Phây búc trở thành con quái vật tung thông tin giả tạo!

ND-Phây búc (FB), sẽ cố để giữ con chim mồi tin tức chính thống. Chỉ cần là người dùng thụ động, bạn sẽ bị lạc vào mê hồn trận thông tin giả dối bị nhào nặn và nhanh chóng lạc lối. Không lạ gì là vào lúc này, FB là nguồn chính để đàn dâm chủ cuội, hội dâm quyền lưu manh, cánh lều báo độc lập lừa bịp và đám chí bất mãn tung tin hoang đường thất thiệt, tin xuyên tạc giả dối. 

"Ngắn gọn, tất cả các nhà thông tin chính thống lớn đang kinh doanh tin tức sai lạc. Đó là con tàu nặng nề họ vận chuyển mỗi ngày. Những câu chuyện mất bối cảnh, những dối trá trắng trợn, những dữ liệu quan trọng bị bỏ sót, những tuyên bố ‘đồng thuận áp đảo’ đối với các vấn đề không tồn tại sự đồng thuận. Kiểm duyệt nội bộ của họ bắt đầu khi chạm vào tội ác cấp độ cao. Cải trang như ý kiến đảng phái. Sự phụ thuộc hoàn toàn vào 'các chuyên gia' như nguồn tin, đó là những kẻ phát tán tuyên truyền chính thức như thể là thực tế. Họ chế tác thực tế của các chính phủ, các tập đoàn, và các nguồn điều khiển xã hội khác. Và ... rất nhiều những thứ này tung ra chìm trong mực đỏ. Họ đang bị phá sản. ‘Nguồn tin tức lớn nhất trên thế giới’, tờ New York Times phải đảo nợ để giữ cho mình còn được sống. Những quyền lực cần được giải cứu bằng truyền thông chính thống, để duy trì việc tung ra hình ảnh nhầm lẫn về thực tại của họ. Ai sẽ bước lên trên tấm thảm? Có lẽ Con quái vật truyền thông xã hội họ hàng với CIA... "(The Underground, Jon Rappoport)

Từ nguồn softonic.com tháng 11 2013: "Reddit chỉ được sử dụng bởi 3% người Mỹ, vì vậy nó gần đứng cuối bảng. FB là kẻ thắng, với 64% sử dụng và 30% lấy tin tức từ nó". Xem thêm bài viết này tại journalism.org: “News Use Across Social Media Platforms”.

Nếu những con số thống kê trên không làm ai dừng lại để suy nghĩ, thì hãy xem xét điều này: trên toàn thế giới, 1,25 tỷ sử dụng nền tảng di động của FB. Và bây giờ, FB đã lao vào kinh doanh tin tức, với một chương trình được gọi là Bản tin tức thì.

Thiết lập cơ bản: truyền thông chính thống (MSM) đặt tin tức của họ vào nền tảng FB... và bằng cách này có sự chuyển giao đơn giản, hơn một tỷ dân FB sẽ thấy những tin tức này, tiêu thụ chúng, tin tưởng chúng và chấp nhận chúng. Đó là con đường sống cho MSM đang bị mất đọc giả.

New York Times và BuzzFeed đã đăng ký. Không lâu sau: National Geographic, NBC News, BBC News, Guardian, Atlantic, Spiegel, Bild và còn nhiều nữa sẽ lên tàu.

"A... Tôi là dân FB. Tôi không có năng lực hay kiên nhẫn để vào 1 trang web nào khác để bấm vào 1 bài báo, nhưng giờ tuyệt vời: Tôi có tất cả các tin tức của mình trên FB, ngay ở đó. Ý tôi là, Internet? Tôi thậm chí không chắc Internet là gì. FB là Internet có phải không? Đó là thế giới của tôi. Cuộc đời ảo của tôi. Tôi sống trong đó... "

FB đến để giải cứu MSM và đủ để tiếp tục làm ngập lụt tin tức giả tạo.


Tuyệt lắm, vậy FB là cái gì?

Bắt đầu từ đây: lượng tiền lớn từ ‘đối tác’ Accel được bơm cho cậu Mark Zucker và xí nghiệp tin trẻ con của cậu năm 2004. Jim Breyer đứng đầu Accel, đã bỏ vào FB $13 triệu và chưa bao giờ có gì tương tự như thế.

Trước đó, Gilman Louie tham gia hội đồng quản trị Hiệp hội đầu tư mạo hiểm quốc gia Mỹ (National Venture Capital Association of America-NVCA). Chủ tịch NVCA? Cũng là mỏ tiền khởi nghiệp của FB: Jim Breyer. Tình cờ, Gilman Louie cũng là giám đốc điều hành đầu tiên 1 khởi nghiệp Internet của CIA: In-Q-Tel.

In-Q-Tel được lập ra năm 1999, với mục đích nói rõ bởi các công ty cấp vốn là để phát triển công nghệ CIA sẽ sử dụng để "thu thập dữ liệu."

Đó không phải
mối liên quan duy nhất giữa Jim Breyer người của CIA, Gilman Louie. Năm 2004, Louie đã đi làm cho BBN Technologies, do Breyer đứng đầu. Dr. Anita Jones cũng tham gia BBN tại thời điểm đó. Jones từng làm việc cho In-Q-Tel và là một cố vấn của DARPA, bộ phận công nghệ của Lầu Năm Góc đã giúp phát triển Internet.

Với các mối quan hệ CIA/DARPA, không có gì ngạc nhiên khi Jim Breyer bỏ tiền vào FB và chẳng có gì như câu chuyện thần thoại hoang đường phổ biến về cậu Zucker trẻ trung, tài năng, lao động sáng tạo xây dựng cơ đồ hàng tỷ đô la từ hai bàn tay trắng.

Tốt hơn để bỏ qua nó. Ai có thể không nhận ra FB với dòng dữ liệu cá nhân bất tận, có khả năng theo dõi, là một tài sản lý tưởng của CIA?

Chẳng bao lâu sau khi IPO lên sàn, tháng 5 năm 2012, cổ phiếu FB chao đảo, mất 1 nửa giá trị. Lần đầu tiên, các ‘cổ đông’ đã được phép bán cổ phần, một số đã làm với mất mát.

Vào thời điểm đó, Jon Rappoport đã viết:
"Điều này có các dấu ấn cổ điển của trò chơi săn mồi. Đó là ra đòn để chiếm quyền kiểm soát 1 công ty. Đầu tiên, đẩy cho  nó mất giá cổ phiếu, sau đó vớt nó lên và bán ở mức thấp làm người ta  nản lòng và mất tinh thần, thậm chí chỉ mua bán qua lại với những kẻ tay trong. Khi cổ phiếu tiếp tục chìm đáy, họ lặng lẽ mua càng nhiều càng tốt đến mức có thể. Cuối cùng, khi giá chạm đáy chỉ định, họ bắn nó lên bằng mọi cách đến mức cao mới và giành món hời lớn.

