Phanh phui 1 đường dây truyền thông!

Điều tra nhạy cảm: Truyền thông tự do Nga đã bán mình cho Mỹ, Anh và Đức;
 

Truyền thông phương tây 1 lần nữa đã nhúng tay vào tuyên truyền chính trị trên lãnh thổ Nga. Hiện đã rõ 90% tài chính hàng năm của hãng truyền thông Đức Deutsche Welle (DW) được ném vào mục đích "thúc đẩy các giá trị Đức và EU" ở Nga, Ukraine và các nước Trung Đông.

Dễ hiểu hơn, Bundestag đã chia "Sóng Đức" thành khoản tiền 278,5 triệu euro, trong khi toàn bộ tài chính quốc gia dành cho phát sóng trong cùng kỳ chỉ có 311 triệu euro.

Media tự do Nga đã vớ lấy các đơn đặt hàng từ Mỹ, Anh và tiến hành chiến dịch quảng bá được tài trợ nhiều triệu rất đặc biệt. "Sóng Đức" DW là 1 hãng truyền thông lớn, bên cạnh truyền hình và phát thanh, tập đoàn này còn có trang web 30 thứ tiếng.

Trong cơ chế "thúc đẩy giá trị Âu" có lợi ích riêng, không chỉ là phát thanh trực tiếp “Sóng Đức” theo chủ đề cộng hưởng cho Nga trên các băng sóng, mà còn đem tư liệu của Deutsche Welle đến các "truyền thông độc lập" Nga. Theo báo cáo của hãng này, hóa ra các đối tác tích cực nhất của họ là RBC, Dozhd, trang web Newsru.com và Lenta.ru. Ngoài ra, trong báo cáo này còn có 41 nhà xuất bản nữa mà tên tuổi không được đề cập.

Điều đáng quan tâm, theo điều tra của nhà khoa học chính trị Ilya Ukhov, người phát hiện thấy trong báo cáo của Deutsche Welle đã đề cập trực tiếp đến kênh TV Dozhd, như đối tác được chọn vào vị trí "chống Kremlin". Lịch phát sóng của đài này thường là các chương trình DW Geofaktor aktuell, RBC cũng phát các chủ đề này.

Cần phải nói Geofaktor là chương trình chuyên về các sự kiện chính trị nước ngoài theo “quan điểm người dân Đức", nhưng thực ra nó là quan điểm của Bundestag (nghị viện Đức). Dĩ nhiên, vì điều này mà có cơ sở để tin rằng RBC, Dozhd, Newsru.com và Lenta.ru không hề có “tự do” một chút nào - khi những đồng euro đến từ Bundestag. Cũng nghĩa là, cấp tiền trực tiếp cho tuyên truyền Đức trong không gian truyền thông Nga.
 
Hiển nhiên, không cần thiết phải đề cập đến tính vô tư, khách quan từ phía DW đối với Nga. Ở đây người ta cũng có thể nói về nhóm truyền thông quốc tế МИА «Россия сегодня» và kênh TV “Russia Today” đang hoạt động hoàn toàn tương tự như thế từ phía LB Nga. Nhưng không hẳn, xin thứ lỗi. RT hoạt động hoàn toàn công khai đúng như tên gọi. Tất cả là rõ ràng, đó là tin tức từ Nga, về nước Nga và với lập trường ủng hộ Nga. Tất cả nội dung của RT chỉ phát qua chính RT. Giao kèo ngầm, bán sóng của RT với CNN hay BBC chưa có ai từng nghe nói đến và cũng đơn giản là không cần thiết.
 
Đã từ lâu người ta biết Dozhd và RBC rất ưa thích tiền của nước ngoài để họ vận động cho lợi ích nước ngoài. Ví dụ, vào năm ngoái người ta biết rất chi tiết về tiền tài trợ của họ đến từ Mỹ và Anh. Đó là 500 triệu đô la.

Nhìn chung, RBC, Dozhd, Newsru.com và Lenta.ru… các hãng truyền thông như thế này chẳng được “ngọt ngào” như tên gọi độc lập. Chỉ 1 số ít nào đó là độc lập không hoàn toàn, số đông hơn càng ngày càng đi đến chỗ như thuật ngữ “bán sóng”…

Cần phải công khai cho dân chúng biết, những hãng truyền thông, tin tức như thế không làm cái việc đưa tin tức đến công chúng, cũng không truyền đạt kiến thức cho người nghe và đọc. Họ bán sóng để tuyên truyền 1 điều khác. Còn khi họ nói về sự độc lập và các phóng viên trung thực, cần nhớ là chính họ đã không nói ra, cái nguồn “trung thực, khách quan và độc lập” ấy đến từ tiền tài trợ nước ngoài.

