng
cần sa. Đại diện cảnh sát trưởng địa phương, bị choáng ngợp hoàn toàn và báo
cáo rằng không có vụ bắt giữ nào được thực hiện với việc sử dụng ma túy. New
York Times trong ngày 17 tháng 8 trích dẫn một ông phó, "Nếu chúng ta
đã làm (bắt giữ), thì không có đủ chỗ ở Sullivan hay ba quận tiếp theo để đưa
họ vào."
Việc sử dụng cần sa không phải là tồi
tệ nhất. Sau khi thiết kế nguyên bản của dự án MK-Ultra, phân phát khối lượng
LSD đến tiếp theo, nhiều LSD được tẩm trong Coca-Cola, như Pranksters Kesey đã
từng làm 5 năm trước. Roberts đùa cợt về điều này, " cảnh sát đặc biệt hư
hỏng… đã giao Coke tẩm LSD trong khi điều khiển giao thông. Lâu sau đó tất cả
các xe tại khu vực đã đông cứng và tắc nghẽn, đàn mũ cứng vẫn ra đường vẫy họ
đi. Cuối cùng họ đã để ông ta đi".
Trong ba ngày tiếp
theo, gần
gần nửa triệu bạn trẻ đã đến phải khuất
phục trước liên tục các loại thuốc và rock. Do mưa lớn,
họ bị buộc phải đắm mình trong bùn sâu đến đầu gối. Không có nơi trú ẩn, và
không có cách nào để thoát ra khỏi đám đông. Xe cộ đậu cách đó hơn 8 dặm.
Rosenman viết rằng chìa khóa để "thí nghiệm Woodstock” là "giữ cho
người biểu diễn của chúng tôi diễn suốt cả giờ đồng hồ ... để giữ cho đám trẻ
chết cứng...".
Trong vòng 24 giờ
đầu tiên, hơn 300 đứa đã phải gọi cấp cứu: ốm nặng vì chẩn đoán: chúng đã có
“chuyến đi LSD tệ hại”. Hàng ngàn kẻ khác sẽ theo sau. Ngày 17 tháng 8, tờ New
York Times đưa tin: "Đêm nay, người đưa tin nhạc hội đã cảnh báo từ trên
sân khấu, “đó là axit sản xuất tồi" (thuật ngữ chỉ LSD) đang được lưu hành.
Ông ta nói: "Các bạn trẻ không được chơi axit độc. Axit không phải là chất
độc. Nó chỉ là axit bị sản xuất tồi. Các bạn sẽ không phải chết… Vì vậy, nếu
các bạn nghĩ rằng mình đã lấy thuốc độc, các bạn đã nhầm. Nhưng nếu các bạn
đang lo lắng, hãy chỉ lấy một nửa viên thôi.”
Lời khuyên, đối
với gần 500.000 người, "chỉ lấy một nửa viên thuốc" đã được đưa ra
bởi không ai khác hơn là thuộc hạ của MK-Ultra, gã Wavy Gravy – trại trưởng
trại chăn nuôi lợn.
Với các ca cấp cứu
y tế ngày càng tăng cao, một cuộc gọi khẩn cấp ra ngoài đến thành phố New York
cho nhân viên y tế. Hơn 50 bác sĩ và y tá đã bay vào. Đến cuối nhạc hội
Woodstock, tổng cộng 5.000 ca cấp cứu y tế đã được báo cáo.