... FB là quá quan trọng như một cái mỏ khai thác dữ liệu của cộng đồng tình báo để cho nó rơi vào xập xệ và hỗn loạn. CIA và các trung gian của nó sẽ cứu nó và có được quyền nhiều hơn đối với nó. Đó là tất cả những gì họ muốn cùng với nó.”

Đó là dự đoán của Rappoport. Vâng, quả nhiên đúng như thế vào lúc này.

Khi cậu Zucker là một đứa trẻ tham dự trại hè dành cho "trẻ em đặc biệt" CTY (Center for Talented Youth) của ĐH Johns Hopkins, cũng như các sinh viên CTY khác, Sergey Brin (đồng sáng lập của Google), và Lady Gaga, đã dễ dàng theo dõi.

CTY và các trại tương tự ứng dụng bộ lọc và tuyển chọn các học sinh tốt nhất và sáng nhất cho các chương trình đào tạo tăng tốc của họ. Theo dõi sự tiến bộ sau này của chúng trong học tập và đời sống có lẽ là một hoạt động tiêu chuẩn của các tổ chức như CIA. Khi Zucker lập mạng xã hội ít được quan tâm tại Harvard, và sau đó tìm cách biến nó thành một doanh nghiệp có khả năng khai thác dữ liệu là hiển nhiên đối với các nhân viên CIA. Qua trung gian của họ, như mô tả ở trên, họ bước vào và chìa tay giúp cho vay.

Giờ FB đã thành to lớn, đang vươn ra tay ra các hãng tin MSM để giải cứu, để có thể tiếp tục dội bom vào dân số toàn cầu bằng các cuộc tấn công tin tức sai lạc hàng ngày.

Đó là kinh doanh như thường lệ đối với cộng đồng tình báo: từ những ngày đầu tiên của CIA, Hoạt động chim mồi được thiết kế để sử dụng MSM quảng bá các đối tượng và các tổ chức hoạt động ngầm. Đến năm 1953, Allen Dulles, Cord Meyer, và Frank Wisner đã đạt được sự tiếp cận bên trong với ít nhất 25 tờ báo và các
hãng tin, bao gồm cả New York Times, CBS, Time, Life, Newsweek, Washington Post, Copley News Service, và Christian Science Monitor.

Truy cập này của CIA không chỉ đạt được thông qua các phóng viên. Ví dụ, người đứng đầu CBS, Time, Life, New York Times, Copley, và Washington Post mà họ còn đưa vào đó các con Chim mồi: Bill Paley, Henry Luce, Arthur Sulzberger, James Copley, và Al Friendly.

Điều này đã biến các hãng tin, các tòa báo thành tổ chức bị CIA kiểm soát và thao túng hoàn toàn.

Và bây giờ chúng ta có trong thời đại kỹ thuật số, một FB đang vực dậy cả một ngành công nghiệp truyền thông chim mồi tung tin xuyên tạc bóp méo đang bị sụp đổ vì mất lòng tin, người đọc xa lánh.

CIA
lại cầm cương một lần nữa.



Hãy xem xét 1 ví dụ nhỏ của việc MSM tung tin lầm lạc và che đậy trong 7, 8 năm qua đã bị chế nhạo và phơi bày bởi các nguồn Internet thay thế khác, đó là các vụ Fast & Furious, Benghazi, cúm lợn, Obamacare, GMO, các hiệp định thương mại, vắc xin, CDC, nới lỏng tiền tệ, con số thất nghiệp, thuốc tâm thần, Common Core, sự nóng lên toàn cầu, NATO, quân sự hóa cảnh sát, v, v. Đó là cả một danh sách dài nhiều hơn thế.

Hiệu quả là rất tốt theo khái niệm bất mãn công chúng đối với MSM.

Đó là một quá khứ dài phản công. Và FB, với lượng cầm giữ khán giả toàn cầu của nó, đang dẫn đầu cuộc tấn công.

Đây là phiên bản Chim mồi mới nhất và có vẻ lành tính. Nhưng dưới bề ngoài, nó thổi đời sống mới vào một nghề rất cũ: chế tác hiện thực lầm lạc cho công chúng.

Hơn một tỷ người, hầu hết họ đang bận tâm với việc đăng các hình ảnh của mình và nói năng thiển cận nông cạn thế này thế kia, đang bị biến thành đối tượng bị thôi miên, bị cuốn vào 1 cái máng lợn khổng lồ qui mô toàn cầu và xơi các tin tức giả tạo, được chế tác và nhào nặn làm ra vẻ quan trọng, tin cậy và như thật.

Tâm trí thụ động sẽ thụ động nhiều hơn với các yếu tố tin của một thế giới ảo giả tạo như là thực tế. Một thế hệ hoang tưởng, ngu xuẩn và cuồng Mẽo đã hình thành.



Jon Rappoport, 1 cây viết nổi tiếng từng được nhắc đến ở đây!

NHẬT LÙN CHƠI BỬN!


Chú Lùn này được ăn nhiều cao lương nên vóc dáng đã to lớn, nhưng tầm trí tuệ thì vẫn lùn như xưa.

Hội nghị Shangri-La, chú cố đẩy đống lửa ra khỏi đảo Điếu Ngư, lẳng nó xa tận phía nam. Theo lệnh Mỹ chú sủa om sòm làm như WW-III đã bắt đầu. Chú chửi TQ, kích động chiến tranh nhưng Tổ sư bố chú! Chị đíu quên quả tạ nợ nần gần 250% GDP của chú.

Lẽ ra nợ 2,5 GDP thì đã phải viết cáo phó. Nghĩa là đã ném rất nhiều tiền vào nền kinh tế Nhật với lãi suất gần như bằng Zero nhưng nó vẫn thoi thóp, nghĩa là bao nhiêu sâm nhung mà con bệnh vẫn cắm ống thở. Tình trạng mà dân gian nói là “bệnh viện trả về”.  


Duy nhất còn thầy Lang Tầu cứu được ca này. Chú giấu con mẹ nó điều này trong khi ra vẻ chửi Tầu rất hăng.