Nguồn: http://www.politonline.ru/interpretation/22885641.html

Xem thêm:

Truyền thông Mỹ! Phần 1, Phần 2

Bê bối "Mưa" – không trả tiền cho nhà nước là “dân chủ”?


NHƯ VỢ QUAN CHỨC VÀ NGHỊ SĨ NGA!

Họ sống như trong thiên đường, giàu có, sang trọng, lộng lẫy, không bao giờ biết đến khủng hoảng hay thiếu thốn. Họ - là nhiều chục vợ các quan chức và nghị sĩ Nga, những ví dụ rực rỡ của việc bám vào quyền lực 1 cách thích hợp, biết cắn rỉa các nạn nhân chồng như con đỉa hay thậm chí cá dữ piranha, nói 1 cách khác, các cô thợ đào mỏ rất chuyên nghiệp… 

Dân chúng Nga biết tất cả điều này, chỉ mỗi ông Putin không hay! 
-----------------------------------------------------------------

Cặp đôi Denis Voronenkov và Maria Maksakova sống trong lâu đài và cô vợ mang những bộ quần áo rất sang trọng, thêu những cánh hoa kỳ dị. Giọng ca solo của nhà hát Marinsky, con gái của nghệ sĩ Ludmila Maksakova có chồng là ông nghị của đảng CS Nga. Nhà này có 5 cái xe sang: Rover, Bentley, Land Cruiser, Mercedes… và cỡ chỉ 8 căn hộ! Thu nhập của chồng 2,5 triệu rub mỗi năm, còn vợ: 800 nghìn rub.

Ảnh: Denis Voronenkov và Maria Maksakova trước sảnh nghị trường DUMA

Tạp chí Mỹ “Vogue" tiết lộ món quà 8-3 của vị siêu nhà giàu Nga, nghị sĩ United Russia phụ trách thuế và ngân sách Vitaly Yuzhilin tặng cô vợ Ilona Stolye, bộ quần áo nửa triệu đô la nhãn hiệu Rodarte. Dường như đó là khoản đầu tư đáng giá của ông chồng, chỉ có điều kỳ dị là “nô bộc của nhân dân” lấy ở đâu ra lắm tiền như vậy?

Không sao, mọi thứ đều công khai, nghị sĩ Vitaly Yuzhilin sở hữu công ty logistic thường xuyên có mặt trong bảng xếp hạng của tạp chí Forbes, tài sản của công ty này cỡ $600 triệu. Chỉ đơn giản là ngài nghị sĩ không quan tâm và toàn bộ doanh lợi công ty do cô vợ hưởng.

Còn Ilona có sở thích đặc biệt là ăn diện, bộ quần áo rẻ mạt nhất của cô cũng $7000. Tủ quần áo trong nhà rộng sơ sơ có độ 50m2. Gia nhân trông coi dinh thự, nơi không có bất cứ món đồ nào không phải đồ cổ quí giá và rộng 1,5 héc ta: độ 2 chục người, nấu ăn, trông trẻ, bảo mẫu, tỉa cây, dọn dẹp, lái xe…

Ảnh: Ilona Stolye bên chiếc tàu ngầm của nhà

Nghị sĩ Andrey Skoch của United Russia phụ trách vấn đề khối CIS có tài sản $5,7 tỷ. Skoch có cô vợ Elena Likhach cũng không hề kém cạnh Stolye khi được chồng thể hiện tình yêu bằng quà tặng máy bay riêng A-320, bằng những viên kim cương độc nhất trên thế giới. Ở Nga, người ta kháy có thể đo chiều sâu tâm hồn ông nghị Skoch bằng đơn vị carats. Nhưng dường như kim cương không mua được tình yêu, cô vợ này có tiếng lăng nhăng và nhiều lần đồn đã ly dị, nhưng lại vẫn thấy Elena bám vào ông nghị này, có vẻ là nàng muốn kiếm thêm 1 số máy bay và 1 số viên kim cương nữa từ ông chồng.