Toàn bộ cái gọi là “mánh khôn” của chú Lùn nằm ở chỗ đánh đu giữa các siêu cường. Chú biết phải nhờ thầy Tầu ra tay mới cứu được chú. Nhưng chú vẫn nhớ như in vụ bị Mẽo hãm hiếp nhục nhã ê chề thời WW-II, chú hả hê với ý nghĩ Mẽo hiếp Tầu nhưng lại sợ không còn ai cứu.

Lùn chơi chiến thuật đánh đu trên thế trận “Great Game” của ba ông lớn Nga-Trung-Mỹ. Ý tưởng này hình thành sau khi vào chầu Washington rồi được triển khai khi đại diện Tầu đến nghị viện Tokyo 4, 5-5, hội nghị “Pacific Islands Forum” 22, 23-5, lúc ông Mã Najib Razak đến Tokyo 25-5, hoạt động đối thoại nhân dân tại Bắc Kinh 21, 22-5.

Khựa đã tôn tạo các đảo, bãi đá ngầm chiếm được thành pháo đài từ lâu, thậm chí đã rất lâu. Nhưng cả làng chỉ tru tréo ầm ỹ từ khi có bác Mèo nhảy vào chiêng trống. Lúc này bọn Mã, Lùn, Phi mới dám mở miệng rên rỉ: Bớ làng nước cứu với! Có thằng cướp.

Sen đầm quốc tế lúc này mới ra giọng bảo cả làng hãy lịch sự ngồi xuống, hắn giải quyết bằng cách hòa bình theo luật quốc tế.

Đầu tiên, gã sen đầm cấm VN thay đổi hiện trạng tôn tạo, củng cố các vị trí vẫn còn giữ được. Ý hắn là tại sao mày đến đây gây rối từ xó xỉnh thế giới nào? Tại sao lại làm hỏng an ninh thế giới bằng chuyện nhỏ mọn? Tao sẽ giải quyết mà không cần nghe bất cứ thằng nào.

Rõ là sen đầm quốc tế, biển đảo nhà người ta biến ngay thành “Tranh chấp quốc tế!” Núp váy sen đầm, Lùn khích: Hay là tất cả tuần tra chung? Thiên hạ thấy lạ, sao Lùn không đưa máy bay cho thằng Mã hay thằng Phi đi tuần, bay từ quê thằng Lùn đến đây thì hết cụ nó xăng.

A! Lùn đéo có máy bay, hắn cũng phải đi mua!

Shangri-La là nơi 2 ông lớn Trung-Mỹ loảng xoảng âm thanh binh khí. Lùn chả làm được trò trống gì ngoài sủa. Không sủa ai biết đến Lùn, chú phải sủa để cố đẩy đống lửa âm ỷ ra khỏi Senkaku quê chú càng xa càng tốt. Ném nó vào VN, Phi hay Mã chú đéo quan tâm.

Gã họ Mã cũng biết điều này, hắn đến Tokyo gật gù, tranh thủ khều vài đồng yen mà Lùn đang không biết ném vào đâu, vừa để có thêm kẻ chống lưng đỡ sợ - quan hệ cặp kè song phương, đối tác chiến lược, hộ tác hòa bình ổn định, trao đổi kỹ thuật… Sự khúm núm của gã họ Mã làm chú Lùn tưởng nhớ mộng xưa 80 năm, khi định làm ông lớn châu Á, động cơ ngày nay cũng vẫn thế, thậm chí sức trỗi dậy TQ và tình thế khó khăn khiến chú càng mạnh bạo hơn trong ván bài té nước theo mưa để thể hiện vai trò ông nhớn biển đảo.

ĐCM thằng Abe mà lấy được Kuril thì chị đây vái mày 3 vạn 9 ngàn cái lạy!

Trong thâm tâm, Lùn nghĩ  kệ chút gợn sóng mấy năm qua, quan hệ kinh tế Trung-Nhật vẫn bền chặt và khăng khít. Tại sao bộ đôi này lại không đóng vai trò? Sen đầm quốc tế sau khi giam cầm hơn nửa thế kỷ đã chẳng mở lồng cho Lùn tái vũ trang đấy hay sao. Nhưng hàng trăm tỷ đô “con đường tơ lụa” mà lão Tập mới tuyên bố rõ ràng là cứu được cái đống kinh tài xập xệ. Lùn thèm nhỏ dãi ra, thế nên mới phải lừa láng giềng rằng mình đang chống Khựa hung hăng lắm.



Do vậy mà Lùn nép vào Khựa, sủa theo cùng chiều. Hôm Tập đến Fiji 2014 tuyên “suốt đời thành thật với các dân tộc đảo Thái bình dường!”. Ít lâu sau Lùn cũng bô bô các dân tộc Thái bình dương là “ngọn hải đăng soi rọi con đường tương lai!”

Cái mặt lừa đảo gắp lửa bỏ vô nhà người chả lừa được ai. Chỉ ít hôm sau Shangri-La, Lùn vội đến ngay Bắc Kinh giở trò bợ đỡ. Phải thật nhanh không hàng trăm tỷ tơ lụa vuột mất. Một loạt hành động qui mô theo cái gọi là cam kết “ngoại giao nhân dân”. Hai bên tâng bốc nhau rất chi hiểu biết, kết quả tích cực, phá băng song phương, triển khai sáng kiến, củng cố quan hệ bền chặt… Khựa bèn ra dáng ông lớn “đối xử vô cùng nồng hậu” trước mặt 3000 doanh gia, chính khách.

Nhớ chiến tranh VN đã vực Lùn đứng dậy từ đống tro tàn 2 quả bom nguyên tử. Lùn ra về hả hê la mặt: ĐCM lũ ngu bài Khựa thoát Trung, tha hồ chúng mày vày vò cái đống lửa biển Đông. Bố đây vớ bẫm nhân dân tệ mượt như lụa!



Nga và Trung Quốc sẽ đánh bại bá quyền Mỹ

Đó là nhận định của 1 chủ ngân hàng Đức hàng đầu, ông Folker Hellmeyer.

Ông Folker Hellmeyer cũng dự đoán rằng thiệt hại kinh tế cho Đức và EU sẽ rất hệ trọng nếu họ tiếp tục chính sách cấm vận theo Mỹ.


http://Russia-Insider.com/en/German-Top-Banker-Russia-and-China-will-defeat-USA/ri7988

Hellmeyer: "Hoa Kỳ không còn là một nền dân chủ nữa, đó là một chính thể đầu sỏ!"

Bài viết này nguyên bản của tờ Thời báo kinh tế Đức - GEN.

Folker Hellmeyer, nhà lãnh đạo kinh tế tại Bremer Landesbank, đã không nghi ngờ về tương lai của hệ thống kinh tế toàn cầu: trục Moscow-Beijing-BRICS sẽ thắng thế trước  bá quyền Hoa Kỳ cũ. Các quốc gia này đã thấy quá đủ với phương Tây, bởi vì họ muốn theo đuổi một chiến lược lâu dài và không chủ nghĩa cơ hội. EU dường như trong số những kẻ thất bại, do ngoan ngoãn-trừng phạt mù quáng.

GEN: Báo cáo các quốc gia EU tiếp tục thiệt hại bởi vì các biện pháp trừng phạt chống lại Nga. Cấm vận đã thực sự gây ra thiệt hại gì, theo dự toán của ông?

Folker Hellmeyer: Thiệt hại toàn diện hơn nhiều những con số thống kê biểu thị. Hãy bắt đầu với kinh tế và thiệt hại tích lũy cho đến nay. Quan điểm về suy giảm xuất khẩu Đức 18% trong năm 2014 và 34% trong 2 tháng đầu năm 2015 chỉ bao gồm thiệt hại chính. Còn có tác dụng phụ. Nền kinh tế EU có giao dịch lớn với Nga, trong số khác là Phần Lan và Áo chịu thiệt hại to lớn. Hậu quả là, các quốc gia này đặt hàng ít hơn ở nước Đức. Hơn nữa, để phá vỡ các lệnh trừng phạt, các tập đoàn EU cân nhắc thiết lập các cơ sở sản xuất có hiệu quả cao nhất ở Nga. Do đó chúng ta mất thị trường đầu tư vốn tiềm năng, nó là cơ sở của sự thịnh vượng chúng ta. Nga thắng thị trường vốn.

GEN: Không có rõ ràng bao giờ cấm vận sẽ kết thúc trong tương lai gần. Con số thiệt hại có thể là bao nhiêu, đặc biệt với xuất khẩu kinh tế Đức?

Folker Hellmeyer: Đức và EU đã đặt tin cậy kinh tế đối với Nga thành sự ngờ vực. Tin tưởng lẫn nhau đã bị phá vỡ bởi Đức và EU. Phải mất nhiều năm để xây dựng lại lòng tin này. Đã có đến 5 năm ký kết và chuyển giao xuất khẩu thiết bị của Đức và EU. Siemens hiện đã phải ném bỏ một dự án lớn vì lý do này. Alstom mất hợp đồng đường sắt Moskva-Bắc Kinh. Vậy thì, những thiệt hại tiềm tàng không chỉ cho Đức mà còn cho EU lớn hơn nhiều so với con số có thể thấy hiện nay. Những thiệt hại trong tương lai có thể không được định lượng chính xác, nhưng nó chắc chắn là đáng kể.

Hơn nữa, trong khuôn khổ Hợp tác Thượng Hải-SCO và các quốc gia BRIC, trục Beijing-Moscow là dự án tăng trưởng kinh tế lớn nhất trong lịch sử hiện đại - xây dựng cơ sở hạ tầng Eurasia từ Moskva đến Vladivostok, miền Nam Trung Quốc và Ấn Độ. Đến mức độ nào các quốc gia mới nổi nhìn chính sách cấm vận của EU và Đức trong những dự án lớn như một sự lăng mạ không chỉ đối với Nga, vẫn còn để thấy.

Dường như một số thành phần trong chính trị EU thiếu tầm hiểu biết đầy đủ về hành động của họ khi thay mặt chúng ta.

GEN: Ai sẽ là kẻ cuối cùng sẽ phải trả giá vì những thiệt hại?

Folker Hellmeyer: Đánh giá thiệt hại bao gồm mất tăng trưởng, mất tiền lương, mất đóng góp cho hệ thống xã hội và mất doanh thu thuế. Điều này có căn cứ trong 12 tháng qua và những năm tới. Vì vậy, người dân Đức và EU phải trả giá mất sự thịnh vượng và ổn định. Thiệt hại không đo lường được là gia tăng rủi ro địa chính trị cho dân chúng trong EU.

GEN: Nếu chúng ta nhìn vào tình hình ở Ukraina theo một mức độ đúng mực, có vẻ như chính phủ Kiev chủ yếu quan tâm đến việc giữ cho tình hình căng thẳng để luôn luôn có được khoản vay mới. Liệu có bất kỳ chính trị gia phương Tây nào đã bao giờ thực sự nói một lời rõ ràng với họ?

Folker Hellmeyer: Điều này thực sự khó chịu. Dân chúng không chỉ tập trung vào "phương tiện truyền thông chất lượng phương Tây" bị ngạc nhiên khi thấy sự hung hăng của truyền thông mặt nạ Kiev và luật pháp phân biệt đối xử bị áp dụng bởi chính phủ của Kiev đối nghịch hoàn toàn với tuyên bố giá trị và dân chủ phương Tây. Với sự tín nhiệm của ông Steinmeier, ông nói rõ ràng sau cánh cửa đóng kín. Câu hỏi là liệu những hành động vượt Đại Tây Dương có ủng hộ ông Steinmeier. Tôi đề cập đến trường hợp Victoria Nuland. Thực tế là với cuộc đảo chính ở Ukraina, các đầu sỏ thân Moscow đã bị thay thế bằng đầu sỏ thân Mỹ. Đó là địa chính trị mang lại lợi ích cho quyền lực thứ 3, nhưng chắc chắn không phải Đức, không phải EU, không phải Nga và không phải Ukraina.

GEN: Bộ trưởng tài chính Natalie Jaresko là cựu nhân viên của bộ ngoại giao Mỹ, có quốc tịch Ukraina chỉ một ngày trước khi tuyên thệ nhậm chức. Đó là cựu nhân viên ngân hàng đầu tư đơn giản là tốt không thể chối cãi hay là có một kế hoạch tổng thể đằng sau nó?

Folker Hellmeyer: tôi không biết cá nhân bà ta. Người ta đã viết nhiều về bà này. Kết quả là có một hình ảnh của thuật ngữ không được phép "tốt không thể chối cãi". Thực tế là các vị trí quan trọng trong chính quyền Ukraina đang bị nắm giữ bởi các cá nhân ngoại quốc cực kỳ thân cận với Mỹ và các tổ chức của họ, nó nhấn mạnh đặc điểm địa chính trị của cuộc đảo chính. Vậy thì thuật ngữ "kế hoạch tổng thể" ít nhất là đáng ngờ.