Ảnh: cô vợ nghị sĩ Elena Likhach

Ông chồng của Miroslava Duma, con gái 1 nghị sĩ là doanh nhân Alexei Mikheyev. Cô này có sở thích đi mua sắm bằng máy bay riêng. Miroslava là 1 phóng viên có tiếng, được chồng tạo điều kiện cuộc sống tiện nghi và giao thiệp. Nhờ chồng, Miroslava trở thành biên tập viên 1 số tạp chí như Buro, Bazzar và làm chủ biên chuyên mục thời trang và chuyện ngồi lê đôi mách.

Ảnh: Miroslava Duma trên trực thăng trong 1 chuyến đi mua sắm

Nữ hoàng sắc đẹp Alyona Soboleva đã ly dị chồng, nghị sĩ Duma Ildar Samiyev - trong nhà có chiếc bồn tắm “vượt xa mọi sự hào nhoáng”, xe hơi độc nhất thế giới màu hoàng yến loại Bentley Mulsanne, máy bay riêng và biệt thự bên bờ hồ Geneva như 1 món quà chồng tặng ngày sinh nhật. Sau khi ly dị, nàng vẫn có ý định kiếm thêm 1 số ông nghị sĩ nữa.

Ảnh: cô thợ đào mỏ Alyona Soboleva, khối kẻ chết vì cái lờ theo đúng nghĩa đen!

Doanh nhân Mikhail Maniovich than thở, sự nghiệp thời trang của vợ chẳng có lợi nhuận, còn vợ là cái thùng không đáy. Cô vợ Svetlana Zakharova đòi chồng chu cấp ít nhất $50.000 tiền mặt mỗi tháng. Sau khi bỏ rơi Mikhail Maniovich, nàng kiều Svetlana Zakharova đã tìm thấy cho mình mỏ vàng mới, là chàng Timur Ivanov CEO công ty xây dựng Oboronstroy của tay buôn gỗ kiêm chủ tịch công ty tư nhân có tên “Bộ quốc phòng” - Serdyukov.

$50.000 mỗi tháng chẳng là cái đinh gì đối với Timur Ivanov. Ngay sau khi về với chồng mới, Svetlana cho biến chiếc bentley đỏ, quà của chồng cũ và nhận quà chồng mới, chiếc Aston Martin cáu cạnh.

Không những thế, thay vì xây doanh trại cho binh lính đỡ khổ sở, Timur Ivanov xây dinh thự cho nàng, mỗi sáng thức giấc, nhà nàng tràn ngập hoa tươi, cỡ vài trăm bông 1 lần. Nhưng cũng như nhà, thậm chí Timur không mua hoa, mà sai lính ăn lương chính phủ cắt đem đến.

Cái tổ mới được tạp chí Vogue mô tả: "Đã coi chuỗi căn hộ rất đắt tiền với mái trần thấp, kiểu cách và trang trí giả cổ, cùng với chúng là không gian rộng rãi, thoáng đãng tràn ngập ánh sáng, mở tất cả ra để đón gió, như thể boong tàu biển, nhưng lại rất riêng tư, cách ly với thế giới bên ngoài như 1 pháo đài.”

Ảnh: Svetlana Zakharova và cái mỏ vàng đào được Timur Ivanov
 

Khi các nhân viên Speznat gõ cửa căn hộ của Yevgenia Vasilyeva vào sáng sớm để đưa lệnh bắt giữ Serdyukov, ra mở cửa không ai khác chính là vị bộ trưởng Anatoly Serdyukov mặc độc 1 chiếc xà lỏn.

Dưới sự chủ tọa của Serdyukov, hàng loạt các quí cô xinh đẹp được tuyển vào giữ chức vụ cao trong công ty tư nhân “Bộ quốc phòng”. Nhưng Serdyukov đặc biệt yêu chiều Vasilyeva mặc dù đã có vợ con và cho Vasilyeva giữ chức giám đốc Oboronservice hay Cục quản lý tài sản – BQP.

Với chiêu thanh lý tài sản, hóa giá và chuyển nhượng đất đai BQP, Yevgenia Vasilyeva đã trở thành quý bà sang trọng, giàu có bậc nhất Nga trước khi bị bắt. Khám nhà Vasilyeva, người ta thu giữ nhiều triệu đô la và cả 1 kho báu toàn đồ trang sức xa xỉ, đắt tiền: vòng, nhẫn, dây chuyền, kim cương, đá quý. Khó tin ư, chuyện này còn khó tin hơn: người ta vừa trả lại cho Vasilyeva 325 triệu rub và 6 căn hộ, báo vừa đồng loạt đăng, tỉ dụ tờ Lifenews.