Một nhân vật nổi bật trong chính trị Đức hiện nay, không còn trong văn phòng nữa, cho biết trong cuộc đàm phán song phương rằng địa chính trị Mỹ tốt nhất là mô tả như một trò chơi cờ vua trên bàn cờ Ukraina với máu của con tốt Ukraina vấy lên Moscow và chống lại Trung tâm quyền lực Beijing. Tôi chia sẻ quan điểm này.

Thực tế là các quốc gia mới nổi đang giải phóng mình khỏi bá quyền Mỹ. Điều này trở nên rõ ràng với việc thành lập các tổ chức cạnh tranh với ngân hàng thế giới (AIIB) và IMF (NDB). Sự không bằng lòng với bá quyền này vẫn đang hiện hữu. Các điểm nóng quốc tế hiện nay từ Afghan, Iraq, Syria, Lybia, Ai Cập đến Ukraina là có thể nhận biết rõ ràng của cuộc đấu quyền lực này. Không phải là chúng ta đang muốn thiết lập nền dân chủ và tự do trên khắp các quốc gia này? Hãy nhìn vào sự thành công...

GEN: Một số nước EU, chẳng hạn như Ý, Áo và Hungary, đang lầm bầm ngày càng rõ về cấm vận. Ở Đức, tuy nhiên, chiếm ưu thế hầu như lại là liên minh ma quỉ. Điều này nghĩa là tại sao?

Folker Hellmeyer: Công dân Đức đã bị đắm chìm. Mặc dù các doanh nghiệp bị mất mát, họ vẫn làm việc tốt. Kỳ nghỉ tiếp theo là ở khúc quanh. Truyền thông Đức là, tiếng nói chính trị điều chỉnh, bị chế ngự về phía địa chính trị Mỹ cũng như các chính trị gia của chúng ta. Mức độ chính trị và truyền thông của vấn đề này là có hiệu quả.

GEN: Tác động của cấm vận đối với mối quan hệ Đức-Nga?

Folker Hellmeyer: Các mối quan hệ ở cấp độ chính trị đã bị phá vỡ. Dù các cuộc đối thoại vẫn được duy trì từ cả hai phía. Đó là tích cực. Moscow rất thất vọng, đặc biệt là về chính trị Đức. Có một sự đánh giá rất thực tế ở Moscow về năng lực của Đức và EU trong khả năng độc lập chính sách từ Mỹ và lợi ích riêng của họ. Trong lĩnh vực kinh doanh điều này có vẻ khác. Các cấp độ thảo luận cấp đang được sử dụng. Họ đang chuẩn bị cho ngày X sau khi cấm vận. Tuy nhiên, sự phục hồi nhanh chóng đến mức độ trước khủng hoảng là không chắc chắn. Nga là một con gấu. Họ hiện đang xây dựng các tuyến cung cấp mới và họ sẽ không chỉ đơn giản bỏ lại phía sau chính sách trừng phạt. Chuyên quyền có thể là "mốt thời trang" ở phương Tây, nhưng không ở Moskva. Với mỗi ngày trôi qua trong chính sách cấm vận, chúng ta ăn vào phần tương lai chung.

GEN: Cấm vận có tác động gì đến kinh tế các nước EU?

Folker Hellmeyer: Chúng ta bỏ lỡ tăng trưởng xuất khẩu, chúng ta bỏ lỡ phần lợi hòa bình. Chúng ta cải cách các quốc gia yếu của Euro-zone và khôi phục lại năng lực cạnh tranh quốc tế với những hy sinh nặng nề và sau đó tước đoạt họ khỏi thị trường. Tay trái chính trị của Đức và EU có biết phải làm gì?

GEN: Chúng ta có nhìn thấy rủi ro nào cho các ngân hàng EU?

Folker Hellmeyer: Những rủi ro này phần lớn kiểm soát được. Các giám sát đang được thực hiện bởi siêu kiểm soát là hiệu quả và không cho phép rủi ro có thể nhìn thấy.

GEN: Tại sao các tổ chức lớn lại lặn đi, chẳng hạn như Liên đoàn công nghiệp Đức (BDI)? Một ý nghĩ, lý do họ tồn tại là để đại diện cho lợi ích của ngành công nghiệp?

Folker Hellmeyer: Đó là có sự khác biệt đáng kể giữa các phát biểu công khai của các tổ chức như thế này và tuyên bố nội bộ các vấn đề của họ. Có cái gì đó đang rữa ra trong lĩnh vực kinh doanh. Tuy nhiên, tôi thất vọng về tuyên bố công khai của họ. Họ hành động theo kiểu sửa chữa chính trị. Sửa chữa chính trị bị hạn chế và do đó không đúng đắn theo định nghĩa.

Đối với nền kinh tế định hướng xuất khẩu vấn đề của chính sách cấm vận là đặc biệt và đối với 1 số công ty là có ý nghĩa sống còn. Lãng mạn hóa các chính sách ưu tiên là để các hiệp hội được ủy nhiệm từ chối một phần trách nhiệm pháp lý.

GEN: Sự khinh rẻ mà chính phủ Mỹ thể hiện trong giao tiếp với EU thực sự là đáng chú ý - từ khóa NSA và "Fuck the EU". Họ không có bất kỳ sự tự tôn trọng nào hay các chính trị gia EU hèn nhát quá?

Folker Hellmeyer: Bất cứ ai, thực sự là dân chủ, có nhiệm vụ của mình vì “công chúng" thực sự, những người không giẫm lên trên quyền của mình để tự quyết, cần phải rút ra kết luận từ các phát biểu này. Những ai không, đã thiếu tôn trọng đối với tập hợp các giá trị của chúng ta. Tôi là người không phải để nói về nó. Bạn cần hỏi các chính trị gia những câu hỏi này.

GEN: Một tỷ lệ ngược lại quị lụy Washington là những kẻ gây hấn bên trong: Những kẻ bất đồng đầu tiên đã phỉ báng như "Putin-xì xầm", giờ ông là … "Putin -troll" nếu không tru lên cùng với những con sói. Chiến tranh lạnh đã thực sự làm chúng ta phí tổn một phần tự do dân chủ của chúng ta?

Folker Hellmeyer: Vào cuối 2007, tôi phát biểu trong lời nói đầu của cuốn sách tôi "Endlich Klartext" (Dòng ngay thẳng cuối cùng): "Đầu tiên thị trường tự do chết, sau đó dân chủ!" Trong cuốn sách này tôi còn phân tích hệ thống bá chủ của Mỹ. Các cuộc xung đột địa chính trị hiện tại đang bị lạm dụng trong nội tại để phá hủy tự do dân chủ với tốc độ gia tăng. Tôi quan tâm điều này nhiều hơn bao giờ hết. Hiện nay tôi đang làm việc với khái niệm "khủng bố chủ đạo”. Chúng ta giả vờ là khoan dung và đa nguyên. Nhưng nếu anh khác biệt với chủ đạo trong các vấn đề chính trị nhạy cảm, anh có nguy cơ bị cô lập và phỉ báng. Những phát triển này là trái ngược với những tuyên bố về tự do và dân chủ. Vâng, các cuộc xung đột hiện tại làm phí tổn dân chủ của chúng ta.

GEN: Tại Hoa Kỳ có - không giống như ở Đức - một cuộc tranh luận rất sinh động về các hành xử bá quyền của chính phủ, cả từ cánh tả và cánh hữu. Tại sao lại không có ở Đức?

Folker Hellmeyer: Đúng đó, nhưng cuộc tranh luận đó không có hậu quả chính trị theo hướng tỷ lệ trong nghị viện. Hơn nữa ở đây cuộc tranh luận là sâu sắc, có nói rằng, nghị viện có 1 chút màu sắc, mặc dù bị cản trở bởi liên minh lớn trong vấn đề với hiệu quả đối lập. Cuối cùng, nhiều người Đức có thể nhầm lẫn, thịnh vượng và tự do với thuật ngữ quyền tự do.

GEN: Làm thế nào để cuộc xung đột tiếp tục? Nó là có thể hiểu được, người Mỹ và người Nga va nhau một lần nữa - có lẽ vì IS hoặc Syria- và EU 1 lần nữa theo đuôi cả hai cường quốc và trả giá?

Folker Hellmeyer: Đối với tôi, cuộc xung đột đã đã được quyết định. Trục Moscow-Beijing-BRIC thắng. Họ đã thấy đủ với phương Tây rồi. Năm 1990 những quốc gia này chiếm khoảng 25% sản lượng kinh tế thế giới. Ngày nay họ đại diện cho 56% tổng sản lượng kinh tế thế giới và 85% dân số thế giới. Họ kiểm soát khoảng 70% của dự trữ ngoại hối của thế giới. Họ phát triển trung bình hàng năm 4-5%. Kể từ khi Mỹ đã không được chuẩn bị để chia sẻ quyền lực quốc tế (ví dụ như lá phiếu tại IMF và WB) các quốc gia mới nổi xây dựng hệ thống tài chính của riêng họ. Đây là tương lai.

Tại thời điểm này, EU đang bị lôi kéo vào cuộc xung đột, mà nó bị gây ra bởi Mỹ vì họ đã không muốn chia sẻ quyền lực và vẫn không muốn, điều đó thủ tiêu cơ hội phát triển của EU. Chúng ta càng theo đuổi chính sách này trong EU, cái giá phải trả sẽ càng cao hơn và để được coi là đối tác đối thoại thì chúng ta sẽ càng ít được coi trọng hơn.

Không có Moskva và Bắc Kinh sẽ không có vấn đề nào trên thế giới có thể được giải quyết. Mỹ có thể thực sự hành động thực dụng nhiều hơn nữa, hơn là chúng ta có thể tưởng tượng ngày hôm nay. Thiếu chương trình nghị sự riêng của Đức và EU làm cho chúng ta trông giống như kẻ thua cuộc.

GEN: Điều gì xảy ra cho đến khi chúng ta thấy một chính sách đối ngoại và kinh tế độc lập ở  Đức một lần nữa?

Folker Hellmeyer: Tôi sẽ bỏ qua câu hỏi này. Tôi hỏi vì sự hiểu biết của bạn.

GEN: Cái gì có nghĩa doanh nghiệp địa phương nếu chính phủ chơi trò chơi địa chính trị thay vì là đại diện cho lợi ích Đức theo cách cố chấp nhất có thể giống như tất cả những nước khác.

Folker Hellmeyer: Điều này có nghĩa là các chủ địa phương bị thiệt hại.

GEN: Các nghị sĩ bình thường có hiểu biết về độc lập chính trị và kinh tế?

Folker Hellmeyer: Tôi hoài nghi về điều này.

GEN: Các chính sách sẽ trở nên tốt hơn nếu các chính trị gia ít hiểu biết hơn về kinh tế, nhưng có rất nhiều họ ngược lại?

Folker Hellmeyer: Chắc chắn không. Sự ổn định của nền dân chủ phụ thuộc vào sự ổn định của kinh tế. Nếu có tổn thương vĩnh viễn gây ra đối với nền kinh tế, cực đoan hóa xã hội sẽ gia tăng. Đế quốc Đức trải qua kinh nghiệm này năm 1933. Ngoài điều đó ra, có sự lựa chọn chế độ độc tài được bầu như trong một chính thể đầu sỏ. Về lĩnh vực này có 1 cuộc khảo sát của ĐH Princten: "Mỹ không còn là một nền dân chủ nữa, đó là một chính thể đầu sỏ!" Ooops, điều đó không phải là sửa chữa chính trị...

Tại thời điểm này có nhiều hơn dân chúng bình thường muốn có hiểu biết. Bạn thấy tôi rất quan tâm.

Liên Xô – Đổ vì gái Judaic! 18+ P2

Yakov Dzhugashvili - Julia Melzer

Vợ của con trai cả Stalin là cô kỹ nữ ba lê, cô nàng DT này nổi tiếng lăng loàn trong giới cầm ca – nghệ sĩ Odessa, Julia sống lang chạ như vợ hờ với 1 tay nhạc sĩ DT đã có vợ rồi bỏ lấy 1 anh kỹ sư, họ có 1 đứa con rồi cô lại bỏ đi lấy 1 anh dân ủy nội vụ Ukraine. Mới 16 tuổi nhưng đã 2 đời chồng chính thức và 1 đứa con gái, "tình cờ" được làm quen với Dzhugashvili, Julia Melzer đã mồi chài làm sao đó mà đánh đổ cậu Yakov Dzhugashvili lúc ấy 18 hơn mình 2 tuổi và không nghề nghiệp! Cô ta quyết tâm bỏ chồng lấy bằng được cậu Dzhugashvili cho dù luôn luôn chối không biết bố cậu Yakov là ai. Stalin rất phản đối đám cưới quá sớm, và nhất là với 1 cô vợ lang chạ như vậy. Nhưng Dzhugashvili dọa tự tử và anh ta tự tử thật bằng súng ngắn nhưng không chết.

WW-II nổ ra, Dzhugashvili là đại úy chỉ huy 1 đơn vị pháo. Phát xít lập 1 kế hoạch đ sộ do chính Hitler phê chuẩn bắt sống Dzhugashvilitin tức nơi con Stalin chiến đấu chỉ có 1 số rất ít người biết nhưng đã bị lộ.