Việc Putin đưa Serdyukov – 1 tay buôn gỗ đúng nghĩa đen vào bộ máy quân sự quả là quá khó hiểu. Nhưng các cơ sở quốc phòng bị đem bán rẻ như cho và các nhà máy quân sự nát bấy trong tay tư nhân thì ai cũng thấy.

Ảnh: Yevgenia Vasilyeva

Nhà cựu vô địch Olympic trượt băng nghệ thuật Tatyana Navka và con trai, sau khi bỏ chồng đã tìm thấy chỗ nương tựa mới ở vị cựu đại sứ Istanbul, thư ký báo chí điện Kremlin Dmitry Peskov. Hai bên gặp nhau trong 1 bữa tiệc bạn bè, khi Peskov mời Navka nhảy theo điệu nhạc phim "9 1/2 tuần". Sau đó, Tatyana mới biết qua cô bạn gái người đàn ông lịch lãm đáng yêu là thư ký của Putin.

Ảnh: Tatyana Navka bên chú rể thư ký điện Kremlin

Và vẫn còn nhiều nữa…. Putin cũng không vợ, có cô nào muốn?

ĐỪNG CHỐNG TẦU BẰNG SỰ NGU DỐT!

Dưới triều chính đương đại, phong trào “thoát Háng” bùng phát! Nhưng mỉa mai thay, cầm đầu lại là những kẻ ngu xuẩn. Trong lĩnh vực này, nhiều vị học giả học thật ấu trĩ, đám 3 que cờ vàng, đàn dâm chủ bờ hồ và 1 số tờ lều báo hòa giọng đồng ca rất nhịp nhàng, bè trầm bè nổi, chiêng trống chũm chọe làm điếc tai thiên hạ.

Muốn chứng minh ống gang TQ có vấn đề, cần đưa ra bằng chứng vật lý hay thử nghiệm cơ lý, đừng viện đến Mỹ và những câu chữ tiểu xảo. Trên hết, đừng chống Tầu bằng mồm, đừng để sự hăng hái dẫn dắt bằng ngu dốt. Có thực ống gang TQ làm Mỹ có bài học đau đớn?

http://soha.vn/quoc-te/ong-nuoc-bang-gang-cua-trung-quoc-va-bai-hoc-dau-don-tu-my-20160326000124164.htm#first

Tại sao dùng ống gang dẫn nước?

Thép đặc biệt, thép không gỉ hay thép chống ăn mòn dĩ nhiên làm đường ống rất tốt nhưng chúng quá đắt, người ta phải dùng ống thép mạ kẽm dẫn nước, sử dụng ống gang cỡ lớn để dẫn nước cũng phổ biến bởi nó chống ăn mòn tốt hơn thép thường. Từ khi phát minh ra gang dẻo (còn gọi là gang cầu) có tính chất tốt tương đương thép, sử dụng đường ống gang cầu để dẫn nước cũng là phổ biến.

Qui định chung thường được lấy làm tiêu chuẩn quốc tế CISPI (Cast Iron Soil Pipe Institute) và  ASTM (American Society Testing and Materials) (trích): "Tất cả các tuyến nước mưa, thải, thông hơi, cống và thoát ngập phải là ống và phụ kiện gang ngầm (cast iron soil pipe) và phải phù hợp với các yêu cầu của tiêu chuẩn of CISPI Standard 301, ASTM A 888, hay ASTM A 74. Ống và phụ kiện phải có nhãn hiệu CISPI hoặc chấp thuận của công trình sư."

Qui định này là cho thoát nước, không phải cho cấp nước có áp lực. Còn bài toán sông Đà là cấp nước sạch và những liên hệ với “bài học Mỹ” rõ ràng là không liên quan hay ít nhất, liên quan hoàn toàn là ở chỗ khác!
 
Gang dẻo TQ tốt hay tồi?

Gang được đúc ở TQ từ năm 500 TCN, họ có truyền thống sx gang và hiện TQ là nước sx, xuất khẩu nhiều gang thép nhất thế giới.