Rõ ràng đã có kẻ báo tin cho Đức Hitler. Stalin ra lệnh cho Beria: "Tất cả DT Odessa – cho đến Krasnoyarsk Krai. Hãy để chúng sưởi ấm dưới ánh mặt trời Siberia..." Ai đó khuyên Stalin, nếu như có Yulia trong số những kẻ phản bội, thì đã có Yakov và sẽ được xác nhận. Tốt hơn cả hãy để cô ta ở tù 1 mình. Stalin đồng ý. Nghi can số 1 dĩ nhiên là cô vợ Julia Melzer.

Tất cả DT ở đó đã không phải đi trại Gulag ở Siberia. Nhưng Julia đã phải vào tù 2 năm. Điều tra sau này cho thấy, cô nàng hay chuyện đã hớ hênh tiết lộ nơi chiến đấu của Dzhugashvili cho các đồng hương DT ở Ukraine, tin tức được chuyển ngay cho phát xít Đức. Nhưng chỉ là cô nàng đã tâm sự lòng với các đồng hương mà không hề nghĩ đến hậu quả.

Yakov Dzhugashvili đã chết trong trại tập trung phát xít, 1 cái chết chủ động và gần như là tự sát để giải thoát cho mình và cho cha. Một cái chết để chuộc mọi tội lỗi mình đã gây ra. Stalin:“Tôi không đổi viên tướng lấy một người lính”; Julia được thả dù mang tội lỗi vô cùng to lớn nhưng không có chủ ý.

Click the image to open in full size.

Vợ Kliment Voroshilov, Ekaterina Davidovna Voroshilova cũng không bị bắt. Chuyện kể rằng khi người của Beria đến nhà Voroshilov, ông ta đã cố thủ trong nhà và bắn cảnh cáo nhiều lần lên trần nhà. Ông ta lăng mạ và đòi Stalin đến gặp. “Con quỉ sứ với ông!” – ông ta gào lên, như sau này kể lại, Stalin đã tha vì xét đến công lao của Kliment Voroshilov.

Vợ Zhemchuzhina của Molotov nằm 5 năm trong trại cải tạo Gulag rồi được thả... Sau cái chết của Zhemchuzhina, khi đã già Molotov nói trong 1 cuộc phỏng vấn: "Đối với tôi niềm hạnh phúc lớn lao nhất là đã có được cô vợ như thế. Vừa đẹp, vừa thông minh, và điều chủ yếu – là 1 Bolshevik thực sự...".

Ngoài đời, Molotov là bạn thân của Stalin còn Zhemchuzhina là bạn thân của vợ Stalin, 2 căn hộ họ sống cũng cạnh nhau.

Nikolay Bukharin – Esther Isayevna Gurvich và Anna Larina-Lurye

Nikolay Bukharin có 2 vợ: Esther Isayevna Gurvich 1 cô nữa là con gái trẻ của Mikhail Lurye – Anna Larina. Khi bị bắt cô này đang có đứa con 1 tuổi. Gần 20 năm cô ta không gặp con, còn đứa trẻ lớn lên trong nhà trẻ mồ côi, nó mang 1 cái tên khác và không ai hay biết cha mẹ là ai.

Còn đây là 1 số thực tế nữa không cần bình luận. Cặp vợ chồng ông bộ trưởng đường sắt Sergey Yulyevich Witte đã nói ở trên là DT. Ông ta có họ từ 1 trong những con gái của Ttg Petrovsky, Shafirov. Lilya Brik là vợ của vị anh hùng nội chiến, chỉ huy huyền thoại V. Primakov. Còn cặp nổi tiếng Boris Savenkov là E. Zilberg nào đó. Huyền thoại Nikolay Shchors thì lấy cô vợ DT Fruma. Con gái Valentina của họ cưới nhà vật lý nổi tiếng Isaak Markovic Halatnikov.

Trong nhật ký của Korney Ivanovich Chukovsky ngày 12 tháng 3 1967 có ghi: "Cô vợ của Kropotkin anarchist (vô chính phủ) – DT”. Tại sao thực tế này lại không làm Chukovsky chú ý? Liệu không phải, phụ nữ DT là các bà mẹ của những đứa con tài năng và làm nữ chủ nhân?

Cũng cần phải nói là nhiều nhà văn Nga có lựa chọn tương tự. Đó là Leonid Andreyev, Arkady Gaidar, và Vladimir Tendryakov. Còn nhà văn Nga nổi tiếng phương Tây Vladimir Nabokov (với tác phẩm ấu dâm đồi trụy Lolita) ông ta trải qua 2 mối tình lãng mạn với các cô DT. Còn cô thứ 3, Vera Slonim trở thành vợ cuối đời và kiếm được kha khá tiền bạc nhờ bán Lolita.

Riêng trường hợp nhà văn thiếu nhi Liên Xô nổi tiếng Arkady Gaidar thì cần phải thêm. Cậu con Yegor Gaidar, kẻ phá nát nước Nga bằng cảitổ “liệu pháp sốc” không phải là con Arkady Gaidar, ông ta là đứa con DT oẳn tà roằn!

Còn đây là 1 đoạn tôi viết về Nabokov và Vera Slonim: Tìm kiếm khoái cảm hoan lạc nhờ Lolita của Vladimir Nabokov!

Dạo này đám văn nô lại đang khua mỏ ầm ỹ chuyện Lolita – một tác phẩm văn chương loạn luân và ấu dâm phổ biến ở phương Tây. https://www.facebook.com/vietnamlolita/posts/538517489627701

Cuộc cách mạng tình dục phương Tây cần các IDOL. Và Lolita là 1 idol sáng giá. Lũ văn nô vẫn sủa Tây lông không có kiểm duyệt hay định hướng. Nó định hướng đây chứ đâu.

Sau CM tháng 2-1917, gia đình bề trên Nabokov tháo chạy khỏi Nga, lưu vong sang Đức 1920-1937, rồi lại trốn chạy Nazi sang Pháp và cuối cùng định cư ở Mỹ.

Berlin là điểm đến của dân lưu vong Nga chạy trốn nội chiến 1917. Đúng thời cộng hòa Weimar đĩ điếm! Gia đình Nabokov, một quan chức Nga cũ theo trường phái Liberal bị cuốn vào xung đột Judaic-Nationlism. Tai ương đến ngay, cha bị ám sát trong 1 vụ nghi là có động cơ chính trị, em bị Nazi tống vào trại tập trung và chết ở đó vì tội Homosexual. Từ quan điểm Liberal, dĩ nhiên Nabokov gia nhập phe Judaic chống Nazi và chống Xô Viết nhiều hơn.