Gang dẻo (cầu hóa) làm đường ống cấp nước (có áp lực vừa phải) là phổ biến trên thế giới. Nhưng để đánh giá ống gang TQ, cần căn cứ vào tính chất của chúng, ở đây tính chất quan trọng nhất là cơ tính và kháng ăn mòn. Như được biết loại gang của họ là gang dẻo (hay còn gọi là gang cầu tên tiếng Anh Ductile cast iron). Một loại như bán trên trang Alibaba có 1 số thông số cơ tính chính còn tốt hơn ống thép. 


Xinxing - hãng như tuyên bố cung cấp ống cho sông Đà, là hãng lớn của TQ, họ sx 8 triệu tấn thép mỗi năm, trong đó có 1,8 triệu tấn ống gang cầu đường kính từ 80mm đến 3m. Ống thép đặc biệt của họ cũng đạt 180.000 tấn. Họ xuất khẩu 30% sản phẩm đến 100 nước và khu vực cũng như đã đoạt nhiều danh hiệu.

Sự thật hệ thống dẫn nước ở Mỹ.

Như qui định của CISPI  và ASTM, ống dẫn nước gang chỉ là gang thường (cast iron). Nước Mỹ có gần 1,5 triệu km (1176030 miles) đường ống nước các loại, chiếm phần lớn là gang thường đang được sử dụng, (con số ước tính khảo sát của Utah State University, Pg.D, P. E Steven Folkman (nguồn: Water Main Break Rates in the USA and Canada).

Do vậy 40 triệu USD ống gang TQ mà MWI nhập vào Mỹ chỉ là hạt cát trên biển, không là cái gì để mà thảm họa hay đau đớn. Ví dụ, chỉ 1 công ty sx gang cầu lớn của Mỹ là American Cast Iron Pipe có doanh thu năm 2015 1,2 tỷ USD.

Gang cầu TQ và đường ống gang thường ở Mỹ khác hẳn nhau. Kể từ khi đường ống gang thường (gang xám) được sử dụng lần đầu tiên ở Mỹ năm 1880 đến nay, cả triệu km đường ống đã có tuổi thọ đến 100 năm (80 đến 120 năm), tình trạng cũ nát, hư hỏng của hệ thống cấp thoát nước ở Mỹ là phổ biến, chẳng có gì liên quan đến Trung Quốc! 

Đằng sau chửi bới là cạnh tranh

AB&I, Tyler Pipe Co., McWane Inc., Charlotte Pipe, Foundry Co. Randolph Holding Co. LLC đã tăng giá sản phẩm lên hơn 50% năm 2006. Điều này dẫn đến John Morally và công ty thương mại MWI quyết định nhập gang TQ. Ông ta lâm vào cuộc chiến pháp lý sau khi nhập 40 triệu ống gang TQ và không chịu nổi nên đã bán công ty MWI.

Nếu có gì liên quan đến TQ ở đây thì chính là cạnh tranh và những thủ đoạn thương trường, kể cả từ 2 phía: phía sx cậy độc quyền tăng giá và phía cạnh tranh hám lời nhập ống chất lượng thấp không đáp ứng tiêu chuẩn.

Sự thật ống gang vỡ

Soha dẫn: tần suất vỡ hệ thống đường ống gang cũ là 35,9 vụ/100km, còn với ống gang mới là 9,5 vụ/100km (mở ngoặc là 1 năm), dẫn đến tổng số là trên 200.000 vụ ở Mỹ. Con số này lớn đến đáng sợ.

Một khảo sát của Chalmers University of Technology, họ nói rõ gang thường là gang xám, lần lượt là 4,6 và 16,2 vụ trên 1 kilomet trong các năm thống kê hay 57,5 và 162 vụ/100km 1 năm, đây là các hệ đường ống rất cũ.

Một khảo sát khác ống gang tây Úc, trung bình 13,6 vụ/100km 1 năm, họ nói rõ là Cast Iron và đề ra phương hướng thay thế ống gang thường.  



Như thế, các số liệu này liên quan chủ yếu đến gang thường. Có gì đó để soha liên tưởng tần suất vỡ ống đến ống gang dẻo TQ là VỚ VẨN!

Quay trở lại khảo sát của Utah State University, mặc dù 1 số thống kê của họ chứng tỏ 2 loại gang thường (CI) (chủ yếu gang xám) và gang cầu (DI) có tần suất hỏng không kém gì nhau - điều này có thể là do vật liệu, thì một số liệu cho thấy gang cầu giảm tần suất vỡ ống đến 5 lần so với gang thường 4,9 so với 24,4 (nguồn: Water Main Break Rates in the USA and Canada);
 

Kết luận:

Nhiều nguồn nước ở Mỹ đã bị ô nhiễm nặng nề, sự lạc hậu cũ kỹ của hệ thống dẫn nước Mỹ mà hầu hết là sở hữu tư nhân và độc quyền làm trầm trọng thêm vấn đề. Đừng cứ Mỹ là chuẩn mực, là tấm gương phấn đấu! Sự lạc hậu của hệ thống cấp thoát nước ở Mỹ không liên quan đến Trung Quốc hay gang cầu. Hình ảnh cái ống bẩn, gỉ sét và bám đầy cặn đến gần tắc của Soha chỉ thể hiện sự cũ kỹ lạc hậu của chính nước Mỹ. Đừng đổ tội cho TQ. Ảnh soha:
 

Gang cầu được phát minh trong giai đoạn WW-2, rõ ràng, ngày nay, một xu hướng sử dụng ống dẫn nước là gang cầu như công ty Mỹ American Cast Iron Pipe đang có doanh thu 1,2 tỷ USD, hay vật liệu hữu cơ polyme, Vinyl (hay uPVC) cũng chỉ là 1, những vật liệu khác đang tốt hơn: PP-R, HDPE… Tuy nhiên phạm vi ứng dụng của loại vật liệu này mới trong phạm vi cỡ ống nhỏ, trong các tòa nhà, công trình cao tầng, chưa thể cho dẫn nước cỡ lớn như Sông Đà.

Cuối cùng: Phát huy nội lực, tự chủ để đảm bảo các tiêu chí khác là cần thiết. Đừng chống Tầu bằng sự ngu dốt, đặc biệt là khi các vị có đầy đủ học hàm học vị. Nếu muốn, hãy đánh bại TQ bằng tư duy và trí thông minh thưa các vị.

NHÂN QUYỀN CUBA <=> NHÂN QUYỀN MỸ

Mỹ và Cuba là phần thế giới xa nhau trong cách họ đối xử với người dân.

 
Obama đứng hàng đầu thế giới về lạm dụng nhân quyền trên quy mô toàn cầu. Ông ta muốn dạy Chủ tịch Raul Castro nói riêng và nhân dân Cuba nói chung trong tuyên bố trên TV đã lên kế hoạch sẵn về cải thiện hồ sơ nhân quyền quốc gia.

Mỹ chỉ trích Cuba đã từ lâu, chính phủ của họ vô cớ buộc tội nhà cầm quyền Cuba áp bức. Các cá nhân đang bị giam cầm vì những tội, bao gồm cả việc nhận tiền từ nước ngoài để lật đổ, những lý do chính trị không giống Mỹ.

Luật Dân Chủ Cuba 1992 của Mỹ khuyến khích các nhóm chống chính phủ. Luật Đoàn kết dân chủ và quyền tự do Cuba của Mỹ 1996: "Tổng thống (Mỹ) được ủy quyền để giúp đỡ và cung cấp sự ủng hộ khác cho các cá nhân và các tổ chức phi chính phủ độc lập để hỗ trợ các nỗ lực xây dựng dân chủ cho Cuba."

Mục đích của nó là nuôi dưỡng lật đổ nhằm thay chính phủ Cuba hợp pháp bằng con rối Mỹ điều khiển, đưa Cuba trở về những ngày đen tối cũ, cướp đoạt lợi ích của họ, bóc lột nhân dân họ.

Chính phủ Cuba làm Mỹ thấy xấu hổ. Sau chuyến thăm Cuba năm 2007, nhà văn Mỹ  Gore Vidal nói hệ thống của họ là "sự thành công cho người dân sống ở đó." Ông giải thích ở đó, mình lần đầu tiên đã có thể hít thở tự do.

Ông nói là "rất hiếm khi (mình) nhìn thấy dân chúng mãn nguyện. Mọi thứ họ làm là rất tốt. Không có ai buồn bã trong số những người mà bạn gặp khi phần lớn không hẳn hoàn toàn biết chính phủ của họ là gì".

Cuba coi con người tài nguyên lớn nhất của họ. Thật là một "khái niệm rực rỡ - Vidal nói - Tất cả những người chúng tôi gặp, được đào tạo rất tốt" để trở thành bác sĩ, giáo viên và các lĩnh vực lành nghề
khác cho xã hội Cuba.