Dĩ nhiên, Nabokov đã đọc được ở đâu đó thứ văn chương đĩ điếm này ở Berlin và sau đó sáng tác ra Lolita với sự cổ vũ nhiệt thành của cô vợ DT Vera Slonim. Đúng lúc phong trào tự do tình dục được Judaic phát động ở Mỹ, Lolita được đón chào nồng nhiệt.

Tài của Nabokov là ở chỗ: thi vị hóa, lãng mạn hóa cái chất độc ấu dâm và loạn luân để cho nó mang vị ngọt ngào.

Nhà thơ Stepan Shchipachev mà ngày nay người ta đã quên từng viết thư cho cô bạn gái: "DT chỉ trong thời cổ đại mới xảy ra tình trạng vợ bắt nạt chồng, cũng như ở cô, lỗ mắt".

Một vài dòng từ bài hát nổi tiếng, được hát khắp mọi nơi của Alexey Surkov:

«Ты сейчас далеко, далеко.
Между нами снега и снега. 
До тебя мне дойти нелегко,
 
А до смерти четыре шага...»

"Em bây giờ đã xa, đã xa. 
Giữa chúng ta chỉ tuyết và tuyết. 
Thật không dễ đ anh đến với em, 
Đ
ến cái chết chỉ trong vòng bốn bước..."

Là nhằm vào cô vợ DT của ông ta Sofya Abramovna Krevs.

V
à trong nhật ký Chukovsky: "Ngày 13 tháng 5, 1956. Fadeyev bị bắn. Tôi giờ nghi 1 trong những bà góa của ông ta, Margarita Aliger là kẻ yêu ông ta hơn cả (họ có 1 con gái chung)". 


Nhà văn lớn Xô Viết Valentin Katayev đã già, vẫn tiếp tục sống Peredelkino gần Mat-xcơ-va. Chăm sóc cho ông là bà vợ nồng nhiệt Esther Davidovna. Theo những người chứng kiến, bất chấp tuổi tác, Esther Davidovna vẫn đẹp 1 cách đáng ngạc nhiên. Con gái họ Evgenia lấy nhà thơ DT Aron Vergelis, biên tập viên lâu đời của tờ tạp chí “Sovetish Geymland”. Vợ của nhạc sĩ Scriabin (có họ gần với V. Molotov), Tatyana Fiodorovna Shletser đến từ DT Alsace. Còn con gái họ Ariadna (sau khi đổi sang đạo Judaic là Sara) – là nữ anh hùng của phong trào kháng chiến Pháp – đã chết trong tay phát xít.

Nhà soạn nhạc lỗi lạc A. N. Serov là cháu của Karl Gablits, một dòng họ DT đã rửa tội từ Đức, trở thành dân biểu Nga và phó thống đốc vùng Taurian. Serov cưới nhạc sĩ Piano Valentina Semenovna Bergman, người đã đ lại cho Nga 1 trong những họa sĩ tài năng của mình là Valentin Aleksandrovich Serov. 

Nhạc sĩ Xô Viết Tikhon Nikolaevich Hrennikov là lãnh đạo Hội nhạc sĩ trong thời kỳ Stalin, đã cứu các đồng nghiệp. Năm 1997,  Hrennikov viết trên tờ "The international Jewish newspaper": Trong khi đấu tranh với chủ nghĩa quốc tế, tôi đã bảo vệ DT… Chồng của chị gái cả tôi – Zeitlin và tôi đã lấy DT – tôi cùng Klara Arnoldovna sắp kỷ niệm 60 năm ngày sống chung".

Năm 1992, nghệ sĩ Xô Viết Innokenti Smoktunovsky đến Israel. Trong 1 cuộc phỏng vấn ông nói: "Vợ tôi - DT. Cô ấy tên là Shlomit, sinh ở Jerusalem gần bức tường than thở. Trong những năm 30’s cô ấy, vẫn là 1 cô gái nhỏ, được mẹ mang đến Crimea, nơi cộng đồng DT đã được thành lập. Ở đó tất cả họ bị đi trại tập trung, một nửa vào tù. Mẹ vợ tôi chỉ mới quay về Jerusalem 2 năm trước."

Nhìn chung, như chúng ta thấy, chủ đề này rất rộng và do đó chỉ nên tập trung vào câu chuyện.

Đã qua hơn 500 kể từ khi DT bị trục xuất khỏi Tây ban Nha. Nhưng không phải tất cả đều ra đi. Nhóm DT bề trên chấp nhận công giáo (Marranos) vẫn ở lại, thay tên đổi họ và dần dần bị hòa tan, biến mất như là DT. Trong số con cháu họ có nhà văn Miguel Cervantes và Michel Montaigne, tướng phát xít Franco, “bạo chúa” Iosif Broz Tito của Serbia và thậm chí cả... Fidel Castro. Tây ban nha xưa rạng danh và nay tàn tạ, một phần lớn cũng là bởi Marranos, đó cũng là đã qua thời kỳ 500 năm.

Chắc là họ hàng xa của Nga cũng có những tự hào khi nhớ về ông bà tổ của họ, một chút liên quan đến những gì nêu ra ở đây.

Joseph (hoặc Iosif) Vissarionovich Stalin từ Gori Gruzia, thật may, không phải là tên gốc, khi cái họ Joseph là phổ biến. Ông đã thay tên đổi họ nhiều lần để lẩn tránh bị bắt trong quá trình hoạt động, và cái tên cuối cùng Joseph Stalin là để đứng cùng các đồng chí DT trong hàng ngũ lãnh đạo mà khi đó, có thể nói Stalin và 1 số vô cùng ít ỏi không phải là DT. Nếu không có Sоsо Dzhugashvili Stalin, Mat-xcơ-va bây giờ là thủ đô Israel.

Vladimir Vladimirovich Putin, thật may, có họ hàng đến từ Veneto phía Bắc Italy. Trong quá trình xây dựng nước Nga, Sa Hoàng đã tuyển mộ những người thợ xây khéo tay ở đây. Họ đã định cư lại ở Nga lâu đời. Nếu không có Putin, Mat-xcơ-va bây giờ lại 1 lần nữa là thủ đô Israel.

Thật tình cờ, 2 lãnh tụ này gần như duy nhất bị thóa mạ, chửi bới trên media phương Tây.

Nhưng đó là 2 vĩ nhân, cứu Nga khỏi 2 lần mất nước trong thế kỷ qua: 1917 và 1991.

Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...