Washington và bọn vô lại truyền thông khuyến khích những câu chuyện vi phạm nhân quyền Cuba để lấp liếm những sự thật có sức nặng. Tự do báo chí (Cuba) bị lờ đi. Các nhà báo có thể viết hoặc phát sóng những gì họ muốn.

Mỹ là nhà nước cảnh sát phát xít, ảo tưởng dân chủ. Còn Cuba cởi mở, tự do và công bằng. Trước khi bệnh tật buộc Fidel Castro thôi nắm quyền năm 2008, ông là người đấu tranh cho hòa bình và ổn định trên thế giới, đã cảnh báo về khả năng chiến tranh hạt nhân kết liễu sự sống, ông kêu gọi giải trừ vũ khí là "cách duy nhất để bảo tồn sự sống trên trái đất."

Trong suốt nhiệm kỳ làm nhà lãnh đạo Cuba, ông không đe dọa một quốc gia nào, không tấn công ai. Ông lãnh đạo bằng lòng nhân từ, không bằng vũ lực – trái cực với chính sách Mỹ tàn nhẫn, gây chiến chống nhân loại trong và ngoài nước.

Cuba có những phúc lợi mà người Mỹ không thể tưởng tượng. dịch vụ xã hội ghi trong hiến pháp bao gồm y tế, bệnh viện và chăm sóc răng miệng miễn phí đẳng cấp thế giới, cũng như các dịch vụ phòng bệnh, tăng cường sức khỏe cộng đồng, giáo dục sức khỏe, các chương trình kiểm tra sức khỏe định kỳ, tiêm chủng và các phương pháp khác.

Sức khỏe và an toàn của người lao động được đảm bảo. Có sự giúp đỡ cho những người cao tuổi và phụ nữ làm việc mang thai. Nghỉ có lương trước và sau khi sinh con.

Luật y tế công cộng của Cuba buộc nhà nước đảm bảo, cải thiện và bảo vệ sức khỏe của người dân, bao gồm ccung cấp các dịch vụ phục hồi chức năng cho người khuyết tật về thể chất và tinh thần.

Obamacare bỏ rơi hàng triệu người không có bảo hiểm của họ. Nó là thiết kế và kiểm soát của tập đoàn, hệ thống phân phối làm giàu cho các hãng bảo hiểm, các công ty dược phẩm thú dữ và chuỗi bệnh viện lớn với các chi phí đắt đỏ để cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe phổ quát cũng chnhư ở Cuba.

Mỹ chi tiêu cho y tế gấp đôi trung bình các nước công nghiệp phát triển khác, nhưng hiệu quả của nó lại nghèo nàn nếu so sánh.

Giáo dục Cuba tốt nhất Mỹ Latin, miễn phí tất cả các cấp học, vượt trội giáo dục công ở Mỹ, họ chú trọng giảng dạy với thực hành, không phải chỉ để học.

Cuba muốn tất cả các công dân của họ có học vấn, nhấn mạnh toán học, đọc sách, khoa học, nghệ thuật, nhân văn, trách nhiệm xã hội, giáo dục công dân và dân sự.

Mù chữ hầu như đã bị loại bỏ ở Cuba, còn ở Mỹ là quá cao. Hàng triệu người M không thể đọc, đặc biệt là thanh niên thành thị. Các trường công hoạt động như cái kho chứa hơn là nơi tổ chức học tập. Mỹ có tỷ lệ học sinh bỏ học cao. Hàng triệu thanh niên không được chuẩn bị cho hầu hết tất cả mọi thứ ngoại trừ để làm việc làm với thu nhập ít ỏi, làm việc tồi thu nhập thấp.

Cuba quan tâm đến người dân. Mỹ đối xử khinh thường với dân họ, và chỉ phục vụ lợi ích đặc quyền. Vô gia cư, đói nghèo và an ninh lương thực là vấn đề lớn trong đất nước giàu nhất thế giới – mà không phải ở Cuba.

Một bài báo trước đó cho biết chuyến thăm của Obama sẽ chẳng có gì hơn là trách nhiệm bình thường hóa quan hệ. Khi chính sách của Mỹ là thống trị và bóc lột, không đối xử với các quốc gia khác một cách công bằng và sòng phẳng.
 

Vấn đề gia đình, trong phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc

 Cuối năm 2021, trong Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng, nêu bật tình hình, các hiện t...